1 00:00:01,010 --> 00:00:02,310 Vâng, Arthur C.Clarke, 2 00:00:02,310 --> 00:00:05,505 một tác giả truyện khoa học viễn tưởng nổi tiếng từ những năm 50, 3 00:00:05,505 --> 00:00:09,527 đã từng nói: "Chúng ta đánh giá quá cao công nghệ trong ngắn hạn, 4 00:00:09,527 --> 00:00:12,327 và đánh giá quá thấp chúng trong lâu dài." 5 00:00:12,327 --> 00:00:14,744 Và tôi nghĩ rằng đó là một trong những nỗi lo mà chúng ta nhận thấy 6 00:00:14,744 --> 00:00:19,326 về chuyện công việc bị mất đi do trí thông minh nhân tạo và những con robot. 7 00:00:19,326 --> 00:00:21,993 Đó là vì chúng ta đang đánh giá quá cao công nghệ trong ngắn hạn. 8 00:00:21,993 --> 00:00:27,371 Nhưng tôi cũng lo ngại về việc liệu chúng ta có tiếp cận được công nghệ mà cần thiết cho lâu dài hay không. 9 00:00:27,371 --> 00:00:33,085 Bởi vì các nhà nhân khẩu học thực sự đang để lại cho chúng ta rất nhiều công việc cần làm 10 00:00:33,085 --> 00:00:38,460 và chúng ta, xã hội của chúng ta, sẽ phải được xây dựng trên đôi vai sắt thép của robot trong tương lai. 11 00:00:38,460 --> 00:00:41,286 Vì thế, tôi lo rằng chúng ta sẽ không có đủ những con robot. 12 00:00:41,286 --> 00:00:45,925 Nhưng nỗi sợ mất việc bởi vì công nghệ đã hiện diện trong khoảng một thời gian dài. 13 00:00:45,925 --> 00:00:49,877 Trở về1957, có phim Spencer Tracy, Katharine Hepburn. 14 00:00:49,877 --> 00:00:51,325 Và bạn biết nó kết thúc thế nào rồi đấy, 15 00:00:51,325 --> 00:00:55,411 Spencer Tracy đã mang một máy tính, hệ thống máy tính năm 1957, 16 00:00:55,411 --> 00:00:57,311 để giúp đỡ các thủ thư. 17 00:00:57,311 --> 00:01:00,788 Các thủ thư trong công ty sẽ làm những việc như trả lời cho các nhà quản trị, 18 00:01:00,788 --> 00:01:04,625 "Tên con tuần lộc của ông già Noel là gì?" 19 00:01:04,625 --> 00:01:05,810 Và họ sẽ tìm kiếm thông tin đó 20 00:01:05,810 --> 00:01:08,243 Và hệ thống máy tính này sẽ giúp họ. 21 00:01:08,243 --> 00:01:12,326 Vâng tất nhiên, một máy tính vào năm 1957 sẽ chẳng giúp ích được gì nhiều. 22 00:01:12,326 --> 00:01:15,476 Các thủ thư đã lo sợ công việc của họ sẽ biến mất. 23 00:01:15,476 --> 00:01:17,125 Nhưng trên thực tế điều đó đã không xảy ra. 24 00:01:17,125 --> 00:01:22,380 Số lượng việc làm cho thủ thư tăng lên trong một thời gian dài sau năm 1957. 25 00:01:22,380 --> 00:01:25,494 Cho đến khi Internet vào cuộc, 26 00:01:25,494 --> 00:01:28,027 Các trang web và công cụ tìm kiếm cùng tham gia 27 00:01:28,027 --> 00:01:30,676 và nhu cầu cần thủ thư đã giảm xuống. 