WEBVTT 00:00:12.906 --> 00:00:17.375 Người tinh khôn cao tuổi tập tễnh đi về phía ngọn lửa. 00:00:18.215 --> 00:00:21.615 Những người trẻ tuổi bao quanh ông và yên lặng ngồi xuống. 00:00:22.014 --> 00:00:25.394 Họ rất nóng lòng nghe người thợ săn nổi tiểng nhất trong bộ tộc. 00:00:26.074 --> 00:00:28.855 Còn ông rất muốn chia sẻ tri thức của mình 00:00:28.855 --> 00:00:31.520 Ông ấy hắng giọng... 00:00:31.700 --> 00:00:33.680 và bắt đầu kể. 00:00:34.510 --> 00:00:38.883 "Có 25 phần trăm khả năng bắt gặp thú săn mồi ở gần sông. 00:00:39.563 --> 00:00:42.452 Mèo lớn chạy nhanh gấp đôi con người. 00:00:43.043 --> 00:00:45.712 Cây cối làm tăng gấp đôi tuổi thọ của thợ săn yếu đuối." 00:00:47.722 --> 00:00:50.784 Những người trẻ tội nghiệp... Bạn nghĩ họ có nhớ được gì không? 00:00:50.784 --> 00:00:52.722 Bạn đã bao giờ ở trong hoàn cảnh như vậy 00:00:52.722 --> 00:00:55.732 khi bạn cảm thấy chán chết vì một bài thuyết trình chưa? 00:00:56.443 --> 00:00:58.242 Còn ông thợ săn tội nghiệp đó thì sao? 00:00:58.242 --> 00:01:02.702 Ông ấy đã dành cả đời mài giũa kỹ năng săn bắn 00:01:02.702 --> 00:01:05.642 và mất quá nhiều thời gian với bài trình bày đó. 00:01:05.982 --> 00:01:09.971 Vậy mà kinh nghiệm đó sẽ mất cùng với ông 00:01:10.971 --> 00:01:13.083 vì ông không thể truyền đạt lại nó. 00:01:14.213 --> 00:01:16.422 Nếu bạn đã từng ở trong hoàn cảnh như vậy 00:01:16.422 --> 00:01:18.536 khi bạn muốn dạy ai đó điều gì 00:01:18.563 --> 00:01:21.112 nhưng không thể khiến họ nhớ được gì cả, hãy nói "Có". 00:01:21.112 --> 00:01:22.042 (Khán giả) Có! 00:01:22.042 --> 00:01:25.831 Nếu bạn đã từng cố thuyết phục ai đó về điều gì 00:01:25.840 --> 00:01:27.411 dùng luận điểm và lý lẽ, 00:01:27.411 --> 00:01:30.493 nhưng họ không lắng nghe lý lẽ hay tranh luận, hãy nói "Có". 00:01:30.547 --> 00:01:31.547 (Khán giả) Có. 00:01:31.602 --> 00:01:33.462 Điều này đã xảy ra với tất cả chúng ta. 00:01:36.124 --> 00:01:39.765 Nói đúng chưa đủ, chúng ta cần phải biết cách truyền đạt lại 00:01:39.765 --> 00:01:43.667 và để làm điều đó, thực tế và lý lẽ là không đủ. 00:01:44.305 --> 00:01:47.305 Đó là lý do những diễn giả TED nổi tiếng trên thế giới 00:01:48.305 --> 00:01:51.714 chỉ dành 25% thời lượng bài diễn thuyết để lập luận 00:01:51.934 --> 00:01:54.855 và 65% thời gian kể chuyện. 00:01:55.445 --> 00:01:56.450 Và họ đã đúng. 00:01:56.450 --> 00:01:59.645 Các câu chuyện dễ nhớ hơn thông tin từ 2 đến 10 lần. 00:01:59.834 --> 00:02:03.545 Để tôi nhắc lại, vì tôi mới đưa ra thông tin, và nó không dễ nhớ lắm. 00:02:03.974 --> 00:02:08.975 Các câu chuyện dễ nhớ hơn thông tin từ 2 đến 10 lần. 00:02:09.095 --> 00:02:12.595 Và đó là lý do các cuốn sách có ảnh hưởng trong lịch sử đều là truyện 00:02:12.985 --> 00:02:16.135 và chúng đã tạo ra những tôn giáo lớn nhất trên thế giới. 00:02:17.405 --> 00:02:19.885 Các câu chuyện có tác động mạnh. 00:02:20.965 --> 00:02:24.605 Vậy tại sao ta không sử dụng chúng nhiều hơn để giao tiếp