cảm ơn bạn, tôi chưa từng kì vọng rằng bản thân có thể đưa ra lời khuyên cho những sinh viên tốt nghiệp đại học. Tôi chưa từng tốt nghiệp any such establishment I never even từ một nơi như thế. Tôi chưa từng bắt đầu tại một nơi như thế. Tôi bỏ học ngay khi tôi có thể, khi viễn cảnh của việc phải học hành trong cảnh bị ép buộc trong hơn bốn năm nữa Trước khi tôi trở thành một nhà văn, tôi muốn mình trông có vẻ” ngột ngạt”. Tôi đã bước ra thế giới, tôi viết sách và tôi trở thành một nhà văn giỏi hơn. Tôi viết nhiều hơn và không một ai dường như để tâm đến việc tôi đã làm khi tôi đi trên đường. Họ chỉ đọc những gì tôi viết và trả tiền cho tôi vì những tác phẩm đó, hoặc họ không làm thế và thường thì họ sẽ đặt hàng tôi để viết vài thứ khác cho họ - thứ đã rời bỏ tôi với một sự tôn trọng đúng mực và sự yêu thích dành cho đại học, nhưng vài người bạn và gia đình của tôi những người đã chữa lành từ rất lâu về trước nhìn lại thì tôi đã có một cuộc hành trình đáng nhớ Tôi không chắc tôi có thể gọi đây là một cái nghề không bởi vì một nghề nghiệp có nghĩa là tôi sẽ có - Có đại loại như một kế hoạch nghề nghiệp vậy – và tôi chưa bao giờ có, thứ gần giống nhất tôi đã có chính là một danh sách tôi lập ra khi tôi khoảng 15 tuổi, danh sách về những việc tôi muốn làm. Tôi đã muốn viết một quyển tiểu thuyết dành cho tuổi trưởng thành, một quyển sách thiếu nhi, một quyển truyện tranh, một đĩa phim, một quyển sách nói, viết kịch bản một tập phim Doctor Who và vân vân. Tôi không có một cái nghề cụ thể, tôi chỉ làm việc tiếp theo trong tờ danh sách mà thôi, vậy nên tôi nghĩ rằng tôi sẽ nói cho các bạn nghe mọi điều tôi ước giá mà mình biết được khi bắt đầu và một vài điều mà khi nhìn lại Tôi cho là tôi đã thật sự biết và sau đó tôi cũng sẽ cho bạn lời khuyên tốt nhất tôi đã từng có – lời khuyên tôi hoàn toàn thất bại trong việc nghe theo. Trước nhất thì, khi bạn bắt đầu một công việc trong ngành nghệ thuật nhé, bạn không hề có ý tưởng gì về việc mình đang làm đâu. Điều này tuyệt đấy. Mọi người biết họ đang làm gì, nắm rõ luật lệ và họ biết thứ gì có thể và thứ gì không thể còn bạn thì không và bạn không nên. Những luật lệ trên những điều có thể và không thể trong nghệ thuật được tạo ra bởi những người chưa từng kiểm tra giới hạn của sự khả thi bằng việc vượt xa cái giới hạn đó, và bạn có thể đấy, nếu bạn không biết việc đó là bất khả thi thì nó sẽ trở nên dễ dàng thực hiện hơn vì không ai đã làm việc đó trước đây, họ chưa đặt ra những luật lệ để ngăn cản ai làm công việc cụ thể đó Một lần nữa điều thứ hai, nếu bạn có một ý tưởng về việc bạn muốn làm, vậy thì cứ tiến tới và làm thôi, và làm thì luôn khó hơn chỉ nói suông, thỉnh thoảng đến cuối cùng nó sẽ trở nên dễ dàng hơn bạn có thể tưởng tượng, bởi vì bình thường thì sẽ có những thứ bạn phải làm trước khi bạn có thể đến được vị trí bạn muốn Tôi muốn viết truyện tranh và tiểu thuyết và truyện chữ và phim ảnh, vậy nên tôi đã trở thành một nhà báo, bởi vì nhà báo được cho phép đặt câu hỏi và bước đi và tìm ra cách thế giới vận hành. Bên cạnh đó làm những việc tôi cần để sáng