1 00:00:00,920 --> 00:00:02,160 Cách đây một năm 2 00:00:02,840 --> 00:00:05,216 lần thứ 3 trong đời, não tôi ngừng hoạt động. 3 00:00:05,240 --> 00:00:09,520 Tôi đã trải qua một cuộc tiểu phẩu, và não tôi chìm đắm trong chất gây mê 4 00:00:10,520 --> 00:00:13,856 Tôi nhớ cảm giác tách rời và vỡ vụn 5 00:00:13,880 --> 00:00:14,970 và sự lạnh lẽo. 6 00:00:14,970 --> 00:00:18,060 Và rồi tôi tỉnh lại, dù mơ hồ và mất phương hướng, 7 00:00:18,060 --> 00:00:19,690 nhưng cuối cùng thì cũng tỉnh lại. 8 00:00:19,690 --> 00:00:22,096 Mỗi khi bạn tỉnh dậy từ một giấc ngủ sâu, 9 00:00:22,120 --> 00:00:25,376 bạn sẽ cảm thấy lẫn lộn về thời gian hoặc lo lắng về việc ngủ quên, 10 00:00:25,400 --> 00:00:28,136 nhưng luôn có một cảm giác về thời gian trôi qua, 11 00:00:28,160 --> 00:00:30,376 về sự tiếp nối giữa trước đó và bây giờ. 12 00:00:30,400 --> 00:00:32,616 Hồi tỉnh sau gây mê mang một cảm giác rất khác 13 00:00:32,640 --> 00:00:35,136 Tôi có thể đã trải qua 5 phút, 5 giờ, 14 00:00:35,160 --> 00:00:36,576 5 năm hay thậm chí 50 năm. 15 00:00:36,600 --> 00:00:38,446 Đơn giản lúc đó tôi không có nhận thức. 16 00:00:38,446 --> 00:00:40,220 Đó là một sự lãng quên hoàn toàn. 17 00:00:40,240 --> 00:00:42,296 Gây mê -- là một loại ma thuật hiện đại. 18 00:00:42,320 --> 00:00:45,496 nó biến con người thành đồ vật, 19 00:00:45,520 --> 00:00:47,520 và biến lại thành con người. 20 00:00:47,544 --> 00:00:48,776 Và quá trình này 21 00:00:48,800 --> 00:00:52,370 là một trong những bí ẩn tuyệt vời nhất của khoa học và triết học. 22 00:00:52,400 --> 00:00:54,016 Nhận thức xảy ra như thế nào? 23 00:00:54,040 --> 00:00:56,256 Bằng cách nào đó, trong mỗi bộ não, 24 00:00:56,280 --> 00:00:59,176 hoạt động kết nối của hàng tỷ nơ ron, 25 00:00:59,200 --> 00:01:02,216 và mỗi nơ ron là một cỗ máy sinh học nhỏ bé, 26 00:01:02,240 --> 00:01:04,056 đang tạo nên trải nghiệm nhận thức. 27 00:01:04,080 --> 00:01:06,016 Không phải là bất kỳ nhận thức nào 28 00:01:06,040 --> 00:01:08,421 đó chính là nhận thức của bạn ngay tại lúc này đây 29 00:01:08,445 --> 00:01:09,645 Điều đó xảy ra thế nào? 30 00:01:10,560 --> 00:01:12,616 Việc trả lời câu hỏi này rất quan trọng 31 00:01:12,640 --> 00:01:15,496 vì đó là tất cả nhận thức cho mỗi chúng ta. 32 00:01:15,520 --> 00:01:17,520 Không có nó sẽ không có thế giới, 33 00:01:17,580 --> 00:01:18,950 không có cái tôi, 34 00:01:18,950 --> 00:01:20,320 không có gì cả. 35 00:01:20,320 --> 00:01:23,177 Khi ta đau khổ, chúng ta nhận thức được nó 36 00:01:23,177 --> 00:01:25,417 dù qua tinh thần hay thể xác 37 00:01:26,400 --> 00:01:29,336 Và nếu chúng ta có thể trải nghiệm được niềm vui hay nổi đau, 38 00:01:29,360 --> 00:01:30,720 còn động vật thì sao? 39 00:01:30,720 --> 00:01:32,736 Có thể chúng cũng có nhận thức phải không? 40 00:01:32,760 --> 00:01:34,416 Chúng cũng có cảm nhận về cái tôi? 41 00:01:34,440 --> 00:01:37,576 Khi máy tính trở nên nhanh hơn và thông minh hơn, 42 00:01:37,600 --> 00:01:39,770 sẽ đến một thời điểm nào đó không xa 43 00:01:39,770 --> 00:01:42,936 khi iPhone của tôi có được ý thức về sự tồn tại của chính nó. 44 00:01:42,960 --> 00:01:46,280 Tôi nghĩ viễn cảnh cho trí tuệ nhân tạo có ý thức còn khá xa vời. 45 00:01:46,280 --> 00:01:49,270 Và tôi nghĩ đến điều đó vì nghiên cứu của tôi mách bảo tôi 46 00:01:49,270 --> 00:01:52,210 rằng ý thức không liên quan nhiều đến sự thông minh thuần túy 47 00:01:52,210 --> 00:01:57,616 mà liên quan nhiều đến bản chất tự nhiên của ta như là một tổ chức sống biết thở. 48 00:01:57,640 --> 00:02:00,336 Ý thức và sự thông minh là những thứ rất khác nhau. 49 00:02:00,360 --> 00:02:04,330 Bạn không cần phải thông minh thì mới biết đau khổ, nhưng trước hết bạn phải sống. 50 00:02:04,420 --> 00:02:06,470 Trong câu chuyện tôi sắp kể, 51 00:02:06,470 --> 00:02:09,200 kinh nghiệm về ý thức của chúng ta về thế giới xunh quanh, 52 00:02:09,200 --> 00:02:10,616 và về chính cái tôi trong đó, 53 00:02:10,639 --> 00:02:13,176 là một loại ảo giác có kiểm tra 54 00:02:13,200 --> 00:02:17,040 nó xảy ra nhờ vào chính vì cơ thể sống của chúng ta. 55 00:02:17,840 --> 00:02:21,176 Có lẽ các bạn đã nghe nói là chúng ta không biết gì 56 00:02:21,200 --> 00:02:23,936 về cách não và cơ thể tạo ra sự nhận thức. 57 00:02:23,960 --> 00:02:27,096 Và người ta thậm chí còn nói nó vượt ra ngoài tầm của khoa học. 58 00:02:27,120 --> 00:02:28,336 Nhưng thực ra, 59 00:02:28,360 --> 00:02:32,496 25 năm qua đã chứng kiến sự bùng nổ của công trình khoa học về lĩnh vực này. 60 00:02:32,520 --> 00:02:35,296 Nếu bạn đến phòng thí nghiệm của tôi tại đại học Sussex, 61 00:02:35,320 --> 00:02:38,480 bạn sẽ thấy các nhà khoa học của nhiều chuyên ngành 62 00:02:39,200 --> 00:02:41,120 và đôi khi có cả các triết gia. 63 00:02:41,800 --> 00:02:45,776 Tất cả chúng tôi cố gắng tìm hiểu cách ý thức hoạt động 64 00:02:45,800 --> 00:02:47,890 và điều gì xảy ra khi nó bị nhầm lẫn. 65 00:02:47,890 --> 00:02:50,016 Và cách làm rất đơn giản. 66 00:02:50,040 --> 00:02:52,016 Tôi mời các bạn nghĩ về ý thức 67 00:02:52,040 --> 00:02:54,256 như là bạn nghĩ về sự sống. 68 00:02:54,280 --> 00:02:56,896 Trước hết, mọi người nghĩ bản chất của sự sống 69 00:02:56,920 --> 00:02:59,536 có thể không được giải thích bởi vật lý và hóa học-- 70 00:02:59,560 --> 00:03:02,430 rằng sự sống phải phức tạp hơn vấn đề hóa học nhiều. 71 00:03:02,440 --> 00:03:04,290 Nhưng rồi không ai nghĩ như vậy nữa. 72 00:03:04,290 --> 00:03:06,166 Khi các nhà sinh học tham gia nhiên cứu 73 00:03:06,166 --> 00:03:08,616 về việc giải thích các đặc tính của các tổ chức sống 74 00:03:08,640 --> 00:03:10,456 trong mức độ vật lý và hóa học-- 75 00:03:10,480 --> 00:03:13,536 mọi thứ như là sự trao đổi chất, sinh sản, cân bằng vật lý-- 76 00:03:13,560 --> 00:03:17,376 bí ẩn của định nghĩa sự sống bắt đầu được khai phá, 77 00:03:17,400 --> 00:03:20,456 và người ta không nhắm tới các giải pháp huyền bí nữa, 78 00:03:20,480 --> 00:03:23,210 như là một sức mạnh của sự sống hay là lực đẩy sự sống. 79 00:03:23,210 --> 00:03:25,360 Vậy sự sống cũng như ý thức. 80 00:03:25,360 --> 00:03:28,056 Một khi chúng ta bắt đầu giải thích những đặc tính của nó 81 00:03:28,080 --> 00:03:31,776 trong phạm vi mọi sự xảy ra bên trong não và cơ thể, 82 00:03:31,800 --> 00:03:35,216 thì sự huyền bí về ý thức 83 00:03:35,240 --> 00:03:36,976 hình như bắt đầu được giải mã. 84 00:03:37,000 --> 00:03:38,720 Ít ra là một phác họa. 85 00:03:39,280 --> 00:03:40,536 Vậy chúng ta bắt đầu nhé. 86 00:03:40,560 --> 00:03:42,536 Đặc tính của ý thức là gì? 87 00:03:42,560 --> 00:03:45,084 Khoa học về ý thức nên cố gắng giải thích điều gì? 88 00:03:45,960 --> 00:03:49,656 Ngày nay, tôi thường nghĩ về ý thức trong 2 hướng khác nhau. 89 00:03:49,680 --> 00:03:52,056 Ta có những trải nghiệm về thế giới xung quanh, 90 00:03:52,080 --> 00:03:54,296 nhờ ánh sáng, âm thanh và mùi vị, 91 00:03:54,320 --> 00:03:58,240 còn có những tín hiệu đa xúc cảm, toàn cảnh, 3 chiều, tràn ngập các bộ phim. 92 00:03:58,580 --> 00:04:00,550 Và còn có ý thức về chính mình. 93 00:04:00,550 --> 00:04:03,536 Đó là kinh nghiệm về chính bản thân mình của bạn và của tôi. 94 00:04:03,560 --> 00:04:05,576 Nhân vật chính trong phim, 95 00:04:05,600 --> 00:04:08,960 và có thể phương diện ý thức mà chúng ta bám vào rất chặt chẽ. 96 00:04:09,840 --> 00:04:12,296 Hãy bắt đầu với kinh nghiệm về thế giới quanh ta, 97 00:04:12,320 --> 00:04:16,055 và với ý tưởng quan trọng của não là động cơ ban đầu. 98 00:04:16,079 --> 00:04:17,839 Hãy tưởng tượng mình là bộ não. 99 00:04:17,880 --> 00:04:19,869 Bạn bị nhốt trong hộp sọ, 100 00:04:19,869 --> 00:04:22,496 cố hình dung những gì đang xảy ra ở thế giới bên ngoài. 