WEBVTT 00:00:09.134 --> 00:00:11.479 Thức tỉnh 00:00:11.479 --> 00:00:15.265 là giai đoạn tự nhiên tiếp theo của sự phát triển con người. 00:00:15.497 --> 00:00:20.471 Thức tỉnh đơn giản chỉ là nhận ra bản chất của sự tồn tại của chúng ta. 00:00:20.564 --> 00:00:26.530 Nó không phải là một trải nghiệm tâm linh kỳ lạ, bí ẩn 00:00:26.530 --> 00:00:28.282 chỉ dành riêng cho một số ít người. 00:00:28.282 --> 00:00:30.650 Nó có sẵn cho tất cả mọi người. 00:00:30.165 --> 00:00:35.911 Bản chất thật của chúng ta đã hoàn toàn tỉnh thức, hoàn toàn nhận biết. 00:00:35.911 --> 00:00:38.289 Và nó hoàn toàn không có giới hạn. 00:00:38.289 --> 00:00:41.247 Bản chất thật của bạn gần 00:00:41.416 --> 00:00:44.538 hơn điều mà bạn nghĩ bạn là. 00:00:45.214 --> 00:00:48.840 Ý thức (consciousness) là thực tại tối hậu của vũ trụ. 00:00:48.895 --> 00:00:53.544 Bước tiếp theo trong khoa học là để khẳng định rằng ý thức là cơ bản. 00:00:53.792 --> 00:00:56.448 Vậy thì thức tỉnh là gì? 00:00:56.448 --> 00:01:00.954 Một vài người giải thích cho tôi. 00:01:23.742 --> 00:01:26.211 Thức tỉnh là gì? 00:01:26.628 --> 00:01:32.196 Cho dù bạn gọi nó là cái ta thực sự, cái ta kế tiếp, hay "vô ngã", 00:01:32.405 --> 00:01:37.225 hay Phật tánh, Đạo hay Ý thức Chúa Ki-tô, 00:01:37.406 --> 00:01:40.422 điều đó không hề quan trọng. 00:01:40.422 --> 00:01:45.098 Trong bộ phim này, chúng ta sẽ gọi nó là tánh biết (awareness). 00:01:45.230 --> 00:01:46.622 Tánh biết 00:01:46.622 --> 00:01:49.750 không thuộc sở hữu của bất kỳ tôn giáo nào. 00:01:49.750 --> 00:01:53.163 Thức tỉnh hay nhận ra tánh biết 00:01:53.175 --> 00:01:55.599 giống như là thức dậy từ một giấc mơ. 00:01:56.190 --> 00:01:58.440 Giấc mơ về nhân vật của bạn 00:01:58.440 --> 00:02:00.907 trong vở kịch cuộc đời. 00:02:01.440 --> 00:02:03.423 Thông qua các nhân vật của chúng ta, 00:02:03.423 --> 00:02:05.834 chúng ta trải nghiệm thế giới 00:02:05.834 --> 00:02:10.130 thông qua tất cả vẻ đẹp và sự xấu xí của nó. 00:02:10.444 --> 00:02:14.467 Chúng ta có thể gọi kinh nghiệm này của sự sống và cái chết là nhị nguyên (duality). 00:02:15.197 --> 00:02:19.885 Chúng ta đi vòng quanh và vòng quanh, gắn chặt vào các nhân vật, 00:02:19.885 --> 00:02:22.498 các suy nghĩ và cảm giác. 00:02:22.618 --> 00:02:24.123 Tốt và xấu. 00:02:24.123 --> 00:02:25.553 Chiến tranh và hoà bình. 00:02:25.553 --> 00:02:27.397 Ánh sáng và bóng tối. 00:02:27.397 --> 00:02:29.546 Sự sống và cái chết. 00:02:30.016 --> 00:02:31.818 Cho đến khi chúng ta tỉnh dậy và thấy rằng 00:02:31.818 --> 00:02:34.904 chúng ta không phải là những nhân vật đó. 00:03:03.970 --> 00:03:06.458 Trong bộ phim này, chúng tôi gửi đến bạn lời mời 00:03:06.458 --> 00:03:10.068 để kinh nghiệm trực tiếp bản chất thật sự của bạn. 00:03:10.568 --> 00:03:14.652 Để nhận ra một cách trực tiếp, mà không phải bằng lý trí... 00:03:15.122 --> 00:03:16.791 Bạn là ai? 00:03:17.530 --> 00:03:19.373 Chúng tôi sẽ lặp lại lời mời này 00:03:19.373 --> 00:03:21.814 thông qua nhiều cách khác nhau. 00:03:22.535 --> 00:03:25.502 Khi bạn tự hỏi bạn là ai, 00:03:25.983 --> 00:03:29.632 hãy để mọi thứ chính xác như chúng là. 00:03:30.251 --> 00:03:34.319 Đừng di chuyển tâm trí để làm điều gì đó xảy ra 00:03:34.740 --> 00:03:38.211 hay đi tìm câu trả lời trong phạm vi tâm trí. 00:03:38.681 --> 00:03:41.939 Và tuy vậy, đừng cố xua đuổi tâm trí. 00:03:42.616 --> 00:03:46.315 Đơn giản chỉ cần trực tiếp kinh nghiệm bạn là ai. 00:03:47.399 --> 00:03:52.785 Hãy để tâm trí trở thành một "tâm trí không biết gì". 00:04:02.085 --> 00:04:08.806 Thức tỉnh là câu trả lời cho tất cả mọi vấn đề trên mọi mặt của thế giới. 00:04:08.806 --> 00:04:13.569 Tất cả mọi vấn đề của thế giới khởi sinh từ một ảo tưởng sai lầm. 00:04:13.696 --> 00:04:17.645 Cái ảo tưởng cơ bản của tâm trí. 00:04:18.045 --> 00:04:21.965 Và ảo tưởng đó chính là Tôi là nhân vật bị giới hạn này. 00:04:22.770 --> 00:04:25.702 Khi chúng ta sống từ một cái ta nhỏ bé, tách biệt, 00:04:25.841 --> 00:04:29.917 luôn luôn thường trực một sự không hài lòng vĩnh viễn. 00:04:30.122 --> 00:04:34.118 Nó có thể là một sự không hài lòng lớn như là sự tổn thương, 00:04:34.190 --> 00:04:38.081 hay nó chỉ là một cảm giác tiềm ẩn... 00:04:38.085 --> 00:04:39.745 "có cái gì đó không đúng. 00:04:39.745 --> 00:04:42.420 Cái gì đó sai sai. Tôi đang bỏ lỡ điều gì đó" 00:04:42.760 --> 00:04:47.875 Ngay cả khi tôi đang có sự hài lòng nào đó, hay tôi đang đạt được điều gì đó, 00:04:47.875 --> 00:04:51.070 ngay cả khi tôi đang có một mối quan hệ tốt, 00:04:51.070 --> 00:04:54.274 nếu tôi chỉ cần dừng lại một chốc lát, 00:04:54.929 --> 00:04:58.058 vẫn có cái cảm giác không thoả mãn như là 00:04:58.589 --> 00:05:02.233 Tôi bị cô lập, hoặc tôi bị cắt lìa khỏi một cái gì đó. 00:05:02.251 --> 00:05:05.680 Vì vậy cảm giác này, cái cảm giác mà 00:05:05.680 --> 00:05:09.434 hầu như mọi người đều có, có thể thúc đẩy chúng ta 00:05:09.600 --> 00:05:13.479 thức tỉnh khỏi cái ta nhỏ bé, tách biệt 00:05:13.479 --> 00:05:18.521 mà bản chất của nó là một sự lo lắng về sự tách biệt. 00:05:18.681 --> 00:05:24.532 Nhân vật bị giới hạn này có khuynh hướng nắm bắt những gì nó muốn. 00:05:24.532 --> 00:05:28.058 Nó chỉ là một tập hợp của các mẫu hình bị điều kiện hoá 00:05:28.232 --> 00:05:33.265 với việc thèm khát những gì nó muốn và cố gắng đẩy đi những gì nó không muốn. 00:05:33.490 --> 00:05:37.628 Đó là một tiến trình bất tận của, bạn có thể nói, nguyên lý của lạc thú, 00:05:37.628 --> 00:05:42.221 bạn biết đó, theo đuổi lạc thú, né tránh đau khổ. 00:05:42.450 --> 00:05:44.635 Và nếu chúng ta tin rằng chúng ta là 00:05:44.927 --> 00:05:48.976 nhân vật này, hình mẫu bị điều kiện hoá này 00:05:49.296 --> 00:05:52.935 thì chúng ta còn đau khổ và chúng ta tạo ra đau khổ trong thế giới. 00:05:53.275 --> 00:05:59.258 Thế giới trở thành sự phản chiếu của ý thức mang tính bản ngã kia. 00:05:59.690 --> 00:06:02.215 Ích lợi của thức tỉnh 00:06:02.372 --> 00:06:05.232 là bạn sẽ đau khổ ít hơn 00:06:05.232 --> 00:06:07.978 và những người xung quanh bạn cũng vậy. 00:06:08.076 --> 00:06:13.067 Không hề có nghi ngờ gì trong tâm trí tôi rằng sự kết nối ban đầu của tôi với 00:06:13.129 --> 00:06:18.527 sự hiểu biết của tôi về Chúa (God) là một sự thức tỉnh. 00:06:18.527 --> 00:06:22.625 Đối với tôi, đây là sự thức tỉnh lớn nhất trong cuộc đời mà tôi từng trải nghiệm. 00:06:22.735 --> 00:06:27.599 Giống như là tôi đã ngủ quên thật sự trong 50 năm, 00:06:27.988 --> 00:06:32.690 đi vòng quanh như một con robot, chỉ làm những thứ mà tôi đã được dạy. 00:06:32.980 --> 00:06:36.396 Từ khi tôi là một thanh niên, bạn biết đó, tôi có một công thức định sẵn 00:06:36.396 --> 00:06:42.157 hẹn hò với một cô gái, mua xe hơi, có một công việc, mua nhà, lấy vợ. 00:06:42.157 --> 00:06:46.624 Một công thức mà tôi nghĩ là cách tôi nên làm 00:06:46.685 --> 00:06:48.582 cho đến khi tôi gần 53 tuổi. 00:06:48.582 --> 00:06:53.166 Và tôi nhận ra rằng trong khi tôi đã hoàn thành hầu hết những việc này và trở nên 00:06:53.496 --> 00:06:59.200 thành công nhất định trong công việc, rồi tôi nhận ra rằng 00:06:59.200 --> 00:07:03.543 bất kể người nào thức tỉnh ở đâu đó vào khoảng tuổi 53, nhận ra rằng 00:07:03.956 --> 00:07:06.620 không có gì quan trọng cả, không gì 00:07:06.620 --> 00:07:08.668 trong những điều này có ý nghĩa gì cả. 00:07:08.668 --> 00:07:12.144 Tôi bị sốc khi nhận ra ý nghĩa của điều này, 00:07:12.306 --> 00:07:16.246 mọi thứ thật vô nghĩa như thế nào. 00:07:29.840 --> 00:07:32.279 Khi bạn ngừng tuân theo kịch bản 00:07:32.279 --> 00:07:34.493 đã được viết ra cho nhân vật của bạn, 00:07:35.225 --> 00:07:37.860 con người kế thừa từ cha mẹ, xã hội 00:07:37.917 --> 00:07:40.543 và những điều kiện sinh học, 00:07:40.903 --> 00:07:44.560 sau đó những chiều thức mới được mở ra trong trò chơi này. 00:07:45.377 --> 00:07:47.467 Con đường mở ra, 00:07:47.957 --> 00:07:51.499 nhưng đó không phải là con đường để đi đến một nơi nào đó. 00:07:52.185 --> 00:07:54.917 Nó là con đường không lối (pathless path), 00:07:54.917 --> 00:07:57.727 một sự lột bỏ ảo tưởng để tới 00:07:57.727 --> 00:08:02.851 chính xác nơi bạn đang ở trong hiện tại. 00:08:10.198 --> 00:08:12.658 Tên tôi là Rupert Spira. 00:08:12.658 --> 00:08:15.161 Tôi nói về sự hiểu biết bản chất 00:08:15.620 --> 00:08:18.664 phi nhị nguyên đứng sau 00:08:18.706 --> 00:08:22.835 tất cả truyền thống tôn giáo và tâm linh lớn. 00:08:23.365 --> 00:08:28.277 Tôi viết sách và hướng dẫn thiền 00:08:28.277 --> 00:08:33.179 và có những cuộc trò chuyện với mục đích là để hướng đến 00:08:33.513 --> 00:08:38.151 một sự nhận biết mang tính kinh nghiệm 00:08:38.267 --> 00:08:41.605 của sự hiểu biết này. 00:08:42.396 --> 00:08:44.306 Hiểu ra rằng 00:08:44.306 --> 00:08:46.984 an lạc và hạnh phúc 00:08:46.984 --> 00:08:49.471 mà tất cả chúng ta đều mong muốn 00:08:49.471 --> 00:08:52.856 trên hết mọi thứ, không bao giờ có thể, 00:08:52.856 --> 00:08:57.286 bằng định nghĩa, tìm thấy được trong kinh nghiệm khách quan. 00:08:57.854 --> 00:09:00.718 Nó không bao giờ có thể được mang đến bởi vật chất, 00:09:00.718 --> 00:09:04.161 các hành động và các mối quan hệ. 00:09:04.377 --> 00:09:06.235 Tôi sẽ đề nghị 00:09:07.480 --> 00:09:09.234 hiểu biết rõ ràng về nó 00:09:09.234 --> 00:09:12.116 và không dành cả quãng đời của con người 00:09:12.116 --> 00:09:16.660 tìm kiếm sự lấp đầy nơi mà nó không thể tìm thấy được. 00:09:16.810 --> 00:09:22.478 Bất kỳ ai đang xem bộ phim này đang làm rất tốt vì hoặc là họ 00:09:22.478 --> 00:09:27.049 hiểu biết hoặc ít nhất là có trực giác 00:09:27.049 --> 00:09:31.375 thấy rằng an lạc và hạnh phúc mà họ đang tìm kiếm không thể được tìm thấy 