1 00:00:00,000 --> 00:00:03,000 Tôi dạy hóa học. 2 00:00:03,000 --> 00:00:04,000 (Tiếng nổ) 3 00:00:04,000 --> 00:00:07,000 Được rồi, được rồi. 4 00:00:07,000 --> 00:00:09,000 Không chỉ là các vụ nổ, 5 00:00:09,000 --> 00:00:11,000 hóa học có ở khắp mọi nơi. 6 00:00:11,000 --> 00:00:14,000 Bạn đã bao giờ thấy mình ở nhà hàng lơ đễnh 7 00:00:14,000 --> 00:00:16,000 chỉ làm đi làm lại hành động này không? 8 00:00:16,000 --> 00:00:18,000 Một số người gật đầu có. 9 00:00:18,000 --> 00:00:20,000 Gần đây, tôi cho học sinh của tôi xem cái này, 10 00:00:20,000 --> 00:00:25,000 và tôi yêu cầu chúng thử giải thích lý do tại sao chuyện đó xảy ra. 11 00:00:25,000 --> 00:00:27,000 Các câu hỏi và các cuộc nói chuyện sau đó 12 00:00:27,000 --> 00:00:29,000 thật lôi cuốn. 13 00:00:29,000 --> 00:00:31,000 Hãy xem video này mà Maddie 14 00:00:31,000 --> 00:00:34,000 ở lớp tiết thứ ba của tôi gửi cho tôi tối hôm đó. 15 00:00:45,000 --> 00:00:47,000 (Tiếng va chạm) (Cười to) 16 00:00:47,000 --> 00:00:50,000 Rõ ràng, là giáo viên hóa học của Maddie, 17 00:00:50,000 --> 00:00:53,000 tôi thích việc cô ấy về nhà và tiếp tục tìm tòi 18 00:00:53,000 --> 00:00:56,000 về ví dụ buồn cười này 19 00:00:56,000 --> 00:00:57,000 mà chúng tôi đã làm trong lớp học. 20 00:00:57,000 --> 00:01:00,000 Nhưng cái thu hút tôi hơn là sự tò mò của Maddie 21 00:01:00,000 --> 00:01:02,000 đã đưa cô đã lên một mức độ mới. 22 00:01:02,000 --> 00:01:04,000 Nếu bạn nhìn vào bên trong cái cốc thí nghiệm đó, 23 00:01:04,000 --> 00:01:06,000 bạn có thể thấy một ngọn nến. 24 00:01:06,000 --> 00:01:09,000 Maddie sử dụng nhiệt độ để mở rộng hiện tượng này 25 00:01:09,000 --> 00:01:12,000 thành một trường hợp mới. 26 00:01:12,000 --> 00:01:15,000 Bạn biết đấy, câu hỏi và sự tò mò như của Maddie 27 00:01:15,000 --> 00:01:18,000 là nam châm thu hút chúng ta về phía các giáo viên của chúng ta, 28 00:01:18,000 --> 00:01:21,000 và họ vượt qua tất cả công nghệ 29 00:01:21,000 --> 00:01:24,000 hoặc thuật ngữ thông dụng trong giáo dục. 30 00:01:24,000 --> 00:01:28,000 Nhưng nếu chúng ta đặt các công nghệ này lên trên các thắc mắc của học sinh, 31 00:01:28,000 --> 00:01:30,000 ta có thể đang tự cướp đi từ chúng ta 32 00:01:30,000 --> 00:01:35,000 công cụ tuyệt nhất của giáo viên: câu hỏi của học sinh 33 00:01:35,000 --> 00:01:39,000 Ví dụ, chuyển một bài giảng nhàm chán trong lớp học 34 00:01:39,000 --> 00:01:41,000 vào trên màn hình điện thoại di động 35 00:01:41,000 --> 00:01:43,000 có thể tiết kiệm thời gian giảng dạy, 36 00:01:43,000 --> 00:01:46,000 nhưng nếu cách làm đó là phần chính trong kinh nghiệm của học sinh. 37 00:01:46,000 --> 00:01:49,000 thì nó cũng giống như các cuộc trò chuyện thiếu nhân tính 38 00:01:49,000 --> 00:01:51,000 chỉ được gói trong lớp bọc xa hoa. 39 00:01:51,000 --> 00:01:54,000 Nhưng nếu thay vào đó chúng ta có can đảm 40 00:01:54,000 --> 00:01:56,000 để làm học sinh của chúng ta sững sờ, làm rối trí họ, 41 00:01:56,000 --> 00:01:59,000 và gợi lên câu hỏi thực tế, 42 00:01:59,000 --> 00:02:02,000 thông qua những câu hỏi đó, giáo viên chúng ta có thông tin 43 00:02:02,000 --> 00:02:05,000 có thể sử dụng để tạo ra những phương pháp 44 00:02:05,000 --> 00:02:08,000 day học pha trộn mạnh mẽ và tiên tiến. 45 