1 00:00:00,800 --> 00:00:03,816 Ở Ấn Độ, chúng tôi có những đại gia đình. 2 00:00:03,840 --> 00:00:06,416 Hẳn nhiều người đã biết điều này. 3 00:00:06,440 --> 00:00:09,280 Do đó cũng có nhiều buổi họp mặt gia đình. 4 00:00:09,840 --> 00:00:13,926 Khi tôi còn nhỏ, ba mẹ thường đưa tôi đến các buổi họp mặt. 5 00:00:14,360 --> 00:00:17,376 Nhưng chỉ có một điều mà tôi luôn mong đợi 6 00:00:17,400 --> 00:00:19,440 đó là được chơi với các anh em họ. 7 00:00:20,160 --> 00:00:22,070 Và tôi có một người chú 8 00:00:22,460 --> 00:00:23,696 người luôn có mặt, 9 00:00:23,746 --> 00:00:25,690 luôn sẵn lòng chơi đùa với chúng tôi, 10 00:00:25,690 --> 00:00:27,106 chú bày đủ trò chơi, 11 00:00:27,120 --> 00:00:29,960 giúp bọn trẻ chúng tôi tận hưởng thời thơ ấu. 12 00:00:30,920 --> 00:00:33,256 Chú tôi là người cực kỳ thành công: 13 00:00:33,280 --> 00:00:35,280 ông tự tin và mạnh mẽ. 14 00:00:35,920 --> 00:00:40,320 Nhưng con người nồng nhiệt ấy dần sa sút sức khỏe. 15 00:00:41,240 --> 00:00:43,520 Ông bị chẩn đoán mắc bệnh Parkinson. 16 00:00:44,760 --> 00:00:48,816 Parkinson là căn bệnh làm thoái hóa hệ thần kinh, 17 00:00:48,840 --> 00:00:51,816 khiến chú tôi, một người từng rất độc lập 18 00:00:51,840 --> 00:00:57,080 đột nhiên cảm thấy những việc như uống cà phê trở nên quá khó khăn. 19 00:00:57,800 --> 00:01:00,456 Chú tôi bắt đầu dùng khung tập đi để di chuyển, 20 00:01:00,480 --> 00:01:01,696 và khi xoay trở, 21 00:01:01,720 --> 00:01:05,776 ông phải bước từng bước một, như thế này, 22 00:01:05,800 --> 00:01:07,040 rất khó nhọc. 23 00:01:08,240 --> 00:01:11,416 Từ đó, chú tôi, người từng là trung tâm 24 00:01:11,440 --> 00:01:13,496 trong mọi buổi họp mặt gia đình, 25 00:01:13,520 --> 00:01:15,600 đột nhiên trở nên lặng lẽ. 26 00:01:16,400 --> 00:01:19,760 Ông tránh né ánh mắt thương hại của mọi người. 27 00:01:20,440 --> 00:01:22,520 Và ông không phải người duy nhất trên thế giới. 28 00:01:23,280 --> 00:01:28,776 Mỗi năm, 60.000 người được chẩn đoán mắc Parkinson, 29 00:01:28,800 --> 00:01:30,840 và con số này không ngừng gia tăng. 30 00:01:32,360 --> 00:01:37,776 Là kỹ sư, ta luôn mong thiết kế của mình giải quyết được mọi mặt vấn đề, 31 00:01:37,800 --> 00:01:40,636 một giải pháp giải quyết được tất cả, 32 00:01:40,640 --> 00:01:43,370 nhưng không phải lúc nào cũng cần giải pháp phức tạp. 33 00:01:43,680 --> 00:01:46,496 Bạn có thể tập trung vào những vấn đề đơn giản 34 00:01:46,520 --> 00:01:50,440 và thiết kế những giải pháp nhỏ hơn để cuối cùng tạo nên tác động lớn. 35 00:01:51,120 --> 00:01:54,496 Vì vậy, mục tiêu của tôi không phải là chữa bệnh Parkinson, 36 00:01:54,520 --> 00:01:57,696 mà là giúp người bệnh làm mọi việc hàng ngày dễ dàng hơn, 37 00:01:57,720 --> 00:01:59,250 và tạo nên chuyển biến thực sự. 38 00:02:00,040 --> 00:02:03,600 Như vậy, trước tiên tôi cần quan tâm đến chứng run rẩy, đúng không? 39 00:02:04,440 --> 00:02:08,976 Chú tôi nói rằng ông không còn uống cà phê hay trà ở nơi công cộng nữa 40 00:02:09,000 --> 00:02:10,479 chỉ để khỏi phải lúng túng, 41 00:02:11,000 --> 00:02:14,480 vậy nên, tôi đã thiết kế một chiếc cốc-không-tràn. 42 00:02:15,080 --> 00:02:17,936 Hiệu quả của nó hoàn toàn nhờ vào hình dạng. 43 00:02:17,960 --> 00:02:23,216 Đường cong trên đỉnh giúp chất lỏng chảy ngược vào phía trong nếu cốc bị rung, 44 00:02:23,240 --> 00:02:26,080 nên giữ chất lỏng nằm bên trong cốc hiệu quả hơn cốc thường. 