00:09:31.515 --> 00:09:35.116 trong kinh nghiệm khách quan và đã bắt đầu 00:09:35.226 --> 00:09:38.588 sự tìm hiểu về bản chất thật sự của họ. 00:09:38.977 --> 00:09:42.312 Đó là cuộc tìm kiếm quan trọng nhất 00:09:42.749 --> 00:09:46.708 mà một người có thể làm, và nó là cuộc tìm kiếm 00:09:46.708 --> 00:09:51.733 mà hạnh phúc của chúng ta phụ thuộc vào đó. 00:09:52.040 --> 00:09:54.883 Câu hỏi lớn nhất của cuộc đời tôi, tất nhiên, 00:09:55.000 --> 00:09:59.882 mà tôi tin tưởng cũng là câu hỏi mà hầu hết mọi người đều sẽ đặt ra sớm hay muộn, 00:10:00.382 --> 00:10:02.995 "Điều gì là quan trọng, một cách thật sự?" 00:10:02.995 --> 00:10:05.579 "Ý nghĩa của cuộc đời là gì?" 00:10:05.731 --> 00:10:09.984 Điều đó, tôi đã rất ngạc nhiên, tôi đã được bảo rằng ý nghĩa của cuộc đời 00:10:09.984 --> 00:10:14.907 không liên quan gì với bất cứ điều gì tôi đang làm. 00:10:15.448 --> 00:10:17.914 Nó không phải về công việc của tôi. 00:10:17.914 --> 00:10:20.439 Nó không phải về sự nghiệp của tôi. 00:10:20.439 --> 00:10:24.558 Nó không phải về bất cứ thứ gì trong cuộc sống vật lý của tôi. 00:10:25.119 --> 00:10:28.419 Những khía cạnh đó của cuộc đời tôi không phải là ýnghĩa của cuộc sống 00:10:29.378 --> 00:10:32.640 Ý nghĩa của cuộc đời tôi, như những gì tôi đã hiểu được, 00:10:32.640 --> 00:10:35.717 là để cho tôi trải nghiệm, 00:10:35.717 --> 00:10:39.023 thể hiện, chứng minh và hoàn thành 00:10:39.525 --> 00:10:42.836 danh tính thực sự của tôi, người mà tôi thực sự là. 00:10:43.689 --> 00:10:45.811 Tôi nghĩ rằng câu hỏi lớn nhất 00:10:45.811 --> 00:10:49.353 mà hầu hết mọi người đối mặt là một câu hỏi 00:10:49.353 --> 00:10:53.037 mà ít người đã từng tự hỏi họ hay từng trả lời. 00:10:53.810 --> 00:10:56.543 Câu hỏi lớn nhất của cuộc đời, 00:10:56.543 --> 00:10:59.616 trong hiểu biết của tôi, là "Tôi là ai?" 00:11:00.159 --> 00:11:03.120 Tôi là ai? 00:11:04.997 --> 00:11:08.165 Có phải tôi đơn giản chỉ là một thực thể vật lý 00:11:08.265 --> 00:11:11.222 giống như một con chim trên trời hay con cá dưới biển? 00:11:11.313 --> 00:11:15.936 Bạn biết đó, có thể là phức tạp hơn nhưng chỉ là một thực thể vật lý. 00:11:16.276 --> 00:11:18.855 Tôi được sinh ra, tôi sống, và tôi chết. 00:11:18.862 --> 00:11:21.715 Đó là sự bắt đầu và sự kết thúc của nó. 00:11:21.715 --> 00:11:24.821 Hay là có thể, chỉ có thể thôi 00:11:25.059 --> 00:11:27.228 rằng tôi còn hơn thế? 00:11:27.269 --> 00:11:30.388 Có thể nào tôi là một thực thể tâm linh 00:11:30.978 --> 00:11:33.780 chỉ đơn giản đang có một kinh nghiệm vật lý? 00:11:39.209 --> 00:11:41.975 Mọi kinh nghiệm trong cuộc sống của bạn 00:11:41.975 --> 00:11:45.650 đã mang bạn tới với câu hỏi mang tính vũ trụ này. 00:11:46.249 --> 00:11:48.416 Bạn là ai? 00:11:50.418 --> 00:11:55.614 Đừng tìm kiếm một câu trả lời với tâm trí. 00:11:56.930 --> 00:12:01.845 Hãy để mọi thứ đúng như chúng là. 00:12:04.793 --> 00:12:08.655 Ai đang nhận biết tâm trí bạn? 00:12:11.496 --> 00:12:15.725 Hãy cảm nhận mọi thứ đến với bạn. 00:12:17.317 --> 00:12:21.431 Ai đang nhận biết những cảm xúc này? 00:12:23.036 --> 00:12:26.900 Có một kinh nghiệm hoàn toàn về mọi thứ xảy đến 00:12:26.900 --> 00:12:31.146 như là kết quả của câu hỏi của bạn. 00:12:42.450 --> 00:12:44.699 Tôi là Donald Hoffman và tôi là một 00:12:44.701 --> 00:12:48.418 giáo sư danh dự về khoa học nhận thức tại Đại học California ở Irvine. 00:12:48.618 --> 00:12:51.642 Công việc của tôi là dạy học, tuy nhiên bây giờ tôi là giáo sư 00:12:51.648 --> 00:12:54.199 danh dự vì tôi không dạy. Và bây giờ tôi nghiên cứu. 00:12:54.199 --> 00:12:58.613 Hiện tại tôi nghiên cứu về ý thức, các mô hình toán học 00:12:58.613 --> 00:13:02.655 về ý thức, và làm thế nào vật lý và không-thời gian có thể phát sinh 00:13:02.655 --> 00:13:07.978 từ một lý thuyết về ý thức mà điều đó hoàn toàn chính xác về mặt toán học 00:13:08.570 --> 00:13:11.094 Hành trình của tôi đã bắt đầu 00:13:11.129 --> 00:13:14.469 cả từ khía cạnh tâm linh và cả từ khía cạnh khoa học. 00:13:14.469 --> 00:13:19.792 Cha tôi là một mục sư, mục sư Kitô giáo chính thống. 00:13:19.921 --> 00:13:22.727 Vì vậy tôi đi nhà thờ vào Chủ nhật 00:13:22.812 --> 00:13:26.436 và tôi học khoa học ở trường học và chúng mâu thuẫn nhau, đúng không? 00:13:26.486 --> 00:13:30.260 Những câu chuyện tôi được kể, mâu thuẫn lẫn nhau. 00:13:30.260 --> 00:13:35.112 Và vì vậy, khi còn là một thiếu niên, tôi nhận ra rằng tôi cần phải tự mình tìm hiểu 00:13:35.112 --> 00:13:37.843 Và tôi đã quyết định câu hỏi 00:13:37.843 --> 00:13:41.445 tôi muốn trả lời là, chúng ta có phải là những cỗ máy? 00:13:41.445 --> 00:13:43.624 Có phải con người chỉ là những cỗ máy? 00:13:43.624 --> 00:13:48.473 Ý tôi là, từ quan điểm vật lý, có phải chúng ta chỉ là những cỗ máy 00:13:48.494 --> 00:13:52.610 Từ quan điểm tâm linh, chúng ta không thể là những cỗ máy. 00:13:52.155 --> 00:13:54.773 Sẽ không đủ rõ ràng để nói rằng chúng ta là gì. 00:13:54.773 --> 00:13:58.357 Và vì vậy tôi quyết định đặt ra câu hỏi 00:13:58.420 --> 00:14:00.929 một cách khoa học, có phải chúng ta chỉ là những cỗ máy? 00:14:00.929 --> 00:14:04.743 Và tôi nghĩ cách tốt nhất để trả lời là nghiên cứu về trí tuệ nhân tạo (AI). 00:14:04.743 --> 00:14:07.542 Và vì vậy tôi đi học ở MIT 00:14:07.542 --> 00:14:12.041 và thế là tôi ở trong phòng thí nghiệm về AI nghiên cứu về AI. 00:14:12.139 --> 00:14:15.605 Và cả trong khoa khoa học não bộ và nhận thức bây giờ, nghiên cứu về 00:14:15.605 --> 00:14:17.814 khía cạnh con người của các sự vật. Bởi vì tôi 00:14:17.814 --> 00:14:20.929 muốn nghiên cứu cả hai. Tôi muốn xem máy móc có thể làm gì, và 00:14:20.929 --> 00:14:25.800 có gì đặc biệt, nếu có, về con người và khoa học thần kinh. Để trả lời 00:14:25.800 --> 00:14:28.827 câu hỏi đó chính là những truyền thống tâm linh, có phải không? 00:14:28.827 --> 00:14:31.190 Hay chúng ta không chỉ là những cỗ máy 00:14:31.190 --> 00:14:34.714 hay quan điểm về vật lý, khoa học là đúng đắn? 00:14:34.714 --> 00:14:36.491 Và chúng ta chỉ là những cỗ máy, 00:14:36.491 --> 00:14:38.335 và ý thức chỉ là một tạo tác 00:14:38.335 --> 00:14:41.136 của hoạt động não bộ. 00:14:43.456 --> 00:14:49.009 Chủ nghĩa duy vật khoa học chiếm ưu thế trong thế kỷ trước 00:14:49.499 --> 00:14:53.021 phủ nhận sự tồn tại của bất cứ thứ gì ngoài vật chất, 00:14:53.875 --> 00:14:55.378 bất cứ thứ gì không thể 00:14:55.378 --> 00:14:57.519 được xác minh bằng phương pháp khoa học. 00:14:58.797 --> 00:15:00.954 Khoa học là một sự bế tắc. 00:15:01.384 --> 00:15:06.005 Nó không thể vượt ra khỏi nghịch lý mà là nền tảng của vật lý lượng tử, 00:15:06.259 --> 00:15:09.042 thứ khiến nó mặt đối mặt với người quan sát, 00:15:09.764 --> 00:15:12.589 với chính ý thức. 00:15:12.859 --> 00:15:15.581 Tương tự như vậy, các tôn giáo là, phần lớn, hoạt động 00:15:15.581 --> 00:15:18.892 chỉ ở mức độ của niềm tin. 00:15:19.332 --> 00:15:24.457 Họ đã đánh mất mục đích ban đầu, đó là để dẫn đến kinh nghiệm trực tiếp, 00:15:24.457 --> 00:15:27.487 tới sự thật về chúng ta là ai và là cái gì. 00:15:28.190 --> 00:15:31.278 Sự phân chia giữa khoa học và tâm linh 00:15:31.470 --> 00:15:33.968 đã khiến cả hai trở nên suy nhược. 00:15:34.801 --> 00:15:39.451 Các hệ thống tôn giáo và tâm linh rất cần những phương pháp chặt chẽ 00:15:39.586 --> 00:15:43.308 mà có thể được chỉ ra để tạo điều kiện cho sự tỉnh thức xảy ra. 00:15:43.939 --> 00:15:46.788 Và khoa học rất cần một sự cởi mở 00:15:46.788 --> 00:15:49.907 đến khả năng của một cái gì đó vượt ra ngoài vật chất. 00:15:50.537 --> 00:15:53.758 Đó không phải là từ bỏ tôn giáo hoặc khoa học, 00:15:53.890 --> 00:15:58.569 mà là về việc đi sâu hơn, sẵn sàng để thay đổi bản thân chúng ta 00:15:58.925 --> 00:16:02.253 để chúng ta trở thành một công cụ tốt hơn cho sự tìm kiếm. 00:16:03.188 --> 00:16:05.937 Chúng ta là những người thực hiện thí nghiệm 00:16:06.066 --> 00:16:09.462 và cũng chính là bản thân thí nghiệm. 00:16:10.862 --> 00:16:15.181 Tôn giáo đã là ngôn ngữ và phương tiện 00:16:15.475 --> 00:16:20.554 của những truyền thống của thiền hành, một cách tâm linh 00:16:20.837 --> 00:16:24.108 mà đã được ghi chép và truyền thừa 00:16:24.108 --> 00:16:27.630 qua nhiều thế hệ. 00:16:27.786 --> 00:16:32.861 Chắc chắn có một số ngôn ngữ rất trực tiếp, 00:16:32.861 --> 00:16:35.587 mà chia rẽ các tôn giáo và chia rẽ 00:16:35.714 --> 00:16:38.711 các nền văn hoá khi mọi thứ được hiểu một cách trực tiếp. 00:16:39.004 --> 00:16:43.663 Nhưng nếu bạn cảm nhận được tinh thần của tôn giáo, 00:16:44.044 --> 00:16:45.860 bạn có thể lần theo 00:16:45.860 --> 00:16:49.875 sợi dây trở lại sự thức tỉnh đích thực. 00:16:50.165 --> 00:16:55.380 Bất cứ ai cũng có tiềm năng, dù họ có niềm tin hay không, 00:16:55.187 --> 00:16:57.975 bởi vì thức tỉnh được kế thừa 00:16:57.975 --> 00:17:02.662 trong ý thức con người chúng ta, chỉ bởi sự sinh ra làm người của chúng ta. 00:17:02.894 --> 00:17:06.237 Vì vậy dù bạn gọi nó là gì, và bất cứ khi nào ngôn ngữ được sử dụng, 00:17:06.680 --> 00:17:10.203 ở đó có những nguyên lý nhất định mà có vẻ giống nhau 00:17:10.465 --> 00:17:13.765 xuyên suốt những tôn giáo khác nhau này 00:17:13.765 --> 00:17:16.705 và những tín ngưỡng khác nhau và truyền thống thiền khác nhau. 00:17:17.036 --> 00:17:19.872 Khi tôi còn trẻ, hiểu biết này 00:17:19.872 --> 00:17:25.033 chủ yếu có sẵn trong truyền thống tâm linh phương Đông. 00:17:25.033 --> 00:17:27.046 Nó đã có sẵn trong truyền thống phương Tây 00:17:27.046 --> 00:17:31.855 nhưng nó đã được ngụy trang và mã hóa 00:17:31.968 --> 00:17:35.505 trong những truyền thống đó và gần như không thể tiếp cận được. 00:17:35.679 --> 00:17:39.764 Vì vậy nhiều người