Kính bạch thầy
Kính thưa quý thầy, quý sư cô,
cùng toàn thể đại chúng
Hôm nay là ngày 24 tháng 7 năm 2017
Chúng ta bước vào tuần thứ ba
của khóa tu mùa hè, mở đầu cho mùa hè
Chúng ta hãy cũng lắng nghe
ba tiếng chuông
Và khi lắng nghe tiếng chuông
ta hãy đem thân tâm trở về một khối
Ta cảm nhận bụng phồng lên
khi thở vào
và xẹp xuống khi thở ra
và ta có khả năng trở về với chính mình
trong giây phút hiện tại
Hôm nay, sư cô Chiếu Nghiêm
ngồi chuông
nên chúng ta được nghe tiếng chuông
thật vững chãi
Đại chúng rất biết ơn điều đó
Chúng ta mới được nghe
Chủ đề của tuần này là
Hạnh phúc (hỷ), niềm hạnh phúc thật sự.
Nếu nói về hạnh phúc chân thực,
thì hẳn là phải có một niềm hạnh phúc khác
không có thực
Vì vậy, cùng với nhau
chúng ta sẽ leo lên ngọn đồi của
niềm hạnh phúc đích thực, trong tuần này
Chúng ta có thể gặp rất nhiều điều thú vị
khi đi trên con đường đó
Con đường đó cũng có bùn
cũng như những ngọn cỏ xanh
Nhưng chúng ta hãy mở lòng
ta mở rộng trái tim ta
để có thể chấp nhận những điều ta gặp
Bởi vì chúng ta đang tìm
một niềm hạnh phúc sâu sắc
Chúng ta muốn tiếp xúc được
với niềm hạnh phúc sâu thẳm
Khi Sư Cô ở độ tuổi đôi mươi
Sư Cô đã quyết định tới sống trong
một tu viện ở Ấn Độ
Để làm được điều đó,
Sư Cô đã phải từ bỏ nhiều điều
Sư cô đã phải rời bỏ công việc của mình
Sư cô đã từ bỏ thu nhập của bản thân
Và vì có nhiều người cho rằng
đó là điều không hay
nên Sư Cô cũng phải từ bỏ
những lời khuyên của người khác
Sư Cô cũng phải từ bỏ rất nhiều
tiện nghi về vật chất
từ bỏ điện
nước máy
ba bữa ăn ngon một ngày
Nhưng Sư Cô đã tiếp xúc được
với một niềm hạnh phúc sâu thẳm
mà mình chưa từng bao giờ
chạm tới được
Và bởi vì có niềm hạnh phúc
Sư Cô không quá lo lắng
về những điều không có ở đó
Ngày hôm qua,
khi đại chúng đến Làng Mai
Mưa rơi xuống lều của đại chúng
Ta không có sự thoải mái về mặt vật chất
như khi ta ở nhà
nhưng cùng lúc,
đại chúng lại thấy hạnh phúc
Tại sao đại chúng thấy
mình hạnh phúc?
Bởi vì đại chúng đã tìm được
ngôi nhà tâm linh
Và đối với chúng ta, đó là một điều
vô cùng qua trọng đối với một con người
Rằng ta có một ngôi nhà tâm linh
đến mức ta có thể từ bỏ
những tiện nghi vật chất
để tìm được ngôi nhà tâm linh của mình
Khi về tới ngôi nhà tâm linh
Đại chúng gặp được rất nhiều người
cũng làm điều giống mình
những người đã từ bỏ những
tiện nghi vật chất
trong vòng một hai tuần để đến đây
Khi tới đây, đại chúng được xếp vào
các gia đình
Các gia đình phải rửa chén,
hay chà toilet cho rất nhiều người
Khi làm những việc đó ở nhà
có thể đại chúng không thấy vui vẻ gì
đại chúng làm để cho xong việc
Nhưng khi đến đây
và làm việc trong những gia đình như thế
có sự hỗ trợ lẫn nhau
đại chúng cảm nhận được
có nhiều an lạc khi làm việc
Nên mỗi năm lại có nhiều người
đến với Làng Mai hơn
Nên chúng con biết rằng,
chúng con đang trao truyền
Tất cả các thầy các sư cô ở Làng thấy
và những vị thực tập lâu dài thấy được
rằng họ đang trao truyền điều
mà người khác muốn
và điều mà người khác cần
Nên chúng ta thấy rằng,
để tiếp xúc được với hạnh phúc đích thực
đôi lúc ta phải từ bỏ
những niềm hạnh phúc nhỏ khác