28 00:01:30,676 --> 00:01:34,883 Và tôi nghĩ rằng tất cả mọi người từ năm 1957 đã hoàn toàn đánh giá thấp 29 00:01:34,883 --> 00:01:39,643 mức độ công nghệ mà tất cả chúng ta đang có trong tay và trong hành trang của mình ngày hôm nay. 30 00:01:39,643 --> 00:01:45,360 Và chúng ta chỉ hỏi rằng: "Tên chú tuần lộc của ông già Noel là gì?" và được trả lời ngay lập tức-- 31 00:01:45,360 --> 00:01:47,111 hoặc bất cứ điều gì khác mà chúng ta muốn hỏi. 32 00:01:47,111 --> 00:01:52,710 Bằng cách này, tiền lương cho thủ thư tăng nhanh 33 00:01:52,710 --> 00:01:55,709 hơn tiền lương cho những công việc khác tại Hoa Kỳ trong cùng khoảng thời gian đó, 34 00:01:55,709 --> 00:01:59,277 bởi vì nhân viên thư viện đã trở thành đối tác của máy tính. 35 00:01:59,277 --> 00:02:02,160 Máy tính đã trở thành công cụ, và họ có nhiều công cụ để sử dụng 36 00:02:02,160 --> 00:02:04,452 và trở nên hiệu quả hơn trong thời gian đó. 37 00:02:04,452 --> 00:02:06,244 Một điều tương tự đã xảy ra trong giới văn phòng. 38 00:02:06,244 --> 00:02:08,542 Ngày trước, con người sử dụng bảng tính. 39 00:02:08,542 --> 00:02:10,876 Bảng tính là những cọc giấy dàn trải, 40 00:02:10,876 --> 00:02:13,026 và họ tính toán bằng tay. 41 00:02:13,026 --> 00:02:15,393 Nhưng có một điều thú vị theo sau. 42 00:02:15,393 --> 00:02:17,683 Với cuộc cách mạng khoảng những năm 1980 của PC, 43 00:02:17,683 --> 00:02:22,425 các chương trình bảng tính đã được điều chỉnh cho các nhân viên văn phòng, 44 00:02:22,425 --> 00:02:24,077 chứ không phải để thay thế họ, 45 00:02:24,077 --> 00:02:28,743 nó tôn trọng các nhân viên văn phòng ở khả năng lập trình. 46 00:02:28,743 --> 00:02:31,871 Do đó, nhân viên văn phòng trở thành lập trình viên của bảng tính. 47 00:02:31,871 --> 00:02:33,962 Nó gia tăng khả năng của họ. 48 00:02:33,962 --> 00:02:36,541 Họ không còn phải làm những tính toán nhàm chán, 49 00:02:36,541 --> 00:02:39,476 mà còn có thể làm cái gì đó nhiều hơn thế nữa. 50 00:02:39,476 --> 00:02:42,734 Bây giờ, chúng ta bắt đầu thấy những con robot trong cuộc sống của mình. 51 00:02:42,734 --> 00:02:45,043 Bên trái đây là PackBot từ iRobot. 52 00:02:45,043 --> 00:02:48,475 Khi các binh sĩ gặp phải những quả bom ven đường tại Iraq và Afghanistan, 53 00:02:48,475 --> 00:02:52,624 thay vì mặc áo chống bom rồi ra ngoài và dò dẫm với một cây gậy, 54 00:02:52,624 --> 00:02:54,943 như cách họ vẫn làm cho đến khoảng năm 2002, 55 00:02:54,943 --> 00:02:56,351 bây giờ họ gửi robot đến. 56 00:02:56,351 --> 00:02:58,494 Các con robot sẽ đảm đương các công việc nguy hiểm. 57 00:02:58,494 --> 00:03:03,012 Bên phải là một số TUGs từ một công ty tên là Aethon ở Pittsburgh. 58 00:03:03,012 --> 00:03:05,309 Có ở hàng trăm bệnh viện trên khắp Hoa Kỳ 59 00:03:05,309 --> 00:03:08,049 Và họ lấy các tấm trải giường bẩn đem giặt. 60 00:03:08,049 --> 00:03:09,925 Họ mang các chén đĩa bẩn trở lại nhà bếp. 61 00:03:09,925 --> 00:03:12,010 Họ mang thuốc men từ hiệu thuốc. 