45 00:02:26,800 --> 00:02:31,720 Nhưng quan trọng là chiếc cốc không có vẻ là sản phẩm dành cho người bệnh Parkinson. 46 00:02:32,040 --> 00:02:36,456 Nó giống một chiếc cốc bình thường mà tôi, bạn, hay ai đó vụng về có thể dùng 47 00:02:36,480 --> 00:02:40,480 điều đó giúp người bệnh Parkinson dễ sử dụng cốc, và dễ hòa nhập. 48 00:02:41,920 --> 00:02:44,576 Rất tốt, vậy là giải quyết xong một vấn đề, 49 00:02:44,600 --> 00:02:45,840 nhưng còn nhiều việc khác. 50 00:02:46,640 --> 00:02:49,056 Suốt một thời gian, tôi trò chuyện với chú tôi, 51 00:02:49,080 --> 00:02:50,616 hỏi thăm ông, 52 00:02:50,640 --> 00:02:54,336 nhưng rồi nhận ra mình chỉ có được những thông tin rất sơ sài, 53 00:02:54,360 --> 00:02:57,176 hay chỉ tự trả lời câu hỏi của chính mình. 54 00:02:57,200 --> 00:03:00,360 Nhưng tôi thật sự cần đào sâu vấn đề để có hướng đi mới. 55 00:03:01,000 --> 00:03:04,736 Nên tôi nghĩ, mình hãy quan sát chú làm công việc hàng ngày, 56 00:03:04,760 --> 00:03:07,120 khi ông dùng bữa, lúc ông xem TV. 57 00:03:07,800 --> 00:03:11,856 Và rồi, khi tôi đang chăm chú nhìn ông bước đến bàn ăn, 58 00:03:11,880 --> 00:03:17,056 tôi chợt nhận ra, người đàn ông này bước đi trên mặt đất phẳng rất khó nhọc, 59 00:03:17,080 --> 00:03:18,870 vậy làm sao ông leo cầu thang? 60 00:03:19,320 --> 00:03:23,016 Bởi vì ở Ấn Độ, chúng tôi không có loại thanh trượt để đưa bạn lên cầu thang 61 00:03:23,040 --> 00:03:25,056 như ở các nước phát triển. 62 00:03:25,080 --> 00:03:27,200 Mỗi người phải thực sự leo lên cầu thang. 63 00:03:27,920 --> 00:03:29,176 Vì vậy chú tôi nói, 64 00:03:29,200 --> 00:03:31,510 "Được thôi, để chú cho con xem chú làm thế nào." 65 00:03:31,880 --> 00:03:33,920 Hãy xem tôi đã nhìn thấy gì. 66 00:03:36,960 --> 00:03:39,616 Chú tôi đã mất rất lâu để đến được vị trí này, 67 00:03:39,640 --> 00:03:41,496 và suốt lúc đó, tôi chỉ nghĩ, 68 00:03:41,520 --> 00:03:43,456 "Lạy Chúa tôi, chú làm thiệt hở trời? 69 00:03:43,480 --> 00:03:46,376 Chú sẽ thực sự leo thang mà không cần khung tập đi sao? 70 00:03:46,400 --> 00:03:47,600 Và rồi... 71 00:03:50,280 --> 00:03:52,600 (Tiếng cười) 72 00:03:56,680 --> 00:03:58,840 Và khi trở lên, ông cũng làm rất dễ dàng. 73 00:04:01,240 --> 00:04:02,480 Ngạc nhiên chưa? 74 00:04:02,920 --> 00:04:04,400 Vâng, tôi cũng hết hồn. 75 00:04:07,320 --> 00:04:10,296 Như vậy, người đàn ông này vốn không thể bước đi trên đất bằng 76 00:04:10,320 --> 00:04:12,450 đột nhiên lại leo thang hết sức thành thạo. 77 00:04:13,720 --> 00:04:18,375 Khi nghiên cứu, tôi nhận ra lý do: vì leo thang là một chuyển động liên tục. 78 00:04:18,399 --> 00:04:21,536 Một người đàn ông khác cũng mắc triệu chứng tương tự chú tôi 79 00:04:21,560 --> 00:04:22,976 và cũng dùng khung tập đi, 80 00:04:23,000 --> 00:04:25,096 nhưng khoảnh khắc ông ta leo lên xe đạp, 81 00:04:25,120 --> 00:04:26,816 mọi triệu chứng đều biến mất, 82 00:04:26,840 --> 00:04:28,920 bởi vì đó cũng là một chuyển động liên tục. 83 