1 00:00:00,794 --> 00:00:04,015 Tôi có một nhóm bạn rất thân thiết. 2 00:00:04,468 --> 00:00:08,004 Chúng tôi sống khác thành phố và làm việc khác lĩnh vực, 3 00:00:08,028 --> 00:00:11,824 từ trang tin địa phương đến hành chính nhà nước 4 00:00:11,848 --> 00:00:15,476 đến luật, dịch vụ tài chính... 5 00:00:15,965 --> 00:00:17,885 Và dù làm khác ngành như vậy, 6 00:00:17,909 --> 00:00:21,553 bọn tôi dường như đều có những câu chuyện giống nhau về drama công sở. 7 00:00:22,232 --> 00:00:24,479 Tôi định nghĩa drama công sở 8 00:00:24,503 --> 00:00:27,539 là phiền toái làm tăng căng thẳng cho công việc. 9 00:00:27,868 --> 00:00:30,055 Đó là khi người khác làm bạn phát điên, 10 00:00:30,079 --> 00:00:31,712 chứ không phải công việc. 11 00:00:32,223 --> 00:00:34,276 Khi bọn tôi kể nhau nghe những chuyện này, 12 00:00:34,276 --> 00:00:39,130 tôi nhận ra phải có một cách tốt hơn để ta làm việc chung với đồng nghiệp 13 00:00:39,154 --> 00:00:41,343 mà không cần nhiều drama đến vậy. 14 00:00:42,250 --> 00:00:45,544 Vậy nên tôi đã lập ra vài bước vốn có hiệu quả với mình, 15 00:00:45,568 --> 00:00:47,872 và tôi rất vui được chia sẻ với các bạn hôm nay. 16 00:00:48,495 --> 00:00:49,960 Bước 1: Nhớ lại và kiểm điểm, 17 00:00:49,984 --> 00:00:54,760 hay còn gọi là "Mình đã làm gì?" 18 00:00:55,926 --> 00:01:00,125 Tôi muốn các bạn hãy phát lại tình huống drama công sở gần đây nhất 19 00:01:00,149 --> 00:01:01,895 trong đầu bạn như một cuốn phim. 20 00:01:01,919 --> 00:01:05,445 Lờ đi tất cả cảm xúc và chỉ tập trung vào bạn. 21 00:01:06,016 --> 00:01:08,628 Nhưng lúc này, chỉ cần nghĩ về giả định này: 22 00:01:09,303 --> 00:01:11,359 cứ cho là bạn đang có một dự án nhóm, 23 00:01:11,383 --> 00:01:14,288 mỗi người đều có nhiệm vụ riêng 24 00:01:14,312 --> 00:01:16,875 rồi sau đó tất cả phân chia công việc. 25 00:01:17,441 --> 00:01:20,291 Nhưng rồi có người bặt vô âm tín - 26 00:01:20,315 --> 00:01:23,287 không trả lời điện thoại, biến mất như ma. 27 00:01:23,823 --> 00:01:28,386 Rồi bạn hoặc ai đó phải gánh phần việc của người đó. 28 00:01:29,431 --> 00:01:34,660 Vậy là trong một phút phán xét ngắn ngủi, 29 00:01:34,684 --> 00:01:36,639 bạn xả hết với người đồng nghiệp kế bên. 30 00:01:37,520 --> 00:01:40,026 Và đột nhiên, bóng ma đó quay lại, 31 00:01:40,050 --> 00:01:42,961 và ngạc nhiên là họ biết tất tần tật mọi thứ bạn vừa nói. 32 00:01:42,985 --> 00:01:44,431 (Cười) 33 00:01:44,455 --> 00:01:46,531 Vậy tôi đã làm gì trong tình huống này? 34 00:01:47,435 --> 00:01:50,191 Tôi đã xả giận với người không phải bạn tâm tình của mình. 35 00:01:50,842 --> 00:01:52,403 Tại sao tôi làm thế? 36 00:01:52,878 --> 00:01:56,440 Đôi khi chúng ta tạo mối liên kết bất thành văn này với những người 37 00:01:56,464 --> 00:01:58,895 chỉ tồn tại trong đầu chúng ta. 38 00:01:59,483 --> 00:02:01,912 Họ đâu có buộc phải giữ kín miệng. 