62 00:03:12,010 --> 00:03:14,955 Và họ giúp giải phóng các y tá và trợ lý của y tá 63 00:03:14,955 --> 00:03:18,620 khỏi công việc nhàm chán là đẩy xe công cụ loanh quanh một cách máy móc 64 00:03:18,620 --> 00:03:20,693 mà dành nhiều thời gian với các bệnh nhân. 65 00:03:20,693 --> 00:03:25,392 Trong thực tế, các robot đã trở nên phổ biến trong cuộc sống chúng ta bằng nhiều cách. 66 00:03:25,392 --> 00:03:30,660 Nhưng tôi nghĩ rằng đi kèm với các robot từ nhà máy, người ta cũng có đâu đó nỗi sợ 67 00:03:30,660 --> 00:03:34,767 bởi vì robot nhà máy thì nguy hiểm để tiếp cận. 68 00:03:34,767 --> 00:03:39,592 Để lập trình chúng, bạn phải hiểu vector sáu chiều và quaternions (bộ bốn). 69 00:03:39,592 --> 00:03:42,742 Và những người bình thường không thể tương tác với chúng. 70 00:03:42,742 --> 00:03:45,361 Và tôi nghĩ rằng đó là loại công nghệ đi sai hướng. 71 00:03:45,361 --> 00:03:48,994 Nó đã thay thế nhân viên bằng công nghệ. 72 00:03:48,994 --> 00:03:52,093 Và tôi nghĩ rằng chúng ta thực sự cần phải nhìn vào công nghệ 73 00:03:52,093 --> 00:03:54,195 theo cách mà các công nhân bình thường có thể tương tác với chúng. 74 00:03:54,195 --> 00:03:57,875 Và vì vậy tôi muốn nói với bạn, ngày hôm nay, về Baxter, người mà chúng ta vẫn hay nhắc đến. 75 00:03:57,875 --> 00:04:02,120 Và Baxter, tôi thấy, như một làn sóng đầu tiên của robot 76 00:04:02,120 --> 00:04:06,410 là những người bình thường có thể tương tác với trong một thếp lập công nghiệp hóa. 77 00:04:06,410 --> 00:04:07,943 Thế nên, Baxter ở đây. 78 00:04:07,943 --> 00:04:10,759 Đây là Chris Harbert từ Rethink Robotics 79 00:04:10,759 --> 00:04:12,295 Chúng tôi có một băng chuyền ở kia. 80 00:04:12,295 --> 00:04:15,146 Và nếu ánh sáng không quá chói -- 81 00:04:15,146 --> 00:04:19,192 Ah, ah! Nó kìa. Nó bốc dỡ những đồ vật khỏi băng chuyền. 82 00:04:19,192 --> 00:04:22,042 Nó sẽ mang chúng lại đây và đặt xuống. 83 00:04:22,042 --> 00:04:25,341 Và sau đó nó sẽ quay trở lại, tiếp cận với một đồ vật khác. 84 00:04:25,341 --> 00:04:29,189 Điều thú vị là Baxter có một số phản ứng cơ bản chung. 85 00:04:29,189 --> 00:04:31,410 Tiện thể, điều gì đang xảy ra với đôi mắt thế? 86 00:04:31,410 --> 00:04:32,910 Đôi mắt là trên màn hình đó. 87 00:04:32,910 --> 00:04:35,659 Cặp mắt nhìn về phía trước, nơi con robot sẽ di chuyển tới. 88 00:04:35,659 --> 00:04:37,527 Vì vậy một người đang tương tác với robot 89 00:04:37,527 --> 00:04:41,093 sẽ biết được nơi nó sẽ đi tới và sẽ không ngạc nhiên bởi những chuyển động của nó. 90 00:04:41,093 --> 00:04:43,910 Kìa Chris đã lấy đồ vật ra khỏi bàn tay của nó, 91 00:04:43,910 --> 00:04:46,142 và Baxter đã không đi và cố gắng đặt nó xuống; 92 00:04:46,142 --> 00:04:48,494 nó đã trở lại và