1 00:00:00,916 --> 00:00:03,170 Khi tôi chuẩn bị bài nói này, 2 00:00:03,170 --> 00:00:05,146 tôi đi tìm vài câu trích dẫn 3 00:00:05,146 --> 00:00:06,991 để chia sẻ với quý vị. 4 00:00:06,991 --> 00:00:09,162 Có tin vui: tôi tìm được ba câu 5 00:00:09,162 --> 00:00:10,994 mà tôi rất khoái, 6 00:00:10,994 --> 00:00:14,472 câu thứ nhất của Samuel Johnson, ông bảo, 7 00:00:14,472 --> 00:00:16,712 "Khi lựa chọn trong đời, 8 00:00:16,712 --> 00:00:19,468 nhớ chọn để mà sống," 9 00:00:19,468 --> 00:00:23,000 câu thứ hai của Aeschylus, ông nhắc rằng 10 00:00:23,000 --> 00:00:27,305 "Hạnh phúc là lựa chọn đòi hỏi gắng công," 11 00:00:27,305 --> 00:00:30,830 câu thứ ba của Groucho Marx 12 00:00:30,830 --> 00:00:33,920 ông bảo, "Tôi không thích chọn những câu lạc bộ 13 00:00:33,920 --> 00:00:39,252 muốn biến tôi thành một thành viên." 14 00:00:39,252 --> 00:00:41,318 Và đây là tin xấu: 15 00:00:41,318 --> 00:00:43,429 Trong ba câu tôi không biết chọn câu nào 16 00:00:43,429 --> 00:00:46,178 để chia sẻ với quý vị. 17 00:00:46,178 --> 00:00:49,403 Nỗi lo âu lựa chọn ngọt ngào. 18 00:00:49,403 --> 00:00:53,446 Trong thời tư bản hậu công nghiệp này, 19 00:00:53,446 --> 00:00:57,109 sự lựa chọn và tự do cá nhân 20 00:00:57,109 --> 00:00:59,970 cùng tư tưởng thân lập thân, 21 00:00:59,970 --> 00:01:03,500 đã dấy lên thành lý tưởng. 22 00:01:03,500 --> 00:01:07,387 Cùng với nó, ta cũng có một niềm tin 23 00:01:07,387 --> 00:01:10,155 vào sự tiến bộ không ngừng. 24 00:01:10,155 --> 00:01:12,911 Nhưng ngay bên dưới hệ tư tưởng này 25 00:01:12,911 --> 00:01:16,443 có một nỗi lo âu ngày càng lớn, 26 00:01:16,443 --> 00:01:18,513 những cảm giác tội lỗi, 27 00:01:18,513 --> 00:01:22,217 những cảm giác bất cập, 28 00:01:22,217 --> 00:01:26,954 cảm thấy ta đang mắc kẹt trong lựa chọn của chính mình. 29 00:01:26,954 --> 00:01:30,950 Buồn thay, tư tưởng về lựa chọn cá nhân 30 00:01:30,950 --> 00:01:36,400 đang ngăn ta nghĩ đến những đổi thay trong xã hội. 31 00:01:36,400 --> 00:01:39,319 Xem ra tư tưởng này 32 00:01:39,319 --> 00:01:42,001 rất hiệu nghiệm để ru ngủ chúng ta 33 00:01:42,001 --> 00:01:44,797 để quên đi ta đang là nhà tư tưởng chính trị và xã hội. 34 00:01:44,797 --> 00:01:47,113 Thay vì thao thức với điều xảy ra trong xã hội, 35 00:01:47,113 --> 00:01:50,869 chúng ta ngày càng chú tâm phê phán bản thân, 36 00:01:50,869 --> 00:01:55,122 đôi lúc tới mức hủy diệt bản thân. 37 00:01:55,122 --> 00:01:57,867 Tại làm sao ý tưởng về lựa chọn 38 00:01:57,867 --> 00:01:59,450 đang vẫn hoành hành mạnh mẽ như vậy, 39 00:01:59,450 --> 00:02:02,546 ngay cả đối với những người 40 00:02:02,546 --> 00:02:04,655 chẳng có gì nhiều để chọn? 41 00:02:04,655 --> 00:02:08,229 Tại sao cả những người nghèo khổ 42 00:02:08,229 --> 00:02:12,620 cũng khăng khăng phải được chọn lựa mới cam, 43 00:02:12,620 --> 00:02:14,689 cái chúng ta đặt tên là lựa chọn có lý trí 44 00:02:14,689 --> 00:02:17,322 và ghì mài với nó? 45 00:02:17,322 --> 00:02:21,340 Hệ tư tưởng này đã có nhiều thành quả 46 00:02:21,340 --> 00:02:25,320 mở rộng đường tư tưởng cho ta 47 00:02:25,320 --> 00:02:28,987 về một tương lai mơ ước từ xa. 48 00:02:28,987 --> 00:02:31,000 Nào ta hãy đưa ra ví dụ. 49 00:02:31,000 --> 00:02:32,913 Bạn tôi tên là Mania, 50 00:02:32,913 --> 00:02:35,962 khi cô ấy là sinh viên ở California, 51 00:02:35,962 --> 00:02:37,660 cô ấy kiếm sống 52 00:02:37,660 --> 00:02:40,720 bằng cách làm việc cho một hãng buôn ô-tô. 53 00:02:40,720 --> 00:02:42,531 Khi Mania gặp khách hàng 54 00:02:42,531 --> 00:02:45,389 loại khách tiêu biểu, cô tranh luận với khách 55 00:02:45,389 --> 00:02:47,233 về cách sống của ông ta, 56 00:02:47,233 --> 00:02:49,956 về số tiền ông ấy muốn tiêu pha, 57 00:02:49,956 --> 00:02:51,700 ông ấy có mấy con, 58 00:02:51,700 --> 00:02:53,973 ông ấy mua xe để làm gì? 59 00:02:53,973 --> 00:02:56,660 Họ nhanh chóng đi đến kết luận 60 00:02:56,660 --> 00:02:59,214 chiếc xe hoàn hảo là thế nào 61 00:02:59,214 --> 00:03:02,702 Trước khi khách hàng của Mania đi về nhà 62 00:03:02,702 --> 00:03:05,140 để nghĩ lại cho kỹ, 63 00:03:05,140 --> 00:03:06,960 cô bèn nói với khách, 64 00:03:06,960 --> 00:03:10,745 "Cái xe anh định mua rất hoàn hảo, 65 00:03:10,745 --> 00:03:12,770 nhưng chỉ trong vài năm nữa, 66 00:03:12,770 --> 00:03:15,403 khi các con anh đủ lông đủ cánh để ra khỏi nhà, 67 00:03:15,403 --> 00:03:18,370 khi đó tiền bạc của anh dư dả hơn một tí, 68 00:03:18,370 --> 00:03:21,399 thì chiếc xe kia sẽ là lý tưởng. 69 00:03:21,399 --> 00:03:24,936 Nhưng cái anh chọn bây giờ là chuẩn." 70 00:03:24,936 --> 00:03:27,293 Đa số khách hàng của Mania 71 00:03:27,293 --> 00:03:28,913 ngày hôm sau quay lại 72 00:03:28,913 --> 00:03:31,738 đều mua chiếc xe kia, 73 00:03:31,738 --> 00:03:33,795 chiếc mà họ không cần, 74 00:03:33,795 --> 00:03:36,833 chiếc đắt tiền hơn rất nhiều. 75 00:03:36,833 --> 00:03:39,769 Mania bán xe hơi thành công đến nỗi 76 00:03:39,769 --> 00:03:42,671 chẳng bao lâu cô ấy chuyển sang bán máy bay. 77 00:03:42,671 --> 00:03:47,265 (Vỗ tay) 78 00:03:47,265 --> 00:03:51,350 Nhờ nắm vững tâm lý người ta 79 00:03:51,350 --> 00:03:52,924 nên công việc hiện nay của cô rất chạy, 80 00:03:52,924 --> 00:03:56,755 đó là công việc của một nhà tâm lý. 81 