hàng ngày? 00:02:26.784 --> 00:02:30.195 Chúng ta nên dùng chúng mọi lúc, nhưng ta lại dùng thông tin và lý lẽ. 00:02:30.195 --> 00:02:32.008 Và tôi nghĩ là có hai lý do: 00:02:32.008 --> 00:02:35.144 Thứ nhất, chúng ta không rõ tại sao các câu chuyện thu hút đến vậy. 00:02:35.144 --> 00:02:38.485 Ý tôi là chúng ta là động vật của lý trí. Ta dùng thông tin hàng ngày. 00:02:38.485 --> 00:02:39.835 Không thể tiếp tục dùng sao? 00:02:39.835 --> 00:02:40.765 Và thứ hai là 00:02:40.765 --> 00:02:44.035 Chúng ta không rõ cách tạo dựng câu chuyện dễ dàng. 00:02:44.359 --> 00:02:46.804 Và tôi luôn tự hỏi bản thân hai câu hỏi này. 00:02:46.804 --> 00:02:48.755 Cha tôi là nhà làm phim. 00:02:49.505 --> 00:02:52.705 Chúng tôi luôn nói về các câu chuyện khi ở nhà. 00:02:53.075 --> 00:02:55.815 Tôi học viết kịch bản ở cao học 00:02:56.135 --> 00:02:59.673 và còn viết một cuốn sách về cấu trúc của một câu chuyện. 00:02:59.673 --> 00:03:02.597 Điều đó dạy cho tôi cách tạo dựng câu chuyện 00:03:02.597 --> 00:03:05.145 nhưng không dạy tại sao các câu chuyện lại cuốn hút. 00:03:05.145 --> 00:03:07.624 Câu trả lời đến từ công việc của tôi. 00:03:07.624 --> 00:03:12.355 Tôi phải đọc rất nhiều về khoa học thần kinh 00:03:12.355 --> 00:03:15.312 và các câu chuyện về nó rất "điên rồ". 00:03:15.682 --> 00:03:18.444 Tôi sẽ kể cho các bạn về nó. Nhưng thay vì chỉ kể đơn thuần 00:03:18.444 --> 00:03:20.239 ta hãy làm một thí nghiệm nhỏ nhé? 00:03:20.239 --> 00:03:22.913 Trong khi tôi kể về khoa học thần kinh của các câu chuyện 00:03:22.913 --> 00:03:25.883 tôi muốn bạn phân tích điều đang diễn ra trong đầu, được chứ? 00:03:26.175 --> 00:03:27.674 Bắt đầu thôi. 00:03:29.434 --> 00:03:31.385 Nếu tôi nói "chuyển động hai chân" 00:03:31.865 --> 00:03:33.375 các bạn nghĩ đến điều gì? 00:03:34.385 --> 00:03:35.864 Đi bộ. Được rồi. 00:03:35.864 --> 00:03:38.455 Thường thì não của bạn sẽ cố giải mã các từ 00:03:38.475 --> 00:03:40.405 có thể ghép chúng lại với nhau... 00:03:41.035 --> 00:03:43.313 Một vài bộ phận sẽ được kích hoạt. 00:03:43.313 --> 00:03:45.069 Điều này khác nhau ở mỗi người. 00:03:45.069 --> 00:03:47.463 Bạn đang cố giải mã từ, tưởng tượng ra chúng... 00:03:47.465 --> 00:03:48.714 Rất khó. 00:03:49.814 --> 00:03:51.145 Nếu thay vào đó, tôi kể về 00:03:51.145 --> 00:03:53.343 một nhóm phụ nữ đang chạy. 00:03:53.343 --> 00:03:55.304 Họ đang đạp chân xuống đất 00:03:55.304 --> 00:03:57.405 cố chạy nhanh hết sức, các cơ căng hết lên 00:03:57.405 --> 00:03:59.944 gió thổi vào mặt họ. 00:04:00.954 --> 00:04:02.495 Bạn để ý chứ? 00:04:03.135 --> 00:04:04.335 Hơi khác, đúng không? 