39 00:02:01,936 --> 00:02:03,948 Tại tôi cứ đinh ninh họ sẽ làm vậy thôi. 40 00:02:04,486 --> 00:02:06,122 Chúng ta sẽ không đi sâu 41 00:02:06,122 --> 00:02:07,906 tìm hiểu lý do tại sao họ làm thế. 42 00:02:07,906 --> 00:02:10,051 Đâu quan trọng, dù sao họ cũng đã làm. 43 00:02:10,075 --> 00:02:13,762 Nhưng mục tiêu ở bước này là tự kiểm điểm bản thân. 44 00:02:13,786 --> 00:02:16,428 Chúng ta cần tập trung xem mình đã làm gì 45 00:02:16,452 --> 00:02:18,353 để tránh lặp lại nó sau này. 46 00:02:18,935 --> 00:02:22,545 Bước 2: Quay về hiện thực 47 00:02:22,569 --> 00:02:24,983 hay là "Việc này phải dừng lại". 48 00:02:25,007 --> 00:02:26,022 (Cười) 49 00:02:27,751 --> 00:02:30,775 Bạn đã bao giờ nghĩ tới rắc rối trước khi đi làm chưa? 50 00:02:31,444 --> 00:02:32,631 Ồ mỗi tôi thôi à? 51 00:02:32,655 --> 00:02:34,141 (Cười) 52 00:02:34,165 --> 00:02:36,246 Tôi cứ bị cái tật này. 53 00:02:36,270 --> 00:02:39,532 Tôi nghĩ tới tất cả những tình huống này trong đầu, 54 00:02:39,556 --> 00:02:42,367 rồi tức giận chỉ vì nghĩ đến nó. 55 00:02:43,065 --> 00:02:46,092 Rồi tôi tự nhủ: "Không, mày chỉ chuẩn bị trước thôi, Stacy". 56 00:02:46,116 --> 00:02:46,862 (Cười) 57 00:02:46,862 --> 00:02:49,262 "Mày chỉ đang chắc chắn mày có thể đối phó 58 00:02:49,286 --> 00:02:51,421 với bất kỳ chuyện sắp xảy ra với mày thôi". 59 00:02:52,189 --> 00:02:53,458 Nhưng không phải vậy. 60 00:02:54,060 --> 00:02:56,345 Cái bạn đang làm là tự chuẩn bị 61 00:02:56,369 --> 00:02:59,178 và tạo ra nỗi lo âu trong đầu mình 62 00:02:59,202 --> 00:03:01,294 vốn chẳng hề có. 63 00:03:02,104 --> 00:03:03,952 Rồi ta phải cẩn thận với chuyện 64 00:03:03,976 --> 00:03:06,589 nghe những câu chuyện bịa đặt của những người khác. 65 00:03:06,613 --> 00:03:08,006 Ý tôi là thế này. 66 00:03:08,030 --> 00:03:09,713 Giả sử bạn đang trong nhà vệ sinh, 67 00:03:09,737 --> 00:03:12,132 và đang nói chuyện với vài đồng nghiệp. 68 00:03:12,749 --> 00:03:15,706 Bỗng một đồng nghiệp khác bước vào. 69 00:03:16,040 --> 00:03:18,358 Người này có vẻ đang chìm đắm suy tư gì đó, 70 00:03:18,382 --> 00:03:20,933 không quá vui vẻ nhưng họ không cộc cằn. 71 00:03:21,463 --> 00:03:23,579 Họ bước vô, rồi đi ra. 72 00:03:24,280 --> 00:03:27,703 Thế là các đồng nghiệp đằng này bắt đầu "chẩn đoán" 73 00:03:27,727 --> 00:03:30,223 xem người đó đang bị gì. 74 00:03:30,744 --> 00:03:32,156 Họ nói những thứ như: 75 00:03:32,180 --> 00:03:34,722 "À, chắc chị đó bực vì không nhận được việc". 