WEBVTT 00:00:04.200 --> 00:00:08.240 Chương trình được tài trợ bởi: 00:00:08.240 --> 00:00:15.240 Tài trợ phụ bởi: 00:00:33.509 --> 00:00:37.750 Đây là môn học về Công lý và chúng ta hãy bắt đầu với một câu chuyện … 00:00:37.750 --> 00:00:40.179 giả sử bạn là người lái xe điện 00:00:40.179 --> 00:00:44.640 và toa xe điện của bạn đang phóng nhanh trên đường ray với vận tốc 60 dặm một giờ 00:00:44.640 --> 00:00:49.390 và ở cuối đường ray, bạn nhận thấy có năm công nhân đang làm việc trên đường ray 00:00:49.390 --> 00:00:51.799 bạn đã cố gắng dừng lại nhưng không được 00:00:51.799 --> 00:00:53.829 thắng không hoạt động 00:00:53.829 --> 00:00:56.780 bạn cảm thấy tuyệt vọng vì bạn biết 00:00:56.780 --> 00:00:59.590 rằng nếu bạn đâm vào năm công nhân này 00:00:59.590 --> 00:01:01.490 tất cả họ sẽ chết 00:01:01.490 --> 00:01:05.079 hãy cho là bạn biết chắc chắn điều đó 00:01:05.079 --> 00:01:07.420 và vì vậy bạn cảm thấy mình vô dụng 00:01:07.420 --> 00:01:09.450 cho đến khi bạn nhận thấy rằng có 00:01:09.450 --> 00:01:11.290 một ngã rẽ bên phải 00:01:11.290 --> 00:01:12.230 một đường ray phụ 00:01:13.170 --> 00:01:15.579 và ở cuối đường ray đó 00:01:15.579 --> 00:01:17.390 chỉ có một công nhân 00:01:17.390 --> 00:01:19.079 đang làm việc trên đường ray 00:01:19.079 --> 00:01:21.368 Bạn đang cầm lái, 00:01:21.368 --> 00:01:23.030 vì thế bạn có thể 00:01:23.030 --> 00:01:26.010 rẽ xe điện nếu bạn muốn 00:01:26.010 --> 00:01:28.840 vào đường ray phụ đó 00:01:28.840 --> 00:01:30.399 giết chết một người 00:01:30.399 --> 00:01:33.269 nhưng có thể g cứu được năm người kia 00:01:33.269 --> 00:01:36.109 Đây là câu hỏi đầu tiên của chúng ta 00:01:36.109 --> 00:01:38.819 Điều gì là đúng nên làm? 00:01:38.819 --> 00:01:40.478 Bạn sẽ làm gì? 00:01:40.478 --> 00:01:42.560 Hãy làm một khảo sát nhỏ, 00:01:42.560 --> 00:01:45.180 có bao nhiêu người 00:01:45.180 --> 00:01:52.020 sẽ rẽ chiếc xe điện vào đường ray phụ? 00:01:52.019 --> 00:01:53.530 Bao nhiêu bạn chọn sẽ không? 00:01:53.530 --> 00:01:58.180 Có bao nhiêu người sẽ đi thẳng về phía trước 00:01:58.180 --> 00:02:04.050 giơ tay lên, những người sẽ đi thẳng về phía trước. 00:02:04.049 --> 00:02:08.378 Một số ít người sẽ, đa số sẽ rẽ hướng 00:02:08.378 --> 00:02:09.878 chúng ta hãy nghe số đông này trước 00:02:09.878 --> 00:02:14.149 bây giờ chúng ta cần bắt đầu điều tra tại sao bạn nghĩ 00:02:14.149 --> 00:02:19.799 đó là điều đúng nên làm. Hãy bắt đầu với những người trong nhóm đa số, những người sẽ rẽ hướng 00:02:19.799 --> 00:02:22.058 để đi vào đường ray phụ? 00:02:22.058 --> 00:02:23.669 Tại sao bạn làm điều đó, 00:02:23.669 --> 00:02:25.808 lý do của bạn là gì? 00:02:25.808 --> 00:02:30.188 Ai sẵn sàng xung phong phát biểu một lý do? 00:02:30.188 --> 00:02:32.218 Nào, đứng lên. 00:02:32.218 --> 00:02:39.218 Bởi vì chúng ta không thể giết chết năm người khi thay vào đó có thể chỉ cần giết chết một người. 00:02:39.579 --> 00:02:42.239 sẽ không đúng khi giết năm người 00:02:42.239 --> 00:02:47.069 nếu thay vào đó bạn có thể giết một người 00:02:47.068 --> 00:02:48.528 đó là một lý do hợp lý 00:02:48.528 --> 00:02:52.959 đó là một lý do hợp lý 00:02:52.959 --> 00:02:53.778 Xin mời ý kiến khác? 00:02:53.778 --> 00:02:56.658 mọi người có đồng ý với 00:02:56.658 --> 00:03:01.218 lý do đó không? Mời bạn 00:03:01.218 --> 00:03:03.620 Chà, tôi nghĩ đó cũng là lý do tại sao 00:03:03.620 --> 00:03:05.459 vào ngày 11/9, chúng ta coi những người [giành lại quyền] lái máy bay, 00:03:05.459 --> 00:03:08.009 những người đã rẽ lái máy bay vào 00:03:08.008 --> 00:03:09.528 cánh đồng Pennsylvania như những người hùng 00:03:09.528 --> 00:03:11.718 vì họ chọn giết những người trên máy bay 00:03:11.718 --> 00:03:14.418 chứ không giết nhiều người hơn 00:03:14.419 --> 00:03:16.109 trong các tòa nhà lớn. 00:03:16.109 --> 00:03:19.260 Vì vậy, nguyên tắc là giống như vào ngày 11/9, 00:03:19.259 --> 00:03:21.638 đó là một tình huống bi thảm, 00:03:21.639 --> 00:03:25.359 nhưng thà là giết một người để năm người có thể sống, 00:03:25.359 --> 00:03:30.748 đó là lý do của hầu hết các bạn, những người sẽ rẽ hướng phải không? 00:03:30.748 --> 00:03:32.628 Giờ hãy nghe 00:03:32.628 --> 00:03:33.628 từ 00:03:33.628 --> 00:03:35.508 những người thuộc nhóm thiểu số 00:03:35.508 --> 00:03:40.558 những người sẽ không rẽ hướng. 00:03:40.558 --> 00:03:45.709 Vâng, tôi nghĩ rằng tâm lý trên đây cùng loại với các biện minh cho tội ác diệt chủng và chủ nghĩa toàn trị. 00:03:45.468 --> 00:03:50.358 Để cứu một chủng tộc bạn sẽ xóa sổ các chủng tộc khác. 00:03:50.359 --> 00:03:53.278 vậy bạn sẽ làm gì trong trường hợp này? Bạn sẽ 00:03:53.278 --> 00:03:55.378 tránh 00:03:55.378 --> 00:03:57.798 nỗi kinh hoàng của nạn diệt chủng? 00:03:57.799 --> 00:04:03.989 bạn sẽ lao vào năm người và giết họ? 00:04:03.989 --> 00:04:07.628 Có lẽ vậy 00:04:07.628 --> 00:04:09.929 Được rồi, còn ai khác không? 00:04:09.930 --> 00:04:14.498 Đó là một câu trả lời dũng cảm, cảm ơn bạn. 00:04:14.498 --> 00:04:16.079 Hãy xem xét một trường hợp khác 00:04:16.978 --> 00:04:20.238 trường hợp xe điện 00:04:20.238 --> 00:04:21.688 và xem xem 00:04:21.689 --> 00:04:24.189 liệu rằng 00:04:24.189 --> 00:04:27.429 đa số các bạn 00:04:27.428 --> 00:04:30.989 muốn tuân theo nguyên tắc, 00:04:30.990 --> 00:04:33.500 thà một người nên chết để năm người được sống hay không? 00:04:33.500 --> 00:04:38.528 Lần này bạn không phải là người điều khiển xe điện, bạn là người chứng kiến 00:04:38.528 --> 00:04:42.678 đứng trên cầu nhìn xuống đường ray xe điện 00:04:42.678 --> 00:04:45.658 và dưới đường ray đó một chiếc xe điện đang đến 00:04:45.658 --> 00:04:49.620 ở cuối đường ray có năm công nhân, 00:04:49.620 --> 00:04:51.739 Thắng xe không hoạt động 00:04:51.738 --> 00:04:55.948 chiếc xe điện sắp lao vào năm người và giết họ. 00:04:55.949 --> 00:04:57.218 Và bây giờ 00:04:57.218 --> 00:04:58.788 bạn không phải là người lái xe, 00:04:58.788 --> 00:05:01.308 bạn thực sự cảm thấy không làm gì được 00:05:01.309 --> 00:05:03.259 được cho đến khi bạn nhận ra 00:05:03.259 --> 00:05:06.879 đứng bên cạnh bạn, 00:05:06.879 --> 00:05:08.639 dựa vào 00:05:08.639 --> 00:05:09.889 cây cầu 00:05:09.889 --> 00:05:16.889 là một người đàn ông rất béo. 00:05:17.218 --> 00:05:20.178 Và bạn có thể 00:05:20.178 --> 00:05:22.668 đẩy anh ta xuống 00:05:22.668 --> 00:05:24.728 anh ta sẽ rơi khỏi cầu 00:05:24.728 --> 00:05:27.949 xuống đường ray 00:05:27.949 --> 00:05:29.538 ngay trên đường ray 00:05:29.538 --> 00:05:32.199 xe điện 00:05:32.199 --> 00:05:33.419 anh ta sẽ chết 00:05:33.418 --> 00:05:38.930 nhưng anh ấy sẽ cứu được năm người kia. 00:05:38.930 --> 00:05:41.108 Bây giờ, có bao nhiêu người sẽ đẩy 00:05:41.108 --> 00:05:48.089 người đàn ông béo qua cầu? Hãy giơ tay lên. 00:05:48.089 --> 00:05:51.198 Bao nhiêu bạn không? 00:05:51.199 --> 00:05:54.069 Đa số sẽ không. 00:05:54.069 --> 00:05:55.789 Một câu hỏi rất rỏ ràng, 00:05:55.788 --> 00:05:56.878 điều gì đã trở thành 00:05:56.879 --> 00:06:00.169 nguyên tắc ở đây? 00:06:00.168 --> 00:06:05.109 cứu năm mạng sống là tốt hơn dù rằng nó đồng nghĩa với việc phải hy sinh một mạng sống? điều gì đã trở thành nguyên tắc 00:06:05.110 --> 00:06:07.490 mà hầu hết mọi người đều tán thành? 00:06:07.490 --> 00:06:09.240 Trong trường hợp thứ nhất, 00:06:09.240 --> 00:06:12.809 tôi muốn nghe từ một người thuộc nhóm đa số trong cả hai tình huống 00:06:12.809 --> 00:06:13.580 Vấn đề là 00:06:13.579 --> 00:06:17.758 làm thế nào để bạn giải thích sự khác biệt trong hai tình huống? 00:06:17.759 --> 00:06:21.860 Vấn đề thứ hai, tôi nghĩ có liên quan đến lựa chọn tích cực của việc 00:06:21.860 --> 00:06:22.509 đẩy một người 00:06:22.509 --> 00:06:24.279 và người đó ngã xuống 00:06:24.279 --> 00:06:25.198 tôi nghĩ rằng 00:06:25.199 --> 00:06:29.830 bản thân người đó sẽ không liên quan gì đến tình huống này cả 00:06:29.829 --> 00:06:31.269 và vì vậy 00:06:31.269 --> 00:06:33.769 để chọn thay mặt anh ấy, tôi nghĩ là 00:06:33.769 --> 00:06:36.769 việc 00:06:36.769 --> 00:06:39.990 lôi anh ta vào việc gì đó mà nếu không bị lôi vào thì anh ta có khả năng thoát khỏi nó 00:06:39.990 --> 00:06:41.788 tôi nghĩ là tốt hơn 00:06:41.788 --> 00:06:43.620 những gì có được trong tình huống đầu tiên 00:06:43.620 --> 00:06:45.968 cả ba bên, tài xế và 00:06:45.968 --> 00:06:47.668 hai nhóm công nhân đã có trong tình huống đầu tiên 00:06:47.668 --> 00:06:50.598 Tôi nghĩ trong tình huống này, 00:06:50.598 --> 00:06:55.108 nhưng người đang làm việc, người trên đường ray phía còn lại 00:06:55.108 --> 00:07:02.068 anh ấy không lựa chọn hy sinh mạng sống của mình hơn là lựa chọn của anh chàng béo, phải không? 00:07:02.069 --> 00:07:05.420 Đó là sự thật, nhưng anh ấy đã ở trên đường ray 00:07:05.399 --> 00:07:10.438 Còn anh chàng này ở trên cầu 00:07:10.439 --> 00:07:13.550 Tiếp nào, bạn có thể ý kiến thêm nếu bạn muốn. 00:07:13.550 --> 00:07:15.329 Được rồi, đó là một câu hỏi khó 00:07:15.329 --> 00:07:18.658 nhưng bạn đã làm tốt, bạn đã làm rất tốt, đó là một câu hỏi khó. 00:07:19.629 --> 00:07:21.180 ai khác 00:07:21.180 --> 00:07:22.598 có thể 00:07:22.598 --> 00:07:26.028 tìm cách thuyết phục 00:07:26.028 --> 00:07:30.158 phản ứng của đa số trong hai trường hợp này? Vâng? 00:07:30.158 --> 00:07:31.550 Tôi nghĩ vậy 00:07:31.550 --> 00:07:32.540 trong trường hợp đầu tiên khi mà 00:07:32.540 --> 00:07:35.179 bạn có một công nhân và năm công nhân 00:07:35.178 --> 00:07:37.429 đó là sự lựa chọn giữa hai nhóm công nhân đó và bạn phải 00:07:37.430 --> 00:07:41.218 đưa ra một lựa chọn nhất định, và mọi người sắp chết vì chiếc xe điện 00:07:41.218 --> 00:07:45.029 mà không cần đến hành động trực tiếp của bạn. Xe diện đang lao đến, 00:07:45.029 --> 00:07:48.209 và bạn cần đưa ra lựa chọn trong tích tắc, 00:07:48.209 --> 00:07:52.658 trong khi đẩy người đàn ông béo xuống là một hành động giết người thực sự từ phía bạn 00:07:52.658 --> 00:07:54.490 bạn có quyền kiểm soát điều đó 00:07:54.490 --> 00:07:57.278 trong khi bạn không thể kiểm soát được xe điện. 00:07:57.278 --> 00:08:00.089 Vì vậy, tôi nghĩ rằng đó là một tình huống hơi khác. 00:08:00.089 --> 00:08:04.359 Được rồi, ai đáp lại nào? Có ai, ai đáp lại ý kiến đó không? thật tuyệt, ai có cách nào 00:08:04.360 --> 00:08:06.319 ai muốn phản hồi lại không? 