nhận ra nó phải có được một vật khác. 93 00:04:48,494 --> 00:04:51,661 Thông thường, nó đi và chọn các món đồ. 94 00:04:51,661 --> 00:04:53,454 Và Baxter thì an toàn để tương tác, 95 00:04:53,454 --> 00:04:56,219 Bạn sẽ không muốn làm điều này với một robot công nghiệp hiện tại. 96 00:04:56,219 --> 00:04:58,411 Nhưng với Baxter, mọi việc sẽ ổn cả. 97 00:04:58,411 --> 00:05:02,309 Nó cảm nhận được lực và hiểu rằng Chris ở đó. 98 00:05:02,309 --> 00:05:05,161 và không đẩy anh ta ra và làm đau anh. 99 00:05:05,161 --> 00:05:08,456 Nhưng tôi nghĩ rằng những điều thú vị nhất về Baxter là giao diện người dùng. 100 00:05:08,456 --> 00:05:11,802 Và vì vậy Chris sẽ đến và bắt lấy cánh tay kia bây giờ. 101 00:05:11,802 --> 00:05:17,216 Và khi anh ấy bắt lấy cánh tay, nó đi vào chế độ không trọng lực. 102 00:05:17,216 --> 00:05:19,292 và đồ họa hiện lên trên màn hình. 103 00:05:19,292 --> 00:05:23,826 Bạn có thể thấy một số biểu tượng ở bên trái của màn hình hiện thị về cánh tay phải của nó. 104 00:05:23,826 --> 00:05:26,620 Anh ấy sẽ đặt một cái gì đó vào bàn tay của nó, anh ấy sẽ mang nó tới đây, 105 00:05:26,620 --> 00:05:31,642 bấm nút và buông tay khỏi món đồ anh đang giữ. 106 00:05:31,642 --> 00:05:36,210 Và con robot nhân ra, ah, anh ta ám chỉ rằng tôi muốn đặt mọi thứ xuống. 107 00:05:36,210 --> 00:05:37,910 Nó đặt một biểu tượng nhỏ ở kia. 108 00:05:37,910 --> 00:05:43,821 Anh ta đến đây, và nắm chặt những ngón tay với nhau, 109 00:05:43,821 --> 00:05:47,743 và robot suy luận rằng, ah, bạn muốn một đồ vật để cho tôi cầm lên. 110 00:05:47,743 --> 00:05:49,542 Điều đó tạo nên một biểu tượng màu xanh ở kia. 111 00:05:49,542 --> 00:05:54,537 Anh ấy sẽ vạch ra phần diện tích nơi con robot nên chọn đồ vật để nâng lên. 112 00:05:54,537 --> 00:05:59,327 Nó sẽ chỉ di chuyển xung quanh, và robot sẽ hiểu ra đó là khu vực tìm kiếm. 113 00:05:59,327 --> 00:06:01,203 Anh ấy không phải chọn từ trình đơn. 114 00:06:01,203 --> 00:06:04,360 Và bây giờ anh ấy sẽ đi ra và vẽ ra hình dạng của món đồ đó. 115 00:06:04,360 --> 00:06:06,076 trong khi chúng ta tiếp tục nói chuyện. 116 00:06:06,076 --> 00:06:08,288 Vì vậy, khi chúng ta tiếp tục ở đây, 117 00:06:08,288 --> 00:06:10,459 Tôi muốn cho bạn biết về nó sẽ là như thế nào trong các nhà máy. 118 00:06:10,459 --> 00:06:11,943 Các robot chúng ta đang vận chuyển mỗi ngày. 119 00:06:11,943 --> 00:06:13,493 đi đến các nhà máy từ khắp đất nước. 120 00:06:13,493 --> 00:06:14,675 Đây là Mildred. 121 00:06:14,675 --> 00:06:16,241 Mildred là một công nhân nhà máy ở Connecticut. 