WEBVTT 00:00:18.640 --> 00:00:21.430 Từ trước khi làm một bác sĩ tâm lý, NOTE Paragraph 00:00:21.578 --> 00:00:25.219 tôi đã luôn hứng thú về sự kết nối giữa người với người. 00:00:25.459 --> 00:00:28.059 Tại sao chúng ta kết nối với nhau, 00:00:28.719 --> 00:00:31.196 và tại sao chúng ta ngừng kết nối? 00:00:31.580 --> 00:00:36.004 Có lẽ ai cũng đã từng lên máy bay, 00:00:36.005 --> 00:00:39.060 ta ngồi xuống và mở một cuốn sách ra, 00:00:39.061 --> 00:00:43.014 hay ta đang nghe nhạc, hoặc hoàn thành công việc của mình, 00:00:43.424 --> 00:00:44.401 và bất chợt, 00:00:44.491 --> 00:00:46.041 không gian trở nên sôi động hơn 00:00:46.651 --> 00:00:49.631 bởi tiếng hét của một em bé. 00:00:49.771 --> 00:00:51.021 (Cười) 00:00:51.431 --> 00:00:55.290 Và tôi đã quan sát được các kiểu phản ứng với trường hợp đó. 00:00:55.291 --> 00:00:58.950 Từ những cái nhìn cảm thông, 00:00:58.951 --> 00:01:02.926 tới những khuôn mặt khó chịu, 00:01:03.087 --> 00:01:05.493 và có những người thì chạy đua với nhau 00:01:05.493 --> 00:01:09.780 để chiếm lấy chỗ ngồi cách tiếng ồn nhất. 00:01:10.230 --> 00:01:13.947 Nhưng trong chuyến đi gần đây tới bờ Tây của Mỹ, 00:01:13.947 --> 00:01:16.542 tôi được chứng kiến hành động đáng ngạc nhiên hơn cả. 00:01:17.019 --> 00:01:21.341 Một cậu bé ba tuổi ra khỏi ghế của mình, 00:01:21.652 --> 00:01:27.481 và đi chập chững tới em bé đang khóc để đưa em bé đồ chơi của cậu. 00:01:27.481 --> 00:01:29.658 (Cười) 00:01:30.188 --> 00:01:31.818 Tôi liền nghĩ trong đầu: "Chà! 00:01:31.829 --> 00:01:37.068 Cậu bé đó thực sự hiểu nỗi khó chịu của em bé." 00:01:37.491 --> 00:01:39.579 Và chẳng phải ai cũng muốn được vậy hay sao? 00:01:39.579 --> 00:01:44.257 Được nhìn thấy, nghe thấy, và đáp ứng nhu cầu? 00:01:44.257 --> 00:01:46.333 Đó chính là bản chất của sự cảm thông. 00:01:47.543 --> 00:01:53.259 10 năm trước, một học sinh của tôi nảy ra một ý tưởng. 00:01:53.671 --> 00:01:55.162 Cậu ấy muốn tìm hiểu xem, 00:01:55.162 --> 00:01:59.142 khi sự cảm thông xuất hiện, 00:01:59.142 --> 00:02:02.356 liệu nhịp tim hay những dấu hiệu sinh lý 00:02:02.356 --> 00:02:05.446 có đồng nhất giữa hai người hay không. 00:02:06.286 --> 00:02:11.254 Và cậu ấy muốn tuyển những cặp bệnh nhân-bác sĩ tự nguyện, 00:02:11.254 --> 00:02:18.323 buổi chữa trị của họ được quay lại, và họ sẽ được theo dõi tâm sinh lí qua máy 00:02:19.163 --> 00:02:22.800 Tôi đã mất một chút thời gian mới đồng ý, 00:02:22.800 --> 00:02:25.488 nhưng hóa ra đó lại là một quyết định 00:02:25.488 --> 00:02:26.976 mang tính hướng nghiệp. 00:02:28.027 --> 00:02:30.835 Một trong những bệnh nhân đồng ý tham gia của tôi 00:02:30.845 --> 00:02:35.256 là một sinh viên trẻ cần sự giúp đỡ trong việc giảm cân. 00:02:35.849 --> 00:02:39.589 Cô tiến bộ trong rất nhiều lĩnh vực trừ việc giảm cân. 00:02:40.239 --> 00:02:44.699 Vì vậy, chúng tôi được nối với máy theo dõi, 00:02:44.699 --> 00:02:50.214 và nó cho thấy lúc nào cả hai người hợp nhất, hoặc không. 