101 00:04:22,520 --> 00:04:25,536 Không có ánh sáng trong hộp sọ. Âm thanh cũng không. 102 00:04:25,560 --> 00:04:28,336 Tất cả chúng ta có là những dòng xung điện 103 00:04:28,360 --> 00:04:30,890 mà chỉ được truyền gián tiếp từ bên ngoài, 104 00:04:30,890 --> 00:04:33,010 dù cho các vật bên ngoài có thế nào đi nữa. 105 00:04:33,010 --> 00:04:35,656 Đó là nhận thức -- hình ảnh của thế giới bên ngoài -- 106 00:04:35,680 --> 00:04:38,536 nhận thức phải là một quá trình trung gian 107 00:04:38,560 --> 00:04:41,696 ở đó não kết nối những tín hiệu giác quan này 108 00:04:41,720 --> 00:04:45,776 với sự phán đoán hay tin tưởng về cách thức thế giới tồn tại 109 00:04:45,800 --> 00:04:48,936 từ những ước đoán tốt nhất của cái tạo ra những tín hiệu. 110 00:04:48,960 --> 00:04:51,656 Não không nghe âm hay thấy ánh sáng. 111 00:04:51,680 --> 00:04:56,040 Cái mà ta nhận được là những phán đoán tốt nhất về điều xảy ra trong thế giới. 112 00:04:57,040 --> 00:04:59,960 Tôi xin đưa vài ví dụ. 113 00:05:00,400 --> 00:05:02,376 Bạn có thể thấy ảo ảnh này trước đây, 114 00:05:02,400 --> 00:05:04,656 nhưng tôi muốn bạn nghĩ về nó theo cách khác. 115 00:05:04,680 --> 00:05:06,736 Nếu bạn nhìn 2 ô này, A và B, 116 00:05:06,760 --> 00:05:10,080 đúng là chúng rất khác nhau về độ tối phải không? 117 00:05:10,220 --> 00:05:13,680 Nhưng chúng thật ra chúng cùng màu. 118 00:05:13,680 --> 00:05:15,376 Và tôi có thể minh họa điều này. 119 00:05:15,400 --> 00:05:17,616 Nếu tôi đặt một hình khác ở đây 120 00:05:17,640 --> 00:05:20,460 và nối 2 ô vuông đó với một thanh màu xám, 121 00:05:20,460 --> 00:05:22,336 bạn có thể thấy không có gì khác cả. 122 00:05:22,360 --> 00:05:24,136 Chúng có cùng màu xám như nhau. 123 00:05:24,160 --> 00:05:25,816 Và nếu bạn vẫn không tin tôi, 124 00:05:25,840 --> 00:05:28,080 tôi sẽ mang thanh đặt ngang để nối chúng lại. 125 00:05:28,680 --> 00:05:32,040 Nó là một khối màu xám, không có gì khác cả. 126 00:05:32,760 --> 00:05:34,456 Đây không phải là trò ảo thuật. 127 00:05:34,480 --> 00:05:35,896 Nó chỉ có cùng màu xám, 128 00:05:35,920 --> 00:05:38,120 nhưng lấy nó đi lần nữa, và nó trông rất khác. 129 00:05:39,240 --> 00:05:40,496 Vậy điều đang xảy ra 130 00:05:40,520 --> 00:05:43,336 là não sử dụng khả năng phán đoán ưu tiên 131 00:05:43,360 --> 00:05:46,456 để xây dựng trên cung tiếp nối của vỏ não thị giác 132 00:05:46,480 --> 00:05:49,176 mà một cái bóng làm mờ hình dạng của một bề mặt, 133 00:05:49,200 --> 00:05:52,800 làm cho chúng ta thấy ô B sáng hơn so với thực tế. 134 00:05:52,800 --> 00:05:54,890 Đây là ví dụ khác, 135 00:05:54,890 --> 00:05:58,376 ví dụ này cho thấy vận tốc não sử dụng những phán đoán nhanh như thế nào 136 00:05:58,400 --> 00:06:00,696 để thay đổi cái mà ta trải nghiệm thực. 137 00:06:00,720 --> 00:06:01,920 Hãy nghe đoạn này. 138 00:06:03,440 --> 00:06:06,480 (Giọng nói biến dạng) 139 00:06:07,320 --> 00:06:08,896 Nghe có vẻ kỳ lạ phải không? 140 00:06:08,920 --> 00:06:11,349 Hãy nghe lại và xem thử bạn có nghe được gì không. 