122 00:06:16,241 --> 00:06:18,620 Cô làm việc trong dây chuyền từ hơn 20 năm nay. 123 00:06:18,620 --> 00:06:21,963 Một giờ sau khi cô ấy thấy con robot công nghiệp đầu tiên của mình, 124 00:06:21,963 --> 00:06:25,023 cô ấy đã lập trình nó để làm một số công việc trong nhà máy. 125 00:06:25,023 --> 00:06:27,454 Cô biết mình thực sự thích những con robots này. 126 00:06:27,454 --> 00:06:32,124 Và nó đã làm các công việc lặp đi lặp lại đơn giản mà cô đã phải làm trước đây. 127 00:06:32,124 --> 00:06:33,962 Bây giờ cô ấy để robot làm việc đó. 128 00:06:33,962 --> 00:06:36,526 Khi chúng tôi lần đầu tiên đến nói chuyện với những người trong nhà máy 129 00:06:36,526 --> 00:06:39,360 về cách làm thế nào để chúng tôi có thể làm những con robots tương tác tốt hơn, 130 00:06:39,360 --> 00:06:40,926 một trong những câu hỏi mà chúng tôi đã đặt ra cho họ, 131 00:06:40,926 --> 00:06:43,371 "Bạn có muốn con bạn làm việc trong một nhà máy?" 132 00:06:43,371 --> 00:06:47,743 Câu trả lời phổ biến là "Không, tôi muốn một công việc tốt hơn cho con em tôi." 133 00:06:47,743 --> 00:06:51,120 Và kết quả là, Mildred là điển hình 134 00:06:51,120 --> 00:06:52,975 của những công nhân nhà máy ngày nay tại Hoa Kỳ. 135 00:06:52,975 --> 00:06:55,160 Họ đang già, và họ ngày càng già và già hơn. 136 00:06:55,160 --> 00:06:57,725 Không có nhiều người trẻ đến nhà máy làm việc. 137 00:06:57,725 --> 00:07:01,041 Và khi nhiệm vụ của họ trở nên nặng nề hơn, 138 00:07:01,041 --> 00:07:04,134 chúng ta cần phải cung cấp cho họ các công cụ mà họ có thể cộng tác, 139 00:07:04,134 --> 00:07:05,944 do đó, họ có thể là một phần của giải pháp, 140 00:07:05,944 --> 00:07:10,795 rồi họ có thể tiếp tục làm việc và chúng tôi có thể tiếp tục sản xuất ở Mỹ. 141 00:07:10,795 --> 00:07:14,860 Và với tầm nhìn của chúng tôi thì Mildred từ người công nhân dây chuyền 142 00:07:14,860 --> 00:07:17,777 sẽ trở thành một huấn luyện robot. 143 00:07:17,777 --> 00:07:18,922 Cô chuyển đổi vai trò, 144 00:07:18,922 --> 00:07:23,509 như là nhân viên văn phòng của những năm 1980 nâng tầm cuộc chơi của mình. 145 00:07:23,509 --> 00:07:27,593 Chúng tôi không cho họ những công cụ mà họ cần phải nghiên cứu trong nhiều năm liền để có thể sử dụng. 146 00:07:27,593 --> 00:07:31,037 Đó là những công cụ mà họ chỉ học cách hoạt động trong vòng vài phút. 147 00:07:31,037 --> 00:07:35,826 Có hai nguồn lực lớn đều tự nguyện nhưng không thể tránh khỏi. 148 00:07:35,826 --> 00:07:38,203 Đó là biến đổi khí hậu và nhân khẩu học. 149 00:07:38,203 --> 00:07:40,870 Nhân khẩu học thực sự sẽ thay đổi thế giới của chúng ta. 150 00:07:40,870 --> 00:07:44,832 Đây là tỷ lệ phần trăm những người ở độ tuổi đi làm. 151 00:07:44,832 --> 00:07:46,795 Và tỉ lệ đó đi xuống một chút trong 40 năm qua. 152 00:07:46,795 --> 00:07:50,675 Nhưng trong 40 năm tiếp theo, nó sẽ thay đổi đáng kể, ngay cả ở Trung Quốc. 153 00:07:50,675 --> 00:07:56,002 Tỷ lệ phần trăm của người ở độ tuổi lao động sẽ giảm đáng kể. 154 00:07:56,002 --> 00:08:01,092 Và xảy ra theo một cách khác, số người ở tuổi nghỉ hưu tăng lên rất nhanh, rất nhanh. 