WEBVTT 00:00:17.883 --> 00:00:19.783 Vào thế kỉ 11 và 12, 00:00:19.783 --> 00:00:22.055 hầu hết thường dân Anh Quốc đều mù chữ. 00:00:22.055 --> 00:00:24.077 Vì họ không có cách nào để học Kinh Thánh, 00:00:24.077 --> 00:00:26.547 các tu sĩ đã nghĩ ra một sáng kiến: 00:00:26.547 --> 00:00:29.127 dựng các vở kịch từ những câu chuyện trong Kinh Thánh 00:00:29.127 --> 00:00:31.879 để những người mù chữ có thể học từ đó. 00:00:31.879 --> 00:00:33.271 Những vở kịch tôn giáo này 00:00:33.271 --> 00:00:35.939 hé lộ bí ẩn trong lời Chúa dạy. 00:00:35.939 --> 00:00:37.186 Cùng khoảng thời gian đó, 00:00:37.186 --> 00:00:38.970 những tu sĩ cũng tạo ra các vở kịch 00:00:38.970 --> 00:00:40.244 về các vị thánh nhà thờ, 00:00:40.244 --> 00:00:41.904 gọi là kịch thần bí. 00:00:41.904 --> 00:00:42.859 Ban đầu, 00:00:42.859 --> 00:00:44.610 tu sĩ đóng trong các vở Kinh Thánh 00:00:44.610 --> 00:00:47.029 trên bậc thềm ngoài giáo đường. 00:00:47.029 --> 00:00:48.906 Khán giả quá nồng nhiệt hưởng ứng 00:00:48.906 --> 00:00:51.026 nên đoàn kịch phải di chuyển ra đường phố 00:00:51.026 --> 00:00:52.693 xung quanh quảng trường thị trấn. 00:00:52.693 --> 00:00:55.099 Bằng cách chế tạo xe đẩy cho mỗi vở kịch 00:00:55.099 --> 00:00:56.816 và xếp chúng thành một hàng, 00:00:56.816 --> 00:00:58.828 họ có thể diễn một loạt các câu chuyện, 00:00:58.828 --> 00:00:59.907 đưa người xem đi từ 00:00:59.907 --> 00:01:00.695 vở Đấng Tạo Hóa 00:01:00.695 --> 00:01:02.039 cho đến vở Khải Huyền. 00:01:02.039 --> 00:01:03.915 Những xe đẩy này, gọi là đám rước, 00:01:03.915 --> 00:01:06.545 trông giống như những cái hộp có bánh xe. 00:01:06.545 --> 00:01:08.379 Mỗi chiếc cao hai tầng. 00:01:08.379 --> 00:01:09.922 Tầng dưới được che rèm, 00:01:09.922 --> 00:01:12.925 dùng để chứa trang phục, đạo cụ và thay đồ. 00:01:12.925 --> 00:01:16.086 Tầng phẳng trên là sân khấu biểu diễn. 00:01:16.086 --> 00:01:19.095 Khán giả từ khắp thị trấn kéo đến xem 00:01:19.095 --> 00:01:20.911 và đám rước sẽ chạy quanh vòng 00:01:20.911 --> 00:01:24.144 đến khi dân làng đều xem được tất cả các vở. 00:01:24.144 --> 00:01:25.939 Các vở kịch dần cần thêm diễn viên 00:01:25.939 --> 00:01:27.648 do không có đủ tu sĩ. 00:01:27.648 --> 00:01:29.191 Vì vậy, khoảng thế kỉ 13, 00:01:29.191 --> 00:01:31.241 các nhóm khác nhau được giao trách nhiệm 00:01:31.241 --> 00:01:33.862 diễn các phân đoạn khác nhau trong chuỗi kịch. 00:01:33.862 --> 00:01:35.447 Sự phân công nhằm phản ánh 00:01:35.447 --> 00:01:37.366 sự chuyên nghiệp của các nhóm. 00:01:37.366 --> 00:01:39.651 Ví dụ, nhóm thợ mộc có thể diễn 00:01:39.651 --> 00:01:41.245 câu chuyện Chiếc thuyền của Noah, 00:01:41.245 --> 00:01:44.167 và nhóm thợ bánh diễn Bữa tiệc Cuối cùng. 00:01:44.167 --> 00:01:46.458 Bạn có thể tưởng tượng được 00:01:46.458 --> 00:01:49.964 nhóm đồ tể diễn cảnh Đóng đinh Chúa không? 