141 00:06:11,760 --> 00:06:14,720 (Giọng nói biến dạng) 142 00:06:14,950 --> 00:06:16,990 Vẫn còn mờ lắm. 143 00:06:16,990 --> 00:06:18,360 Bây giờ hãy nghe đoạn này. 144 00:06:18,510 --> 00:06:21,976 (Đoạn ghi âm) Anil Seth: Tôi nghĩ Brexit là một ý tưởng thật khủng khiếp. 145 00:06:22,000 --> 00:06:23,336 (Cười) 146 00:06:23,360 --> 00:06:24,576 Như vậy đó. 147 00:06:24,600 --> 00:06:26,416 Bạn nghe được vài từ phải không? 148 00:06:26,440 --> 00:06:29,536 Bây giờ hãy nghe lại đoạn lúc nảy. Tôi mới tua tại. 149 00:06:29,560 --> 00:06:32,616 (Giọng nói biến dạng) 150 00:06:32,640 --> 00:06:35,136 Bạn nghe được các từ rồi đó. 151 00:06:35,160 --> 00:06:36,360 Một lần nữa xem. 152 00:06:37,040 --> 00:06:40,040 (Giọng nói biến dạng) 153 00:06:41,000 --> 00:06:43,256 Ok, có điều gì ở đó? 154 00:06:43,280 --> 00:06:46,856 Điều đáng chú ý là những thông tin âm thanh vào trong não 155 00:06:46,880 --> 00:06:48,080 không thay đổi gì cả. 156 00:06:48,100 --> 00:06:51,216 Cái được thay đổi chính là sự phán đoán tốt hơn của não 157 00:06:51,240 --> 00:06:53,296 về những tác động trên thông tin âm thanh. 158 00:06:53,320 --> 00:06:55,680 Và cái đó làm thay đổi điều bạn nghe được. 159 00:06:55,690 --> 00:06:59,470 Tất cả điều đó làm cho não có được cơ sở nhận dạng 160 00:06:59,470 --> 00:07:01,176 trong tình trạng nhận thức khác. 161 00:07:01,200 --> 00:07:05,216 Thay vì nhận dạng phụ thuộc nhiều vào tín hiện vào trong não 162 00:07:05,240 --> 00:07:06,776 từ thế giới bên ngoài, 163 00:07:06,800 --> 00:07:09,296 nó phụ thuộc rất nhiều 164 00:07:09,320 --> 00:07:12,610 và sự phán đoán do nhận thức theo hướng ngược lại. 165 00:07:12,610 --> 00:07:15,590 Chúng ta không nhận thức thế giới một cách thụ động, 166 00:07:15,590 --> 00:07:17,880 chúng ta có được những nhận thức rất chủ động. 167 00:07:17,880 --> 00:07:20,186 Thế giới mà chúng ta trải nghiệm lại xuất hiện 168 00:07:20,186 --> 00:07:22,226 từ bên trong ra ngoài bằng hoặc nhiều hơn 169 00:07:22,226 --> 00:07:23,590 từ ngoài vào trong. 170 00:07:23,640 --> 00:07:25,816 Tôi xin đưa thêm 1 ví dụ về nhận thức 171 00:07:25,840 --> 00:07:28,720 như là một hoạt động chủ động, một quá trình suy diễn. 172 00:07:29,400 --> 00:07:34,536 Chúng ta kết nối thực tế ảo với quá trình tạo hình ảnh 173 00:07:34,560 --> 00:07:37,270 để mô phỏng hiệu ứng về phỏng đoán nhận thức siêu sức mạnh 174 00:07:37,270 --> 00:07:38,570 trên kinh nghiệm bản thân. 175 00:07:38,570 --> 00:07:41,926 Trong đoạn video toàn cảnh này, chúng tôi đã làm biến đổi khung cảnh -- 176 00:07:41,926 --> 00:07:44,346 đó là trong khung viên của trường đại học Susex -- 177 00:07:44,346 --> 00:07:45,740 thành một sân chơi huyền ảo. 178 00:07:45,760 --> 00:07:49,616 Chúng tôi sử lý cảnh quay bằng thuật toán Deep Dream của Google 179 00:07:49,640 --> 00:07:53,270 để mô phỏng hiệu ứng phỏng đoán nhận thức về siêu sức mạnh. 180 00:07:53,270 --> 00:07:55,376 Trong trường hợp này để thấy những con chó. 181 00:07:55,400 --> 00:07:57,536 Bạn có thể thấy cảnh tượng rất kỳ lạ. 182 00:07:57,560 --> 00:07:59,656 Khi phán đoán nhận thức mạnh như thế, 183 00:07:59,680 --> 00:08:01,056 như trong trường hợp này, 184 00:08:01,080 --> 00:08:03,976 kết quả rất giống với ảo giác 185 00:08:04,000 --> 00:08:06,656 người ta có thể nói mình ở trong trạng thái bị biến đổi, 186 00:08:06,656 --> 00:08:08,360 hay có thể là loạn tinh thần. 187 00:08:08,360 --> 00:08:10,787 Bây giờ hãy nghĩ về điều đó trong 1 phút. 188 00:08:11,160 --> 00:08:16,256 Nếu ảo giác là một loại nhận thức không kiểm soát, 189 00:08:16,280 --> 00:08:20,736 thì nhận thức ở đây và lúc này cũng là một loại ảo ảnh, 190 00:08:20,760 --> 00:08:22,776 nhưng là một loại ảo ảnh có kiểm soát 191 00:08:22,800 --> 00:08:25,696 ở đó những phán đoán của não được bao trùm 192 00:08:25,720 --> 00:08:27,600 bởi thông tin cảm giác từ bên ngoài. 