ở thế hệ của tôi đi đến trực tiếp 00:17:39.892 --> 00:17:45.467 hoặc ít nhất là về mặt trí tuệ, về phương Đông để tìm sự hiểu biết này 00:17:45.597 --> 00:17:49.639 và văn hóa phương Đông trong so sánh với 00:17:49.898 --> 00:17:53.001 văn hóa phương Tây là rất kỳ lạ. 00:17:53.322 --> 00:17:58.452 Và như vậy, sự hiểu biết này đã có một hương vị độc đáo 00:17:58.619 --> 00:18:02.951 từ những nền văn hoá mà trong ddó nó được biểu lộ. 00:18:03.561 --> 00:18:06.197 Và nhiều người, trong đó có tôi 00:18:07.002 --> 00:18:09.481 nghĩ rằng điều này đòi hỏi 00:18:09.481 --> 00:18:13.110 có một cái gì đó đặc biệt về sự hiểu biết phi nhị nguyên; 00:18:13.110 --> 00:18:17.846 mà nó yêu cầu một cách sống đặc biệt, phi thường, 00:18:17.846 --> 00:18:21.171 rằng bạn phải từ bỏ cuộc sống gia đình 00:18:21.229 --> 00:18:25.415 hoặc phải để tóc dài hoặc phải đặt một cái tên đặc biệt, hoặc phải đi theo một đạo sư 00:18:25.415 --> 00:18:31.678 hay truyền thống nào đó hoặc phải tham gia vào những thực hành lạ lùng. 00:18:31.678 --> 00:18:35.286 Tất cả những điều này không liên quan gì 00:18:35.286 --> 00:18:38.918 với sự hiểu biết cốt lõi. Chúng liên quan tới những nền văn hoá 00:18:38.918 --> 00:18:43.326 trong đó sự hiểu biết này được diễn đạt tại một thời điểm cụ thể. 00:18:43.440 --> 00:18:47.796 Vì thế, bây giờ sự hiểu biết này đã được tách khỏi hoàn toàn khỏi 00:18:47.914 --> 00:18:54.455 bối cảnh văn hóa truyền thống mà nhiều người trong chúng ta nghe về nó lần đầu. 00:18:54.572 --> 00:18:59.768 Và hiện tại chỉ có sự hiểu biết cốt lõi được đưa ra 00:18:59.768 --> 00:19:03.388 theo cái cách cho phép chúng ta tiếp tục cuộc sống của mình 00:19:03.426 --> 00:19:07.812 chính xác như chúng là. Cuộc sống gia đình, công việc,... 00:19:07.903 --> 00:19:13.384 Không nhất thiết phải thực hiện bất kỳ sự thay đổi bên ngoài nào trong cuộc sống. 00:19:13.560 --> 00:19:16.155 Thách thức chúng ta có trên hành tinh này 00:19:16.155 --> 00:19:19.197 là rằng chúng ta nghĩ có nhiều hơn 00:19:19.366 --> 00:19:20.791 một bản thể. 00:19:21.501 --> 00:19:22.536 Vì thế chúng ta sống 00:19:22.995 --> 00:19:26.123 trongmột thế giới mà tôi gọi là nhị nguyên 00:19:26.683 --> 00:19:29.104 Có nam và nữ, trắng và đen, 00:19:29.634 --> 00:19:34.006 nhỏ và to, nhanh và chậm, trên và dưới, ở đây và ở kia, trước 00:19:34.006 --> 00:19:37.477 và sau, nhưng thật ra, chỉ có duy nhất một thứ. 00:19:38.997 --> 00:19:41.629 Tất cả mọi thứ chỉ là một thứ. 00:19:42.389 --> 00:19:45.173 Chỉ có một thứ duy nhất. 00:19:45.643 --> 00:19:48.352 Vì thế khi chúng ta nhìn sâu vào mọi thứ 00:19:48.352 --> 00:19:53.146 chúng ta thấy đây và kia, to và nhỏ, nhanh và chậm, trên và dưới, trái và phải, 00:19:53.146 --> 00:19:58.342 nam và nữ, tất cả đều là cùng một thứ, đơn giản biểu hiện thông qua 00:19:58.482 --> 00:20:02.782 những đặc tính khác nhau, nhưng không hề tách biệt với nhau. 00:20:03.421 --> 00:20:05.980 Tôi tin rằng tất cả chúng ta 00:20:05.980 --> 00:20:07.915 là những sự cá nhân hoá 00:20:07.915 --> 00:20:09.374 của Thượng đế. 00:20:10.620 --> 00:20:12.461 Tôi tin rằng Thượng đế tồn tại trong, 00:20:12.461 --> 00:20:18.650 cũng như, và qua mỗi con người, và theo cách đó, qua mỗi 00:20:18.650 --> 00:20:21.094 sinh vật có tri giác trong vũ trụ. 00:20:21.094 --> 00:20:25.173 Vậy tôi hiểu rằng tôi đang trong một mối liên hệ với Thượng đế 00:20:26.380 --> 00:20:28.393 như là một con sóng trong đại dương. 00:20:28.953 --> 00:20:31.293 Một con sóng không khác biệt với đại dương, nó 00:20:31.293 --> 00:20:36.097 đơn giản là nổi lên từ đại dương trong một hình dạng riêng biệt. 00:20:36.631 --> 00:20:39.309 Và khi sự cá nhân hoá đó hoàn thành, 00:20:39.519 --> 00:20:43.025 con sóng trở về với đại dương nơi nó từng xuất phát. 00:20:43.025 --> 00:20:46.160 Để tiếp tục sinh khởi lại trong một ngày khác. 00:20:47.320 --> 00:20:51.705 Vì vậy tôi tin rằng chúng ta đều là những sự cá nhân hoá của thần thánh, 00:20:52.005 --> 00:20:54.809 và khi chúng ta thấy mọi thứ đều là thần thánh, 00:20:55.119 --> 00:20:58.087 chúng ta thay đổi mối quan hệ của chúng ta với mọi thứ. 00:20:58.765 --> 00:21:00.948 Và mọi thứ trở thành 00:21:00.948 --> 00:21:03.274 khác biệt trong kinh nghiệm của chúng ta. 00:21:04.255 --> 00:21:09.535 Đó là cách mà thế giới thay đổi. 00:21:17.275 --> 00:21:21.328 Ý thức là thực tại tối hậu của vũ trụ, 00:21:21.888 --> 00:21:27.196 vì thế chúng ta có thể hỏi nếu ý thức là thực tại tối hậu của vũ trụ 00:21:27.196 --> 00:21:31.231 và mọi thứ, và mọi người đều rõ ràng như vậy, vậy thì tại sao 00:21:33.643 --> 00:21:38.189 thế giới xuất hiện đối với chúng ta một cách đa dạng 00:21:38.213 --> 00:21:43.568 của những sự tồn tại độc lập và riêng biệt của con người 00:21:43.568 --> 00:21:47.582 của động vật và sự vật mà được tạo nên từ thứ được gọi là vật chất. 00:21:47.582 --> 00:21:52.330 Làm thế nào chúng ta có thể giải thích được sự khẳng định rằng ý thức 00:21:52.330 --> 00:21:54.757 là thực tại tối hậu của vũ trụ trong khi nó xuất hiện 00:21:54.858 --> 00:21:58.640 với một sự đa dạng và phong phú của các đối tượng được tạo thành từ vật chất? 00:21:58.676 --> 00:22:02.362 Vì thế bằng chứng mà tôi sử dụng để đề xuất rằng ý thức 00:22:02.362 --> 00:22:06.908 về cơ bản có nhiều khía cạnh khác nhau. 00:22:07.788 --> 00:22:10.101 Khía cạnh thứ nhất là bản thân vật lý 00:22:10.101 --> 00:22:13.021 nói rằng không-thời gian không phải cơ bản 00:22:13.021 --> 00:22:16.465 và thuyết tiến hoá cũng đồng ý rằng không-thời gian 00:22:16.465 --> 00:22:19.048 và các vật thể vật lý không phải là thực tại cơ bản. 00:22:19.192 --> 00:22:23.800 Bây giờ, cả hai lý thuyết đó chỉ cho chúng ta biết rằng, không-thời gian không phải 00:22:23.800 --> 00:22:26.757 là nền tảng.Chúng không cho chúng ta biết những gì vượt rangoài 00:22:27.345 --> 00:22:31.853 không-thời gian. Và luận điểm của tôi là Những gì các nhà vật lý đang khám phá 00:22:31.903 --> 00:22:34.929 vượt ra ngoài không-thời gian là những cấu trúc toán học, 00:22:35.134 --> 00:22:37.572 nhưng những điều đó không rõ ràng. 00:22:37.650 --> 00:22:41.421 Cõi giới vượt ra ngoài không-thời gian này là gì? Và vì vậy, 00:22:41.671 --> 00:22:46.148 tôi đề xuất rằng cõi giới vượt ra ngoài không-thời gian liên quan đến ý thức. 00:22:46.481 --> 00:22:49.492 Và tôi muốn đề xuất rằng ý thức vô tận có khả năng 00:22:49.492 --> 00:22:54.655 định vị chính nó như là nhiều chủ thể riêng biệt của kinh nghiệm, 00:22:55.039 --> 00:22:58.627 đó là, tất cả các sinh vật có tri giác, tất cả con người hay động vật. 00:22:58.919 --> 00:23:03.423 Mỗi người trong chúng ta là một sự định vị hoá của ý thức vô tận, 00:23:03.423 --> 00:23:08.124 trong ý thức vô tận, được tạo ra chỉ bởi ý thức vô tận 00:23:08.339 --> 00:23:11.055 mà từ góc nhìn đó, ý thức quan sát 00:23:11.055 --> 00:23:14.960 hoạt động của chính nó như là thế giới bên ngoài. 00:23:15.451 --> 00:23:18.845 Vì thế những thứ xuất hiện đối với chúng ta như là một thế giới vật chất 00:23:18.920 --> 00:23:24.060 từ góc nhìn cục bộ của chúng ta, từ góc nhìn của hiện thực, 00:23:24.178 --> 00:23:28.703 đơn giản là hoạt động của ý thức vô tận duy nhất. 00:23:28.821 --> 00:23:33.614 Nói cách khác, trong phân tích tối hậu, không có vật thể hay con người 00:23:33.614 --> 00:23:37.668 tồn tại độc lập và riêng biệt. 00:23:38.007 --> 00:23:41.059 Chỉ có một tổng thể vô tận, không thể chia cắt. 00:23:41.211 --> 00:23:45.604 Sự thống nhất của sự tồn tại chỉ được phản chiếu 00:23:46.305 --> 00:23:49.824 thành một sự đa dạng và phong phú rõ ràng của các vật thể và hiện tượng. 00:23:49.983 --> 00:23:54.116 Khi Nguyên thể (The One) nhìn vào hoạt động của chính mình 00:23:54.331 --> 00:23:56.524 qua khả năng nhận thức 00:23:56.651 --> 00:23:58.728 của tâm trí hạn hẹp. 00:23:59.931 --> 00:24:01.560 Nếu chúng ta tỉnh thức, 00:24:01.560 --> 00:24:05.343 chúng ta nhận ra rằng có một tánh biết 00:24:05.665 --> 00:24:09.802 được che giấu dưới dạng tất cả những sinh vật khác nhau trên hành tinh này, 00:24:10.078 --> 00:24:13.869 một tánh biết chiếu sáng qua mắt của tất cả mọi người. 00:24:13.992 --> 00:24:18.577 Khi đó chúng ta thực sự thấy chính chúng ta trong những người khác. 00:24:18.691 --> 00:24:22.169 Và khuynh hướng vận hành như một bản ngã, 00:24:22.169 --> 00:24:26.796 khuynh hướng vì bản thân mình 00:24:26.961 --> 00:24:30.677 tan biến đi vì chúng ta trực tiếp nhận ra sự thật. 00:24:31.261 --> 00:24:35.431 Sự thật rằng tất cả chúng ta đều là một ý thức duy nhất 00:24:35.765 --> 00:24:39.008 Trải nghiệm của tôi với cái ta tâm linh 00:24:39.989 --> 00:24:42.186 chỉ có thể xảy ra trong 00:24:42.186 --> 00:24:44.869 lĩnh vực vật lý với một lý do rất tốt, 00:24:45.419 --> 00:24:49.530 bởi vì chỉ trong lĩnh vực vật lý mới có thể có sự tương phản. 00:24:50.388 --> 00:24:53.035 Nói cách khác, chỉ sử dụng một ví dụ đơn giản 00:24:53.316 --> 00:24:56.279 Nếu tôi muốn trải nghiệm chính bản thân mình, nếu tôi có thể 00:24:56.279 --> 00:24:58.889 nói một cách ẩn dụ, như ánh sáng, 00:24:59.522 --> 00:25:03.345 tôi không thể trải nghiệm được việc là ánh sáng nếu tôi đang ở trong ánh sáng, 00:25:03.548 --> 00:25:06.011 không có gì khác xung quanh tôi ngoài ánh sáng, 00:25:06.130 --> 00:25:10.256 - cái mà cũng chính là định nghĩa hoàn hảo về lĩnh vực tâm linh. 00:25:10.576 --> 00:25:14.312 Vì vậy, tôi sẽ đến một lĩnh vực mà tôi gọi là lĩnh vực vật lý, 00:25:14.459 --> 00:25:17.128 nơi mà có thứ khác biệt với ánh sáng. 00:25:17.453 --> 00:25:20.102 Vì nếu tôi muốn trải nghiệm bản thân mình là ánh sáng, 00:25:20.102 --> 00:25:23.659 khi tôi không biết bản thân mình là điều đó, nhưng tôi trải nghiệm nó, 00:25:23.890 --> 00:25:25.950 tôi chỉ có