1 00:00:00,000 --> 00:00:04,000 Tôi muốn đưa bạn sang một thế giới khác. 2 00:00:04,000 --> 00:00:06,000 Và tôi muốn chia sẻ 3 00:00:06,000 --> 00:00:10,000 một chuyện tình 45 tuổi 4 00:00:10,000 --> 00:00:13,000 với người nghèo 5 00:00:13,000 --> 00:00:16,000 sống dưới 1 đôla 1 ngày. 6 00:00:18,000 --> 00:00:22,000 Tôi đã đến với nền giáo dục hợm hĩnh dành riêng cho người giàu, 7 00:00:22,000 --> 00:00:26,000 đắt đỏ ở Ấn Độ, 8 00:00:26,000 --> 00:00:29,000 và điều đó làm tôi khó chịu. 9 00:00:31,000 --> 00:00:33,000 Tôi đã được định sẵn 10 00:00:33,000 --> 00:00:36,000 để trở thành nhà ngoại giao, giáo viên, bác sĩ -- 11 00:00:36,000 --> 00:00:40,000 tất cả đều được bày sẵn. 12 00:00:40,000 --> 00:00:43,000 Vậy mà tôi chẳng đoái hoài đến, tôi từng là nhà vô địch bóng quần quốc gia của Ấn Độ 13 00:00:43,000 --> 00:00:45,000 trong 3 năm. 14 00:00:45,000 --> 00:00:47,000 (Cười) 15 00:00:47,000 --> 00:00:50,000 Cả thế giới trải ra trước mắt tôi. 16 00:00:50,000 --> 00:00:52,000 Mọi thứ đều ở dưới chân của tôi. 17 00:00:52,000 --> 00:00:55,000 Có thể tôi không làm sai chuyện gì. 18 00:00:55,000 --> 00:00:57,000 Và sau đó tôi đã rất tò mò, 19 00:00:57,000 --> 00:00:59,000 tôi muốn sống và làm việc 20 00:00:59,000 --> 00:01:01,000 và đơn giản là muốn chứng kiến cảnh làng quê là như thế nào. 21 00:01:01,000 --> 00:01:03,000 Vì thế vào năm 1965, 22 00:01:03,000 --> 00:01:07,000 tôi đã tiếp xúc với nạn đói Bihar nặng nhất ở miền Đông Bắc Ấn Độ, 23 00:01:07,000 --> 00:01:10,000 và tôi đã chứng kiến cái đói, cái chết, 24 00:01:10,000 --> 00:01:13,000 những người chết vì đói, lần đầu tiên. 25 00:01:13,000 --> 00:01:16,000 Nó đã thay đổi cuộc đời tôi. 26 00:01:16,000 --> 00:01:18,000 Tôi trở về nhà, 27 00:01:18,000 --> 00:01:20,000 nói với mẹ tôi 28 00:01:20,000 --> 00:01:23,000 “Con muốn sống và làm việc ở ngoài làng”. 29 00:01:23,000 --> 00:01:25,000 Mẹ tôi đã rơi vào trạng thái hôn mê. 30 00:01:25,000 --> 00:01:28,000 (Tiếng cười) 31 00:01:28,000 --> 00:01:30,000 “Gì đây? 32 00:01:30,000 --> 00:01:33,000 Cả thế giới đã bày ra trước mắt con, những công việc tốt nhất đang trước mắt con, 33 00:01:33,000 --> 00:01:35,000 giờ con lại muốn ra đi và làm việc tại một ngôi làng à? 34 00:01:35,000 --> 00:01:37,000 Ý mẹ là, có chuyện gì với con vậy?" 35 00:01:37,000 --> 00:01:39,000 Tôi nói “Không, con đã được giáo dục tốt, 36 00:01:39,000 --> 00:01:41,000 và nó khiến con băn khoăn. 37 00:01:41,000 --> 00:01:44,000 Và con muốn đáp lại 38 00:01:44,000 --> 00:01:46,000 theo cách của con.” 39 00:01:46,000 --> 00:01:48,000 “Con muốn làm gì ở cái làng đó? 40 00:01:48,000 --> 00:01:50,000 Không công việc, không tiền bạc, 41 00:01:50,000 --> 00:01:52,000 không an toàn, không tương lai”. 42 00:01:52,000 --> 00:01:54,000 Tôi trả lời “Con muốn sống 43 00:01:54,000 --> 00:01:57,000 và đào giếng trong 5 năm." 44 00:01:57,000 --> 00:01:59,000 "Đào giếng trong 5 năm ư? 45 00:01:59,000 --> 00:02:02,000 Con đi học ở trường đắt nhất Ấn Độ, 46 00:02:02,000 --> 00:02:04,000 và giờ con muốn đào giếng trong 5 năm ư?” 47 00:02:04,000 --> 00:02:08,000 Bà ấy không nói chuyện với tôi trong một thời gian dài, 48 00:02:08,000 --> 00:02:11,000 vì bà nghĩ rằng tôi đã hạ thấp gia đình. 49 00:02:13,000 --> 00:02:15,000 Sau đó, 50 00:02:15,000 --> 00:02:18,000 tôi phát hiện những kiến thức và kĩ năng lạ thường 51 00:02:18,000 --> 00:02:20,000 mà những người nghèo có, 52 00:02:20,000 --> 00:02:23,000 những kiến thức và kĩ năng chưa từng được đưa vào trào lưu -- 53 00:02:23,000 --> 00:02:25,000 chưa bao giờ được đồng hóa, phản ánh, 54 00:02:25,000 --> 00:02:27,000 hay vận dụng trong quy mô lớn. 55 00:02:27,000 --> 00:02:29,000 Vậy là tôi đã nghĩ đến chuyện xây dựng trường Barefoot -- 56 00:02:29,000 --> 00:02:31,000 trường dành riêng cho người nghèo. 