00:08:06.319 --> 00:08:09.490 Đó có phải là cách thoát ra khỏi tình huống này không? 00:08:09.490 --> 00:08:12.439 Tôi không nghĩ rằng đó là một lý do rất tốt bởi vì dù bạn chọn 00:08:12.439 --> 00:08:16.889 người nào chết đi chăng nữa, vì dù bạn chọn rẽ hướng và giết một người, 00:08:16.889 --> 00:08:18.500 đó cũng là một hành động có ý thức 00:08:18.500 --> 00:08:19.718 nghĩ đến việc rẽ hướng, 00:08:19.718 --> 00:08:21.319 hoặc bạn chọn đẩy ông béo xuống, 00:08:21.319 --> 00:08:23.609 đó cũng là một hành động 00:08:23.608 --> 00:08:27.688 hành động có ý thức, nên dù bằng cách nào bạn cũng đang đưa ra lựa chọn. 00:08:27.689 --> 00:08:29.729 Bạn có muốn đáp lại không? 00:08:29.728 --> 00:08:34.189 Vâng, tôi không thực sự chắc chắn đó là cùng một vấn đề, nó vẫn có vẻ hơi khác, hành động thực sự 00:08:34.190 --> 00:08:38.230 đẩy ai đó xuống đường ray và giết họ, 00:08:38.230 --> 00:08:42.600 bạn thực sự đang tự mình giết anh ta, bạn đang đẩy anh ta bằng chính đôi tay của bạn, bạn đang đẩy và 00:08:42.600 --> 00:08:43.710 điều đó khác 00:08:43.710 --> 00:08:47.090 hơn là điều khiển thứ gì đó sẽ gây ra cái chết 00:08:47.090 --> 00:08:48.670 cho người khác..., bạn biết đấy 00:08:48.669 --> 00:08:52.829 nói điều đó bây giờ nghe có vẻ không đúng khi tôi ở đây. 00:08:52.830 --> 00:08:54.740 Không đâu, tốt mà, bạn tên gì? 00:08:54.740 --> 00:08:55.570 Andrew. 00:08:55.740 --> 00:08:59.570 để tôi hỏi bạn câu hỏi này Andrew 00:08:59.570 --> 00:09:02.240 giả sử 00:09:02.240 --> 00:09:03.680 đứng trên cầu 00:09:03.679 --> 00:09:04.809 bên cạnh người đàn ông béo 00:09:04.809 --> 00:09:07.849 Tôi không cần phải đẩy anh ta, giả sử anh ta đang đứng 00:09:07.850 --> 00:09:14.850 trên một cánh cửa lật mà tôi có thể mở bằng cách xoay như xoay vô lăng vậy 00:09:17.450 --> 00:09:18.690 bạn sẽ xoay nó? 00:09:18.690 --> 00:09:20.960 Vì lý do nào đó, điều đó sai 00:09:20.960 --> 00:09:24.129 càng sai. 00:09:24.129 --> 00:09:30.350 Ý tôi là có thể nếu bạn chỉ vô tình tựa vào vô lăng đó hoặc làm một điều tương tự vậy 00:09:30.350 --> 00:09:31.060 hoặc 00:09:31.059 --> 00:09:33.118 hoặc nói rằng chiếc xe 00:09:33.119 --> 00:09:37.850 đang lao về phía công tắc sẽ làm rơi bẫy 00:09:37.850 --> 00:09:39.230 thì tôi có thể đồng ý với điều đó. 00:09:39.850 --> 00:09:42.230 Thật công bằng, bạn nói nó vẫn có vẻ 00:09:42.230 --> 00:09:45.500 sai theo cách mà nó có vẻ không sai trong trường hợp đầu tiên khi rẽ hướng, 00:09:45.500 --> 00:09:50.419 Nói cách khác, ý tôi là trong tình huống đầu tiên bạn tham gia trực tiếp vào tình huống, 00:09:50.419 --> 00:09:52.449 trong tình huống thứ hai, bạn cũng là người vô cảm. 00:09:52.450 --> 00:09:56.920 Vì vậy, bạn có quyền lựa chọn tham gia hay không tham gia bằng cách đẩy người đàn ông béo. 00:09:56.919 --> 00:09:59.549 Tạm thời hãy tạm quên vụ việc này đi, 00:09:59.549 --> 00:10:01.269 tốt hơn chứ? 00:10:01.269 --> 00:10:06.460 nhưng hãy tưởng tượng một trường hợp khác. Lần này bác sĩ của bạn trong phòng cấp cứu 00:10:06.460 --> 00:10:11.629 và sáu bệnh nhân đến với bạn 00:10:11.629 --> 00:10:18.500 họ đã ở trong một vụ tai nạn xe điện khủng khiếp 00:10:18.500 --> 00:10:23.889 năm người trong số họ bị thương nhẹ, một người bị thương nặng. Bạn có thể mất cả ngày 00:10:23.889 --> 00:10:27.720 chăm sóc cho một nạn nhân bị thương nặng, 00:10:27.720 --> 00:10:32.330 nhưng trong thời gian đó cả năm người còn lại sẽ chết, hoặc bạn có thể chăm sóc năm người đó, phục hồi sức khỏe cho họ, nhưng 00:10:32.330 --> 00:10:35.490 trong thời gian đó người bị thương nặng 00:10:35.490 --> 00:10:36.470 sẽ chết. 00:10:36.470 --> 00:10:37.660 Có bao nhiêu bạn sẽ cứu 00:10:37.659 --> 00:10:39.539 Năm người 00:10:39.539 --> 00:10:40.849 ngay lập tức, nếu là bác sĩ? 00:10:40.850 --> 00:10:44.480 Có bao nhiêu người sẽ cứu một người? 00:10:44.480 --> 00:10:46.300 Rất ít người, 00:10:46.299 --> 00:10:49.269 chỉ một số ít người. 00:10:49.269 --> 00:10:51.439 Cùng một lý do, tôi giả sử, 00:10:51.440 --> 00:10:55.570 một mạng sống so với năm. 00:10:55.570 --> 00:10:57.230 Bây giờ xem xem 00:10:57.230 --> 00:10:59.070 trường hợp một bác sĩ khác, 00:10:59.070 --> 00:11:02.080 lần này bạn là bác sĩ phẫu thuật cấy ghép 00:11:02.080 --> 00:11:06.160 và bạn có năm bệnh nhân, mỗi bệnh nhân đang rất cần 00:11:06.159 --> 00:11:09.639 một ca cấy ghép nội tạng để tồn tại. 00:11:09.639 --> 00:11:12.220 Cần một trái tim, một lá phổi 00:11:12.220 --> 00:11:13.550 một quả thận, 00:11:13.549 --> 00:11:15.089 một quả gan 00:11:15.090 --> 00:11:16.680 và thứ năm 00:11:16.679 --> 00:11:20.209 là tuyến tụy. 00:11:20.210 --> 00:11:22.780 Và bạn không có người hiến tạng, 00:11:22.779 --> 00:11:24.909 bạn sắp phải 00:11:24.909 --> 00:11:27.649 chứng kiến họ chết 00:11:27.649 --> 00:11:28.860 và rồi 00:11:28.860 --> 00:11:30.649 bạn chợt nhận ra 00:11:30.649 --> 00:11:32.470 rằng ở phòng kế bên 00:11:32.470 --> 00:11:35.720 có một anh chàng khỏe mạnh đến để kiểm tra sức khỏe. 00:11:39.450 --> 00:11:43.740 và anh ấy… 00:11:43.740 --> 00:11:47.159 bạn thích tình huống này?... 00:11:47.159 --> 00:11:50.740 và anh ấy đang ngủ trưa 00:11:53.269 --> 00:11:56.769 Bạn có thể khẽ đi vào 00:11:56.769 --> 00:12:00.600 và moi ngũ tạng của anh ra, người đó sẽ chết 00:12:00.600 --> 00:12:03.170 nhưng bạn có thể cứu được năm người. 00:12:03.169 --> 00:12:10.169 Bao nhiêu người sẽ làm điều đó? Có ai không? 00:12:10.389 --> 00:12:17.389 Bao nhiêu? Giơ tay lên nếu bạn muốn làm điều đó. 00:12:18.100 --> 00:12:21.840 Có ai ở ban công không? 00:12:21.840 --> 00:12:24.280 Bạn muốn? Cẩn thận đừng nghiêng người quá nhiều 00:12:26.269 --> 00:12:29.340 Có bao nhiêu sẽ không? 00:12:29.340 --> 00:12:30.360 Được rồi. 00:12:30.360 --> 00:12:33.600 Bạn nói gì, nói lớn lên một chút… ở khu vực ban công, bạn … người sẽ 00:12:33.600 --> 00:12:35.840 moi nội tạng ra, vì sao? 00:12:35.840 --> 00:12:38.629 Tôi thực sự muốn thử thay thế một chút 00:12:38.629 --> 00:12:40.188 có thể chỉ lấy nội tạng của một người chết trước 00:12:40.188 --> 00:12:44.419 trong năm người cần nội tạng 00:12:44.419 --> 00:12:50.229 rồi dùng bốn nội tạng khỏe mạnh của người đó để cứu bốn người kia 00:12:50.230 --> 00:12:54.639 Đó là một ý tưởng khá tốt. 00:12:54.639 --> 00:12:57.830 Đó là một ý tưởng tuyệt vời 00:12:57.830 --> 00:13:00.160 ngoại trừ thực tế 00:13:00.159 --> 00:13:06.159 là bạn vừa làm hỏng quan điểm triết học. 00:13:06.159 --> 00:13:07.360 Hãy quay trở lại 00:13:07.360 --> 00:13:10.240 những câu chuyện và những lập luận đó 00:13:10.240 --> 00:13:12.750 để chú ý một vài điều 00:13:12.750 --> 00:13:17.809 về cách các cuộc tranh luận đã bắt đầu mở ra. 00:13:17.809 --> 00:13:18.649 Một số 00:13:18.649 --> 00:13:20.360 nguyên tắc đạo đức 00:13:20.360 --> 00:13:23.340 đã bắt đầu xuất hiện 00:13:23.340 --> 00:13:25.879 từ các cuộc thảo luận nãy giờ 00:13:25.879 --> 00:13:27.570 và hãy xem xét 00:13:27.570 --> 00:13:29.740 những nguyên tắc đạo đức đó 00:13:29.740 --> 00:13:31.250 có vẻ 00:13:31.250 --> 00:13:35.710 nguyên tắc đạo đức xuất hiện đầu tiên từ cuộc thảo luận cho rằng 00:13:35.710 --> 00:13:39.110 rằng điều đúng nên làm, điều đạo đức nên làm 00:13:39.110 --> 00:13:43.139 phụ thuộc vào hậu quả sẽ đến 00:13:43.139 --> 00:13:45.480 từ hành động của bạn, 00:13:45.480 --> 00:13:47.080 rốt cuộc thì 00:13:47.080 --> 00:13:49.250 để năm người sống sẽ tốt hơn 00:13:49.250 --> 00:13:52.320 dù rằng một người phải chết. 00:13:52.320 --> 00:13:53.700 Đó là một ví dụ 00:13:53.700 --> 00:13:56.280 về hệ quả luận 00:13:56.279 --> 00:13:59.459 lý luận đạo đức. 00:13:59.460 --> 00:14:04.310 lý luận đạo đức theo hệ quả luận phân định đạo đức theo hậu quả của một hành động. Hay 00:14:04.309 --> 00:14:06.549 nói cách khác sẽ là kết quả 00:14:06.549 --> 00:14:09.049 của việc bạn làm. 00:14:09.049 --> 00:14:12.789 Nhưng sau đó chúng ta đã đi xa hơn một chút, chúng ta đã xem xét những trường hợp khác 00:14:12.789 --> 00:14:15.319 và mọi người không chắc lắm 00:14:15.320 --> 00:14:17.300 về 00:14:17.299 --> 00:14:20.529 lập luận đạo đức theo hệ quả luận 00:14:20.529 --> 00:14:22.419 khi người ta lưỡng lự 00:14:22.419 --> 00:14:24.269 trong việc đẩy anh béo 00:14:24.269 --> 00:14:25.789 xuống cầu 00:14:25.789 --> 00:14:28.639 hoặc để moi nội tạng của những 00:14:28.639 --> 00:14:29.750 bệnh nhân vô tội … 00:14:29.750 --> 00:14:32.259 mọi người có biểu hiện hướng tới 00:14:32.259 --> 00:14:34.259 Những lý do 00:14:34.259 --> 00:14:35.379 phải làm 00:14:35.379 --> 00:14:37.250 với chính giá trị thực chất 00:14:37.250 --> 00:14:39.230 của chính 00:14:39.230 --> 00:14:40.690 hành động đó 00:14:40.690 --> 00:14:42.770 Kết quả là điều họ có thể hướng đến. 00:14:42.769 --> 00:14:45.179 Mọi người đã miễn cưỡng 00:14:45.179 --> 00:14:47.819 mọi người đã nghĩ điều đó sai… 