1 00:00:00,782 --> 00:00:02,687 Hãy thử tưởng tượng bạn đang ở Rome, 2 00:00:02,711 --> 00:00:05,914 và bạn vừa đi tới Bảo Tàng Vatican. 3 00:00:06,301 --> 00:00:09,544 Và bạn đang dạo qua những hành lang dài, 4 00:00:09,568 --> 00:00:14,008 đi qua những bức tượng, tranh tường, và rất nhiều những thứ khác nữa. 5 00:00:14,380 --> 00:00:16,725 Bạn đang đi về hướng Nhà Nguyện Sistine. 6 00:00:16,749 --> 00:00:22,125 Cuối cùng thì -- một hành lang dài, một cầu thang và một cánh cửa. 7 00:00:22,149 --> 00:00:25,147 Bạn đang ở ngưỡng cửa Nhà Nguyện Sistine. 8 00:00:25,171 --> 00:00:26,935 Vậy bạn đang mong chờ điều gì? 9 00:00:26,959 --> 00:00:29,483 Những mái vòm cao vút? Những dàn hợp xướng thiên thần? 10 00:00:29,507 --> 00:00:31,665 Chúng tôi không có những thứ như vậy ở đó. 11 00:00:32,109 --> 00:00:35,998 Thay vào đó, bạn tự hỏi. chúng tôi có thứ gì? 12 00:00:36,022 --> 00:00:38,646 Ừm, những bức màn treo cao trong Nhà Nguyện Sistine. 13 00:00:38,670 --> 00:00:41,625 Và theo nghĩa đen, bao quanh bạn là những bức màn được vẽ lên, 14 00:00:41,649 --> 00:00:44,064 kiểu trang hoàng nguyên bản của nhà nguyện này. 15 00:00:44,088 --> 00:00:48,632 Các nhà thờ dùng những tấm thảm không chỉ để ngăn cái rét 16 00:00:48,656 --> 00:00:52,111 nhưng còn như một cách để tượng trưng cho sân khấu vĩ đại của cuộc đời. 17 00:00:52,631 --> 00:00:57,762 Những vở kịch mà mỗi chúng ta đóng một vai chính là một câu chuyện vĩ đại, 18 00:00:57,786 --> 00:01:00,595 một câu chuyện chứa đựng toàn bộ thế giới 19 00:01:00,619 --> 00:01:03,684 và được hé mở trong ba giai đoạn 20 00:01:03,708 --> 00:01:05,950 của bức tranh trong Nhà Nguyện Sistine. 21 00:01:06,382 --> 00:01:09,743 Tòa nhà này khởi đầu như một không gian cho một nhóm nhỏ 22 00:01:09,767 --> 00:01:12,109 những giáo sỹ giàu có, học thức. 23 00:01:12,528 --> 00:01:15,205 Họ cầu nguyện ở đó. Họ bầu giáo hoàng ở đó 24 00:01:15,229 --> 00:01:16,381 Năm trăm năm trước, 25 00:01:16,405 --> 00:01:18,912 nó là nhà thờ giáo hội cuối cùng. 26 00:01:19,548 --> 00:01:25,419 Vậy, có thể bạn tự hỏi làm thế nào ngày nay nó có thể thu hút 27 00:01:25,443 --> 00:01:28,109 năm triệu người mỗi năm, 28 00:01:28,133 --> 00:01:30,372 với những lĩnh vực khác nhau? 29 00:01:30,396 --> 00:01:34,932 Bởi vì trong không gian hạn hẹp đó, sự sáng tạo đã bùng nổ, 30 00:01:34,956 --> 00:01:39,788 châm ngòi bởi sự phấn khích của biên giới địa chính trị mới, 31 00:01:39,812 --> 00:01:44,107 thiêu rụi truyền thống truyền giáo cổ xưa của nhà thờ 32 00:01:44,131 --> 00:01:47,409 và tạo ra một trong những điều vĩ đại nhất trong lịch sử hội họa. 33 00:01:48,064 --> 00:01:52,578 Ngày nay, sự phát triển này có vai trò như một sự tiến hóa vĩ đại, 34 00:01:52,602 --> 00:01:55,337 bắt đầu bằng vài kiểu ký tự, 35 00:01:55,361 --> 00:01:58,792 dần dần có khả năng truyền đạt đến những khán giả 36 00:01:58,816 --> 00:02:00,838 đến từ khắp nơi trên thế giới. 37 00:02:01,222 --> 00:02:03,976 Sự tiến hóa này gồm ba giai đoạn, 38 00:02:04,000 --> 00:02:07,111 mỗi giai đoạn ứng với một bối cảnh lịch sử. 39 00:02:07,135 --> 00:02:09,166 Giai đoạn đầu có phạm vi khá hạn chế 40 00:02:09,190 --> 00:02:11,723 Nó phản ánh phần nào viễn cảnh của giáo khu. 41 00:02:12,096 --> 00:02:16,350 Giai đoạn thứ hai diễn ra sau khi cái nhìn của thế giới thay đổi đáng kể 42 00:02:16,374 --> 