thể làm được điều đó nơi mà 00:25:25.950 --> 00:25:29.311 có sự tương phản của ánh sáng, trong trường hợp này, là bóng tối. 00:25:29.528 --> 00:25:30.904 Vì thế tôi mang 00:25:30.904 --> 00:25:36.721 cơ hội này tới lĩnh vực vật lý nơi mà ánh sáng và bóng tối cùng tồn tại 00:25:36.721 --> 00:25:40.658 đồng thời, và sau đó trong sự biểu hiện 00:25:40.658 --> 00:25:45.383 bên ngoài của bản thân tôi như là ánh sáng tôi có thể trở thành chính mình thực sự. 00:25:46.085 --> 00:25:48.511 Và hiểu biết này gợi ý 00:25:48.511 --> 00:25:53.936 rằng đằng sau sự khác biệt của chúng ta chúng ta đều cùng là một thực thể (being), 00:25:54.160 --> 00:25:59.954 không chỉ là những thực thể giống nhau, mà chúng ta thực sự là một..cùng một thực thể 00:25:59.954 --> 00:26:05.386 Và tình yêu là trải nghiệm cảm nhận 00:26:05.883 --> 00:26:09.420 của tánh một (oneness) hay cùng một thực thể. 00:26:09.413 --> 00:26:15.241 Đó là một định lý của lý thuyết rằng tối hậu chỉ có một ý thức. 00:26:15.699 --> 00:26:19.850 Vì vậy, chúng ta có sự động lực của rất nhiều các tác nhân ý thức. 00:26:19.850 --> 00:26:22.953 Nhưng lý thuyết này cho chúng ta biết rằng tối hậu, tất cả các tác nhân ý thức đó 00:26:22.953 --> 00:26:26.814 thực sự chỉ là các phản chiếu của một ý thức duy nhất. 00:26:26.814 --> 00:26:30.181 Thế giới quan hiện tại trong khoa học, 00:26:30.583 --> 00:26:33.260 cho rằng, và đã được duy trì trong hàng thế kỷ, 00:26:33.369 --> 00:26:37.580 là không gian và thời gian là bản chất cơ bản của hiện thực. 00:26:37.580 --> 00:26:40.831 Chúng không thể giản lược và chúng là nền tảng của mọi thứ. 00:26:40.995 --> 00:26:44.443 Và trước Einstein, không gian và thời gian đã được xem như là tách biệt. 00:26:44.495 --> 00:26:48.347 Bây giờ, không gian và thời gian cùng nhau, được kết hợp thành không-thời gian, 00:26:48.347 --> 00:26:50.204 được xem là bản chất cơ bản của hiện thực. 00:26:50.204 --> 00:26:52.698 Và khoa học đã cho rằng 00:26:53.562 --> 00:26:57.510 không-thời gian và các vật thể trong không-thời gian là hiện thực cơ bản. 00:26:58.196 --> 00:27:01.243 Và vì vậy, ví dụ, khi chúng ta nói về ý thức, ý thức 00:27:01.870 --> 00:27:05.914 chính nó phải được tạo nên bằng cách nào đóbởi các đối tượng trong không gian và tg 00:27:06.914 --> 00:27:11.457 Trong khuôn khổ vật lý đó, không gian và thời gian và các vật thể vật lý 00:27:11.713 --> 00:27:15.828 mà không có ý thức, được coi là hiện thực cơ bản. 00:27:15.828 --> 00:27:20.584 Và ý thức xuất hiện sau đó trong quá trình tiến hóa của vũ trụ, đúng không? 00:27:20.646 --> 00:27:23.214 Vì vậy, trong Big Bang, không có ý thức tồn tại, 00:27:23.214 --> 00:27:25.289 chỉ có không-thời gian và năng lượng. 00:27:25.458 --> 00:27:27.818 Năng lượng hợp lại thành các hạt khối lượng lớn, 00:27:28.087 --> 00:27:31.072 và cuối cùng sự sống nảy nở sau hàng triệu năm, 00:27:31.072 --> 00:27:32.239 hay hàng trăm triệu năm hay hàng tỷ năm. 00:27:33.239 --> 00:27:36.584 Sau đó ý thức xuất hiện, thậm chí còn muộn hơn 00:27:37.857 --> 00:27:41.705 Từ quan điểm đó, khi bạn chết, sự phức tạp vật lý mà 00:27:41.705 --> 00:27:45.169 tạo ra ý thức tan rã, và vì vậy ý thức của bạn tan rã. 00:27:45.169 --> 00:27:49.408 Và trong khuôn khổ vật lý ấy thực sự loại bỏ ý thức 00:27:49.762 --> 00:27:52.577 như là một yếu tố cốt lõi, và hoàn toàn cho rằng 00:27:52.577 --> 00:27:55.251 khi cơ thể của bạn chết đi, ý thức của bạn đi cùng với nó 00:27:56.946 --> 00:27:58.694 Từ quan điểm khác này... 00:27:58.694 --> 00:28:02.358 Những gì tôi đã làm với đồng nghiệp, chúng tôi đã sử dụng lý thuyết tiến hoá 00:28:02.358 --> 00:28:05.228 để chỉ ra rằng đó là một hàm ý 00:28:05.228 --> 00:28:08.627 của thuyết tiến hóa, rằng không gian và thời gian không phải là nền tảng 00:28:08.627 --> 00:28:11.891 vì vậy, cách diễn giải vật lý của sự tiến hóa là sai lầm. 00:28:12.320 --> 00:28:15.424 Ý tưởng rằng không gian và thời gian cùng các hạt 00:28:15.424 --> 00:28:21.437 đã tiến hóa một cách nào đó do các hệ thống cơ thể con người 00:28:21.504 --> 00:28:25.299 là một cách nhìn sai, vì chính không-thời gian không phải là nền tảng. 00:28:25.397 --> 00:28:28.457 Chúng tôi đề xuất 1 động lực khác vượt khỏi không-thời gian 00:28:28.457 --> 00:28:30.313 Động lực của ý thức. 00:28:30.313 --> 00:28:32.933 Những gì chúng tôi làm không phải là vứt bỏ các lý thuyết cũ của chúng ta. 00:28:32.933 --> 00:28:35.237 Khi các nhà vật lý nói rằng không-thời gian bị tiêu diệt 00:28:35.237 --> 00:28:38.133 nó không có nghĩa là chúng tôi không còn chú ý đến Einstein 00:28:38.133 --> 00:28:40.593 Hoàn toàn không. Chúng tôi chú ý đến Einstein. 00:28:40.802 --> 00:28:45.508 Bất kỳ lý thuyết mới vượt ra ngoài không- thời gian mà các nhà vật lý đưa ra nên 00:28:45.508 --> 00:28:49.632 soi rõ vào không-thời gian và đưa lại cho chúng ta Einstein, và thuyết lượng tử 00:28:49.632 --> 00:28:50.643 hoặc đó là sai lầm. 00:28:50.643 --> 00:28:52.706 Tất cả các lý thuyết cũ của chúng ta 00:28:52.706 --> 00:28:56.979 đều tuyệt vời, là những người bạn tuyệt vời và chúng ta sẽ giữ lại chúng 00:28:57.068 --> 00:29:00.160 như những trường hợp đặc biệt của một lý thuyết sâu hơn. 00:29:00.373 --> 00:29:03.749 Vì thế trong lý thuyết về ý thức, chúng ta cũng phải làm như vậy. 00:29:03.749 --> 00:29:05.786 Chúng ta không thể chỉ đề xuất những gì 00:29:05.786 --> 00:29:08.210 mình muốn. Chúng ta phải có một lý thuyết về ý thức 00:29:08.210 --> 00:29:10.090 mà đưa chúng ta trở lại không-thời gian 00:29:10.090 --> 00:29:13.507 và đưa chúng ta trở lại thuyết lượng tử, và đưa chúng ta trở lại thuyết 00:29:13.507 --> 00:29:16.747 tương đối tổng quát và đặc biệt, và thuyết tiến hoá chọn lựa tự nhiên 00:29:16.917 --> 00:29:20.132 Nếu chúng ta không thể làm điều đó với chi tiết toán học chính xác, 00:29:20.264 --> 00:29:24.073 thì không có lý do gì cho các nhà khoa học nghiêm túc xem xét lý thuyết về ý thức 00:29:24.907 --> 00:29:29.020 Có vẻ như ý thức vô hạn đang đeo một chiếc tai nghe thực tế ảo. 00:29:29.070 --> 00:29:32.932 Một chiếc tai nghe thực tế ảo được tạo ra từ suy nghĩ và nhận thức. 00:29:33.105 --> 00:29:37.633 Và khi làm như vậy, lúc ý thức vô hạn đeo tai nghe thực tế ảo, 00:29:37.903 --> 00:29:41.932 nó định vị chính mình trong hoạt động của nó. 00:29:42.249 --> 00:29:46.743 Và thông qua chiếc tai nghe đó, nó nhìn ra thông qua khả năng nhận thức 00:29:46.743 --> 00:29:51.539 của một tâm trí hữu hạn; nhìn, nghe, chạm, nếm và ngửi. 00:29:51.740 --> 00:29:56.328 Và nó phân mảnh sự thống nhất của sự hiện hữu của chính nó. 00:29:56.503 --> 00:30:00.289 và khiến nó trở thành 10.000 thứ khác nhau. 00:30:01.103 --> 00:30:03.109 Những gì tôi đang đề xuất là rằng 00:30:03.609 --> 00:30:08.856 có rất nhiều thứ hơn trong vũ trụ so với tâm trí hữu hạn. 00:30:08.856 --> 00:30:14.550 Tôi không đề xuất rằng vũ trụ chỉ xuất hiện chỉ trong tâm trí hữu hạn của chúngta 00:30:14.880 --> 00:30:19.833 Vũ trụ tồn tại bên ngoài tâm trí hữu hạn của chúng ta, nhưng bên trong ý thức. 00:30:20.007 --> 00:30:23.420 Nhưng chính là những hạn chế của tâm trí hữu hạn của chúng ta 00:30:23.687 --> 00:30:27.459 làm cho vũ trụ hiện như vậy. 00:30:28.417 --> 00:30:32.645 Vì vậy, khi chúng ta nhìn ra vũ trụ, chúng ta đang nhìn thấy hiện thực 00:30:32.645 --> 00:30:37.510 tồn tại trước khi nó được nhận thức. 00:30:37.136 --> 00:30:41.551 Nhưng chúng ta đang nhìn thấy nó qua lăng kính của khả năng nhận thức của chúng ta, 00:30:41.881 --> 00:30:45.593 mà tạo ra cho nó diện mạo của nó. 00:30:46.363 --> 00:30:51.273 Vì vậy, ý tưởng về tỉnh thức trong nhiều truyền thống tâm linh là ý tưởng rằng 00:30:51.273 --> 00:30:54.535 những gì chúng ta đã hiểu là hiện thực 00:30:54.644 --> 00:30:58.595 các vật thể trong không gian và thời gian, thân thể vật lý của chúng ta và tương tự 00:30:58.898 --> 00:31:03.369 không phải là hiện thực tối hậu, rằng có một hiện thực sâu hơn, 00:31:03.399 --> 00:31:07.955 một hiện thực của ý thức vượt qua không gian, thời gian và các đối tượng 00:31:08.075 --> 00:31:10.830 vật lý, và rằng chúng ta không tách biệt khỏi hiện thực đó. 00:31:10.830 --> 00:31:14.615 Hiện thực đó, theo một cách nào đó, là bản chất của chúng ta. 00:31:14.698 --> 00:31:17.953 Và vì vậy, thức tỉnh là thức tỉnh khỏi cái ảo tưởng 00:31:17.953 --> 00:31:21.671 rằng tôi chỉ là một thân xác (body) nhỏ bé trong không gian và thời gian đến sự thật 00:31:21.671 --> 00:31:25.696 rằng tôi là người tạo ra tất cả những gì tôi thấy trong không gian và thời gian 00:31:25.696 --> 00:31:29.678 Tôi tạo chúng ngay khi tôi nhìn và nhận thức. 00:31:37.088 --> 00:31:42.161 Một người trở nên thức tỉnh bằng cách nhận ra rằng 00:31:42.932 --> 00:31:45.945 những gì chúng ta thật sự là, đã 00:31:45.945 --> 00:31:49.032 tỉnh thức hoàn toàn, nhận thức hoàn toàn, 00:31:49.622 --> 00:31:53.158 hoàn chỉnh, toàn diện, đủ đầy và an yên. 00:31:53.328 --> 00:31:56.010 Giống như là chúng ta đặt ra câu hỏi 00:31:56.043 --> 00:31:59.900 làm thế nào mà mặt trời trở nên toả sáng? 00:31:59.926 --> 00:32:01.961 Bản chất của mặt trời là ánh sáng. 00:32:01.961 --> 00:32:04.039 Nó đã toả sáng rồi. 00:32:04.039 --> 00:32:08.747 Bản thể thật sự của chúng ta đã luôn an yên và hạnh phúc rồi. 00:32:08.824 --> 00:32:12.456 Điều này không rõ ràng với tất cả chúng ta vì bản thể thật sự của chúng ta 00:32:12.456 --> 00:32:16.465 đã bị pha trộn với nội dung của những kinh nghiệm của chúng ta. 00:32:16.601 --> 00:32:20.658 An yên và hạnh phúc đã bị che mờ bởi kinh nghiệm (bên ngoài). 