Kính bạch thầy
Kính bạch quý thầy, quý sư cô
cùng toàn thể đại chúng
Hôm nay là ngày 03/01/2019
Chúng ta đang ở tại
Thiền đường Hội Ngàn Sao
Chùa Pháp Vân, Xóm Hạ
Hôm nay là Ngày Quán Niệm
và chúng ta cũng đang
trong tuần đầu tiên của năm mới
Con hi vọng đại chúng đang sống những
ngày hạnh phúc và tuyệt diệu của năm mới
Có đúng không ạ?
Mỗi đầu năm
Mỗi khi năm mới đến, con lại nhớ đến Thầy.
Thầy có mặt để cho chúng con một vài câu
một vài sự hướng dẫn thực tập
cho cả năm
Điều đó giúp chúng con dễ dàng tập trung
thực tập vào một chủ đề mà thầy cho
Có một năm, Thầy cho chúng con
một câu như vậy:
"Năm mới ta cũng mới"
nghĩa là ta làm mới bản thân ta
để trở thành một người mới
Nên con sẽ hướng dẫn đại chúng
làm sao để có mình mới
Đại chúng nhìn vào mình
với một bản thân mới
và nhìn người khác bằng một con mắt mới
"Tôi mới bạn mới"
"Năm mới tôi cũng mới"
"Tôi mới bạn cũng mới"
Ta phải cho người khác cơ hội
có một khởi đầu mới, để làm mới bản thân
Nếu người đó đã chuyển hóa
mà mình cứ nhìn người đó bằng
con người cũ của người đó
thì tội cho người đó lắm
và mình đã không cho người đó
cơ hội để chuyển hóa
Nên ta phải nhìn người khác
bằng con mắt mới
Ta phải nhìn người đó ở hiện tại
Khi ta nhìn một người ở hiện tại
ta đã cho người đó cơ hội để chuyển hóa
ta đã cho người đó cơ hội để làm mới
Con hi vọng rằng tất cả đại chúng có thể
làm được điều đó
Đại chúng đã từng bao giờ tự hỏi bản thân
"Sao mình không hạnh phúc?"
"Sao mình không có an lạc?"
"Tại sao sự thực tập của mình không có
sự tiến bộ, dù mình rất cố gắng?"
"Tại sao mình cứ ở trong vòng luẩn quẩn
của khổ đau?
vòng luẩn quẩn của sự tuyệt vọng?
vòng luẩn quẩn của giận dữ và thù ghét?"
"Tại sao mình cứ luẩn quẩn hoài
trong sự trách móc?
của sự phán xét?
của sự phản ứng?"
Đại chúng đã từng bao giờ tự hỏi mình
những câu hỏi đó chưa?
Xin hãy giơ tay lên
Hầu hết ai cũng thế
bao gồm cả con.
Nếu đại chúng đã từng hỏi mình những
câu hỏi đó
thì hôm nay con muốn chia sẻ với đại chúng
những điều có thể sẽ giúp đại chúng
trả lời những câu hỏi đó
Và nếu đại chúng muốn trả lời
những câu hỏi đó
đại chúng cần phải hiểu bản thân mình
nhiều hơn
Và nếu muốn hiển bản thân mình,
thì đại chúng phải có chánh niệm
Chánh niệm là trái tim của thiền tập
Ta không thể thực tập mà không có
chánh niệm
Nên, trước hết, ta cần phải có chánh niệm
Ta phải quay về với bản thân bằng hơi thở
rất đơn giản.
Quay lại vứi bản thân,
thưởng thức hơi thở vào và hơi thở ra
và tập trung vào hơi thở vào và hơi thở ra
và mỉm cười
Đại chúng có thể cười với hơi thở
và mỉm cười với nụ cười của mình
và nhận diện bất cứ điều gì
đang diễn ra trong mình
Nếu mình đang khổ đau,
hãy nhận diện rằng mình đang khổ đau
Nếu mình đang giận dữ,
hãy nhận diện rằng mình đang giận dữ
Nếu mình đang tuyệt vọng,
hãy nhận diện rằng mình đang tuyệt vọng
Chánh niệm không phải lúc nào cũng là
hạnh phúc và an lạc
Chánh niệm là nhận diện tình trạng
của bản thân
tình trạng thân thể,
cảm xúc
và tâm trí
Chánh niệm không phải là giả bộ
rằng mình không khổ đau
Và mỉm cười với bất cứ điều gì
đang phát khởi trong tâm
Ta không cần phải vật lộn với bản thân
Ta không phải chạy trốn bản thân
và ta không cần phải che giấu
cảm xúc của mình
Có mặt với bản thân,
có mặt với cảm xúc của ta
và có mặt với tâm trí ta
Bằng cách quay trở về với thân
ta có thể tự hỏi
"Ta có đủ không gian trong ta hay không?"