tác và để sáng tác thật tốt. Tôi được trả tiền để học cách viết về kinh tế một cách sinh động rõ ràng. Thỉnh thoảng dưới điều kiện bất lợi và khi đến hạn cuối nộp bài, cách để làm những việc bạn hi vọng được làm sẽ trở nên rõ ràng và thỉnh thoảng nó sẽ gần như bất khả thi để quyết định liệu bạn có đang làm điều đúng đắn hay không bởi vì bạn sẽ phải cân bằng giữa mục tiêu của bạn và hi vọng của bạn với việc nuôi sống bản thân, trả các món nợ nần. Tìm cách giải quyết công việc cho thứ bạn có thể có được, một thứ gì đó có hiệu quả với tôi là tưởng tượng đích đến của tôi muốn – trở thành tác giả một quyển tiểu thuyết viễn tưởng, viết nên những cuốn sách hay, những cuốn truyện tranh tuyệt vời, những vở kịch xuất sắc và hỗ trợ bản thân qua câu chữ của mình. hãy tưởng tượng đấy là một ngọn núi, một ngọn núi xa xôi, mục tiêu của tôi và tôi biết miễn là tôi cứ tiếp tục bước lên đỉnh núi tôi sẽ ổn thôi và khi tôi thật sự không chắc chắn mình phải làm gì tôi có thể dừng lại và nghĩ xem liệu việc này có đang giúp tôi tiến lên hay ngày càng cách xa khỏi ngọn núi đó. Tôi đã nói không với công việc biên tập cho tạp chí, một công việc thích đáng được trả tiền lương thích-đáng, bởi vì tôi biết công việc này rất hấp dẫn. Mặc dù nó rất hợp với tôi nhưng đồng thời nó sẽ khiến tôi bước đi khỏi ngọn núi và nếu những đề nghị đó đến sớm hơn tôi đã có thể đồng ý bởi vì chúng vẫn ở gần với ngọn núi hơn tôi vào thời điểm đấy. tôi học được cách sáng tác, bằng việc sáng tác Tôi có khuynh hướng làm bất kì việc gì miễn là nó đem lại cảm giác như một chuyến hành trình và tôi sẽ dừng lại khi nó giống như là “công việc” - có nghĩa là cuộc sống không giống như công việc. điều thứ ba, khi bạn bắt đầu bạn phải đối mặt với những vấn đề của sự thất bại, bạn cần phải “mặt dày” để học rằng không phải mọi dự án đều có thể tồn tại. một cuộc sống làm nghề tự do, một cuộc sống trong nghệ thuật thỉnh thoảng giống như việc nhét những tin nhắn vào trong bình nước trên một hoang đảo và hi vọng sẽ có ai đó tìm thấy một trong những chiếc bình của bạn và mở nó ra, đọc nó và cho thứ gì đó vào bình, sau đó sẽ đẩy nó trôi ngược về phía bạn: sự đánh giá cao hoặc sự đặt hàng hoặc tiền bạc hay tình yêu, và bạn phải chấp nhận rằng bạn có thể đưa ra hàng trăm thứ cho mọi chiếc bình mà gió thổi ngược về vấn đề của thất bại là vấn đề của sự nản lòng, của sự tuyệt vọng, của sự khao khát bạn muốn mọi thứ xảy ra và bạn muốn nó ngay bây giờ và rồi mọi thứ đi chệch hướng. quyển sách đầu tiên của tôi, một phần của nghề báo, tôi làm chỉ để kiếm tiền và nó đã giúp tôi mua được một chiếc máy đánh chữ chạy bằng điện bằng tiền tạm ứng, đáng lẽ quyển sách này phải là một quyển bán chạy, đáng lẽ tôi phải được trả rất nhiều tiền nếu nhà xuất bản không rơi vào cảnh bị buộc phải đóng cửa giữa lần cháy hàng bản in đầu tiên và lần tái bản thứ hai không bao giờ diễn ra, và trước khi có ai nghiền ngẫm nếu được trả tiền thì nó sẽ được tái bản và tôi chỉ nhún vai, tôi vẫn có chiếc máy đánh chữ chạy bằng điện của tôi và có đủ tiền để trả tiền nhà cho vài tháng tới, và tôi quyết định