Năm 1962, với "Mùa xuân tĩnh lặng"
của Rachel Carson,
tôi nghĩ rằng đối với những người như tôi
trong thế giới này,
chim én trong mỏ không hót.
Và câu hỏi là liệu
chúng ta không có chim không
trở thành tất yếu cho những ai
trong chúng ta đi lang thang
tìm kiếm những con chiền chiện
dường như đã biến mất.
Và câu hỏi đặt ra là,
những con chim đã hót hay chăng?
Giờ thì, tôi không phải là nhà khoa học,
điều đó thực sự rõ ràng.
Nhưng, bạn biết đấy, chúng ta vừa
thảo luận về một con chim có thể là gì
Một con chim là gì?
Thì, trong thế giới này,
đây là một con vịt cao su.
Nó đến từ California với
một biển cảnh báo
"Sản phẩm này có chứa hóa chất
được bang California cho rằng
sẽ gây ung thư và dị tật bẩm sinh
hoặc nguy hiểm khác trong sinh sản. "
Đây là một con chim.
Ai lại đi tạo ra một sản phẩm như này
và sau đó dán nhãn và đem bán cho trẻ em?
Tôi nghĩ rằng chúng ta có
một vấn đề thiết kế.
Nếu có ai đã nghe sáu giờ
diễn thuyết của tôi
tên là "Đối thoại Monticello" trên NPR
và gửi cho tôi cái này như một lời cảm ơn
"Chúng ta nhận ra rằng thiết kế
là một tín hiệu của ý định,
nhưng nó phải xảy ra trong một thế giới,
và chúng ta phải hiểu thế giới đó để
thiết kế của chúng ta hòa quyện
trong trí thông minh vốn có,
và để khi chúng ta nhìn lại
những công việc cơ bản
mà chúng ta thiết kế, một cách nào đó,
ta cần phải trở về điều kiện nguyên thủy
để hiểu hệ thống điều khiển và
các khung của một hành tinh,
và tôi nghĩ phần thú vị là
tin tốt có ở đó,
bởi vì thông tin ấy là về sự phong phú
mà không phải là tin về sự giới hạn,
và tôi nghĩ khi văn hóa của chúng ta
đang tự tra tấn chúng bây giờ
với sự chuyên chế và
các mối lo ngại về giới hạn và nỗi sợ hãi,
chúng ta có thể thêm chiều hướng khác
của sự phong phú, chính là sự kết nối
được thúc đẩy bởi mặt trời,
và bắt đầu tưởng tượng
chia sẻ cảm giác đó như thế nào. "
Đó là một món quà thú vị tôi được nhận.
Đó là một câu.
Ờm, Henry James sẽ tự hào.
Đây là - tôi đặt nó ở dưới cùng,
tất nhiên, đấy là ứng biến
Vấn đề cơ bản là, đối với tôi,
thiết kế là tín hiệu đầu tiên
của ý định của con người.
Vậy ý định của chúng ta là gì
và ý định của chúng ta sẽ là gì
Nếu chúng ta thức dậy vào một buổi sáng,
chúng ta có những thiết kế trên thế giới
thì, ý định của chúng ta sẽ là gì
khi chúng ta là loài thống trị?
Và đó không chỉ là cuộc tranh luận
về quản lý và thống trị,
bởi vì thực sự thì, sự thống trị nằm
tiềm ẩn trong quản lý
bởi vì làm sao bạn có thể thống trị
một thứ đã chết?
Và quản lý ngầm ẩn trong sự thống trị,
bởi vì sao bạn quản lý cái gì được
nếu bạn không thể thống trị nó
Vì vậy, câu hỏi là, câu hỏi đầu tiên
cho các nhà thiết kế là gì?
Bây giờ, với tư cách là người bảo vệ,
hãy giả sử nhà nước
cho phép giết người, quyền được hai mặt
và vân vân -
câu hỏi chúng ta hỏi
người giám hộ vào thời điểm này là
chúng ta cần gì để
bảo đảm xã hội,
tạo hòa bình thế giới
và bảo vệ môi trường?