00:02:50.214 --> 00:02:52.204 Các bạn có thể thấy trên màn chiếu, 00:02:53.215 --> 00:02:58.244 "hợp nhất" là khi tâm sinh lý của bác sĩ và của bệnh nhân bắt trước lẫn nhau. 00:02:58.244 --> 00:03:02.756 Hay "mất hợp nhất" được thể hiện bởi đường tâm sinh lí khác nhau. 00:03:02.756 --> 00:03:08.015 Chiều hôm đó, cậu sinh viên của tôi nói "Giáo sư cần phải xem cái này!" 00:03:08.605 --> 00:03:14.295 Sau khi xem lại dữ liệu của chúng tôi, tôi đã rất ngạc nhiên. 00:03:14.736 --> 00:03:22.171 Người phụ nữ trông rất tự tin, bình tĩnh, ăn nói rất lưu loát 00:03:22.691 --> 00:03:25.750 hóa ra lại có sự lo lắng tột độ. 00:03:26.490 --> 00:03:29.531 Và dữ liệu của chúng tôi đa phần là đồng nhất, 00:03:30.041 --> 00:03:34.730 ngoại trừ một số lúc cô ấy như thế này, còn tôi thì như thế này. 00:03:35.223 --> 00:03:40.333 Và tôi đã không nhận ra chuyện gì đang xảy ra bên trong cô ấy. 00:03:40.721 --> 00:03:43.981 Đến khi tôi cho cô ấy xem dữ liệu, cô ấy nói 00:03:44.461 --> 00:03:47.198 "Tôi không hề ngạc nhiên bởi điều này. 00:03:47.318 --> 00:03:50.177 Tôi sống thế này hàng ngày mà, 00:03:50.177 --> 00:03:55.064 nhưng chưa ai từng hiểu nỗi đau của tôi." 00:03:56.555 --> 00:04:00.501 Không chỉ với tư cách bác sĩ, mà còn là một con người, 00:04:00.501 --> 00:04:02.883 điều này khiến tôi rất cảm động. 00:04:03.533 --> 00:04:09.405 Vậy nên, tôi đã xem lại video, lần này để tìm những cảm xúc, 00:04:09.405 --> 00:04:15.412 và cố gắng hiểu điều gì đã xảy ra, vì tôi rõ ràng đã bỏ qua thứ gì đó. 00:04:15.560 --> 00:04:19.419 Tôi nhận thấy những cái đỉnh trong dữ liệu 00:04:19.419 --> 00:04:21.979 trùng vào những cử động nhỏ, 00:04:21.979 --> 00:04:28.059 chẳng hạn như phẩy tóc, nhìn xuống đất, hoặc thay đổi về giọng nói của cô ấy. 00:04:28.991 --> 00:04:34.185 Trong những lần gặp sau đó, sau khi tôi chú ý và đáp lại những cử chỉ, 00:04:34.185 --> 00:04:37.486 việc điều trị đã phần nào tiến xa hơn. 00:04:37.550 --> 00:04:39.880 Cô ấy bắt đầu cởi mở với tôi hơn 00:04:40.452 --> 00:04:43.397 và bắt đầu tập thể dục lần đầu tiên trong cuộc đời cô ấy. 00:04:43.848 --> 00:04:49.307 Cô ấy, từ một người chưa bao giờ có thể giảm cân, 00:04:49.307 --> 00:04:53.056 đã giảm gần 23kg vào năm sau đó. 00:04:54.686 --> 00:04:59.569 Đây là một sự đột phá đối với cả cô ấy và tôi, 00:04:59.813 --> 00:05:04.278 vì tôi chợt nhận ra rằng với sự quan tâm sâu sắc, 00:05:04.278 --> 00:05:06.857 tôi đã học cách cảm thông hơn với cô ấy. 00:05:06.857 --> 00:05:08.490 Trước đây, mọi người nghĩ rằng 00:05:08.490 --> 00:05:15.600 sự cảm thông là bẩm