0:00:00.000,0:00:03.000 Chúng ta nhìn bằng mắt. 0:00:03.000,0:00:06.000 Nhưng chúng ta cũng nhìn bằng não. 0:00:06.000,0:00:10.000 Và nhìn bằng não thường được gọi là tưởng tượng. 0:00:10.000,0:00:15.000 Và chúng ta đã quen thuộc với thế giới tưởng tượng của chính mình, 0:00:15.000,0:00:19.000 những thế giới bên trong của mỗi người. Chúng ta sống với chúng cả cuộc đời. 0:00:19.000,0:00:23.000 Nhưng còn có ảo giác. 0:00:23.000,0:00:26.000 Và ảo giác thì hoàn toàn khác biệt. 0:00:26.000,0:00:28.000 Chúng dường như không phải do ta tạo ra. 0:00:28.000,0:00:30.000 Chúng dường như nằm ngoài tầm kiểm soát của ta. 0:00:30.000,0:00:32.000 Chúng dường như đến từ bên ngoài, 0:00:32.000,0:00:35.000 và giống như nhận thức thực. 0:00:35.000,0:00:39.000 Tôi sẽ trình bày về ảo giác. 0:00:39.000,0:00:43.000 Và một loại ảo giác thị giác đặc biệt 0:00:43.000,0:00:48.000 mà tôi nhận thấy ở những bệnh nhân của mình. 0:00:48.000,0:00:52.000 Vài tháng trước tôi có một cuộc gọi 0:00:52.000,0:00:54.000 từ một viện dưỡng lão nơi tôi làm việc. 0:00:54.000,0:00:59.000 Họ nói rằng có một bà lão hơn 90 tuổi 0:00:59.000,0:01:01.000 nhìn thấy những thứ kỳ lạ. 0:01:01.000,0:01:04.000 Và họ không biết bà ấy có bị thần kinh hay không. 0:01:04.000,0:01:06.000 Hoặc, vì đã già 0:01:06.000,0:01:09.000 nên bà ấy có thể bị tai biến, hoặc Alzheimer. 0:01:09.000,0:01:14.000 Vậy nên họ hỏi xem tôi có thể qua và khám cho Rosalie, 0:01:14.000,0:01:16.000 bà lão đó. 0:01:16.000,0:01:18.000 Tôi đến khám cho bà ấy. 0:01:18.000,0:01:20.000 Rõ ràng 0:01:20.000,0:01:23.000 là bà ta hoàn toàn minh mẫn 0:01:23.000,0:01:26.000 và vẫn rất thông minh. 0:01:26.000,0:01:30.000 Nhưng bà ta hay giật mình và hoang mang 0:01:30.000,0:01:33.000 vì đã thấy nhiều thứ kỳ dị. 0:01:33.000,0:01:36.000 Và bà ấy nói với tôi rằng -- 0:01:36.000,0:01:38.000 những y tá đã không đề cập gì tới điều này -- 0:01:38.000,0:01:40.000 rằng bà ấy bị mù, 0:01:40.000,0:01:45.000 rằng bà ấy đã mất thị lực hoàn toàn do thoái hóa điểm vàng được 5 năm. 0:01:45.000,0:01:48.000 Nhưng những ngày vừa rồi, bà ấy đã nhìn thấy một số thứ. 0:01:48.000,0:01:51.000 Vậy nên tôi hỏi "Những thứ như thế nào?" 0:01:51.000,0:01:54.000 Và bà ấy trả lời "Người mặc đồ phương Đông, 0:01:54.000,0:01:58.000 quần áo xếp nếp, đi lên đi xuống cầu thang. 0:01:58.000,0:02:01.000 Một người đàn ông quay về phía tôi và mỉm cười. 0:02:01.000,0:02:05.000 Nhưng hắn có một bên răng rất to. 0:02:05.000,0:02:07.000 Cả những con vật nữa. 0:02:07.000,0:02:10.000 Tôi thấy một tòa nhà trắng. Trời đang có tuyết, tuyết khá mỏng. 0:02:10.000,0:02:15.000 Tôi thấy một con ngựa đeo yên cương, kéo tuyết đi. 0:02:15.000,0:02:19.000 Sau đó, một đêm, cảnh quan thay đổi. 0:02:19.000,0:02:21.000 Tôi thấy chó mèo đi về phía mình. 0:02:21.000,0:02:24.000 Chúng đi tới một điểm nhất định rồi dừng lại. 0:02:24.000,0:02:26.000 Sau đó lại thay đổi. 0:02:26.000,0:02:29.000 Tôi thấy rất nhiều trẻ con. Chúng đi lên đi xuống cầu thang. 