hay là mình bị chiếm ngự bởi điều gì khác
Nếu cảm thấy bản thân bị chiếm ngự
bởi điều gì đó,
ta có thể buông bỏ
Có không gian bên ngoài có thể
giúp ta chế tác không gian bên trong
nên hãy nhìn quanh phòng mình,
hay bàn của mình
để thấy rằng có những khoảng không gian
trên mặt bàn
có những khoảng không gian
trong phòng mình
có những khoảng không gian trong
nhà mình
Có thể trên bàn của mình
có rất nhiều đồ đạc, có ly
có ấm trà, giấy tờ
(TN: con không nghe rõ)
sách, vở, bút...
và rất chi là lộn xộn
thì ta có thể dọn bàn
Trong phòng ta
ta có thể thấy phòng ta có gọn gàng không?
Nếu không thì ta có thể dọn dẹp
Đại chúng có hay tích trữ đồ không?
đồ mà ta không dùng ấy?
trong vài tháng? hay vài năm?
Nếu có thói quen này,
hay bỏ những đồ mà mình không dùng đi
vứt chúng đi
hay là cho ai đó
bởi vì những điều đó tạo ra
không gian trong nhà
Và khi tạo ra được những khoảng không
trong nhà
nó sẽ tạo ra những khoảng không gian
trong tâm ta
Bây giờ con người có xu hướng sống
đời đơn giản
ta không cần nhiều đồ
Đồ nội thất, những đồ mà ta không dùng,
ta đem cho người khác hoặc đem bỏ đi
sau đó, ta có thể tạo ra khoảng không
trong nhà
trong gia đình ta
những điều đó thực sự sẽ ảnh hưởng
tới tâm trí ta
Đã bao giờ đại chúng nói trước biển khơi
Ta thấy rằng biển rất bao la
rất rộng lớn
và ta thấy rằng, dần đần, bản thân ta
cũng trở nên bao la và rộng lớn
Đã bao giờ đại chúng ngồi trước
những ngọn núi?
rất vững chãi
và cũng rất rộng lớn
Và dần dần, ta thấy bản thân mình
cũng thật vững chãi và rộng lớn
Trong một bài pháp thoại,
Thầy có nói rằng
"Là một công dân, ta có quyền
được ngắm núi và ngắm biển"
"Bởi vì biển và núi đều rất đẹp"
"Mà vẻ đẹp thì không thể nào vươn tới ta"
"Ta phải vươn tới
vẻ đẹp trong ta"
Khi tạo ra không gian quanh ta
rồi nhìn sâu vào bản thân mình
để thấy được điều gì
đang chiếm ngự ta
Sự trách móc chẳng hạn.
Hãy bỏ nó đi
Nếu là sự phán xét,
hãy bỏ nó đi
Ta khổ đau vì ta đang trách móc
Ta khổ đau vì ta phán xét người khác
Hoặc ta có thể lặp đi lặp lại
lặp đi lặp lại những suy nghĩ của ta
hãy bỏ tất cả những điều đó đi
và hãy tự hỏi bản thân
"Mình có đủ thời gian để
thưởng thức không gian hay không?"
"Mình có đủ thời gian để ngồi cho yên?"
Tới đây, ta cũng có thể thưởng thức
không gian, phải vậy không?
Mỗi buổi sáng, ngoài thời khóa ngồi thiền,
con ngồi yên bên bàn
nhìn ra bên ngoài qua khung cửa sổ
và thương thức khung cảnh xung quanh.
Thật sự rất đẹp
Và con thấy bản thân mình
thật thênh thang
Vậy ta có thời gian để thưởng thức
không gian?
Ta chế tác không gian và phải có
thời gian để thưởng thức không gian
Người ta nói rằng,
"Thời gian là tiền bạc"
"Thời gian là vàng bạc"
Nhưng Thầy của chúng con nói rằng
"Thời gian chính là cuộc sống"
Nếu ta không có thời gian
có nghĩa là ta chết rồi
phải vậy không?