sinh, và ta không thể làm gì với để thay đổi nó. 00:05:15.860 --> 00:05:19.660 Thế nhưng, hãy nghĩ đến những lợi ích 00:05:19.991 --> 00:05:23.751 nếu bác sĩ, y tá, giáo viên, người chủ, 00:05:23.761 --> 00:05:27.039 bố mẹ, bạn trai, bạn gái của bạn 00:05:27.039 --> 00:05:30.141 học cách để trở nên cảm thông hơn. 00:05:31.110 --> 00:05:36.302 Chính vì vậy, tôi đã nghiên cứu rất nhiều về sự đồng cảm trong khoa học thần kinh. 00:05:36.747 --> 00:05:40.467 Và nó cũng là một ngành phát triển vào thời điểm đó. 00:05:40.467 --> 00:05:44.717 Qua những gì nghiên cứu được, tôi đã phát triển cách luyện sự cảm thông. 00:05:45.052 --> 00:05:47.052 Phương pháp này bắt nguồn từ 00:05:47.052 --> 00:05:50.572 sinh học thần kinh của cảm xúc và cảm thông. 00:05:50.992 --> 00:05:55.682 Sau đó, nó được kiểm tra trong các thí nghiệm ngẫu nhiên có kiểm soát 00:05:55.682 --> 00:05:58.499 tại Bệnh viện Đa khoa Massachusetts. 00:05:58.499 --> 00:06:01.588 Các bác sĩ ở đây sẽ được đánh giá bởi bệnh nhân họ điều trị, 00:06:01.588 --> 00:06:04.557 và những bác sĩ được huấn luyện 00:06:04.557 --> 00:06:07.707 đã được đánh giá cao hơn so với những bác sĩ không được huấn luyện. 00:06:07.707 --> 00:06:10.905 Một bệnh nhân còn nói: "Bác sĩ của tôi thực sự lắng nghe, quan tâm 00:06:10.915 --> 00:06:14.094 và đối xử với tôi như với những con người lành lặn khác 00:06:14.104 --> 00:06:16.078 họ hiểu được những lo lắng của tôi!" 00:06:16.088 --> 00:06:19.088 Đó là một vài thành phần của sự đồng cảm. 00:06:19.848 --> 00:06:25.471 Đây có vẻ là một kết quả tốt 00:06:25.471 --> 00:06:36.591 vì phương pháp chỉ đơn giản là sử dụng những phản ứng mang tính cảm thông. 00:06:37.351 --> 00:06:41.511 Để đơn giản hóa mọi thứ, tôi tạo ra một cụm chữ cái E.M.P.A.T.H.Y. 00:06:41.511 --> 00:06:43.575 empathy nghĩa là sự cảm thông 00:06:43.575 --> 00:06:46.525 và cũng là chìa khóa để chúng ta có thể kết nối với mọi người. 00:06:46.883 --> 00:06:50.733 Chữ "E" thay cho "eye contact" và nghĩa là sự kết nối giữa mắt với mắt. 00:06:50.733 --> 00:06:54.417 Sự kết nối về mắt thường là dấu hiệu đầu 00:06:54.417 --> 00:06:58.716 của việc chúng ta được để ý bởi ai đó ở bất kì văn hóa nào. 00:06:59.336 --> 00:07:06.012 Còn nữa, ánh mắt nhìn khởi nguồn từ sự kết nối giữa mẹ và con. 00:07:06.372 --> 00:07:10.886 Người ta phát hiện rằng tiêu cự mắt của em bé là 12cm, 00:07:10.886 --> 00:07:15.225 cũng chính là khoảng cách giữa mắt em bé và mắt của người mẹ, 00:07:15.225 --> 00:07:17.653 khi mà em bé được bế như thế này. 00:07:19.343 --> 00:07:22.861 Nhìn vào mắt nhau cũng rất quan trọng 00:07:22.861 --> 00:07:27.052 khi ta chào hỏi nhau. 00:07:27.082 --> 00:07:30.689 Ở nước chúng tôi, chúng tôi hay chào nhau bằng "Hi" hay "Hello." 