00:04:04.335 --> 00:04:06.455 Trong não bạn, chuyện gì đang xảy ra? 00:04:07.246 --> 00:04:11.069 Bộ phận sẽ khiến bạn chạy trong thực tế 00:04:11.069 --> 00:04:12.445 đã được kích hoạt. 00:04:12.765 --> 00:04:16.225 Và bộ phận giúp bạn cảm nhận làn gió thổi trên da 00:04:16.265 --> 00:04:18.106 cũng được kích hoạt. 00:04:18.236 --> 00:04:21.134 Não của bạn không phân biệt được giữa việc nghe một câu chuyện 00:04:21.152 --> 00:04:22.724 và thực sự trải nghiệm nó. 00:04:22.724 --> 00:04:23.512 Điên rồ vậy đấy. 00:04:23.512 --> 00:04:26.055 Giống như thực tế ảo vậy: các bộ phận tạo thế giới ảo 00:04:26.055 --> 00:04:29.073 và não của bạn không phân biệt được thế giới thật và ảo. 00:04:30.748 --> 00:04:33.115 Nếu như tôi kể cho bạn về ba cậu bé ác ý. 00:04:33.115 --> 00:04:36.015 Chúng đang đạp xe đuổi theo bạn và chúng muốn hại bạn. 00:04:36.015 --> 00:04:39.084 Nên bạn cố chạy, nhưng không thể vì chân bạn bị tật. 00:04:39.084 --> 00:04:41.836 Bạn vẫn cố hết sức và cuối cùng bạn đã thoát ra. 00:04:41.836 --> 00:04:43.614 Và bạn đã chạy được! 00:04:45.064 --> 00:04:46.855 Chuyện xảy ra đều là ở trong não bạn. 00:04:46.855 --> 00:04:50.375 Bạn có cảm giác mình gắn kết hơn? Bạn có cảm thấy như mình đã ở đó? 00:04:50.394 --> 00:04:52.766 Đó thực ra là những gì xảy ra trong não bạn. 00:04:52.766 --> 00:04:55.383 Cảm giác như bạn ở đó vì hoạt động não bộ của bạn 00:04:55.383 --> 00:04:57.674 giống như của nhân vật chính. 00:04:57.674 --> 00:05:01.035 Thực tế, đó cùng là hoạt động não bộ của tất cả chúng ta: tôi, bạn... 00:05:01.045 --> 00:05:05.335 Bằng cách kể chuyện, tôi đã có thể "thần giao cách cảm" truyền đạt 00:05:05.353 --> 00:05:06.904 những gì diễn ra trong não mình. 00:05:06.904 --> 00:05:09.373 Nó giống như sự đồng cảm thuần tuý. 00:05:09.373 --> 00:05:13.745 Tất cả những hoạt động não bộ này khiến câu chuyện trở nên đáng nhớ. 00:05:13.777 --> 00:05:15.964 Nó ghi dấu ấn lại trong não bạn. 00:05:16.874 --> 00:05:20.273 Vậy thì một câu chuyện là gì theo khía cạnh khoa học thần kinh? 00:05:21.755 --> 00:05:23.626 Nó là cỗ máy đồng cảm. 00:05:23.866 --> 00:05:26.993 Nó là một thiết bị giúp bạn hiểu được não người khác, 00:05:27.003 --> 00:05:29.044 trải nghiệm như họ, 00:05:29.044 --> 00:05:32.165 suy nghĩ như họ và cảm nhận như họ. 00:05:33.434 --> 00:05:36.746 Khá tuyệt, đúng không? 00:05:36.746 --> 00:05:37.805 (Khán giả) Phải! 00:05:37.805 --> 00:05:40.644 Đây là lý do các câu chuyện chứa nhiều sức mạnh, 00:05:40.644 --> 00:05:43.455 và chúng ta cần phải biết cách sử dụng nó 00:05:43.455 --> 00:05:45.565 để tạo nên những câu chuyện hay. 00:05:45.565 --> 00:05:48.724 Nếu bạn hỏi Aristotle 2000 năm trước, 00:05:48.724 --> 00:05:51.985 ông ấy sẽ nói rằng có ba phần cho một câu chuyện: đầu, thân và kết. 00:05:51.985 --> 00:05:55.305 Nhưng tôi chưa bao giờ thấy điều này sâu sắc. 00:05:55.305 --> 00:05:58.557 Chúng ta cần nhiều chi tiết hơn để xây dựng câu chuyện. 