0:02:29.000,0:02:32.000 Chúng mặc đồ rực rỡ, đỏ thắm và xanh dương, 0:02:32.000,0:02:35.000 như trang phục người phương Đông." 0:02:35.000,0:02:38.000 Thỉnh thoảng, bà ấy nói, trước khi nhìn thấy người 0:02:38.000,0:02:42.000 bà ấy có thể gặp ảo giác về những hình vuông hồng và xanh trên sàn, 0:02:42.000,0:02:45.000 và sàn thì dường như nối với trần nhà. 0:02:45.000,0:02:49.000 Tôi hỏi "Giống như một giấc mơ à?" 0:02:49.000,0:02:52.000 Và bà ấy nói "Không, không giống như mơ. Nó giống như một bộ phim." 0:02:52.000,0:02:55.000 Bà ấy nói "Có màu sắc. Có chuyển động. 0:02:55.000,0:02:59.000 Nhưng hoàn toàn im lặng, như phim câm vậy." 0:02:59.000,0:03:01.000 Và bà ấy nói đó là một bộ phim khá nhàm chán 0:03:01.000,0:03:04.000 "Những người mặc đồ phương Đông này, 0:03:04.000,0:03:09.000 đi lên đi xuống, lặp đi lặp lại, rất hạn chế." 0:03:09.000,0:03:11.000 (Tiếng cười) 0:03:11.000,0:03:13.000 Bà ấy có khiếu hài hước. 0:03:13.000,0:03:15.000 Bà ấy biết rằng đó là ảo giác. 0:03:15.000,0:03:17.000 Nhưng nó làm bà ta cảm thấy sợ hãi. Bà lão đã sống 95 năm 0:03:17.000,0:03:20.000 và chưa bao giờ có ảo giác trước đó. 0:03:20.000,0:03:23.000 Bà ấy nói rằng những ảo giác đó không có liên quan 0:03:23.000,0:03:27.000 đến bất cứ điều gì bà ấy đang nghĩ hay cảm thấy hay đang làm. 0:03:27.000,0:03:31.000 Rằng chúng dường như tự đến, tự đi. 0:03:31.000,0:03:33.000 Bà ấy không thể kiểm soát được chúng. 0:03:33.000,0:03:35.000 Bà ấy nói bà không nhận ra 0:03:35.000,0:03:37.000 bất cứ ai hay nơi nào 0:03:37.000,0:03:39.000 trong những ảo giác đó. 0:03:39.000,0:03:41.000 Và không một ai hay con vật nào, 0:03:41.000,0:03:45.000 chúng đều không để ý tới bà ta. 0:03:45.000,0:03:47.000 Và bà không biết chuyện gì đang xảy ra. 0:03:47.000,0:03:49.000 Bà cụ tự hỏi mình có bị điên 0:03:49.000,0:03:51.000 hay mất trí không. 0:03:51.000,0:03:53.000 Tôi đã kiểm tra bà lão cẩn thận. 0:03:53.000,0:03:55.000 Đó là một bà lão còn nhanh nhẹn. 0:03:55.000,0:03:59.000 Hoàn toàn minh mẫn. Bà ta không có vấn đề gì về sức khỏe. 0:03:59.000,0:04:03.000 Không dùng thuốc nào có thể tạo ra ảo giác. 0:04:03.000,0:04:05.000 Nhưng bà bị mù. 0:04:05.000,0:04:07.000 Lúc đó tôi nói 0:04:07.000,0:04:09.000 "Tôi nghĩ tôi biết bà bị làm sao." 0:04:09.000,0:04:13.000 Tôi nói "Có một dạng đặc biệt của ảo giác thị giác 0:04:13.000,0:04:17.000 liên quan đến sự suy giảm thị lực, hoặc mù lòa." 0:04:17.000,0:04:20.000 "Hiện tượng này ban đầu được miêu tả 0:04:20.000,0:04:22.000 vào thế kỷ 18, 0:04:22.000,0:04:25.000 bởi một người tên là Charles Bonnet. 0:04:25.000,0:04:28.000 Và bà có hội chứng Charles Bonnet. 0:04:28.000,0:04:30.000 Não bộ không bị làm sao. Trí óc không bị làm sao cả. 0:04:30.000,0:04:33.000 Bà có hội chứng Charles Bonnet." 0:04:33.000,0:04:36.000 Và bà ta cảm thấy rất nhẹ nhõm bởi điều này, 0:04:36.000,0:04:40.000 rằng không có gì nghiêm trọng cả, 0:04:40.000,0:04:43.000 và có phần tò mò. 0:04:43.000,0:04:45.000 Bà ấy hỏi "Charles Bonnet là ai?" 0:04:45.000,0:04:48.000 "Bản thân ông ấy có gặp hội chứng này không?" 