57 00:02:31,000 --> 00:02:33,000 Những gì người nghèo nghĩ rất quan trọng 58 00:02:33,000 --> 00:02:36,000 cần được đưa vào trường học. 59 00:02:37,000 --> 00:02:39,000 Tôi đã đến ngôi làng này lần đầu tiên. 60 00:02:39,000 --> 00:02:41,000 Những người lớn đã đến gặp tôi 61 00:02:41,000 --> 00:02:43,000 và hỏi “Cậu trốn cảnh sát à?” 62 00:02:43,000 --> 00:02:45,000 Tôi nói “Không.” 63 00:02:45,000 --> 00:02:48,000 (Tiếng cười) 64 00:02:49,000 --> 00:02:51,000 “Cậu thi rớt à?” 65 00:02:51,000 --> 00:02:53,000 Tôi nói “Không.” 66 00:02:53,000 --> 00:02:56,000 “Cậu không kiếm được việc công chức à?” Tôi nói “Không”. 67 00:02:56,000 --> 00:02:58,000 “Vậy cậu làm gì ở đây? 68 00:02:58,000 --> 00:03:00,000 Tại sao cậu lại ở đây? 69 00:03:00,000 --> 00:03:02,000 Hệ thống giáo dục ở Ấn Độ 70 00:03:02,000 --> 00:03:05,000 hướng cậu tìm đến Pari, New Delhi và Zuritch mà; 71 00:03:05,000 --> 00:03:07,000 cậu đang làm cái gì ở cái làng này? 72 00:03:07,000 --> 00:03:10,000 Có chuyện gì mà cậu chưa nói cho chúng tôi không?” 73 00:03:10,000 --> 00:03:13,000 Tôi nói “Không, tôi thật sự muốn xây trường 74 00:03:13,000 --> 00:03:15,000 chỉ dành cho những người nghèo. 75 00:03:15,000 --> 00:03:18,000 Tư duy của người nghèo rất quan trọng cần được phản ánh ở trường học.” 76 00:03:18,000 --> 00:03:22,000 Vậy là, những người này đã cho tôi vài lời khuyên sâu sắc và chí lý. 77 00:03:22,000 --> 00:03:24,000 Họ nói “ Làm ơn 78 00:03:24,000 --> 00:03:27,000 đừng đưa nhưng ai có bằng cấp và có trình độ 79 00:03:27,000 --> 00:03:29,000 vào trường của cậu.” 80 00:03:29,000 --> 00:03:32,000 Vì vậy, nó là trường đại học duy nhất ở Ấn Độ, 81 00:03:32,000 --> 00:03:35,000 nơi mà nếu bạn có bằng tiến sĩ hay bằng giáo sư, 82 00:03:35,000 --> 00:03:37,000 bạn sẽ không có tư cách đến đây. 83 00:03:37,000 --> 00:03:42,000 Bạn phải là người hay trốn tránh trách nhiệm, người làm gì cũng thất bại, hay người bỏ học nửa chừng 84 00:03:42,000 --> 00:03:45,000 nếu muốn đến trường này. 85 00:03:45,000 --> 00:03:47,000 Bạn phải làm việc bằng tay. 86 00:03:47,000 --> 00:03:49,000 Bạn phải có phẩm chất lao động tốt. 87 00:03:49,000 --> 00:03:52,000 Bạn phải thể hiện rằng bạn có những kĩ năng ra lệnh cho công chúng 88 00:03:52,000 --> 00:03:55,000 và cung cấp dịch vụ cho công chúng. 89 00:03:55,000 --> 00:03:58,000 Do đó, chúng tôi đã xây dựng trường đại học Barefoot, 90 00:03:58,000 --> 00:04:00,000 và định nghĩa lại từ chuyên gia. 91 00:04:00,000 --> 00:04:02,000 Chuyên gia là ai ? 92 00:04:02,000 --> 00:04:04,000 Một chuyên gia là người 93 00:04:04,000 --> 00:04:06,000 biết kết hợp năng lực, 94 00:04:06,000 --> 00:04:09,000 sự tự tin và niềm tin với nhau. 95 00:04:09,000 --> 00:04:12,000 Một thợ dò mạch nước là một chuyên gia. 96 00:04:12,000 --> 00:04:14,000 Một bà đỡ truyền thống 97 00:04:14,000 --> 00:04:16,000 là một chuyên gia. 98 00:04:16,000 --> 00:04:19,000 Một người thợ làm gốm là một chuyên gia. 99 00:04:19,000 --> 00:04:21,000 Đây là những chuyên gia trên khắp thế giới. 100 00:04:21,000 --> 00:04:25,000 Bạn có thể thấy họ ở bất kỳ ngôi làng xa xôi nào khắp thế giới. 101 00:04:25,000 --> 00:04:28,000 Chúng tôi nghĩ những người này nên được đưa vào giáo dục bình thường 102 00:04:28,000 --> 00:04:31,000 và thể hiện cho người ta thấy những kiến thức và kĩ năng mà họ có được 103 00:04:31,000 --> 00:04:33,000 đều rất phổ thông. 104 00:04:33,000 --> 00:04:35,000 Nó cần được sử dụng, cần được vận dụng, 105 00:04:35,000 --> 00:04:37,000 cần được thể hiện ra thế giới bên ngoài -- 106 00:04:37,000 --> 00:04:39,000 những kiến thức và kĩ năng này 107 00:04:39,000 --> 00:04:43,000 thậm chí còn phù hợp với thời nay. 108 00:04:43,000 --> 00:04:45,000 Do đó trường hoạt động 109 00:04:45,000 --> 00:04:49,000 theo phong cách làm việc và cách sống của Mahatma Gandhi. 