00:07:30.689 --> 00:07:38.452 Ở bộ lạc Zulu, từ để chào nhau là "sawubona" có nghĩa là "Tôi thấy bạn." 00:07:38.894 --> 00:07:45.354 Con người nào cũng muốn được nhìn thấy, được hiểu, và được tôn trọng, 00:07:45.564 --> 00:07:49.374 và nhìn vào mắt nhau là bước đầu tiên để đạt điều này. 00:07:49.744 --> 00:07:51.542 "M" - "muscles of facial expression", 00:07:51.542 --> 00:07:53.201 có nghĩa là "biểu cảm mặt." 00:07:53.351 --> 00:07:58.425 Mặt là nơi chúng ta gần như không bao giờ che kín, 00:07:58.923 --> 00:08:01.923 và nó giúp ta thể hiện rất nhiều cảm xúc. 00:08:02.515 --> 00:08:05.145 và bởi vậy, 00:08:05.145 --> 00:08:08.762 biểu cảm qua mặt không chỉ có thể cứu sống chúng ta 00:08:08.762 --> 00:08:11.365 mà còn giúp duy trì giống nòi của ta. 00:08:11.595 --> 00:08:15.225 Hãy nghĩ đến biểu cảm của một người 00:08:15.225 --> 00:08:16.954 vừa ăn phải thức ăn ôi thiu, 00:08:16.954 --> 00:08:20.655 từ đó những người khác sẽ biết, tránh ăn phải thức ăn đó, 00:08:20.655 --> 00:08:23.285 để không bị ốm mà chết. 00:08:23.844 --> 00:08:25.724 Hay cái nhìn sững sờ của người bạn 00:08:25.724 --> 00:08:30.054 ngay trước khi quả bóng đá bay đến và đập vào đầu bạn 00:08:30.054 --> 00:08:32.480 và bạn có thể di chuyển kịp thời để tránh. 00:08:33.330 --> 00:08:37.530 Và rồi cái liếc tán tỉnh được đáp trả lại 00:08:37.530 --> 00:08:43.150 có thể là của mối tình mà bạn vẫn mong chờ. 00:08:43.990 --> 00:08:46.765 Chữ "P" là của "posture" hay có nghĩa là dáng điệu. 00:08:46.765 --> 00:08:49.405 Dáng điệu là một phương tiện hữu hiệu nữa giúp kết nối. 00:08:49.635 --> 00:08:52.735 Dáng điệu ta đóng hay mở phát ra tín hiệu 00:08:52.735 --> 00:08:56.269 giúp người khác biết có thể tiếp cận ta hay không? 00:08:56.559 --> 00:08:57.799 Trong một nghiên cứu, 00:08:57.799 --> 00:09:02.609 các bác sĩ được bảo ngồi xuống khi thăm bệnh 00:09:02.609 --> 00:09:06.599 được đánh giá là ấm áp, nhiệt tình, và được cho rằng 00:09:06.599 --> 00:09:10.439 đã dành thời gian cho bệnh nhân hơn 3-5 lần. 00:09:10.439 --> 00:09:13.206 Trong khi đó, các bác sĩ đứng cũng nói chuyện với bệnh nhân 00:09:13.206 --> 00:09:15.621 giống các bác sĩ ngồi lại bị đánh giá thấp hơn. 00:09:15.621 --> 00:09:20.181 Chữ "A" trong "affect" hay có nghĩa là "cảm xúc bộc lộ" 00:09:20.181 --> 00:09:24.760 Chúng tôi được huấn luyện để gọi tên được những cảm xúc này 00:09:24.760 --> 00:09:30.516 như một cách để tự hướng bản thân tới những cảm xúc của bệnh nhân. 00:09:31.216 --> 00:09:35.599 Khi bạn đang ở cùng ai đó, hãy gọi tên cảm xúc của họ, 00:09:35.599 --> 00:09:38.372 "Jacob đang buồn à?", "Jane vui chứ?", 00:09:38.812 --> 00:09:42.172 "Sally giận à?", 00:09:42.502 --> 00:09:45.672 và cách mà bạn lắng nghe sẽ thay đổi. 00:09:46.042 --> 00:09:48.386 "T" - "tone of voice" nghĩa là giọng điệu. 00:09:48.569 --> 00:09:50.051 Chúng ta đều từng nghe 00:09:50.051 --> 00:09:53.641 giọng của một người như vỡ ra khi sắp khóc. 00:09:53.641 --> 00:09:55.256 Chúng ta cũng từng nghe 00:09:55.256 --> 00:09:58.602 giọng của một người sắp nổi khùng. 