1 00:00:15,470 --> 00:00:19,597 Tôi đã vướng vào khá nhiều cuộc cãi vã. 2 00:00:19,597 --> 00:00:21,480 Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều thế. 3 00:00:21,980 --> 00:00:23,874 Tôi biết không thể tránh khỏi mâu thuẫn 4 00:00:23,874 --> 00:00:29,112 nhưng tôi luôn cảm giác có cách nào đó để điều này mang tính xây dựng hơn. 5 00:00:29,112 --> 00:00:31,952 Và tôi bắt đầu nghĩ nghiêm túc về điều này trong lớp học vẽ, 6 00:00:31,952 --> 00:00:34,699 vào năm lớp 9. 7 00:00:34,699 --> 00:00:38,750 Hồi đó tôi chẳng quen ai trong lớp cả nên trong khi làm bài tập, 8 00:00:38,750 --> 00:00:42,320 tôi đã nghe lỏm một vài cô gái ngồi bàn bên cạnh 9 00:00:42,320 --> 00:00:45,602 và họ nói về chuyện cãi nhau với ai đó 10 00:00:45,602 --> 00:00:49,676 nhưng có một phần trong cuộc nói chuyện làm tôi để ý. 11 00:00:50,505 --> 00:00:54,629 "Ôi trời ạ, cô ta còn chẳng thèm cãi lại. 12 00:00:54,629 --> 00:00:58,240 Cô ta cứ thoái lui thôi, thật không thể tin được". 13 00:00:58,952 --> 00:01:02,131 Và khi nghe điều đó, tôi nhớ là mình đã nghĩ 14 00:01:02,131 --> 00:01:06,032 "Ồ, ước gì mình cũng làm được như thế. 15 00:01:06,032 --> 00:01:08,832 Tôi ước rằng thỉnh thoảng mình cũng biết cách bỏ cuộc 16 00:01:08,832 --> 00:01:13,728 và rút lui khỏi những cuộc tranh cãi đến hồi nãy lửa hơn." 17 00:01:14,474 --> 00:01:17,069 Vậy nên, tôi cứ nhớ mãi cuộc nói chuyện này, 18 00:01:17,069 --> 00:01:22,193 và cuối cùng thì, chính nó khiến tôi bắt đầu học để trở thành người hòa giải. 19 00:01:22,193 --> 00:01:24,672 Và vai trò của người hòa giải, nếu các bạn chưa biết, 20 00:01:24,672 --> 00:01:29,879 là bên thứ ba trung lập giúp những người có mâu thuẫn tìm cách giải quyết. 21 00:01:29,879 --> 00:01:32,977 Và họ đặc biệt ở chỗ họ sẽ không nói các bạn phải làm gì 22 00:01:32,977 --> 00:01:34,576 như những thẩm phán hay làm. 23 00:01:34,576 --> 00:01:38,616 Điều họ làm là hướng cuộc nói chuyện của những người đang tranh chấp 24 00:01:38,616 --> 00:01:42,081 đến chỗ họ có thể tự tìm đến sự đồng lòng. 25 00:01:42,081 --> 00:01:44,218 Khi tôi tham gia một trong những khóa đào tạo đầu tiên của mình 26 00:01:44,218 --> 00:01:48,383 học cách giao tiếp khi có mâu thuẫn. 27 00:01:48,383 --> 00:01:50,900 Tôi cứ nghĩ mãi về cuộc trò chuyện của những cô gái đó 28 00:01:50,900 --> 00:01:54,126 và những trận cãi vã của tôi với bạn bè hoặc gia đình 29 00:01:54,126 --> 00:01:55,967 trong cuộc sống hàng ngày. 30 00:01:55,967 --> 00:01:58,160 Có một điều trở nên rõ ràng rằng 31 00:01:58,160 --> 00:02:02,146 bạn không thể dàn xếp một buổi hòa giải cho mỗi cuộc tranh cãi của mình. 32 00:02:02,146 --> 00:02:04,154 Thực sự là có quá nhiều. 