110 00:04:49,000 --> 00:04:53,000 Bạn ăn trên sàn nhà, ngủ trên sàn, làm việc trên sàn. 111 00:04:53,000 --> 00:04:55,000 Không có giao ước, không có hợp đồng. 112 00:04:55,000 --> 00:04:58,000 Bạn có thể ở lại với tôi 20 năm, ra đi ngày hôm sau. 113 00:04:58,000 --> 00:05:01,000 Nhưng không ai kiếm được hơn 100 đôla một tháng. 114 00:05:01,000 --> 00:05:04,000 Nếu bạn đến vì tiền thì đừng đến trường Barefoot. 115 00:05:04,000 --> 00:05:06,000 Nếu bạn đến để làm việc và để thử thách 116 00:05:06,000 --> 00:05:08,000 thì bạn sẽ đến trường Barefoot. 117 00:05:08,000 --> 00:05:11,000 Đó là nơi chúng tôi muốn bạn thử thách và sáng tạo những ý tưởng của bạn. 118 00:05:11,000 --> 00:05:13,000 Bất kể là ý tưởng gì bạn có, hãy đến đây và trải nghiệm chúng. 119 00:05:13,000 --> 00:05:15,000 Không có vấn đề gì nếu như bạn thất bại. 120 00:05:15,000 --> 00:05:18,000 Bạn tơi tả, bạn đau khổ, bạn có thể làm lại. 121 00:05:18,000 --> 00:05:21,000 Đó là ngôi trường duy nhất giáo viên là học viên 122 00:05:21,000 --> 00:05:24,000 và học viên chính là giáo viên. 123 00:05:24,000 --> 00:05:27,000 Đó còn là ngôi trường duy nhất không cấp giấy chứng nhận. 124 00:05:27,000 --> 00:05:30,000 Bạn chỉ được công nhận bằng chính cộng đồng mà bạn đang phục vụ. 125 00:05:30,000 --> 00:05:32,000 Bạn không cần một tờ giấy để treo lên tường 126 00:05:32,000 --> 00:05:35,000 để nói lên rằng bạn là một kĩ sư. 127 00:05:37,000 --> 00:05:39,000 Vì vậy, khi tôi nói điều này, 128 00:05:39,000 --> 00:05:42,000 họ đã nói “Vậy hãy thể hiện những gì có thể đi. Ông đang làm gì vậy? 129 00:05:42,000 --> 00:05:46,000 Nó sẽ rất khó hiểu nếu ông không thể cho chúng tôi thấy." 130 00:05:46,000 --> 00:05:49,000 Vậy là chúng tôi đã xây dựng nên trường Barefoot đầu tiên 131 00:05:49,000 --> 00:05:52,000 vào năm 1986. 132 00:05:52,000 --> 00:05:54,000 Do 12 kiến trúc sư Barefoot, 133 00:05:54,000 --> 00:05:56,000 những người không biết đọc, biết viết 134 00:05:56,000 --> 00:05:59,000 xây dựng với 1,50 đôla trên một bộ vuông. 135 00:05:59,000 --> 00:06:03,000 150 người đã sống và làm việc tại đó. 136 00:06:03,000 --> 00:06:06,000 Họ đã đoạt giải Aga Khan về kiến trúc năm 2002. 137 00:06:06,000 --> 00:06:09,000 Nhưng sau đó, người trao giải nghi ngờ, họ nghĩ rằng đã có một kiến trúc sự khác đằng sau nữa. 138 00:06:09,000 --> 00:06:11,000 Tôi nói “Đúng, họ đã vẽ bản thiết kế 139 00:06:11,000 --> 00:06:15,000 nhưng những kiến trúc sư Barefoot mới thực sự là người xây nên ngôi trường đó.” 140 00:06:16,000 --> 00:06:19,000 Chúng tôi là những người duy nhất đã trả lại giải thưởng 50,000 đôla 141 00:06:19,000 --> 00:06:21,000 vì họ không tin tưởng chúng tôi, 142 00:06:21,000 --> 00:06:25,000 nên chúng tôi cho rằng họ thật sự đang bôi nhọ 143 00:06:25,000 --> 00:06:28,000 những kiến trúc sư trường Barefoot ở Tilonia. 144 00:06:28,000 --> 00:06:30,000 Tôi đã hỏi một nhân viên kiểm lâm – 145 00:06:30,000 --> 00:06:33,000 một chuyên gia có uy thế và bằng cấp sao -- 146 00:06:33,000 --> 00:06:36,000 tôi hỏi “Ngài có thể xây cái gì nơi này?” 147 00:06:36,000 --> 00:06:38,000 Ông ta nhìn khu đất một lúc rồi nói, “Quên nó đi. Vô phương. 148 00:06:38,000 --> 00:06:40,000 Thậm chí còn không đáng. 149 00:06:40,000 --> 00:06:42,000 Không nước, đất thì sỏi đá”. 