193 00:08:28,200 --> 00:08:31,176 Thật ra, chúng ta luôn ảo giác về thời gian, 194 00:08:31,200 --> 00:08:32,576 kể cả lúc này. 195 00:08:32,600 --> 00:08:35,416 Khi chúng ta đồng ý với nhau về những ảo giác đó 196 00:08:35,440 --> 00:08:37,240 thì chúng ta gọi nó là thực tế. 197 00:08:37,280 --> 00:08:41,216 (Cười) 198 00:08:41,240 --> 00:08:44,576 Bây giờ, tôi xin nói với bạn rằng trải nghiệm của bạn về bản thân, 199 00:08:44,600 --> 00:08:46,416 trải nghiệm về chính bạn, 200 00:08:46,440 --> 00:08:49,936 cũng chỉ là một ảo giác được tạo ra bởi não. 201 00:08:49,960 --> 00:08:51,900 Đó là ý tưởng kỳ lạ phải không? 202 00:08:51,900 --> 00:08:54,136 Vâng, ảo tưởng thị giác có thể lừa dối mắt bạn, 203 00:08:54,160 --> 00:08:57,680 nhưng làm cách nào để tôi có thể bị đánh lừa về việc tôi là tôi? 204 00:08:58,200 --> 00:08:59,416 Phần lớn chúng ta, 205 00:08:59,440 --> 00:09:01,016 trải nghiệm mình là một con người 206 00:09:01,040 --> 00:09:03,136 là đồng nhất, thống nhất và liên tục 207 00:09:03,160 --> 00:09:05,270 điều đó rất khó đạt được. 208 00:09:05,270 --> 00:09:07,386 Nhưng chúng ta không nên xem nó như đạt được. 209 00:09:07,386 --> 00:09:10,456 Có nhiều cách khác để chúng ta cảm nghiệm về mình. 210 00:09:10,480 --> 00:09:12,576 Đó là trải nghiệm về việc mình có một cơ thể 211 00:09:12,600 --> 00:09:14,056 và là một cơ thể. 212 00:09:14,080 --> 00:09:16,216 Có trải nghiệm về nhận thức thế giới 213 00:09:16,240 --> 00:09:17,880 từ người đầu tiên nhìn thấy. 214 00:09:18,240 --> 00:09:20,456 Có trải nghiệm về ý định muốn làm điều gì 215 00:09:20,480 --> 00:09:23,200 và về nguyên nhân sự việc xảy ra trên thực tế. 216 00:09:23,200 --> 00:09:24,490 Và có những trải nghiệm 217 00:09:24,490 --> 00:09:28,046 là 1 con người liên tục và riêng biệt, 218 00:09:28,046 --> 00:09:31,680 được xây dựng từ 1 tập hợp những kỷ niệm phong phú và tương tác xã hội. 219 00:09:31,680 --> 00:09:33,000 Nhiều trải nghiệm cho thấy, 220 00:09:33,000 --> 00:09:35,580 và nhiều bác sĩ tâm thần và thần kinh biết rất rõ, 221 00:09:35,580 --> 00:09:38,776 rằng những cách khác biệt này chúng ta trải nghiệm về chính mình 222 00:09:38,800 --> 00:09:40,496 có thể bị vỡ vụn ra. 223 00:09:40,520 --> 00:09:43,416 Điều đó muốn nói là trải nghiệm trong quá khứ 224 00:09:43,440 --> 00:09:47,810 về chính mình là một hình ảnh được xây dựng của bộ não. 225 00:09:47,810 --> 00:09:50,696 1 trải nghiệm khác, cũng giống như những trải nghiệm ở trên, 226 00:09:50,720 --> 00:09:51,920 cần được làm rõ. 227 00:09:51,950 --> 00:09:53,800 Hãy quay lại chính cái cơ thể của bạn. 228 00:09:53,800 --> 00:09:57,546 Làm thế nào để não sản sinh ra được trải nghiệm về việc chính mình là 1 cơ thể 229 00:09:57,546 --> 00:09:58,986 và về việc mình có 1 cơ thể? 230 00:09:58,986 --> 00:10:00,716 Vâng, cùng nguyên tắc được áp dụng. 231 00:10:00,716 --> 00:10:02,756 Não làm những phán đoán tốt nhất 232 00:10:02,766 --> 00:10:04,570 về cái không thuộc về cơ thể. 233 00:10:04,570 --> 00:10:08,310 Và có 1 kết quả thực nghiệm đẹp trong khoa học thần kinh để minh họa điều đó. 234 00:10:08,310 --> 00:10:11,166 Và không giống với hầu hết những thực nghiệm thần kinh khác, 235 00:10:11,166 --> 00:10:13,156 thực nghiệm này bạn có thể làm tại nhà. 236 00:10:13,156 --> 00:10:15,366 Cái các bạn cần chỉ là 1 trong những thứ này. 237 00:10:15,366 --> 00:10:16,396 (Cười) 238 00:10:16,396 --> 00:10:17,740 Và vài cái chổi quét sơn. 239 00:10:18,880 --> 00:10:20,256 Trong ảo giác tay cao su, 240 00:10:20,280 --> 00:10:22,256 cánh tay thật của 1 người được giấu đi, 241 00:10:22,280 --> 00:10:24,896 và cánh tay cao su được đặc phía trước. 