00:09:59.522 --> 00:10:01.380 Khu vực trong não của ta 00:10:01.380 --> 00:10:05.490 chịu trách nhiệm cho phản ứng "đánh hay chạy", 00:10:05.490 --> 00:10:12.900 cũng chính là nơi điều khiển giọng điệu và biểu cảm mặt của ta. 00:10:12.995 --> 00:10:14.387 Ngắn gọn hơn là 00:10:14.387 --> 00:10:16.189 khi cảm xúc của ta được thể hiện 00:10:16.189 --> 00:10:20.651 khuôn mặt, giọng điệu của ta tự động thay đổi theo cảm xúc. 00:10:20.651 --> 00:10:26.351 Nghĩa là ta liên tục thể hiện các cảm xúc. 00:10:26.471 --> 00:10:30.805 Chỉ là một số người giấu được nó kĩ hơn những người khác; 00:10:30.835 --> 00:10:37.225 nhưng, nếu quan sát kĩ, ta có thể thấy những cảm xúc đó là gì. 00:10:38.955 --> 00:10:42.172 Chữ "H" trong "hearing" tức là lắng nghe. 00:10:42.172 --> 00:10:45.111 Lắng nghe nhiều hơn cả những điều mà người ta nói. 00:10:45.111 --> 00:10:50.205 Lắng nghe và hiểu được hoàn cảnh của họ. 00:10:50.845 --> 00:10:54.847 Nó cũng có nghĩa rằng luôn luôn tò mò 00:10:54.847 --> 00:10:59.631 và không phán xét đến khi bạn thực sự hiểu hoàn cảnh của đối phương. 00:11:00.246 --> 00:11:02.873 Chữ "Y" đại diện cho "your response" 00:11:02.873 --> 00:11:04.832 và nghĩa là phản ứng của bạn. 00:11:05.212 --> 00:11:08.398 Chúng ta luôn phản ứng trước cảm xúc của người khác 00:11:08.398 --> 00:11:12.539 chúng ta luôn nghĩ chỉ cảm nhận được cảm xúc của chính ta, 00:11:12.539 --> 00:11:16.249 nhưng chúng ta cũng liên tục hấp thụ những cảm xúc của người khác. 00:11:16.499 --> 00:11:22.119 Một sự thật là chúng ta có cùng phần lớn các cảm xúc. 00:11:23.789 --> 00:11:28.401 Giả sử bạn thấy một người mẹ ôm con thật chặt 00:11:28.401 --> 00:11:32.603 sau khi cậu ta đi nghĩa vụ về; 00:11:32.603 --> 00:11:35.003 bạn cảm thấy sao? 00:11:35.454 --> 00:11:39.824 Hay khi bạn nhìn thấy khuôn mặt của những ông bố 00:11:39.824 --> 00:11:42.813 mất đi đứa con gái vì bạo lực hẹn hò. 00:11:42.813 --> 00:11:43.773 Bạn cảm thấy sao? 00:11:43.993 --> 00:11:45.750 Bạn cảm thấy gì 00:11:45.750 --> 00:11:49.206 khi nhìn thấy những khuôn mặt của những người dân 00:11:49.206 --> 00:11:51.408 mất nhà cửa sau cơn bão và sóng thần. 00:11:51.408 --> 00:11:57.258 Và rồi vẻ mặt của cha mẹ mất con vì vụ xả sung trường học. 00:11:58.218 --> 00:12:01.096 Cảm xúc của chúng ta là sự phản chiếu 00:12:01.096 --> 00:12:03.597 từ cảm xúc của những người xung quanh. 