150 00:06:42,000 --> 00:06:44,000 Tôi ở lại thêm một lúc 151 00:06:44,000 --> 00:06:46,000 rồi nói “Được rồi, tôi sẽ đi hỏi một ông lão trong làng 152 00:06:46,000 --> 00:06:49,000 rằng 'Tôi nên làm gì để phát triển ở vùng đất này?'" 153 00:06:49,000 --> 00:06:51,000 Ông ta nhìn tôi im lặng rồi nói 154 00:06:51,000 --> 00:06:53,000 “Cậu xây dựng cái này, xây dựng cái này, đặt cái này vào và nó sẽ hoạt động.” 155 00:06:53,000 --> 00:06:56,000 Đây là những gì được trông thấy hôm nay. 156 00:06:57,000 --> 00:06:59,000 Khi trèo lên mái nhà, 157 00:06:59,000 --> 00:07:01,000 tất cả những người phụ nữa nói “Quét dọn đi. 158 00:07:01,000 --> 00:07:04,000 Đàn ông nên quét dọn đi vì chúng tôi không muốn chia sẻ kỹ thuật này cho đàn ông. 159 00:07:04,000 --> 00:07:06,000 Cái này sẽ chống thấm nước cho mái nhà.” 160 00:07:06,000 --> 00:07:08,000 (Tiếng cười) 161 00:07:08,000 --> 00:07:11,000 Nó gồm vật liệu thô, 162 00:07:11,000 --> 00:07:13,000 và một vài thứ gì đó mà tôi không biết. 163 00:07:13,000 --> 00:07:15,000 Nhưng thực sự nó không làm dột nước. 164 00:07:15,000 --> 00:07:18,000 Từ năm 1986, nó vẫn không dột. 165 00:07:18,000 --> 00:07:21,000 Cái kỹ thuật đó, những người phụ nữa đã không chia sẻ cho đàn ông. 166 00:07:21,000 --> 00:07:24,000 (Cười) 167 00:07:24,000 --> 00:07:26,000 Đó là ngôi trường duy nhất 168 00:07:26,000 --> 00:07:30,000 hoạt động hoàn toàn bằng năng lượng mặt trời. 169 00:07:30,000 --> 00:07:32,000 Tất cả năng lượng được lấy từ năng lượng mặt trời. 170 00:07:32,000 --> 00:07:34,000 Những tấm bảng 45KW nằm trên mái nhà. 171 00:07:34,000 --> 00:07:36,000 Và mọi thứ sẽ hoạt động không cần có mặt trời trong 25 năm tới. 172 00:07:36,000 --> 00:07:38,000 Nếu mặt trời còn chiếu sáng, 173 00:07:38,000 --> 00:07:40,000 thì chúng tôi sẽ không có vấn đề gì với năng lượng cả. 174 00:07:40,000 --> 00:07:42,000 Nhưng cái hay 175 00:07:42,000 --> 00:07:45,000 là nó được lắp 176 00:07:45,000 --> 00:07:48,000 bởi một vị linh mục, vị linh mục theo đạo Hindu, 177 00:07:48,000 --> 00:07:51,000 người chỉ làm việc 8 năm cho trường tiểu học-- 178 00:07:51,000 --> 00:07:54,000 chưa hề đến trường, chưa hề đến trường đại học. 179 00:07:54,000 --> 00:07:56,000 Ông là biết nhiều về năng lượng mặt trời 180 00:07:56,000 --> 00:08:00,000 hơn bất kỳ ai mà tôi biết trên thế giới, cam đoan là như vậy. 181 00:08:02,000 --> 00:08:04,000 Nếu bạn đến trường Barefoot, 182 00:08:04,000 --> 00:08:07,000 thức ăn đều được nấu nhờ năng lượng mặt trời. 183 00:08:07,000 --> 00:08:10,000 Tuy nhiên những người tạo ra bếp nhật năng 184 00:08:10,000 --> 00:08:13,000 là những người phụ nữ 185 00:08:13,000 --> 00:08:15,000 mù chữ, 186 00:08:15,000 --> 00:08:17,000 họ đã tạo ra 187 00:08:17,000 --> 00:08:19,000 bếp năng lượng mặt trời tinh vi nhất. 188 00:08:19,000 --> 00:08:22,000 Đó là bếp nhật năng có dạng hình pa-ra-bôn. 189 00:08:25,000 --> 00:08:29,000 Thật không may, hầu như họ có một nửa là người Đức, 190 00:08:29,000 --> 00:08:31,000 họ rất tỉ mỉ. 191 00:08:31,000 --> 00:08:33,000 (Cười) 192 00:08:33,000 --> 00:08:36,000 Bạn sẽ không bao giờ tìm ra những người phụ nữ Ấn nào tỉ mỉ như vậy. 193 00:08:37,000 --> 00:08:39,000 Chắn chắn không dù một chút, 194 00:08:39,000 --> 00:08:41,000 họ có thể làm ra cái bếp đó. 195 00:08:41,000 --> 00:08:43,000 Nhờ đó mà chúng tôi có 60 bữa cơm 2 lần mỗi ngày. 196 00:08:43,000 --> 00:08:45,000 được nấu bằng năng lượng mặt trời. 197 00:08:45,000 --> 00:08:47,000 Chúng tôi có một nha sĩ -- 198 00:08:47,000 --> 00:08:50,000 bà ấy là một bà ngoại nha sĩ mù chữ. 199 00:08:50,000 --> 00:08:52,000 Bà ấy đã chăm sóc răng 200 00:08:52,000 --> 00:08:55,000 của 7000 trẻ em. 201 00:08:56,000 --> 00:08:58,000 Kỹ thuật của những người đi chân trần, 202 00:08:58,000 --> 00:09:01,000 vào năm 1986 -- không một kỹ sư, kiến trúc sư nào nghĩ đến -- 203 00:09:01,000 --> 00:09:04,000 nhưng chúng tôi đang giữ nước mưa từ những mái nhà. 204 00:09:04,000 --> 00:09:06,000 Rất ít nước mưa bị lãng phí. 205 00:09:06,000 --> 00:09:08,000 Toàn bộ mái nhà đều được nối với lòng đất 206 