rằng tôi sẽ làm hết súc mình trong tương lai để không chỉ viết sách kiếm tiền nữa. nếu như bạn không có tiền thì bạn sẽ không có bất kì thứ gì và nếu tôi làm công việc tôi lấy làm tự hào và tôi không có tiền thì ít nhất tôi có công việc sau đó tôi sẽ quên đi luật lệ, bất cứ khi nào tôi làm thế vũ trụ sẽ đấm tôi thật mạnh để nhắc nhở tôi. Tôi không biết rằng đấy là một vấn đề của bất kì ai trừ tôi, nhưng nó là sự thật, rằng tôi sẽ không làm gì khi lí do duy nhất để làm việc đó là vì tiền, đã bao giờ đáng giá trừ khi đấy là kinh nghiệm cay đắng. thường thì tôi không nhận được tiền từ những việc tôi làm bởi vì tôi rất hào hứng và muốn được thấy tác phẩm của mình tồn tại. thực tế chưa bao giờ làm tôi thất vọng và tôi chưa bao giờ hối hận khoảng thời gian tôi dành cho bất kì việc nào trong số chúng. Vấn đề của sự thất bại rất khó khăn vấn đề của sự thành công có thể khó khăn hơn nữa bởi vì không ai cảnh báo bạn về chúng vấn đề đầu tiên của bất kì loại thành công nào, thậm chí là thành công ở mức hạn chế là niềm tin không thể lay chuyển rằng bạn đang thoát khỏi thứ gì đó và bất kì thời điểm nào bây giờ họ sẽ khám phá ra bạn. nó là hội chứng kẻ mạo danh vợ của tôi Amanda đã rửa tội một cảnh sát giả mạo. trong trường hợp của tôi, tôi đã bị thuyết phục rằng sẽ có tiếng gõ cửa và một người đàn ông với bảng kẹp hồ sơ, tôi không biết tại sao ông ấy lại có bảng kẹp hồ sơ nhưng trong đầu tôi ông ấy luôn có một bảng kẹp hồ sơ sẽ ở đó để nói với tôi rằng mọi chuyện đã kết thúc và họ đã theo kịp tôi và bây giờ tôi sẽ đi và có một công việc thật sự - một công việc không bao gồm việc nảy ra ý tưởng và viết chúng ra và đọc những quyển sách tôi muốn đọc Sau đó tôi sẽ rời đi một cách lặng lẽ và có một công việc mà tôi sẽ phải dậy thật sớm vào buổi sáng, thắt cà vạt và không tạo ra những câu chuyện được nữa. vấn đề của thành công là có thật và với sự may mắn bạn sẽ trải nghiệm được chúng. Bạn phải dừng việc nói “Có” với mọi thứ bởi vì bây giờ những chiếc bình bạn ném ra ngoài đại dương đều đã trở về và bạn phải học cách nói “Không”. Tôi đã thấy những người bạn của tôi và những người lớn tuổi hơn tôi, tôi đã chứng kiến sự khổ sở của một vài người trong số họ, họ nói với tôi rằng họ không thể dự tính được một thế giới nơi họ làm những điều họ luôn muốn được làm nữa vởi vì bây giờ họ phải kiếm được một số tiền nhất định mỗi tháng chỉ để giữ những thứ họ đang có. Họ không thể làm những điều quan trọng và đấy là những việc họ thật sự muốn làm và dường như đây là một tấn bi kịch lớn như bất kì vấn đề của thất bại và sau đó vấn đề lớn nhất của thành công là cả thế giới sẽ hợp sức lại để bắt bạn ngừng những việc bạn đang làm bởi vì bạn thành công có một ngày nọ khi tôi đưa mắt tìm kiếm và nhận ra rằng tôi đã trở thành một người trả lời email một cách chuyên nghiệp, là người sáng tác như một thói quen. Tôi bắt đầu trả lời ít email hơn và cảm thấy nhẹ nhõm khi tôi đã có thể sáng tác nhiều hơn. điều thứ tư, tôi hi vọng bạn sẽ phạm phải vài sai lầm. nếu bạn mắc sai lầm, điều đó có nghĩa bạn đã bước ra ngoài và bắt tay làm vài thứ và chính