00:12:04.497 --> 00:12:09.572 Ai sinh ra cũng có sự cảm thông 00:12:09.572 --> 00:12:11.716 vì sự tồn tại của ta phụ thuộc vào nó. 00:12:13.036 --> 00:12:16.492 Ta có thể cảm nhận được cảm xúc của những người khác 00:12:16.492 --> 00:12:20.682 vì đó là điều cần thiết cho sự sinh tồn của ta. 00:12:20.682 --> 00:12:25.720 Chúng ta đều đang ngồi ở đây là nhờ biết giúp đỡ lẫn nhau và hợp tác 00:12:25.720 --> 00:12:28.268 chứ không phải nhờ "mạnh ai người đấy sống." 00:12:28.375 --> 00:12:31.275 Nếu chúng ta chỉ "mạnh ai người đấy sống," 00:12:31.275 --> 00:12:35.486 chỉ cố "giẫm đạp lên người khác mà sống," 00:12:35.486 --> 00:12:38.486 nhưng con người không phải như vậy. 00:12:39.036 --> 00:12:40.830 Như Dalai Lama đã nói: 00:12:41.800 --> 00:12:47.166 "Tình yêu và lòng thương cảm là những thứ thiết yếu. 00:12:47.166 --> 00:12:51.320 Không có chúng, loài người không thể tồn tại." 00:12:52.640 --> 00:12:54.700 Vậy thì chúng ta làm thế nào? 00:12:54.700 --> 00:12:58.600 Chúng ta đều nghe câu "Tôi cảm nhận được nỗi đau của bạn" 00:12:58.930 --> 00:13:01.960 Giờ hãy tưởng tượng một chút, lúc bạn đang ở bãi đỗ xe, 00:13:01.960 --> 00:13:05.780 bạn chứng kiến một người bị cánh cửa ô tô dập vào tay. 00:13:06.780 --> 00:13:08.940 Tôi đã thấy nhiều người giật mình, 00:13:08.940 --> 00:13:10.870 dù họ không phải là người bị đau. 00:13:11.257 --> 00:13:16.991 Một số người khác thì cảm thấy như bị đau thật chỉ bằng tưởng tượng. 00:13:17.531 --> 00:13:20.920 Các nhà khoa học thần kinh đã có rất nhiều những nghiên cứu tuyệt vời 00:13:20.920 --> 00:13:23.930 nhằm tìm ra nguyên lí hoạt động của sự cảm thông. 00:13:24.760 --> 00:13:26.315 Ở một nghiên cứu, 00:13:27.685 --> 00:13:30.435 16 cặp đôi được tuyển, 00:13:30.435 --> 00:13:32.926 và những người phụ nữ được đưa vào máy quét não 00:13:33.386 --> 00:13:37.264 trong khi họ bị sốc điện vào tay. 00:13:37.934 --> 00:13:41.417 Như các bạn thấy ở đây, vùng xanh lá thể hiện rằng 00:13:42.177 --> 00:13:47.001 "ma trận đau" của họ bị kích hoạt khi bị sốc điện. 00:13:48.311 --> 00:13:49.641 Sau đó, họ được báo rằng 00:13:50.011 --> 00:13:55.937 những người bạn trai của họ cũng bị sốc điện vào tay 00:13:55.937 --> 00:13:58.640 và các bạn có thể thấy vùng đỏ thể hiện rằng 00:13:58.640 --> 00:14:01.751 gần như toàn bộ "ma trận đau" bị kích hoạt 00:14:01.751 --> 00:14:04.944 mà chỉ cần nghĩ rằng người khác bị đau giống họ. 00:14:05.484 --> 00:14:10.538 Não của ta hoạt động với những mạch thần kinh chung, 00:14:10.538 --> 00:14:11.940 những tế bào thần kinh chung, 00:14:11.940 --> 00:14:14.294 và một số tế bào thần kinh bắt chước; 00:14:14.294 --> 00:14:20.879 vì vậy, chúng ta có thể cảm thấy những gì bất cứ ai đang trải qua 00:14:21.453 --> 00:14:25.103 Nên khi ta nói: "Tôi hiểu nỗi đau của bạn," 00:14:25.103 --> 00:14:27.069 nó không chỉ là một câu nói thông thường 00:14:27.069 --> 00:14:31.409 Cảm nhận được cảm xúc của người khác