Nhưng tôi không biết đó có là
cuộc tranh luận thường gặp không
Mặt khác, thương mại lại
tương đối nhanh,
có bản chất là sáng tạo, hiệu quả cao,
và về cơ bản là trung thực,
vì chúng ta không thể trao đổi
các giá trị lâu nếu
chúng ta không tin tưởng lẫn nhau.
Vì vậy, chúng tôi sử dụng các công cụ
thương mại chủ yếu cho công việc,
nhưng câu hỏi đặt trước chúng tôi là
Làm sao chúng ta yêu hết con non
của tất cả các loài cho mọi thời đại?
Và chúng tôi bắt đầu
thiết kế của với câu hỏi đó.
Vì những gì chúng tôi nhận ra
là xã hội hiện đại
có vẻ đang áp dụng một chiến lược
mang tính bi kịch.
Nếu chúng ta đến đây, nói rằng
"Chà, tôi đâu định làm
trái đất nóng trên đường tới đây"
và "Nó không nằm
trong kế hoạch của tôi"
sau đó nhận ra đó thật sự
là một phần kế hoạch
Đó là điều đang xảy ra vì chúng ta
không có kế hoạch nào khác
Và tôi đã ở Nhà Trắng cho Tổng thống Bush,
gặp gỡ các bộ phận và cơ quan liên bang
và tôi chỉ ra họ dường như
không có kế hoạch nào.
Nếu mục đích là nóng lên toàn cầu,
thì họ đang làm tốt
Nếu kết thúc là hậu duệ chúng ta
nhiễm độc thủy ngân hay
sự đi xuống của nhà máy nhiệt điện
khi họ phá Đạo luật Không khí Sạch,
thì tôi thấy các chương trình giáo dục
của chúng ta nên được định nghĩa là,
"Mọi đứa trẻ đều chết.
Không đứa trẻ nào bị bỏ lại."
(Vỗ tay)
Vì vậy, câu hỏi là,
có bao nhiêu quan chức liên bang
sẵn sàng để chuyển đến Ohio và
Pennsylvania với gia đình của họ?
Vì vậy, nếu bạn không ra được
kết thúc của gì đó tốt đẹp,
thì bạn chỉ đang làm bừa mà
không biết mục đích là gì
Vì vậy, có lẽ chúng ta cần phát triển
chiến lược để thay đổi,
mà đòi hỏi sự khiêm nhường. Và trong
công việc của tôi- một kiến trúc sư,
thật đáng tiếc khi từ
"khiêm tốn" và "kiến trúc sư"
không xuất hiện trong cùng một đoạn
kể từ "The Fountainhead."
Vì vậy, nếu bất cứ ai ở đây gặp rắc rối
với khái niệm khiêm tốn trong thiết kế,
hãy nhớ này - chúng ta đã mất 5.000 năm
để biết sử dụng bánh xe của chúng ta.
Vì vậy, như Kevin Kelly đã chỉ ra,
sẽ không có kết thúc.
Đây là một trò chơi vô tận, và chúng ta
đang chơi trong trò chơi vô tận đó.
Và chúng tôi gọi nó là
"nôi trong nôi"
và mục tiêu rất đơn giản
Đây là điều tôi trình bày với Nhà Trắng
Mục tiêu đặt ra là một thế giới
đa dạng, an toàn, lành mạnh, công bằng
với khí sạch, nước sạch, đất và năng lượng
kinh tế, công bằng, sinh thái và được
thưởng thức theo cách thanh lịch nhất.
(vỗ tay)
Bạn không thích điều gì
về thế giới như vậy?
Phần nào mà bạn lại không thích?
Và chúng tôi nhận ra
chúng tôi muốn đầy đủ sự đa dạng
mặc dù có thể khó nhớ
những gì mà De Gaulle nói
khi được hỏi Tổng thống Pháp là thế nào
Ông ấy nói, "Bạn nghĩ điều hành một
đất nước có 400 loại phô mai sẽ như nào?"