00:02:19,065 sau hành trình lịch sử của Columbus; 43 00:02:19,089 --> 00:02:20,496 giai đoạn ba, 44 00:02:20,520 --> 00:02:23,496 khi Kỷ nguyên Khám phá ở giai đoạn hưng thịnh 45 00:02:23,520 --> 00:02:26,029 và Giáo hội đứng trước thách thức 46 00:02:26,053 --> 00:02:27,456 phải vươn khắp thế giới. 47 00:02:28,330 --> 00:02:32,342 Họa tiết nguyên bản của nhà thờ này phản ánh một thế giới nhỏ hơn. 48 00:02:32,366 --> 00:02:33,680 Có nhiều cảnh bận rộn 49 00:02:33,704 --> 00:02:37,561 kể về những câu chuyện cuộc sống của Jesus và Moses 50 00:02:37,585 --> 00:02:41,622 phản ánh sự phát triển của người Cơ đốc giáo và Thiên chúa giáo 51 00:02:41,646 --> 00:02:43,983 Người được ủy quyền, Pope Sixtus IV, 52 00:02:44,007 --> 00:02:47,326 tập hợp một nhóm các tài năng nghệ thuật của Florentine, 53 00:02:47,350 --> 00:02:50,249 bao gồm những người như Sandro Botticelli 54 00:02:50,273 --> 00:02:53,850 và người sau này trở thành người thầy hội họa của Michelangelo, 55 00:02:53,874 --> 00:02:55,412 Ghirlandaio. 56 00:02:55,436 --> 00:03:00,781 Họ phủ lên những bức tường các họa tiết màu nguyên thủy, 57 00:03:00,805 --> 00:03:04,106 nếu bạn để ý, những câu chuyện này có phong cảnh tương tự 58 00:03:04,130 --> 00:03:07,996 với những cảnh dùng ở lâu đài Roman hay một cảnh xứ Tuscan 59 00:03:08,020 --> 00:03:11,448 để kể một câu chuyện rất xa xôi, vài thứ gần gũi hơn nhiều. 60 00:03:11,472 --> 00:03:15,117 Với sự bổ sung những bức ảnh về gia đình và bạn bè Pope, 61 00:03:15,141 --> 00:03:17,974 đây là sự trang trí hoàn hảo cho một khu vực nhỏ 62 00:03:17,998 --> 00:03:19,767 giới hạn trong lục địa Âu. 63 00:03:20,244 --> 00:03:25,114 Nhưng vào năm 1492, Tân Thế Giới được khám phá 64 00:03:25,138 --> 00:03:27,082 chân trời được mở rộng, 65 00:03:27,106 --> 00:03:33,462 và thế giới 133 x 46 foot này cũng phải được mở rộng. 66 00:03:33,486 --> 00:03:34,806 Nó đã mở rộng, 67 00:03:34,830 --> 00:03:36,782 nhờ vào những thiên tài sáng tạo, 68 00:03:36,806 --> 00:03:39,623 một tầm nhìn và một câu chuyện tuyệt vời. 69 00:03:40,208 --> 00:03:42,757 Lúc đó, thiên tài đầy sáng tạo là Michelangelo Buonarroti, 70 00:03:42,781 --> 00:03:47,171 33 tuổi, được giao việc trang trí 12,000 feet vuông trần nhà, 71 00:03:47,195 --> 00:03:49,076 một công việc rất bất lợi với anh ta. 72 00:03:49,100 --> 00:03:51,996 anh ta được dạy hội họa nhưng lại bỏ để theo điêu khắc. 73 00:03:52,020 --> 00:03:55,478 Các nhà tài trợ ở Florence đã nổi giận 74 00:03:55,502 --> 00:03:57,176 vì anh đã ta bỏ dở cam kết, 75 00:03:57,200 --> 00:04:00,863 đi đến Rome theo lời hứa hẹn một dự án điêu khắc lớn 76 00:04:00,887 --> 00:04:03,468 dự án đó thất bại hoàn toàn. 77 00:04:03,492 --> 00:04:06,621 Và anh ta bị bỏ lại với nhiệm vụ sơn 12 vị tông đồ 78 00:04:06,645 --> 00:04:09,566 tương phản với trang trí nền trần nhà nguyện Sistine, 79 00:04:09,590 --> 00:04:13,128 kiểu chung của tất cả trần nhà ở Italy. 