là bẩm sinh. 00:14:32.549 --> 00:14:36.788 Chúng ta đang sống ở thời kì đỉnh cao của công nghệ. 00:14:38.518 --> 00:14:43.607 Người ngoài cuộc nhìn vào có thể cho rằng 00:14:43.607 --> 00:14:48.965 chúng ta thân thiết với điện thoại của ta 00:14:48.965 --> 00:14:51.296 hơn là với những người thân của ta. 00:14:52.936 --> 00:14:58.017 Bắt nạt ảo đang phát triển mạnh vì nó dễ dàng hơn 00:14:58.017 --> 00:15:01.769 để làm "đau" những người mà bạn không bao giờ gặp. 00:15:03.249 --> 00:15:07.347 Sẽ thật khó để có một cuộc trò chuyện ý nghĩa, 00:15:07.487 --> 00:15:12.292 nếu bạn đã quen với những dòng tweet 140 kí tự. 00:15:12.502 --> 00:15:14.570 Và làm thế nào để biết có nên nói: 00:15:14.570 --> 00:15:16.580 "Ông có cần tôi qua không?" 00:15:16.580 --> 00:15:23.080 nếu bạn vừa được gửi một dòng chữ: "Ngày tồi tệ!" cùng biểu tượng cảm xúc? 00:15:24.290 --> 00:15:26.519 Jonathan Safran Foer từng nói, 00:15:26.519 --> 00:15:29.289 "Khi chúng ta chấp nhận những thứ thay thế, 00:15:29.289 --> 00:15:32.962 chúng ta trở thành những thứ bị thay thế." 00:15:33.782 --> 00:15:41.578 Chính vì vậy, tin vui là lòng cảm thông có thể có được nhờ luyện tập. 00:15:43.086 --> 00:15:47.006 Người chủ muốn có lực lượng lao động hiệu quả, tự giác 00:15:47.006 --> 00:15:49.851 thì cần hiểu chính những người lao động. 00:15:50.241 --> 00:15:52.675 Người bệnh cảm thấy không được quan tâm 00:15:52.675 --> 00:15:55.260 sẽ tốn nhiều thời gian để phục hồi hơn 00:15:55.260 --> 00:15:57.540 với hệ miễn dịch kém hơn. 00:15:58.230 --> 00:16:00.090 Sinh viên ít được giáo viên quan tâm 00:16:00.090 --> 00:16:02.507 sẽ dễ bỏ học hơn. 00:16:02.577 --> 00:16:04.640 Hôn nhân mà không có sự cảm thông lẫn nhau 00:16:04.640 --> 00:16:06.361 rất dễ bị đổ vỡ. 00:16:06.531 --> 00:16:11.099 Cho nên, sự cảm thông cần có ở mọi ngóc ngách của cuộc đời ta. 00:16:12.269 --> 00:16:18.152 Hay như bộ lạc Zulu nói "Tôi thấy bạn," chứ không phải "Xin chào," 00:16:19.292 --> 00:16:22.467 tất cả chúng ta đều cần nhìn nhận và giúp những người khác đạt được 00:16:22.467 --> 00:16:25.819 những khả năng tiềm tàng của họ. 00:16:26.251 --> 00:16:32.301 Phần lớn mọi người cần được người khác nhìn thấy sự đặc biệt của họ 00:16:32.301 --> 00:16:35.522 để rồi họ có thể tự nhìn thấy nó bằng chính đôi mắt của họ. 00:16:36.022 --> 00:16:39.249 Tất cả những khán giả ở đây đều có khả năng này. 00:16:39.549 --> 00:16:44.279 Và khi ta đã giúp những người xung quanh ta trở nên mạnh mẽ hơn, 00:16:44.279 --> 00:16:49.130 chúng ta có thể chung sức để xử lí những vấn đề 00:16:49.130 --> 00:16:53.152 dù là lớn nhất, nhỏ nhất, gây tranh cãi nhất. 00:16:53.682 --> 00:16:54.826 Và đó chính là 00:16:54.826 --> 00:16:56.815 sức mạnh của sự đồng cảm. 00:16:58.105 --> 00:17:01.331 (Vỗ tay)