00:05:58.557 --> 00:06:01.234 Vậy thì đây là một công thức bạn có thể dùng. 00:06:01.234 --> 00:06:04.355 Nhưng tôi sẽ không nói, mà sẽ cho các bạn thấy. 00:06:04.365 --> 00:06:05.396 Có hai việc trước đó: 00:06:05.396 --> 00:06:08.695 sẽ có vài nội dung phim kinh điển bị tiết lộ. 00:06:08.715 --> 00:06:10.125 Nếu bạn chưa xem, 00:06:10.125 --> 00:06:11.653 bạn nên thấy tồi tệ, 00:06:11.653 --> 00:06:13.843 và đây chính là hình phạt cho các bạn. 00:06:15.384 --> 00:06:17.834 Thứ hai, nó sẽ diễn ra khá nhanh đấy, được chứ? 00:06:17.834 --> 00:06:19.855 Vậy hãy nắm chặt tay vào ghế... 00:06:19.855 --> 00:06:21.445 Sẵn sàng chưa? Ta bắt đầu thôi. 00:06:22.285 --> 00:06:24.903 (Bài hát mở đầu phim Vua Sư tử) 00:06:25.173 --> 00:06:27.585 Chúng ta bắt đầu ở thế giới thường. 00:06:27.585 --> 00:06:29.434 Đó là thế giới của nhân vật chính. 00:06:29.434 --> 00:06:30.773 Đó là thế giới bình thường. 00:06:30.773 --> 00:06:32.374 Nhưng có điều gì đó kỳ lạ. 00:06:32.374 --> 00:06:34.224 Điều gì đó không đúng. 00:06:34.224 --> 00:06:35.434 Cho đến khi, đột nhiên... 00:06:35.444 --> 00:06:36.155 (Tiếng gõ cửa) 00:06:36.155 --> 00:06:38.014 Một sự kiện mang tính kích động xảy ra. 00:06:39.714 --> 00:06:41.515 Đó là sự kiện ở khoảng đầu câu chuyện 00:06:41.515 --> 00:06:43.389 làm thay đổi thế giới của nhân vật chính 00:06:43.389 --> 00:06:45.536 nhưng anh ta không biết phải tiếp nhận ra sao. 00:06:45.536 --> 00:06:47.243 (Hagrid: "Con là phù thuỷ, Harry.") 00:06:47.243 --> 00:06:48.654 Đó là khi người hướng dẫn đến 00:06:48.654 --> 00:06:52.779 Ông sẽ đẩy nhân vật chính đối mặt với sự kiện mang tính kích động kia, 00:06:52.789 --> 00:06:54.052 không chạy trốn nữa 00:06:54.052 --> 00:06:56.954 và lôi anh ta ra khỏi thế giới thường 00:06:56.954 --> 00:07:00.805 vượt qua cánh cửa sang thế giới đặc biệt. 00:07:00.814 --> 00:07:01.876 Thế giới phép màu. 00:07:01.876 --> 00:07:05.654 Một thế giới mới, hoàn toàn khác biệt so với nơi mà anh ta từng biết. 00:07:05.677 --> 00:07:08.345 Ở đó, anh ta sẽ gặp đồng minh mới. 00:07:08.355 --> 00:07:10.455 (Người ngoài hành tinh: Ồ) (Buzz: Xin chào! 00:07:11.845 --> 00:07:13.685 kẻ thù mới... 00:07:13.685 --> 00:07:17.166 và anh ra sẽ bắt đầu đối mặt với thử thách mới. 00:07:18.056 --> 00:07:19.804 Cho đến khi, đột nhiên... 00:07:19.804 --> 00:07:20.894 Bùm! 00:07:20.894 --> 00:07:21.977 Điểm giữa xuất hiện. 00:07:21.977 --> 00:07:24.915 Đó là sự kiện ở khoảng giữa câu chuyện, làm thay đổi toàn bộ 00:07:24.915 --> 00:07:27.503 vì nó thay đổi cách nhân vật chính nhìn thế giới. 00:07:27.503 --> 00:07:28.803 Anh ta nhận ra mình đã nhầm 00:07:28.803 --> 00:07:31.434 nhưng không biết phải đối phó với thông tin này thế nào. 00:07:31.434 --> 00:07:33.015 Anh ta yếu. Anh ta suy nghĩ về nó 00:07:33.015 --> 00:07:36.295 còn kẻ thù lợi dụng điểm yếu này để tiến gần hơn... 00:07:36.295 --> 00:07:37.926 Chúng đang đe doạ anh ta! 00:07:37.926 --> 00:07:39.496 Chúng bao vây anh ta! 00:07:40.351 --> 00:07:42.410 Và chúng tấn công! 00:07:42.410 --> 00:07:43.991 Đây là một cơn khủng hoảng! 00:07:43.991 --> 00:07:46.470 Là điểm trầm nhất của câu chuyện. 