00:03:56,755 --> 00:04:01,278 Thử hỏi sao khách hàng của Mania thiếu lý trí đến vây? 82 00:04:01,278 --> 00:04:03,775 Thành công của cô là có thể 83 00:04:03,775 --> 00:04:06,700 tạo ra cho họ hình ảnh 84 00:04:06,700 --> 00:04:10,280 về một tương lai lý tưởng hóa, 85 00:04:10,280 --> 00:04:12,190 một hình ảnh của chính họ 86 00:04:12,190 --> 00:04:16,420 khi họ thành đạt hơn, tự do hơn, 87 00:04:16,420 --> 00:04:18,669 và với họ, bằng việc chọn chiếc xe kia 88 00:04:18,669 --> 00:04:21,729 dường như họ đã đến gần hơn lý tưởng 89 00:04:21,729 --> 00:04:26,578 mà Mania đã nhìn thấy ở họ. 90 00:04:26,578 --> 00:04:30,981 Hiếm khi ta chọn điều gì hoàn toàn hợp lý. 91 00:04:30,981 --> 00:04:34,559 Lựa chọn của chúng ta chịu ảnh hưởng của vô thức, 92 00:04:34,559 --> 00:04:36,398 của cộng đồng. 93 00:04:36,398 --> 00:04:38,328 Chúng ta thường chọn 94 00:04:38,328 --> 00:04:40,482 bằng cách đoán xem người khác 95 00:04:40,482 --> 00:04:43,466 nghĩ như thế nào về lựa chọn của chúng ta. 96 00:04:43,466 --> 00:04:44,671 Chúng ta cũng chọn 97 00:04:44,671 --> 00:04:47,040 bằng cách nhìn vào lựa chọn của người khác. 98 00:04:47,040 --> 00:04:51,845 Chúng ta cố đoán đâu là lựa chọn xã hội chấp nhận 99 00:04:51,845 --> 00:04:54,916 Thế nên thực ra 100 00:04:54,916 --> 00:04:56,805 cả khi chúng ta đã chọn, 101 00:04:56,805 --> 00:04:58,560 mua một chiếc xe chẳng hạn, 102 00:04:58,560 --> 00:05:01,710 vẫn cứ không thôi đọc các giới thiệu vê xe, 103 00:05:01,710 --> 00:05:04,070 như thể muốn thuyết phục chính mình 104 00:05:04,070 --> 00:05:06,671 rằng ta chọn đúng. 105 00:05:06,671 --> 00:05:09,870 Cho nên lựa chọn là thứ gây ra lo lắng 106 00:05:09,870 --> 00:05:12,951 Nó gắn với rủi ro, tổn thất. 107 00:05:12,951 --> 00:05:15,306 Nó rất khó dự đoán. 108 00:05:15,306 --> 00:05:17,415 Vì thế, ngày nay 109 00:05:17,415 --> 00:05:19,918 người ta càng ngày càng chịu nhiều rắc rối 110 00:05:19,918 --> 00:05:23,376 vì không chọn được cái gì ra hồn. 111 00:05:23,376 --> 00:05:27,207 Vừa rồi tôi mới dự một đám cưới, 112 00:05:27,207 --> 00:05:29,511 tôi gặp một cô gái trẻ trung xinh đẹp 113 00:05:29,511 --> 00:05:34,137 ngay lập tức cô kể cho tôi nỗi lo của cô trong việc lựa chọn. 114 00:05:34,137 --> 00:05:36,108 Cô bảo "Tôi mất một tháng 115 00:05:36,108 --> 00:05:39,154 để nghĩ xem sẽ mặc gì," 116 00:05:39,154 --> 00:05:41,675 rồi cô kể, "Tôi mất hàng tuần để cân nhắc 117 00:05:41,675 --> 00:05:44,936 sẽ ở khách sạn nào trong một đêm. 118 00:05:44,936 --> 00:05:49,434 và giờ, tôi phải chọn một người hiến tinh trùng." 119 00:05:49,434 --> 00:05:52,201 (Cười) 120 00:05:52,201 --> 00:05:55,700 Nhìn cô tôi choáng. 