00:02:08,000 --> 00:02:14,000 Vì vậy, ở thế kỷ 21 tiếng lóng, biệt ngữ, từ ngữ vô nghĩa dẹp sang một bên, 46 00:02:14,000 --> 00:02:18,000 sự thật là, tôi đã giảng dạy trong suốt 13 năm nay, 47 00:02:18,000 --> 00:02:20,000 và cần đến một tình huống đe dọa đến tính mạng 48 00:02:20,000 --> 00:02:23,000 mới làm tôi tỉnh ra khỏi 10 năm giảng dạy giả tạo 49 00:02:23,000 --> 00:02:27,000 và giúp tôi nhận ra rằng câu hỏi của học sinh 50 00:02:27,000 --> 00:02:30,000 là hạt giống của việc học tập thật sự, 51 00:02:30,000 --> 00:02:32,000 không phải một số giáo trình theo kịch bản 52 00:02:32,000 --> 00:02:35,000 cho học sinh vài mẩu thông tin lý thú ngẫu nhiên. 53 00:02:35,000 --> 00:02:39,000 Tháng 5 năm 2010, ở tuối 35, 54 00:02:39,000 --> 00:02:42,000 với một đứa nhóc hai tuổi ở nhà và đứa con thứ hai của tôi sắp ra đời, 55 00:02:42,000 --> 00:02:44,000 tôi được chẩn đoán bị phình mạch 56 00:02:44,000 --> 00:02:47,000 tại phần chân động mạch chủ ở ngực của tôi. 57 00:02:47,000 --> 00:02:50,000 Do đó tôi cần phẫu thuật mở tim. Đây là email thật 58 00:02:50,000 --> 00:02:52,000 gửi từ bác sĩ của tôi ngay trên đây. 59 00:02:52,000 --> 00:02:55,000 Khi tôi nhận được tin này, tôi đã -- nhấn phím Caps Lock (in hoa) -- 60 00:02:55,000 --> 00:02:58,000 hoàn toàn hoảng loạn, dược chứ? 61 00:02:58,000 --> 00:03:02,000 Nhưng tôi đã tìm thấy những khoảnh khắc đáng ngạc nhiên của nguồn an ủi 62 00:03:02,000 --> 00:03:05,000 về sự tự tin mà bác sỹ phẫu thuật cho tôi thể hiện. 63 00:03:05,000 --> 00:03:09,000 Từ đâu mà anh chàng này đã lấy được sự tự tin, sự táo bạo đó? 64 00:03:09,000 --> 00:03:13,000 Vì vậy khi tôi hỏi anh ta, anh ấy nói với tôi ba điều. 65 00:03:13,000 --> 00:03:16,000 Đầu tiên, sự tò mò đã khiến anh ấy 66 00:03:16,000 --> 00:03:18,000 đặt những câu hỏi khó về cách tiến hành, 67 00:03:18,000 --> 00:03:21,000 về những gì hiệu quả và không hiệu quả. 68 00:03:21,000 --> 00:03:24,000 Thứ hai, anh trân trọng, và không sợ hãi, 69 00:03:24,000 --> 00:03:27,000 cái quá trình lộn xộn của thử nghiệm và sai sót, 70 00:03:27,000 --> 00:03:29,000 quá trình thử nghiệm và sai sót không thể tránh khỏi. 71 00:03:29,000 --> 00:03:32,000 Và thứ ba, thông qua suy xét nghiêm ngặt, 72 00:03:32,000 --> 00:03:35,000 anh ta thu thập các thông tin cần thiết 73 00:03:35,000 --> 00:03:37,000 để thiết kế và sửa đổi quy trình, 74 00:03:37,000 --> 00:03:40,000 và sau đó, với một bàn tay vững vàng, anh ấy đã cứu sống tôi. 75 00:03:40,000 --> 00:03:44,000 Bây giờ tôi đã tiếp thu rất nhiều từ những lời thông thái này, 76 00:03:44,000 --> 00:03:46,000 và trước khi tôi trở lại lớp học mùa thu năm đó, 77 00:03:46,000 --> 00:03:49,000 Tôi đã viết xuống ba quy tắc của riêng tôi 78 00:03:49,000 --> 00:03:52,000 mà tôi mang vào kế hoạch giảng dạy đến tận bây giờ. 79 00:03:52,000 --> 00:03:56,000 Quy tắc số một: sự tò mò là ưu tiên số một. 80 00:03:56,000 --> 00:03:59,000 Câu hỏi có thể là cửa sổ dẫn tới sự giảng dạy tuyệt vời, 81 00:03:59,000 --> 00:04:02,000 chứ không phải ngược lại. 82 00:04:02,000 --> 00:04:05,000 Quy tắc số hai: trân trọng sự lộn xộn. 83 00:04:05,000 --> 00:04:08,000 Chúng ta đều giáo viên. Chúng ta biết học tập thật chán nản. 84 00:04:08,000 --> 00:04:11,000 Và dùì các phương pháp khoa học được phân bổ 85 00:04:11,000 --> 00:04:14,000 vào trang năm của phần 1.2 chương một 86 00:04:14,000 --> 00:04:18,000 trong chương mà chúng ta đều bỏ qua, 87 00:04:18,000 --> 00:04:21,000 thử nghiệm và lỗi sai có thể vẫn là một phần không chính thức 88 00:04:21,000 --> 00:04:23,000 của những gì chúng tôi làm mỗi ngày 89 00:04:23,000 --> 00:04:26,000 tại Nhà Thờ Thánh Tâm ở phòng 206. 