155 00:08:01,092 --> 00:08:05,429 khi mà thế hệ được sinh ra sau chiến tranh giờ đã đến tuổi nghỉ hưu. 156 00:08:05,429 --> 00:08:08,977 Đó có nghĩa là sẽ có nhiều người hơn với ít tiền an sinh xã hội hơn. 157 00:08:08,977 --> 00:08:11,610 cạnh tranh trong các dịch vụ. 158 00:08:11,610 --> 00:08:15,661 Nhưng hơn thế nữa, chúng ta già đi và yếu hơn 159 00:08:15,661 --> 00:08:17,910 và chúng ta không thể làm tất cả các công việc mà mình đã từng làm. 160 00:08:17,910 --> 00:08:21,623 Nếu chúng ta nhìn vào các số liệu thống kê về tuổi của những người chăm sóc, 161 00:08:21,623 --> 00:08:26,093 trước mắt chúng ta những người chăm sóc ngày một già hơn. 162 00:08:26,093 --> 00:08:28,092 Điều đó xảy ra theo thống kê vào thời điểm này. 163 00:08:28,092 --> 00:08:34,030 Và nếu như lượng người trên tuổi nghỉ hưu ngày một già hơn và tăng lên, 164 00:08:34,030 --> 00:08:36,057 sẽ có ít người để chăm sóc họ. 165 00:08:36,057 --> 00:08:38,676 Và tôi nghĩ rằng chúng ta thực sự cần sự giúp đỡ của những con robots. 166 00:08:38,676 --> 00:08:41,911 và tôi không có ý nói những con robots như là những người bầu bạn. 167 00:08:41,911 --> 00:08:45,192 Tôi muốn nói tới những con robots để làm những công việc đơn giản cho chúng ta. 168 00:08:45,192 --> 00:08:46,861 những công việc trở nên khó hơn khi chúng ta già hơn. 169 00:08:46,861 --> 00:08:49,726 Lấy thực phẩm từ trong xe, lên cầu thang, vào nhà bếp. 170 00:08:49,726 --> 00:08:52,121 Hoặc thậm chí, khi chúng ta già đi nhiều hơn, 171 00:08:52,121 --> 00:08:55,209 lái xe của mình để đi thăm người khác. 172 00:08:55,209 --> 00:09:01,576 Và tôi nghĩ rằng robot mang lại cho con người một cơ hội để có địa vị khi chúng ta già đi 173 00:09:01,576 --> 00:09:05,125 bằng cách kiểm soát của các giải pháp robot. 174 00:09:05,125 --> 00:09:08,510 Vì vậy, họ sẽ không phải dựa vào những người ngày càng trở nên khan hiếm để giúp họ. 175 00:09:08,510 --> 00:09:15,402 Và vì vậy tôi thực sự nghĩ rằng chúng ta sẽ chi tiêu nhiều thời gian hơn 176 00:09:15,402 --> 00:09:17,703 với các robot như Baxter 177 00:09:17,703 --> 00:09:24,397 và làm việc với các robot như Baxter trong cuộc sống hàng ngày của mình. Và rằng chúng ta sẽ... 178 00:09:24,397 --> 00:09:26,877 Ở đây, Baxter, tốt đấy. 179 00:09:26,877 --> 00:09:31,121 Và dẫn đến việc tất cả chúng ta sẽ dựa vào robot trong 40 năm nữa. 180 00:09:31,121 --> 00:09:33,287 như là một phần cuộc sống hàng ngày của chúng ta. 181 00:09:33,287 --> 00:09:34,581 Cảm ơn rất nhiều. 182 00:09:34,581 --> 00:09:37,576 (Vỗ tay)