00:07:46.470 --> 00:07:47.820 Thời điểm của các chết 00:07:47.820 --> 00:07:50.422 hoặc mất mát. 00:07:50.422 --> 00:07:52.229 Nhân vật chính gục ngã 00:07:52.229 --> 00:07:56.039 và nhận ra mình phải thay đổi điều gì đó. 00:07:56.039 --> 00:07:57.490 Đó là sự trở lại. 00:07:57.490 --> 00:07:59.151 Anh ta đang quay lại, khí thế hơn. 00:07:59.581 --> 00:08:03.520 Anh sẽ đối mặt với kẻ thù lần cuối. 00:08:03.529 --> 00:08:04.790 Nhưng giờ anh đã thay đổi 00:08:05.180 --> 00:08:08.399 nên anh có thể vươn lên tầm cao mới. 00:08:08.399 --> 00:08:11.530 Và giờ, anh ấy chiến thắng. 00:08:11.530 --> 00:08:14.349 Bây giờ chúng ta thấy hậu quả: anh ta trở về thế giới thường 00:08:14.349 --> 00:08:16.770 nơi xuất phát của mình, nhưng anh ta đã thay đổi. 00:08:16.772 --> 00:08:18.429 Nhờ đó, anh đã chiến thắng 00:08:18.429 --> 00:08:22.269 và nhờ đó, anh có được phần thưởng! 00:08:23.010 --> 00:08:25.960 Vậy đó là cấu trúc của câu chuyện, đúng không? 00:08:26.420 --> 00:08:27.509 Chúng ta đã xong. 00:08:27.929 --> 00:08:29.071 Chưa đâu. 00:08:29.251 --> 00:08:31.360 Cảm giác khá là trực quan, đúng không? 00:08:31.620 --> 00:08:32.389 Không hề. 00:08:32.389 --> 00:08:34.919 Bạn cứ hỏi một người kể chuyện nào và anh ta sẽ nói: 00:08:34.919 --> 00:08:38.030 "Hãy quên công thức đi, bạn nên làm theo cái này! 00:08:38.030 --> 00:08:40.070 Công thức sai hết rồi!" 00:08:40.070 --> 00:08:41.830 Rồi bạn hỏi một người khác, họ sẽ nói: 00:08:41.830 --> 00:08:43.745 "Gì cơ? Câu chuyện còn chẳng có ba phần. 00:08:43.745 --> 00:08:45.270 Chúng có năm, sáu... hoặc tám... 00:08:45.270 --> 00:08:46.531 hoặc 22... 00:08:46.531 --> 00:08:47.809 hoặc 31! 00:08:47.809 --> 00:08:52.000 Thực tế, có hàng trăm công thức cho câu chuyện ở ngoài kia 00:08:52.001 --> 00:08:54.011 và chẳng ai đồng ý với ai cả. 00:08:54.401 --> 00:08:58.900 Cuộc tranh luận có thể hay khi bạn viết sách hay kịch bản phim. 00:08:58.900 --> 00:09:02.989 Nhưng ta chỉ cần một công thức thôi, một cái dễ làm theo 00:09:03.559 --> 00:09:05.450 để xây dựng câu chuyện dùng hàng ngày, 00:09:05.450 --> 00:09:09.169 ta cần cái gì đơn giản hơn, cái gì đó cơ bản. 00:09:11.720 --> 00:09:15.101 Nếu các câu chuyện không phải là đường thẳng 00:09:16.631 --> 00:09:18.284 mà là đường tròn? 00:09:19.114 --> 00:09:21.880 Đường tròn theo nghĩa là đầu và cuối kết nối với nhau. 00:09:21.880 --> 00:09:24.690 Sau khi trải qua thế giới phi thường và cuộc phiêu lưu, 00:09:24.690 --> 00:09:27.019 ta quay lại với thế giới thường. 00:09:27.019 --> 00:09:30.609 Và nhờ sự đối lập, ta có thể làm nổi bật nét khác biệt. 00:09:30.609 --> 00:09:33.429 Ta có thể thấy điều đó, như ở trong Vua Sư tử. 00:09:33.439 --> 00:09:36.001 Ta bắt đầu với việc Simba được sinh ra. 00:09:36.001 --> 00:09:38.550 Sau khi trải qua một vòng đời, 00:09:38.550 --> 00:09:40.741 ta kết thúc với con của cậu ra đời. 00:09:40.741 --> 00:09:43.271 Ta thấy được điều này trong phim ''12 năm nô lệ'' 00:09:43.271 --> 00:09:45.541 ta bắt đầu với một nhóm đàn ông da màu làm nô lệ 00:09:45.541 --> 00:09:48.080 và kết thúc với một nhóm đàn ông da màu được tự do. 00:09:48.081 --> 00:09:48.970 Trong Trọng lực 00:09:48.970 --> 00:09:51.926 ta bắt đầu với