00:32:20.903 --> 00:32:25.528 Và vì lý do đó chúng ta nghĩ rằng bản chất thật sự của chúng ta cần được giác ngộ. 00:32:25.528 --> 00:32:28.327 Không, bản thể của chúng ta không cần phải được giác ngộ 00:32:28.327 --> 00:32:32.136 như mặt trời không cần phải được chiếu sáng và mỗi ban mai. 00:32:32.533 --> 00:32:35.993 Mặt trời luôn luôn toả sáng như nó vẫn từng. 00:32:35.993 --> 00:32:39.995 Bản thể của chúng ta luôn luôn toả sáng với cùng sự hạnh phúc và an yên. 00:32:40.139 --> 00:32:43.682 Nhưng hạnh phúc và an yên đã bị che mờ bởi sự náo động 00:32:43.682 --> 00:32:46.957 và luôn cảm thấy thiếu thốn, vốn là đặc tính của suy nghĩ và cảm xúc 00:32:47.548 --> 00:32:51.511 Không có con người nào thức tỉnh. 00:32:51.817 --> 00:32:55.313 Cái tôi (I) thức tỉnh 00:32:55.598 --> 00:32:57.642 Cái tôi thức tỉnh khỏi cái cấu trúc này 00:32:57.642 --> 00:33:01.381 của Dan (tên người nói) tại một trung tâm thiền định. 00:33:01.489 --> 00:33:03.314 Đó là một trung tâm Zen. 00:33:03.314 --> 00:33:06.374 Chúng tôi đang thực hiện một khóa nhiếp tâm Thiền (Zen) 00:33:06.374 --> 00:33:10.730 đó là một khoảng thời gian dài của việc luyện tập chuyên sâu. 00:33:10.238 --> 00:33:15.748 Vì vậy, Zen thật tuyệt vời trong việc tạo ra một không gian 00:33:15.913 --> 00:33:18.786 nơi mà có những điều kiện không thể trốn tránh này. 00:33:19.183 --> 00:33:24.603 Vì vậy, nhân vật Dan mà đã học thiền định, 00:33:24.603 --> 00:33:27.853 nhân vật Dan đã thực hành thiền định, 00:33:28.027 --> 00:33:30.431 người thực hiện thiền, 00:33:30.675 --> 00:33:33.830 đã nhận ra rằng nó không thể thức tỉnh. 00:33:34.109 --> 00:33:37.211 Đó giống như là những thủ thuật thiền định 00:33:37.211 --> 00:33:42.534 tất cả những thực hành mà chúng tôi được học đều vô dụng. 00:33:42.786 --> 00:33:46.085 Điều đó dẫn tới chỗ mà nhân vật 00:33:46.203 --> 00:33:49.179 người đã cố gắng để thức tỉnh, đã thất bại 00:33:49.497 --> 00:33:52.084 trong việc thức tỉnh, và bắt buộc phải thất bại. 00:33:52.287 --> 00:33:57.217 Nhân vật mà tôi đang sống, cái nhân vật mà tôi đã nhập vai suốt cuộc đời 00:33:57.424 --> 00:34:01.840 phải ra đi hoặc chết đi và 00:34:02.927 --> 00:34:04.681 cái gì còn lại? 00:34:04.681 --> 00:34:07.951 Cái còn lại khi mà không còn người làm (doer), 00:34:07.951 --> 00:34:10.874 khi mà không còn người thiền 00:34:10.874 --> 00:34:15.142 đang thiền định hoặc làm cái gì đó mà được gọi là thiền định, 00:34:15.261 --> 00:34:19.623 cái còn lại chính là bản chất thật của tôi 00:34:19.623 --> 00:34:21.442 hay là tôi... chỉ là tôi. 00:34:21.442 --> 00:34:25.980 Khi chúng ta thức tỉnh khỏi ý thức về những cái tôi nhỏ bé, tách biệt này, 00:34:25.980 --> 00:34:29.165 không phải chúng ta đang tiêu diệt bản ngã 00:34:29.266 --> 00:34:32.293 hay đánh lộn với nó. 00:34:32.513 --> 00:34:36.720 Đó thực sự là chúng ta đang cho phép nó nghỉ hưu một phần 00:34:36.885 --> 00:34:39.885 khỏi cái công việc nhân danh bản ngã 00:34:40.012 --> 00:34:42.861 và sau đó nó được thư giãn để trở thành 00:34:42.861 --> 00:34:46.381 một phần của đội (team) chúng ta, một phần của ý thức. 00:34:47.097 --> 00:34:50.447 Và điều này ngay lập tức mang tới cho chúng ta cảm giác của tự do 00:34:50.447 --> 00:34:54.233 khi chúng ta không nhìn thể giới thông qua cái lăng kính nhỏ bé, 00:34:54.233 --> 00:34:58.983 khi chúng ta mở rộng trái tim và tâm trí theo cái cách mà 00:35:00.711 --> 00:35:06.403 vừa bao la, lại vừa kết nối gần gũi. 00:35:06.728 --> 00:35:10.430 Giác ngộ không phải là về việc trở nên thức tỉnh. 00:35:10.430 --> 00:35:12.632 Không ai trở nên thức tỉnh hay giác ngộ. 00:35:12.632 --> 00:35:17.102 Đó là một sự nhận ra của ánh sáng, ánh sáng của sự hiểu biết thuần khiết, 00:35:17.281 --> 00:35:19.365 mà bản chất của nó là an yên và hạnh phúc, 00:35:19.365 --> 00:35:21.927 cái mà chúng ta luôn luôn và đã là. 00:35:26.624 --> 00:35:31.114 Tên tôi là Lisa Natoli, và tôi được biết như là một người giảng dạy về tâm linh. 00:35:31.239 --> 00:35:34.928 Tôi dạy về chữa lành và thức tỉnh, và chuyển hoá. 00:35:34.928 --> 00:35:39.042 Thức tỉnh là sự nhận ra bản chất thật của bạn, 00:35:39.413 --> 00:35:44.982 và đó là sự nhận ra bạn thật sự là cái gì, là ý thức (consciousness). 00:35:45.207 --> 00:35:49.915 Và ý thức chỉ là một từ của rất nhiều từ được người ta sử dụng thay thế cho 00:35:50.148 --> 00:35:55.927 cho tánh biết, cuộc sống (life), tình yêu, chúa trời, 00:35:56.529 --> 00:35:58.114 ánh sáng. 00:35:59.133 --> 00:36:04.519 Vì vậy thức dậy để nhận ra rằng tôi không phải là thân xác này, 00:36:04.863 --> 00:36:09.166 cái mà tôi là, cái mà không bao giờ chết, cũng chưa bao giờ được sinh ra, 00:36:13.107 --> 00:36:16.256 và đó từng là một ý tưởng khó khăn với tôi 00:36:16.256 --> 00:36:19.549 Tôi bắt đầu hành trình tâm linh từ 1992. 00:36:19.677 --> 00:36:22.295 Tôi bắt đầu với cuốn sách A Course in Miracles. 00:36:22.295 --> 00:36:24.918 Tôi đã luôn nghiên cứu nó theo hướng tôn giáo. 00:36:24.918 --> 00:36:28.603 Ý của tôi là, tôi từng là một người rất dấn thân cho sự hiểu biết về 00:36:28.603 --> 00:36:35.118 cái tôi, về Chúa, thức tỉnh. ... Tôi không thể hiểu được, 00:36:35.524 --> 00:36:37.509 vì tôi tin rằng 00:36:37.509 --> 00:36:40.701 tỉnh thức là một điều thần bí, 00:36:40.996 --> 00:36:45.257 rằng điều gì đó phải xảy ra 00:36:45.703 --> 00:36:48.616 và nó giống như Chúa Giê-su 00:36:48.616 --> 00:36:51.950 hay Đức Phật hay là những bậc thầy 00:36:52.460 --> 00:36:54.670 và nó không thể xảy ra với tôi. 00:36:54.670 --> 00:36:56.339 Tôi đã không thể hiểu tại sao. 00:36:56.505 --> 00:37:00.309 Tại sao tôi lại hết lòng tận tuỵ 00:37:01.029 --> 00:37:06.696 và tôi đang có những khoảnh khắc sâu sắc của an yên, hạnh phúc...và vẫn đấu tranh 00:37:06.959 --> 00:37:09.988 Tôi đã bắt đầu nhận ra sự đơn giản 00:37:10.061 --> 00:37:13.213 của bản chất thật sự của chúng ta, của tánh biết. 00:37:13.932 --> 00:37:18.932 Vì thế, với những ai đang lắng nghe tôi lúc này, 00:37:19.495 --> 00:37:24.720 tánh biết mà đang nghe giọng nói này, đó là cái chúng ta là. 00:37:25.484 --> 00:37:29.375 Và nó không hề có nơi chốn, nó không có giới tính, 00:37:29.583 --> 00:37:32.608 nó không có màu sắc, nó không có thân xác, 00:37:33.042 --> 00:37:36.141 và nó hoàn toàn không có giới hạn. 00:37:36.587 --> 00:37:40.490 Vì vậy tỉnh thức là khi chúng ta thức dậy 00:37:40.841 --> 00:37:43.585 đối với bản chất thật của chúng ta. 00:37:43.605 --> 00:37:47.598 Chúng ta thức dậy với nhận thức rằng tôi là nhận thức 00:37:47.974 --> 00:37:52.586 của kinh nghiệm này ngay bây giờ, ngay ở đây. 00:37:53.020 --> 00:37:54.965 Và nó quá bình thường 00:37:54.965 --> 00:37:56.790 đến mức chúng ta bỏ lỡ nó. 00:37:56.357 --> 00:37:59.251 Chúng ta nghĩ rằng nó không thể đơn giản như vậy. 00:37:59.661 --> 00:38:01.657 Sự nhận ra bản chất thật của chúng ta, 00:38:01.917 --> 00:38:04.029 nó không dẫn đến hạnh phúc. 00:38:04.144 --> 00:38:07.576 Mà nó chính là hạnh phúc... bản chất thật của hiện hữu 00:38:07.876 --> 00:38:10.121 chính là hạnh phúc. 00:38:10.731 --> 00:38:15.032 Vì thế sự nhận ra bản chất thật của chúng ta là kinh nghiệm của hạnh phúc. 00:38:21.121 --> 00:38:23.769 Ai đang nhận biết ngay lúc này? 00:38:24.635 --> 00:38:26.301 Tâm trí sẽ 00:38:26.301 --> 00:38:29.244 tìm kiếm thứ gì đó hoặc cố gắng làm cho nó phức tạp. 00:38:30.255 --> 00:38:32.449 Bạn đã là 00:38:32.449 --> 00:38:37.331 cái mà tâm trí đang tìm kiếm rồi. 00:38:37.331 --> 00:38:39.528 Tâm trí luôn luôn bỏ lỡ nó. 00:38:40.340 --> 00:38:43.046 Vì thế đừng dựa vào tâm trí để tìm câu trả lời. 00:38:43.815 --> 00:38:46.001 Đừng xua đuổi các ý nghĩ 00:38:46.001 --> 00:38:49.535 và cũng đừng mắc kẹt trong suy nghĩ. 00:38:49.535 --> 00:38:54.665 Đơn giản chỉ cần buông bỏ sự quan tâm hoặc sự dính mắc với suy nghĩ, ý tưởng 00:38:55.124 --> 00:38:57.084 và niềm tin. 00:38:58.283 --> 00:39:01.315 Hãy trực tiếp trải nghiệm 00:39:01.315 --> 00:39:04.125 bạn là ai. 00:39:05.075 --> 00:39:09.793 Đừng cố gắng phủ nhận tâm trí hoặc đạt được một trạng thái nào đó. 00:39:10.889 --> 00:39:13.874 Tất cả những hành động, thao tác, 00:39:13.874 --> 00:39:17.812 và mọi chuyển động đều bị tâm trí kiểm soát. 00:39:18.645 --> 00:39:24.463 Hãy để tâm trí như nó là. 00:39:28.493 --> 00:39:32.569 Đôi khi người ta có thể thức tỉnh ngay trong cuộc sống hàng ngày. 00:39:32.569 --> 00:39:35.549 Họ thực sự không cần luyện tập. 00:39:35.677 --> 00:39:40.222 Đôi khi, trong cuộc sống sẽ xảy ra những sự kiện gây gián đoạn 00:39:40.222 --> 00:39:45.345 trong hình mẫu của bạn. Và có thể xảy ra một sự thức tỉnh tự nhiên. 00:39:45.575 --> 00:39:50.054 Nhưng nếu cuộc sống chỉ tiếp diễn trong một mẫu hình máy móc 00:39:50.054 --> 00:39:52.971 hay mẫu hình lặp đi lặp lại, thì 00:39:53.140 --> 00:39:56.756 một sự can thiệp nào đó là cần thiết. 00:39:56.756 --> 00:40:03.613 nếu một người được kêu gọi thức tỉnh và sự gián đoạn trong hình mẫu của bạn 00:40:03.661 --> 00:40:07.428 đôi khi được gọi là sadhana hoặc thực hành tâm linh. 00:40:07.571 --> 00:40:10.812 Và những sự thực hành này luôn luôn 00:40:10.991 --> 00:40:12.801 mang tính điều kiện. 00:40:12.801 --> 00:40:15.954 Có những điều chúng ta học hỏi với cái tâm trí bị điều kiện hoá. 00:40:16.041 --> 00:40:20.191 Điều này có thể làm tăng khả năng cho sự thức tỉnh xảy ra, 00:40:20.302 --> 00:40:24.080 như một cách để làm giảm bớt các ràng buộc trong cấu trúc cá nhân. 00:40:24.159 --> 00:40:29.110 Đôi khi người ta nói rằng thức tỉnh xảy ra một cách tình cờ, 00:40:29.269 --> 00:40:32.172 nhưng thực hành làm cho bạn dễ có những sự tình cờ hơn. 00:40:32.964 --> 00:40:36.546 Những kỹ thuật, những sự thực hành có thể rất hữu dụng trong việc 00:40:36.838 --> 00:40:39.321 làm cho bạn dễ gặp những tình huống tình cờ hơn. 00:40:39.321 --> 00:40:43.316 Nhưng sau một thời điểm nhất định, chúng phải được buông bỏ. 00:40:43.524 --> 00:40:48.490 Bởi vì nếu tâm trí tiếp tục thực hiện một số hình thức thực hành 00:40:48.490 --> 00:40:51.386 hoặc một điều gì đó, thì tâm trí sẽ 00:40:51.386 --> 00:40:55.041 nắm giữ tay lái, tâm trí là người điều khiển. 