1 00:00:06,833 --> 00:00:08,725 "Một số người sinh ra đã vĩ đại 2 00:00:08,725 --> 00:00:10,620 một số người vươn tới sự vĩ đại 3 00:00:10,620 --> 00:00:15,711 còn những người khác được hưởng sự vĩ đại" trích dẫn từ William Shakespeare 4 00:00:15,711 --> 00:00:17,301 Có chắc ông đã viết vậy? 5 00:00:17,301 --> 00:00:21,969 Một số người thắc mắc liệu Shakespeare có thật sự viết những tác phẩm mang tên ông, 6 00:00:21,969 --> 00:00:24,889 hay thậm chí ông có thật hay không. 7 00:00:24,889 --> 00:00:28,809 Họ suy đoán Shakespeare thực chất chỉ là bút danh của một nhà văn khác, 8 00:00:28,809 --> 00:00:30,236 hoặc một nhóm các nhà văn. 9 00:00:30,236 --> 00:00:32,348 Những người được cho là Shakespeare thật sự 10 00:00:32,348 --> 00:00:37,945 gồm các nhà soạn kịch, các chính khách nổi tiếng và cả một số phụ nữ xuất chúng. 11 00:00:37,945 --> 00:00:41,436 Có thể nào nhà văn vĩ đại nhất của ngôn ngữ tiếng Anh 12 00:00:41,436 --> 00:00:44,941 lại hư cấu y như những vở kịch của ông ấy? 13 00:00:44,941 --> 00:00:47,867 Hầu hết các nhà Shakespeare học bác bỏ những giả thuyết này 14 00:00:47,867 --> 00:00:51,439 dựa trên chứng cớ lịch sử và tiểu sử. 15 00:00:51,439 --> 00:00:55,514 Nhưng vẫn còn một cách khác để kiểm tra những dòng thơ nổi tiếng của Shakespeare 16 00:00:55,514 --> 00:00:58,500 thực sự có do người khác viết hay không. 17 00:00:58,500 --> 00:01:00,689 Ngôn ngữ học, ngành nghiên cứu về ngôn ngữ 18 00:01:00,689 --> 00:01:04,090 có thể cho ta biết nhiều thứ về cách ta viết và nói 19 00:01:04,090 --> 00:01:09,585 thông qua việc xem xét cú pháp, ngữ pháp, ngữ nghĩa và từ vựng. 20 00:01:09,585 --> 00:01:11,416 Cuối thế kỷ 19 21 00:01:11,416 --> 00:01:15,447 một nhà triết học người Ba Lan có tên là Wincenty Lutosławski 22 00:01:15,447 --> 00:01:18,226 thiết lập một phương pháp có tên là xác định phong cách, 23 00:01:18,226 --> 00:01:23,428 áp dụng phương pháp này để nghiên cứu vấn đề quyền tác giả trong văn học. 24 00:01:23,428 --> 00:01:25,395 Vậy cụ thể phương pháp này như thế nào? 25 00:01:25,395 --> 00:01:29,279 Ý tưởng chính là phong cách mỗi nhà văn có những đặc điểm nhất định 26 00:01:29,279 --> 00:01:33,613 được thể hiện đồng nhất trong những tác phẩm của họ. 27 00:01:33,613 --> 00:01:37,094 Có thể kể ra những đặc điểm như độ dài trung bình của câu, 28 00:01:37,094 --> 00:01:38,953 cách sắp xếp từ ngữ, 29 00:01:38,953 --> 00:01:42,487 và thậm chí là số lần lập lại của một từ cụ thể nào đó. 30 00:01:42,487 --> 00:01:47,566 Hãy xem cách sử dụng từ "thee" và hình dung nó như một chiều, hoặc một trục 31 00:01:47,566 --> 00:01:50,554 Có thể đặt mỗi tác phẩm của Shakespeare lên trục đó, 32 00:01:50,554 --> 00:01:54,668 xem như một điểm dữ liệu, dựa theo số lần lập lại của từ đó. 33 00:01:54,668 --> 00:01:57,235 Trong thống kê, mức cố định của những điểm này 34 00:01:57,235 --> 00:02:02,498 cho ta cái gọi là sự khác nhau, một dãy số liệu bắt buộc phải có. 35 00:02:02,498 --> 00:02:07,995 Nhưng, đây chỉ mới là một đặc tính trong một không gian rất đa chiều. 