33 00:02:04,154 --> 00:02:10,365 Nhưng có những kỹ năng hòa giải có thể sử dụng được trong nhiều tình huống 34 00:02:10,365 --> 00:02:14,071 và tôi quyết định áp dụng chúng hàng ngày. 35 00:02:14,071 --> 00:02:18,461 Một kỹ năng mà tôi dùng rất nhiều đó là "những câu hỏi vàng". 36 00:02:18,461 --> 00:02:22,808 Đó là 3 câu hỏi vàng mà người hòa giải sẽ hỏi: 37 00:02:22,808 --> 00:02:25,570 "Bạn quan tâm về điều gì nhất?", 38 00:02:25,570 --> 00:02:28,466 "Bạn mong muốn điều gì xảy ra nhất?", 39 00:02:28,466 --> 00:02:32,163 "Bạn muốn người kia hiểu điều gì nhất?". 40 00:02:32,782 --> 00:02:36,345 Thường thì, người hòa giải sẽ hỏi những người đang tranh luận những câu này 41 00:02:36,345 --> 00:02:38,224 trong phiên dàn xếp, 42 00:02:38,224 --> 00:02:40,580 nhưng sau khi tham gia các khóa huấn luyện 43 00:02:40,580 --> 00:02:45,305 tôi nhận ra tôi hay tự hỏi mình những câu hỏi trên khi đang cãi vã. 44 00:02:45,305 --> 00:02:48,672 Và những câu trả lời thường đem đến một cách thức dễ dàng và trực tiếp 45 00:02:48,672 --> 00:02:52,725 giúp tôi nói ra những mối quan tâm và cảm xúc của bản thân, 46 00:02:52,725 --> 00:02:55,250 để rồi có thể bắt đầu cuộc trò chuyện. 47 00:02:55,250 --> 00:02:57,809 Đó là ưu điểm của những câu hỏi vàng: 48 00:02:57,809 --> 00:03:01,134 không cần phải có người hòa giải 49 00:03:01,134 --> 00:03:03,556 và bạn không cần phải trở thành người hòa giải. 50 00:03:03,556 --> 00:03:05,853 Đó là một công cụ bạn có thể mang theo 51 00:03:05,853 --> 00:03:09,946 và đem ra sử dụng bất kỳ lúc nào bạn cần, giống như chiếc điện thoại di động vậy. 52 00:03:09,946 --> 00:03:11,186 (Tiếng cười) 53 00:03:11,324 --> 00:03:11,574 Khi gia đình tôi mua những chiếc di động đầu tiên, 54 00:03:13,873 --> 00:03:16,200 bố mẹ tôi đã nói rõ rằng 55 00:03:16,200 --> 00:03:18,811 điện thoại là để giao tiếp 56 00:03:18,811 --> 00:03:21,084 và tôi phải nhấc máy khi họ gọi. 57 00:03:21,084 --> 00:03:23,005 Nghe có vẻ hợp lý. 58 00:03:23,005 --> 00:03:26,897 Trong khi tôi cố gắng để giữ đúng lời hứa, 59 00:03:26,897 --> 00:03:30,444 thì bố mẹ lại chẳng bao giờ nhấc máy mỗi khi tôi gọi. 60 00:03:30,444 --> 00:03:32,210 (Tiếng cười) 61 00:03:32,210 --> 00:03:36,383 Lúc đó họ cũng mới sử dụng điện thoại, nhưng điều đó thực sự làm tôi khó chịu. 62 00:03:36,383 --> 00:03:39,547 Vậy nên, tôi tự hỏi 63 00:03:39,547 --> 00:03:42,285 "Điều tôi muốn xảy ra nhất là gì?" 64 00:03:43,079 --> 00:03:46,667 Chính là sự công bằng. 65 00:03:46,667 --> 00:03:50,929 Thế rồi tôi tìm bố mẹ và nói về chuyện này 66 00:03:50,929 --> 00:03:53,669 rằng điện thoại là phương tiện giao tiếp hai chiều. 