80 00:04:13,615 --> 00:04:15,446 Nhưng ông đã đối mặt với thách thức 81 00:04:15,470 --> 00:04:18,968 Trong thời mà người ta dám căng buồm băng qua Đại Tây Dương, 82 00:04:18,992 --> 00:04:22,520 Michelangelo dám vẽ tấm hải đồ mới 83 00:04:23,027 --> 00:04:25,263 Anh ta cũng sẽ kể một câu chuyện 84 00:04:25,287 --> 00:04:28,819 không có ông tổ truyền đạo, một câu chuyện về sự bắt đầu vĩ đại 85 00:04:28,843 --> 00:04:30,515 câu chuyện về sáng thế (Genesis) 86 00:04:31,087 --> 00:04:34,018 Không có vẻ gì dễ làm với những câu chuyện trên trần nhà 87 00:04:34,042 --> 00:04:38,850 Làm sao bạn có thể đọc những cảnh náo nhiệt từ 62 feet bên dưới? 88 00:04:38,874 --> 00:04:41,729 Kỹ thuật sơn đã có hơn 200 năm ở xưởng điêu khắc Florentine 89 00:04:41,753 --> 00:04:45,067 lại không được thiết kế cho thể loại kể chuyện này 90 00:04:45,694 --> 00:04:48,662 Nhưng Michelangelo không hẳn là thợ sơn 91 00:04:48,686 --> 00:04:50,970 vậy nên anh ta dùng những thế mạnh của mình. 92 00:04:50,994 --> 00:04:54,476 Thay vì sơn từng vùng theo thường lệ, khá gian nan, 93 00:04:54,500 --> 00:04:58,299 anh ta dùng một cái búa và cái đục, đục một miếng cẩm thạch 94 00:04:58,323 --> 00:05:00,753 để xem các họa tiết bên trong. 95 00:05:00,777 --> 00:05:02,945 Michelangelo là người theo bản chất luận; 96 00:05:02,969 --> 00:05:07,355 anh ta kể chuyện của mình một cách hỗn độn, linh động. 97 00:05:07,379 --> 00:05:12,146 Kế hoạch này được nắm bắt bởi Pope Julius II nổi tiếng, 98 00:05:12,170 --> 00:05:15,791 người đã không ngại ngùng với tài năng nổi trội của Michelangeo 99 00:05:15,815 --> 00:05:17,697 Ông là cháu của Pope Sixtus IV 100 00:05:17,721 --> 00:05:21,828 suốt 30 năm qua ông đã tìm hiểu hội họa và hiểu quyền năng của nó 101 00:05:21,852 --> 00:05:24,916 Lịch sử đã lưu danh của Warrior Pope, 102 00:05:24,940 --> 00:05:28,730 nhưng người này thừa kế từ Vatican không phải những pháo đài hay pháo binh 103 00:05:28,754 --> 00:05:30,070 mà là mỹ thuật. 104 00:05:30,094 --> 00:05:32,673 Ông để lại những căn phòng Raphael, nhà nguyện Sistine 105 00:05:32,697 --> 00:05:34,342 nhà thờ thánh Pietro 106 00:05:34,366 --> 00:05:40,069 cũng như bộ sưu tập điêu khắc Greco-Roman kỳ vỹ 107 00:05:40,093 --> 00:05:44,233 rõ ràng những việc ngoài Giáo hội sẽ trở thành vườn ươm 108 00:05:44,257 --> 00:05:48,142 của bảo tàng hiện đại đầu tiên thế giới, các bảo tàng Vatican. 109 00:05:48,847 --> 00:05:50,271 Julius chỉ là một người 110 00:05:50,295 --> 00:05:54,079 đã hình dung một Vatincan sẽ trở nên vĩnh viễn xứng đáng 111 00:05:54,103 --> 00:05:56,192 qua quyền thế và vẻ đẹp, 112 00:05:56,216 --> 00:05:57,588 ông đã đúng. 113 00:05:57,612 --> 00:06:02,600 Cuộc chạm trán giữa hai gã khổng lồ, Michelangelo và Julius II, 114 00:06:02,624 --> 00:06:05,061 đã cho chúng ta nhà nguyện Sistine. 115 00:06:05,641 --> 00:06:08,428 Michelangelo đã rất tâm huyết với dự án, 116 00:06:08,452 --> 00:06:12,835 anh ta đã thành công trong ba năm rưỡi, 117 00:06:12,859 --> 00:06:17,128 cùng với một nhóm nòng cốt và dùng hầu hết thời gian, không ngừng nghỉ, 118 00:06:17,152 --> 00:06:20,843 với tay qua đầu để vẽ câu chuyện trên trần nhà. 119 00:06:21,424 --> 00:06:23,474 Hãy xem trần nhà này 120 00:06:23,498 --> 00:06:26,329 và câu chuyện đang lan khắp thế giới. 121 00:06:26,353 --> 00:06:30,765 Không còn là những nét nghệ thuật quen thuộc trong thế giới của bạn nữa. 122 00:06:30,789 --> 00:06:35,432 Ở đây chỉ có không gian, kiến trúc và năng lượng; 123 00:06:35,456 --> 00:06:40,053 một khung sơn lạ thường mở ra chín cửa nhỏ, 124 00:06:40,077 --> 00:06:44,010 được thể hiện bằng điêu khắc chứ không phải sơn màu. 125 00:06:44,034 --> 00:06:47,811 Và chúng ta đứng ở xa cửa vào, 126 00:06:47,835 --> 00:06:51,941 xa khỏi