00:09:08,000 --> 00:09:10,000 đến một bể chứa nước 400,000 lit, 207 00:09:10,000 --> 00:09:12,000 thế là không có giọt nước nào bị lẵng phí. 208 00:09:12,000 --> 00:09:15,000 Nếu chúng tôi có 4 năm hạn hán, chúng tôi sẽ có nước sử dụng từ khu sân bãi, 209 00:09:15,000 --> 00:09:17,000 vì chúng tôi đã trữ nước mưa. 210 00:09:17,000 --> 00:09:20,000 60% trẻ em không đến trường 211 00:09:20,000 --> 00:09:22,000 là vì chúng phải chăm sóc súc vật như -- 212 00:09:22,000 --> 00:09:24,000 cừu, dê -- 213 00:09:24,000 --> 00:09:26,000 những việc vặt trong nhà. 214 00:09:26,000 --> 00:09:29,000 Vì thế chúng tôi đã nghĩ đến việc xây dựng 215 00:09:29,000 --> 00:09:31,000 buổi học ban đêm cho chúng. 216 00:09:31,000 --> 00:09:33,000 Nhờ những lớp ban đêm ở Tilonia, 217 00:09:33,000 --> 00:09:36,000 trên 75,000 trẻ em đi học những buổi học ban đêm. 218 00:09:36,000 --> 00:09:38,000 Vì đó là quyền lợi của trẻ em, 219 00:09:38,000 --> 00:09:40,000 không phải vì quyền lợi của giáo viên. 220 00:09:40,000 --> 00:09:42,000 Cho nên, những gì chúng tôi dạy trong trường này là gì? 221 00:09:42,000 --> 00:09:44,000 Nền dân chủ, quyền công dân, 222 00:09:44,000 --> 00:09:47,000 cách tính đất đai, 223 00:09:47,000 --> 00:09:49,000 những gì nên làm khi bị bắt, 224 00:09:49,000 --> 00:09:53,000 những gì nên làm khi những con vật của bạn bị bệnh. 225 00:09:53,000 --> 00:09:55,000 Đó là những gì chúng tôi dạy ở lớp học ban đêm. 226 00:09:55,000 --> 00:09:58,000 Có điều toàn bộ trường học có ánh sáng từ nhật năng. 227 00:09:58,000 --> 00:10:00,000 Cứ 5 năm một lần, 228 00:10:00,000 --> 00:10:02,000 chúng tôi có một cuộc bầu chọn. 229 00:10:02,000 --> 00:10:06,000 Những đứa trẻ từ 6 đến 14 tuổi 230 00:10:06,000 --> 00:10:09,000 đều tham gia vào quá trình dân chủ, 231 00:10:09,000 --> 00:10:13,000 và chúng chọn ra một thủ tướng chính phủ. 232 00:10:13,000 --> 00:10:16,000 Vị thủ tướng chính phủ này 12 tuổi. 233 00:10:17,000 --> 00:10:19,000 Con bé chăm sóc cho 20 con dê vào buổi sáng, 234 00:10:19,000 --> 00:10:22,000 nhưng làm thủ tướng chính phủ vào buổi tối. 235 00:10:22,000 --> 00:10:24,000 Con bé có một nội các riêng, 236 00:10:24,000 --> 00:10:27,000 một bộ trưởng về giáo dục, một bộ trưởng về năng lượng, một bộ trưởng về sức khỏe. 237 00:10:27,000 --> 00:10:29,000 Họ kiểm tra và giám sát 238 00:10:29,000 --> 00:10:32,000 150 trường học dành cho 7000 đứa trẻ. 239 00:10:34,000 --> 00:10:36,000 Con bé đã nhận giải thưởng thiếu nhi thế giới cách đây 5 năm, 240 00:10:36,000 --> 00:10:38,000 và sau đó đi đến Thụy Điển. 241 00:10:38,000 --> 00:10:40,000 Lần đầu tiên trong đời ra khỏi làng. 242 00:10:40,000 --> 00:10:43,000 Chưa bao giờ thấy Thụy Điển. 243 00:10:43,000 --> 00:10:45,000 Không ngạc nhiên với tất cả những gì đang xảy ra. 244 00:10:45,000 --> 00:10:47,000 Rồi nữa hoàng Thụy Điển, đứng đó, 245 00:10:47,000 --> 00:10:50,000 đi về phía tôi và nói “Ông có thể hỏi đứa trẻ này sự tự tin của cô bé có từ đâu không? 246 00:10:50,000 --> 00:10:52,000 Cô bé chỉ mới 12 tuổi 247 00:10:52,000 --> 00:10:55,000 mà lại không kinh ngạc với bất cứ thứ gì.” 248 00:10:55,000 --> 00:10:58,000 Và cô bé, người đứng bên trái nữ hoàng, 249 00:10:58,000 --> 00:11:01,000 hướng về phía tôi rồi nhìn thẳng vào mắt nữ hoàng 250 00:11:01,000 --> 00:11:04,000 và nói, “Làm ơn nói với cô ấy tôi là thủ tướng chính phủ." 251 00:11:04,000 --> 00:11:06,000 (Tiếng cười) 252 00:11:06,000 --> 00:11:14,000 (Vỗ tay) 253 00:11:14,000 --> 00:11:18,000 Nơi có tỉ lệ phần trăm người mù chữ cao, 254 00:11:18,000 --> 00:11:21,000 chúng tôi đã sử dụng nghệ thuật múa rối. 255 00:11:21,000 --> 00:11:24,000 Những con rối là cách chúng tôi giao tiếp. 256 00:11:30,000 --> 00:11:33,000 Bạn có Jaokim Chacha, 257 00:11:33,000 --> 00:11:37,000 người đã 300 tuổi. 258 00:11:37,000 --> 00:11:40,000 Ông ta là một nhà phân tích tâm lý học. Là giáo viên của tôi. 259 00:11:40,000 --> 00:11:42,000 Là bác sĩ của tôi. Là luật sư của tôi. 260 00:11:42,000 --> 00:11:44,000 Là nhà quyên góp của tôi. 261 00:11:44,000 --> 00:11:46,000 Ông ấy quyên góp tiền, 262 00:11:46,000 --> 00:11:49,000 giải quyết những cuộc tranh luận của tôi. 263 00:11:49,000 --> 00:11:52,000 Ông ấy đã giải quyết những vấn đề của tôi trong làng. 264 00:11:52,000 --> 00:11:54,000 Nếu có xung đột trong làng, 265 00:11:54,000 --> 00:11:56,000 nếu việc tham gia lớp học không thuận lợi 266 00:11:56,000 --> 00:11:58,000 và nếu có bất đồng giữa giáo viên và phụ huynh, 267 00:11:58,000 --> 00:12:01,000 những con rối này kêu gọi các giáo viên và phụ huynh ra trước làng 268 00:12:01,000 --> 00:12:03,000 và nói “Bắt tay đi. 269 00:12:03,000 --> 00:12:05,000 Việc tham gia lớp học không được bỏ dở." 270 00:12:07,000 --> 00:12:09,000 Những con rối này 271 00:12:09,000 --> 00:12:11,000 được làm từ những tờ báo Ngân hàng thế giới đã được tái chế. 272 00:12:11,000 --> 00:12:13,000 (Cười) 273 00:12:13,000 --> 00:12:20,000 (Vỗ tay) 274 00:12:20,000 --> 00:12:24,000 Như vậy, cách tiếp xúc phi tập trung hóa, phi thần thánh hóa như thế này 275 00:12:24,000 --> 00:12:26,000 với những ngôi làng lấy điện từ mặt trời, 276 00:12:26,000 --> 00:12:28,000 chúng tôi đã rải đi khắp Ấn Độ 277 00:12:28,000 --> 00:12:31,000 từ Ladakn tới Bhutan -- 278 00:12:33,000 --> 00:12:35,000 tất cả những ngôi làng tích điện từ mặt trời 279 00:12:35,000 --> 00:12:38,000 nhờ những người đã được đào tạo. 280 00:12:39,000 --> 00:12:41,000 Rồi chúng tôi đến Ladakh, 281 00:12:41,000 --> 00:12:43,000 chúng tôi hỏi một người phụ nữ -- 282 00:12:43,000 --> 00:12:46,000 ở đây, ở -40 độ C, bạn phải đi ra khỏi nhà, 283 00:12:46,000 --> 00:12:49,000 vì không còn nơi nào nữa, toàn bộ nơi này bị tuyết bao phủ ở cả 2 bên -- 284 00:12:49,000 --> 00:12:51,000 chúng tôi hỏi người phụ nữa này rằng, 285 00:12:51,000 --> 00:12:53,000 “Bà thấy có những ích lợi gì 286 00:12:53,000 --> 00:12:55,000 từ năng lượng mặt trời?" 287 00:12:55,000 --> 00:12:57,000 Sau đó bà ấy nghĩ một phút rồi nói, 288 00:12:57,000 --> 00:13:01,000 “Đây là lần đầu tiên tôi thấy mặt chồng tôi vào mùa đông.” 289 00:13:01,000 --> 00:13:04,000 (Tiếng cười) 290 00:13:04,000 --> 00:13:06,000 Đi đến Afghanistan. 291 00:13:06,000 --> 00:13:11,000 Một bài học chúng tôi đã học được ở Ấn Độ 292 00:13:11,000 --> 00:13:15,000 là đàn ông rất khó đàn tạo 293 00:13:15,000 --> 00:13:19,000 (Tiếng cười) 294 00:13:19,000 --> 00:13:21,000 Đàn ông rất năng động, 295 00:13:21,000 --> 00:13:23,000 rất tham vọng, 296 00:13:23,000 --> 00:13:26,000 đàn ông là chiếc di động bị ép buộc 297 00:13:26,000 --> 00:13:28,000 nên họ đều muốn có giấy chứng nhận. 298 00:13:28,000 --> 00:13:30,000 (Tiếng cười) 299 00:13:30,000 --> 00:13:33,000 Trên toàn cầu, bạn luôn gặp xu hướng 300 00:13:33,000 --> 00:13:35,000 đàn ông muốn có một tờ giấy chứng nhận. 301 00:13:35,000 --> 00:13:38,000 Tại sao ? Vì họ muốn rời khỏi làng 302 00:13:38,000 --> 00:13:41,000 và đến một thành phố, tìm một công việc. 303 00:13:41,000 --> 00:13:44,000 Vì thế, chúng tôi đã phát hiện ra một phương pháp rất hay: 304 00:13:44,000 --> 00:13:46,000 đào tạo những bà cụ. 305 00:13:48,000 --> 00:13:50,000 Cách tốt nhất để kết nối 306 00:13:50,000 --> 00:13:52,000 với thế giới là gì? 307 00:13:52,000 --> 00:13:54,000 Ti vi? Không. 308 00:13:54,000 --> 00:13:56,000 Điện tín? Không. 309 00:13:56,000 --> 00:13:58,000 Điện thoại? Không. 