67 00:03:53,669 --> 00:03:55,192 (Tiếng cười) 68 00:03:55,192 --> 00:03:59,143 Nếu họ mong tôi nghe máy thì họ cũng phải làm điều tương tự. 69 00:03:59,143 --> 00:04:01,757 Phải như thế thì thỏa thuận này mới có hiệu lực. 70 00:04:01,757 --> 00:04:03,989 Và giờ, nhiều năm sau lần đó, 71 00:04:03,989 --> 00:04:06,518 chúng tôi đều biết rõ cách sử dụng điện thoại hơn một chút, 72 00:04:06,518 --> 00:04:09,735 và có sự công bằng 73 00:04:09,735 --> 00:04:12,826 vì giờ chúng tôi chẳng thèm nghe máy nữa mà toàn nhắn tin thôi. 74 00:04:12,826 --> 00:04:14,046 (Tiếng cười) 75 00:04:14,046 --> 00:04:19,307 Nhiều khi, bạn chẳng có thời gian để ngồi xuống 76 00:04:19,307 --> 00:04:21,313 và tranh luận với người khác như vậy. 77 00:04:21,313 --> 00:04:23,799 Nhiều khi, tình huống phức tạp hơn một chút, 78 00:04:23,799 --> 00:04:28,064 đặc biệt là khi việc không quan trọng lắm đối với bạn 79 00:04:28,064 --> 00:04:31,638 lại có ý nghĩa lớn với người khác. 80 00:04:31,638 --> 00:04:34,985 Hôm nọ, tôi giúp mẹ sửa lại tay nắm cửa ở nhà. 81 00:04:34,985 --> 00:04:39,417 Tôi xuống tầng hầm để lấy cho mẹ vài thanh gỗ và cái tua vít. 82 00:04:39,417 --> 00:04:43,021 Mẹ sửa cái tay nắm cửa rồi bảo rằng bà sẽ mang đồ nghề để lại tầng hầm. 83 00:04:43,021 --> 00:04:44,607 Tôi không cần phải làm. 84 00:04:44,607 --> 00:04:49,161 Đương nhiên là tôi thích như thế, nhưng bố tôi lại không hài lòng. 85 00:04:49,161 --> 00:04:51,188 Bố tôi thực sự không thích, và bảo: 86 00:04:51,188 --> 00:04:53,867 "Nếu Madeline đã lấy dụng cụ từ dưới tầng hầm, 87 00:04:53,867 --> 00:04:57,787 thì nó cũng phải đem trả về chỗ cũ. Phải là nó làm chứ." 88 00:04:57,787 --> 00:04:59,962 Mẹ và tôi thấy hơi khó hiểu 89 00:04:59,962 --> 00:05:02,212 vì bà là người muốn đem đồ đi cất mà. 90 00:05:02,212 --> 00:05:04,382 Chúng tôi không thấy có vấn đề gì cả. 91 00:05:04,382 --> 00:05:08,768 Nhưng bố tôi vẫn cứ cương quyết là vậy, còn chúng tôi thì thấy bối rối. 92 00:05:08,768 --> 00:05:13,287 Trong giây phút yên lặng đó, 93 00:05:13,287 --> 00:05:16,311 bố tôi đã tự vấn bằng một câu hỏi vàng, 94 00:05:16,311 --> 00:05:19,484 mà ông nói cho chúng tôi biết điều ông quan tâm nhất: 95 00:05:20,275 --> 00:05:22,532 "Vì Madeline đã lấy dụng cụ từ dưới hầm lên 96 00:05:22,532 --> 00:05:24,988 con bé sẽ cất đúng chỗ. 97 00:05:24,988 --> 00:05:28,670 Nếu người