Tôi là một nông dân ở thành thị.
Vì thế tôi trồng rau củ
ở thành phố Montréal,
trên mái nhà của các tòa cao ốc,
các bạn có thể tin hoặc không.
Và đó là điều
mà tôi rất, rất tự hào.
Đó là điều cho tôi
niềm vui mỗi buổi sáng.
Và quay về ngày xưa một chút,
khi trò chuyện với cô mình ở Lebanon,
nơi xuất thân của tôi,
tôi lớn lên ở Lebanon,
trong một thị trấn nhỏ
tự cung tự cấp.
Thị trấn tự trồng trọt
để cung cấp thức ăn cho riêng nó
chuyện khó kiếm ngày nay
Vì vậy, nếu người bán thịt
không làm thịt một con bò
ngày hôm đó, chúng tôi chỉ ăn rau.
Một ngày, tôi trò chuyện
với người cô của mình,
và tôi đã rất phấn khích,
kể cho cô nghe
công việc của tôi tuyệt như thế nào
và làm cách nào chúng tôi
xây những căn nhà kính và
cung cấp thức ăn cho mọi người
ngay tại trung tâm thành phố.
Và cô nhìn tôi và nói,
"Cháu yêu, chúng ta
làm những việc đó cả đời rồi,
Không có điều gì
là mới mẻ ở đây cả."
Và điều đó làm tôi suy nghĩ,
nó rất đúng.
Không có gì về nông nghiệp ở thành thị
thật sự là cách mạng hoá cả.
Chúng đơn giản chỉ là
sự tái tạo của cái đã rất, rất cũ.
Vậy thì tại sao tôi đứng đây để nói
với các bạn về nông nghiệp thành thị?
Tại sao chủ đề này
lại quan trọng?
Bởi vì chúng ta không phải
đang ăn những thứ mà cô tôi ăn.
Chúng ta không phải đang ăn những thứ
mà tôi đã từng ăn ở Lebanon.
Cái mà chúng ta đang ăn ngày nay,
ở thành phố, đến từ những nơi rất xa.
Thức ăn của chúng ta vượt qua trung bình
2.400 km để có mặt trên dĩa.
Vận chuyển thức ăn cũng tựa như
đứa bé 2 tuổi ở trên máy bay.
Thức ăn được vận chuyển
thật sự rất, rất tệ.
Thực tế là, thức ăn được đóng gói,
rồi đóng gói lại,
đông lạnh, được bán
và được bán lại rất nhiều lần.
Và khi đến tay người mua,
chúng mất đi những chất dinh dưỡng,
hương vị, và dưỡng chất ban đầu.
Và thực chất, con số rất thú vị là --
chúng ta đang nói về cách
để làm giảm sự lãng phí--
đó là khi một người nông dân
trong trang trại được công nghiệp hóa
nhìn vào một cây cà chua,
phân nửa những cây cà chua
sẽ không bao giờ đến tay người tiêu dùng
bởi vì điều này. Và những giống cây,
những chủng loại đã được lựa chọn,
xét về khía cạnh canh tác công nghiệp hóa,
là những giống cây, những chủng loại
được lựa chọn vì sự bền bỉ, và khả năng
dễ vận chuyển chứ không phải
vì hương vị của chúng.
Đã có lúc chúng ta có thể chọn
từ 500 loại cà chua khác nhau
để trồng trong nhà kính,
và bây giờ, cái mà chúng ta đang ăn
là cái được chọn trong chỉ 12 loại,
chỉ 12 nhóm giống cà chua
sống dai bền,
cho sản lượng rất cao, cứng cáp
nhưng không hẳn có mùi vị
giống những loại khác.
Và khi bạn nhìn vào
canh tác công nghiệp hóa,
quá trình trồng trọt công nghiệp hóa
còn quá xa với tối ưu.
Quá trình trồng trọt công nghiệp hóa
hiện nay chiếm quá nhiều đất đai,
nhiều nước, nhiều năng lượng,
tài nguyên,
và cái thật sự làm tôi chú ý,
trong suốt quá trình nghiên cứu
về việc trồng cây trong nước,
chính là chúng rất viễn vông.
Tôi dành một khoảng thời gian dài
chỉ đơn giản để kiếm những nông trại,
Tôi thật sự không thể tìm ra
một nông trại nào, và chấm dứt việc đó
bằng kết luận rằng nông trại
đều là những chiếc hộp đen bí ẩn.