bệ thờ và cánh cổng đóng dành cho các tu sĩ 127 00:06:51,965 --> 00:06:57,212 và chúng ta nhìn chăm chú vào khoảng xa, tìm một sự bắt đầu. 128 00:06:57,236 --> 00:07:01,252 Và cho dù trong phạm trù khoa học hay một thông lệ trong kinh thánh 129 00:07:01,276 --> 00:07:04,596 chúng ta suy nghĩ bằng ngôn ngữ ánh sáng 130 00:07:04,620 --> 00:07:06,753 Michelangelo cho ta một năng lượng khởi đầu 131 00:07:06,777 --> 00:07:09,518 khi ông cho ta sự tách biệt giữa ánh sáng và bóng tối, 132 00:07:09,542 --> 00:07:12,931 một họa tiết nổi sóng che mờ trong khoảng cách, 133 00:07:12,955 --> 00:07:15,439 được nén lại trong không gian chật chội. 134 00:07:15,463 --> 00:07:17,792 Họa tiết tiếp theo nở ra lớn hơn, 135 00:07:17,816 --> 00:07:21,243 và bạn thấy họa tiết và chạm một bên vào cái bên cạnh. 136 00:07:21,267 --> 00:07:26,253 Ông để lại mặt trời, mặt trăng, cây cỏ. 137 00:07:26,277 --> 00:07:30,284 Michelangelo không tập trung vào cái chất đang được tạo ra, 138 00:07:30,308 --> 00:07:32,352 không giống như các họa sỹ khác. 139 00:07:32,376 --> 00:07:35,719 Ông tập trung vào cử chỉ sáng tạo. 140 00:07:35,743 --> 00:07:40,117 Sau đó chuyển động ngưng lại, như một cái ngắt giọng trong thơ 141 00:07:40,141 --> 00:07:41,393 và tạo ra sự lâng lâng. 142 00:07:41,417 --> 00:07:42,696 Ông ta đang làm gì vậy? 143 00:07:42,720 --> 00:07:45,575 Có phải ông đang tạo ra đất? Tạo ra biển? 144 00:07:45,599 --> 00:07:50,290 Hay ông đang nhìn về công trình của mình, vũ trụ và kho báu của ông, 145 00:07:50,314 --> 00:07:52,045 ví như Michelangelo phải có, 146 00:07:52,069 --> 00:07:54,666 đang nhìn về công trình của ông trên trần nhà 147 00:07:54,690 --> 00:07:57,484 và tuyên bố, "Nó đẹp đấy." 148 00:07:58,388 --> 00:08:00,493 Bây giờ phông nền đã dựng lên, 149 00:08:00,517 --> 00:08:04,195 và bạn đạt đến cực độ về sáng tạo, là con người. 150 00:08:04,219 --> 00:08:08,549 Adam đá mắt, một cử chỉ nhẹ nhằm vào bóng tối. 151 00:08:08,573 --> 00:08:10,331 Nhưng nhìn gần hơn, 152 00:08:10,355 --> 00:08:13,007 cái chân kia khá uể oải trên mặt đất, 153 00:08:13,031 --> 00:08:15,321 cánh tay thì nặng nề trên đầu gối. 154 00:08:15,345 --> 00:08:19,022 Adam thiếu tia sáng nội tâm 155 00:08:19,046 --> 00:08:21,334 để dẫn anh đến sự vĩ đại. 156 00:08:21,358 --> 00:08:26,123 Tia sáng đó có vẻ được thảo luận bởi tác giả trên ngón tay kia, 157 00:08:26,147 --> 00:08:28,818 1 milimet cách cánh tay của Adam. 158 00:08:28,842 --> 00:08:30,787 Nó cho chúng ta cảm giác hồi hộp 159 00:08:30,811 --> 00:08:33,826 vì chúng ta là một thời khắc trong cái liên hệ đó, 160 00:08:33,850 --> 00:08:36,751 qua cách một người tìm ra mục đích của mình, 161 00:08:36,775 --> 00:08:39,759 vượt lên và khẳng định đỉnh cao của sáng tạo. 162 00:08:39,783 --> 00:08:43,044 Sau đó Michelangelo quăng một đường bóng. 163 00:08:43,068 --> 00:08:44,896 Ai ở bên cánh tay kia? 164 00:08:45,531 --> 00:08:47,227 Eve, người phụ nữ đầu tiên. 165 00:08:47,251 --> 00:08:50,160 Không, cô ta không tự dưng xuất hiện. Cô ta là một phần của kế hoạch. 