90 00:04:26,000 --> 00:04:30,000 Và luật thứ ba: thực hành việc suy xét lại. 91 00:04:30,000 --> 00:04:33,000 Những gì chúng ta làm quan trọng. Nó xứng đáng được quan tâm, 92 00:04:33,000 --> 00:04:36,000 nhưng nó cũng xứng đáng được xem xét lại. 93 00:04:36,000 --> 00:04:39,000 Chúng ta có thể thành các bác sĩ phẫu thuật của lớp học không? 94 00:04:39,000 --> 00:04:42,000 Như thể những gì chúng ta đang làm một ngày nào đó sẽ cứu được mạng sống. 95 00:04:42,000 --> 00:04:43,000 Các sinh viên của chúng ta đáng được nhận điều đó. 96 00:04:43,000 --> 00:04:46,000 Và mỗi trường hợp là khác nhau. 97 00:04:46,000 --> 00:04:47,000 (Nổ) 98 00:04:47,000 --> 00:04:49,000 Được rồi. Xin lỗi. 99 00:04:49,000 --> 00:04:50,000 Giáo viên hóa học trong tôi chỉ muốn đưa chuyện đó 100 00:04:50,000 --> 00:04:53,000 ra khỏi đầu trước khi tiếp tục. 101 00:04:53,000 --> 00:04:55,000 Đây là các cô con gái của tôi. 102 00:04:55,000 --> 00:04:59,000 Bên phải chúng ta có Emmalou nhỏ bé - gia đình phía Nam. 103 00:04:59,000 --> 00:05:02,000 Và bên trái, Riley. 104 00:05:02,000 --> 00:05:04,000 Riley sẽ trở thành một cô gái lớn trong vài tuần nữa. 105 00:05:04,000 --> 00:05:06,000 Con bé sắp lên bốn tuổi, 106 00:05:06,000 --> 00:05:08,000 và bất cứ ai biết một đứa nhóc bốn tuổi 107 00:05:08,000 --> 00:05:11,000 cũng biết rằng chúng thích hỏi, "Tại sao?" 108 00:05:11,000 --> 00:05:13,000 Đúng vậy. Tại sao. 109 00:05:13,000 --> 00:05:15,000 Tôi có thể dạy cho đứa trẻ này bất cứ điều gì 110 00:05:15,000 --> 00:05:18,000 bởi vì nó tò mò về mọi thứ. 111 00:05:18,000 --> 00:05:20,000 Chúng ta đều đã ở tuổi đó. 112 00:05:20,000 --> 00:05:24,000 Nhưng thách thức thực sự dành cho giáo viên trong tương lai của Riley, 113 00:05:24,000 --> 00:05:27,000 những người con bé chưa gặp. 114 00:05:27,000 --> 00:05:29,000 Làm thế nào họ sẽ nuôi dưỡng trí tò mò này? 115 00:05:29,000 --> 00:05:35,000 Bạn thấy đấy, tôi sẽ tranh luận rằng Riley là một ẩn dụ cho tất cả trẻ em, 116 00:05:35,000 --> 00:05:38,000 và tôi nghĩ rằng bỏ học có nhiều hình thức khác nhau-- 117 00:05:38,000 --> 00:05:41,000 từ việc sinh viên năm cuối xin nghỉ khi năm học thậm chí chưa bắt đầu 118 00:05:41,000 --> 00:05:47,000 đến chiếc ghế trống ở cuối lớp của một trường trung học đô thị. 119 00:05:47,000 --> 00:05:49,000 Nhưng nếu chúng ta là những nhà giáo dục để lại đằng sau 120 00:05:49,000 --> 00:05:52,000 vai trò đơn giản là người phổ biến nội dung 121 00:05:52,000 --> 00:05:54,000 và ôm lấy một mô hình mới 122 00:05:54,000 --> 00:05:57,000 như những người nuôi trồng trí tò mò và các thắc mắc, 123 00:05:57,000 --> 00:05:59,000 chúng ta chỉ có thể mang lại một chút thêm ý nghĩa 124 00:05:59,000 --> 00:06:02,000 cho buổi học của chúng và châm ngòi trí tưởng tượng của chúng. 125 00:06:02,000 --> 00:06:04,000 Cảm ơn rất nhiều. 126 00:06:04,000 --> 00:06:09,000 (Vỗ tay)