76 00:03:35,307 --> 00:03:37,092 Hay đại loại như: "À không được rồi, 77 00:03:37,116 --> 00:03:39,476 suốt cả mùa này chị ta lúc nào cũng buồn bã." 78 00:03:39,500 --> 00:03:44,154 Còn bạn thì đứng đây và cứ, à chắc là vậy. 79 00:03:44,178 --> 00:03:46,647 Bạn nghe chuyện này cứ như thể chúng là sự thật. 80 00:03:47,459 --> 00:03:51,030 Trong khi đó, người đồng nghiệp đó có thể đang chìm đắm suy tư 81 00:03:51,054 --> 00:03:53,444 chính xác là chẳng về chuyện gì hết. 82 00:03:53,711 --> 00:03:55,935 Có thể họ mới bóc phong kẹo trái cây Starburst, 83 00:03:55,935 --> 00:03:57,773 thấy có bốn cục màu vàng sát nhau 84 00:03:57,797 --> 00:04:00,257 và đang tự hỏi chuyện gì đã xảy ra. 85 00:04:00,281 --> 00:04:02,612 (Cười) (Vỗ tay) 86 00:04:02,636 --> 00:04:05,071 Nhưng bạn đứng đây và nghe. 87 00:04:05,706 --> 00:04:08,433 Bạn nghe những câu chuyện bịa đặt 88 00:04:08,457 --> 00:04:09,830 có thể tác động 89 00:04:09,854 --> 00:04:13,102 đến cách bạn chọn để tương tác với người đó trong suốt cả ngày. 90 00:04:13,907 --> 00:04:17,598 Cho dù ta bịa ra những câu chuyện trong đầu mình 91 00:04:17,622 --> 00:04:20,323 hay nghe người khác bịa chuyện 92 00:04:20,347 --> 00:04:22,026 thì việc đó cần phải dừng lại. 93 00:04:22,819 --> 00:04:24,599 Mục tiêu ở bước này: 94 00:04:24,623 --> 00:04:27,699 ngừng căng thẳng vì những chuyện chưa xảy ra. 95 00:04:28,783 --> 00:04:31,079 Bước 3: 96 00:04:32,293 --> 00:04:34,606 Xả giận và giải phóng. 97 00:04:35,537 --> 00:04:37,091 Nên có một người để bạn xả giận. 98 00:04:37,774 --> 00:04:40,815 Đây là huấn luyện viên, người cổ vũ, 99 00:04:40,839 --> 00:04:42,031 là nhà trị liệu của bạn, 100 00:04:42,055 --> 00:04:45,046 bất kể là người nào bạn cần trong lúc đó. 101 00:04:45,070 --> 00:04:48,771 Đây không giống người trong Bước 1 vô tình nằm trong tầm nghe. 102 00:04:48,795 --> 00:04:52,263 Bạn có quan hệ vững chắc với người bạn để xả giận này. 103 00:04:52,989 --> 00:04:54,600 Đây là một kịch bản khác. 104 00:04:56,022 --> 00:04:58,827 Bạn sắp sửa phải báo cho khách hàng 105 00:04:58,851 --> 00:05:00,946 một chuyện gì đó họ không muốn nghe. 106 00:05:01,607 --> 00:05:04,063 Vậy là, đang giữa chừng câu chuyện, 107 00:05:04,087 --> 00:05:06,548 một đồng nghiệp khác tới, 108 00:05:06,572 --> 00:05:08,740 và họ cắt ngang bạn 109 00:05:08,764 --> 00:05:12,164 và nói chính xác điều bạn đã nói. 110 00:05:12,799 --> 00:05:14,979 Bạn không thể tỏ thái độ trước mặt khách hàng 111 00:05:15,003 --> 00:05:19,932 nên bạn chỉ ngồi đó: "Ừm ừm à à", và nghe họ nói. 112 00:05:19,956 --> 00:05:21,612 Trong lòng bạn núi lửa tuôn trào. 113 00:05:22,184 --> 00:05:23,581 Vậy chúng ta sẽ làm gì? 114 00:05:23,605 --> 00:05:25,221 Chúng ta sẽ đi tìm bạn để xả giận. 115 00:05:25,698 --> 00:05:27,951 Ta sẽ nói về chuyện đó. Ta sẽ tức giận. 116 00:05:27,975 --> 00:05:30,021 Và đó là lúc để làm chuyện đó. Tức giận. 117 00:05:30,045 --> 00:05:31,196 Nổi điên. 118 00:05:31,220 --> 00:05:32,371 Chửi thề, la hét, 119 00:05:32,395 --> 00:05:35,316 làm bất cứ gì bạn cần làm để tống nó ra khỏi đầu. 120 00:05:35,973 --> 00:05:37,564 Đây mới là phần khó: 121 00:05:38,413 --> 00:05:42,070 sau đó bạn phải chuyển sắc thái sang hướng tích cực. 122 00:05:42,729 --> 00:05:46,383 Tôi rất tin vào năng lượng