0:04:48.000,0:04:51.000 Và bà ấy bảo "Nói với tất cả các y tá 0:04:51.000,0:04:54.000 rằng tôi có hội chứng Charles Bonnet." 0:04:54.000,0:04:56.000 (Tiếng cười) 0:04:56.000,0:05:00.000 "Tôi không bị điên. Tôi không thần kinh. Tôi mắc hội chứng Charles Bonnet." 0:05:00.000,0:05:02.000 Thế nên tôi có nói với các y tá. 0:05:02.000,0:05:05.000 Chuyện này, đối với tôi, là một tình huống thường gặp. 0:05:05.000,0:05:07.000 Tôi hầu hết thời gian làm tại các việc dưỡng lão. 0:05:07.000,0:05:09.000 Tôi gặp rất nhiều người già 0:05:09.000,0:05:13.000 có thị giác hoặc thính giác yếu. 0:05:13.000,0:05:15.000 Khoảng 10% những người có thính giác suy giảm 0:05:15.000,0:05:18.000 gặp ảo giác về âm thanh. 0:05:18.000,0:05:21.000 Khoảng 10% những người thị giác suy giảm 0:05:21.000,0:05:23.000 gặp ảo giác về hình ảnh. 0:05:23.000,0:05:25.000 Bạn không cần phải hoàn toàn mù lòa, 0:05:25.000,0:05:27.000 chỉ cần thị giác suy giảm tới một mức độ nào đó 0:05:27.000,0:05:31.000 Với những miêu tả ban đầu tiên vào thế kỷ 18, 0:05:31.000,0:05:33.000 Charles Bonnet không mắc hội chúng này. 0:05:33.000,0:05:36.000 Ông của Bonnet đã gặp những ảo giác này. 0:05:36.000,0:05:39.000 Ông của ngài là một thẩm phán, một người cao tuổi. 0:05:39.000,0:05:42.000 Ông ấy đã qua phẫu thuật đục thủy tinh thể. 0:05:42.000,0:05:44.000 Khả năng nhìn là rất kém. 0:05:44.000,0:05:49.000 Năm 1759 ông ấy miêu tả cho cháu mình 0:05:49.000,0:05:51.000 nhiều thứ ông ấy đã nhìn thấy. 0:05:51.000,0:05:53.000 Đầu tiên ông ấy thấy 0:05:53.000,0:05:55.000 là một cái khăn tay ở giữa không khí. 0:05:55.000,0:05:57.000 Đó là một cái khăn tay rộng màu xanh dương 0:05:57.000,0:05:59.000 với bốn hình tròn màu cam. 0:05:59.000,0:06:02.000 Và ông ấy biết đấy là ảo giác. 0:06:02.000,0:06:04.000 Không có khăn tay lơ lửng giữa không khí. 0:06:04.000,0:06:08.000 Sau đó ông ấy nhìn thấy một cái bánh xe lớn giữa không trung. 0:06:08.000,0:06:13.000 Thỉnh thoảng ông ấy không rõ mình có đang gặp ảo giác hay không. 0:06:13.000,0:06:15.000 Bởi những ảo giác hợp với 0:06:15.000,0:06:17.000 hoàn cảnh bấy giờ. 0:06:17.000,0:06:20.000 Một lần, khi các cháu gái đến thăm, 0:06:20.000,0:06:25.000 ông ấy hỏi "Còn những chàng đẹp trai đi cùng cháu là ai?" 0:06:25.000,0:06:29.000 Chúng nói "Ông à, không có anh chàng đẹp trai nào đâu." 0:06:29.000,0:06:33.000 Và những chàng trai biết mất. 0:06:33.000,0:06:36.000 Những ảo giác này 0:06:36.000,0:06:39.000 thường xuất hiện và biến đi chớp nhoáng. 0:06:39.000,0:06:41.000 Chúng thường không lờ mờ xuất hiện và biến mất dần. 0:06:41.000,0:06:44.000 Chúng khá bất ngờ. Và thay đổi bất ngờ. 0:06:44.000,0:06:47.000 Charles Lullin, người ông, 0:06:47.000,0:06:50.000 nhìn thấy hàng trăm hình ảnh khác nhau, 0:06:50.000,0:06:52.000 những cảnh quan khác nhau. 0:06:52.000,0:06:56.000 Một lần ông ấy thấy một người đàn ông mặc áo choàng tắm đang hút thuốc, 0:06:56.000,0:06:59.000 và nhận ra đó chính là bản thân mình. 0:06:59.000,0:07:02.000 Đó là hình ảnh duy nhất mà ông nhận ra. 0:07:02.000,0:07:06.000 Lần khác khi đang đi trên đường phố Paris, 0:07:06.000,0:07:09.000 ông ấy thấy -- cái này là thật -- một giàn giáo. 0:07:09.000,0:07:12.000 Nhưng khi về nhà ông ta thấy một mô hình nhỏ của giàn giáo đó 0:07:12.000,0:07:16.000 cao 6 inch, trên bàn làm việc của mình. 0:07:16.000,0:07:19.000 Sự lặp lại của nhận thức 0:07:19.000,0:07:21.000 đôi khi được gọi là palinopsia (thấy lại). 