Nhưng cùng lúc, chúng tôi nhận ra sản phẩm
chúng tôi không an toàn và lành mạnh
Vì vậy, chúng tôi đã tạo các sản phẩm
và chúng tôi phân tích
hóa chất tới phần triệu
Đây là chiếc chăn hãng Pendleton
sẽ cung cấp con bạn dinh dưỡng
thay vì Alzheimer lúc về già.
Chúng ta có thể tự hỏi, công lý là gì,
và là công lý mù quáng,
hay chỉ là sự mù quáng của công lý?
Và từ khi nào mà bộ đồng phục
chuyển từ trắng sang đen?
Nước được Liên Hợp Quốc
tuyên bố là quyền con người.
Khí sạch là một điều thiết yếu
đối với bất cứ ai thở.
Có ai ở đây không thở không?
Đất sạch là một vấn đề quan trọng-
quá trình nitrat hóa,
vùng chết ở Vịnh Mexico.
Một vấn đề cơ bản mà không được giải quyết
Chúng ta đã thấy dạng thứ nhất của
năng lượng mặt trời
đã vượt qua nhiên liệu hóa thạch
dưới dạng gió
ở đây trong Đại Bình nguyên,
thế nên nguồn năng lượng chính sẽ thay đổi
Và nếu chúng ta nhớ đến Sheikh Yamani
khi ông thành lập OPEC,
họ hỏi ông, "Khi nào thời đại
dầu mỏ sẽ kết thúc?"
Tôi không chắc bạn có nhớ
câu trả lời không, nhưng đó là,
"Thời kỳ đồ đá không kết thúc
vì chúng ta hết đá."
Chúng tôi thấy rằng các công ty
làm việc có đạo đức hơn trong thế giới này
thường vượt trội hơn
Chúng tôi thấy dòng chảy của vật liệu đang
trong một viễn cảnh khá tồi tệ
Đây là một giám sát bệnh viện
từ Los Angeles, và gửi đến Trung Quốc
Người phụ nữ này sẽ tiếp xúc
với photpho độc hại,
giải phóng 1.8kg chì độc hại
vào môi trường con cô ấy sống
khi thu hồi đồng.
Mặt khác, chúng tôi cũng thấy
nhiều hi vọng
Đây là Tiến sĩ Venkataswamy từ Ấn Độ,
người đã tìm ra
cách chữa bệnh hàng loạt.
Ông đã chữa bệnh thị lực
cho hai triệu người miễn phí.
Chúng tôi thấy rằng thép của xe cũ
không thể dùng làm xe mới nữa
bởi vì các chất độc từ lớp mạ -
bismuth, antimon, đồng và vân vân.
Nó thành thép xây dựng.
Mặt khác, chúng tôi đang
làm việc với Berkshire Hathaway,
Warren Buffett và Shaw Carpet,
công ty thảm lớn nhất thế giới.
Chúng tôi đã tạo ra
một tấm thảm có thể tái chế liên tục,
xuống tới phần triệu các chất
Phần trên là nylon 6 có thể
trở về dạng caprolactam,
phía dưới là poly-olephin - nhựa nhiệt dẻo
có thể tái chế vô hạn
Bây giờ nếu tôi là chim,
tòa nhà bên trái là của nợ.
Tòa nhà bên phải, là khuôn viên
của công ty chúng tôi cho The Gap
với một đồng cỏ cổ, là một nơi có chứa
nơi làm tổ cho nó.
Đây là quê của tôi
Tôi lớn lên ở Hồng Kông,
với 6 triệu người trên 40 dặm vuông
Trong mùa khô, chúng tôi được 4 giờ nước,
4 ngày 1 lần.
Và điều thú vị về đất đai là
những người nông dân đã
canh tác cùng một mảnh đất trong 40 thế kỷ
Bạn không thể canh tác cùng
một mảnh đất trong 40 thế kỷ
mà không hiểu về dòng chảy dinh dưỡng.
Mùa hè thời bé của tôi là ở
vịnh Puget, Washington,
giữa những cái cây cổ thụ.
Ông tôi từng là người đốn gỗ
trong Olympics
Vì vậy, tôi đang trả nghiệp cho nhiều cây.