tích cực và tiêu cực, 123 00:05:46,407 --> 00:05:50,098 và nó luôn biết cách kiểm soát cảm xúc chúng ta cả ngày. 124 00:05:51,083 --> 00:05:55,342 Bạn phải nghĩ tới những thứ như: "Rồi, giờ mình làm gì tiếp theo? 125 00:05:55,366 --> 00:05:57,169 Mình có thể làm gì khác đi?" 126 00:05:57,723 --> 00:05:59,462 Và nếu bạn là người bạn để xả giận, 127 00:05:59,486 --> 00:06:03,629 bạn có trách nhiệm dẫn dắt bạn của mình quay về mặt tích cực. 128 00:06:04,957 --> 00:06:07,186 Một chuyện khó nữa là: 129 00:06:07,210 --> 00:06:11,045 bạn sau đó phải áp dụng những bài học đó vào tình huống. 130 00:06:11,496 --> 00:06:13,561 Bạn không thể mang bực tức đó đi khắp nơi. 131 00:06:14,410 --> 00:06:19,655 Nếu làm thế, tình huống xảy ra một lần đó sẽ trở thành rập khuôn. 132 00:06:20,251 --> 00:06:25,051 Hành vi rập khuôn rất khó bỏ qua hơn tình huống một lần. 133 00:06:25,795 --> 00:06:27,661 Mục tiêu ở bước này là: 134 00:06:27,685 --> 00:06:34,317 "Hãy biến phiên xả giận thành buổi trò chuyện hiệu quả." 135 00:06:35,388 --> 00:06:36,739 Bước 4: 136 00:06:37,479 --> 00:06:39,533 Học ngôn ngữ mới, 137 00:06:39,557 --> 00:06:41,878 hay là "Chúng ta cần nói chuyện". 138 00:06:43,537 --> 00:06:47,637 Nói thật, cá nhân tôi không thích nhận điện thoại trong giờ làm. 139 00:06:47,661 --> 00:06:48,883 Đơn giản là không thích. 140 00:06:48,907 --> 00:06:52,162 Tôi thấy nếu bạn có gì muốn nói với tôi, cứ nhắn tin 141 00:06:52,186 --> 00:06:53,340 hay viết email là được. 142 00:06:53,364 --> 00:06:55,101 Đó là ngôn ngữ làm việc của tôi. 143 00:06:55,125 --> 00:06:56,288 (Cười) 144 00:06:56,312 --> 00:06:58,281 Vấn đề duy nhất ở đây là 145 00:06:58,305 --> 00:07:00,736 bạn không nghe được giọng nói qua email. 146 00:07:01,424 --> 00:07:05,727 Tôi đọc email bằng giọng tôi nói, 147 00:07:05,751 --> 00:07:09,368 nên tôi khá chắc trước đây tôi đã phiên nhầm một số giọng điệu. 148 00:07:09,392 --> 00:07:10,622 trừ khi tôi biết bạn. 149 00:07:10,974 --> 00:07:12,145 Đây là một ví dụ. 150 00:07:12,169 --> 00:07:15,161 Tôi sẽ cho các bạn xem một email và tôi muốn các bạn đọc nó, 151 00:07:15,185 --> 00:07:17,275 rồi tôi sẽ đọc nó thành tiếng. 152 00:07:23,599 --> 00:07:26,213 Chắc vậy đủ nhanh rồi, mọi người chắc đọc xong rồi. 153 00:07:26,237 --> 00:07:27,251 (Cười) 154 00:07:27,275 --> 00:07:28,426 "Stacy, 155 00:07:28,450 --> 00:07:30,432 Cảm ơn đã liên hệ với nhóm tôi. 156 00:07:30,456 --> 00:07:33,265 Tạm thời chúng tôi chưa cần hỗ trợ gì thêm. 157 00:07:33,289 --> 00:07:37,291 Về sau, nếu tôi thấy chúng tôi cần hỗ trợ, tôi sẽ yêu cầu, cô không cần phải liên hệ. 158 00:07:37,315 --> 00:07:40,013 Như email trước của tôi (đính kèm bên dưới), 159 00:07:40,037 --> 00:07:42,125 tôi đã ghi ra cái tôi làm và cái cô làm, 160 00:07:42,149 --> 00:07:44,233 để ta có thể tránh việc này về sau. 161 00:07:44,257 --> 00:07:47,044 Như thường lệ, cảm ơn đã cộng tác!!" 162 00:07:48,417 --> 00:07:49,568 Mọi người... 