0:07:21.000,0:07:26.000 Với ông ấy, và với Rosalie, 0:07:26.000,0:07:28.000 điều dường như đang diễn ra -- 0:07:28.000,0:07:30.000 và Rosalie nói "Chuyện gì đang diễn ra?" -- 0:07:30.000,0:07:33.000 và tôi nói rằng khi bà mất dần thị lực, 0:07:33.000,0:07:36.000 khi các phần thị giác trong não không còn nhận thông tin nữa, 0:07:36.000,0:07:39.000 chúng trở nên dễ bị kích động. 0:07:39.000,0:07:41.000 Và chúng bắt đầu hoạt động tự phát. 0:07:41.000,0:07:44.000 Bạn bắt đầu nhìn thấy nhiều thứ. 0:07:44.000,0:07:47.000 Những điều bạn thấy có thể rất phức tạp. 0:07:47.000,0:07:51.000 Với một bệnh nhân khác của tôi, 0:07:51.000,0:07:53.000 người mà, như Charles Lullin, vẫn còn chưa mù hẳn, 0:07:53.000,0:07:57.000 những hình ảnh bà nhìn thấy đôi khi gây hoang mang. 0:07:57.000,0:08:00.000 Một lần bà ấy nói rằng mình nhìn thấy 0:08:00.000,0:08:03.000 một người đàn ông áo kẻ trong một nhà hàng. 0:08:03.000,0:08:05.000 Và người ấy quay lại. Và sau đó 0:08:05.000,0:08:08.000 phân chia thành 6 người áo kẻ giống hệt nhau, 0:08:08.000,0:08:11.000 những người đó bắt đầu đi về hướng bà ta. 0:08:11.000,0:08:14.000 Và sáu hình ảnh đó nhập lại với nhau, như một cái đàn accordion ép lại. 0:08:14.000,0:08:16.000 Một lần, khi đang lái xe, 0:08:16.000,0:08:18.000 đúng hơn là, lúc đó chồng của bà ấy đang lái xe, 0:08:18.000,0:08:20.000 con đường chia làm bốn. 0:08:20.000,0:08:24.000 Và bà ấy thấy mình đồng thời đi lên cả bốn con đường. 0:08:24.000,0:08:29.000 Bà ta cũng có những ảo giác rất linh động. 0:08:29.000,0:08:32.000 Rất nhiều số đó liên quan đến xe cộ. 0:08:32.000,0:08:34.000 Đôi lúc bà ta thấy một cậu thiếu niên 0:08:34.000,0:08:37.000 ngồi trên nóc xe. 0:08:37.000,0:08:39.000 Anh ta bám rất chắc và di chuyển khéo léo 0:08:39.000,0:08:41.000 mỗi khi xe rẽ. 0:08:41.000,0:08:44.000 Và khi họ dừng lại, 0:08:44.000,0:08:47.000 cậu ta sẽ bay vọt thẳng lên, 30m trên cao 0:08:47.000,0:08:50.000 và rồi biến mất. 0:08:50.000,0:08:55.000 Một bệnh nhân khác của tôi mắc một chứng ảo giác khác. 0:08:55.000,0:08:58.000 Đây là một người phụ nữ không mắc tật về mắt, 0:08:58.000,0:09:00.000 nhưng về phần thị giác trong não. 0:09:00.000,0:09:03.000 Một khối u nhỏ trong vỏ não hậu chẩm. 0:09:03.000,0:09:08.000 Và cô ấy nhìn thấy các hình ảnh hoạt hình. 0:09:08.000,0:09:13.000 Những hoạt hình trong suốt 0:09:13.000,0:09:16.000 và che mất một nửa khung cảnh, như một màn chắn vậy. 0:09:16.000,0:09:22.000 Đặc biệt cô ấy thấy hình chú ếch Kermit. 0:09:22.000,0:09:23.000 (Tiếng cười) 0:09:23.000,0:09:26.000 Tôi không xem Phố Sesame. 