00:40:55.207 --> 00:40:59.146 Vì thế thực hành là hữu dụng, rất hữu dụng 00:40:59.146 --> 00:41:03.855 như những bước tiến để làm cho cấu trúc của cái tôi, 00:41:03.855 --> 00:41:08.441 có thể nói là ít dày đặc hơn hoặc làm sáng tỏ cấu trúc cái tôi 00:41:08.582 --> 00:41:11.863 để nó trở nên trong suốt hơn, 00:41:11.913 --> 00:41:14.279 cho phép bản chất thật của chúng ta hiện diện hơn 00:41:16.419 --> 00:41:20.935 Nghịch lý của thực hành là khi cuối cùng bạn thức tỉnh, 00:41:21.041 --> 00:41:23.982 bạn nhận ra rằng tất cả những thực hành 00:41:24.510 --> 00:41:26.797 đều được thực hiện bởi cái tôi giả, 00:41:27.216 --> 00:41:30.769 bởi nhân vật trong trò chơi giả tưởng, và rằng BẠN, 00:41:30.769 --> 00:41:34.515 cái tôi thật sự, chưa từng bị giới hạn. 00:41:35.905 --> 00:41:39.481 Tất cả những gì bạn cần làm là từ bỏ sự ưu tiên của cái tôi, 00:41:40.340 --> 00:41:43.704 từ bỏ sự mắc kẹt vào những điều này. 00:41:44.366 --> 00:41:49.644 Bất kỳ điều gì thay đổi đều không phải là cái tôi thật sự, 00:41:50.352 --> 00:41:54.349 cái tôi mà bạn nghĩ bạn là, cái tôi mà bạn luôn luôn 00:41:54.349 --> 00:41:57.178 đồng hoá với nó sẽ không bao giờ tỉnh thức 00:41:57.477 --> 00:42:00.195 mà là bạn tỉnh thức khỏi cái nhân vật ấy. 00:42:00.632 --> 00:42:04.844 Bạn tỉnh thức khỏi cái ảo tưởng cho rằng bạn là nhân vật bị điều kiện hoá này. 00:42:04.956 --> 00:42:08.597 Vì vậy khi mọi người đến với những trị liệu này, họ nghĩ rằng 00:42:08.597 --> 00:42:13.106 cái "tôi", cái "ta" nhỏ bé này sẽ thức tỉnh, điều gì đó to lớn sẽ xảy ra. 00:42:13.178 --> 00:42:16.283 Nhưng cái tôi nhỏ bé đó sẽ không thể làm được điều đó. 00:42:16.283 --> 00:42:18.743 Nó phải từ bỏ, nó phải thất bại. 00:42:18.805 --> 00:42:20.849 Và chỉ trong sự thất bại đó 00:42:20.901 --> 00:42:27.208 chúng ta nhận ra chúng ta là ai, chúng ta luôn luôn nhận biết, và hiện diện 00:42:27.340 --> 00:42:30.991 Chúng ta chỉ bị mắc kẹt trong nhân vật này và chúng ta tin rằng 00:42:30.991 --> 00:42:33.181 chúng ta là nhân vật đó. 00:42:43.501 --> 00:42:49.714 Tôi bắt đầu sự tìm kiếm tâm linh của mình trong truyền thống Advaita Vedanta cổ điển 00:42:50.425 --> 00:42:52.947 một con đường đạo 00:42:53.236 --> 00:42:56.938 liên quan đến thiền định thần chú, 00:42:56.938 --> 00:43:00.780 mà tôi đã thực hành một cách chuyên cần trong 20 năm. 00:43:00.878 --> 00:43:04.123 Và thiền định thần chú liên quan đến 00:43:04.789 --> 00:43:07.969 sự tập trung chú ý vào một âm thanh 00:43:09.084 --> 00:43:11.338 và sau đó âm thanh từ từ mất đi. 00:43:11.818 --> 00:43:16.310 Tuy nhiên, đến khi tôi tiếp cận 00:43:16.509 --> 00:43:18.909 với con đường trực tiếp (direct path) 00:43:19.177 --> 00:43:25.662 mà sự tìm kiếm tâm linh của tôi mới thực sự đạt đến đỉnh cao. 00:43:25.957 --> 00:43:29.356 Bởi vì trong cách tiếp cận trực tiếp này, 00:43:29.356 --> 00:43:34.303 chúng ta không tập trung vào bất kỳ đôi tượng nào, cho dù là vi tế, 00:43:34.352 --> 00:43:38.057 chẳng hạn như, một câu thần chú, một âm thanh, hay hơi thở, 00:43:38.346 --> 00:43:42.120 chúng ta để cho sự chú ý chìm sâu vào bên trong 00:43:42.120 --> 00:43:44.696 hoặc ngược trở lại nguồn gốc của nó. 00:43:45.894 --> 00:43:47.976 Tương tự thế này. 00:43:48.786 --> 00:43:52.368 Hãy tưởng tượng bạn đang xem cuốn phim cuộc đời mình trên màn hình TV. 00:43:52.606 --> 00:43:55.775 Bạn đồng hoá với nhân vật trên màn hình. 00:43:56.728 --> 00:43:58.303 Ngày qua ngày, 00:43:58.303 --> 00:44:02.522 năm qua năm bạn dính mắc vào câu chuyện của nhân vật đó 00:44:02.724 --> 00:44:06.214 khi bạn chợt thức dậy khỏi câu chuyện 00:44:06.469 --> 00:44:09.744 để thấy ra cái màn hình mà nhân vật xuất hiện 00:44:10.053 --> 00:44:14.045 và bạn nhận ra rằng bạn không phải là nhân vật mà bạn đang xem. 00:44:14.789 --> 00:44:17.565 Các đối tượng có thể đến và đi trên màn hình. 00:44:18.046 --> 00:44:20.248 Các nhân vật đến và đi, 00:44:20.248 --> 00:44:22.765 nhưng màn hình luôn không hề thay đổi. 00:44:23.345 --> 00:44:25.525 Nhân vật có thể bị ướt, 00:44:25.525 --> 00:44:30.672 nhưng màn hình không bị ướt, nhân vật có thể lo lắng, 00:44:30.672 --> 00:44:33.045 nhưng màn hình không hề lo lắng. 00:44:33.695 --> 00:44:36.932 Không có màn hình, các nhân vật không thể tồn tại, 00:44:37.851 --> 00:44:40.184 tuy nhiên màn hình lại không được chú ý. 00:44:40.273 --> 00:44:43.414 Các nhân vật tiếp tục sống cuộc đời được viết sẵn của họ. 00:44:44.654 --> 00:44:47.020 Tánh biết giống như màn hình. 00:44:47.437 --> 00:44:50.176 Nó giống như khoảng không trong đó tất cả suy nghĩ, 00:44:50.300 --> 00:44:54.329 chuyển động, tất cả các trạng thái ý thức đến và đi. 00:44:55.542 --> 00:44:57.673 Suy nghĩ, cảm giác 00:44:57.673 --> 00:45:03.017 và tất cả thế giới bên ngoài xuất hiện trên màn hình, luôn luôn thay đổi. 00:45:03.268 --> 00:45:06.075 Nhưng màn hình không thay đổi. 00:45:07.505 --> 00:45:13.918 Chính là tâm trí thay đổi trạng thái qua trải nghiệm con người. 00:45:14.043 --> 00:45:18.563 Nhưng có cái gì đó, cái mà bạn là, còn lại. 00:45:18.697 --> 00:45:21.576 Có cái gì đó luôn luôn hiện diện, 00:45:21.638 --> 00:45:25.092 cái mà nhận thức thất cả những trạng thái thay đổi kia 00:45:25.280 --> 00:45:28.878 và đó chính là ý thức, hay bản chất thật của chúng ta. 00:45:29.212 --> 00:45:32.914 Miễn là bạn còn dính mắc với cái nhân vật trên màn hình, 00:45:33.178 --> 00:45:37.319 cảm giác tôi là nhân vật đó, thì vẫn còn đau khổ; 00:45:37.430 --> 00:45:40.695 đó là maya, sự ảo tưởng của cái tôi. 00:45:41.983 --> 00:45:44.320 Không có gì bạn có thể làm với tư cách 00:45:44.320 --> 00:45:49.048 là nhân vật trong giấc mơ có thể giải thoát bạn. Dù bạn tuân theo kịch bản 00:45:49.048 --> 00:45:52.275 cuộc đời của mình hay chống lại kịch bản đó, 00:45:52.340 --> 00:45:55.546 nếu bạn hành động từ quan điểm của nhân vật, 00:45:55.617 --> 00:45:57.937 thì bạn sẽ bị mắc kẹt trong ảo tưởng. 00:45:58.855 --> 00:46:00.378 Để thức tỉnh, 00:46:00.378 --> 00:46:04.835 ngừng đồng hoá với những gì xuất hiện trên màn hình. 00:46:05.955 --> 00:46:08.806 Nhận ra rằng mọi thứ đều tạm thời. 00:46:09.115 --> 00:46:13.976 Ngừng phản ứng với suy nghĩ và không coi chương trình như thực tế. 00:46:14.317 --> 00:46:17.733 Nếu tôi rút đi sự chú ý khỏi màn hình, hướng sự nhận thức 00:46:17.733 --> 00:46:22.130 về chính nó, một điều không thể lường trước xảy ra. 00:46:22.924 --> 00:46:26.635 Chính sự nhận biết thức dậy. 00:46:27.785 --> 00:46:30.037 Đây không phải là một sự xảy ra. 00:46:30.697 --> 00:46:33.496 Sự xảy ra là những gì xảy ra trên màn hình 00:46:34.461 --> 00:46:37.320 Thức tỉnh chỉ là nhận ra cái màn hình 00:46:37.320 --> 00:46:39.812 mà luôn luôn đã sẵn có. 00:46:41.396 --> 00:46:43.785 Đừng tin vào suy nghĩ tiếp theo của bạn 00:46:44.934 --> 00:46:49.615 thay vào đó, hướng sự nhận thức quay trở về chính nó. 00:47:00.982 --> 00:47:03.646 Tôi luôn luôn là chính tôi. 00:47:03.646 --> 00:47:07.410 Cảm giác của tôi về chính tôi xuyên suốt cuộc đời tôi. 00:47:07.410 --> 00:47:10.915 Nó vẫn luôn hiện diện kiên định trong suốt cuộc đời của tôi. 00:47:11.688 --> 00:47:13.548 Cái mà đang hiện diện trong tôi bây giờ, 00:47:13.548 --> 00:47:16.819 nó cũng hiện diện vào ngày hôm qua, năm ngoái, hay mười năm trước, 00:47:16.819 --> 00:47:20.017 và khi tôi là một đứa trẻ hai tuổi 00:47:21.227 --> 00:47:23.997 Cái gì là bản chất thật của "tôi" 00:47:24.934 --> 00:47:27.802 mà đối với nó tất cả kinh nghiệm của tôi xảy ra? 00:47:28.715 --> 00:47:31.115 Sự nhận ra 00:47:31.115 --> 00:47:35.473 bản chất thật của cái đó là một bí mật to lớn của cuộc đời. 00:47:35.473 --> 00:47:37.857 Nó là con đường trực tiếp dẫn tới an yên 00:47:37.857 --> 00:47:42.655 và hạnh phúc. Nó không phải là một cái gì đó mà một người bắt đầu. 00:47:43.941 --> 00:47:47.288 Nó là một cái gì đó mà một người nhận ra. 00:47:48.419 --> 00:47:50.239 Nhận ra (re-cognize) 00:47:50.239 --> 00:47:52.744 Nghĩa là biết, một lần nữa (re). 00:47:53.653 --> 00:47:55.829 Cái mà chúng ta đã từng biết vào lúc ban đầu 00:47:55.829 --> 00:48:00.570 nhưng đơn giản là chúng ta đã quên, hoặc từ chối hoặc mất niềm tin. 00:48:00.669 --> 00:48:03.925 Vì vậy, chúng ta không thể bắt đầu sự gần gũi với Chúa (God). 00:48:03.964 --> 00:48:09.809 Chúng ta chỉ có thể đơn giản nhận ra, nhận ra rằng nó luôn luôn ở đó 00:48:10.095 --> 00:48:12.687 và sẽ luôn luôn ở đó. 00:48:12.687 --> 00:48:17.403 Chỉ có điều này trực tiếp hướng đến sự thức tỉnh, 00:48:17.403 --> 00:48:22.126 sự mở ra đối với cái đã sẵn có ở đây, mà cho phép tôi tìm ra 00:48:22.858 --> 00:48:24.295 một con đường mới 00:48:24.295 --> 00:48:27.231 của hiện hữu - một giai đoạn mới của sự phát triển. 