121 00:05:55,700 --> 00:05:58,737 "Người hiến tinh trùng? Sao phải vội thế?" 122 00:05:58,737 --> 00:06:02,911 Cô bảo, "Cuối năm nay tôi 40 rồi, 123 00:06:02,911 --> 00:06:07,736 tôi rất dở trong việc chọn đàn ông." 124 00:06:07,736 --> 00:06:12,142 Lựa chọn, vì nó gắn với rủi ro, 125 00:06:12,142 --> 00:06:14,419 nên gây ra lo lắng, 126 00:06:14,419 --> 00:06:17,276 nhà triết học nổi tiếng 127 00:06:17,276 --> 00:06:19,869 người Đan mạch, Søren Kierkegaard chỉ ra 128 00:06:19,869 --> 00:06:22,583 sự lo lắng ấy 129 00:06:22,583 --> 00:06:25,848 là cái sảy nảy ra vô số cái ung. 130 00:06:25,848 --> 00:06:30,281 Ngày nay ta tin rằng có thể ngăn chặn được rủi ro này. 131 00:06:30,281 --> 00:06:33,362 Ta có vô số những phân tích thị trường, 132 00:06:33,362 --> 00:06:35,871 các kế hoạch về các nguồn thu tương lai. 133 00:06:35,871 --> 00:06:38,571 Ngay cả về thị trường, tức là về cơ hội, về khả năng có thể 134 00:06:38,571 --> 00:06:42,711 chúng ta vẫn tin có thể dự đoán một cách hợp ly 135 00:06:42,711 --> 00:06:44,434 nó sẽ đi về đậu. 136 00:06:44,434 --> 00:06:49,281 Thực ra, sự ngẫu nhiên rất dễ gây đau buồn. 137 00:06:49,281 --> 00:06:52,171 Năm vừa rồi bạn tôi Bernard Harcourt 138 00:06:52,171 --> 00:06:56,446 ở trường Đại học Chicago tổ chức một sự kiện, 139 00:06:56,446 --> 00:06:59,843 một hội nghị khoa học về sự ngẫu nhiên. 140 00:06:59,843 --> 00:07:01,929 Anh ấy và tôi cùng tham gia hội thảo, 141 00:07:01,929 --> 00:07:04,446 và ngay trước khi trình bày tham luận - 142 00:07:04,446 --> 00:07:06,796 chúng tôi không biết về tham luận của nhau - 143 00:07:06,796 --> 00:07:09,304 chúng tôi quyết định xem xét sự ngẫu nhiên một cách nghiêm túc. 144 00:07:09,304 --> 00:07:11,140 Nên chúng tôi thông báo cho cử tọa 145 00:07:11,140 --> 00:07:13,489 là họ sắp sửa được nghe 146 00:07:13,489 --> 00:07:15,502 một bản tham luận tình cờ, 147 00:07:15,502 --> 00:07:17,674 pha trộn từ hai tham luận 148 00:07:17,674 --> 00:07:21,545 trong đó chúng tôi không biết người kia đã viết những gì. 149 00:07:21,545 --> 00:07:25,725 Chúng tôi đã trình bày theo kiểu đó. 150 00:07:25,725 --> 00:07:27,946 Bernard đọc đoạn đầu tiên trong tham luận của anh, 151 00:07:27,946 --> 00:07:30,070 rồi đến tôi đọc đoạn đầu trong tham luận của tôi, 152 00:07:30,070 --> 00:07:32,277 Bernard đọc đoạn thứ hai, 153 00:07:32,277 --> 00:07:33,762 tôi cũng đọc đoạn thứ hai, 154 00:07:33,762 --> 00:07:37,384 cứ thế cho đến hết hai bản tham luận. 155 00:07:37,384 --> 00:07:39,263 Quý vị sẽ ngạc nhiên, 156 00:07:39,263 --> 00:07:41,445 rằng đa số cử tọa, 157 00:07:41,445 --> 00:07:44,188 