một phụ nữ, một mình trong vũ trụ, nhìn Trái Đất 00:09:51.926 --> 00:09:55.490 và kết thúc với người đó, một mình, ở Trái Đất, nhìn ra vũ trụ. 00:09:56.226 --> 00:09:58.551 Trong Mad Men, 00:09:58.551 --> 00:10:01.310 tập đầu tiên của mùa đầu tiên, 00:10:01.310 --> 00:10:03.161 Don Draper không hề hạnh phúc, 00:10:03.161 --> 00:10:05.861 nhưng anh ta giải quyết một chiến dịch quảng cáo khó nhằn 00:10:05.861 --> 00:10:09.121 Và cuối cùng, bảy năm sau, ở tập cuối cùng, 00:10:09.121 --> 00:10:11.698 anh ta lại giải quyết một chiến dịch quảng cáo khó nhằn 00:10:11.698 --> 00:10:13.309 nhưng lần này anh ta hạnh phúc. 00:10:14.059 --> 00:10:15.251 Hay trong Bố già, 00:10:15.251 --> 00:10:18.520 ta bắt đầu với một đám cưới và kết thúc bằng một đám ma. 00:10:19.680 --> 00:10:21.109 Bạn có thể thấy cấu trúc 00:10:21.109 --> 00:10:23.022 của điểm đầu và điểm kết của vòng tròn. 00:10:23.022 --> 00:10:24.949 Và điều tương tự diễn ra sau đó, 00:10:24.949 --> 00:10:28.522 trong "vấn đề" và "giải pháp", sự kiện kích động và cao trào, 00:10:28.579 --> 00:10:30.889 Ví dụ, quay trở lại phim Bố già, 00:10:30.889 --> 00:10:33.438 ở phần đầu, Michael Corleone nói: 00:10:33.438 --> 00:10:37.020 "Gia đình tôi là dạng lừa đảo, nhưng tôi không giống họ." 00:10:38.009 --> 00:10:39.498 Điều ông ấy muốn nói là: 00:10:39.498 --> 00:10:43.430 "Đối với tôi, sự thành thật và phép lịch sự quan trọng hơn gia đình." 00:10:45.079 --> 00:10:46.780 Tới cuối bộ phim, 00:10:46.780 --> 00:10:51.309 ông đã giết toàn bộ kẻ thù của gia đình và nói dối vợ mình, 00:10:51.310 --> 00:10:55.129 và đặt gia đình lên trên sự thành thật và phép lịch sự. 00:10:55.129 --> 00:10:57.079 Bạn có thể thấy hình ảnh phản chiếu ở đây. 00:10:57.079 --> 00:10:59.409 Điều tương tự xảy ra trong ''Câu chuyện đồ chơi'' 00:10:59.409 --> 00:11:00.811 chúng ta bắt đầu với Buzz: 00:11:00.811 --> 00:11:04.289 anh ta hạ cánh và thách thức quyền lãnh đạo của Woody. 00:11:04.289 --> 00:11:07.761 Đến cuối câu chuyện, họ là bạn và cùng là lãnh đạo. 00:11:08.081 --> 00:11:11.471 Khuôn mẫu mà tôi đang nói đây diễn ra trong suốt câu chuyện. 00:11:11.480 --> 00:11:13.600 Nửa đầu là để khám phá vấn đề 00:11:13.600 --> 00:11:16.206 còn phần sau là để khám phá giải pháp. 00:11:16.210 --> 00:11:19.536 Đó là lý do trong câu chuyện như The Matrix 00:11:19.536 --> 00:11:22.600 taa có thể thấy các cảnh nối tiếp nhau 00:11:22.600 --> 00:11:26.289 của phần một được phản chiếu trong phần hai. 00:11:26.289 --> 00:11:28.925 Điên rồ thật! Như thể họ lấy phần một của phim đó 00:11:28.925 --> 00:11:31.860 và dùng tất cả các cảnh đó trong phần hai 00:11:31.860 --> 00:11:32.991 và lật ngược chúng lại. 00:11:36.193 --> 00:11:39.089 Giờ bạn có thể thấy câu trúc của câu chuyện rồi chứ? 00:11:39.089 --> 00:11:42.609 Nửa đầu đang phản chiếu nửa thứ hai, có sự đối xứng ở đây. 00:11:42.609 --> 00:11:45.859 Và khi nào bạn có hai phần, thì chúng cần được kết nối với nhau 00:11:45.859 --> 00:11:48.010 Và đó chính là "điểm giữa". 