(tiếng cười)
Tôi học đại học ở Yale
và học trong một tòa theo
phong cách của Le Corbusier,
và gọi trong ngành của chúng tôi là
Kiến trúc Brutalism
Nếu chúng ta nhìn vào
thế giới của kiến trúc,
chúng ta thấy với tòa tháp
1928 của Mies cho Berlin,
câu hỏi có thể là "Vậy, mặt trời ở đâu?"
Và dù có thể đã hoạt động ở Berlin,
nhưng chúng tôi xây dựng nó ở Houston,
với cửa sổ đóng hết
Và với hầu hết các sản phẩm
mà không được thiết kế
để sử dụng trong nhà,
đây thật ra là một
buồng hơi ngạt dựng đứng
Khi đến Yale, chúng tôi gặp
cuộc khủng hoảng năng lượng đầu tiên,
tôi làm một ngôi nhà sưởi ấm
bằng mặt trời đầu tiên ở Ireland
khi là sinh viên, mà sau tôi xây-
điều sẽ khiến bạn cảm nhận
về tham vọng của tôi
Và Richard Meier, giáo viên của tôi
liên tục đến bàn của tôi để chỉ trích
và ông nói, "Bill, anh phải hiểu
năng lượng mặt trời
không liên quan gì đến kiến trúc. "
Tôi đoán ông đã không đọc Vitruvius.
Năm 1984, chúng tôi đã thực hiện
cái gọi là "văn phòng xanh" đầu tiên ở Mỹ
để bảo vệ môi trường.
Chúng tôi bắt đầu hỏi nhà sản xuất có
gì trong vật liệu của họ
Họ nói, "Chúng độc quyền
và hợp pháp, biến đi."
Việc cải thiện điều kiện trong nhà
duy nhất thực hiện ở đây lúc đó
được tài trợ bởi
công ty thuốc lá của R.J. Reynold
để chứng minh không nguy hiểm
từ khói thuốc ở nơi làm việc.
Và đột nhiên, tôi ở đây,
tốt nghiệp trung học năm 1969,
và điều này xảy ra, và chúng ta
nhận ra rằng "đi" đã biến mất
Nhớ khi chúng ta chỉ đơn giản
là "vứt rác đi" không?
Và rồi NOAA đã cho ta thấy:
bạn thấy thứ nhỏ nhỏ
màu xanh trên Hawaii chứ?
Đảo rác Thái Bình Dương đấy
Gần đây nó được kiểm tra
lượng phù du trong nước
và họ đã tìm thấy lượng nhựa nhiều gấp
sáu lần sinh vật phù du.
Khi được hỏi, họ nói, "Nó như một
nhà vệ sinh khổng lồ không xả được nước."
Có lẽ đó là "bỏ đi".
Vì vậy, chúng tôi đang tìm
các quy tắc thiết kế
đây là nơi có sự đa dạng cây nhất
trên thế giới, Irian Jaya,
259 loài cây, và chúng tôi
đã mô tả điều đó
trong cuốn "Nôi trong nôi"
Cuốn sách làm từ polyme
Nó không phải là một cái cây
Đó là tên chương đầu
"Cuốn sách này không phải là một cái cây."
Bởi vì như trong thơ,
Margaret Atwood đã chỉ ra,
"chúng ta viết lại lịch sử trên da cá
bằng máu gấu "
Và với lượng lớn polymer,
điều ta thực sự cần
là xử lý chất, và để sử dụng một cái gì đó
thanh lịch như một cái cây -
Hãy tưởng tượng nhiệm vụ như thế này:
Chế tạo một thứ tạo ra O2, hút CO2
giải độc nitơ, lọc nước, tích lũy
năng lượng mặt trời làm năng lượng
làm ra đường và thực phẩm,
tạo ra vi khí hậu,
thay đổi màu sắc theo mùa và tự sinh sản.
Chà, tại sao ta không chặt nó
xuống và viết lên?
(tiếng cười)
Vì vậy, chúng tôi đang xem xét
các tiêu chí tương tự
ở hầu hết mọi người:
Có thể chi trả không?
Nó có hoạt động không? Họ thích nó không?