khác đem cất thì có thể sẽ đặt sai vị trí 98 00:05:28,670 --> 00:05:32,173 khiến người dùng sau khó tìm." 99 00:05:33,076 --> 00:05:35,800 Và lúc đó, mẹ và tôi hoàn toàn hiểu điều bố nói 100 00:05:35,800 --> 00:05:39,986 Nếu bạn biết bố tôi, bạn sẽ biết rằng ông thích câu nói "mise en place" 101 00:05:39,986 --> 00:05:43,625 và theo thuật ngữ nấu nướng thì câu đó mang nghĩa "mọi thứ ở đúng chỗ của nó" 102 00:05:43,625 --> 00:05:47,850 và ông luôn cố gắng để duy trì điều đó trong cuộc sống hàng ngày. 103 00:05:47,850 --> 00:05:51,884 Dù ông có cố tình tự hỏi bản thân câu đó hay không 104 00:05:51,884 --> 00:05:57,854 nó cũng trở thành cầu nối khoảng cách giữa tôi, mẹ và bố. 105 00:05:58,614 --> 00:06:03,078 Tôi muốn nói thêm một chút về bố mình 106 00:06:03,078 --> 00:06:06,857 Tính cách của bố và tôi khá giống nhau. 107 00:06:06,857 --> 00:06:10,313 Chúng tôi đều muốn mọi thứ diễn ra một cách trôi chảy và hiệu quả. 108 00:06:10,313 --> 00:06:14,532 Có thể nói chúng tôi là những kẻ cầu toàn. 109 00:06:14,532 --> 00:06:16,930 Nhưng dù tính cách giống nhau, chúng tôi vẫn có những điểm khác biệt 110 00:06:16,930 --> 00:06:19,617 và điều đó khiến giữa chúng tôi hay xảy ra mâu thuẫn. 111 00:06:19,617 --> 00:06:21,634 Nếu có gì sai thuộc trách nhiệm của bố 112 00:06:21,634 --> 00:06:26,380 ông sẽ tập trung cải thiện chuyện đó cho đến khi ổn thì thôi. 113 00:06:26,380 --> 00:06:28,504 Nếu tôi làm gì sai, 114 00:06:28,504 --> 00:06:30,754 tôi chẳng thèm để tâm kiểm soát chuyện đó nữa 115 00:06:30,754 --> 00:06:34,416 thế nên tôi quên nó đi và tiếp tục làm tốt những việc tiếp theo. 116 00:06:34,416 --> 00:06:37,054 (Tiếng cười) 117 00:06:37,054 --> 00:06:39,092 Tôi là kẻ cầu toàn kiểu lười biếng. 118 00:06:39,092 --> 00:06:40,581 (Tiếng cười) 119 00:06:40,581 --> 00:06:44,240 Tôi quyết định tự hỏi những câu hỏi vàng vào những thời điểm 120 00:06:44,240 --> 00:06:47,003 mà phương thức hoạt động của chúng tôi khác nhau. 121 00:06:47,003 --> 00:06:51,462 Có một lần, như thường lệ, tôi quên rửa bát. 122 00:06:52,204 --> 00:06:54,519 Bố tôi thì không quên chuyện bát đĩa chưa rửa 123 00:06:54,519 --> 00:06:58,529 và nhắc tôi ngay về chuyện đó. 124 00:06:58,529 --> 00:07:01,782 "Madeline, con phải rửa bát đi chứ. Tại sao vẫn chưa rửa hả? 125 00:07:01,782 --> 00:07:05,868 Dùng xong thì phải rửa ngay đi chứ" 126 00:07:05,868 --> 00:07:08,770 Tất cả điều ông nói đều hợp lý. 127 00:07:08,770 --> 00:07:13,759 Nhưng, đương nhiên, bản tính cầu toàn lười biếng của tôi không thích bị nhắc nhở 128 00:07:13,759 --> 