Khi phải làm việc gì đó cho một cuộc sống
đã chết, ta trở nên căng thẳng
và phát bệnh
Khi không có thời gian,
con dễ khó chịu hơn
con dễ nổi nóng hơn,
và cũng dễ khổ đau hơn.
Thỉ thoảng các chị em hỏi con
"Sư chị/sư em cần giúp gì không?"
"Em có thể làm gì cho chị?"
"Sư em cần gì?"
và con nói rằng,
"Con cần thời gian và không gian"
Nhưng khi nói rằng con cần thời gian
và không gian
Con biết rằng trong khoảnh khắc đó,
con không có đủ thời gian và không gian
và con phải tự chế tác
thời gian và không gian cho bản thân
Nên đại chúng phải biết cân bằng bản thân
Có những lúc ta có không gian nhưng
không có thời gian
Có những lúc ta có thời gian nhưng lại
không có không gian
Hãy tưởng tượng những người đang sống
trong tù
Họ có rất nhiều thời gian,
nhưng lại không có nhiều không gian
Để giúp họ vượt qua được khổ đau và
khó khăn
Họ phải thực tập thiền
Và chính chúng ta cũng phải thực tập
thiền để cân bằng bản thân
Ta có thể làm việc ít đi,
và thưởng thức nhiều hơn
để có thể chăm sóc tốt cho bản thân
và chăm sóc cho những người khác
và hãy tự hỏi bản thân
"Mình có chậm lại chưa? Để thưởng thức."
"Liệu mình có khả năng dừng lại,
để thưởng thức?"
"Hay mình bị lôi kéo bởi những dự án,
mình bị kéo đi bởi cơn giận dữ,
bởi sự khổ đau?"
Trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta,
ta có làm gì để sống chậm lại?
ta có làm gì để có thể dừng lại
Trong góc nhỏ của con,
từ phòng sinh hoạt chung đến phòng học
có một khoảng cách rất ngắn
nhưng con luôn đi dép
Đi dép là một cách để con chậm lại
Có lúc con vội vã, có lúc đang mải
con thường không đi dép
bởi vì tốn thời gian
nên con tự cam kết với bản thân
sẽ đi dép, để mình chậm lại
Kể cả với những hành động nhỏ nhất
cũng sẽ giúp ta có những hành động lớn
Con có chiếc đồng hồ này
Chiếc đồng hồ này con tình cờ tìm được,
các chị em con không dùng nó
nên con lấy dùng
Là một tu sĩ,
mỗi năm trước khóa tu 2 tháng,
chúng con lại đổi phòng
Và khi đổi phòng, chúng con cũng thực tập
buông bỏ.
bởi vì chúng con không muốn tích trữ đồ
Mỗi người chúng con chỉ có một cái tủ
đầu giường và bàn học
nên chúng con không có nhiều chỗ để
tích trữ đồ
nên mỗi năm chúng con phải bỏ bớt đồ
các chị em bỏ thì con nhận
Sau khi nhận rồi con thấy được
năng lượng của tập khí
Thi thoảng con thấy đồ vẫn còn tốt
mà đã bỏ đi
nên con nhận về.
Rồi con giữ đồ cả mấy năm mà không dùng.
Con còn không đụng tới.
nên năm ngoái con đã bỏ nó đi.
Điều đó giúp chúng ta hiểu được bản thân,
hiểu được năng lượng của thói quen.
Nhưng chiếc đồng hồ này, con nhận
và giữ dùng
Con không dùng để xem giờ
mà nó giúp con nghe tiếng kim đồng hồ
tiktok tiktok
Đại chúng nghe thấy không?
Không ạ?
Nhưng nếu đặt gần tai,
đại chúng sẽ nghe được
Khi con vào giường, trước khi ngủ
con lắng nghe tiếng kim đồng hồ
Thầy nói với chúng con rấ nhiều lần
Chúng ta nên lắng nghe tiếng kim đồng hồ
tiktok tiktok
để ta có thể theo dõi hơi thở
mà con lại không làm
cho tới khi con khổ đau vô cùng
Thường thì hơi thở và nụ cười có thể
giúp ta bình tĩnh lại
giúp ta dừng lại
Dừng suy nghĩ, dừng khổ đau
Nhưng nhiều khi ta khổ quá
hơi thở không giúp được
hoặc có thể sự thực tập của ta
chưa đủ sâu sắc
nên nó chưa giúp được ta
nên ta cần phải mượn từ bên ngoài
một trong số đó là tiếng kim đồng hồ