00:14:47.820 --> 00:14:49.480 hoàn toàn sai trái 00:14:49.480 --> 00:14:50.500 khi giết 00:14:50.500 --> 00:14:51.408 một người … 00:14:51.408 --> 00:14:53.509 một người vô tội, 00:14:53.509 --> 00:14:54.689 kể cả vì mục đích 00:14:54.690 --> 00:14:55.819 để cứu 00:14:55.818 --> 00:14:58.500 năm người khác, chí ít những người này đã nghĩ như vậy… 00:14:58.500 --> 00:15:00.610 trong cách lựa chọn thứ hai 00:15:00.610 --> 00:15:05.120 của mỗi câu chuyện mà chúng ta đã xem xét 00:15:05.120 --> 00:15:06.519 vì vậy, quan điểm này đưa đến 00:15:06.519 --> 00:15:09.539 cách tư duy 00:15:09.539 --> 00:15:10.689 thứ hai 00:15:10.690 --> 00:15:12.660 về 00:15:12.659 --> 00:15:14.679 đạo đức 00:15:14.679 --> 00:15:16.429 tuyệt đối 00:15:16.429 --> 00:15:22.429 lý luận đạo đức tuyệt đối phân định giá trị đạo đức theo các yêu cầu đạo đức tuyệt đối nhất định nào đó về 00:15:22.429 --> 00:15:24.439 Các nghĩa vụ và quyền hạn tuyệt đối 00:15:24.440 --> 00:15:27.440 bất kể hệ quả là gì. 00:15:27.440 --> 00:15:29.230 Chúng ta sẽ khám phá 00:15:29.230 --> 00:15:33.070 trong những ngày và tuần tới về sự tương phản giữa 00:15:33.070 --> 00:15:36.540 Các quan điểm đạo đức tuyệt đối và hệ quả luận. 00:15:36.539 --> 00:15:38.370 Ví dụ 00:15:38.370 --> 00:15:40.419 có ảnh hưởng nhất 00:15:40.419 --> 00:15:45.919 Về lý luận đạo đức theo hệ quả luận là thuyết vị lợi, một học thuyết được đề xướng bởi 00:15:45.919 --> 00:15:51.099 Jeremy Bentham, triết gia chính trị người Anh thế kỷ 18. 00:15:51.100 --> 00:15:54.139 Triết gia quan trọng nhất 00:15:54.139 --> 00:15:56.850 trong lý luận đạo đức tuyệt đối 00:15:56.850 --> 00:15:58.170 là triết gia 00:15:58.169 --> 00:16:02.589 người Đức thế kỷ thứ mười tám Emmanuel Kant. 00:16:02.590 --> 00:16:03.860 Vì vậy, chúng ta sẽ xem xét 00:16:03.860 --> 00:16:07.259 hai lý luận đạo đức khác nhau này. 00:16:07.259 --> 00:16:08.299 Đánh giá chúng. 00:16:08.299 --> 00:16:10.669 Và cũng xem xét những quan điểm khác. 00:16:10.669 --> 00:16:16.099 Nếu bạn nhìn vào giáo trình, bạn sẽ thấy rằng chúng tá phải đọc nhiều quyển sách hay và nổi tiếng. 00:16:16.100 --> 00:16:18.310 Sách của Aristotle, 00:16:18.309 --> 00:16:19.889 của John Locke, 00:16:19.889 --> 00:16:22.080 của Emanuel Kant, John Stuart Mill, 00:16:22.080 --> 00:16:24.030 và nhiều tác giả khác. 00:16:24.029 --> 00:16:28.169 Bạn cũng sẽ nhận thấy từ giáo trình rằng chúng ta không chỉ đọc những cuốn sách này, 00:16:28.169 --> 00:16:30.069 Chúng ta còn 00:16:30.070 --> 00:16:32.010 phải xem xét 00:16:32.009 --> 00:16:37.000 cả các cuộc tranh luận chính trị và pháp lý đương đại mà đã khiến nảy sinh ra những câu hỏi triết học. 00:16:37.000 --> 00:16:40.190 Chúng ta sẽ tranh luận về bình đẳng và bất bình đẳng, 00:16:40.190 --> 00:16:41.490 Quy định chống phân biệt đối xử, 00:16:41.490 --> 00:16:43.698 tự do ngôn luận so với ngôn từ kích động thù địch, 00:16:43.698 --> 00:16:47.039 hôn nhân đồng giới, nghĩa vụ quân sự, 00:16:47.039 --> 00:16:50.980 một loạt các câu hỏi thực tế, tại sao? 00:16:50.980 --> 00:16:55.350 không chỉ làm sinh động những cuốn sách trừu tượng và xa vời này 00:16:55.350 --> 00:17:01.040 mà còn làm sáng tỏ những bấp bênh về Triết học 00:17:01.039 --> 00:17:03.519 trong cuộc sống hàng ngày, kể cả đời sống chính trị 00:17:03.519 --> 00:17:05.639 của chúng ta. 00:17:05.640 --> 00:17:07.720 Vì thế, chúng ta đọc những cuốn sách đó 00:17:07.720 --> 00:17:09.818 và chúng ta sẽ tranh luận về 00:17:09.818 --> 00:17:15.480 những vấn đề này, và chúng ta sẽ xem các vấn đề bổ nghĩa và soi sáng cho nhau như thế nào. 00:17:15.480 --> 00:17:17.599 Điều này nghe có vẻ đủ hấp dẫn. 00:17:17.599 --> 00:17:19.109 Nhưng ở đây 00:17:19.109 --> 00:17:22.549 tôi phải đưa ra một cảnh báo 00:17:22.549 --> 00:17:25.210 và cảnh báo đó là 00:17:25.210 --> 00:17:28.500 khi đọc những cuốn sách này 00:17:28.500 --> 00:17:31.549 theo cách thức như vậy, 00:17:31.549 --> 00:17:34.119 như một bài tập để hiểu mình, 00:17:34.119 --> 00:17:38.849 đọc chúng theo cách này có vài rủi ro nhất định. 00:17:38.849 --> 00:17:42.119 Rủi ro mang tính cá nhân và chính trị, 00:17:42.119 --> 00:17:47.799 những rủi ro mà mọi sinh viên ngành triết học chính trị đều biết. 00:17:47.799 --> 00:17:50.690 Những rủi ro này xuất phát từ thực tế 00:17:50.690 --> 00:17:52.580 rằng triết học 00:17:52.579 --> 00:17:54.220 dạy chúng ta 00:17:54.220 --> 00:17:56.400 và phá rối chúng ta 00:17:56.400 --> 00:18:01.390 bằng cách buộc chúng ta đối diện với những gì chúng ta đã biết. 00:18:01.390 --> 00:18:03.390 Thật trớ trêu 00:18:03.390 --> 00:18:09.790 là độ khó của khóa học này nằm ở chỗ nó dạy bạn những gì bạn đã biết. 00:18:09.789 --> 00:18:12.159 Nó hoạt động bằng cách lấy 00:18:12.160 --> 00:18:16.470 những gì chúng ta biết trong những ngữ cảnh quen thuộc và không có nghi ngờ gì, 00:18:16.470 --> 00:18:20.370 và làm cho nó trở nên xa lạ. 00:18:20.369 --> 00:18:22.389 Đó chính xác là cách các ví dụ 00:18:22.390 --> 00:18:23.120 đã hoạt động 00:18:23.119 --> 00:18:29.029 Các giả thuyết mà chúng ta bắt đầu pha trộn giữa sự vui tươi và đúng mực của chúng. 00:18:29.029 --> 00:18:33.940 đó cũng là cách những cuốn sách triết học hoạt động. Triết học 00:18:33.940 --> 00:18:35.640 làm chúng ta xa rời 00:18:35.640 --> 00:18:37.520 khỏi những thứ quen thuộc 00:18:37.519 --> 00:18:40.389 không phải bằng cách thêm vào các thông tin mới 00:18:40.390 --> 00:18:41.780 mà bằng cách lôi cuốn 00:18:41.779 --> 00:18:43.599 và khơi gợi 00:18:43.599 --> 00:18:47.419 một cách nhìn mới 00:18:47.420 --> 00:18:49.970 nhưng, ở đây cũng có chút rủi ro, 00:18:49.970 --> 00:18:50.720 một khi 00:18:50.720 --> 00:18:54.299 điều quen thuộc trở nên xa lạ, 00:18:54.299 --> 00:18:58.259 nó sẽ không bao giờ hoàn toàn như trước được nữa. 00:18:58.259 --> 00:19:00.210 Tự hiểu mình 00:19:00.210 --> 00:19:03.200 giống như đánh mất đi sự ngây thơ, 00:19:03.200 --> 00:19:04.720 tuy có xáo trộn, 00:19:04.720 --> 00:19:06.029 bạn sẽ thấy rằng 00:19:06.029 --> 00:19:07.289 nó không bao giờ 00:19:07.289 --> 00:19:09.720 trở nên không suy nghĩ 00:19:09.720 --> 00:19:13.390 hoặc không biết 00:19:13.390 --> 00:19:17.259 điều khiến cho sự nghiệp này trở nên khó khăn 00:19:17.259 --> 00:19:19.970 nhưng cũng hấp dẫn, 00:19:19.970 --> 00:19:20.880 Là ở chỗ 00:19:20.880 --> 00:19:25.400 triết học đạo đức và triết lý chính trị là một câu chuyện 00:19:25.400 --> 00:19:29.340 và bạn không biết nó sẽ dẫn đến đâu nhưng điều bạn biết chắc 00:19:29.339 --> 00:19:31.319 rằng câu chuyện đó 00:19:31.319 --> 00:19:34.480 là về bạn. 00:19:34.480 --> 00:19:37.079 Đó là những rủi ro cá nhân, 00:19:37.079 --> 00:19:40.220 Bây giờ những rủi ro chính trị. 00:19:40.220 --> 00:19:43.038 Như một lời giới thiệu, môn học kiểu này 00:19:43.038 --> 00:19:44.730 Là để khuyến khích bạn rằng, 00:19:44.730 --> 00:19:46.460 bằng cách đọc những cuốn sách đó 00:19:46.460 --> 00:19:48.069 và tranh luận về những vấn đề này 00:19:48.069 --> 00:19:51.769 bạn sẽ trở thành một công dân tốt, có trách nhiệm hơn. 00:19:51.769 --> 00:19:56.450 Bạn sẽ kiểm tra các tiền giả định của chính sách công, bạn sẽ mài dũa các 00:19:56.450 --> 00:19:57.289 phán xét chính trị của mình 00:19:57.289 --> 00:20:02.819 bạn sẽ trở thành một người tham gia hiệu quả hơn vào các vấn đề công cộng 00:20:02.819 --> 00:20:06.869 nhưng đó sẽ là một triển vọng phiến diện và dễ gây nhầm lẫn. 00:20:06.869 --> 00:20:11.489 Triết học chính trị đã phần không hoạt động theo cách đó. 00:20:11.490 --> 00:20:14.660 Bạn phải chấp nhận khả năng 00:20:14.660 --> 00:20:19.100 rằng triết lý chính trị có thể khiến bạn trở thành một công dân tồi 00:20:19.099 --> 00:20:21.969 hơn là một công dân tốt 00:20:21.970 --> 00:20:23.809 hoặc ít nhất là một công dân tồi hơn so với 00:20:23.809 --> 00:20:25.629 trước khi nó giúp bạn 00:20:25.630 --> 00:20:27.950 Trở thành một công dân tốt hơn. 00:20:27.950 --> 00:20:30.400 Và bởi vì triết học 00:20:30.400 --> 00:20:32.620 là một điều gì đó xa xôi 00:20:32.619 --> 00:20:34.709 thậm chí là 00:20:34.710 --> 00:20:36.600 một hoạt động gây suy nhược. 00:20:36.599 --> 00:20:37.759 Và bạn nhận thấy điều này 00:20:37.759 --> 00:20:39.890 quay trở lại thời Socrates, 00:20:39.890 --> 00:20:42.290 có một cuộc đối thoại, những người nhóm Gorgias 00:20:42.289 --> 00:20:44.680 trong đó có một người là bạn của Socrates 00:20:44.680 --> 00:20:45.620 Calicles 00:20:45.619 --> 00:20:47.239 Cố gắng thuyết phục ông ngừng 00:20:47.240 --> 00:20:49.970 suy nghĩ triết học. 00:20:49.970 --> 00:20:54.400 calicles nói với Socrates triết học là một món đồ chơi đẹp đẽ 00:20:54.400 --> 00:20:57.980 nếu người ta thưởng thức nó một cách điều độ vào đúng thời điểm của cuộc đời 00:20:57.980 --> 00:21:03.779 nhưng nếu ai theo đuổi nó lâu hơn mức cần thiết thì người đó sẽ bị hủy hoại tuyệt đối. 00:21:03.779 --> 00:21:06.819 Calicles nói hãy nghe lời tôi khuyên 00:21:06.819 --> 00:21:08.369 đừng suy biện nữa, 00:21:08.369 --> 00:21:11.669 hãy tìm hiểu sự viên mãn của cuộc sống tích cực, 00:21:11.670 --> 00:21:16.880 hãy lựa chọn khuôn mẫu, đừng chọn những người dành thời gian cả đời lý sự cho những điều vụn vặt này, 00:21:16.880 --> 00:21:20.080 Mà hãy chọn những người có sinh kế tốt, có thanh danh 00:21:20.079 --> 00:21:22.319 và nhiều may mắn khác. 00:21:22.319 --> 00:21:26.808 Vì thế Calicles thực sự đang nói với Socrates 00:21:26.808 --> 00:21:28.690 hãy ngừng suy nghĩ triết học đi, 00:21:28.690 --> 00:21:30.549 Hãy thực tế, 00:21:30.549 --> 00:21:35.169 đến trường học kinh doanh 00:21:35.170 --> 00:21:38.300 và