Chúng tôi đang thêm kiểu kiến trúc
Jeffersonian, và từ Charlottesville,
nơi tôi được sống trong một ngôi nhà
thiết kế bởi Thomas Jefferson
Chúng ta đang thêm sự sống,
tự do và mưu cầu hạnh phúc.
Giờ nếu chúng ta nhìn vào từ "cạnh tranh"
Tôi tin chắc đa số các bạn đã dùng nó
Hầu hết mọi người
không biết nó đến từ
từ "competere" trong Latin,
nghĩa là cùng nhau phấn đấu.
Nó có nghĩa là cách các vận động viên
Olympic tập luyện với nhau
Họ tập với nhau, và sau đó họ thi đấu.
Chị em nhà Williams thi đấu,
một người thắng giải Wimbledon
Vì vậy, chúng tôi đã xem xét
ý tưởng của cuộc thi
như một cách hợp tác để
khỏe mạnh với nhau
Và chính phủ Trung Quốc đã có,
tôi cũng đang làm việc với
chính phủ Trung Quốc
đã đồng ý ghi nhận điều này
Chúng tôi cũng xem sức sống
của kẻ mạnh nhất
không chỉ trong cạnh tranh
trong xã hội hiện đại
của việc đánh bại người khác
hay hạ gục người khác,
mà còn trong lúc tập với nhau
và xây dựng liên kết
và có sự tăng trưởng tốt.
Giờ đa số các nhà môi trường
không nói tăng trưởng là tốt,
bởi vì, trong từ điển của chúng ta,
nhựa đường là hai từ: "gán tội"
Nhưng nếu xem nhựa đường
là sự phát triển của chúng ta,
thì ta nhận ra rằng mọi thứ
chúng ta đang làm là phá hủy
hệ điều hành cơ bản của hành tinh.
Vậy nên khi ta thấy E = mc2 xuất hiện,
từ cách nhìn của nhà thơ,
ta thấy năng lượng theo vật lý,
hóa học theo khối lượng,
và đột nhiên, bạn có món sinh học này.
Chúng ta có nhiều năng lượng,
chúng ta sẽ giải quyết vấn đề đó,
nhưng vấn đề sinh học lại khó,
vì khi chúng ta bỏ đi
tất cả những vật liệu độc hại
mà chúng ta ghê tởm
chúng ta sẽ không bao giờ có thể lấy lại
Và như Francis Crick đã chỉ ra, chín năm
sau khi phát hiện DNA với ông Watson,
rằng cuộc sống phải có sự phát triển
như một điều kiện tiên quyết -
nó phải có năng lượng miễn phí,
ánh sáng mặt trời
và nó phải là một hệ thống hóa chất mở.
Vậy nên chúng ta muốn thiết bị giống như
một sinh vật sống,
chúng ta muốn tiến lên, chúng ta muốn
năng lượng từ mặt trời
và ta muốn sự trao đổi chất mở
cho các hóa chất.
Nên câu hỏi là không còn là
phát triển hay không phát triển
mà là bạn muốn phát triển cái gì?
Để thay vì chỉ đi phá hủy,
chúng ta sẽ làm ra những thứ
mà có thể có lợi,
và một ngày nào đó FDA
sẽ cho phép ta làm phô mai Pháp.
Vì vậy, chúng ta có hai vòng tuần hoàn,
và tôi làm việc với
nhà hóa học Đức, Michael Braungart,
và chúng tôi đã xác định hai vòng cơ bản.
Cái sinh học tôi tin chắc bạn hiểu,
nhưng còn cái kỹ thuật, nơi
chúng tôi lấy nguyên liệu
và đưa chúng vào chu trình kín.
Chúng tôi gọi chúng là dinh dưỡng sinh học
và dinh dưỡng kỹ thuật
Dinh dưỡng kỹ thuật sẽ theo thứ tự
của dinh dưỡng sinh học
Dinh dưỡng sinh học chỉ có thể cung cấp
cho khoảng 500 triệu người,
có nghĩa là nếu tất cả chúng ta
đều dùng xăng đan và cotton,
thế giới sẽ hết vật liệu và khô cạn.