Không những chúng ta
không thể tìm ra chúng,
thậm chí là thật sự rất khó
để vào trong những nông trại đó.
Quá trình bí mật của việc trồng trọt
rất viễn vông.
Cách đây 5 năm,
tôi đã tự nói với bản thân mình,
Liệu bạn có thể thay đổi cách
mà chúng ta trồng trọt ?
Liệu bạn có thể trồng trọt
một cách có trách nhiệm hơn ?
Và liệu bạn có thể tạo ra một đường dây
liên hệ trực tiếp với người tiêu thụ,
tiếp cận trực tiếp
với người tiêu thụ ?
Bỏ qua toàn bộ hệ thống hiện nay,
quên đi hệ thống phân phối,
quên đi những nhà buôn sỉ,
những người bán lẻ và vận chuyển,
và tiếp cận trực tiếp
với người tiêu dùng ?
Và nó khởi đầu như một giấc mơ,
tôi có rất nhiều giấc mơ,
số ít trong chúng
trở thành dự án thật sự,
nhưng giấc mơ này đọng lại.
Và với một nhóm kỹ sư
và kiến trúc sư,
tôi muốn gọi họ là các anh hùng,
cách đây 5 năm,
chúng tôi bắt đầu công việc,
và bắt đầu một dạng mới
của nông nghiệp,
cái mà chúng tôi gọi là
"Nền nông nghiệp 2.0"
Vì thế, chúng tôi khởi đầu
bằng việc tự hỏi bản thân,
nếu muốn trồng trọt,
chúng tôi sẽ trồng chúng
như thế nào để có trách nhiệm hơn?
Chúng tôi biết có rất nhiều thử thách
trong quá trình trồng trọt,
và rằng phải thay đổi cách trồng trọt.
Vì thế, chúng tôi định nghĩa
nền nông nghiệp có trách nhiệm
bằng 4 cách khác nhau.
Đầu tiên, không sử dụng đất mới.
Tôi nghĩ rằng diễn giả trước đã
làm rất tốt việc giải thích
những thử thách mà ta đối mặt
ngày hôm nay như việc đi từ 7 tỉ
đến 9 tỉ người
với ít đất hơn.
Vì thế tin tốt là, hóa ra
khoảng trống trên mái nhà
hoàn toàn tuyệt vời để trồng trọt.
Nhiều người có thể nhìn lên mái nhà và
nghĩ nó như là đồ lót của tòa nhà
đó là một khoảng trống bị phớt lờ,
một ốc đảo nóng bức,
nó cần được bảo dưỡng,
thỉnh thoảng, họ phải làm sạch chúng
thế nhưng không ai thích mái nhà cả,
chúng như những bộ đồ lót.
(Tiếng cười)
Nhưng hóa ra đồ lót lại là
không gian cực kỳ màu mỡ.
Trên tòa nhà này, sau lưng tôi,
chúng tôi đã nhận được
hơn nửa triệu đô la
do không hao tốn năng lượng mỗi năm.
Đơn giản là từ mặt trời.
Chưa kể là chúng tôi nhận được
một nửa năng lượng nhiệt
từ tòa nhà bên dưới.
Điều tuyệt vời
khi ở trong thành phố
là lượng carbon đioxic cao,
thứ mà những cây trồng cần.
Vì thế, nền nông nghiệp có trách nhiệm
được bắt đầu với việc không sử dụng đất.
và sử dụng nước, tài nguyên khan hiếm,
một cách có trách nhiệm hơn.
Vì thế, việc dự trữ nước mưa,
và quan trọng hơn là
việc tái tuần hoàn
lượng nước giàu dinh dưỡng,
và một lần nữa, tôi nghĩ
diễn giả trước đã giải thích
sự quan trọng
và mối liên hệ giữa tảo xanh
và nguồn nước giàu phốt-pho
khi nó thấm vào sông hồ.
Do đó, bằng việc
có một hệ thống kín,
chúng ta không chỉ trồng trọt
hiệu quả hơn
mà còn tiết kiệm được
rất nhiều tiền.
Nền nông nghiệp có trách nhiệm nghĩa là
không sử dụng thuốc trừ sâu tổng hợp,
thuốc diệt cỏ và thuốc diệt nấm.
Và bạn thật sự có thể
làm được việc đó
bởi vì chúng ta đã làm nó rất nhiều năm
trước khi cuộc cách mạng xanh.
Chúng thật sự rất có hiệu quả.
Và đó đơn giản là sử dụng các tác nhân
kiểm soát sinh học, côn trùng.