163 00:07:49,592 --> 00:07:50,668 (Cười) 164 00:07:50,692 --> 00:07:51,926 Các bạn đọc như vậy chứ? 165 00:07:51,950 --> 00:07:54,378 (Cười) 166 00:07:54,402 --> 00:07:56,754 Có một số từ trong đó 167 00:07:56,778 --> 00:08:00,365 nếu bạn nghe hay thấy trong email, 168 00:08:00,389 --> 00:08:04,152 bạn cứ yên tâm mà kết luận rằng họ gõ bằng hai ngón giữa đó. 169 00:08:04,176 --> 00:08:07,590 (Cười) 170 00:08:07,614 --> 00:08:10,381 Hồi đó tôi không biết. Giờ tôi mới biết. 171 00:08:10,405 --> 00:08:12,557 (Cười) 172 00:08:13,070 --> 00:08:16,543 Chắc tôi đã phá hỏng email của vài người rồi. Họ đang sửa chúng đấy. 173 00:08:16,567 --> 00:08:17,632 (Cười) 174 00:08:17,656 --> 00:08:19,271 Nói như vậy nghĩa là, 175 00:08:19,295 --> 00:08:22,793 bạn phải biết khi nào thì nên cầm điện thoại lên. 176 00:08:22,817 --> 00:08:25,947 Bạn phải biết khi nào thì nên nói chuyện mặt đối mặt. 177 00:08:26,446 --> 00:08:29,328 Mà những cuộc nói chuyện mặt đối mặt này không dễ dàng gì. 178 00:08:29,352 --> 00:08:32,153 Rất khó nhưng chúng rất cần thiết. 179 00:08:32,652 --> 00:08:36,543 Mục tiêu là cố gắng hiểu quan điểm của đối phương. 180 00:08:36,954 --> 00:08:39,647 Bạn sẽ mở đầu câu chuyện kiểu như 181 00:08:39,671 --> 00:08:41,827 "OK, anh không vui khi tôi..." 182 00:08:41,851 --> 00:08:43,431 Hoặc đại loại như, 183 00:08:43,455 --> 00:08:46,074 "OK, anh đã giải quyết xong vấn đề, 184 00:08:46,098 --> 00:08:47,707 giờ tôi sẽ..." 185 00:08:47,731 --> 00:08:51,213 Bằng cách đó, bạn mới hiểu được quan điểm của họ là gì. 186 00:08:52,258 --> 00:08:55,524 Còn nữa, đừng cố khiến người khác thích bạn. 187 00:08:56,069 --> 00:08:59,741 Chúng ta đều có hoàn cảnh khác nhau. Chúng ta đều có trải nghiệm khác nhau. 188 00:08:59,765 --> 00:09:03,323 Và tất cả chúng ta có phong cách giao tiếp riêng của mình. 189 00:09:03,987 --> 00:09:06,766 Khi những thế hệ mới gia nhập lực lượng lao động, 190 00:09:06,790 --> 00:09:08,465 chúng ta cũng phải thích nghi theo. 191 00:09:08,927 --> 00:09:10,847 Họp hành giờ là email. 192 00:09:10,871 --> 00:09:12,880 Email giờ là nhắn tin. 193 00:09:12,904 --> 00:09:14,702 Gặp trực tiếp giờ là Skype. 194 00:09:15,647 --> 00:09:17,271 Khi chúng ta thích nghi theo nó, 195 00:09:17,295 --> 00:09:20,103 chúng ta chí ít cũng phải hiểu được 196 00:09:20,127 --> 00:09:23,072 kiểu phong cách giao tiếp họ dùng là gì. 197 00:09:24,019 --> 00:09:26,135 Mục tiêu ở bước này 198 00:09:26,159 --> 00:09:29,418 là hiểu cho được ngôn ngữ làm việc của họ 199 00:09:29,442 --> 00:09:33,761 và chấp nhận thực tế là ngôn ngữ đó có thể sẽ khác bạn. 200 00:09:35,158 --> 00:09:39,962 Bước 5: Nhận ra và bảo vệ, 201 00:09:39,986 --> 00:09:43,034 hay là "Chúng ta cần bỏ đi." 202 00:09:43,994 --> 00:09:47,029 Đây là giả định cuối cùng từ bạn bè giáo viên của tôi. 203 00:09:48,759 --> 00:09:52,212 Bạn sắp có một cuộc họp với phụ huynh, 204 00:09:52,236 --> 00:09:55,811 và trước đó, bạn và đồng nghiệp có bàn bạc sơ qua, 205 00:09:55,835 --> 00:09:59,020 rồi đồng nghiệp đó nói với bạn: "Đừng lo, tôi sẽ hỗ trợ cô. 206 00:09:59,044 --> 00:10:01,477 Tôi sẽ đồng ý với mọi lời khuyên cô đưa ra". 