166 00:08:50,184 --> 00:08:52,657 Cô ta luôn trong tâm trí của ông. 167 00:08:52,681 --> 00:08:56,886 Hãy nhìn cô, thật thân mật với Thượng Đế đến mức tay quấn quanh ông. 168 00:08:57,329 --> 00:09:02,737 Với tôi, một nhà lịch sử hội họa từ thế kỷ 21, 169 00:09:02,761 --> 00:09:05,613 đây là khoảnh khắc bức vẽ chạm vào tôi. 170 00:09:05,637 --> 00:09:08,985 Bởi tôi nhận ra sự tượng trưng tâm lý xã hội này 171 00:09:09,009 --> 00:09:11,922 luôn luôn về đàn ông và phụ nữ 172 00:09:11,946 --> 00:09:15,736 rất nhiều, đó là điểm chí cốt, trái tim của trần nhà, 173 00:09:15,760 --> 00:09:18,174 là sự tạo ra người phụ nữ, không phải Adam 174 00:09:18,198 --> 00:09:22,122 Và sự thật là, khi bạn thấy họ bên nhau ở vườn địa đàn, 175 00:09:22,146 --> 00:09:23,683 họ quyện vào nhau 176 00:09:23,707 --> 00:09:28,099 và điệu bộ tự hào biến thành sự xấu hổ. 177 00:09:28,647 --> 00:09:31,316 Bây giờ bạn đang ở sự kiện quan trọng trên trần nhà 178 00:09:31,340 --> 00:09:34,423 Bạn chính xác là điểm mà bạn và tôi có thể đi 179 00:09:34,447 --> 00:09:35,902 không còn vào nhà thờ nữa. 180 00:09:35,926 --> 00:09:39,282 Cánh cổng đóng ngăn chúng ta với căn phòng bên trong, 181 00:09:39,306 --> 00:09:41,819 và chúng ta bị loại ra như Adam và Eve. 182 00:09:41,843 --> 00:09:43,599 Cảnh còn lại trên trần nhà, 183 00:09:43,623 --> 00:09:46,467 họ phản chiếu sự đông đúc hỗn loạn của thế giới quanh ta. 184 00:09:46,491 --> 00:09:48,715 Bạn có Noah và Ark của ông và cơn lũ. 185 00:09:48,739 --> 00:09:52,329 Bạn có Noah. Ông đang hy sinh và thương lượng với Thượng Đế 186 00:09:52,353 --> 00:09:53,639 Có lẽ ông là đấng cứu thế. 187 00:09:54,031 --> 00:09:57,763 Oh, không, Noah là người trồng nho phát minh ra rượu, 188 00:09:57,787 --> 00:09:59,945 xỉn và bất tỉnh khỏa thân trong kho thóc. 189 00:10:00,385 --> 00:10:02,759 Cách thiết kế trần nhà rất kỳ lạ, 190 00:10:02,783 --> 00:10:04,707 bắt đầu bằng việc Chúa sáng thế, 191 00:10:04,731 --> 00:10:07,226 kết thúc với vài gã say trong kho thóc. 192 00:10:07,250 --> 00:10:09,706 Vậy thì, so sánh với Adam, 193 00:10:09,730 --> 00:10:12,248 bạn có thể nghĩ Michelangelo đang trêu ghẹo chúng ta. 194 00:10:12,693 --> 00:10:14,736 Nhưng ông muốn xua đi vẻ ảm đạm 195 00:10:14,760 --> 00:10:18,278 bằng cách dùng những màu sáng ngay dưới Noah: 196 00:10:18,302 --> 00:10:21,692 ngọc lục bảo, hoàng ngọc, đỏ tươi trên giáo đồ Zechariah. 197 00:10:21,716 --> 00:10:24,695 Zechariah tiên đoán một tia sáng đến từ hướng Đông, 198 00:10:24,719 --> 00:10:28,407 và chúng ta bị chuyển từ khớp nối này đến một điểm mới, 199 00:10:28,431 --> 00:10:32,306 với những bà đồng và nhà tiên tri dẫn chúng ta đến thiên đàng. 200 00:10:32,330 --> 00:10:35,628 Bạn có nam và nữ anh hùng bảo vệ đường đi, 201 00:10:35,652 --> 00:10:38,136 và chúng ta đi theo những bậc cha mẹ. 202 00:10:38,160 --> 00:10:42,245 Họ là động cơ của cỗ máy nhân loại vĩ đại này, cứ tiến tới. 203 00:10:42,269 --> 00:10:45,176 Và giờ đây chúng ta ở đỉnh của mái vòm, 204 00:10:45,200 --> 00:10:47,379 điểm cao nhất của tất cả mọi thứ, 205 00:10:47,403 --> 00:10:50,633 với họa tiết trông như ông đang muốn rơi khỏi chỗ đó 206 00:10:50,657 --> 00:10:51,997 vào không gian của chúng ta, 207 00:10:52,021 --> 00:10:53,304 xâm lấn không gian của ta. 208 00:10:53,328 --> 00:10:55,869 Đây là mấu nối quan trọng nhất. 209 00:10:55,893 --> 00:10:57,765 Quá khứ gặp hiện tại. 210 00:10:57,789 --> 00:11:01,005 Chi tiết này, Jonah, người đã ở ba ngày trong bụng cá voi, 211 00:11:01,029 --> 00:11:03,882 với Cơ đốc giáo, đây là biểu tượng sự tái sinh của nhân loại. 212 00:11:03,906 --> 00:11:05,169 qua sự hy sinh của Jesus. 