00:11:48.760 --> 00:11:51.010 Điểm giữa chính là sự kiện chính của câu chuyện 00:11:51.010 --> 00:11:54.292 vì nó đem đến sự thông suốt để giải quyết vấn đề. 00:11:54.292 --> 00:11:58.881 Trong Bố già, đó là lần đầu tiên Michael Corleone giết người 00:11:59.651 --> 00:12:03.860 vì thế, đặt gia đình trên phép lịch sự, và ông ta thích điều đó. 00:12:04.965 --> 00:12:07.551 Trong Vua sư tử, khi vị vua Mufasa chết 00:12:07.551 --> 00:12:10.854 con trai ông nhận ra mình không thể là một thằng nhóc nữa. 00:12:10.854 --> 00:12:14.194 Cậu sẽ phải trưởng thành và trở thành vua. 00:12:16.376 --> 00:12:20.005 Trong Câu chuyện đồ chơi, Buzz và Woody bị bắt đi và họ nhận ra 00:12:20.005 --> 00:12:22.924 nếu không dừng cãi vã thì họ sẽ chết. 00:12:24.994 --> 00:12:28.555 Trong 'Thần lực thức tỉnh', khi Rey chạm vào kiếm ánh sáng và nhận ra 00:12:28.555 --> 00:12:30.394 mình có thể là một Jedi... 00:12:32.204 --> 00:12:35.934 Đó chính là cấu trúc của câu chuyện, và bạn thấy nó như một hình tròn vậy. 00:12:35.934 --> 00:12:37.234 Đó là "cấu trúc vòng tròn". 00:12:37.234 --> 00:12:41.144 Và cấu trúc này áp dụng ở mọi nơi, không chỉ có những bộ phim tôi mới nói tới 00:12:41.144 --> 00:12:43.520 Bạn có thể thấy nó trong Hamlet, Macbeth, 00:12:43.520 --> 00:12:46.214 trên thực tế, trong hầu hết các tác phẩm của Shakespeare. 00:12:46.214 --> 00:12:48.164 Bạn có thể thấy nó xa hơn nữa 00:12:48.164 --> 00:12:51.554 Beowulf? Sử thi đầu tiên bằng tiếng Anh 00:12:51.554 --> 00:12:53.124 có cấu trúc vòng tròn. 00:12:53.564 --> 00:12:56.409 Xa hơn nữa? Cuộc đời Đức Phật thì sao? 00:12:56.529 --> 00:12:59.999 Rồi bạn có thể xem xét không chỉ truyện, mà còn các phim và truyện dài. 00:13:00.343 --> 00:13:04.294 Ví dụ, mỗi bộ ba phim Star Wars là một "vòng tròn". 00:13:04.534 --> 00:13:08.044 Cả sáu phim cũng là một vòng tròn, sáu phim đầu ấy. 00:13:08.044 --> 00:13:11.925 Còn Harry Potter, mỗi cuốn là một vòng tròn và bảy cuốn là một vòng tròn 00:13:11.925 --> 00:13:15.084 Bạn có thể thấy điều này ở cấp độ vi mô: 00:13:15.084 --> 00:13:17.914 với một câu chuyện hay, mỗi hành động, mỗi cảnh 00:13:17.914 --> 00:13:19.424 đều là một vòng tròn. 00:13:21.134 --> 00:13:24.995 Tại sao cấu trúc này lại ở khắp nơi? Tại sao ta luôn thấy nó? 00:13:24.995 --> 00:13:27.374 Nó có điều gì là cơ bản? 00:13:28.462 --> 00:13:30.625 Đó chính là cấu trúc 00:13:31.645 --> 00:13:32.885 giải quyết vấn đề. 00:13:33.445 --> 00:13:35.743 Bạn nêu ra vấn đề và khám phá nó. 00:13:35.743 --> 00:13:38.256 Bạn mang đến cái nhìn sâu sắc để giải quyết vấn đề. 00:13:38.256 --> 00:13:41.146 Bạn khám phá cái nhìn đó. Và rồi bạn giải quyết nó. 00:13:41.966 --> 00:13:44.633 Các câu chuyện nhằm để giải quyêt vấn đề. 00:13:45.303 --> 00:13:48.087 Tôi đang nói các câu chuyện là để giải quyết vấn đề 00:13:48.087 --> 00:13:51.376 và tôi cũng có nói cách đây 5 phút rằng chúng là cỗ máy đồng cảm, nhỉ? 00:13:51.376 --> 00:13:53.157 Vậy làm sao để kết