Những niềm hạnh phúc và những nhu cầu
mà ta không thực sự cần tới
bởi vì những điều ta thực sự cần đến
là tình anh em, tình chị em
Và ta cần tới một con đường
tâm linh trong cuộc sống
Có lần có một vị thiền sinh trẻ
từ Paris tới đây tham dự khai hạ
Cô nói rằng
cô thường lui tới chốn tiệc tùng
nghe những bản nhạc ồn ào
Tất cả mọi người trong bữa tiệc
đều nói cười
"Họ nhìn có vẻ rất hạnh phúc"
"và có vẻ như họ đang tận hưởng"
"Nhưng khi con tới Làng Mai"
"Con nhận ra rằng, niềm hạnh phúc đó
chỉ là lớp da mỏng bên ngoài"
"Bên dưới lớp da mỏng manh ấy"
"là rất nhiều khổ đau"
Đó là một dạng hạnh phúc mà ta phải
mà ta phải tạo ra để che giấu niềm đau
Khi mới bắt đầu,
ta thực tập thở bằng bụng
Lí do tại sao ta phải đem sự chú ý
tới vùng bụng
là để không phải suy nghĩ
Thực ra trong ruột của chúng ta
có rất nhiều tế bào thần kinh
Có khi người ta gọi ruột là
"Bộ não thứ hai"
Nhưng "bộ não" đó hoạt động
khác với bộ não ở đây
Nên thật nhẹ nhàng khi ta có thể buông bỏ
được suy nghĩ của ta
và cảm nhận được bụng mình
đang phồng lên và xẹp xuống
Đó là bài tập đầu tiên
của Kinh An Ban Thủ Ý
Nhận biết hơi thở vào
và nhận biết hơi thở ra
và thưởng thức cảm thọ
về hơi thở
Bởi vì khi tâm ta quay về với hơi thở
Tâm ta cũng sẽ trở về với thân
Và ta có thể thực sự thưởng thức
việc có mặt như một khối thống nhất
Như khi thân và tâm ta
cùng với hơi thở, cả ba thứ, đều có mặt
Thân, tâm, và hơi thở
Vì vậy, khi ta thưởng thức hơi thở
ở bụng trong một khoảng thời gian
ta có thể đi vào hơi thở sâu hơn
Và ta có thể cho phép tâm ta
và hơi thở trở thành một
Ta đang nói về
việc theo dõi hơi thở
Nhưng nếu nói,
"Tôi theo dõi hơi thở của tôi"
ta sẽ có ý rằng
tâm ta và hơi thở là tách biệt
rằng tâm ta đi theo sau hơi thở
Nhưng thực ra, bài tập thứ hai
là đưa tâm và hơi thở trở thành một
Đây là tâm của ta
và đây là hơi thở vào
Tâm ta trở thành một khi ta thở vào
trở thành một với hơi thở vào
Khi hơi thở đi ra,
nó trở thành một với hơi thở ra
Nếu đại chúng muốn thử
ta có thể mời vị thủ chuông
thỉnh một tiếng chuông
và đại chúng có thể thực tập
để tâm và hơi thở vào
tâm và hơi thở ra
trở thành một
Bất cứ hơi thở vào và hơi thở ra làm gì,
tâm ta vẫn ở đó
Tâm ta không phán xét
hay cố gắng thay đổi hơi thở vào
hay hơi thở ra
Nó chỉ có mặt với hơi thở
Có nghĩa là đại chúng
nhận thức rõ ràng hơi thở vào
và hơi thở ra
và có sự phản hồi tới tâm ta
nên cũng giống như có vòng tuần hoàn
phản hồi
khi ta nhận thức được hơi thở vào và ra
và một cách vô thức,
sự ý thức đó sẽ làm cho hơi thở
có phẩm chất hơn
sâu hơn và thích thú hơn.
Ta phải thực tập khoảng 10 phút
hoặc dài hơn
Và sau khi thực tập như vậy 10 phút
ta thực tập được
hơi thở và tâm ta trở thành một với thân
nên ta cảm nhận được thân và tâm
trở thành một
Giống như tâm ta, ý thức ta
sự nhận thức của ta
có mặt trong từng tế bào của thân
và bởi vì
ta nhận thức rõ hơn về thân thể ta như vậy
đó cũng là một dạng phản hồi
từ thân tới tâm
và sự nhận thức giúp tâm ta được chữa trị
nên xin hãy thỉnh một tiếng chuông
và mong đại chúng thực tập
để hoàn toàn nhận thức được thân ta
theo cách mà sự nhận thức và tâm ta
trở thành một