không nghĩ rằng cái họ vừa nghe, 158 00:07:44,188 --> 00:07:47,473 là một tham luận pha trộn tình cờ. 159 00:07:47,473 --> 00:07:49,419 Họ không thể tin rằng 160 00:07:49,419 --> 00:07:51,939 trên cương vị là hai giáo sư 161 00:07:51,939 --> 00:07:53,817 phát biều về học thuật, 162 00:07:53,817 --> 00:07:56,888 lại nhìn nhận sự ngâu nhiên nghiêm túc như vậy. 163 00:07:56,888 --> 00:07:59,475 Họ nghĩ chúng tôi bàn nhau cùng viết 164 00:07:59,475 --> 00:08:02,953 rồi nói đùa đây là tình cờ. 165 00:08:02,953 --> 00:08:07,120 Chúng ta sống trong thời đại nhiều thông tin, 166 00:08:07,120 --> 00:08:08,711 nhiều dữ liệu, 167 00:08:08,711 --> 00:08:11,715 nhiều hiểu biết về cơ thể con người. 168 00:08:11,715 --> 00:08:13,458 Chúng ta giải mã bộ gen. 169 00:08:13,458 --> 00:08:16,569 Biết về bộ não nhiều hơn trước. 170 00:08:16,569 --> 00:08:19,205 Điều đáng ngạc nhiên ở chỗ là người ta càng ngày 171 00:08:19,205 --> 00:08:23,640 càng làm ngơ trước những kiến thức này. 172 00:08:23,640 --> 00:08:28,633 Sự không hay biết và chối bỏ đang lên ngôi. 173 00:08:28,633 --> 00:08:31,851 Trước cuộc khủng hoảng kinh tế hiện nay, 174 00:08:31,851 --> 00:08:34,505 chúng ta nghĩ rồi ta sẽ hồi tỉnh lại 175 00:08:34,505 --> 00:08:36,721 mọi việc lại trở về như cũ, 176 00:08:36,721 --> 00:08:39,984 chẳng cần thay đổi chính trị hay xã hội làm gì. 177 00:08:39,984 --> 00:08:42,234 Còn trước cuộc khủng hoảng môi trường 178 00:08:42,234 --> 00:08:45,350 chúng ta nghĩ chẳng cần làm gì cả, 179 00:08:45,350 --> 00:08:48,252 đó là việc thiên hạ, chứ chưa phải đến ta. 180 00:08:48,252 --> 00:08:51,548 Ngay cả khi khủng hoảng môi trường đã bùng phát 181 00:08:51,548 --> 00:08:53,877 như thảm họa hạt nhân Fukushima, 182 00:08:53,877 --> 00:08:56,701 thì những người cùng sống trong một môi trường, 183 00:08:56,701 --> 00:08:58,523 cùng có một lượng thông tin cần thiết 184 00:08:58,523 --> 00:09:02,210 chỉ một nửa biết lo lắng về vấn đê phóng xạ, 185 00:09:02,210 --> 00:09:05,531 một nửa kia tiếp tục làm ngơ. 186 00:09:05,531 --> 00:09:08,343 Các nhà phân tâm học biết rõ 187 00:09:08,343 --> 00:09:10,818 điều đáng ngạc nhiên là người ta không có 188 00:09:10,818 --> 00:09:12,607 lòng ham hiểu biết 189 00:09:12,607 --> 00:09:15,689 nhưng lại vui hưởng sự vô minh. 190 00:09:15,689 --> 00:09:17,174 Điều dó nghĩa là gì? 191 00:09:17,174 --> 00:09:18,990 Khi chúng ta đối mặt, 192 00:09:18,990 --> 00:09:21,783 với một căn bệnh giết người, 193 00:09:21,783 --> 00:09:24,989 thì có nhiều người vẫn dửng dưng không để ý. 194 00:09:24,989 --> 00:09:28,387 Họ thích bác đi là không có bệnh, 195 00:09:28,387 --> 