310 00:13:58,000 --> 00:14:00,000 Mà là nói với 1 người phụ nữ. 311 00:14:00,000 --> 00:14:03,000 (Cười) 312 00:14:03,000 --> 00:14:07,000 (Vỗ tay) 313 00:14:07,000 --> 00:14:09,000 Vậy là chúng tôi đến Afghanistan lần đầu tiên, 314 00:14:09,000 --> 00:14:11,000 sau đó chúng tôi chọn 3 người phụ nữ 315 00:14:11,000 --> 00:14:13,000 và nói “Chúng tôi muốn đưa bà đến Ấn Độ.” 316 00:14:13,000 --> 00:14:15,000 Họ nói “Không thể được. Họ thậm chí còn không đi ra khỏi phòng, 317 00:14:15,000 --> 00:14:17,000 vậy mà ông muốn đưa họ đến Ấn Độ.” 318 00:14:17,000 --> 00:14:19,000 Tôi trả lời, " Vậy thì tôi sẽ nhượng bộ. Tôi sẽ đưa những ông chồng đi theo luôn." 319 00:14:19,000 --> 00:14:21,000 Vậy là tôi đã đưa cả những ông chồng đi theo. 320 00:14:21,000 --> 00:14:24,000 Tất nhiên, những người phụ nữ này thông minh hơn đàn ông nhiều. 321 00:14:24,000 --> 00:14:26,000 Trong 6 tháng, 322 00:14:26,000 --> 00:14:29,000 chúng tôi đã làm thế nào để thay đổi những phụ nữ này? 323 00:14:29,000 --> 00:14:31,000 Ngôn ngữ ký hiệu. 324 00:14:31,000 --> 00:14:34,000 Bạn không chọn ngôn ngữ viết. 325 00:14:34,000 --> 00:14:36,000 Bạn không chọn ngôn ngữ nói. 326 00:14:36,000 --> 00:14:39,000 Bạn sử dụng ngôn ngữ ký hiệu. 327 00:14:39,000 --> 00:14:41,000 Thế là trong 6 tháng, 328 00:14:41,000 --> 00:14:45,000 họ có thể trở thành những kỹ sư năng lượng mặt trời. 329 00:14:45,000 --> 00:14:48,000 Họ trở về nhà và tích điện năng lượng mặt trời cho làng của họ. 330 00:14:48,000 --> 00:14:50,000 Người phụ nữ này đã về làng 331 00:14:50,000 --> 00:14:53,000 và tích điện từ năng lượng mặt trời cho làng, 332 00:14:53,000 --> 00:14:55,000 xây dựng nhà xưởng -- 333 00:14:55,000 --> 00:14:58,000 ngôi làng đầu tiên được tích điện từ nhật năng ở Afghanistan 334 00:14:58,000 --> 00:15:01,000 nhờ 3 người phụ nữ này. 335 00:15:01,000 --> 00:15:03,000 Người phụ nữ này 336 00:15:03,000 --> 00:15:05,000 là một người bà đặt biệt. 337 00:15:05,000 --> 00:15:10,000 55 tuổi và bà ấy đã tích điện từ nhật năng giúp tôi cho 200 ngôi nhà ở Afghanistan. 338 00:15:10,000 --> 00:15:13,000 Và chúng hoạt động rất tốt. 339 00:15:13,000 --> 00:15:16,000 Bà ấy đã đi và nói cho ban kỹ sư ở Afghanistan 340 00:15:16,000 --> 00:15:18,000 và nói với người đứng đầu của ban 341 00:15:18,000 --> 00:15:20,000 về sự khác nhau giữa AC và DC. 342 00:15:20,000 --> 00:15:22,000 Ông ta không hiểu. 343 00:15:22,000 --> 00:15:25,000 Ba người phụ nữ này đã đào tạo cho 27 phụ nữ khác 344 00:15:25,000 --> 00:15:28,000 và tích điện nhật năng cho 100 ngôi làng ở Afghanistan. 345 00:15:28,000 --> 00:15:31,000 Chúng tôi đến Châu Phi, 346 00:15:31,000 --> 00:15:33,000 rồi chúng tôi bắt gặp hoàn cảnh tương tự. 347 00:15:33,000 --> 00:15:36,000 Tất cả phụ nữ ngồi ở một cái bàn từ 8 – 9 quốc gia 348 00:15:36,000 --> 00:15:39,000 trò chuyện với nhau, không hiểu một lời nào 349 00:15:39,000 --> 00:15:41,000 vì họ đang nói những ngôn ngữ khác nhau. 350 00:15:41,000 --> 00:15:43,000 Tuy nhiên, ngôn ngữ hình thể thì rất tuyệt. 351 00:15:43,000 --> 00:15:45,000 Họ nói chuyện với nhau 352 00:15:45,000 --> 00:15:47,000 và trở thành những kỹ sư nhật năng. 353 00:15:47,000 --> 00:15:50,000 Tôi lại đến Sierra Leone, 354 00:15:50,000 --> 00:15:53,000 vị bộ trưởng này lái xe vào giữa đêm, 355 00:15:53,000 --> 00:15:55,000 băng qua ngôi làng này, 356 00:15:55,000 --> 00:15:58,000 trở lại, tiến vào làng, nói, “Ủa, chuyện này là sao?” 357 00:15:58,000 --> 00:16:00,000 Họ nói “Hai cụ bà này…” 358 00:16:00,000 --> 00:16:03,000 "Cụ bà?" Vị bộ trưởng không thể tin những gì đang xảy ra. 359 00:16:03,000 --> 00:16:06,000 “Họ đã đi đâu?” “Đi Ấn Độ và trở về”. 360 00:16:06,000 --> 00:16:08,000 Sau đó đi thẳng đến dinh tổng thống. 361 00:16:08,000 --> 00:16:10,000 Ông ta nói “Ngài có biết có một ngôi làng được tích điện nhật năng ở Sierra Leone này không?” 