36 00:02:07,995 --> 00:02:11,340 Nhờ vào một công cụ phân cụm là Phương pháp Phân tích Thành phần chính 37 00:02:11,340 --> 00:02:16,131 ta có thể rút gọn không gian đa chiều thành những thành tố chính yếu đơn giản 38 00:02:16,131 --> 00:02:19,905 giúp đo sự khác nhau một cách toàn diện trong tác phẩm Shakespeare. 39 00:02:19,905 --> 00:02:22,396 Lúc này ta kiểm tra tác phẩm của các đối tượng khác 40 00:02:22,396 --> 00:02:24,867 dựa vào những thành tố chính yếu đó. 41 00:02:24,867 --> 00:02:26,055 Ví dụ như, 42 00:02:26,055 --> 00:02:30,394 nếu toàn bộ tác phẩm của Francis Bacon rơi vào khác nhau của Shakespeare 43 00:02:30,394 --> 00:02:32,263 thì đó là bằng chứng khá thuyết phục 44 00:02:32,263 --> 00:02:37,045 cho thấy Francis Bacon và Shakespeare thực chất chỉ là một người mà thôi. 45 00:02:37,045 --> 00:02:39,161 Vậy kết quả cho ta thấy điều gì? 46 00:02:39,161 --> 00:02:42,477 Sau khi tiến hành nghiên cứu, các chuyên gia đã đi đến kết luận 47 00:02:42,477 --> 00:02:46,557 rằng Shakespeare thực chất không ai khác hơn là Shakespeare. 48 00:02:46,557 --> 00:02:49,191 Ông đích thực là thi sĩ vùng Avon. 49 00:02:49,191 --> 00:02:54,370 Tác phẩm của kẻ giả mạo không khớp với phong cách riêng của ông. 50 00:02:54,370 --> 00:02:57,642 Tuy nhiên, các nhà thống kê can đảm lại phát hiện ra 51 00:02:57,642 --> 00:03:00,884 các bằng chứng rõ nét về sự hợp tác ở đây. 52 00:03:00,884 --> 00:03:03,138 Ví dụ, một nghiên cứu gần đây cho thấy 53 00:03:03,138 --> 00:03:08,216 Shakespeare đã hợp tác với nhà soạn kịch Christopher Marlowe để viết "Henry VI," 54 00:03:08,216 --> 00:03:10,624 phần một và phần hai. 55 00:03:10,624 --> 00:03:15,642 Phương pháp này không chỉ giải quyết mỗi vấn đề tìm ra bản sắc Shakespeare. 56 00:03:15,642 --> 00:03:18,308 Nó còn giúp xác định thời gian 1 tác phẩm được viết ra, 57 00:03:18,308 --> 00:03:21,040 liệu văn bản cổ nào đó chỉ là đồ giả mạo, 58 00:03:21,040 --> 00:03:23,685 liệu sinh viên nào đó có đạo văn không, 59 00:03:23,685 --> 00:03:29,020 hoặc e-mail bạn vừa nhận được là tối quan trọng hay chỉ là thư rác. 60 00:03:29,020 --> 00:03:31,551 Và phải chăng những áng thơ bất tử của Shakespeare 61 00:03:31,551 --> 00:03:34,475 rốt cuộc chỉ là những con số và thống kê? 62 00:03:34,475 --> 00:03:35,885 Không hẳn là vậy. 63 00:03:35,885 --> 00:03:40,900 Việc phân tích này giúp nhận dạng cấu trúc đặc trưng trong tác phẩm của ông, 64 00:03:40,900 --> 00:03:45,525 nhưng không thể nắm bắt vẻ đẹp tác phẩm thể hiện qua cảm xúc và tình cảm, 65 00:03:45,525 --> 00:03:48,509 hoặc tại sao các tác phẩm này ảnh hưởng sâu sắc đến chúng ta 66 00:03:48,509 --> 00:03:50,826 Ít ra, tới giờ này là chưa thể làm được.