00:09:31,661 nên nhiều khi thà không báo cho họ là hơn 196 00:09:31,661 --> 00:09:33,370 nếu họ không thiết hỏi. 197 00:09:33,370 --> 00:09:35,800 đIều ngạc nhiên nghiên cứu chỉ ra 198 00:09:35,800 --> 00:09:37,644 những người chối là không có bệnh 199 00:09:37,644 --> 00:09:41,560 lại sống lâu hơn những người 200 00:09:41,560 --> 00:09:43,999 chọn cách điều trị hợp lý cho mình. 201 00:09:43,999 --> 00:09:46,120 Tuy nhiên, sự không hiểu biết này 202 00:09:46,120 --> 00:09:50,849 là không tốt về mặt xã hội. 203 00:09:50,849 --> 00:09:54,179 Khi không hay biết ta đang đi vê đâu 204 00:09:54,179 --> 00:09:58,364 thì có thể xảy ra nhiều thiệt hại xã hội. 205 00:09:58,364 --> 00:10:00,445 Bên cạnh sự ngu tối, 206 00:10:00,445 --> 00:10:02,683 chúng ta ngày nay còn đối mặt 207 00:10:02,683 --> 00:10:05,844 với cái xem ra là sự thật hiển nhiên. 208 00:10:05,844 --> 00:10:07,971 Nhà triết học Pháp 209 00:10:07,971 --> 00:10:10,080 Louis Althusser đã chỉ ra 210 00:10:10,080 --> 00:10:12,643 rằng hệ tư tưởng là thứ tạo ra 211 00:10:12,643 --> 00:10:16,509 một bức màn hiển nhiên. 212 00:10:16,509 --> 00:10:20,244 Trước khi có cái nhìn phê phán đối với xã hội 213 00:10:20,244 --> 00:10:24,631 phải thật sự loại bỏ bức màn hiển nhiên 214 00:10:24,631 --> 00:10:27,960 để nghĩ thoát qua, để nghĩ khác đi. 215 00:10:27,960 --> 00:10:29,997 Trở lại với tư tưởng 216 00:10:29,997 --> 00:10:32,528 về cá nhân, về lựa chọn hợp lý 217 00:10:32,528 --> 00:10:34,856 mà chúng ta thường bám giữ, 218 00:10:34,856 --> 00:10:36,836 chính ở đây chúng ta cần 219 00:10:36,836 --> 00:10:39,165 loại bỏ bức màn hiển nhiên 220 00:10:39,165 --> 00:10:42,296 để nghĩ khác đi một chút. 221 00:10:42,296 --> 00:10:45,260 Có một câu hỏi thường đến với tôi 222 00:10:45,260 --> 00:10:49,863 tại sao ta thích ghì mài ý tưởng con người làm nên số phận 223 00:10:49,863 --> 00:10:53,395 điều mà chủ nghĩa tư bản đã dựa vào từ buổi đầu tiên? 224 00:10:53,395 --> 00:10:55,880 Tại sao chúng ta nghĩ rằng chúng ta thật sự là người chủ 225 00:10:55,880 --> 00:10:58,705 vận mệnh của mình và chúng ta có thể 226 00:10:58,705 --> 00:11:01,157 ra quyết định hợp lý về những chon lựa tối ưu, 227 00:11:01,157 --> 00:11:04,386 đến nỗi ta không chấp nhận tổn thất và rủi ro? 228 00:11:04,386 --> 00:11:07,671 Đôi lúc tôi kinh hoàng thấy những người rất nghèo, 229 00:11:07,671 --> 00:11:10,015 không tán thành quan điểm 230 00:11:10,015 --> 00:11:13,633 rằng người giàu phải nộp thuế nhiều hơn. 231 00:11:13,633 --> 00:11:15,681 Người ta ở đây thường mang lấy 232 00:11:15,681 --> 00:11:18,279 lối nghĩ ăn may của trò đỏ đen. 233 00:11:18,279 --> 