242 00:10:24,920 --> 00:10:28,176 Rồi cả hai tay đồng thời được tô với chổi sơn 243 00:10:28,200 --> 00:10:30,880 trong khi người đó nhìn vào bàn tay giả đó. 244 00:10:31,320 --> 00:10:33,296 Phần lớn mọi người, sau 1 lúc, 245 00:10:33,320 --> 00:10:35,416 điều đó dẫn đến một cảm giác rất huyền bí 246 00:10:35,440 --> 00:10:38,040 rằng tay giả là 1 phần của cơ thể họ. 247 00:10:39,640 --> 00:10:43,816 Và ý tưởng rằng sự tương thích giữa tiếp xúc thị giác và tiếp xúc xúc giác 248 00:10:43,840 --> 00:10:48,216 trên 1 đồ vật giống bàn tay ở vị trí của bàn tay thật, 249 00:10:48,240 --> 00:10:51,016 là đủ bằng chứng cho não nghĩ rằng 250 00:10:51,040 --> 00:10:54,256 bàn tay giả là 1 bộ phận của cơ thể. 251 00:10:54,280 --> 00:10:56,880 (Cười) 252 00:11:03,240 --> 00:11:05,496 Vậy bạn có thể thử mọi thứ. 253 00:11:05,520 --> 00:11:08,816 Bạn có thể đo độ dẫn truyền của da và phản xạ cơ thể, 254 00:11:08,840 --> 00:11:10,096 nhưng không cần đâu. 255 00:11:10,120 --> 00:11:13,056 Rõ ràng là người mặc đồ xanh tưởng nhầm bàn tay giả. 256 00:11:13,080 --> 00:11:16,330 Điều đó có nghĩa là thậm chí trải nghiệm của việc cơ thể là gì 257 00:11:16,330 --> 00:11:18,056 thì cũng là sự phán đoán tốt nhất-- 258 00:11:18,080 --> 00:11:20,560 một loại ảo giác có kiểm soát bởi não. 259 00:11:21,480 --> 00:11:22,680 Còn một điều nữa. 260 00:11:23,020 --> 00:11:27,080 Chúng ta không chỉ trải nghiệm cơ thể như đồ vật trong môi trường xung quanh, 261 00:11:27,080 --> 00:11:29,536 chúng ta còn trải nghiệm chúng từ bên trong. 262 00:11:29,560 --> 00:11:33,800 Chúng ta cảm nghiệm được những cảm giác về cơ thể từ bên trong. 263 00:11:35,000 --> 00:11:37,576 Và những tín hiệu cảm giác từ bên trong của cơ thể 264 00:11:37,600 --> 00:11:41,656 liên tục thông tin cho não về trạng thái của những cơ quan bên trong, 265 00:11:41,680 --> 00:11:44,336 cách thức tim hoạt động, huyết áp như thế nào, 266 00:11:44,360 --> 00:11:45,576 nhiều thứ lắm. 267 00:11:45,600 --> 00:11:48,080 Loại nhận thức này, ta gọi là nhận thức bên trong, 268 00:11:48,840 --> 00:11:50,096 thường bị bỏ qua. 269 00:11:50,120 --> 00:11:51,536 Nhưng nó vô cùng quan trọng 270 00:11:51,560 --> 00:11:54,896 vì nhận thức và trạng thái bình thường của cơ thể -- 271 00:11:54,920 --> 00:11:56,520 cái đó giúp ta sống. 272 00:11:56,560 --> 00:11:58,990 Đây là cách nhìn khác về bàn tay giả. 273 00:11:58,990 --> 00:12:01,336 Bàn tay này từ phòng thí nghiệm đại học Succex. 274 00:12:01,360 --> 00:12:04,776 Và đây, người ta thấy 1 thực tế ảo về tay của họ, 275 00:12:04,800 --> 00:12:06,376 bàn tay này chuyển màu đỏ và đen 276 00:12:06,376 --> 00:12:09,456 đúng theo nhịp hay không đúng nhịp tim của họ. 277 00:12:09,480 --> 00:12:11,936 Khi nó nhấp nháy đúng nhịp tim, 278 00:12:11,960 --> 00:12:15,080 thì người ta cảm thấy rõ hơn rằng nó là một phần của cơ thể họ. 279 00:12:15,720 --> 00:12:19,216 Vậy những trải nghiệm về việc có cơ thể được cắm sâu 280 00:12:19,240 --> 00:12:21,640 trong việc nhận thức cơ thể từ bên trong. 