00:04:29,560 --> 00:04:33,856 Vì vậy, chìa khóa cho giải pháp của tôi là chuyển cảm giác leo cầu thang 84 00:04:33,880 --> 00:04:35,280 lên trên mặt đất. 85 00:04:35,880 --> 00:04:38,816 Nhiều ý tưởng đã được thử nghiệm và kiểm chứng bởi chú tôi 86 00:04:38,840 --> 00:04:42,360 Nhưng ý tưởng cuối cùng hiệu quả là đây. Hãy xem thử. 87 00:04:45,440 --> 00:04:48,496 (Tiếng cười) 88 00:04:48,520 --> 00:04:52,976 (Vỗ tay) 89 00:04:53,000 --> 00:04:54,456 Ông đi nhanh hơn hẳn, đúng không? 90 00:04:54,480 --> 00:04:57,680 (Vỗ tay) 91 00:04:59,240 --> 00:05:02,016 Tôi gọi ý tưởng này là "cầu thang ảo", 92 00:05:02,040 --> 00:05:06,616 khi cầu thang ảo đột ngột chấm dứt, chú tôi đã sững người, 93 00:05:06,640 --> 00:05:08,656 đó là hội chứng chuyển-động-bị-ngắt-quãng 94 00:05:08,680 --> 00:05:09,896 Nó rất thường xảy ra, 95 00:05:09,920 --> 00:05:13,856 Vậy sao chúng ta không làm một cầu thang ảo dẫn đến mọi căn phòng, 96 00:05:13,880 --> 00:05:16,240 để giúp họ cảm thấy tự tin hơn? 97 00:05:17,440 --> 00:05:20,096 Bạn biết đó, công nghệ không luôn như ta tưởng. 98 00:05:20,120 --> 00:05:22,896 Cái ta cần là những giải pháp lấy con người làm trọng tâm. 99 00:05:22,920 --> 00:05:25,136 Tôi có thể dễ dàng tạo thang ảo bằng máy chiếu 100 00:05:25,160 --> 00:05:27,496 hay kính Google Glass, hoặc thứ gì đó giống vậy. 101 00:05:27,520 --> 00:05:29,840 Nhưng tôi chỉ đơn giản "in" nó lên sàn nhà. 102 00:05:30,360 --> 00:05:33,296 Phương pháp "in" này có thể áp dụng trong bệnh viện 103 00:05:33,320 --> 00:05:35,720 để giúp bệnh nhân cảm thấy thoải mái hơn. 104 00:05:36,600 --> 00:05:39,696 Điều tôi muốn làm là giúp mọi người bệnh Parkinson 105 00:05:39,720 --> 00:05:42,176 cảm thấy như chú tôi ngày hôm đó. 106 00:05:42,200 --> 00:05:45,970 Chú nói, tôi đã giúp ông cảm thấy mình trở lại như xưa. 107 00:05:47,120 --> 00:05:51,120 Từ "Thông minh" ngày nay thường được đánh đồng với công nghệ cao, 108 00:05:51,960 --> 00:05:55,190 và thế giới chỉ trở nên thông minh và thông minh hơn mỗi ngày. 109 00:05:55,800 --> 00:05:59,830 Nhưng tại sao "thông minh" không thể là thứ gì đó đơn giản mà vẫn hiệu quả? 110 00:06:00,320 --> 00:06:04,296 Tất cả những gì chúng ta cần là một chút cảm thông, và một chút hiếu kỳ, 111 00:06:04,320 --> 00:06:06,576 để nghĩ khác đi, và quan sát. 112 00:06:06,600 --> 00:06:08,496 Nhưng chúng ta đừng ngừng lại ở đó. 113 00:06:08,520 --> 00:06:12,176 Hãy tìm kiếm những vấn đề phức tạp. Đừng ngại khó. 114 00:06:12,200 --> 00:06:15,776 Hãy mổ xẻ vấn đề, biến vấn đề thành nhiều vấn đề nhỏ hơn. 115 00:06:15,800 --> 00:06:18,296 rồi tìm giải pháp đơn giản cho chúng. 116 00:06:18,320 --> 00:06:21,336 Hãy thử nghiệm các giải pháp, cứ thất bại nếu cần, 117 00:06:21,360 --> 00:06:23,520 nhưng có thêm hiểu biết để cải tiến nó. 118 00:06:24,240 --> 00:06:28,496 Thử tưởng tượng ta có thể làm gì nếu mọi người đều tìm kiếm giải pháp đơn giản. 119 00:06:28,520 --> 00:06:32,290 Thế giới sẽ thế nào nếu ta kết hợp mọi giải pháp đơn giản của mọi người? 120 00:06:32,880 --> 00:06:35,896 Hãy tạo nên một thế giới thông minh hơn nhưng bằng sự giản đơn. 121 00:06:35,920 --> 00:06:37,136 Xin cảm ơn. 122 00:06:37,160 --> 00:06:40,200 (Vỗ tay)