những sai lầm đó có thể trở nên rất hữu ích Có một lần tôi viết sai chính tả thành Caroline trong một lá thư tôi đã đổi chỗ chữ A với chữ O và tôi nghĩ rằng Caroline gần giống như một cái tên thạt sự. Hãy nhớ rằng dù bạn đang ở trong khuôn khổ nào, dù bạn là một nhạc sĩ hay là một nhiếp ảnh gia, một hoạ sĩ nghệ thuật hay một họa sĩ vẽ truyện tranh, một nhà văn, một vũ công, một ca sĩ, một nhà thiết kế, bất kể bạn làm gì, bạn có một Thứ độc nhất vô nhị. Bạn có khả năng tạo ra nghệ thuật và với tôi và với rất nhiều người tôi quen biết, bạn chính là một Vị cứu tinh đấy. Vị cứu tinh cuối cùng sẽ giúp bạn vượt qua những ngày tháng tốt đẹp và qua những thời gian khắc nghiệt. Đôi lúc cuộc sống rất khó khăn, mọi thứ đều không được như ý muốn kể cả trong cuộc sống, trong tình yêu trong công việc, trong tình bạn và cả sức khỏe, và thậm chí là trong mọi phương diện khác. cuộc sống có thể trái ngược với mong muốn và khi mọi thứ quá khó khăn, đây là điều bạn nên làm: Hãy tạo nên những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, tôi nghiêm túc đấy. Ông chồng bỏ trốn với một chính trị gia, hãy tạo nên những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vởi; bị gãy chân và sau đó bị một con trăn đột biến “cắn yêu”, hãy tạo nên những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vởi; Tổng vụ thu thuế quốc gia đang truy nã bạn? Hãy tạo nên những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vởi; một ai đó trên internet nghĩ rằng thứ bạn đang làm là ngu ngốc hoặc xấu xa hoặc nó đã được hoàn thành trước đó tạo nên những thứ tuyệt vời sẽ có tác dụng bằng cách nào đó, cuối cùng thời gian sẽ lấy đi nỗi đau và điều đó thậm chí sẽ không còn quan trọng nữa hãy làm những gì chỉ bạn có thể làm tốt nhất, tạo nên những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, sáng tạo vào những ngày tồi tệ và cũng tạo dựng trong những ngày tươi đẹp. điều thứ năm, trong khi bạn đang ở ngay đấy rồi. Hãy tạo nên nghệ thuật tuyệt vời, làm những thứ chỉ mình bạn có thể làm Vào lúc khởi đầu hãy thử sao chép, đấy không phải điều xấu đâu. Hầu hết chúng ta chỉ có thể tìm thấy tiếng nói của riêng mình sau khi chúng ta trông giống như rất nhiều người khác, nhưng một điều bạn có mà không ai khác có chính là giọng nói của bạn, cách suy nghĩ của bạn, câu chuyện của bạn, cái nhìn của bạn. vậy nên hãy viết và vẽ và xây dựng và chơi đùa và nhảy nhót và sống như cách chỉ mỗi mình bạn có thể. khoảnh khắc bạn cảm thấy rằng có thể bạn đang khỏa thân đi bộ trên đường bộc lộ trái tim của mình quá nhiều trong tâm trí của bạn và thứ đang tồn tại bên trong tiết lộ quá nhiều về bản thân bạn. đấy là khoảnh khắc bạn có thể đang bắt đầu đúng cách những việc tôi đã làm tốt nhất là những việc tôi ít chắc chắn nhất. những câu chuyện tôi chắc chắn chúng sẽ là tác phẩm hoặc giống như những thất bại đáng xấu hổ mà mọi người sẽ tụ tập lại với nhau và thảo luận đến cuối đời họ luôn có điểm chung như thế nhìn lại những thất bại đấy. mọi người giải thích tại sao chúng lại là những thành công tất yếu và khi Tôi đang làm những việc đó tôi không có bất