Vì vậy, ta cần vật liệu
trong chu trình kín
nhưng ta cần phân tích
chúng tới phần triệu
cho các nguy cơ gây
ung thư, dị tật bẩm sinh, đột biến,
giảm hệ thống miễn dịch,
phân hủy sinh học, độ bền,
thành phần kim loại nặng,
kiến thức về cách
sản xuất chúng và tương tự.
Sản phẩm đầu tiên của chúng tôi là loại
vải, chúng tôi đã phân tích 8.000 hóa chất
trong ngành dệt may.
Sử dụng các bộ lọc thông minh,
chúng tôi đã loại bỏ 7.962 chất
Chúng tôi còn lại với 38 hóa chất.
Từ đó, chúng tôi đã xác định 4000
hóa chất được dùng nhiều nhất
trong sản xuất và chúng tôi sẽ
công bố dữ liệu này trong sáu tuần.
Để các nhà thiết kế trên thế giới
có thể phân tích sản phẩm của họ
xuống tới một phần triệu
để bảo vệ sức khỏe con người và sinh thái
(Vỗ tay)
Chúng tôi đã phát triển một giao thức
để các công ty có thể gửi
những yêu cầu giống nhau
xuyên suốt chuỗi cung ứng của họ,
bởi vì khi chúng tôi hỏi các
công ty nghìn tỷ đô hợp tác cùng
và hỏi "Các thứ này từ đâu?"
Họ nói "Nhà cung cấp"
"Và nó đi đâu?"
"Đến khách hàng."
Nên chúng tôi cần chút giúp đỡ
Trong loại vải đầu tiên chứa các chất -
nước tách ra đủ sạch để uống
Về phần kỹ thuật - đây là từ Shaw Carpet:
thảm tái sử dụng vô hạn.
Đây là cách nylon quay về dạng
caprolactam và lại thành thảm.
Chất từ công nghệ sinh học -
xe phiên bản U của Ford Motor,
làm theo ý tưởng tái tạo của
"nôi trong nôi"
Giày của Nike, phần trên là polyesters,
có thể tái chế vô hạn,
đáy thì có thể phân hủy sinh học.
Mang giày cũ vào, giày mới ra.
Không có kết thúc
Ý tưởng của chiếc xe là một số vật liệu
ở trong công nghiệp mãi mãi,
một số vật liệu trở lại đất
tất cả đều chạy bằng năng lượng mặt trời.
Đây là một tòa nhà tại Oberlin College
chúng tôi thiết kế
tạo ra nhiều năng lượng hơn lượng cần để
hoạt động và tự làm sạch nước
Đây là một tòa nhà của The Gap
ở San Bruno, California
có những thảm cỏ trên mái nhà.
Và đây là dự án đề ra cho Ford:
sự hồi sinh của River Rouge ở Dearborn
Đây rõ ràng là một bức ảnh màu.
Đây là những công cụ của chúng tôi
Đây là cách chúng tôi bán nó cho Ford.
Chúng tôi giữ cho Ford 35 triệu đô la
theo cách này, ngày một,
tức là tương đương với chiếc Ford Taurus
trong khoảng 4% của một đơn đặt hàng
cho những chiếc xe trị giá 900 triệu đô la
Và đây chính là mái nhà xanh
lớn nhất thế giới - 10,5 hecta
Đây là mái nhà, tiết kiệm tiền,
và đây là loài đầu tiên đến đây
Đây là chim cút
Chúng xuất hiện trong năm ngày
Và chúng tôi hiện có 350 - pound
công nhân tự động
học tiếng chim hót trên Internet.
Giao thức cho các thành phố
hiện đang được phát triển
- nhà của các chất kỹ thuật.
Vùng quê - nhà của sinh học.
Và đặt chúng lại với nhau.
Và tôi sẽ kết lại với một thành phố mới
mà chúng tôi đang thiết kế
cho chính phủ Trung Quốc.
Chúng tôi làm cho 12 thành phố
của Trung Quốc lúc này,
dựa trên ý tưởng "nôi trong nôi"
Nhiệm vụ của chúng tôi là
phát triển các giao thức cho nhà ở
cho 400 triệu người trong 12 năm.