281 00:12:23,680 --> 00:12:26,336 Cuối cùng, tôi muốn các bạn chú ý đến, 282 00:12:26,360 --> 00:12:30,016 những trải nghiệm về cơ thể từ bên trong, chúng rất khác với 283 00:12:30,040 --> 00:12:32,096 những trải nghiệm về thế giới quanh ta. 284 00:12:32,120 --> 00:12:34,816 Khi tôi nhìn quanh, thế giới đầy các đồ vật -- 285 00:12:34,840 --> 00:12:37,016 bàn, ghế, tay giả, 286 00:12:37,040 --> 00:12:38,510 người, nhiều người -- 287 00:12:38,510 --> 00:12:40,010 có cả cơ thể tôi nữa, 288 00:12:40,010 --> 00:12:43,056 tôi có thể nhận thức nó như là 1 đồ vật trong thế giới bên ngoài. 289 00:12:43,080 --> 00:12:45,266 Nhưng những trải nghiệm về thế giới bên trong, 290 00:12:45,266 --> 00:12:46,576 chúng không giống như vậy. 291 00:12:46,600 --> 00:12:48,656 Tôi không cảm nhận được quả thận ở đây, 292 00:12:48,680 --> 00:12:50,256 gan ở đây, 293 00:12:50,280 --> 00:12:51,536 lá lách ở đây ... 294 00:12:51,560 --> 00:12:53,456 Tôi không biết lá lách ở đâu cả, 295 00:12:53,480 --> 00:12:54,856 nhưng nó có ở đó. 296 00:12:54,880 --> 00:12:57,706 Tôi không cảm nhận những thứ bên trong như là những đồ vật. 297 00:12:57,706 --> 00:13:01,320 Thật ra, tôi không trải nghiệm chúng trừ phi chúng bị vấn đề. 298 00:13:01,320 --> 00:13:02,880 Tôi nghĩ điều đó rất quan trọng. 299 00:13:02,900 --> 00:13:05,530 Cảm nhận trạng thái bên trong của cơ thể 300 00:13:05,530 --> 00:13:07,520 không phải là xác nhận nó là gì, 301 00:13:07,520 --> 00:13:09,736 mà là sự kiểm soát và tình trạng bình thường -- 302 00:13:09,760 --> 00:13:13,656 việc giữ cho các thay đổi sinh lý không vượt qua các giới hạn 303 00:13:13,680 --> 00:13:15,520 để tương thích với sự sống còn. 304 00:13:15,540 --> 00:13:19,290 Khi não dùng những phán đoán để vẽ ra những thứ đó, 305 00:13:19,290 --> 00:13:22,616 chúng ta nhận thấy được sự vật như là những nguyên nhân tạo cảm giác. 306 00:13:22,640 --> 00:13:26,256 Khi não dùng những phán đoán để kiểm tra và bình thường hóa mọi thứ, 307 00:13:26,280 --> 00:13:29,440 thì chúng ta trải nghiệm được sự kiểm soát đang tốt hay không ổn. 308 00:13:29,880 --> 00:13:32,696 Vậy phần lớn những trải nghiệm cơ bản về chính mình, 309 00:13:32,720 --> 00:13:34,776 về chính cơ thể của mình, 310 00:13:34,800 --> 00:13:38,760 được ăn sâu trong cơ chế sinh học để giữ cho ta sống còn. 311 00:13:40,760 --> 00:13:43,096 Và khi chúng ta suy nghĩ theo cách này, 312 00:13:43,120 --> 00:13:46,816 chúng ta có thể bắt đầu thấy rằng tất cả những trải nghiệm nhận thức, 313 00:13:46,840 --> 00:13:51,576 vì chúng ta phụ thuộc vào cơ chế nhận thức phán đoán, 314 00:13:51,600 --> 00:13:55,016 tất cả xuất phát từ điều cơ bản này để giúp ta sống còn. 315 00:13:55,040 --> 00:13:57,656 Chúng ta trải nghiệm thế giới và chính chúng ta 316 00:13:57,680 --> 00:14:00,760 với cơ thể, thông qua cơ thể và nhờ vào cơ thể. 317 00:14:01,560 --> 00:14:03,950 Cho phép tôi nói lại cụ thể từng bước. 318 00:14:03,950 --> 00:14:05,980 Điều mà chúng ta thấy đều phụ thuộc 319 00:14:05,980 --> 00:14:08,456 vào khả năng phán đoán của não về vạn vật bên ngoài. 320 00:14:08,480 --> 00:14:10,856 Thế giới được trải nghiệm xuất phát từ bên trong, 321 00:14:10,880 --> 00:14:12,570 chứ không phải chỉ riêng bên ngoài. 322 00:14:12,600 --> 00:14:15,856 Ảo tưởng bàn tay giả cho thấy về trải nghiệm từ bên trong 323 00:14:15,880 --> 00:14:18,160 về cái mà cơ thể của ta là hay không phải là. 324 00:14:18,230 --> 00:14:22,136 Và những phán đoán liên quan đến bản thân phụ thuộc nhiều vào tín hiệu cảm xúc 325 00:14:22,160 --> 00:14:23,920 xuất phát từ bên trong cơ thể. 326 00:14:24,400 --> 00:14:25,616 Và cuối cùng, 327 00:14:25,640 --> 00:14:30,016 những trải nghiệm về cơ thể mình chính là sự kiểm soát và trạng thái bình thường 328 00:14:30,040 --> 00:14:32,750 chứ không phải là vẽ ra lại cơ thể mình. 329 00:14:32,840 --> 00:14:36,056 