213 00:11:05,193 --> 00:11:07,941 nhưng đối với đa số khách tham quan bảo tàng 214 00:11:07,965 --> 00:11:10,735 bằng tất cả tấm lòng của những người hằng ngày tham quan, 215 00:11:10,759 --> 00:11:17,345 ông là thời khắc quá khứ xa xôi chạm và tiếp nhận hiện tại. 216 00:11:18,091 --> 00:11:22,684 Mọi thứ mang chúng ta tới mái vòm mở của tường bệ thờ, 217 00:11:22,708 --> 00:11:25,471 nơi ta thấy phán xét cuối cùng của Michelangelo 218 00:11:25,495 --> 00:11:29,361 được sơn năm 1534 sau khi thế giới thay đổi lần nữa. 219 00:11:29,385 --> 00:11:31,409 Sự cải cách đã phá vỡ Giáo hội, 220 00:11:31,433 --> 00:11:34,301 đế chế Ottoman đã chọn đạo Hồi cho cả thế giới 221 00:11:34,325 --> 00:11:37,819 và Magellen đã tìm ra tuyến đường ra Thái Bình Dương. 222 00:11:37,843 --> 00:11:42,505 Làm cách nào một nghệ sỹ 59 tuổi chưa bao giờ rời khỏi Venice 223 00:11:42,529 --> 00:11:44,723 chuẩn bị đi trò chuyện với thế giới mới? 224 00:11:44,747 --> 00:11:47,790 Machelangelo chọn vẽ lên định mệnh, 225 00:11:47,814 --> 00:11:49,634 khao khát thông thường đó, 226 00:11:49,658 --> 00:11:51,278 bình thường với chúng ta, 227 00:11:51,302 --> 00:11:54,471 là để lại một gia tài sự ưu tú. 228 00:11:54,495 --> 00:11:57,426 Kể qua tầm nhìn của Cơ Đốc giáo về lời phán quyết cuối cùng, 229 00:11:57,450 --> 00:11:58,762 tận thế, 230 00:11:58,786 --> 00:12:01,924 Michelangelo cho bạn một chuỗi các họa tiết 231 00:12:01,948 --> 00:12:05,103 người đang mang những vật thể xinh đẹp nổi bật này. 232 00:12:05,127 --> 00:12:07,849 Họ không còn mặc gì không còn hình tượng 233 00:12:07,873 --> 00:12:09,110 trừ một cặp. 234 00:12:09,134 --> 00:12:11,852 Đó là một tổ hợp chỉ từ những cơ thể người, 235 00:12:11,876 --> 00:12:15,262 391, không ai giống ai, 236 00:12:15,286 --> 00:12:17,740 độc nhất như chính mỗi chúng ta. 237 00:12:17,764 --> 00:12:21,506 Họ bắt đầu ở góc thấp, tách khỏi mặt đất, 238 00:12:21,530 --> 00:12:24,252 vật lộn và bắt đầu bay lên. 239 00:12:24,276 --> 00:12:26,732 Những người đã lên quay lại giúp những người khác, 240 00:12:26,756 --> 00:12:28,593 và trong một thi tiết thú vị, 241 00:12:28,617 --> 00:12:31,709 một người da đen và một người da trắng cùng được kéo lên 242 00:12:31,733 --> 00:12:34,455 trong tầm nhìn vĩ đại của cộng đồng loài người 243 00:12:34,479 --> 00:12:35,921 ở thế giới mới này. 244 00:12:35,945 --> 00:12:39,452 Phần lớn không gian dành cho những người chiến thắng. 245 00:12:39,476 --> 00:12:44,312 Ở đó bạn tìm thấy một người đàn ông và một phụ nữ trần như lực sỹ. 246 00:12:44,336 --> 00:12:46,648 Họ là những người đã vượt qua tai ương 247 00:12:46,672 --> 00:12:50,386 và tầm nhìn của Michelangelo về những người đương đầu với tai ương, 248 00:12:50,410 --> 00:12:51,684 vượt qua những trở ngại, 249 00:12:51,708 --> 00:12:53,602 giống như những vận động viên. 250 00:12:53,626 --> 00:12:57,055 Bạn thấy đàn ông và phụ nữ uốn éo, tạo kiểu 251 00:12:57,079 --> 00:12:59,163 trong sân khấu vĩ đại này. 252 00:12:59,555 --> 00:13:02,100 Đằng sau sự sắp xếp này là Jesus, 253 00:13:02,124 --> 00:13:04,142 người đầu tiên chịu đựng trên thánh giá, 254 00:13:04,166 --> 00:13:06,570 giờ là một đấng toàn năng ở Thiên đường. 