00:07:15,648 khi tôi làm chuyện gì sai 129 00:07:15,648 --> 00:07:18,949 tôi cảm thấy như cuộc trò chuyện này sẽ chẳng đi tới đâu cả 130 00:07:18,949 --> 00:07:21,335 vì tôi không buồn đáp trả. 131 00:07:21,335 --> 00:07:24,115 Nên tôi tự hỏi bản thân mình 132 00:07:24,115 --> 00:07:26,914 "Tôi muốn bố hiểu được điều gì nhất?" 133 00:07:27,865 --> 00:07:33,681 "Bố, con muốn bố hiểu rằng bây giờ mình đang ở trong xe 134 00:07:33,681 --> 00:07:35,456 ở tận phía bên kia của thành phố." 135 00:07:35,456 --> 00:07:37,000 (Tiếng cười) 136 00:07:38,350 --> 00:07:42,403 "Bây giờ, con chẳng thể làm gì với cái đĩa này được, 137 00:07:42,403 --> 00:07:45,389 Con không biết nên làm sao." 138 00:07:45,389 --> 00:07:46,690 (Tiếng cười) 139 00:07:46,690 --> 00:07:50,212 "Thay vì nhắc nhở con rằng con đã làm điều gì sai 140 00:07:50,212 --> 00:07:52,752 sao chúng ta không nói về chuyện con cần làm thế nào 141 00:07:52,752 --> 00:07:57,651 bây giờ và trong tương lai, khi mà con lại quên rửa bát." 142 00:07:57,651 --> 00:08:00,495 Lúc đó, những câu hỏi vàng đã giúp tôi 143 00:08:00,495 --> 00:08:04,852 bắt đầu cuộc nói chuyện về một thứ, dù chỉ nhỏ nhặt thôi 144 00:08:04,852 --> 00:08:08,389 nhưng cũng làm tôi thấy khó khăn để nói ra. 145 00:08:08,389 --> 00:08:10,535 Điều tôi muốn nói là 146 00:08:10,535 --> 00:08:14,051 tất cả mọi người đều có một "ông bố" như vậy 147 00:08:14,051 --> 00:08:20,397 dù là anh chị em, hàng xóm, đồng nghiệp hay là mẹ 148 00:08:20,397 --> 00:08:22,209 Tất cả mọi người đều có một ai đó 149 00:08:22,209 --> 00:08:25,567 mà họ cảm thấy khó khăn khi nói chuyện cùng 150 00:08:25,567 --> 00:08:29,846 và những mâu thuẫn với "ông bố" của mỗi người đều khác nhau, 151 00:08:29,846 --> 00:08:36,718 nhưng trong mọi trường hợp, bạn đều có thể sử dụng những câu hỏi vàng. 152 00:08:36,718 --> 00:08:39,389 Bởi vì dù bạn không thể sắp xếp được một buổi dàn xếp 153 00:08:39,389 --> 00:08:41,588 cho mỗi cuộc tranh cãi mà bạn vướng phải 154 00:08:41,588 --> 00:08:45,561 bạn đều có thể sử dụng kỹ năng tư duy phân tích 155 00:08:45,561 --> 00:08:50,597 bạn có thể lùi một bước, tự hỏi bản thân 156 00:08:50,597 --> 00:08:53,523 "Mối quan tâm lớn nhất của bạn là gì?" 157 00:08:53,523 --> 00:08:56,912 "Bạn muốn điều gì xảy ra nhất?" 158 00:08:56,912 --> 00:09:00,708 "Bạn muốn người kia hiểu rõ điều gì nhất?" 159 00:09:00,708 --> 00:09:06,149 Đó chính là lúc để biến cuộc tranh cãi thành một cuộc nói chuyện. 160 00:09:06,149 --> 00:09:07,473 Xin cảm ơn. 161 00:09:07,473 --> 00:09:09,720 (Tiếng vỗ tay, cổ vũ)