0:09:26.000,0:09:29.000 Nhưng cô ấy có lý khi hỏi rằng 0:09:29.000,0:09:33.000 "Sao lại là Kermit?" Cô ấy nói "Ếch Kermit không có ý nghĩa gì với tôi. 0:09:33.000,0:09:36.000 Ông biết đấy, tôi đang nghĩ về những yếu tố quyết định của Freud. 0:09:36.000,0:09:38.000 Sao lại là Kermit? 0:09:38.000,0:09:40.000 Ếch Kermit không là gì đối với tôi." 0:09:40.000,0:09:42.000 Cô ấy không chú ý tới những hình ảnh hoạt họa đến thế. 0:09:42.000,0:09:46.000 Nhưng điều làm cô ấy khó chịu đó là cô ấy gặp phải 0:09:46.000,0:09:49.000 hình ảnh hoặc ảo giác lặp đi lặp lại về những khuôn mặt 0:09:49.000,0:09:52.000 và giống như với Rosalie, những khuôn mặt thường bị biến dạng, 0:09:52.000,0:09:56.000 răng rất to hoặc mắt rất to. 0:09:56.000,0:09:59.000 Và chúng làm cô ấy sợ. 0:09:59.000,0:10:03.000 Vậy thì chuyện gì đang xảy ra với những người này? 0:10:03.000,0:10:06.000 Là một bác sĩ, tôi phải cố gắng tìm ra điều gì đang diễn ra, 0:10:06.000,0:10:08.000 và khiến họ yên tâm. 0:10:08.000,0:10:12.000 Đặc biệt khiến họ yên tâm rằng mình không bị điên. 0:10:12.000,0:10:15.000 Như tôi đã nói, khoảng 10% 0:10:15.000,0:10:18.000 những người bị suy giảm thị giác gặp chúng. 0:10:18.000,0:10:22.000 Nhưng không nhiều hơn 1% những người này thừa nhận. 0:10:22.000,0:10:25.000 Bởi họ sợ rằng mình sẽ bị coi như người điên. 0:10:25.000,0:10:27.000 Và nếu họ đề cập tới việc đó với bác sĩ 0:10:27.000,0:10:30.000 họ có thể bị chẩn đoán nhầm. 0:10:30.000,0:10:32.000 Cụ thể, có quan niệm rằng nếu bạn nhìn thấy 0:10:32.000,0:10:35.000 hoặc nghe thấy những thứ kỳ dị, bạn bị thần kinh. 0:10:35.000,0:10:38.000 Nhưng ảo giác rối loạn thần kinh khác thế này. 0:10:38.000,0:10:41.000 Ảo giác rối loạn thần kinh, dù là hình ảnh hay âm thanh, 0:10:41.000,0:10:43.000 chúng hướng tới bạn. Chúng buộc tội bạn. 0:10:43.000,0:10:45.000 Chúng quyến rũ bạn. Chúng lăng mạ bạn. 0:10:45.000,0:10:48.000 Chúng chế nhạo bạn. 0:10:48.000,0:10:50.000 Bạn giao tiếp với chúng. 0:10:50.000,0:10:53.000 Những điều vừa rồi hoàn toàn không xuất hiện 0:10:53.000,0:10:56.000 trong ảo giác Charles Bonnet. 0:10:56.000,0:11:00.000 Chỉ như một thước phim. Bạn xem một bộ phim không liên quan đến mình. 0:11:00.000,0:11:03.000 Hay đó là cách mọi người nghĩ về nó. 0:11:03.000,0:11:07.000 Có một chứng hiếm gặp gọi là động kinh ở thùy thái dương. 0:11:07.000,0:11:10.000 Và đôi khi, nếu mắc chứng này, 0:11:10.000,0:11:12.000 người bệnh có thể cảm thấy mình quay lại 0:11:12.000,0:11:15.000 một thời điểm và địa điểm trong quá khứ. 0:11:15.000,0:11:17.000 Bạn đang ở một giao lộ cụ thể nào đó. 0:11:17.000,0:11:19.000 Bạn ngửi thấy hạt dẻ rang. 0:11:19.000,0:11:22.000 Bạn nghe thấy xe cộ. Mọi giác quan đều cảm nhận. 0:11:22.000,0:11:24.000 Và bạn đang đợi cô gái của mình. 0:11:24.000,0:11:28.000 Và đây là tối thứ Ba đó năm 1982. 0:11:28.000,0:11:30.000 Những ảo giác thùy thái dương 0:11:30.000,0:11:32.000 đều là những ảo giác đa giác quan, 0:11:32.000,0:11:35.000 đầy cảm nhận, đầy sự quen thuộc, 0:11:35.000,0:11:37.000 đặt trong thời gian và không gian nhất định, 0:11:37.000,0:11:39.000 mạch lạc, ấn tượng. 