kì ý tưởng gì Tôi vẫn không và niềm vui trong việc tạo nên thứ gì đó bạn biết sẽ thành công và thỉnh thoảng những thứ tôi làm thật sự không thế tôi có những câu chuyện chưa bao giờ được tái bản, một vài câu chuyện trong số chúng không bao giờ được “ra khỏi nhà”, nhưng tôi đã học được rằng nhiều điều từ chúng như những điều tôi học từ những tác phẩm thành công. Điều thứ sáu, tôi sẽ truyền lại cho các bạn một vài bí mật – kiến thức freelancer bí mật tri thức luôn tốt và nó hữu ích với bất kì ai dự định sáng tạo nghệ thuật, cho những người khác bước vào thế giới làm nghề tự do. Tôi học được từ truyện tranh nhưng nó có thể áp dụng vào những lĩnh vực khác và bí mật này như thế này: con người được tuyển dụng bởi vì bằng cách nào đó họ sẽ được tuyển. trong trường hợp của tôi tôi đã làm vài thứ mà hiện tại sẽ dễ dàng để kiểm tra và sẽ khiến tôi vướng vào rất nhiều rắc rối, và khi tôi bắt đầu những ngày trước khi có internet dường như là một chiến lược nghề nghiệp hợp lí, khi tôi được hỏi bởi các biên tập viên tôi viết bài cho Tôi đã nói dối đấy Tôi đã liệt kê một số tạp chí có vẻ khả thi và tôi thì trông có vẻ tự tin và rồi tôi có việc Tôi đã xem việc này như một niềm vinh dự để được viết gì đó cho mỗi tờ tạp chí tôi liệt kê để có công việc đầu tiên vậy nên tôi đã không thật sự nói dối, tôi chỉ được thử thách theo trình tự thời gian nhưng bạn có việc, dù thế nào đi chăng nữa bạn cũng đã có việc, nhưng mọi người tiếp tục làm công việc tự do và càng ngày càng nhiều hơn. thế giới hôm nay là thế giới của hành nghề tự do, bởi vì tác phẩm của họ tuyệt vời và bởi vì họ dễ dàng thích nghi và họ giao sản phẩm đúng giờ và bạn thậm chí không cần cả ba điều trên, chỉ cần two out of three is fine people will chịu đựng sự khó chịu của bạn nếu tác phẩm của bạn tốt và bạn gửi nó đúng giờ mọi người sẽ tha thứ cho sự trễ nãi của tác phẩm của bạn nếu nó tốt và họ thích bạn và bạn không cần phải giỏi như mọi người nếu bạn đúng giờ và nó luôn là một niềm vinh dự được nghe ngóng từ bạn vậy nên tôi đồng ý phát biểu bài diễn thuyết này tôi nghĩ đâu là lời khuyên tốt nhất Tôi đã được trao và tôi nhận ra nó thật sự là một lời khuyên tôi đã thất bại trong việc nghe theo. Lời khuyên này đến từ Stephen king cách đây 20 năm lúc tôi đang trên đỉnh cao thành công. Thành công ban đầu của Sandman – bộ truyện tranh tôi sáng tác. Tôi đã kiểu “Ồ, cảm ơn bạn. tôi đang sáng tác quyển truyện tranh mọi người yêu thích và họ đón nhận nó một cách nghiêm túc” và Stenphen King thích quyền tiểu thuyết của tôi và Terry Pratchett - “Good Omens” và ông ấy đã nhìn thấy sự điên rồ đang diễn ra trong Những hàng người xếp hàng để tôi kí tên cho và lời khuyên ông ấy dành cho tôi chính là thế này. Ông ấy nói “Điều này thật sự rất tuyệt đấy, bạn nên tận hưởng nó” và tôi đã không. tôi đã bỏ qua lời khuyên tuyệt nhất tôi từng có, thay vào đấy Tôi lại lo nghĩ về nó. Tôi lo nghĩ về hạn nộp bài tiếp theo, ý tưởng tiếp theo, câu chuyện tiếp theo, không có khoảnh khắc nào cho 14 hay 15 năm tới tôi không viết thứ gì đó trong đầu hoặc tự hỏi về nó và tôi đã không dừng lại