00:01:49.964 --> 00:01:51.297 Vâng, không có các tu sĩ, 00:01:51.297 --> 00:01:53.122 các vở diễn sớm biến tướng, 00:01:53.122 --> 00:01:55.217 đi chệch khỏi nguyên tác trong Kinh Thánh. 00:01:55.217 --> 00:01:58.099 Cho tới cuối thế kỉ 14, một loại hình kịch mới, 00:01:58.099 --> 00:02:00.622 gọi là kịch luân lí, đã phát triển. 00:02:00.622 --> 00:02:02.990 Niềm tin, sự thật, lòng trắc ẩn và việc thiện. 00:02:02.990 --> 00:02:05.194 đã trở thành các nhân vật trên sân khấu. 00:02:05.194 --> 00:02:07.483 Và đồng thời, các thói xấu như 00:02:07.483 --> 00:02:08.274 dối trá, 00:02:08.274 --> 00:02:09.110 lòng tham, 00:02:09.110 --> 00:02:10.070 sự trần tục, 00:02:10.070 --> 00:02:10.954 và ác quỷ 00:02:10.954 --> 00:02:12.951 trở thành các vai phản diện. 00:02:12.951 --> 00:02:15.451 Kịch luân lí là những câu chuyện ẩn dụ 00:02:15.451 --> 00:02:18.743 mà ở đó các nhân vật phải đấu tranh để bảo vệ linh hồn. 00:02:18.743 --> 00:02:21.249 Khán giả ưa thích các nhân vật hư hỏng, 00:02:21.249 --> 00:02:23.097 và họ được khuyến khích 00:02:23.097 --> 00:02:24.998 để tương tác với diễn viên. 00:02:24.998 --> 00:02:26.461 Việc ném thức ăn thiu 00:02:26.461 --> 00:02:29.132 hay thậm chí xô xát với các khán giả khác 00:02:29.132 --> 00:02:30.672 đã trở nên rất phổ biến. 00:02:30.672 --> 00:02:32.376 Nhân vật ác quỷ 00:02:32.376 --> 00:02:33.801 thường sẽ đi vòng quanh đám đông 00:02:33.801 --> 00:02:35.671 và kéo vài khán giả bất cẩn 00:02:35.671 --> 00:02:38.943 vào địa ngục, được dựng giống miệng rồng. 00:02:38.943 --> 00:02:41.302 Các câu chuyện đạo đức trong Kinh Thánh bị bóp méo 00:02:41.302 --> 00:02:43.969 thành các câu chuyện thô kệch và tiếu lâm. 00:02:43.969 --> 00:02:47.014 Các tu sĩ vốn định giảng dạy đạo đức. 00:02:47.014 --> 00:02:49.590 Nhưng mỉa mai thay, các vở kịch luân lí 00:02:49.590 --> 00:02:54.104 lại xúi giục thói xấu thay vì đức tính. 00:02:54.104 --> 00:02:55.707 Đến giữa thế kỉ 15, 00:02:55.707 --> 00:02:58.287 nhà thờ bắt đầu cấm những vở kịch như vậy. 00:02:58.287 --> 00:03:00.284 Luật thị trấn yêu cầu các nhà hát 00:03:00.284 --> 00:03:02.313 phải được xây dựng ở ngoại ô. 00:03:02.313 --> 00:03:03.874 Một trong những nhà hát đầu tiên 00:03:03.874 --> 00:03:06.359 được dựng giống phiên bản lớn hơn của đám rước, 00:03:06.359 --> 00:03:08.074 với từng hàng ghế 00:03:08.074 --> 00:03:11.128 bao bọc cả một vùng đầy cỏ trước sân khấu. 00:03:11.128 --> 00:03:12.341 Nghe quen nhỉ? 00:03:12.341 --> 00:03:13.768 Anh chàng William Shakespeare 00:03:13.768 --> 00:03:16.205 đã sáng tác tác phẩm của mình tại nhà hát 00:03:16.205 --> 00:03:18.565 mà sau này được gọi là Địa Cầu. 00:03:18.565 --> 00:03:21.466 Kịch luân lí trung cổ đã kéo theo các nhà viết kịch Phục Hưng, 00:03:21.466 --> 00:03:23.686 người được truyền cảm hứng bởi xung đột nội tâm 00:03:23.686 --> 00:03:25.237 và lương tri con người. 00:03:25.237 --> 00:03:27.657 Và như thế, kịch nghệ đã phát triển 00:03:27.657 --> 00:03:30.207 thành một loại hình văn học nghệ thuật.