Đừng có khóc nữa.
Thôi nước mắt đi.
Không được khóc.
Đứng lên đi.
Thôi uỷ mị đi.
Đừng nhõng nhẽo.
Đừng để người khác
xem thường mình.
Bình tĩnh đi.
Làm một thằng đàn ông đi.
Nói ít thôi.
Chảng ai thích
nghe mách lẻo đâu.
Đừng đặt gái lên trên anh em.
Đừng để đàn bà dắt mũi.
Mày là đàn bà à.
Thằng bêđê.
Phang đi.
Làm gì đi chứ.
Làm một thằng đàn ông đi.
Làm một thằng đàn ông đi!
Mọc cu đi!
Từ đội Đằng sau sự mô tả méo mó
làm bùng nổ một sự nam tính kiểu Mỹ
Ba từ có sức công phá
khủng khiếp nhất
mà người đàn ông nào
cũng từng nghe từ thuở bé,
là hãy làm một thằng đàn ông.
Ý niệm thế nào là nam tính
mà chúng ta đã xây dựng ở Mỹ
không cho các em trai
một cơ hội được cảm thấy yên tâm
về sự nam tính của mình.
Vì vậy, chúng ta đang bắt bọn trẻ
lúc nào cũng phải chứng tỏ điều đó.
Trong văn hoá nhóm đồng lứa của bọn trẻ
mỗi đứa đều cố chứng tỏ mình
dựa trên những gì mà
những đứa trẻ khác cố chứng tỏ,
và rốt cuộc điều mà chúng đánh mất
là điều mà mỗi đứa
thật sự mong muốn,
điều ấy đơn giản chỉ là sự gần gũi.
Khi hoà thuận, đàn ông
rất thân thiết với nhau,
nhưng khi có chút trục trặc
họ sẽ chỉ còn một mình.
Hồi cấp hai,
tôi có bốn thằng bạn rất thân.
Khi tôi vào trung học,
tôi rất chật vật
tìm một người để trò chuyện
bởi tôi cảm thấy mình không nên
tìm kiếm sự giúp đỡ.
Con chúng ta mỗi sáng thức dậy
đã phải chuẩn bị đeo mặt nạ
về cách chúng nó phải bước đến trường.
Nhiều sinh viên của chúng tôi không biết làm thế nào
để cởi bỏ chiếc mặt nạ ấy
Điều bạn không muốn
người khác thấy là gì?
Gần 90% các bạn đều có
những nỗi đau và nỗi tức giận
ở mặt sau tờ giấy ấy.
Nếu bạn không bao giờ khóc
bạn sẽ khiến những cảm xúc ấy
dồn nén bên trong bạn,
và bạn sẽ không thể
bộc lộ nó ra ngoài.
Bọn trẻ tin vào một thứ văn hoá
không coi trọng những gì
chúng ta cho là nữ tính.
Nếu chúng ta ở trong một nền văn hoá
không coi trọng sự chăm sóc
không trân trọng các mối quan hệ,
không trân trọng sự cảm thông,
xã hội sẽ có những cô bé, cậu bé,
những người đàn ông
và phụ nữ hoá điên.
Hồi trung học tôi từng có
vấn đề với nỗi tức giận.
Tôi cảm thấy
như một kẻ bị ruồng bỏ.
Mỗi năm tôi bị đình chỉ
ít nhất một lần.
Chúng tôi chỉ tìm đến những rắc rối
và cố đánh nhau.
Các em trai thường có
xu hướng hành động,
dễ trở nên hung hăng.
Hầu hết người xung quanh
không hiểu đó là trầm cảm,
mà cho rằng đó là một trường hợp
rối loạn hạnh kiểm,
hoặc đơn giản là một đứa trẻ hư.
Dưới 50% trẻ em nam và đàn ông
có vấn đề tâm lý tìm kiếm sự giúp đỡ
Lúc đó tôi cảm thấy muốn từ bỏ tất cả,
đã có lúc tôi có ý định tự tử
khi tôi đang học lớp sáu.
Trong một thời gian dài
tôi cảm thấy rất cô đơn,
và thật sự đã từng
nghĩ đến chuyện tự kết liễu mình.
Mỗi ngày ở Mỹ có ít nhất
3 trẻ em trai tự tử
Dù cho đó là bạo lực sát nhân,
hay bạo lực tự tử,
người ta chỉ tìm đến
những hành vi tuyệt vọng ấy,
khi họ cảm thấy
xấu hổ và nhục nhã,
hoặc cảm thấy sẽ là
xấu hổ và nhục nhã
nếu họ không chứng tỏ
mình là đàn ông đích thực.
Nếu từ ngày đầu người ta
đã nói với bạn rằng
"đừng để người khác xem thường",
và rằng "là đàn ông
thì phải giải quyết thế này",
thì sự tôn trọng
sẽ gắn liền với bạo lực.
Nếu tôi có thể
trở nên đàn ông hơn,
thì sao tôi lại không làm?
Bạn có hiểu ý tôi không?
Nó giống như bản năng vậy.
Là một xã hội, chúng ta
đã làm hỏng các em trai như thế nào?
Vậy nên tôi phải đàn ông lên!
Đàn ông lên.
Đàn ông lên.
Đàn ông lên.
Mọc cu đi!
Hành động như một thằng đàn ông.
Làm một thằng đàn ông đi.
Làm một thằng đàn ông đi.
Vì con tôi,
tôi sẽ kết thúc
bài tường thuật siêu nam tính này ở đây.