255 00:13:06,594 --> 00:13:09,612 Và khi Michelangelo hài lòng với tác phẩm của ông, 256 00:13:09,636 --> 00:13:12,214 gian nan, đình đốn, trở ngại, 257 00:13:12,238 --> 00:13:15,472 chúng không giới hạn sự ưu tú, chúng rèn nó. 258 00:13:16,276 --> 00:13:18,864 Giờ thì, điều này dẫn chúng ta tới một thứ dư thừa. 259 00:13:18,888 --> 00:13:20,705 Đây là nhà thờ nhỏ riêng của Pope, 260 00:13:20,729 --> 00:13:23,886 các tốt nhất để miêu tả là thật sự một cái nong khỏa thân. 261 00:13:23,910 --> 00:13:27,673 Nhưng Machelangelo đang cố gắng sử dụng ngôn ngữ nghệ thuật tốt nhất, 262 00:13:27,697 --> 00:13:30,285 một ngôn ngữ nghệ thuật phổ biến nhất ông có thể nghĩ ra: 263 00:13:30,309 --> 00:13:32,069 cơ thể con người. 264 00:13:32,093 --> 00:13:37,899 Vậy thay vì thể hiện đạo đức như là chịu đựng hay làm chủ bản thân, 265 00:13:37,923 --> 00:13:42,188 ông đã mượn từ Julius II những bộ sưu tập điêu khắc tuyệt đẹp 266 00:13:42,212 --> 00:13:46,463 để thể hiện sức mạnh tiềm ẩn qua quyền năng bên ngoài. 267 00:13:47,368 --> 00:13:50,733 Ngày nay, một đoạn sử hiện đại viết rằng 268 00:13:50,757 --> 00:13:54,615 điện thờ quá đẹp, đến nỗi không ai còn tranh cãi. 269 00:13:54,639 --> 00:13:55,988 Thực sự như vậy. 270 00:13:56,012 --> 00:13:59,550 Michelangelo đã sớm phát hiện rằng nhờ vào in ấn, 271 00:13:59,574 --> 00:14:02,696 những chỉ trích về khỏa thân lan khắp thế giới, 272 00:14:02,720 --> 00:14:07,016 nhanh chóng, kiệt tác tâm lý xã hội của ông được gán mác khiêu dâm, 273 00:14:07,040 --> 00:14:09,215 tại điểm mà ông đã thêm hai chi tiết 274 00:14:09,239 --> 00:14:11,723 một người đã chỉ trích ông, nịnh thần của Giáo hoàng, 275 00:14:11,723 --> 00:14:15,855 và người còn lại là chính ông, như vỏ trấu khô, không thể lực, 276 00:14:15,903 --> 00:14:18,324 trong đôi tay của sự đọa đày thăm thẳm. 277 00:14:18,348 --> 00:14:22,016 Năm ông mất ông đã thấy nhiều chi tiết được che lên, 278 00:14:22,040 --> 00:14:27,659 chiến thắng của sự sao nhãng tầm thường với sự cổ vũ hưng thịnh vĩ đại. 279 00:14:28,167 --> 00:14:29,931 Bây giờ chúng ta 280 00:14:29,955 --> 00:14:31,685 ở ngay đây, ngay lúc này. 281 00:14:31,709 --> 00:14:34,029 Chúng ta bị tóm vào không gian đó 282 00:14:34,053 --> 00:14:36,318 giữa những sự bắt đầu và kết thúc, 283 00:14:36,342 --> 00:14:40,574 trong toàn bộ sự to lớn, vĩ đại của trải nghiệm của con người. 284 00:14:40,598 --> 00:14:44,569 Nhà nguyện Sistine buộc chúng ta nhìn xung quanh như là có những tấm gương. 285 00:14:44,593 --> 00:14:45,890 Tôi là ai trong đây? 286 00:14:45,914 --> 00:14:47,220 Có phải trong đám đông? 287 00:14:47,244 --> 00:14:48,617 Tôi có phải gã say rượu? 288 00:14:48,641 --> 00:14:50,097 Tôi có phải lực sỹ? 289 00:14:50,121 --> 00:14:52,381 Và khi ta rời khỏi thiên đường đẹp đẽ trên này, 290 00:14:52,405 --> 00:14:56,349 chúng ta có động cơ để tự hỏi câu hỏi lớn nhất cuộc đời: 291 00:14:56,373 --> 00:15:01,211 Tôi là ai, và tôi có vai trò gì trong vở kịch vĩ đại của cuộc đời? 292 00:15:01,549 --> 00:15:02,720 Cám ơn. 293 00:15:02,744 --> 00:15:06,192 (Vỗ tay) 294 00:15:06,216 --> 00:15:09,187 Bruno Giussani: Elizabeth Lev, cám ơn cô. 295 00:15:09,211 --> 00:15:13,067 Elizabeth, cô có nói tới toàn bộ vấn đề khiêu dâm, 296 00:15:13,091 --> 00:15:17,904 quá nhiều cảnh khỏa thân và cảnh cuộc sống và thứ không phù hợp 297 00:15:18,555 --> 00:15:20,420 trong những con mắt thời đại. 298 00:15:20,444 --> 00:15:22,050 Nhưng thật ra câu