Vì thế, ta có những loài côn trùng có lợi
trong nhà kính, như bọ cánh cam,
chúng tấn công các côn trùng gây hại,
ví dụ như rệp vừng hay ruồi trắng.
Và thỉnh thoảng,
ta thấy chúng giao phối.
(Tiếng cười)
Chúng thích điều kiện
của nhà kính cũng là có lý do.
(Tiếng cười)
Và cuối cùng, nền nông nghiệp
có trách nhiệm nghĩa là tạo ra
những thực phẩm tốt, chọn lựa
những loài cây, giống cây vì vị của chúng,
vì giá trị dinh dưỡng của chúng,
vì hương thơm và vì dưỡng chất của chúng.
Cà chua "gia truyền", rau tía tô,
dưa leo trắng,
các loài rau dại Ba Tư.
Khả năng thì vô hạn.
Cái mà chúng ta có thể trồng
trong nhà kính,
cung cấp cho mọi người,
thật không thể tin được.
nhưng cái mà chúng ta tìm thấy
trong các cửa hàng tạp hóa
chỉ là một nhóm nhỏ
dễ vận chuyển thôi.
Vì thế, sau khi định nghĩa nền nông nghiệp
có trách nhiệm, vào tháng Chín năm 2010,
chúng tôi đã bắt đầu công việc.
Tôi sẽ tiếp tục
bằng một vài slide trình chiếu
để cho bạn xem
quá trình xây dựng.
Cái bạn không thấy ở đây
chính là 4 năm phát triển công nghệ
để tiến tới quá trình xây dựng.
Chúng tôi đã phải phát triển
bằng sáng chế chờ thẩm định,
hệ thống luân chuyển nước,
hệ thống đa canh tác
cho phép trồng trọt
nhiều vụ trong cùng một nhà kính,
nhưng vẫn đạt được sản lượng
tương đương với trồng một vụ đơn.
Chúng tôi phát triển kĩ thuật
luân chuyển nước,
và phần mềm quản lí vi khí hậu.
Do đó, toàn bộ nhà kính của chúng tôi
được quản lí bởi một phần mềm.
Nhưng rất nhanh chóng. Tôi sẽ đi tiếp đến
việc xây dựng điển hình.
Chúng tôi lấy mái nhà hiện tại ra,
giữ nguyên những tấm ngăn,
dựng lên một kết cấu
làm bởi thép mạ điện,
nhôm, và kính, và quá trình này
diễn ra khá nhanh.
Tin hay không tùy bạn, chúng tôi
đã thực hiện cấu trúc này dưới 3 tuần.
Và như bạn thấy, chúng tôi đã dùng
vài cần trục để đem vật liệu lên mái nhà,
và trong trường hợp này
đó là một tòa nhà hai tầng.
Và đây là bức ảnh --
Nó chỉ ra một phần bên trong
của nhà kính
trước khi được dùng để trồng trọt,
và bạn thật sự có thể thấy
những tấm chắn năng lượng -
một đặc trưng khác
giúp tiết kiệm năng lượng.
Chúng tôi triển khai nó
vào ban đêm,
chúng sẽ bao phủ nhà kính,
và các loại cây trồng.
Và nhiệt độ bên trên
tấm chắn năng lượng
có thể là -10ºC,
trong khi dưới tấm chắn năng lượng,
nhiệt độ là 22º C đến 23º C.
Sau quá trình xây dựng,
và vào ngày 28/02/2011,
chúng tôi đã gieo
hạt giống đầu tiên, của cây đầu tiên,
ở nhà kính trên toà nhà thương mại
đầu tiên trên thế giới.
(Tiếng vỗ tay)
Và nó thật sự là thứ mà
chúng tôi rất tự hào.
Tôi nhớ cả đội
đã ăn mừng vào ngày đó,
và chúng tôi đã khui
rất nhiều chai Sâm-panh.
và chúng không phải từ địa phương.
(Tiếng cười)
Chúng là loại tốt.
(Tiếng cười)
Và chỉ sau 2 tháng,
sau ngày đầu tiên đó,
cháu gái Maya
8 tháng tuổi của tôi
ăn thức ăn đặc đầu tiên, và đó là
một trong những trái cà chua
của chúng tôi, cà chua bi
trồng ở Montréal, và con bé thích nó.
Và điều đó đem lại
niềm vui lớn nhất cho tôi,
khi nhìn thấy những đứa trẻ
ăn cà chua như ăn kẹo.