hợp hai điều này? 00:13:54.247 --> 00:13:56.297 Câu chuyện là một cách 00:13:56.297 --> 00:13:58.537 để hiểu được người khác 00:13:58.537 --> 00:14:02.237 để biết cách giải quyết vấn đề. 00:14:03.278 --> 00:14:04.770 Hay nói cách khác, 00:14:04.770 --> 00:14:06.388 câu chuyện là một cách 00:14:06.998 --> 00:14:08.518 để học hỏi. 00:14:10.445 --> 00:14:12.544 Bạn thấy đấy, hàng trăm nghìn năm trước, 00:14:14.234 --> 00:14:17.692 người tinh khôn không phải loài khoẻ nhất hay nhanh nhất. 00:14:17.692 --> 00:14:20.162 Nhưng họ giải quyết vấn đề giỏi nhất. 00:14:20.162 --> 00:14:23.174 Những người thích các câu chuyện nhất 00:14:23.174 --> 00:14:26.074 có thể giải quyết nhiều vấn đề hơn. Họ trải qua nhiều thứ hơn. 00:14:26.083 --> 00:14:29.032 Họ có thể sinh nhiều con hơn, lan rộng bộ gen của họ. 00:14:29.032 --> 00:14:34.092 Và đó là cách ta phát triển để yêu các câu chuyện 00:14:34.094 --> 00:14:36.601 vì chúng dạy cho ta nhiều bài học. 00:14:38.181 --> 00:14:39.461 Người thợ săn kia, 00:14:39.461 --> 00:14:41.865 ông ấy sẽ chẳng bao giờ chia sẻ được những điểm đó. 00:14:41.865 --> 00:14:44.131 Ông ấy đáng lẽ sẽ nói: "Khi ở tuổi của các cậu 00:14:44.131 --> 00:14:48.843 một ngày tôi bị đói nên tôi vào rừng săn bắn. 00:14:48.843 --> 00:14:52.652 Khi đến gần sông, tôi thấy một con sư tử 00:14:52.652 --> 00:14:54.022 con sư tử nhìn thấy tôi... 00:14:54.022 --> 00:14:56.503 Tôi chạy, nhưng nó nhanh hơn tôi 00:14:56.503 --> 00:14:59.834 nên tôi nhảy lên cây và tự cứu mình." 00:14:59.834 --> 00:15:02.634 Rồi những người trẻ nói gì? 00:15:02.634 --> 00:15:05.863 "Ồ, mình không nên ra sông, có thú săn mồi ở đó. 00:15:05.863 --> 00:15:08.522 Mình không nên cố chạy nhanh hơn sư tử... 00:15:08.522 --> 00:15:11.402 Và nếu gặp nguy hiểm, mình cần leo lên cây." 00:15:12.262 --> 00:15:15.941 Những bài học mà có lẽ họ không bao giờ nhớ nổi 00:15:15.941 --> 00:15:18.763 giờ đã in hằn trong tâm trí họ. 00:15:19.811 --> 00:15:24.811 Bạn muốn dùng sức mạnh của câu chuyện? Hãy lắng nghe kĩ điều tôi nói. 00:15:24.811 --> 00:15:28.136 Bạn có mệt mỏi với việc dạy ai đó điều gì 00:15:28.136 --> 00:15:29.922 nhưng họ không nhớ gì hết không? 00:15:29.922 --> 00:15:32.736 Đừng nhồi thông tin cho họ, mà hãy đưa chúng vào câu chuyện! 00:15:32.736 --> 00:15:35.226 Bạn có mệt mỏi với việc thuyết phục ai về điều nào đó 00:15:35.226 --> 00:15:37.037 nhưng họ không để tâm đến lý lẽ không? 00:15:37.037 --> 00:15:41.905 Đừng nhồi nhét lý lẽ cho họ nhưng hãy dùng các câu chuyện. 00:15:42.285 --> 00:15:45.155 Nhưng đừng chỉ dùng một lần. 00:15:45.155 --> 00:15:48.155 Hãy dùng câu chuyện ở nhà, ở trường, 00:15:48.155 --> 00:15:51.185 ở nơi làm việc, ở mọi nơi, hàng ngày! 00:15:52.035 --> 00:15:58.238 Các bạn của TED, hãy có sự tò mò trí tuệ độc đáo để tìm kiếm sự thật. 00:15:59.192 --> 00:16:02.321 Hãy làm chủ khả năng kể chuyện và bạn sẽ lan toả được nó. 00:16:03.571 --> 00:16:04.832 Xin cảm ơn. 00:16:04.832 --> 00:16:07.389 (Tiếng vỗ tay)