Calicles đã có một quan điểm, 00:21:38.299 --> 00:21:39.690 anh ấy có một điểm rằng 00:21:39.690 --> 00:21:42.210 bởi vì triết học tách rời chúng ta 00:21:42.210 --> 00:21:45.009 Khỏi những quy ước thông tường, 00:21:45.009 --> 00:21:46.750 khỏi những giả định quen thuộc và khỏi những niềm tin định sẵn. 00:21:46.750 --> 00:21:48.650 Đó là những rủi ro, 00:21:48.650 --> 00:21:49.970 Mang tính cá nhân và chính trị. 00:21:49.970 --> 00:21:54.089 Và khi đối mặt với những rủi ro này, có một sự thoái thác mang tính đặc trưng, 00:21:54.089 --> 00:21:57.470 tên của sự thoái thác này là chủ nghĩa hoài nghi. 00:21:57.470 --> 00:21:58.990 Nó diễn ra như thế này, 00:21:58.990 --> 00:22:03.660 chúng ta đã không giải quyết, một lần và mãi mãi, 00:22:03.660 --> 00:22:09.759 hoặc các tình huống hoặc các nguyên tắc mà chúng ta đã tranh luận khi bắt đầu 00:22:09.759 --> 00:22:11.390 và nếu cả Aristotle 00:22:11.390 --> 00:22:17.220 và Locke và Kant và Mill vẫn chưa giải quyết được những câu hỏi như vậy sau ngần ấy năm 00:22:17.220 --> 00:22:19.589 chúng ta là ai mà nghĩ 00:22:19.589 --> 00:22:23.730 rằng chúng ta ở đây trong Giảng đường Sanders này, trong khóa học một học kỳ 00:22:23.730 --> 00:22:26.430 Lại có thể giải quyết được. 00:22:26.430 --> 00:22:29.460 Và do vậy có thể chỉ là vấn đề 00:22:29.460 --> 00:22:33.519 mỗi người có những nguyên tắc riêng của mình và chẳng có gì để nói về 00:22:33.519 --> 00:22:34.170 điều đó nữa, 00:22:34.170 --> 00:22:36.590 không có cách nào lý luận 00:22:36.589 --> 00:22:37.649 đó là 00:22:37.650 --> 00:22:39.440 sự thoái thác. Việc thoái thác mang tên chủ nghĩa hoài nghi. 00:22:39.440 --> 00:22:41.279 Đối với lý luận này tôi có thể phản hồi 00:22:41.279 --> 00:22:42.660 như sau: 00:22:42.660 --> 00:22:43.720 đúng là 00:22:43.720 --> 00:22:47.559 những câu hỏi này đã được tranh luận trong một thời gian cực kỳ dài, 00:22:47.559 --> 00:22:49.059 nhưng rõ ràng 00:22:49.059 --> 00:22:52.700 Chũng đã tái diễn và tồn tại dai dẳng. 00:22:52.700 --> 00:22:54.650 Có thể gợi ý 00:22:54.650 --> 00:22:57.169 rằng mặc dù chúng không thể theo một ý nghĩa nào đó nhưng 00:22:57.169 --> 00:22:59.800 chúng không thể tránh khỏi theo một nghĩa khác 00:22:59.799 --> 00:23:02.299 và lý do chúng không thể tránh khỏi, 00:23:02.299 --> 00:23:06.500 lý do chúng không thể tránh được là chúng ta phải trả lời một số 00:23:06.500 --> 00:23:10.069 câu hỏi này trong cuộc sống hàng ngày. 00:23:10.069 --> 00:23:16.129 Cho nên, chủ nghĩa hoài nghi, chỉ biết bó tay chịu thua suy ngẫm về đạo đức, 00:23:16.130 --> 00:23:18.280 không phải là giải pháp. 00:23:18.279 --> 00:23:19.990 Emanuel Kant 00:23:19.990 --> 00:23:23.710 Emanuel Kant đã mô tả rất hay vấn đề của chủ nghĩa hoài nghi khi ông viết 00:23:23.710 --> 00:23:26.308 chủ nghĩa hoài nghi là nơi nghỉ ngơi cho lý trí con người, 00:23:26.308 --> 00:23:29.099 nơi có thể mang đến các suy ngẫm mơ hồ, có tính giáo điều. 00:23:29.099 --> 00:23:33.069 nhưng nó không phải là nơi ở để định cư lâu dài. 00:23:33.069 --> 00:23:35.939 Kant viết "đơn giản bằng lòng với chủ nghĩa hoài nghi, 00:23:35.940 --> 00:23:42.660 không bao giờ có thể đủ khả năng để vượt qua tính hiếu động của lý trí." 00:23:42.660 --> 00:23:47.040 Tôi đã cố gắng gợi ý qua những câu chuyện và lập luận này 00:23:47.039 --> 00:23:49.898 một số ý nghĩa về những rủi ro và cám dỗ 00:23:49.898 --> 00:23:55.589 về những khía cạnh nguy hiểm và những khả năng mà tôi chỉ kết luận bằng một cách nói đơn giản 00:23:55.589 --> 00:23:58.099 rằng mục đích của khóa học này l 00:23:58.099 --> 00:23:59.629 à đánh thức 00:23:59.630 --> 00:24:02.240 sự hiếu động của lý trí 00:24:02.240 --> 00:24:04.380 và để xem nó có thể dẫn đến đâu. 00:24:04.380 --> 00:24:11.380 cảm ơn các bạn rất nhiều. 00:24:15.440 --> 00:24:16.980 Giống như, trong một tình huống tuyệt vọng, 00:24:16.980 --> 00:24:21.259 bạn phải làm điều phải làm để sống sót. Bạn có làm việc bạn phải làm không? Bạn có làm không? 00:24:21.259 --> 00:24:22.779 Bạn sẽ làm gì? 00:24:22.779 --> 00:24:23.619 khá nhiều. 00:24:23.619 --> 00:24:25.699 Nếu bạn phải trải qua 19 ngày mà không có thức ăn, 00:24:25.700 --> 00:24:32.700 ai đó phải hy sinh, ai đó phải bị ăn thịt và những người khác có thể sống sót. Được, vậy tốt đấy, bạn tên gì? Marcus. 00:24:33.569 --> 00:24:40.349 Marcus, bạn nói gì với Marcus? 00:24:40.349 --> 00:24:44.569 Lần trước, 00:24:44.569 --> 00:24:46.960 chúng ta bắt đầu lần trước 00:24:46.960 --> 00:24:48.980 Bằng một vài câu chuyện 00:24:48.980 --> 00:24:51.019 với một số tình huống lưỡng nan về đạo đức, 00:24:51.019 --> 00:24:53.049 về xe điện 00:24:53.049 --> 00:24:54.509 và về các bác sĩ 00:24:54.509 --> 00:24:56.269 với bệnh nhân khỏe mạnh 00:24:56.269 --> 00:24:57.559 dễ tổn thương, 00:24:57.559 --> 00:25:00.909 có thể trở thành nạn nhân của việc cấy ghép nội tạng 00:25:00.910 --> 00:25:04.090 Chúng ta biết hai điều. 00:25:04.089 --> 00:25:06.889 Về các lập luận mà chúng ta có 00:25:06.890 --> 00:25:10.830 Ai đó có thể làm theo cách chúng ta tranh luận, 00:25:10.829 --> 00:25:13.569 nó bắt đầu bằng những phán xét của chúng ta trong những trường hợp cụ thể 00:25:13.569 --> 00:25:18.470 chúng ta đã cố gắng kết nối những lý luận hoặc nguyên tắc 00:25:18.470 --> 00:25:22.549 nằm sau những phán xét của chúng ta 00:25:22.549 --> 00:25:25.399 và sau đó đối mặt với một tình huống mới, 00:25:25.400 --> 00:25:30.759 chúng ta tự thấy mình phải xét lại những nguyên tắc đó 00:25:30.759 --> 00:25:34.019 sửa lại nó trên tinh thần của những nguyên tắc khác. 00:25:34.019 --> 00:25:38.920 Và chúng ta thấy áp lực nội tại để cố gắng căn chỉnh sự liên kết 00:25:38.920 --> 00:25:41.680 Các phán xét của chúng ta trong các tình huống cụ thể 00:25:41.680 --> 00:25:43.940 và các nguyên tắc mà chúng ta tán thành 00:25:43.940 --> 00:25:46.360 Trong việc phản ánh, 00:25:46.359 --> 00:25:50.589 chúng ta cũng ghi nhận điều gì là cốt lõi của những lập luận 00:25:50.589 --> 00:25:55.250 Xuất hiện từ cuộc thảo luận này. 00:25:55.250 --> 00:26:00.859 Chúng ta nhận thấy rằng đôi khi chúng ta bị cám dỗ để xác định giá trị đạo đức của một hành động 00:26:00.859 --> 00:26:06.519 dựa trên hệ quả. Hay nói cách khác là dựa trên kết quả mà hành động đó mang lại. 00:26:06.519 --> 00:26:09.019 Chúng ta gọi là lý luận đạo đức 00:26:09.019 --> 00:26:11.690 theo hệ quả luận. 00:26:11.690 --> 00:26:13.240 Nhưng chúng ta cũng nhận thấy rằng 00:26:13.240 --> 00:26:16.440 trong một số trường hợp, 00:26:16.440 --> 00:26:18.610 chúng ta không chỉ bị ảnh hưởng 00:26:18.609 --> 00:26:22.089 bởi kết quả. 00:26:22.089 --> 00:26:23.399 Đôi khi, 00:26:23.400 --> 00:26:25.350 nhiều người trong chúng ta cảm thấy, 00:26:25.349 --> 00:26:31.669 rằng không chỉ hệ quả mà phẩm chất hoặc đặc tính đặc thù của hành động 00:26:31.670 --> 00:26:35.370 Có ý nghĩa về mặt đạo đức 00:26:35.369 --> 00:26:40.979 Một vài người lập luận rằng có một số điều hoàn toàn sai 00:26:40.980 --> 00:26:42.579 ngay cả khi họ mang lại 00:26:42.579 --> 00:26:44.460 một kết quả tốt. 00:26:44.460 --> 00:26:45.490 Ngay cả khi 00:26:45.490 --> 00:26:47.200 họ cứu được năm người 00:26:47.200 --> 00:26:49.788 đổi bằng một mạng người. 00:26:49.788 --> 00:26:52.730 Vì vậy, chúng ta đã đối chiếu lý luận đạo đức 00:26:52.730 --> 00:26:54.569 theo hệ quả luận 00:26:54.569 --> 00:26:58.139 với lý luận đạo đức tuyệt đối. 00:26:58.140 --> 00:26:59.790 Hôm nay 00:26:59.789 --> 00:27:00.819 và trong vài ngày tới 00:27:00.819 --> 00:27:06.569 chúng ta sẽ bắt đầu xem xét một trong những phiên bản có ảnh hưởng nhất 00:27:06.569 --> 00:27:08.839 Trong các phiên bản của 00:27:08.839 --> 00:27:10.970 lý thuyết đạo đức theo hệ quả luận 00:27:10.970 --> 00:27:16.329 và đó là Triết học Thuyết vị lợi. 00:27:16.329 --> 00:27:17.429 Jeremy Bentham, 00:27:17.430 --> 00:27:19.080 triết gia chính trị người Anh 00:27:19.079 --> 00:27:21.689 thế kỷ 18 00:27:21.690 --> 00:27:22.910 Là người đầu tiên 00:27:22.910 --> 00:27:26.630 diễn đạt rõ ràng một cách có hệ thống 00:27:26.630 --> 00:27:28.670 các lý luận đạo đức 00:27:28.670 --> 00:27:32.210 của Thuyết vị lợi 00:27:32.210 --> 00:27:36.400 Và ý tưởng của Bentham, 00:27:36.400 --> 00:27:38.440 ý tưởng cơ bản của ông ấy 00:27:38.440 --> 00:27:42.930 là một ý tưởng cực kỳ đơn giản 00:27:42.930 --> 00:27:44.808 với rất nhiều 00:27:44.808 --> 00:27:46.329 sự hấp dẫn trực quan 00:27:46.329 --> 00:27:48.429 về mặt đạo đức. 00:27:48.430 --> 00:27:50.450 Ý tưởng của Bentham 00:27:50.450 --> 00:27:51.590 là 00:27:51.589 --> 00:27:54.439 Điều đúng nên làm, 00:27:54.440 --> 00:27:57.799 điều duy nhất cần phải làm 00:27:57.799 --> 00:27:58.819 là 00:27:58.819 --> 00:28:01.369 tối đa hóa 00:28:01.369 --> 00:28:02.339 tính có ích. 00:28:02.339 --> 00:28:06.329 Với ông, tính có ích nghĩa là gì? 00:28:06.329 --> 00:28:11.490 Ông hàm ý tính có ích là sự cân bằng 00:28:11.490 --> 00:28:14.000 của niềm vui so với nỗi đau, 00:28:14.000 --> 00:28:16.778 hạnh phúc so với đau khổ. 00:28:16.778 --> 00:28:18.210 Đây là cách chúng ta 00:28:18.210 --> 00:28:19.259 đạt được nguyên tắc 00:28:19.259 --> 00:28:22.308 tối đa hóa tính có ích. 00:28:22.308 --> 00:28:24.450 Ông ấy bắt đầu bằng việc quan sát 00:28:24.450 --> 00:28:26.399 rằng 00:28:26.398 --> 00:28:27.750 tất cả nhân loại 00:28:27.750 --> 00:28:31.490 Đều bị cai trị bởi hai chủ tể tối cao, 00:28:31.490 --> 00:28:34.620 là đau đớn và khoái lạc. 00:28:34.619 --> 00:28:37.479 Con người chúng ta 00:28:37.480 --> 00:28:42.308 thích khoái lạc và ghét đau khổ 00:28:42.308 --> 00:28:45.839 và do vậy chúng ta nên đặt giá trị đạo đức, 00:28:45.839 --> 00:28:49.169 dù rằng chúng ta đang nghĩ về những việc mình cần làm trong cuộc đời 00:28:49.170 --> 00:28:50.490 hay 00:28:50.490 --> 00:28:52.579 với tư cách là nhà lập pháp hay công dân, 00:28:52.579 --> 00:28:57.029 chúng ta đang suy nghĩ pháp luật nên như thế nào, 00:28:57.029 --> 00:29:02.069 điều đúng mà cá nhân hoặc tập thể nên làm 00:29:02.069 --> 00:29:05.838 là tối đa hóa, hành động theo cách làm tối đa hóa 00:29:05.838 --> 00:29:07.659 ở mức độ tổng thể 00:29:07.660 --> 00:29:11.519 của hạnh phúc. 00:29:11.519 --> 00:29:15.430 Thuyết vị lợi của Bentham đôi khi có thể được tóm tắt bằng khẩu hiệu 00:29:15.430 --> 00:29:18.870 “Lợi ích lớn nhất cho nhiều người nhất”. 