Bạn nghe thấy không?
Đó là... không có gì cả.
Đó là điều mà, với tư cách là diễn giả
của buổi hội thảo hôm nay,
tôi sẽ đem đến cho các bạn.
Tôi chẳng có gì.
Không gì sất.
Trống trơn.
Rỗng tuếch.
và không có gì hết.
Chẳng có gì thông minh.
Chẳng có gì truyền cảm hứng,
cũng chẳng qua nghiên cứu gì cả.
Tôi hoàn toàn không có gì để nói.
Dù vậy, bằng cách thức tôi nói chuyện,
tôi sẽ khiến mình trông như có thứ để nói,
như thể những gì tôi đang đề cập
thật siêu việt.
Và có thể, chỉ là có thể thôi, bạn
cảm thấy như mình học được gì đó.
Bây giờ tôi sẽ mở màn với phần mở đầu.
Tôi sẽ làm nhiều cử chỉ điệu bộ bằng tay.
Tôi làm thế này với tay phải,
rồi làm thế này với tay trái.
Tôi sẽ điều chỉnh kính.
Và sau đó tôi hỏi các bạn một câu hỏi.
Bằng cách giơ tay, cho tôi biết ai đã từng
được đặt câu hỏi trước đây?
(Tiếng cười)
OK, rất tốt, tôi thấy vài cánh tay.
Và nhắc lại là tôi không có gì ở đây cả.
Giờ tôi sẽ phản ứng với điều đó
và ra vẻ như là tôi đang kể một
câu chuyện cá nhân,
chuyện gì đó để phá vỡ sự căng thẳng,
khiến các bạn hứng thú với tôi hơn chút.
Một chuyện gì đó hơi xấu hổ.
Và các bạn sẽ bắt đầu thốt lên "Ồ".
Đó là sự thật. Nó đã thực sự xảy ra.
(Tiếng cười)
Và bây giờ tôi sẽ mở rộng vấn đề.
Tôi sẽ ra dấu.
Tôi sẽ khiến nó trở nên trí tuệ hơn.
Tôi sẽ dẫn dắt vấn đề sang
người đàn ông này đây.
Giờ thì những gì ông ấy làm
là rất quan trọng, tôi chắc chắn.
(Tiếng cười)
Nhưng tôi lại không hề biết ông ấy là ai.
Đơn giản là tôi tìm kiếm hình trên Google
với từ "Nhà khoa học"
(Tiếng cười)
Và giờ bạn thấy đấy, có vẻ như tôi
đang đưa ra quan điểm,
tạo dựng tranh luận,
truyền cảm hứng để bạn thay đổi cuộc đời,
trong khi thực tế,
chỉ là
tôi...
đang...
câu giờ...
Bây giờ, nếu bạn không tin tôi,
hãy nhìn vào những con số này.
Đây là sự thật đang diễn ra.
Số bài diễn thuyết tôi có là một.
Những sự thật thú vị
được truyền đạt từ bài nói này
ờ thì, sẽ là không.
Chiều cao của tôi là 70.5 inch.
Hãy chú ý con số lẻ 0.5 ở đó.
2 x 6 = 12.
Và rồi thật thú vị là
6 x 2 cũng bằng 12.
Đó là toán học.
352 là một số có ba chữ số.
1, 2, 3, 4, 5 và liên tiếp sau đó sẽ là
6, 7, 8, 9, 10.
Giờ, để lấp đầy thêm bài nói,
tôi sẽ cho bạn một vài con số khác
để suy ngẫm.
Ừm... 18.
237.
5601.
2,6 triệu.
Bốn.
Bốn.
24. Thật sửng sốt!
(Tiếng cười)
Đây là những con số thực, tất cả luôn.
Và để tiếp tục,
hãy xem một số biểu đồ sau.
Giờ, nếu bạn nhìn vào biểu đồ tròn này,
bạn sẽ thấy
là đa số vượt xa thiểu số.
Tất cả mọi người đều thấy chứ?
Thú vị phải không nào?
Và hãy cùng nhìn vào biểu đồ cột,
vì nó cho thấy
dữ liệu không liên quan tương tự.
Tôi đang làm điều này
vì tôi muốn trông có vẻ
như mình đã làm bài tập về nhà.
Nếu bạn đang xem video này trên YouTube
và tắt tiếng đi,
bạn có thể nghĩ: "À, ok. Cậu ta hiểu
những gì cậu ta đang nói."
Nhưng thật ra thì không.
Tôi đang lúng túng, hoảng loạn.
Tôi chẳng có gì cả.
Tôi hoàn toàn và hết sức giả tạo.
Nhưng bạn biết không?
Tôi được mời diễn thuyết ở TED Talk.
Và chết tiệt thật, tôi sẽ hoàn thành nó.
(Tiếng cười)
Bây giờ, nếu bạn nhìn sau lưng tôi,
có một số từ đi kèm những hình ảnh
kích thích tư duy một cách mơ hồ.
Tôi sẽ chỉ vào chúng
như tôi đang tận dụng
thời gian của tôi và của bạn.
Nhưng thật ra, tôi không hiểu một nửa
trong số chúng có nghĩa gì.
Và bây giờ, khi tiếp tục,
tôi sẽ bắt đầu nói nhăng nói cuội.
Wagga wah, gabba gabba.
Thổ Nhĩ Kỳ, miệng và cái miệng.
Khoai chiên, chuyến đi,
chú chó Trip của tôi.
Xõa đi, Richard.
Tôi là một em bé tí xíu.
Và tôi đói bụng quá đi thôi.
Brad Pitt, Uma Thurman.
Những cái tên, đồ vật.
Từ ngữ và nhiều thứ khác.
Thấy không?
Cảm giác như nó có ý nghĩa nhỉ?
Có thể, chỉ là có thể thôi,
tôi đang xây dựng
một kết luận tạo sự thỏa mãn.
Ý tôi là, tôi đang khua tay múa chân.
Tôi đang đi tới đi lui, tăng nhịp độ.
Tôi tháo kính,
nhân tiện nói luôn, nó chỉ có gọng thôi.
(Tiếng cười)
Tôi đeo kính để trông thông minh,
chứ thị lực của tôi thì hoàn hảo.
Và giờ tôi sẽ làm chậm lại
mọi thứ một chút.
Tôi sẽ thay đổi tông giọng.
Tôi sẽ ra vẻ như mình
đang tạo nên một khoảnh khắc.
Và nếu như vậy thì sao?
(Tiếng cười)
Rất hay phải không?
Ta có thể làm gì?
Cuộc đời như một chuyến tàu lượn.
Bạn biết đấy, nếu có một thứ
bạn có thể lấy từ bài nói của tôi,
tôi muốn bạn nhớ lại
những gì bạn đã nghe từ phần mở đầu,
và tôi muốn bạn nghĩ về
những thứ bạn đang nghe bây giờ.
Bởi vì đã không có gì cả
và giờ vẫn không có gì cả,
hãy nghĩ về điều đó.
Hoặc đừng nghĩ về nó, tốt thôi.
Và giờ tôi sẽ ngừng nói.
Cảm ơn các bạn.
(Vỗ tay)