Chúng tôi đã tính về năng lượng:
nếu họ sử dụng gạch
họ sẽ mất hết đất và đốt hết than.
Các thành phố sẽ
không năng lượng và thức ăn
Chúng tôi đã ký Biên bản ghi nhớ -
đây là Đặng Nan,
con gái Đặng Tiểu Bình -
cho Trung Quốc thông qua "nôi trong nôi"
Bởi vì nếu họ tự đầu độc,
khi làm nhà sản xuất chi phí thấp nhất,
gửi nó đến phân phối rẻ nhất - Walmart -
và sau đó chúng tôi gửi cho họ tất cả tiền
điều chúng tôi nhận được,
chúng tôi có điều mà lúc
tôi còn là một sinh viên,
được gọi là hủy diệt lẫn nhau.
Giờ chúng tôi làm bằng phân tử
Đây là thành phố của chúng tôi
Chúng tôi đang xây một thành phố mới
cạnh thành phố này; nhìn vào cảnh quan
Đây là cảnh vật.
Chúng tôi thường không làm các đồng xanh,
nhưng cái này sắp được xây dựng,
Vì vậy, họ đưa chúng tôi vào để xem xét.
Đây là kế hoạch của họ.
Đây là một lưới tem cao su mà
họ đặt ngay trên cảnh quan đó
Và họ đưa chúng tôi vào và nói,
"Bạn sẽ làm gì?"
Đây là những gì họ thu được,
một bức ảnh màu khác
Đây là hình ảnh quang cảnh hiện giờ
và đây là đề nghị của chúng tôi.
(Vỗ tay, tiếng cười)
Cách chúng tôi tiếp cận điều này
là chúng tôi xem xét
thủy văn rất cẩn thận
Chúng tôi đã nghiên cứu
hệ sinh thái cổ đại
nông nghiệp hiện tại và các giao thức
Cũng như gió và mặt trời để đảm bảo
mọi người trong thành phố
sẽ có khí sạch, nước sạch
và ánh sáng mặt trời trực tiếp
trong mọi căn hộ tại
một thời điểm nào đó trong ngày.
Sau đó chúng tôi làm các công viên và
coi chúng là cơ sở hạ tầng sinh thái
Chúng tôi bố trí các khu vực xây dựng.
Tích hợp thương mại và các ý nghĩa khác
Vì vậy, mọi người đều có trung tâm
và địa điểm để dùng
Việc di chuyển rất đơn giản,
mọi người đều có thể đi bộ tới
mọi nơi trong 5 phút
Chúng tôi có con phố hoạt động 24/7,
để luôn có một nơi làm việc.
Các hệ thống chất thải đều kết nối.
Sau khi bạn xả nước, phân của bạn sẽ đi
đến các nhà máy xử lý nước thải,
được bán như tài sản, không phải nợ.
Bởi vì ai muốn nhà máy phân bón
mà làm khí tự nhiên?
Nước được dùng để xây lại các
vùng ngập nước để phục hồi môi trường sống
Sau đó nó tạo ra khí tự nhiên,
và rồi quay trở lại thành phố
để cung cấp nhiên liệu
cho việc nấu ăn cho thành phố.
Đây là những nhà máy phân bón khí
Và sau đó tất cả phân ủ được lấy lại
đến các mái nhà của thành phố,
nơi chúng tôi cho trồng trọt
bởi vì những gì chúng tôi
làm là nâng cảnh quan thành phố
lên cao hơn để khôi phục
lại cảnh quan bản địa
lên trên mái của các tòa nhà.
Năng lượng mặt trời từ các
trung tâm nhà máy và các khu công nghiệp
với mái nhà sẽ cung cấp
năng lượng cho thành phố.
Đây là ý tưởng cho phần trên
của thành phố.
Chúng tôi đã cho đất lên mái nhà
Nông dân sẽ có những cây cầu nhỏ
để đi từ mái nhà này sang mái nhà khác
Ta sẽ sống với không gian
làm việc / sinh hoạt ở các tầng trệt
Và đây là thành phố hiện giờ,
và đây là thành phố mới.
(Vỗ tay)