00:29:18.869 --> 00:29:20.398 Với 00:29:20.398 --> 00:29:22.989 nguyên tắc cơ bản của tính có lợi trong tay, 00:29:22.990 --> 00:29:26.410 hãy bắt đầu kiểm tra và kiểm định nó 00:29:26.410 --> 00:29:28.409 bằng cách chuyển sang một tình huống khác 00:29:28.409 --> 00:29:30.620 một câu chuyện khác nhưng lần này 00:29:30.619 --> 00:29:32.639 không phải là một câu chuyện giả định, 00:29:32.640 --> 00:29:34.120 một câu chuyện có thật 00:29:34.119 --> 00:29:35.059 Vụ 00:29:35.059 --> 00:29:38.329 Nữ hoàng kiện Dudley và Stephens. 00:29:38.329 --> 00:29:41.889 Đây là một vụ kiện nổi tiếng 00:29:41.890 --> 00:29:44.009 ở Anh vào thế kỷ XIX 00:29:44.009 --> 00:29:47.538 Và được tranh luận nhiều trong các trường luật. 00:29:47.538 --> 00:29:50.059 Đây là những gì đã xảy ra trong vụ kiện… 00:29:50.059 --> 00:29:51.869 tôi sẽ tóm tắt câu chuyện 00:29:51.869 --> 00:29:54.909 và sau đó tôi muốn nghe 00:29:54.910 --> 00:29:57.640 bạn sẽ phán quyết ra sao 00:29:57.640 --> 00:30:04.350 khi tưởng tượng rằng bạn là bồi thẩm đoàn. 00:30:04.349 --> 00:30:06.178 Một tờ báo thời đó 00:30:06.179 --> 00:30:09.290 đã mô tả bối cảnh: 00:30:09.289 --> 00:30:11.460 Một câu chuyện buồn nhất về thảm họa trên biển 00:30:11.460 --> 00:30:12.789 Chuyện về 00:30:12.789 --> 00:30:15.288 những người sống sót trên tàu 00:30:15.288 --> 00:30:16.240 Mignonette. 00:30:16.240 --> 00:30:19.109 Con tàu bị chìm ở phía Nam Đại Tây Dương 00:30:19.109 --> 00:30:21.789 Cách mũi đất 130 dặm, 00:30:21.789 --> 00:30:24.000 có bốn người trong thủy thủ đoàn, 00:30:24.000 --> 00:30:26.500 Dudley là thuyền trưởng 00:30:26.500 --> 00:30:28.400 Stephens là thuyền phó thứ nhất, 00:30:28.400 --> 00:30:30.220 Brooks là một thủy thủ, 00:30:30.220 --> 00:30:31.279 tất cả đều là 00:30:31.279 --> 00:30:32.490 những người đàn ông xuất sắc, 00:30:32.490 --> 00:30:34.249 hoặc chí ít các tờ báo 00:30:34.249 --> 00:30:35.819 nói thế. 00:30:35.819 --> 00:30:38.639 Thành viên phi hành đoàn thứ tư là cậu bé làm trong cabin, 00:30:38.640 --> 00:30:40.300 Richard Parker 00:30:40.299 --> 00:30:42.849 mười bảy tuổi. 00:30:42.849 --> 00:30:44.629 Cậu là một đứa trẻ mồ côi 00:30:44.630 --> 00:30:46.930 không có gia đình 00:30:46.930 --> 00:30:51.410 và đây là hành trình dài đầu tiên của cậu. 00:30:51.410 --> 00:30:53.700 Tờ báo nói rằng cậu ấy đã đi 00:30:53.700 --> 00:30:56.730 mặc kệ lời khuyên không nên từ bạn bè của cậu. 00:30:56.730 --> 00:31:00.210 Cậu đi trong niềm hy vọng hoài bão của tuổi trẻ, 00:31:00.210 --> 00:31:03.390 nghĩ rằng cuộc hành trình sẽ biến mình trở thành con người đích thực. 00:31:03.390 --> 00:31:05.140 Đáng tiếc là không phải như vậy, 00:31:05.140 --> 00:31:07.780 tình tiết vụ án không cần bàn cãi, 00:31:07.779 --> 00:31:08.970 một con sóng đánh vào con tàu 00:31:08.970 --> 00:31:12.000 và Mignonette bị chìm. 00:31:12.000 --> 00:31:14.859 Bốn thành viên phi hành đoàn đã thoát ra một xuồng cứu sinh 00:31:14.859 --> 00:31:16.199 thức ăn duy nhất 00:31:16.200 --> 00:31:18.380 họ có là 00:31:18.380 --> 00:31:19.659 hai hộp 00:31:19.659 --> 00:31:20.990 củ cải ướp 00:31:20.990 --> 00:31:21.779 bảo quản 00:31:21.779 --> 00:31:23.980 không có nước sạch, 00:31:23.980 --> 00:31:26.610 trong ba ngày đầu tiên họ không ăn gì cả 00:31:26.609 --> 00:31:30.459 vào ngày thứ tư, họ khui một hộp củ cải 00:31:30.460 --> 00:31:31.590 và ăn nó. 00:31:31.589 --> 00:31:34.449 Ngày hôm sau họ bắt được một con rùa 00:31:34.450 --> 00:31:36.960 cùng với hộp củ cải khác, 00:31:36.960 --> 00:31:38.549 con rùa 00:31:38.549 --> 00:31:40.058 đã giúp họ tồn tại 00:31:40.058 --> 00:31:43.069 trong vài ngày tiếp theo và sau đó và tám ngày sau nữa 00:31:43.069 --> 00:31:44.038 họ không có gì cả, 00:31:44.038 --> 00:31:47.069 không thức ăn, không nước uống. 00:31:47.069 --> 00:31:50.069 Hãy đặt mình vào tình huống như vậy, 00:31:50.069 --> 00:31:52.849 bạn sẽ làm gì? 00:31:52.849 --> 00:31:55.119 Đây là những gì họ đã làm 00:31:55.119 --> 00:32:00.969 lúc đó, cậu nhóc cabin Parker đang nằm trong góc dưới của xuồng cứu sinh 00:32:00.970 --> 00:32:03.230 vì cậu bé đã uống nước biển 00:32:03.230 --> 00:32:05.490 mà không nghe theo lời khuyên của những người khác 00:32:05.490 --> 00:32:07.230 nên cậu đã bị ốm 00:32:07.230 --> 00:32:10.669 và cậu dường như suy kiệt, 00:32:10.669 --> 00:32:14.619 nên vào ngày thứ mười chín Dudley, thuyền trưởng, đề nghị 00:32:14.618 --> 00:32:17.349 rằng tất cả họ nên 00:32:17.349 --> 00:32:18.759 rút thăm. Rằng tất cả họ nên 00:32:18.759 --> 00:32:19.619 rút thăm để xem 00:32:19.619 --> 00:32:20.859 người nào sẽ chết 00:32:20.859 --> 00:32:24.079 để cứu những người còn lại. 00:32:24.079 --> 00:32:25.210 Brooks 00:32:25.210 --> 00:32:26.539 đã từ chối, 00:32:26.539 --> 00:32:29.139 ông không thích ý tưởng rút thăm 00:32:29.140 --> 00:32:30.619 chúng ta không biết liệu điều này 00:32:30.618 --> 00:32:35.999 là vì ông ta không muốn nắm lấy cơ hội đó hay vì ông tin vào 00:32:35.999 --> 00:32:36.870 nguyên tắc đạo đức tuyệt đối 00:32:36.869 --> 00:32:38.619 nhưng dù sao thì 00:32:38.619 --> 00:32:42.129 việc rút thăm đã không diễn ra. 00:32:42.130 --> 00:32:43.230 Ngày tiếp theo, 00:32:43.230 --> 00:32:45.028 vẫn không có con tàu nào xuất hiện cả, 00:32:45.028 --> 00:32:48.470 nên Dudley bảo Brooks quay đi chỗ khác. 00:32:48.470 --> 00:32:50.720 và ra hiệu cho Stephens 00:32:50.720 --> 00:32:53.929 rằng tốt hơn cậu bé Parker nên bị giết. 00:32:53.929 --> 00:32:55.850 Dudley cầu nguyện, 00:32:55.849 --> 00:32:58.480 và nói với cậu bé rằng đã đến lúc 00:32:58.480 --> 00:33:00.679 và đã giết cậu bé bằng một con dao bút 00:33:00.679 --> 00:33:03.900 đâm vào động mạch cổ cậu bé. 00:33:03.900 --> 00:33:09.750 Brooks đổi quan điểm phản đối đầy đạo đức của mình để được chia một phần kinh khủng. 00:33:09.750 --> 00:33:11.029 Trong bốn ngày, 00:33:11.029 --> 00:33:15.230 ba người họ ăn thịt và uống máu của cậu bé cabin. 00:33:15.230 --> 00:33:17.220 Một câu chuyện có thật. 00:33:17.220 --> 00:33:19.390 Và rồi họ được giải cứu. 00:33:19.390 --> 00:33:22.840 Dudley mô tả cuộc giải cứu của họ 00:33:22.839 --> 00:33:24.678 trong nhật ký của mình 00:33:24.679 --> 00:33:27.570 với uyển ngữ đáng kinh ngạc, xin trích dẫn: 00:33:27.569 --> 00:33:29.648 "vào ngày thứ 24, 00:33:29.648 --> 00:33:34.750 khi chúng tôi đang dùng bữa sáng 00:33:34.750 --> 00:33:38.599 một con tàu cuối cùng đã xuất hiện." 00:33:38.599 --> 00:33:44.309 Ba người sống sót đã được một con tàu của Đức vớt. Họ được đưa trở lại Falmouth ở Anh 00:33:44.309 --> 00:33:47.079 Tại đây họ bị bắt và xét xử. 00:33:47.079 --> 00:33:47.829 Brooks 00:33:47.829 --> 00:33:49.949 trở thành nhân chứng phía nhà nước 00:33:49.950 --> 00:33:54.450 Dudley và Stephens hầu tòa. Họ không tranh cãi về những sự thật mà 00:33:54.450 --> 00:33:55.390 họ tuyên bố rằng 00:33:55.390 --> 00:33:58.140 họ đã hành động trong tình thế bắt buộc, 00:33:58.140 --> 00:33:59.430 đó là lời biện hộ của họ, 00:33:59.430 --> 00:34:01.220 họ lập luận rằng 00:34:01.220 --> 00:34:03.250 Sẽ tốt hơn nếu một người chết 00:34:03.250 --> 00:34:06.420 để cứu sống ba người 00:34:06.420 --> 00:34:08.619 công tố viên 00:34:08.619 --> 00:34:10.849 không chấp nhận lập luận đó. 00:34:10.849 --> 00:34:12.509 Ông cho rằng giết người là giết người 00:34:12.509 --> 00:34:16.429 và thế là vụ án được đưa ra xét xử. Bây giờ hãy tưởng tượng bạn là thẩm phán 00:34:16.429 --> 00:34:19.489 và để đơn giản hóa nội dung thảo luận 00:34:19.489 --> 00:34:21.989 Hãy bỏ qua các câu hỏi pháp lý sang một bên, 00:34:21.989 --> 00:34:23.010 và giả định rằng bạn, 00:34:23.010 --> 00:34:25.879 với tư cách là bồi thẩm đoàn 00:34:25.878 --> 00:34:28.278 chịu trách nhiệm quyết định 00:34:28.278 --> 00:34:31.009 xem những gì họ đã làm, về mặt đạo đức 00:34:31.009 --> 00:34:34.378 được phép hay không. 00:34:34.378 --> 00:34:36.608 Bao nhiêu bạn 00:34:36.608 --> 00:34:39.808 sẽ bỏ phiếu 00:34:39.809 --> 00:34:46.809 vô tội, rằng hành động của họ có thể chấp nhận về mặt đạo đức? 00:34:49.528 --> 00:34:51.639 Và bao nhiêu bạn sẽ bỏ phiếu có tội, 00:34:51.639 --> 00:34:54.858 rằng hành động của họ là sai trái về mặt đạo đức? 00:34:54.858 --> 00:34:57.998 Một đa số vượt trội. 00:34:57.998 --> 00:35:03.808 Bây giờ hãy xem lý do của mọi người là gì, và hãy để tôi bắt đầu với nhóm thiểu số. 00:35:03.809 --> 00:35:07.739 Trước tiên chúng ta hãy nghe từ phía bào chữa 00:35:07.739 --> 00:35:10.099 của Dudley và Stephens. 