0:11:39.000,0:11:42.000 Những ảo giác Charles Bonnet thì khác. 0:11:42.000,0:11:46.000 Trong những ảo giác Charles Bonnet, 0:11:46.000,0:11:48.000 bạn có nhiều mức độ, 0:11:48.000,0:11:50.000 từ ảo giác hình học, 0:11:50.000,0:11:53.000 những hình vuông hồng và xanh, 0:11:53.000,0:11:57.000 tới những ảo khác khá phức tạp 0:11:57.000,0:12:00.000 với người và đặc biệt là những khuôn mặt. 0:12:00.000,0:12:03.000 Những khuôn mặt, đôi khi bị biến dạng, 0:12:03.000,0:12:06.000 là điểm chung thường gặp nhất 0:12:06.000,0:12:08.000 ở những ảo giác này. 0:12:08.000,0:12:11.000 Điều thường gặp thứ hai là hoạt hình. 0:12:11.000,0:12:14.000 Vậy thì, điều gì đang diễn ra? 0:12:14.000,0:12:16.000 Đáng chú ý thay, trong những năm gần đây, 0:12:16.000,0:12:20.000 chúng ta đã có thể quét chức năng não, 0:12:20.000,0:12:24.000 thực hiện chụp cộng hưởng từ chức năng khi họ đang gặp ảo giác. 0:12:24.000,0:12:28.000 Và trong thực tế, đã có thể nhận ra những phần khác nhau 0:12:28.000,0:12:31.000 của bộ não thị giác được kích hoạt 0:12:31.000,0:12:33.000 khi họ đang gặp ảo giác. 0:12:33.000,0:12:36.000 Khi họ gặp những ảo giác hình học đơn giản, 0:12:36.000,0:12:40.000 phần vỏ não thị giác chính được kích hoạt. 0:12:40.000,0:12:43.000 Đây là phần não bộ nhận biết góc cạnh và hình dạng. 0:12:43.000,0:12:47.000 Bạn không tạo hình ảnh với vỏ não thị giác chính. 0:12:47.000,0:12:50.000 Khi hình ảnh được hình thành, 0:12:50.000,0:12:52.000 một phần cao hơn trong vỏ não thị giác 0:12:52.000,0:12:54.000 sẽ tham gia với thùy thái dương. 0:12:54.000,0:12:59.000 Cụ thể, một vùng thùy thái dương 0:12:59.000,0:13:01.000 gọi là cuộn fusiform. 0:13:01.000,0:13:05.000 Và người ta biết rằng nếu cuộn fusigorm bị tổn thương, 0:13:05.000,0:13:09.000 ta có thể mất khả năng nhận diện mặt. 0:13:09.000,0:13:13.000 Nhưng nếu có một hoạt động bất thường trong cuộn fusiform, 0:13:13.000,0:13:15.000 ta có thể gặp ảo giác những khuôn mặt. 0:13:15.000,0:13:18.000 Và đây chính là điều bạn thấy ở một số những người này. 0:13:18.000,0:13:22.000 Có một vùng trong phần trước cuộn não này 0:13:22.000,0:13:27.000 nơi mà răng và mắt được tiếp nhận. 0:13:27.000,0:13:30.000 Và vùng đó trong cuộn não được kích hoạt 0:13:30.000,0:13:34.000 khi người ta gặp các ảo giác biến dạng. 0:13:34.000,0:13:36.000 Có một phần khác trong não bộ 0:13:36.000,0:13:38.000 được đặc biệt kích hoạt 0:13:38.000,0:13:40.000 khi ta xem hoạt hình. 0:13:40.000,0:13:43.000 Nó hoạt động khi ta nhận diện hoạt hình, 0:13:43.000,0:13:47.000 khi ta vẽ hoạt hình, và khi ta ảo giác thấy chúng. 0:13:47.000,0:13:50.000 Thật thú vị bởi điều này rất cụ thể. 0:13:50.000,0:13:53.000 Có những phần khác trong não chuyên tham gia 0:13:53.000,0:13:55.000 vào việc nhận diện và gây ảo giác 0:13:55.000,0:13:58.000 về nhà cửa và phong cảnh. 0:13:58.000,0:14:01.000 Vào khoảng năm 1970 người ta tìm ra rằng không chỉ có những phần nhất định của não bộ tham gia vào việc này 0:14:01.000,0:14:03.000 mà còn cả những tế bào nhất định. 0:14:03.000,0:14:08.000 "Tế bào nhận diện mặt" được phát hiện vào khoảng năm 1970. 