362 00:16:10,000 --> 00:16:13,000 Ông ta nói “Không”. Một nửa phòng nội các đã đi thăm những cụ bà vào ngày hôm sau. 363 00:16:13,000 --> 00:16:15,000 “Có chuyện gì vậy?” 364 00:16:15,000 --> 00:16:19,000 Thế là ông ấy lệnh gọi tôi rồi hỏi “Ông có thể đào tạo cho tôi 150 cụ bà không?” 365 00:16:19,000 --> 00:16:21,000 Tôi trả lời “Tôi không thể, thưa tổng thống. 366 00:16:21,000 --> 00:16:23,000 Nhưng họ. Những bà cụ sẽ làm.” 367 00:16:23,000 --> 00:16:26,000 Do đó, ông ấy đã xây dựng trung tâm đào tạo Barefoot đầu tiên ở Sierre Leone. 368 00:16:26,000 --> 00:16:30,000 Và 150 cụ bà được đào tạo ở Sierre Leone. 369 00:16:30,000 --> 00:16:32,000 Ở Gambia: 370 00:16:32,000 --> 00:16:35,000 chúng tôi đã đi chọn một cụ bà ở Gambia. 371 00:16:35,000 --> 00:16:37,000 Đến với ngôi làng này. 372 00:16:37,000 --> 00:16:39,000 Tôi biết tôi nên chọn bà cụ nào. 373 00:16:39,000 --> 00:16:42,000 Công chúng hội ý và nói “Hãy đưa 2 cụ bà này đi đi.” 374 00:16:42,000 --> 00:16:44,000 Tôi nói “Không, tôi muốn đưa cụ bà này đi.” 375 00:16:44,000 --> 00:16:46,000 Họ nói “Tại sao? Bà ấy không biết gì về ngôn ngữ. Ông không biết bà ấy đâu”. 376 00:16:46,000 --> 00:16:49,000 Tôi đáp “Tôi thích ngôn ngữ hình thể. Tôi thích cách bà ấy nói.” 377 00:16:49,000 --> 00:16:51,000 “Ông chồng khó tính, không thể được đâu.” 378 00:16:51,000 --> 00:16:53,000 Tôi gọi người chồng của bà ấy, ông ấy đến 379 00:16:53,000 --> 00:16:56,000 vênh váo, khéo léo, chiếc di động trên tay. “Không thể được”. 380 00:16:56,000 --> 00:16:59,000 “Sao lại không?” “Người phụ nữ này trông mới đẹp làm sao!” 381 00:16:59,000 --> 00:17:01,000 Tôi nói “Đúng vậy, bà ấy thật xinh đẹp”. 382 00:17:01,000 --> 00:17:03,000 “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu bà ấy bỏ đi với một gã Ấn Độ?” 383 00:17:03,000 --> 00:17:05,000 Đó là nỗi sợ lớn nhất của ông ta. 384 00:17:05,000 --> 00:17:08,000 Tôi nói “Bà ấy sẽ hạnh phúc. Bà ấy sẽ gọi cho ông qua di động.” 385 00:17:08,000 --> 00:17:11,000 Bà ấy ra đi như một cụ bà 386 00:17:11,000 --> 00:17:13,000 nhưng trở về lại như một con hổ. 387 00:17:13,000 --> 00:17:15,000 Bà ấy xuống khỏi máy bay 388 00:17:15,000 --> 00:17:18,000 và nói với toàn bộ đám đông như thể bà ấy là một cựu chiến binh vậy. 389 00:17:18,000 --> 00:17:21,000 Bà ấy điều khiển báo chí quốc gia, 390 00:17:21,000 --> 00:17:23,000 và bà ấy là một ngôi sao. 391 00:17:23,000 --> 00:17:26,000 Khi tôi trở lại sau 6 tháng. Tôi nói “Chồng bà đâu?” 392 00:17:26,000 --> 00:17:28,000 “À, đâu đó thôi. Không quan trọng.” 393 00:17:28,000 --> 00:17:30,000 (Cười) 394 00:17:30,000 --> 00:17:32,000 Một câu chuyện có hậu. 395 00:17:32,000 --> 00:17:34,000 (Cười) 396 00:17:34,000 --> 00:17:37,000 (Vỗ tay) 397 00:17:37,000 --> 00:17:43,000 Tôi sẽ kết thúc bằng câu châm ngôn 398 00:17:43,000 --> 00:17:47,000 mà tôi nghĩ bạn không phải tìm những lời giải ở bên ngoài, 399 00:17:47,000 --> 00:17:49,000 Hãy tìm lời giải ở bên trong bạn. 400 00:17:49,000 --> 00:17:52,000 Và hãy lắng nghe những người có những lời giải đáp trước mặt bạn. 401 00:17:52,000 --> 00:17:54,000 Họ ở khắp nơi trên thế giới. 402 00:17:54,000 --> 00:17:56,000 Đừng lo lắng. 403 00:17:56,000 --> 00:17:59,000 Đừng nghe lời Ngân hàng Thế giới, hãy nghe lời những người trên mảnh đất này. 404 00:17:59,000 --> 00:18:02,000 Họ có tất cả những giải pháp trên thế giới. 405 00:18:02,000 --> 00:18:05,000 Tôi sẽ chốt lại bằng một câu trích của Mahatma Gandhi. 406 00:18:05,000 --> 00:18:07,000 “Đầu tiên là họ lờ bạn đi, 407 00:18:07,000 --> 00:18:09,000 sau đó họ cười vào bạn, 408 00:18:09,000 --> 00:18:11,000 sau đó họ chống đối bạn 409 00:18:11,000 --> 00:18:13,000 rồi bạn chiến thắng.” 410 00:18:13,000 --> 00:18:15,000 Cảm ơn. 411 00:18:15,000 --> 00:18:46,000 (Vỗ tay)