00:35:10.099 --> 00:35:14.160 Tại sao bạn lại miễn tội cho họ về mặt đạo đức? 00:35:14.159 --> 00:35:17.989 Lý do của bạn là gì? 00:35:17.989 --> 00:35:20.798 Tôi nghĩ đó là điều đáng trách về mặt đạo đức 00:35:20.798 --> 00:35:24.349 nhưng tôi nghĩ rằng nên có sự phân biệt giữa những gì đáng trách về mặt đạo đức 00:35:24.349 --> 00:35:26.609 Và việc buộc ai đó phải chịu trách nhiệm pháp lý 00:35:26.608 --> 00:35:30.690 hay nói cách khác, sẽ rất tối tăm nếu thẩm phán cho rằng điều luôn có giá trị đạo đức không nhất thiết 00:35:30.690 --> 00:35:34.789 trái pháp luật. Và trong khi tôi không nghĩ rằng điều đó là cần thiết 00:35:34.789 --> 00:35:36.169 có thể biện hộ 00:35:36.168 --> 00:35:38.578 trộm cắp, giết người hay bất kỳ hành động phạm pháp nào khác, 00:35:38.579 --> 00:35:43.509 ở một thời điểm nào đó, mức độ đồng ý của bạn về tính cấp thiết 00:35:43.509 --> 00:35:45.849 Có thể miễn tội cho bạn. 00:35:45.849 --> 00:35:50.588 Được rồi, tốt. Có ý kiến bào chữa khác không? Những lời bào chữa khác? 00:35:50.588 --> 00:35:53.038 Bào chữa về mặt đạo đức cho 00:35:53.039 --> 00:35:56.989 những gì họ đã làm? 00:35:56.989 --> 00:35:57.619 vâng, cảm ơn bạn, 00:35:57.619 --> 00:35:58.798 [*] 00:35:58.798 --> 00:35:59.570 tôi chỉ cảm thấy, 00:35:59.570 --> 00:36:03.139 trong một tình huống tuyệt vọng như thế thì bạn phải làm những gì bạn phải làm để tồn tại. 00:36:03.139 --> 00:36:04.679 Bạn phải làm những gì bạn phải làm, 00:36:04.679 --> 00:36:06.789 vâng, mình phải làm những gì mình phải làm, quá nhiều. 00:36:06.789 --> 00:36:07.849 Nếu bạn 00:36:07.849 --> 00:36:09.899 đã trải qua mười chín ngày không có thức ăn 00:36:09.898 --> 00:36:14.710 bạn biết ai đó cần hy sinh phải hy sinh và mọi người có thể sống sót 00:36:14.710 --> 00:36:16.139 và hơn thế nữa, từ đó 00:36:16.139 --> 00:36:21.299 giả sử họ sống sót và sau đó họ trở thành những thành viên hữu ích của xã hội, họ trở về nhà và sau đó và rất có thể tạo ra 00:36:21.300 --> 00:36:26.230 hàng triệu tổ chức thiện nguyện, và nhiều thứ đại khai thế. Ý tôi là, cuối cùng họ mang lại lợi ích cho mọi người. T 00:36:26.230 --> 00:36:28.519 ôi không rõ sau này họ sẽ làm gì sau đó, ý tôi là họ có thể có 00:36:28.519 --> 00:36:30.478 tiếp tục và giết nhiều người hơn 00:36:30.478 --> 00:36:32.889 nhưng sao cũng được. 00:36:32.889 --> 00:36:35.708 gì cơ? 00:36:35.708 --> 00:36:38.908 Điều gì sẽ xảy ra nếu họ về nhà trở thành sát thủ? 00:36:38.909 --> 00:36:42.878 Bạn hẵn muốn biết họ sẽ ám sát ai. 00:36:42.878 --> 00:36:45.848 Rất đúng, thật là công bằng. 00:36:45.849 --> 00:36:49.609 Tôi muốn biết họ đã ám sát ai. 00:36:49.608 --> 00:36:50.708 Được rồi, tốt, bạn tên gì? Marcus. 00:36:50.708 --> 00:36:52.489 Chúng ta đã nghe thấy lời biện hộ, 00:36:52.489 --> 00:36:54.050 hai ý kiến để biện hộ, 00:36:54.050 --> 00:36:55.660 bây giờ chúng ta cần nghe 00:36:55.659 --> 00:36:57.298 từ phía công tố. 00:36:57.298 --> 00:36:59.338 Đa số mọi người nghĩ 00:36:59.338 --> 00:37:05.068 hành động của họ là sai, tại sao? 00:37:05.068 --> 00:37:09.898 Một trong những điều đầu tiên tôi nghĩ là, họ không có gì để ăn trong một thời gian dài, 00:37:09.898 --> 00:37:11.409 có lẽ 00:37:11.409 --> 00:37:12.469 sau đó 00:37:12.469 --> 00:37:15.139 họ bị ảnh hưởng về mặt tinh thần 00:37:15.139 --> 00:37:16.408 có thể ý này dùng được để bào chữa, 00:37:16.409 --> 00:37:20.619 một lý luận khả dĩ, 00:37:20.619 --> 00:37:24.179 rằng họ không ở trong trạng thái tỉnh táo, họ đã đưa ra quyết định 00:37:24.179 --> 00:37:28.519 mà nếu lúc khác họ sẽ không làm thế, và nếu đó là một lập luận hấp dẫn 00:37:28.518 --> 00:37:33.608 rằng bạn ở trong một trạng thái tâm lý không ổn định để làm những việc như vậy thì có nghĩa rằng 00:37:33.608 --> 00:37:36.108 Mọi người thấy lập luận này thuyết phục. 00:37:36.108 --> 00:37:40.088 Bạn có nghĩ rằng họ hành động vô đạo đức. Nhưng tôi muốn biết điều bạn nghĩ bạn bào chữa 00:37:40.088 --> 00:37:41.248 bạn lựa chọn có tội mà? vâng nhưng tôi không nghĩ họ đã hành động một cách có đạo đức, 00:37:45.548 --> 00:37:49.449 cách đáng trân trọng. Và tại sao không? Bạn nói gì, Kia là Marcus, 00:37:49.449 --> 00:37:51.088 anh ấy vừa bào chữa cho họ, 00:37:51.088 --> 00:37:52.909 anh ấy nói, 00:37:52.909 --> 00:37:53.880 bạn đã nghe những gì anh ấy nói rồi chứ? 00:37:53.880 --> 00:37:55.249 Vâng tôi có nghe 00:37:55.248 --> 00:37:56.558 vâng 00:37:56.559 --> 00:38:00.119 rằng bạn phải làm điều buộc phải làm trong tình huống như vậy. 00:38:00.119 --> 00:38:04.789 Bạn sẽ nói gì với Marcus? 00:38:04.789 --> 00:38:06.439 Họ đã không, 00:38:06.438 --> 00:38:13.438 rằng trong bất kỳ tình huống nào cũng không thể cho phép loài người sử dụng 00:38:13.579 --> 00:38:17.959 ý tưởng tước đoạt số phận hoặc sinh mệnh của người khác vào tay của mình. Chúng ta không có 00:38:17.958 --> 00:38:19.328 quyền làm điều đó. 00:38:19.329 --> 00:38:21.399 Tốt, được rồi, c 00:38:21.398 --> 00:38:24.130 ảm ơn bạn, và bạn tên gì? 00:38:24.130 --> 00:38:24.548 Britt? Được rồi. 00:38:24.548 --> 00:38:26.028 Bạn khác? 00:38:26.028 --> 00:38:28.159 Bạn sẽ nói gì? Đứng lên nào… 00:38:28.159 --> 00:38:35.159 tôi tự hỏi liệu Dudley và Stephens có hỏi ý kiến Richard Parker xem cậu ta có đồng ý chết không? Bạn biết đấy, 00:38:35.429 --> 00:38:37.568 nếu thật vậy, 00:38:37.568 --> 00:38:41.228 có thể bào chữa cho họ 00:38:41.228 --> 00:38:45.448 Khỏi hành vi giết người, và nếu thế thì vẫn bào chữa được về mặt đạo đức? 00:38:45.449 --> 00:38:51.720 Nghe hay đấy, đợi một chút. Đồng ý? Đợi một chút, bạn tên gì? Kathleen. 00:38:51.719 --> 00:38:56.088 Nếu giả sử tình huống như Kathleen nói thì sẽ như thế nào? 00:38:56.088 --> 00:38:56.619 khi trong câu chuyện 00:38:56.619 --> 00:39:00.410 Dudley ở đó, tay cầm con dao bút 00:39:00.409 --> 00:39:02.608 nhưng thay vì cầu nguyện 00:39:02.608 --> 00:39:04.588 hoặc trước khi cầu nguyện, 00:39:04.588 --> 00:39:07.599 anh ấy nói, “Parker, 00:39:07.599 --> 00:39:11.519 bạn có phiền không, 00:39:11.518 --> 00:39:14.348 chúng tôi sắp chết đói rồi 00:39:14.349 --> 00:39:17.679 vì Marcus đồng cảm với việc 00:39:17.679 --> 00:39:19.769 chúng ta sắp chết đói 00:39:19.768 --> 00:39:22.168 dù sao thì cậu cũng sẽ không sống được lâu nữa, 00:39:22.168 --> 00:39:23.498 cậu có thể làm một nghĩa sĩ, 00:39:23.498 --> 00:39:25.748 bạn sẽ làm một nghĩa sĩ chứ?" 00:39:25.748 --> 00:39:29.468 Được không Parker? " 00:39:29.469 --> 00:39:33.220 Rồi sau đó, sau đó 00:39:33.219 --> 00:39:37.639 sau đó bạn nghĩ sao, điều đó có chấp nhận được về mặt đạo đức không? Giả sử 00:39:37.639 --> 00:39:38.219 Parker 00:39:38.219 --> 00:39:40.168 trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh 00:39:40.168 --> 00:39:42.498 nói đồng ý? 00:39:42.498 --> 00:39:47.889 Tôi không nghĩ điều đó có thể bào chữa được về mặt đạo đức, nhưng tôi băn khoăn. Kể cả khi đó, khi đó có được không? Không 00:39:47.889 --> 00:39:50.650 Bạn không nghĩ rằng kể cả khi có sự đồng ý, 00:39:50.650 --> 00:39:52.490 hành động này có thể bào chữa về mặt đạo đức. 00:39:52.489 --> 00:39:54.568 Có ai khác nghĩ thế? 00:39:54.568 --> 00:39:56.369 ai muốn tiếp tục ý tưởng đồng ý của Kathleen 00:39:56.369 --> 00:39:57.200 ý tưởng dống ý 00:39:57.199 --> 00:40:01.688 và ai nghĩ rằng nó sẽ trở nên có thể bào chữa về mặt đạo đức? Hãy giơ tay nếu có 00:40:01.688 --> 00:40:05.868 nếu bạn nghĩ rằng có thể 00:40:05.869 --> 00:40:07.588 Thật thú vị 00:40:07.588 --> 00:40:09.168 Tại sao sự đồng ý 00:40:09.168 --> 00:40:15.888 sẽ tạo ra một sự khác biệt về mặt đạo đức? Tại sao vậy? 00:40:15.889 --> 00:40:18.509 Ahm, tôi chỉ nghĩ rằng nếu cậu ấy tự đưa ra ý tưởng ban đầu của mình 00:40:18.509 --> 00:40:20.969 và đó là ý tưởng do chính cậu ấy ấy khởi xướng 00:40:20.969 --> 00:40:23.778 thì đó sẽ là tình huống duy nhất mà 00:40:23.778 --> 00:40:25.940 tôi thấy nó phù hợp vì theo cách đó bạn không thể đưa ra lập luận rằng 00:40:28.358 --> 00:40:30.579 anh ấy đã bị áp lực bởi tỷ lệ 3 chọi 1 00:40:30.579 --> 00:40:32.759 hoặc bất kỳ tỷ lệ nào đi nữa, 00:40:32.759 --> 00:40:34.070 và tôi nghĩ rằng 00:40:34.070 --> 00:40:38.009 nếu cậu ấy đang đưa ra quyết định hy sinh mạng sống của mình thì cậu ấy đã đảm nhận vai trò 00:40:38.009 --> 00:40:42.668 tự hy sinh bản thân, điều mà một số người nghĩ là đáng ngưỡng mộ và những người khác 00:40:42.668 --> 00:40:45.449 có thể không đồng ý với quyết định này. 00:40:45.449 --> 00:40:49.099 Do đó, nếu cậu ấy nảy ra ý tưởng như thế này 00:40:49.099 --> 00:40:52.820 Rằng kiểu đồng ý duy nhất mà chúng ta tin tưởng 00:40:52.820 --> 00:40:55.359 về mặt đạo đức, thì điều đó là ổn 00:40:55.358 --> 00:40:57.268 nếu không, thì 00:40:57.268 --> 00:40:59.788 đó là một loại đồng ý có tính ép buộc 00:40:59.789 --> 00:41:01.469 theo tình thế 00:41:01.469 --> 00:41:05.278 bạn nghĩ thế. 00:41:05.278 --> 00:41:07.349 Có ai nghĩ 00:41:07.349 --> 00:41:10.979 rằng kể cả khi Parker đồng ý 00:41:10.978 --> 00:41:13.419 cũng sẽ không bào chữa được 00:41:13.420 --> 00:41:15.479 Cho việc giết cậu ta? 00:41:15.478 --> 00:41:18.088 Có ai nghĩ vậy? 00:41:18.088 --> 00:41:19.538 Vâng, cho chúng tôi biết tại sao, xin mời đứng lên 00:41:19.539 --> 00:41:21.260 Tôi nghĩ rằng Parker 00:41:21.260 --> 00:41:22.319 sẽ bị giết 00:41:22.318 --> 00:41:26.558 với hy vọng rằng những thành viên thủy thủ đoàn còn lại sẽ được cứu, vậy thì 00:41:26.559 --> 00:41:29.250 không có một lý do chắc chắn để giết cậu ấy, 00:41:29.250 --> 00:41:31.199 bởi vì bạn không biết 00:41:31.199 --> 00:41:35.809 khi nào họ sẽ được cứu, do đó, nếu bạn giết cậu ta thì bạn đang giết người một cách vô ích 00:41:35.809 --> 00:41:38.039 bạn có tiếp tục giết một thủy thủ đoàn khác cho đến khi bạn được cứu hoặc cho đến khi bạn không còn ai để giết nữa? 00:41:38.039 --> 00:41:40.309 Vì cuối cùng ai đó cũng sẽ chết? 00:41:40.309 --> 00:41:44.199 Vâng, logic đạo đức của tình huống này có vẻ là như vậy. 00:41:44.199 --> 00:41:45.829 Rằng họ sẽ 00:41:45.829 --> 00:41:50.318 tiếp tục chọn ra những người yếu nhất, từng người một, 00:41:50.318 --> 00:41:51.818 cho đến khi họ được cứu 00:41:51.818 --> 00:41:57.679 và trong trường hợp này, thật may mắn là cả ba người vẫn còn sống. 00:41:57.679 --> 00:41:58.880 Giời thì 00:41:58.880 --> 00:42:01.298 nếu Parker đồng ý 00:42:01.298 --> 00:42:04.068 thì bạn nghĩ điều này có ổn không? 