00:11:21,562 Okay, có khi họ nghĩ đời cua kiếp này khó khá 234 00:11:21,562 --> 00:11:22,964 nhưng biết đâu đấy đời cáy sau này, 235 00:11:22,964 --> 00:11:26,153 con ta thành Bill Gatesn cũng nên. 236 00:11:26,153 --> 00:11:29,370 Và ai lại đi đánh thuế con mình? 237 00:11:29,370 --> 00:11:33,200 Hoặc tôi cũng tự nêu câu hỏi, 238 00:11:33,200 --> 00:11:35,580 tại sao những người không có bảo hiểm y tế 239 00:11:35,580 --> 00:11:38,561 lại không nhận sự chăm sóc sức khỏe cộng đồng? 240 00:11:38,561 --> 00:11:40,090 có lúc họ không nhận sự chăm sóc ấy, 241 00:11:40,090 --> 00:11:42,914 vì trót mang lấy suy nghĩ vê lựa chọn 242 00:11:42,914 --> 00:11:45,472 nhưng họ có gì để chọn đâu. 243 00:11:45,472 --> 00:11:49,922 Margaret Thatcher có một câu nổi tiếng 244 00:11:49,922 --> 00:11:52,554 rằng làm gì có xã hội. 245 00:11:52,554 --> 00:11:56,334 Xã hội không tồn tại, chỉ có các cá nhân 246 00:11:56,334 --> 00:11:58,130 và gia đình họ mà thôi. 247 00:11:58,130 --> 00:12:03,263 Đáng buồn là tư tưởng này vẫn còn rất thịnh hành, 248 00:12:03,263 --> 00:12:05,547 nên những người nghèo có thể cảm thấy 249 00:12:05,547 --> 00:12:07,470 hổ thẹn về sự nghèo khổ của mình. 250 00:12:07,470 --> 00:12:09,732 Chúng ta vẫn chưa thôi hối hận 251 00:12:09,732 --> 00:12:11,846 vì đã lựa chon không đúng đắn, 252 00:12:11,846 --> 00:12:14,142 vì thế nên chúng ta mới không thành công. 253 00:12:14,142 --> 00:12:17,674 Chúng ta lo lắng rằng mình cố thế vẫn còn chưa đủ, 254 00:12:17,674 --> 00:12:19,597 vì thế nên ta cật lực 255 00:12:19,597 --> 00:12:21,138 làm việc suốt ngày dài 256 00:12:21,138 --> 00:12:25,576 rồi mất bằng ấy thời gian để lấy lại sức lực. 257 00:12:25,576 --> 00:12:27,989 Khi ta lo lắng trước lựa chọn, 258 00:12:27,989 --> 00:12:32,421 đôi lúc ta không còn thiết lựa chọn nữa. 259 00:12:32,421 --> 00:12:34,217 Ta phó thác chuyện này cho guru 260 00:12:34,217 --> 00:12:35,496 ông thầy ta sẽ bảo điều ta nên làm, 261 00:12:35,496 --> 00:12:38,140 hoặc là nhà trị liệu về môn thân lập thân, 262 00:12:38,140 --> 00:12:40,919 hoặc tôn thờ nhà lãnh đạo toàn trị 263 00:12:40,919 --> 00:12:43,706 kẻ đứng trước lựa chọn, chẳng bao giờ phân vân, 264 00:12:43,706 --> 00:12:45,790 vì biết việc cần làm. 265 00:12:45,790 --> 00:12:48,566 Nhiều người thường hỏi tôi, 266 00:12:48,566 --> 00:12:50,940 "Anh học được gì qua nghiên cứu về lựa chọn?" 267 00:12:50,940 --> 00:12:54,111 Tôi nhận được một thông điệp quan trọng 268 00:12:54,111 --> 00:12:56,598 khi suy nghĩ về chọn lựa. 269 00:12:56,598 --> 00:13:01,558 Bản thân tôi thôi không coi chọn lựa là quá nghiêm trang. 