chuyện lớn hơn. 299 00:15:22,074 --> 00:15:25,094 Nó không chỉ chỉnh sửa và thêm thắt vài chi tiết. 300 00:15:25,118 --> 00:15:27,742 Tác phẩm nghệ thuật này đã gần như bị phá hủy. 301 00:15:28,383 --> 00:15:31,408 Elizabeth Lev: Tác động của lời phán xét cuối cùng rất lớn. 302 00:15:31,432 --> 00:15:34,382 Kỹ thuật in đảm bảo mọi người đều thấy. 303 00:15:34,406 --> 00:15:37,691 Vì vậy, đây không phải thứ gì đó xảy ra trong vài tuần. 304 00:15:37,715 --> 00:15:42,183 Nó đã xảy ra trong hơn 20 năm 305 00:15:42,207 --> 00:15:44,131 của những chủ bút và nhà bình luận, 306 00:15:44,155 --> 00:15:45,323 nói với Giáo hội, 307 00:15:45,347 --> 00:15:47,922 "Các người không thể nói chúng tôi phải sống thể nào. 308 00:15:47,946 --> 00:15:51,286 Các người có thấy ảnh khiêu dâm trên nhà nguyện của Pope?" 309 00:15:51,310 --> 00:15:53,770 Sau những lời phản bác 310 00:15:53,794 --> 00:15:55,719 cố gắng phá hủy công trình này, 311 00:15:55,719 --> 00:15:58,719 nó đã kết thúc năm Michelangelo mất 312 00:15:58,719 --> 00:16:00,800 Giáo hội cuối cùng đã dàn xếp 313 00:16:00,824 --> 00:16:02,355 được một cách để cứu bức tranh 314 00:16:02,379 --> 00:16:05,696 bằng cách đặt lên thêm 30 bức phủ, 315 00:16:05,720 --> 00:16:08,467 đó cũng là nguồn gốc của che lá. 316 00:16:08,491 --> 00:16:10,079 Đó là nơi chuyện xảy ra, 317 00:16:10,103 --> 00:16:14,233 và nó xảy ra trong một nhà thờ đã cố gắng cứu một công trình nghệ thuật, 318 00:16:14,257 --> 00:16:16,428 không thực sự cần làm xấu hay phá hủy nó. 319 00:16:16,888 --> 00:16:19,675 BG: Điều mà cô vừa nói không phải một chuyến thăm cổ điển 320 00:16:19,699 --> 00:16:22,673 mà là ngày này khi người ta đến thăm nhà nguyện Sistine. 321 00:16:22,697 --> 00:16:24,800 (cười) 322 00:16:24,824 --> 00:16:26,605 EL: Tôi không biết, anh đang quảng cáo à? 323 00:16:26,629 --> 00:16:28,306 (cười) 324 00:16:28,330 --> 00:16:31,318 BG: Không, không... không cần thiết đâu, chỉ là một phát biểu. 325 00:16:31,342 --> 00:16:35,256 Trải nghiệm mỹ thuật ngày nay là phản ánh những vấn đề 326 00:16:35,280 --> 00:16:38,155 Quá nhiều người muốn thấy điều này trong đó, 327 00:16:38,179 --> 00:16:41,306 và kết quả là năm triệu người đi qua cánh cổng nhỏ bé đó 328 00:16:41,330 --> 00:16:43,647 và trải nghiệm theo một cách hoàn toàn khác 329 00:16:43,671 --> 00:16:44,837 chúng ta vừa làm. 330 00:16:44,861 --> 00:16:48,390 EL: Đúng vậy. Tôi đồng ý. Tôi nghĩ sẽ rất tốt nếu đừng lại và ngắm. 331 00:16:48,414 --> 00:16:50,715 Nhưng cũng nhận ra, ngay cả khi bạn ở trong những ngày đó, 332 00:16:50,739 --> 00:16:52,751 với 28,000 người một ngày, 333 00:16:52,775 --> 00:16:55,885 cả khi những ngày bạn ở đó với tất cả những người khác, 334 00:16:55,909 --> 00:16:58,314 hãy nhìn quanh và nghĩ nó tuyệt thế nào 335 00:16:58,338 --> 00:17:01,934 khi vài bức họa thạch cao từ 500 năm trước 336 00:17:01,958 --> 00:17:05,066 có thể vẫn được vẽ bởi tất cả những người bên cạnh bạn, 337 00:17:05,090 --> 00:17:07,065 đang nhìn lên trên đến rơi cả mồm. 338 00:17:07,089 --> 00:17:12,014 Một phát biểu về cách mà vẻ đẹp thật sự có thể nói với chúng ta 339 00:17:12,038 --> 00:17:14,725 vượt thời gian và khoảng cách địa lý. 340 00:17:14,749 --> 00:17:15,943 BG: Liz, cám ơn (tiếng Ý) 341 00:17:15,967 --> 00:17:17,174 EL: Cám ơn ông. 342 00:17:17,198 --> 00:17:18,374 BG: Cám ơn.