và nhìn xung quanh và bước đi. Điều này thật sự vui vẻ đấy, tôi ước tôi đã tận hưởng nó nhiều hơn. đấy là một cuộc hành trình thú vị nhưng có những phần của cuộc hành trình tôi đã bỏ lỡ vì tôi đã lo lắng quá nhiều về việc mọi thứ sẽ không đi đúng hướng và về những thứ sẽ xảy ra “tận hưởng từng chút những việc tôi làm” là bài học khó nhất với tôi. Tôi nghĩ việc buông bỏ và tận hưởng cuộc hành trình bởi vì cuộc hành trình này sẽ đưa chúng ta đến những nơi đáng nhớ và không ngờ đến và chương trình hôm nay với tôi là một trong những địa điểm ấy. tôi đang tự tận hưởng thật sự Tôi thật sự đặt nó trong ngoặc đơn trong trường hợp tôi không tận hưởng đấy. tôi sẽ không nói với tất cả những tân cử nhân ngày hôm nay là “Tôi chúc các bạn may mắn”, may mắn thỉnh thoảng sẽ có ích, bạn sẽ nhận ra rằng bạn càng làm việc chăm chỉ, bạn càng khôn khéo trong công việc thì bạn sẽ càng gặp nhiều may mắn hơn nhưng vẫn có những sự may mắn và nó sẽ giúp chúng ta trong một thế giới chuyển giao như hiện nay nếu bạn đang trong bất kì lĩnh vực nghệ thuật nào bởi vì bản chất của sự phân phối đang thay đổi các mô hình bởi các người sáng tạo đưa ra ngoài thế giới và có mái nhà Để che mưa che gió và mua sandwich trong khi họ làm việc. tất cả bọn họ đang thay đổi. Tôi đã nói chuyện với những người đứng đầu chuỗi thức ăn trong ngành xuất bản, trong ngành bán sách, trong ngành âm nhạc, trong tất cả những lĩnh vực đó và không ai biết rằng landscape will look like two years from hãy để một thập kỉ trôi qua, các kênh phân phối mà con người xây dựng qua thế kỉ vừa qua hoặc trong thông lượng của sự in ấn cho các nghệ sĩ thị giác, cho những nhạc sĩ, những người sáng tạo của tất cả lĩnh vực – một mặt thì đáng sợ, mặt khác thì giải phóng hoàn toàn các quy tắc và các giả định. bây giờ chúng tôi đang giả như cách bạn công việc của bạn được nhìn nhận như thế nào và việc bạn sẽ làm họ đang phá vỡ, những người gác cổng đang rời khỏi cánh cổng của mình. Bạn có thể sáng tạo như bạn cần để khiến tác phẩm của mình được nhìn nhận. Youtube và trang web bất kể thứ gì đến sau youtube và mạng internet có thể cung cấp cho bạn nhiều hơn. người xem một chiếc TV cũ, những điều luật cũ đang sụp đổ và không ai biết những điều luật mới là gì, vậy nên hãy tạo ra luật riêng của chúng mình gần đây đã có người hỏi tôi làm thế nào để làm vài việc cô ấy nghĩ nó sẽ khó khăn. Trong trường hợp này hãy ghi âm một quyển sách nói và tôi gợi ý cô ấy hãy vờ như cô ấy là ai đó có thể làm việc này không phải vờ làm việc đó mà là giả vờ như cô ấy là người mà có thể làm việc đó. Cô ấy đã dán ra một thông báo về hiệu ứng này trên tường của studio và nó đã thật sự có ích. Vậy nên hãy khôn ngoan nhé, bởi vì thế giới này cần nhiều sự khôn ngoan hơn và nếu bạn không thể khôn ngoan được, hãy vờ làm ai đó thông minh và sau đó hành xử như cách họ sẽ và bây giờ hãy ra ngoài và phạm phải vài sai lầm thú vị phạm vài sai lầm tuyệt vời, vài sai lầm rực rỡ và bùng nổ. phá vỡ những luật lệ, để thế giới trở nên thú vị hơn với sự hiện diện của bạn hãy tạo nên những tác phẩm nghệ thuật thật xuất sắc nhé!