207 00:10:02,154 --> 00:10:06,814 Bạn liếc nhẹ họ một cái vì trước đây họ đã từng "bán" bạn rồi, 208 00:10:06,838 --> 00:10:09,191 nhưng bạn đã làm bước "chúng ta cần nói chuyện", 209 00:10:09,215 --> 00:10:12,104 nên giờ bạn kiểu: "Giờ chắc hiểu nhau rồi, mình sẽ tin họ". 210 00:10:12,615 --> 00:10:14,097 Bạn vào cuộc họp, 211 00:10:14,121 --> 00:10:15,766 phụ huynh không đồng tình với bạn, 212 00:10:15,790 --> 00:10:19,725 và đều đặn, đồng nghiệp đó đồng ý với phụ huynh trước mặt bạn, 213 00:10:19,749 --> 00:10:21,678 biến bạn thành kẻ ngớ ngẩn. 214 00:10:22,151 --> 00:10:24,791 Lần nữa, ta đâu thể làm ầm lên trước mặt phụ huynh. 215 00:10:24,815 --> 00:10:26,203 Thế là bạn phải nén lòng lại. 216 00:10:26,227 --> 00:10:28,758 Rồi sau cuộc họp, 217 00:10:28,782 --> 00:10:32,143 cũng người đồng nghiệp mặt dày đó, 218 00:10:32,167 --> 00:10:35,100 đến chỗ bạn và nói: "Cuộc họp đúng điên nhỉ?" 219 00:10:35,124 --> 00:10:37,492 (Cười) 220 00:10:37,516 --> 00:10:38,693 Vâng. 221 00:10:38,717 --> 00:10:41,350 Họ đang thử thách bạn đó. Đúng thử luôn. (Cười) 222 00:10:41,374 --> 00:10:43,661 Đó là thời điểm hoàn hảo để bùng nổ đúng không? 223 00:10:43,685 --> 00:10:45,208 Đây là sự xúc phạm lặp lại. 224 00:10:45,232 --> 00:10:46,234 (Cười) 225 00:10:46,258 --> 00:10:48,530 Bạn đã bỏ đi và họ lại chứng nào tật ấy. 226 00:10:49,604 --> 00:10:55,723 Nhưng ta đang cố tránh drama công sở không muốn lao đầu vào nó, 227 00:10:55,747 --> 00:10:57,549 nên chúng ta phải bỏ đi. 228 00:10:58,198 --> 00:11:02,107 Bạn lái cuộc nói chuyện đó bằng cách chọn lối ra đầu tiên. 229 00:11:02,676 --> 00:11:04,326 Bạn làm vậy không phải vì họ. 230 00:11:04,814 --> 00:11:06,505 Bạn làm vậy vì bạn. 231 00:11:06,529 --> 00:11:09,037 Bạn cần phải bảo vệ năng lượng của mình. 232 00:11:09,672 --> 00:11:11,894 Đừng cố hiểu tại sao họ làm thế 233 00:11:11,918 --> 00:11:15,031 và thôi nói chuyện đúng sai. 234 00:11:15,055 --> 00:11:17,496 Bản chất nó là vậy, họ thích họ làm thôi, 235 00:11:17,520 --> 00:11:20,343 và nếu được dịp thì họ chắc chắn sẽ làm tiếp. 236 00:11:21,406 --> 00:11:23,029 Nhưng giờ bạn hiểu ra rồi. 237 00:11:23,688 --> 00:11:26,007 Giờ bạn đã nhận ra điều đó. 238 00:11:26,031 --> 00:11:28,156 Và từ đó, bạn có thể cư xử phù hợp. 239 00:11:29,605 --> 00:11:34,653 Chúng ta thường cố gắng đặt kỳ vọng, kỳ vọng của chúng ta, 240 00:11:34,677 --> 00:11:36,193 lên người khác, 241 00:11:36,217 --> 00:11:39,151 rồi sau đó lại thất vọng khi họ không làm theo. 242 00:11:39,881 --> 00:11:45,620 Chúng ta phải học cách chấp nhận con người thật của họ 243 00:11:45,644 --> 00:11:49,764 và tự điều chỉnh mình để xử lý những tình huống đó. 244 00:11:50,731 --> 00:11:52,668 Mục tiêu ở bước này 245 00:11:52,692 --> 00:11:58,312 là nhận ra khi nào thì nên bỏ đi một cách chuyên nghiệp. 