00:48:27.372 --> 00:48:33.821 Nhiều người nghĩ rằng việc hiểu về bản thân là một mục tiêu khó khăn 00:48:33.821 --> 00:48:38.620 hoặc không thể đạt được, và mục tiêu của tôi 00:48:38.815 --> 00:48:42.887 như một người giảng dạy, chỉ đơn giản là do sự tỉnh thức của chính tôi, 00:48:42.887 --> 00:48:48.256 là để biến nó thành một điều cụ thể, rất gần gũi với đời sống hằng ngày. 00:48:48.256 --> 00:48:52.276 Tôi thích giảngdạy và tin rằng việc hiểuvề bảnthân có thể được tiếp cận bởi bất cứ ai 00:48:52.441 --> 00:48:56.595 Nếu chúng ta tin tưởng và cảm thấy 00:48:56.728 --> 00:49:00.483 chúng ta là một cái tôi tạm thời, vô thường, tách biệt, 00:49:00.604 --> 00:49:03.673 chúng ta vẫn đang, dù chúng ta nhận thấy hay không, 00:49:04.110 --> 00:49:06.669 đi tìm an yên và hạnh phúc. 00:49:06.669 --> 00:49:10.059 Nói cách khác, khi chúng ta là một cái tôi tách biệt, 00:49:10.079 --> 00:49:14.907 khi chúng ta cảm thấy mình là cái tôi tách biệt, chúng ta đang đi tìm hạnh phúc. 00:49:15.463 --> 00:49:17.693 Vì vậy, trong trường hợp này, 00:49:17.693 --> 00:49:21.836 điều cần thiết là điều chỉnh lại hướng tìm kiếm hạnh phúc của mình. 00:49:21.836 --> 00:49:25.426 Thay vì tìm kiếm hạnh phúc trong nội dung khách quan của trải nghiệm, 00:49:25.823 --> 00:49:27.771 hãy tìm kiếm hạnh phúc trong chính mình. 00:49:28.421 --> 00:49:31.576 Vì vậy sự thực hành tâm linh đòi hỏi ở đây 00:49:32.270 --> 00:49:36.614 là chuyển sự chú ý của mình, hoặc chính xác hơn, 00:49:36.614 --> 00:49:41.058 là thả lỏng sự chú ý của mình vào nguồn gốc của nó, 00:49:42.303 --> 00:49:45.536 vào tánh biết thuần tuý, hơn là hướng về 00:49:45.605 --> 00:49:49.208 một vật thể, một hoạt động hay một mối quan hệ,... 00:49:49.936 --> 00:49:53.995 Vì thế, sự thực hành tâm linh, nếu chúng ta gọi nó là thực hành, 00:49:54.255 --> 00:49:57.145 nên là sự thả lỏng 00:49:57.208 --> 00:50:00.914 của sự chú ý, sự lặn sâu của sự chú ý 00:50:01.504 --> 00:50:04.126 vào trái tim của tánh biết, 00:50:05.056 --> 00:50:07.666 nghỉ ngơi trong hiện hữu như là hiện hữu. 00:50:08.633 --> 00:50:10.160 Tình yêu. 00:50:10.621 --> 00:50:12.718 Tình yêu chính là bản chất của tôi. 00:50:13.298 --> 00:50:15.095 Đó là bản chất thật của tôi. 00:50:15.725 --> 00:50:18.252 Tình yêu thuần khiết dành cho tất cả mọi người và 00:50:18.473 --> 00:50:20.892 mọi vật trên mọi khía cạnh của cuộc sống. 00:50:20.892 --> 00:50:24.745 Thậm chí đối với những thứ tôi không đồng ý. 00:50:25.361 --> 00:50:29.545 Vì một người đã nhận ra bản chất thật của mình, họ biết rằng sự hiện hữu của họ 00:50:29.837 --> 00:50:33.404 là nguồn gốc của an yên 00:50:33.404 --> 00:50:36.385 và hạnh phúc mà họ tìm kiếm. 00:50:37.316 --> 00:50:41.614 Vì vậy, thế giới không còn là nơi 00:50:41.614 --> 00:50:45.695 mà họ tìm kiếm hạnh phúc, tìm kiếm sự thoả mãn. 00:50:45.695 --> 00:50:49.095 Không có nghĩa là một người sẽ không còn mong muốn, 00:50:49.337 --> 00:50:53.691 mà những mong muốn không phải để thỏa mãn sự thiếu hụt 00:50:54.410 --> 00:50:57.971 mà là đặc trưng của cái tôi riêng biệt. 00:50:58.693 --> 00:51:02.111 Vì vậy, một người đã tìm thấy nguồn hạnh phúc 00:51:02.111 --> 00:51:07.433 trong chính bản thân họ và mong muốn của họ xuất phát từ cảm giác hạnh phúc đó. 00:51:07.554 --> 00:51:09.832 Họ không còn theo đuổi nó. 00:51:09.832 --> 00:51:12.580 Ví dụ, trong lĩnh vực của các mối quan hệ, 00:51:12.580 --> 00:51:15.433 nó tạo ra một khác biệt lớn trong các mối quanhệ của chúng ta 00:51:15.433 --> 00:51:17.730 Chúng ta không còn tìm kiếm người khác 00:51:18.556 --> 00:51:22.260 để lấp đầy những nhu cầu của chúng ta. 00:51:23.069 --> 00:51:25.321 Chúng ta tìm kiếm người khác để chia sẻ 00:51:25.540 --> 00:51:28.327 kinh nghiệm của hạnh phúc mà chúng ta đã có. 00:51:28.327 --> 00:51:32.118 Và nó giải thoát những người bạn của chúng ta khỏi những gánh nặng không thể 00:51:32.265 --> 00:51:36.229 thực hiện_mang lại hạnh phúc cho một 00:51:36.760 --> 00:51:39.855 cái tôi tham lam, không biết thoả mãn. 00:51:40.234 --> 00:51:42.484 Không có gì xảy ra trong cuộc đời tôi 00:51:43.214 --> 00:51:47.339 mang lại cho tôi lợi ích hay không mang lại cho tôi lợi ích 00:51:47.425 --> 00:51:51.902 trong cái cảm giác mà mỗi khoảnh khắc, mỗi hoạt động, mỗi kết quả 00:51:52.275 --> 00:51:55.028 đều đẩy tôi tiến lên 00:51:55.028 --> 00:51:57.830 trong quá trình tiến hoá của tâm hồn tôi. 00:51:57.922 --> 00:52:01.118 Và đó là lý do tại sao tôi đến đây trong lĩnh vực vật lý, 00:52:01.118 --> 00:52:04.873 để phát triển. 00:52:11.037 --> 00:52:13.963 Hãy rộng mở. 00:52:13.963 --> 00:52:16.522 Cảm nhận sự sống động trong bạn, 00:52:16.522 --> 00:52:20.011 hãy để năng lượng lưu thông tự do. 00:52:20.671 --> 00:52:24.388 Đừng cố gắng làm cho điều gì xảy ra. 00:52:25.638 --> 00:52:28.562 Ai đang nhận biết năng lượng đó, 00:52:29.103 --> 00:52:32.109 sự sống động bên trong đó? 00:52:36.269 --> 00:52:40.693 Hãy để ý xu hướng của tâm trí luôn muốn kiểm soát và thao túng, 00:52:41.208 --> 00:52:43.229 để được tham gia. 00:52:44.349 --> 00:52:47.930 Khi không còn ký ức và ngôn ngữ, 00:52:48.699 --> 00:52:51.266 bạn là ai? 00:52:52.189 --> 00:52:54.777 Vượt lên khỏi tâm trí và cảm giác, 00:52:55.005 --> 00:52:57.382 bạn là ai? 00:52:57.549 --> 00:53:03.994 Ai đang nhận biết? 00:53:18.124 --> 00:53:21.605 Nhiều người nghe về những ý tưởng này lần đầu tiên, 00:53:21.605 --> 00:53:25.419 họ chưa bao giờ từng nghe ý tưởng này về cái tôi. 00:53:25.838 --> 00:53:28.847 Trong tâm trí của tôi, có hai kiểu người khác nhau. 00:53:28.847 --> 00:53:32.864 Có những người đang trên con đường tâm linh và họ đã nghe về điều này. 00:53:32.864 --> 00:53:36.321 Họ đang cố gắng để chạm tới cái tôi, họ đang cố gắng để là cái tôi. 00:53:36.321 --> 00:53:38.663 Họ đang tìm kiếm. 00:53:38.915 --> 00:53:42.450 Và có những người khác họ đang sống cuộc đời của họ. 00:53:42.450 --> 00:53:44.938 Họ chưa từng nghe về những điều này trước đây. 00:53:45.017 --> 00:53:47.154 Họ chưa bao giờ nghe về Biết chính mình. 00:53:47.154 --> 00:53:51.245 Nhiều người nghĩ rằng biết chính mình nghĩa là biết về cơ thể, 00:53:51.245 --> 00:53:54.043 biết chính mình, là chính mình, là chính bạn. 00:53:54.208 --> 00:53:59.927 Ý nghĩa thực sự của việc biết chính mình là biết bạn là ai, 00:53:59.927 --> 00:54:03.768 biết bạn là ai trong thực tế và thực sự biết bản chất thật của bạn. 00:54:03.831 --> 00:54:07.366 Những từ "Hãy tự biết mình" (Know thySelf) được khắc 00:54:07.535 --> 00:54:11.789 trên cổng Đền thờ Apollo tại Delphi, và như vậy 00:54:12.740 --> 00:54:18.248 chúng đại diện cho một lời mời từ bình minh của nền văn minh phương Tây tới 00:54:18.456 --> 00:54:23.023 nhân loại, gợi ý rằng Tự Biết Mình thực sự là nền móng 00:54:23.354 --> 00:54:26.319 của mọi nền văn minh. Tại sao vậy? 00:54:26.734 --> 00:54:31.972 Bởi vì cái Tôi (Self) của chúng ta đứng ở trung tâm của tất cả trải nghiệm. 00:54:32.126 --> 00:54:37.240 Bất cứ gì chúng ta đang trải nghiệm, là chính chúng ta đang trải nghiệm nó. 00:54:37.495 --> 00:54:40.444 Bất cứ gì chúng ta suy nghĩ hay cảm thấy, suy nghĩ và 00:54:40.444 --> 00:54:43.498 cảm nhận của chúng ta nảy sinh đối với cái Tôi của chúng ta. 00:54:43.721 --> 00:54:48.593 Dù chúng ta tham gia vào hoạt động và mối quan hệ nào 00:54:48.593 --> 00:54:54.380 chúng ta tham gia vào những hoạt động và mối quan hệ đó để phục vụ cái Tôi. 00:54:54.541 --> 00:54:59.667 Vậy cái Tôi của chúng ta đứng ở trung tâm của trải nghiệm của chúng ta. 00:54:59.840 --> 00:55:05.329 Vậy thì có điều gì quan trọng hơn là hiểu về bản chất của cái Tôi của chúng ta, 00:55:06.052 --> 00:55:09.036 và liệu có thể 00:55:09.616 --> 00:55:12.189 biết bản chất của bất cứ điều gì khác 00:55:12.189 --> 00:55:16.747 nếu chúng ta chưa biết được bản chất thật sự của cái nhận biết (chúng ta) chúng? 00:55:17.029 --> 00:55:19.680 Tôi nghĩ thức tỉnh là 00:55:20.519 --> 00:55:23.382 sự chấm dứt ác mộng 00:55:23.854 --> 00:55:26.740 và bước vào giấc mơ. 00:55:27.490 --> 00:55:29.500 Ý tôi là 00:55:30.122 --> 00:55:33.431 chúng ta bỏ rơi hoặc cuối cùng từ bỏ cơn ác mộng của những gì 00:55:33.431 --> 00:55:38.649 chúng ta từng được nói về cuộc đời, về Chúa, và về chính chúng ta. 00:55:38.649 --> 00:55:41.622 Và chúng ta bước vào giấc mơ của ý niệm vĩ đại nhất. 00:55:42.479 --> 00:55:46.458 Tôi thường hỏi rằng, bạn nghĩ cuộc đời bạn sẽ như thế nào 00:55:46.791 --> 00:55:50.259 nếu bạn nhận thấy mình bước vào suy nghĩ cao nhất, 00:55:50.259 --> 00:55:54.845 vĩ đại nhất và tuyệt vời nhất về Chúa và về cuộc sống 00:55:55.060 --> 00:55:57.536 và về chính bạn. 00:55:57.536 --> 00:56:02.804 Vì vậy sự nhận ra bản chất của bạn không chỉ là sự nhận ra 00:56:02.804 --> 00:56:07.724 mà dẫn đến sự chấm dứt của mong muốn có được hạnh phúc trong thế giới này. 00:56:07.985 --> 00:56:11.278 Nó còn là sự nhận ra mà giúp chúng ta 00:56:11.278 --> 00:56:16.493 có thể sống theo cái cách mà tương thích với sự hiểu biết rằng 00:56:16.493 --> 00:56:21.954 ở mức sâu nhất, mọi thứ và mọi người đều là một. 00:56:22.962 --> 00:56:25.175 Sự hiểu biết này sẽ mang đến 00:56:25.175 --> 00:56:28.344 sự tử tế, lòng nhân từ, sự công bằng, 00:56:28.447 --> 00:56:32.952 sự khoan dung, sự hiểu biết cho xã hội của chúng ta. 00:56:33.828 --> 00:56:35.976 Xã hội của chúng ta sẽ được tiến hoá 00:56:35.976 --> 00:56:37.747 nhờ sự hiểu biết này. 00:56:39.488 --> 00:56:42.564 Khi con người từ bỏ những sự tiếp cận dựa trên bản ngã, 00:56:42.715 --> 00:56:45.792 thì khoa học, tôn giáo, chính trị 00:56:45.792 --> 00:56:50.198 và kinh tế học, bắt đầu phản ánh triết học vĩnh cửu. 00:56:50.758 --> 00:56:53.838 Dù đó là các truyền thống bản địa nhận thức 00:56:53.838 --> 00:56:56.418 Tinh thần Vĩ đại (Great Spirit) trong mọi vật thể, 00:56:56.691 --> 00:57:00.333 hay các truyền thống Ai Cập/Kemetic mô tả hành trình tiến hóa 00:57:00.333 --> 00:57:04.535 của con người từ con bọ cánh cứng nhỏ bé 00:57:04.535 --> 00:57:06.981 đến một nguồn gốc duy nhất, 00:57:07.481 --> 00:57:09.273 hay khi chúng ta nghe những lời 00:57:09.273 --> 00:57:12.094 của những nhà thần bí trong các truyền thống Cơ đốc giáo, 00:57:12.094 --> 00:57:14.647 Hindu, Hồi giáo, hoặc Phật giáo, 00:57:15.181 --> 00:57:19.608 hoặc các giảng dạy của Plato và Plotinus, chúng ta thấy rằng 00:57:19.608 --> 00:57:25.786 những người đã nhận thức được bản chất thật của mình nói về các yếu tố ý thức. 00:57:26.080 --> 00:57:29.181 Đương nhiên, họ đã sử dụng ngôn ngữ của văn hóa 00:57:29.181 --> 00:57:33.217 và thời đại của mình để diễn đạt sự thật vĩnh cửu duy nhất. 00:57:34.149 --> 00:57:39.640 Khoa học hiện nay bắt đầu nhận thấy thế giới không phải là thế giới của các hạt 00:57:39.640 --> 00:57:42.416 và lĩnh vực vô thức, mà là một vũ trụ được tạo thành từ 00:57:42.416 --> 00:57:44.711 những yếu tố có ý thức. 00:57:44.919 --> 00:57:49.341 Có một điều gì đó mới đang nổi lên trong thế giới khoa học. 00:57:49.674 --> 00:57:52.594 Giống như Nikola Tesla nói rằng, 00:57:52.594 --> 00:57:57.140 ngày mà khoa học bắt đầu nghiên cứu các hiện tượng phi vật lý, 00:57:57.140 --> 00:58:01.026 nó sẽ tiến bộ trong vòng một thập kỷ 00:58:01.310 --> 00:58:04.997 nhiều hơn so với tất cả những thế kỷ trước đây trong lịch sử của nó. 00:58:06.024 --> 00:58:10.518 Ngày đó là hôm nay. 00:58:15.668 --> 00:58:18.823 Mỗi khi chúng ta có một tiến bộ chính xác về toán học 00:58:18.823 --> 00:58:22.533 trong khoa học, nó đã mở ra các công nghệ mới 00:58:22.783 --> 00:58:26.528 mà so sánh với những gì trước đó, những công nghệ đó trông như ma thuật. 