0:14:08.000,0:14:10.000 Và giờ chúng ta đã biết có hàng trăm 0:14:10.000,0:14:12.000 loại tế bào khác, 0:14:12.000,0:14:14.000 chúng có thể hoạt động vô cùng cụ thể. 0:14:14.000,0:14:16.000 Vậy nên bạn có thể không chỉ có 0:14:16.000,0:14:18.000 những tế bào nhận diện "ô tô", 0:14:18.000,0:14:21.000 và còn có thể có tế bào "Aston Martin". 0:14:21.000,0:14:23.000 (Tiếng cười) 0:14:23.000,0:14:25.000 Tôi nhìn thấy một chiếc Aston Martin sáng nay. 0:14:25.000,0:14:27.000 Tôi phải đưa nó vào. 0:14:27.000,0:14:30.000 Và giờ nó đang ở đâu đó trong này. 0:14:30.000,0:14:33.000 (Tiếng cười) 0:14:33.000,0:14:37.000 Tại cấp độ này, gọi là vỏ não thái dương dưới, 0:14:37.000,0:14:40.000 chỉ có hình ảnh trực quan, 0:14:40.000,0:14:43.000 hoặc những mảnh vụn. 0:14:43.000,0:14:46.000 Chỉ tại những cấp cao hơn 0:14:46.000,0:14:48.000 các giác quan khác mới tham gia vào 0:14:48.000,0:14:50.000 và xuất hiện các liên kết với trí nhớ và cảm xúc. 0:14:50.000,0:14:53.000 Trong hôi chúng Charles Bonnet 0:14:53.000,0:14:55.000 bạn không lên tới những cấp cao đó. 0:14:55.000,0:14:58.000 Bạn đang ở trong những cấp thuộc vùng vỏ não thị giác trong 0:14:58.000,0:15:00.000 nơi mà bạn có hàng nghìn và hàng chục nghìn 0:15:00.000,0:15:03.000 và hàng triệu hình ảnh, 0:15:03.000,0:15:05.000 hay những mảnh ghép vụn vặt, 0:15:05.000,0:15:07.000 tất cả đều được thần kinh mã hóa 0:15:07.000,0:15:11.000 trong những tế bào hoặc cụm tế bào nhỏ nhất định. 0:15:11.000,0:15:14.000 Thường thì chúng là một phần 0:15:14.000,0:15:18.000 trong dòng nhận thức hoặc tưởng tượng tổng hợp. 0:15:18.000,0:15:21.000 Một người không ý thức được chúng. 0:15:21.000,0:15:25.000 Chỉ khi một người bị suy giảm thị lực, hay mù lòa, 0:15:25.000,0:15:27.000 quá trình đó mới bị ngắt quãng. 0:15:27.000,0:15:30.000 Và thay vì nhận thức bình thường, 0:15:30.000,0:15:32.000 bạn gặp phải những kích thích 0:15:32.000,0:15:35.000 rối loạn, hoặc giải phóng 0:15:35.000,0:15:37.000 tất cả những tế bào thị giác này 0:15:37.000,0:15:39.000 vào vùng vỏ não thái dương dưới. 0:15:39.000,0:15:42.000 Đột nhiên bạn thấy một gương mặt. Đột nhiên bạn thấy một chiếc xe. 0:15:42.000,0:15:45.000 Đột nhiên điều này, và đột nhiên điều khác. 0:15:45.000,0:15:47.000 Trí óc cố gắng hết sức để giữ trật tự, 0:15:47.000,0:15:50.000 và tạo ra sự mạch lạc. 0:15:50.000,0:15:52.000 Nhưng không thành công. 0:15:52.000,0:15:54.000 Khi những điều này mới được báo cáo 0:15:54.000,0:15:58.000 người ta cho rằng chúng có thể đươc giải thích như những giấc mơ. 0:15:58.000,0:16:00.000 Trong thực tế mọi người nói, 0:16:00.000,0:16:03.000 "Tôi không biết những người đó. Tôi không có mối liên quan nào với họ." 0:16:03.000,0:16:06.000 "Kermit không có ý nghĩa gì đối với tôi." 0:16:06.000,0:16:11.000 Bạn sẽ không đi đến đâu nếu cứ nghĩ về chúng như những giấc mơ. 0:16:11.000,0:16:16.000 Tôi đã nói gần đủ những điều mình muốn nói. 0:16:16.000,0:16:19.000 Tôi nghĩ mình nên tổng kết lại 0:16:19.000,0:16:21.000 và kết luận rằng điều này là phổ biến. 0:16:21.000,0:16:23.000 Hãy nghĩ về số người mù lòa. 0:16:23.000,0:16:25.000 Phải có hàng trăm nghìn người mù 0:16:25.000,0:16:27.000 gặp những ảo giác này, 0:16:27.000,0:16:29.000 nhưng quá e ngại đề cập đến chúng. 