270 00:13:01,558 --> 00:13:04,180 Trước hết tôi nhận ra nhiều điều tôi đã chọn 271 00:13:04,180 --> 00:13:05,639 là không hợp lý tí nào. 272 00:13:05,639 --> 00:13:07,543 Nó ảnh hưởng bới vô thức, 273 00:13:07,543 --> 00:13:09,737 bởi điều tôi nghĩ về chọn lựa của người khác, 274 00:13:09,737 --> 00:13:13,393 hoặc bởi lựa chọn được xã hội chấp nhận. 275 00:13:13,393 --> 00:13:15,690 Tôi thích một suy nghĩ 276 00:13:15,690 --> 00:13:17,330 rằng ta cần đi xa hơn 277 00:13:17,330 --> 00:13:19,254 vượt qua suy nghĩ về lựa chọn cá nhân, 278 00:13:19,254 --> 00:13:22,910 đấy là điều quan trọng, để đổi mới lựa chọn xã hội, 279 00:13:22,910 --> 00:13:26,611 chính tư tưởng về lựa chọn cá nhân đã ru ngủ chúng ta. 280 00:13:26,611 --> 00:13:29,749 Nó ngăn trở chúng ta nghĩ về sự thay đổi xã hội. 281 00:13:29,749 --> 00:13:33,480 Chúng ta dành quá nhiều thơi gian để chọn lựa cho mình 282 00:13:33,480 --> 00:13:35,250 và hiếm khi nghĩ về 283 00:13:35,250 --> 00:13:37,476 những mục tiêu chung chúng ta nên chọn. 284 00:13:37,476 --> 00:13:39,176 Chúng ta hãy đừng quên 285 00:13:39,176 --> 00:13:41,860 chọn lựa đi liền cùng biến đổi. 286 00:13:41,860 --> 00:13:43,676 Chúng ta có thể tạo sự thay đổi cá nhân, 287 00:13:43,676 --> 00:13:45,861 Chúng ta có thể tạo ra biến đổi xã hội. 288 00:13:45,861 --> 00:13:49,627 Chúng ta có thể chọn có thêm nhiều chó sói. 289 00:13:49,627 --> 00:13:52,394 Chúng ta có thể chọn để thay đổi môi trường 290 00:13:52,394 --> 00:13:54,824 để có thêm nhiều ong. 291 00:13:54,824 --> 00:13:59,110 Chúng ta có thể chọn để có những cơ quan đánh giá khác nhau. 292 00:13:59,110 --> 00:14:01,573 Hoặc chọn kiểm soát các công ty 293 00:14:01,573 --> 00:14:05,437 thay vì cho phép nó kiểm soát chúng ta. 294 00:14:05,437 --> 00:14:08,852 Chúng ta có đủ khả năng để tạo ra biến đổi. 295 00:14:08,852 --> 00:14:12,130 Tôi đã bắt đầu bằng câu nói của Samuel Johnson, 296 00:14:12,130 --> 00:14:14,859 khuyên chúng ta khi lựa chọn trong đời 297 00:14:14,859 --> 00:14:17,446 nhớ lựa chọn để mà sống. 298 00:14:17,446 --> 00:14:19,673 Rốt cuộc, các bạn thấy 299 00:14:19,673 --> 00:14:21,180 tôi đã chọn được cho mình 300 00:14:21,180 --> 00:14:22,467 một trong ba câu đã dẫn 301 00:14:22,467 --> 00:14:26,491 trong phần mở đầu bài nói hôm nay. 302 00:14:26,491 --> 00:14:28,390 Tôi quả đã có lựa chọn, 303 00:14:28,390 --> 00:14:30,698 là một đất nước, là một nhân dân, 304 00:14:30,698 --> 00:14:32,970 chúng ta cũng có lựa chọn để quyết định lại 305 00:14:32,970 --> 00:14:36,282 sẽ sống trong một xã hội thế nào trong tương lai 306 00:14:36,282 --> 00:14:38,333 Cảm ơn. 307 00:14:38,333 --> 00:14:42,563 (Vỗ tay)