00:42:04.068 --> 00:42:06.329 Không, nó vẫn không đúng. 00:42:06.329 --> 00:42:08.030 Hãy cho chúng tôi biết tại sao không ổn. 00:42:08.030 --> 00:42:10.028 Trước hết, ăn thịt đồng loại, tôi tin rằng 00:42:10.028 --> 00:42:13.228 là hoàn toàn vô đạo đức. 00:42:13.228 --> 00:42:14.509 Nên dù sao bạn cũng không nên ăn thịt đồng loại. 00:42:14.510 --> 00:42:17.449 Vậy nên 00:42:17.449 --> 00:42:19.380 ăn thịt đồng loại là hành vi hoàn toàn bị phản đối về mặt đạo đức. 00:42:19.380 --> 00:42:22.400 Khi đó, dù trong tình huống 00:42:22.400 --> 00:42:24.568 là đợi cho đến khi ai đó chết 00:42:24.568 --> 00:42:27.018 nó vẫn sẽ bị phản đối. 00:42:27.018 --> 00:42:27.929 Vâng, với cá nhân tôi, 00:42:27.929 --> 00:42:29.739 tôi cảm thấy rằng 00:42:29.739 --> 00:42:31.199 tất cả phụ thuộc vào 00:42:31.199 --> 00:42:35.288 đạo đức cá nhân của mỗi người, giống như chúng ta không thể chỉ - đây chỉ là ý kiến cá nhân của tôi 00:42:35.289 --> 00:42:39.339 Dĩ nhiên những người khác có thể không đồng ý. 00:42:39.338 --> 00:42:41.498 Nào, hãy cùng xem, hãy nghe những bất đồng là gì 00:42:41.498 --> 00:42:42.639 và sau đó chúng ta sẽ xem 00:42:42.639 --> 00:42:44.259 liệu họ có lý do nào 00:42:44.259 --> 00:42:46.228 có thể thuyết phục bạn hay không. 00:42:46.228 --> 00:42:48.358 Hãy thử nào 00:42:48.358 --> 00:42:50.098 Nào 00:42:50.099 --> 00:42:53.249 Bây giờ, có ai có thể giải thích không? 00:42:53.248 --> 00:42:57.908 có ai không? những bạn bị thuyết phục bởi sự đồng ý [của Parker] 00:42:57.909 --> 00:42:59.778 Các bạn có thể giải thích 00:42:59.778 --> 00:43:02.028 tại sao sự đồng ý đó lại 00:43:02.028 --> 00:43:03.358 tạo ra sự khác biệt về mặt đạo đức không? 00:43:03.358 --> 00:43:05.650 còn về ý tưởng rút thăm, 00:43:05.650 --> 00:43:08.930 có được coi là sự đồng ý không. Hãy nhớ rằng, lúc đầu 00:43:08.929 --> 00:43:11.308 Dudley đề xuất rút thăm, 00:43:11.309 --> 00:43:13.839 giả sử họ đã đồng ý 00:43:13.838 --> 00:43:16.338 với việc rút thăm 00:43:16.338 --> 00:43:17.369 thì 00:43:17.369 --> 00:43:20.798 có bao nhiêu người sẽ cho rằng 00:43:20.798 --> 00:43:23.929 như vậy là ổn? giải sử có việc rút thăm, 00:43:23.929 --> 00:43:25.380 cậu bé cabin bị thua, 00:43:25.380 --> 00:43:32.380 và phần còn lại của câu chuyện mở ra. Có bao nhiêu người sẽ nói rằng nó được chấp nhận về mặt đạo đức? 00:43:33.199 --> 00:43:37.030 Như vậy, số người đang gia tăng lên nếu chúng ta có thêm việc rút thăm, hãy nghe ý kiến từ một trong số những bạn 00:43:37.030 --> 00:43:41.609 cho rằng rút thăm sẽ tạo ra sự khác biệt về mặt đạo đức 00:43:41.608 --> 00:43:43.458 tại sao vậy? 00:43:43.458 --> 00:43:44.739 Tôi nghĩ rằng yếu tố phần 00:43:44.739 --> 00:43:45.718 quan trọng nhất, 00:43:45.719 --> 00:43:47.858 theo ý kiến của tôi, để coi đó là một tội phạm là 00:43:47.858 --> 00:43:53.848 ý tưởng rằng tại một thời điểm nào đó, họ đã quyết định rằng mạng sống của họ là quan trọng hơn mạng sống của cậu bé, và rằng 00:43:53.849 --> 00:43:56.609 Tôi nghĩ đó là cơ sở căn bản cho bất kỳ tội phạm nào 00:43:56.608 --> 00:43:57.688 đúng không? Nó giống như 00:43:57.688 --> 00:44:01.949 nhu cầu của tôi, mong muốn của tôi quan trọng hơn của bạn, và của tôi phải được ưu tiên 00:44:01.949 --> 00:44:04.798 và nếu họ đã thực hiện rút thăm thì mọi người đều đồng ý 00:44:04.798 --> 00:44:06.478 rằng ai đó phải chết. 00:44:06.478 --> 00:44:09.239 Và điều này như tất cả họ đều hy sinh bản thân mình, 00:44:09.239 --> 00:44:11.008 để cứu những người còn lại, 00:44:11.009 --> 00:44:12.949 Như vậy có đúng không? 00:44:12.949 --> 00:44:15.880 Hơi kỳ cục nhưng, 00:44:15.880 --> 00:44:18.959 Nhưng có thể chấp nhận được về mặt đạo đức? Được rồi. 00:44:18.958 --> 00:44:22.688 bạn tên gì? Matt. 00:44:22.688 --> 00:44:25.578 như vậy, Matt, đối với bạn, 00:44:25.579 --> 00:44:27.329 điều làm bạn trăn trở không phải là 00:44:27.329 --> 00:44:31.389 hành vi ăn thịt đồng loại, mà là sự thiếu một cách thực hiện phù hợp. 00:44:31.389 --> 00:44:34.689 Giáo sư có thể nghĩ vậy. 00:44:34.688 --> 00:44:38.170 Được rồi, có ai đồng ý với Matt không? 00:44:38.170 --> 00:44:40.499 nói thêm một chút 00:44:40.498 --> 00:44:41.378 về lý do tại sao 00:44:41.378 --> 00:44:43.690 một cuộc rút thăm 00:44:43.690 --> 00:44:47.099 theo quan điểm của bạn, sẽ làm cho nó 00:44:47.099 --> 00:44:50.979 trở nên chấp nhận được về mặt đạo đức 00:44:50.978 --> 00:44:55.568 Theo cách hiểu ban đầu của tôi về tổng thể thì cậu bé cabin chưa bao giờ 00:44:55.568 --> 00:44:56.398 được hỏi ý kiến 00:44:56.398 --> 00:45:00.478 về việc liệu có điều gì đó sắp xảy ra với cậu ấy hay không, kể cả với ý tưởng về 00:45:00.478 --> 00:45:01.088 cuộc rút thăm ban đầu, 00:45:01.088 --> 00:45:04.420 liệu cậu ấy có tham gia hay không thì đã có sẵn quyết định 00:45:04.420 --> 00:45:08.170 rằng anh ta là người sẽ chết. Vâng, đó là những gì đã xảy ra trong trường hợp thực tế 00:45:08.170 --> 00:45:11.900 nhưng nếu có rút thăm và tất cả họ đều đồng ý với phương pháp này 00:45:11.900 --> 00:45:13.539 bạn nghĩ có ổn không? 00:45:13.539 --> 00:45:16.418 Đúng, bởi vì mọi người đều biết rằng họ có thể chết 00:45:16.418 --> 00:45:17.079 trong khi 00:45:17.079 --> 00:45:18.878 bạn biết cậu bé cabin không biết điều đó, 00:45:18.878 --> 00:45:21.038 cuộc thảo luận đó đã diễn ra. 00:45:21.039 --> 00:45:21.919 Chẳng có gì 00:45:21.918 --> 00:45:23.578 cảnh báo trước 00:45:23.579 --> 00:45:28.829 Cho cậu bé biết rằng, “này, tôi có thể sẽ chết”. Được rồi, bây giờ giả sử mọi người đều đồng ý 00:45:28.829 --> 00:45:35.089 đối với việc rút thăm, họ tiến hành rút thăm, cậu bé cabin mất cơ hội thay đổi ý kiến. 00:45:35.088 --> 00:45:40.989 Bạn đã quyết định rồi, nó giống như một hợp đồng miệng, bạn không thể rút lại điều đó. Bạn đã quyết định, quyết định đã được thực hiện 00:45:40.989 --> 00:45:45.139 Rằng, nếu bạn biết bạn sẽ chết vì lý do để những người khác sống, 00:45:45.139 --> 00:45:45.999 bạn sẽ, bạn biết đấy 00:45:45.998 --> 00:45:47.688 nếu người khác chết, 00:45:47.688 --> 00:45:51.969 bạn biết rằng bạn sẽ ăn thịt họ, vậy thì 00:45:51.969 --> 00:45:57.429 Đúng, nhưng sau đó cậu ấy có thể nói tôi biết, nhưng tôi đã thua. 00:45:57.429 --> 00:46:01.939 Tôi chỉ nghĩ rằng toàn bộ vấn đề đạo đức là không có việc hỏi ý kiến cậu bé cabin 00:46:01.938 --> 00:46:04.298 điều khiến mọi thứ trở nên kinh khủng 00:46:04.298 --> 00:46:08.909 là cậu ta thậm chí chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra, rằng nếu cậu ta biết chuyện gì sẽ xảy ra 00:46:08.909 --> 00:46:10.599 thì sẽ 00:46:10.599 --> 00:46:13.109 dễ hiểu hơn một chút. 00:46:13.108 --> 00:46:14.509 Được rồi, tốt, bây giờ tôi muốn nghe 00:46:14.510 --> 00:46:17.049 ai đó nghĩ rằng 00:46:17.048 --> 00:46:18.708 Sẽ là chấp nhận được về mặt đạo đức. 00:46:18.708 --> 00:46:24.048 Nhưng chỉ khoảng 20 phần trăm, 00:46:24.048 --> 00:46:26.559 dẫn đầu bởi Marcus, 00:46:26.559 --> 00:46:28.439 sau đó một số người nói rằng 00:46:28.438 --> 00:46:30.208 vấn đề thực sự ở đây 00:46:30.208 --> 00:46:32.838 là sự thiếu đồng ý. 00:46:32.838 --> 00:46:37.139 Cho dù thiếu đồng ý đối với việc rút thăm hay một quy trình công bằng 00:46:37.139 --> 00:46:38.588 hoặc 00:46:38.588 --> 00:46:39.690 ý tưởng của Kathleen, 00:46:39.690 --> 00:46:40.749 thiếu sự đồng ý 00:46:40.748 --> 00:46:42.928 vào thời điểm 00:46:42.929 --> 00:46:45.139 cái chết cận kề. 00:46:45.139 --> 00:46:48.318 Và nếu chúng ta đưa thêm vào sự đồng ý 00:46:48.318 --> 00:46:49.019 thì 00:46:49.019 --> 00:46:51.889 nhiều người sẵn sàng cho rằng 00:46:51.889 --> 00:46:54.528 sự hy sinh là có thể bào chữa được về mặt đạo đức. 00:46:54.528 --> 00:46:56.639 Cuối cùng, bây giờ tôi muốn nghe 00:46:56.639 --> 00:46:58.548 từ những người trong số các bạn, 00:46:58.548 --> 00:47:00.199 những người nghĩ rằng ngay cả khi có sự đồng ý 00:47:00.199 --> 00:47:01.898 ngay cả với việc rút thăm, 00:47:01.898 --> 00:47:02.519 thậm chí 00:47:02.519 --> 00:47:04.579 ngay cả 00:47:04.579 --> 00:47:06.950 cả với lời chấp thuận thầm thì của Parker 00:47:06.949 --> 00:47:08.018 vào 00:47:08.018 --> 00:47:09.179 những giây phút cuối cùng, 00:47:09.179 --> 00:47:10.838 thì nó vẫn 00:47:10.838 --> 00:47:12.639 là sai trái? 00:47:12.639 --> 00:47:14.248 và tại sao nó vẫn sai? 00:47:14.248 --> 00:47:16.998 đó là điều tôi muốn nghe. 00:47:16.998 --> 00:47:18.818 Vâng, toàn bộ thời gian 00:47:18.818 --> 00:47:22.639 Tôi đã hướng về lý luận đạo đức tuyệt đối 00:47:22.639 --> 00:47:25.568 và tôi nghĩ rằng 00:47:25.568 --> 00:47:29.608 có khả năng tôi sẽ cảm thấy ổn với ý tưởng về rút thăm và sau đó người thua 00:47:29.608 --> 00:47:31.440 sẽ cầm dao 00:47:31.440 --> 00:47:32.749 Để tự sát. 00:47:32.748 --> 00:47:33.679 [*] 00:47:33.679 --> 00:47:37.358 Vậy thì sẽ không có hành vi giết người, nhưng tôi vẫn nghĩ rằng 00:47:37.358 --> 00:47:42.278 Kể cả theo cách đó thì nó vẫn có tính ép buộc và tôi cũng không nghĩ rằng có bất kỳ sự hối hận nào như trong 00:47:42.278 --> 00:47:43.338 nhật ký của Dudley 00:47:43.338 --> 00:47:44.909 chúng ta đang dùng bữa sáng, 00:47:44.909 --> 00:47:47.659 cứ như thể là, ồ, 00:47:47.659 --> 00:47:51.440 bạn biết đấy, toàn bộ ý tưởng coi thường mạng sống của người khác 00:47:51.440 --> 00:47:53.639 điều đó khiến tôi 00:47:53.639 --> 00:47:57.969 cảm thấy giống như mình phải có lập trường đạo đức tuyệt đối. Bạn muốn ném cuốn sách vào anh ta. 00:47:57.969 --> 00:48:02.298 khi anh ta không hối hận hoặc cảm thấy mình đã làm điều gì đó sai trái. Đúng thế. 00:48:02.298 --> 00:48:06.969 Được rồi, tốt, có ý kiến nào khác nữa không? 