246 00:12:00,328 --> 00:12:05,515 Tôi nhận ra những bước này có thể thành công khi nói "Chọn đường cao quý". 247 00:12:05,539 --> 00:12:08,825 Người ta hay nói câu đó: "Hãy chọn đường cao quý". 248 00:12:08,849 --> 00:12:12,325 Và họ mô tả nó như một con đường đạo đức thanh nhã 249 00:12:12,349 --> 00:12:14,565 đầy ắp cầu vồng và kỳ lân. 250 00:12:15,359 --> 00:12:16,678 Không phải vậy. 251 00:12:18,543 --> 00:12:20,144 Rất xấu hổ. 252 00:12:20,168 --> 00:12:21,533 Rất nhục nhã. 253 00:12:21,557 --> 00:12:25,242 Nó khiến cho cục tức cứ nghẹn ứ trong cổ họng bạn. 254 00:12:26,638 --> 00:12:30,135 Và khi bạn đi trên con đường cao quý tuyệt vời này, 255 00:12:30,159 --> 00:12:32,907 bạn sẽ thấy những biển báo đầy những thứ bạn nên nói 256 00:12:32,931 --> 00:12:34,803 và những thứ bạn nên làm. 257 00:12:34,827 --> 00:12:37,110 Bạn đến đằng kia và nhìn thấy con đường dễ dàng, 258 00:12:37,134 --> 00:12:39,473 chúng rất dễ dàng, không có gì phải lo lắng. 259 00:12:40,536 --> 00:12:42,801 Nhưng tôi phải thừa nhận, 260 00:12:42,825 --> 00:12:47,060 càng đi trên con đường này tôi càng thấy nó dễ dàng hơn một chút. 261 00:12:48,219 --> 00:12:51,857 Những tình huống vặt vãnh không làm tôi bận tâm nhiều nữa. 262 00:12:52,638 --> 00:12:55,461 Tôi cũng nhặt nhạnh được vài bài học chỗ này chỗ kia. 263 00:12:56,585 --> 00:12:59,138 Và càng đi tiếp trên con đường này, 264 00:13:00,108 --> 00:13:03,220 dường như càng có nhiều cơ hội chờ đón tôi. 265 00:13:03,845 --> 00:13:07,468 Tôi có những người chung tư tưởng muốn kết nối với mình, 266 00:13:07,492 --> 00:13:10,340 những dự án người ta muốn tôi tham gia, 267 00:13:10,364 --> 00:13:11,637 lãnh đạo liên hệ tôi 268 00:13:11,661 --> 00:13:14,690 vì họ biết tôi qua một người nào đó. 269 00:13:16,579 --> 00:13:18,284 Và phần tuyệt nhất? 270 00:13:18,878 --> 00:13:21,809 Tôi không còn cần phải nhìn vào 271 00:13:21,833 --> 00:13:23,256 con đường dễ dàng đó nữa. 272 00:13:24,552 --> 00:13:28,053 Chúng ta không định thay đổi cách người lớn cư xử tại chỗ làm. 273 00:13:28,077 --> 00:13:29,436 Không phải. 274 00:13:29,460 --> 00:13:33,881 Và vì lý do đó, mà drama công sở sẽ luôn còn đó. 275 00:13:34,912 --> 00:13:37,159 Nhưng nếu ta cứ làm theo những bước này 276 00:13:37,183 --> 00:13:40,394 và đầu tư công sức cho nó, 277 00:13:40,418 --> 00:13:42,569 chúng ta có thể học cách tránh drama. 278 00:13:43,172 --> 00:13:45,543 Cảm ơn đã trở thành người bạn để xả giận của tôi. 279 00:13:45,567 --> 00:13:46,837 (Cười) 280 00:13:46,861 --> 00:13:49,023 Cảm ơn đã dành thời gian cho tôi. 281 00:13:49,047 --> 00:13:52,601 (Vỗ tay)