Và ngày nay, gần một năm sau đó,
chúng tôi đã cung cấp cho 2000 người
các loại rau cải được thu hoạch
trong cùng một ngày
mà chưa bao giờ
được đặt trong tủ lạnh.
Rau cải được thu hoạch ngay tại trung tâm
của thành phố, trên mái nhà,
sử dụng một nửa năng lượng nhiệt
của tòa nhà,
và một phần nhỏ nước
và chất dinh dưỡng.
Và bởi vì sự liên kết trực tiếp
với người tiêu thụ,
chúng tôi phân phối thực phẩm
đến các điểm,
đó là các trường đại học,
các quán cà phê trên toàn đảo.
Nhưng quá trình này
hiệu quả đến mức
chúng tôi chỉ cần 15 đô la nhiên liệu
trong một ngày
để nuôi 2000 người.
(Tiếng vỗ tay)
Và điều đã thật sự mang lại
ngạc nhiên to lớn cho chúng tôi,
chính là nhìn thấy mảnh vườn nhỏ
ở Montréal có thể liên kết cả cộng đồng.
Trước đây, khi bắt tay xây dựng,
mọi người đã dừng lại,
và hỏi liệu họ có thể tham quan
hay không.
Chúng tôi nhận được đề nghị
từ các trường đại học, từ các trường,
từ giáo đường Do Thái, từ nhà thờ.
Tất cả đều muốn tham quan trang trại.
Và thật sự rất tuyệt
khi được nhìn thấy làm cách nào
mà hiện nay chúng tôi có hơn
10000 người đến tham quan nhà kính.
10000 người bây giờ đã hiểu được
thức ăn của họ đến từ đâu.
10000 người
đã gặp mặt người nông dân.
Trẻ em đã thấy được
cà chua phát triển thế nào,
dưa leo nên có hương vị ra sao,
và đó là điều...
Đó là một bất ngờ lớn đối với chúng tôi
nhưng nó rất ...
Tôi đang ngây ngất
khi nhìn thấy điều đó.
Và một khoảng khắc tuyệt vời khác
là đi đến một trong những điểm phân phối,
giữa 3 và 6 giờ chiều,
và nhìn thấy 30 đến 40 vị khách
vội vàng túm lấy túi rau cải,
nhưng dành thời gian
để trao đổi công thức,
số điện thoại, rau củ quả
và thật sự kết nối.
Do đó, tôi sẽ cho bạn xem
vài hình ảnh.
Tôi nghĩ mọi người thích hình ảnh.
Tin hay không tùy bạn,
hình đầu tiên là hình của mảnh đất
từng là nơi chúng tôi xây dựng nhà kính,
cách đây 40 năm.
Vì thế cách đây 40 năm,
trước khi xây dựng tòa nhà công nghiệp,
chúng đã từng là trang trại,
và người nông dân đã từng làm việc ở đây,
để cung cấp thức ăn cho nhiều người..
Trong vòng 37 năm, nơi đó được thay thế
bằng một tòa nhà công nghiệp,
góp phần làm hòn đảo nóng lên,
và thay thế người nông dân.
Tin tốt là nơi đó, một lần nữa,
lại trở thành
một mảnh đất màu mỡ.
Cung cấp việc làm cho nhiều người,
và nuôi sống nhiều, nhiều hơn nữa,
và làm cho thế giới
ngày càng tốt đẹp hơn.
Do đó, hãy tưởng tượng
những thành phố
tự nuôi sống cư dân của nó.
Tưởng tượng những cộng đồng
được kết nối bởi những trang trại.
Tưởng tượng đến việc biết được
người nông dân và thức ăn của bạn.
Khi chúng tôi tổ chức
tiệc kỉ niệm đầu tiên ở Lufa,
(Tiếng cười khúc khích)
cái mà chúng tôi chọn để ăn mừng
không phải là
sự bắt đầu
hay kết thúc công việc xây dựng,
mà đó là ngày mà chúng tôi
trồng những hạt giống đầu tiên.
Bởi vì tôi nhớ rất rõ ngày hôm ấy,
mức cácbon điôxic bắt đầu giảm,
và độ ẩm bắt đầu tăng,
cũng giống như
những loài cây sống trong nhà kính.
Đó là nhịp đập đầu tiên,
dấu hiệu đầu tiên của sự sống.
Hãy tưởng tượng những thành phố
ngập tràn sự sống.
(Tiếng Pháp) Xin cảm ơn.
(Tiếng vỗ tay)