00:48:06.969 --> 00:48:08.769 những người biện hộ 00:48:08.768 --> 00:48:13.268 người cho rằng điều đó là tuyệt đối sai lầm, cho dù có hoặc không có sự đồng ý? Vâng, Mời đứng dậy. Tại sao vậy? 00:48:13.268 --> 00:48:17.288 Tôi chưa bao giờ hoài nghi về cách mà xã hội của chúng hình thành, giết người là giết người. 00:48:17.289 --> 00:48:21.829 Giết người là giết người và nó đúng trong bất kỳ góc nhìn xã hội nào 00:48:21.829 --> 00:48:24.780 và tôi nghĩ không có gì khác biệt trong bất kể trường hợp nào. Tốt, bây giờ hãy để tôi hỏi bạn một câu, 00:48:24.780 --> 00:48:27.119 có ba mạng người đang lâm nguy 00:48:27.119 --> 00:48:30.489 so với một mạng. 00:48:30.489 --> 00:48:33.028 Cái cậu bé... cậu bé cabin ấy, không có gia đình 00:48:33.028 --> 00:48:34.509 không có người phụ thuộc, 00:48:34.509 --> 00:48:38.739 ba người kia có gia đình ở Anh, họ có người phụ thuộc 00:48:38.739 --> 00:48:41.418 họ đã có vợ con. 00:48:41.418 --> 00:48:43.328 Quay lại với Bentham, 00:48:43.329 --> 00:48:44.989 Bentham nói rằng chúng ta phải xem xét 00:48:44.989 --> 00:48:48.048 phúc lợi, tính có ích và hạnh phúc 00:48:48.048 --> 00:48:51.288 của tất cả mọi người. Chúng ta phải xét toàn thể 00:48:51.289 --> 00:48:54.640 vì vậy nó không chỉ là ba chọi một, 00:48:54.639 --> 00:48:58.759 mà còn phải tính cả những người trên đất liền 00:48:58.759 --> 00:49:00.909 trên thực tế, tờ báo Luân Đôn thời kỳ đó 00:49:00.909 --> 00:49:04.248 và dư luận đã đồng cảm với họ 00:49:04.248 --> 00:49:05.478 Dudley và Stephens 00:49:05.478 --> 00:49:07.919 trên báo đã nói nếu họ không bị 00:49:07.920 --> 00:49:08.280 tác động bởi 00:49:08.280 --> 00:49:09.640 cảm xúc 00:49:09.639 --> 00:49:13.489 và sự quan tâm đến những người thân yêu ở nhà, những người họ phải nuôi dưỡng, chắc chắn họ sẽ 00:49:13.489 --> 00:49:15.969 không làm điều này. Vâng, và điều này đâu có gì khác với những người 00:49:15.969 --> 00:49:17.369 ở một nơi nào đó 00:49:17.369 --> 00:49:21.108 cũng cố gắng với cùng mong muốn để nuôi sống gia đình. Tôi không nghĩ có khác biệt. Tôi nghĩ trong mọi trường hợp 00:49:21.108 --> 00:49:25.279 nếu tôi giết bạn để nâng cao vị thế của mình, thì đó là tội giết người và tôi nghĩ rằng chúng ta nên xem xét tất cả 00:49:25.280 --> 00:49:28.430 những điều đó dưới cùng một phương diện. Thay vì hình sự hóa một vài 00:49:28.429 --> 00:49:30.278 hành động 00:49:30.278 --> 00:49:33.760 và khiến vài điểu trở nên bạo lực và man rợ hơn 00:49:33.760 --> 00:49:36.760 Khi trong cùng tình huống đó, tất cả đều có cùng một hành động và lý trí 00:49:36.760 --> 00:49:40.150 dẫn đến vụ giết người, một điều cần thiết để nuôi sống gia đình họ. 00:49:40.150 --> 00:49:43.028 Giả sử không phải là 3, giả sử là 30, 00:49:43.028 --> 00:49:44.608 300, 00:49:44.608 --> 00:49:47.358 một mạng sống để cứu 300 mạng sống khác 00:49:47.358 --> 00:49:48.349 hoặc gấp nhiều lần hơn nữa, 00:49:48.349 --> 00:49:49.589 3000 00:49:49.590 --> 00:49:51.039 hoặc giả sử số đặt cược thậm chí còn lớn hơn. 00:49:51.039 --> 00:49:52.778 Giả sử số đặt cược thậm chí còn lớn hơn 00:49:52.778 --> 00:49:54.608 Tôi nghĩ rằng nó vẫn thế. 00:49:54.608 --> 00:49:58.108 Bạn có nghĩ Bentham đã sai khi nói rằng điều đúng nên làm 00:49:58.108 --> 00:49:58.929 là nâng cao 00:49:58.929 --> 00:50:02.479 mức độ hạnh phúc tổng thể, bạn nghĩ ông ta sai khi nói như vậy không? 00:50:02.478 --> 00:50:06.728 Tôi không nghĩ ông ấy sai, nhưng tôi nghĩ giết người là giết người trong mọi trường hợp. Nếu thế thì Bentham phải sai 00:50:06.728 --> 00:50:09.568 nếu bạn đúng thì ông ấy sai. Được, vậy ông ấy sai. 00:50:09.568 --> 00:50:12.818 Được rồi, cảm ơn bạn, làm tốt lắm. 00:50:12.818 --> 00:50:14.358 Được rồi, nào hãy quay lại, 00:50:14.358 --> 00:50:16.389 từ cuộc thảo luận vừa rồi 00:50:16.389 --> 00:50:19.728 và chú ý rằng 00:50:19.728 --> 00:50:23.259 Chúng ta đã được nghe bao nhiêu lời phản đối về những gì họ đã làm? 00:50:23.259 --> 00:50:26.048 chúng ta đã nghe một vài lời bào chữa về những gì họ đã làm 00:50:26.048 --> 00:50:28.509 bào chữa về những gì họ đã làm do 00:50:28.509 --> 00:50:28.918 sự cần thiết 00:50:28.918 --> 00:50:32.588 của tình thế nguy kịch, và 00:50:32.588 --> 00:50:33.409 Với ngầm ý, rằng 00:50:33.409 --> 00:50:36.018 số lượng cũng quan trọng. 00:50:36.018 --> 00:50:37.858 và không chỉ số lượng 00:50:37.858 --> 00:50:40.380 Mà ảnh hưởng rộng lớn hơn, quan trọng, 00:50:40.380 --> 00:50:43.459 là gia đình họ ở đất liền, những người phụ thuộc vào họ 00:50:43.458 --> 00:50:44.768 Parker là một đứa trẻ mồ côi, 00:50:44.768 --> 00:50:47.978 sẽ không ai nhớ đến cậu ta. 00:50:47.978 --> 00:50:49.578 Vì vậy, nếu bạn 00:50:49.579 --> 00:50:50.829 cộng hết vào, 00:50:50.829 --> 00:50:52.649 nếu bạn cố gắng tính toán 00:50:52.648 --> 00:50:53.998 mức độ cân bằng 00:50:53.998 --> 00:50:56.598 giữa hạnh phúc và đau khổ 00:50:56.599 --> 00:50:58.838 bạn có thể có một luận điểm 00:50:58.838 --> 00:51:02.768 để nói rằng họ đã làm là điều đúng nên làm 00:51:02.768 --> 00:51:09.468 sau đó chúng ta đã nghe ít nhất ba loại phản đối khác nhau, 00:51:09.469 --> 00:51:11.690 chúng ta đã nghe một lời phản đối nói rằng 00:51:11.690 --> 00:51:14.108 những gì họ đã làm là hoàn toàn sai, 00:51:14.108 --> 00:51:15.750 ở ngay lúc cuối này 00:51:15.750 --> 00:51:17.389 Tuyệt đối sai. 00:51:17.389 --> 00:51:19.820 Giết người là giết người, nó luôn luôn sai 00:51:19.820 --> 00:51:20.969 ngay cả khi 00:51:20.969 --> 00:51:23.349 nó làm tăng mức độ hạnh phúc tổng thể 00:51:23.349 --> 00:51:25.639 của xã hội. 00:51:25.639 --> 00:51:28.499 Lập luận phản đối tuyệt đối. 00:51:28.498 --> 00:51:30.738 Nhưng chúng ta vẫn cần tìm hiểu xem 00:51:30.739 --> 00:51:32.749 tại sao giết người 00:51:32.748 --> 00:51:35.448 là sai tuyệt đối. 00:51:35.449 --> 00:51:38.579 Phải chăng là vì 00:51:38.579 --> 00:51:42.339 ngay cả cậu bé cabin cũng có những quyền cơ bản nhất định? 00:51:42.338 --> 00:51:44.400 Và nếu đó là nguyên nhân. 00:51:44.400 --> 00:51:47.880 Những quyền đó đến từ đâu nếu không phải từ một vài ý tưởng logic về 00:51:47.880 --> 00:51:53.209 phúc lợi, tính có ích hay hạnh phúc lớn hơn? Câu hỏi thứ nhất. 00:51:53.208 --> 00:51:56.308 Một số bạn khác nói rằng 00:51:56.309 --> 00:51:58.449 rút thăm sẽ tạo ra sự khác biệt 00:51:58.449 --> 00:52:00.039 một thủ tục công bằng, 00:52:00.039 --> 00:52:05.949 Matt đã nói như vậy. 00:52:05.949 --> 00:52:08.769 Nhưng, và một số bạn đã bị thuyết phục bởi y kiến này. 00:52:08.768 --> 00:52:12.188 Nó chính xác không phải là lập luận phản đối tuyệt đối. 00:52:12.188 --> 00:52:13.828 nó nói rằng 00:52:13.829 --> 00:52:16.798 mọi người đều được xem là bình đẳng, 00:52:16.798 --> 00:52:18.469 mặc dù, cuối cùng 00:52:18.469 --> 00:52:20.769 một người sẽ phải hy sinh 00:52:20.768 --> 00:52:23.288 vì lợi ích chung. 00:52:23.289 --> 00:52:26.059 Điều này làm nảy sinh một câu hỏi khác cho chúng ta tìm hiểu, 00:52:26.059 --> 00:52:29.670 Tại sao đồng thuận với một thủ tục nhất định, 00:52:29.670 --> 00:52:31.969 kể cả là một thủ tục công bằng 00:52:31.969 --> 00:52:34.739 có thể biện minh cho bất kỳ kết quả nào 00:52:34.739 --> 00:52:38.088 bắt nguồn từ quá trình vận hành của quy trình đó? 00:52:38.088 --> 00:52:39.898 Câu hỏi thứ hai. 00:52:39.898 --> 00:52:42.398 Và câu hỏi thứ ba, 00:52:42.398 --> 00:52:45.338 ý tưởng cơ bản của sự đồng ý. 00:52:45.338 --> 00:52:48.528 Kathleen đã đưa ra vấn đề này. 00:52:48.528 --> 00:52:52.719 Nếu cậu bé cabin đã tự đồng ý 00:52:52.719 --> 00:52:54.499 và thêm vào đó là khi không chịu 00:52:54.498 --> 00:52:57.068 bất kỳ áp lực nào, 00:52:57.068 --> 00:53:01.918 thì hoàn toàn có thể lấy mạng sống của cậu ta để cứu những người còn lại. 00:53:01.918 --> 00:53:04.900 Thậm chí có nhiều người đã đồng ý với ý tưởng này. 00:53:04.900 --> 00:53:06.630 Nhưng nó lại đặt ra 00:53:06.630 --> 00:53:08.528 câu hỏi triết học thứ ba 00:53:08.528 --> 00:53:11.009 Sản phẩm đạo đức mà 00:53:11.009 --> 00:53:12.838 sự đồng ý đã tạo ra 00:53:12.838 --> 00:53:14.438 là gì? 00:53:14.438 --> 00:53:16.978 Tại sao hành động đồng ý 00:53:16.978 --> 00:53:19.188 lại tạo ra sự khác biệt về mặt đạo đức, 00:53:19.188 --> 00:53:23.818 đến mức một hành động lẽ ra là sai - lấy đi một mạng sống khi không có sự đồng ý 00:53:23.818 --> 00:53:25.369 Về mặt đạo đức, 00:53:25.369 --> 00:53:26.358 lại có thể chấp nhận được 00:53:26.358 --> 00:53:29.619 khi có sự đồng ý? 00:53:29.619 --> 00:53:31.699 Để tìm hiểu ba câu hỏi đó, 00:53:31.699 --> 00:53:34.108 chúng ta sẽ phải đọc một số tác phẩm Triết học 00:53:34.108 --> 00:53:35.728 và bắt đầu từ lần tới 00:53:35.728 --> 00:53:36.939 chúng ta sẽ đọc 00:53:36.940 --> 00:53:37.720 Bentham, 00:53:37.719 --> 00:53:43.798 và John Stuart Mill, và những Triết gia vị lợi khác. 00:53:43.798 --> 00:53:47.298 Đừng bỏ lỡ cơ hội giao lưu trực tuyến với những người cùng xem “Công Lý” khác. Tham gia trò chuyện, 00:53:49.869 --> 00:53:56.869 làm một bài kiểm tra phổ thông, xem các bài giảng mà bạn đã bỏ lỡ, v.v. Truy cập www.justiceharvard.org. Đó là điều đúng nên làm. 00:54:36.219 --> 00:54:40.269 Chương trình được tài trợ bởi 00:54:40.268 --> 00:54:41.678 Tài trợ phụ bởi