Vậy những kinh nghiệm về thế giới quanh ta và chính ta trong đó -- 330 00:14:36,080 --> 00:14:38,336 đó là những ảo giác được kiểm soát 331 00:14:38,360 --> 00:14:41,256 được vẽ từ hơn triệu năm tiến hóa 332 00:14:41,280 --> 00:14:44,440 để giữ cho ta sống được trong thế giới nhiều nguy cơ và cơ hội. 333 00:14:44,480 --> 00:14:47,160 Chúng ta phán đoán để tồn tại. 334 00:14:47,200 --> 00:14:51,000 Bây giờ, tôi chia tay các bạn với 3 áp dụng cho kiến thức này. 335 00:14:51,000 --> 00:14:53,700 Trước hết, chỉ khi ta có thể nhầm lẫn về thế giới, 336 00:14:53,700 --> 00:14:55,656 thì ta mới có thể nhầm lẫn về chính mình 337 00:14:55,680 --> 00:14:57,816 khi cơ chế phán đoán có vấn đề. 338 00:14:57,840 --> 00:15:02,056 Hiểu điều này mở ra nhiều cơ hội cho ngành tâm thần học và thần kinh học, 339 00:15:02,080 --> 00:15:04,696 vì ta có thể biết được cơ chế 340 00:15:04,720 --> 00:15:06,616 hơn là chỉ xử lý những triệu chứng 341 00:15:06,640 --> 00:15:09,160 trong điều kiện như trầm cảm và tâm thần phân liệt. 342 00:15:09,720 --> 00:15:10,936 Thứ hai: 343 00:15:10,960 --> 00:15:14,776 Điều làm cho tôi chính là tôi không thể thu nhỏ lại hay sử dụng 344 00:15:14,800 --> 00:15:17,176 một chương trình phần mềm trên rô bốt, 345 00:15:17,200 --> 00:15:19,416 dù cho nó có thông minh và tinh vi đến đâu. 346 00:15:19,440 --> 00:15:22,056 Chúng ta là động vật sinh học bằng xương bằng thịt 347 00:15:22,080 --> 00:15:25,336 có trải nghiệm nhận thức ở nhiều mức độ định dạng 348 00:15:25,360 --> 00:15:28,336 bởi cơ chế sinh học để giữ cho ta sinh tồn. 349 00:15:28,360 --> 00:15:32,000 Việc làm cho máy tính thông minh hơn không thể làm cho chúng có nhận thức. 350 00:15:33,000 --> 00:15:34,296 Cuối cùng, 351 00:15:34,320 --> 00:15:36,296 thế giới bên trong của mỗi cá nhân, 352 00:15:36,320 --> 00:15:37,976 cách chúng ta nhận thức, 353 00:15:38,000 --> 00:15:40,760 chính là cách cảm nhận được nhận thức. 354 00:15:40,810 --> 00:15:43,816 Và thậm chí sự nhận thức của con người nói chung -- 355 00:15:43,840 --> 00:15:47,816 đó chính là vùng rất nhỏ bé trong không gian rộng lớn của sự nhận thức có thể. 356 00:15:47,840 --> 00:15:51,496 Cái tôi và thế giới bên ngoài là duy nhất đối với mỗi người chúng ta, 357 00:15:51,520 --> 00:15:54,736 nhưng nó được cắm rễ sâu trong cái cơ chế sinh học 358 00:15:54,760 --> 00:15:57,360 được chia sẻ với nhiều sinh vật sống khác. 359 00:15:57,400 --> 00:16:00,710 Bây giờ đây là những thay đổi cở bản 360 00:16:00,710 --> 00:16:03,500 trong cách thức chúng ta hiểu chính mình, 361 00:16:03,500 --> 00:16:05,260 nhưng tôi nghĩ chúng thật tuyệt vời, 362 00:16:05,260 --> 00:16:08,090 vì khi trong khoa học, từ Copernic-- 363 00:16:08,090 --> 00:16:10,320 chúng ta không xem mình là trung tâm vũ trụ -- 364 00:16:10,344 --> 00:16:11,576 rồi đến Darwin -- 365 00:16:11,600 --> 00:16:14,556 chúng ta xem mình có mối liên quan với tất cả sinh vật khác -- 366 00:16:14,556 --> 00:16:16,280 cho đến ngày nay. 367 00:16:16,320 --> 00:16:19,056 Với cảm giác tuyệt vời hơn về tầm hiểu biết 368 00:16:19,080 --> 00:16:21,496 đưa đến cảm giác tuyệt hơn về cảm nhận 369 00:16:21,520 --> 00:16:23,376 và một nhận thức thú vị hơn 370 00:16:23,400 --> 00:16:28,000 ở đó chúng ta là một phần không thể tách rời của toàn thể vũ trụ. 371 00:16:28,920 --> 00:16:30,120 Và ... 372 00:16:30,720 --> 00:16:33,096 Khi kết thúc sự nhận thức, 373 00:16:33,120 --> 00:16:35,920 sẽ không có gì phải lo sợ cả. 374 00:16:36,560 --> 00:16:37,760 Không gì cả. 375 00:16:38,480 --> 00:16:39,696 Cảm ơn. 376 00:16:39,720 --> 00:16:47,746 (Vỗ tay)