00:58:26.649 --> 00:58:30.983 Cảm giác của tôi là lý thuyết về các yếu tố của ý thức vượt qua không gian và 00:58:31.665 --> 00:58:34.006 thời gian sẽ mang lại cho chúng ta công nghệ 00:58:34.006 --> 00:58:36.343 thực sự đáng kinh ngạc. 00:58:36.782 --> 00:58:42.476 Ví dụ, ngay bây giờ, hầu hết các thiên hà mà chúng ta nhìn thấy, 00:58:42.609 --> 00:58:45.105 Tôi nghĩ 97% số thiên hà mà chúng ta nhìn thấy, 00:58:45.257 --> 00:58:50.247 chúng ta không thể bao giờ đến được. Chúng đang rời xa chúng ta nhanh hơn tốc độ 00:58:50.247 --> 00:58:53.515 ánh sáng. Không phải chúng di chuyển qua không gian nhanh hơn tốc độ 00:58:53.515 --> 00:58:56.952 ánh sáng. Chính không gian đang mở rộng, và mở rộng nhanh đến mức tốc độ 00:58:56.952 --> 00:58:59.675 chúng di chuyển ra xa chúng ta lớn hơn tốc độ ánh sáng. 00:58:59.675 --> 00:59:01.804 Vì vậy, chúng ta không thể 00:59:01.804 --> 00:59:04.389 đến được 97% số thiên hà mà chúng ta có thể nhìn thấy. 00:59:04.389 --> 00:59:08.015 Vì vậy,có rất nhiều không gian mở ra kia, đang vẫy chúng ta và nói "xin chào" 00:59:08.015 --> 00:59:10.182 chúng tôi ở đây và bạn không thể tới. 00:59:10.182 --> 00:59:12.399 Đó là nếu bạn đi xuyên qua không-thời gian 00:59:12.399 --> 00:59:15.301 Nhưng nếu bạn nhận ra không-thời gian chỉ ở trong thiết bị? 00:59:15.801 --> 00:59:18.326 Đó chỉ là định dạng của trò chơi 00:59:18.983 --> 00:59:21.620 và bạn không hề bị kẹt trong thiết bị đó. 00:59:21.620 --> 00:59:25.604 Bạn có thể chơi với phần mềm đang chạy trò chơi. 00:59:26.654 --> 00:59:30.993 Vậy thì như là một người đang chơi Grand Theft Auto, bạn là một 00:59:30.993 --> 00:59:32.454 wizard của Grand Theft Auto, 00:59:32.652 --> 00:59:34.443 vì vậy bạn biết cách sử dụng xe 00:59:34.443 --> 00:59:37.866 và lái xe trên đường và bạn có thể đánh bại mọi người trong trò chơi 00:59:37.866 --> 00:59:41.497 Nhưng giả sử bạn thực sự biết về phần mềm chạy Grand Theft Auto (GTA). 00:59:41.497 --> 00:59:43.874 Vì vậy, bạn thoát ra khỏi cái tai nghe của GTA 00:59:44.131 --> 00:59:45.894 và bạn có thể chơi với phần mềm. 00:59:45.894 --> 00:59:48.864 Và, bạn có thể lấy xăng ra khỏi bình xăng của wizard. 00:59:48.864 --> 00:59:50.678 Bạn có thể làm họ bị một lốp xẹp. 00:59:50.678 --> 00:59:52.666 Bạn có thể thay đổi hình dạng của đường đi 00:59:52.666 --> 00:59:54.502 Bạn có thể làm bất cứ gì bạn muốn. 00:59:54.502 --> 00:59:57.359 Vì vậy, khi chúng ta hiểu về cái tai nghe không-thời gian, 00:59:57.534 --> 01:00:00.985 chúng ta sẽ không cần phải du hành đến thiên hà Andromeda 01:00:00.985 --> 01:00:04.278 qua không gian thời gian, mà chúng ta cần đến 2,4 triệu năm. 01:00:04.473 --> 01:00:08.861 Chúng ta chỉ cần đi vòng quanh không gian thời gian. 01:00:11.191 --> 01:00:14.782 Tôi nhìn thấy thế giới xung quanh đang chuyển sang 01:00:15.820 --> 01:00:20.469 một trạng thái yên lặng hơn và trải nghiệm về ý nghĩa của việc là một con người 01:00:20.826 --> 01:00:23.729 và ý nghĩa của việc trở thành một phần của thần thánh. 01:00:24.338 --> 01:00:27.510 Nhưng tôi không nghĩ rằng chúng ta có vô tận thời gian. 01:00:28.100 --> 01:00:30.001 Tôi cảm thấy rằng thời gian 01:00:30.001 --> 01:00:34.188 đang gần hết, và nghĩa là bây giờ hoặc không bao giờ. 01:00:34.296 --> 01:00:36.885 Tôi nghĩ chúng ta đang trên con đường đúng đắn. 01:00:36.885 --> 01:00:41.872 Tôi có cảm giác lạc quan vì những cơ hội 01:00:41.872 --> 01:00:44.515 chúng ta nhìn thấy ngày nay trên thế giới để truyền đạt 01:00:44.515 --> 01:00:46.934 những ý tưởng mạnh mẽ và quan trọng, 01:00:46.934 --> 01:00:50.639 những cách mà chúng ta chưa từng có cách đây vài năm. 01:00:51.047 --> 01:00:55.166 đang tạo ra khả năng rằng chúng ta có thể đạt đến ngưỡng quyết định, 01:00:55.166 --> 01:00:58.390 chúng ta có thể đạt được ngưỡng quyết định 01:00:59.048 --> 01:01:01.240 trước khi thời gian của chúng ta cạn kiệt. 01:01:01.840 --> 01:01:06.476 Nhưng chúng ta sẽ nhầm nếu nghĩ rằng chúng ta có một khoảng thời gian vô tận 01:01:07.528 --> 01:01:09.145 trên hành tinh này. 01:01:09.385 --> 01:01:11.898 Khi mỗi cá nhân 01:01:11.898 --> 01:01:15.347 Khi mỗi cá nhân giải tách khỏi nhân vật bị điều kiện hoá của họ, 01:01:15.561 --> 01:01:19.221 thì họ sẽ không còn hành động như là một thực thể mang tính bản ngã. 01:01:19.673 --> 01:01:23.595 Và điều đó mang lại một sự chuyển hoá trên hành tinh chúng ta. 01:01:23.856 --> 01:01:26.162 Điều này mang lại một Trái đất mới. 01:01:26.312 --> 01:01:29.047 Cuộc sống như chúng ta biết hiện tại trên hành tinh này, 01:01:29.636 --> 01:01:32.873 Tôi nghĩ chúng ta cần thay đổi và thực hiện một cách nhanh chóng, 01:01:33.013 --> 01:01:35.066 mạnh mẽ và triệt để. 01:01:35.676 --> 01:01:38.714 nếu chúng ta muốn nhìn thấy ngày mai mà chúng ta hằng mơ ước. 01:01:38.804 --> 01:01:43.353 Vậy, liệu sự hiểu biết này có trở thành chủ đạo trong cuộc đời chúng ta không? 01:01:43.353 --> 01:01:45.469 Tại sao không? Có. 01:01:46.389 --> 01:01:49.384 Thách thức chúng ta đang đối diện là không có gì đang hoạt động, 01:01:49.454 --> 01:01:54.042 và đã đến lúc chúng ta đứng lên và nói rằng điều đó là đúng. 01:01:54.832 --> 01:01:57.327 Chắc chắn chúng ta có thể làm tốt hơn thế này. 01:01:57.798 --> 01:01:59.489 Chắc chắn, 01:01:59.841 --> 01:02:03.250 chúng ta có thể mở rộng sự hiểu biết về chúng ta là ai 01:02:03.369 --> 01:02:07.306 và sự thể hiện của bản chất thật của chúng ta. 01:02:07.836 --> 01:02:09.434 Chúng ta cần chú ý đến 01:02:09.914 --> 01:02:11.400 môi trường của chúng ta, 01:02:11.400 --> 01:02:14.132 cho chính trị, cho kinh tế của chúng ta, 01:02:14.643 --> 01:02:18.385 và cho quá trình tâm linh của chúng ta trên hành tinh này. 01:02:19.800 --> 01:02:23.605 Bởi vì vấn đề của thế giới ngày nay không phải là vấn đề chính trị. 01:02:23.922 --> 01:02:26.187 Cũng không phải là vấn đề kinh tế. 01:02:26.697 --> 01:02:28.995 Cũng không phải là vấn đề xã hội. 01:02:29.595 --> 01:02:33.116 Mà nó là vấn đề tâm linh. 01:02:33.884 --> 01:02:36.568 Nó liên quan đến mức độ cam kết của chúng ta 01:02:36.568 --> 01:02:41.215 trong việc bước vào những sự thật tâm linh cao nhất. 01:02:42.081 --> 01:02:45.046 Đây không phải là triết học Thời đại mới (New Age). 01:02:45.556 --> 01:02:47.979 Những ý tưởng này đã tồn tại 01:02:47.979 --> 01:02:50.975 trong hàng ngàn năm. 01:02:54.785 --> 01:02:58.168 Trí tuệ vĩnh cửu đã được thể hiện qua 01:02:58.168 --> 01:03:02.481 vô số truyền thống và văn hóa, và giống như chính ý thức 01:03:02.481 --> 01:03:06.366 luôn bị che giấu ngay trước mắt. 01:03:07.786 --> 01:03:09.646 Trong Kitô giáo, 01:03:09.646 --> 01:03:12.497 Phúc Âm của Thomas chứa đựng 01:03:12.497 --> 01:03:15.524 những chỉ dẫn trực tiếp đến bản chất thật của chúng ta. 01:03:16.498 --> 01:03:21.326 Các môn đệ hỏi Ðức Giêsu: "Khi nào Vương quốc sẽ đến?" 01:03:21.326 --> 01:03:25.373 Ðức Giêsu nói: "Nó sẽ không đến nếu chúng ta chỉ chờ đợi" 01:03:25.911 --> 01:03:30.223 Ðó không phải là vấn đề của việc nói, "Đây nó là," hoặc "Kia nó đó." 01:03:30.223 --> 01:03:34.232 Thay vào đó, Vương quốc của Cha đã được trải rộng 01:03:34.232 --> 01:03:37.646 trên trái đất và mọi người không nhìn thấy nó. 01:03:38.875 --> 01:03:45.579 Vương quốc không ở đây hay đó. Tánh biết không ở đây hay đó. 01:03:45.988 --> 01:03:49.800 Nó không cố định trong thời gian và không gian. 01:03:49.800 --> 01:03:52.544 Nếu bạn đang chờ đợi điều gì đó xảy ra, 01:03:52.716 --> 01:03:57.596 như một sự kiện bên ngoài hoặc một trạng thái nào đó, một sự vượt lên, 01:03:57.733 --> 01:04:00.254 một sự chữa lành hay một năng lượng nào đó, 01:04:00.254 --> 01:04:03.589 thì tâm trí bị điều kiện hoá của bạn vẫn đang tìm kiếm. 01:04:03.776 --> 01:04:07.050 Nó vẫn đang làm trung gian trong trải nghiệm 01:04:07.050 --> 01:04:08.499 hiện tại của bạn. 01:04:10.187 --> 01:04:12.265 trong Phật giáo người ta nói luân hồi, 01:04:12.265 --> 01:04:15.847 thế giới của đau khổ và niết bàn, 01:04:15.847 --> 01:04:21.065 thế giới giải thoát không phải là hai thế giới riêng biệt. 01:04:21.655 --> 01:04:24.146 Chúng là một và như nhau. 01:04:24.756 --> 01:04:27.414 Chúng ta không thể thay đổi hoặc điều khiển mọi thứ 01:04:27.463 --> 01:04:30.510 để đạt được một thực tại siêu huyền diệu. 01:04:31.190 --> 01:04:36.227 Khi ta thức tỉnh, sự hoàn hảo của thế giới được phơi bày 01:04:36.227 --> 01:04:40.867 một cách trực tiếp, như nó là. 01:04:43.843 --> 01:04:49.425 Liệu có thể đơn giản hiện diện ở đây và bây giờ trong khoảnh khắc này, 01:04:49.425 --> 01:04:54.226 mà không để cái tâm trí_luôn kiếm tìm, can thiệp? 01:04:54.376 --> 01:05:01.064 Liệu có thể chấp nhận khoảnh khắc này như nó là? 01:05:01.439 --> 01:05:10.537 Đơn giản chỉ tồn tại.