0:16:29.000,0:16:32.000 Những điều như thế này cần được 0:16:32.000,0:16:38.000 thông báo, cho các bệnh nhân, bác sĩ, cho đại chúng. 0:16:38.000,0:16:40.000 Cuối cùng, tôi cho rằng chúng 0:16:40.000,0:16:43.000 vô cùng đáng quan tâm và trân trọng, 0:16:43.000,0:16:47.000 bởi đã cho ta cái nhìn sâu sắc hơn về cách bộ não vận hành. 0:16:47.000,0:16:50.000 Charles Bonnet nói rằng, 250 năm trước -- 0:16:50.000,0:16:54.000 ông ấy tự hỏi, về những ảo giác này, 0:16:54.000,0:16:57.000 như ông ấy đã viết, làm cách nào vở kịch của trí óc 0:16:57.000,0:17:00.000 có thể được tạo ra nhờ cơ cấu bộ não. 0:17:00.000,0:17:03.000 Giờ thì, 250 năm sau, 0:17:03.000,0:17:06.000 tôi nghĩ chúng ta đang bắt đầu hé mở cách thức mà nó được thực hiện. 0:17:06.000,0:17:08.000 Cảm ơn rất nhiều. 0:17:08.000,0:17:11.000 (Vỗ tay) 0:17:11.000,0:17:14.000 Chris Anderson: Thật tuyệt vời. Cảm ơn ông rất nhiều. 0:17:14.000,0:17:16.000 Ông vừa nói chuyện với một cái nhìn thật sâu sắc 0:17:16.000,0:17:19.000 sự đồng cảm với bệnh nhân. 0:17:19.000,0:17:24.000 Bản thân ông đã từng gặp những hội chứng mà ông viết trong sách chưa? 0:17:24.000,0:17:26.000 Oliver Sacks: Tôi đã sợ là anh sẽ hỏi thế. 0:17:26.000,0:17:27.000 (Tiếng cười) 0:17:27.000,0:17:30.000 Vâng, khá nhiều. 0:17:30.000,0:17:33.000 Thực ra thị lực của tôi cũng có phần suy yếu. 0:17:33.000,0:17:36.000 Tôi mù một mắt, và mắt còn lại không tốt lắm. 0:17:36.000,0:17:40.000 Tôi có thấy ảo giác hình học. 0:17:40.000,0:17:42.000 Nhưng chỉ đến thế thôi. 0:17:42.000,0:17:44.000 C.A: Và chúng không khiến ông khó chịu? 0:17:44.000,0:17:46.000 Bởi vì ông hiểu cái gì tạo ra chúng. Nó không làm ông lo lắng đúng không? 0:17:46.000,0:17:50.000 O.S: Chúng khiến tôi khó chịu như là chứng ù tai của tôi, 0:17:50.000,0:17:53.000 một thứ mà tôi không để tâm. 0:17:53.000,0:17:55.000 Đôi khi chúng khiến tôi chú ý. 0:17:55.000,0:17:58.000 Và tôi có rất nhiều hình ảnh của chúng trong sổ tay. 0:17:58.000,0:18:01.000 Bản thân tôi đã đi chụp cộng hưởng từ 0:18:01.000,0:18:04.000 để xem vùng vỏ não thị giác của mình đang điều khiển như thế nào. 0:18:04.000,0:18:08.000 và khi tôi thấy những hình lục giác, 0:18:08.000,0:18:10.000 và tôi cũng thấy những hình phức tạp, 0:18:10.000,0:18:12.000 khi tôi bị rối loạn thị giác nửa đầu, 0:18:12.000,0:18:14.000 tôi tự hỏi liệu mọi người có thấy những điều như thế không, 0:18:14.000,0:18:17.000 và liệu những thứ như tranh trong hang động, hay họa tiết trang trí 0:18:17.000,0:18:20.000 có thể đã dựa trên chúng một chút. 0:18:20.000,0:18:22.000 C.A: Đố là một bài nói chuyện vô cùng hấp dẫn. 0:18:22.000,0:18:24.000 Cảm ơn ông rất nhiều vì đã chia sẻ. 0:18:24.000,0:18:26.000 O.S: Cảm ơn anh. Cảm ơn. 0:18:26.000,0:18:28.000 (Tiếng vỗ tay)