WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:03.000 Vào khoảng 4-5 năm về trước, 00:00:03.000 --> 00:00:05.000 tôi đang ngồi trên bàn ở Philadelphia, có thể là 00:00:05.000 --> 00:00:08.000 với một chiếc túi tương tự thế này. 00:00:08.000 --> 00:00:11.000 Tôi lôi một phân tử ra khỏi chiếc túi. 00:00:11.000 --> 00:00:14.000 Và tôi nói, bạn không biết nhiều về phân tử này đâu. 00:00:14.000 --> 00:00:17.000 Nhưng cơ thể bạn lại biết rõ, rất rõ. 00:00:17.000 --> 00:00:21.000 Lúc đó tôi còn nghĩ là cơ thể bạn ghét nó. 00:00:21.000 --> 00:00:24.000 Bởi vì chúng ta được miễn dịch. Đây là epitope alpha-gal. 00:00:24.000 --> 00:00:28.000 Van tim của lợn có rất nhiều thứ này, 00:00:28.000 --> 00:00:32.000 đó chính là lý do không dễ gì cấy ghép van tim lợn vào cơ thể người. NOTE Paragraph 00:00:32.000 --> 00:00:34.000 Thật ra cơ thể của chúng ta không khét chúng. 00:00:34.000 --> 00:00:37.000 Cơ thể của chúng ta rất thích chúng. Nó sẽ ăn chúng. 00:00:37.000 --> 00:00:40.000 Ý tôi là các tế bào miễn dịch lúc nào cũng đói bụng. 00:00:40.000 --> 00:00:44.000 Nếu một kháng thể bị dính vào một trong những thứ này 00:00:44.000 --> 00:00:47.000 trong tế bào, nó sẽ nghĩ là "thức ăn đây rồi". 00:00:47.000 --> 00:00:49.000 Nào, tôi đã nghĩ về điều đó và tôi bảo, bạn biết đấy, chúng ta có 00:00:49.000 --> 00:00:52.000 phản ứng miễn dịch với phân tử kỳ cục này 00:00:52.000 --> 00:00:56.000 mà chúng ta không hề tạo ra nó, và nó lại xuất hiện nhiều trong các sinh vật và các thứ khác. 00:00:56.000 --> 00:00:59.000 Như tôi nói, chúng ta không thể chạy trốn khỏi nó. 00:00:59.000 --> 00:01:01.000 Bởi vì tất cả những ai từng cố cấy ghép van tim 00:01:01.000 --> 00:01:03.000 đều biết rằng bạn không thể bỏ hệ thống miễn dịch đó được. NOTE Paragraph 00:01:03.000 --> 00:01:05.000 Vì vậy tôi bảo, tại sao lại không lợi dụng nó? 00:01:05.000 --> 00:01:08.000 Chuyện gì xảy ra nếu tôi cho dính phân tử này, 00:01:08.000 --> 00:01:10.000 và đập nó lên một con vi khuẩn 00:01:10.000 --> 00:01:14.000 có thể gây bệnh cho tôi và vừa xâm chiếm phổi của tôi? 00:01:14.000 --> 00:01:16.000 Vậy là tôi có thể ngay lập tức khởi động 00:01:16.000 --> 00:01:18.000 phản ứng miễn dịch vốn có sẵn trong cơ thể. 00:01:18.000 --> 00:01:21.000 Sẽ không phải mất đến 5-6 ngày để phát triển cơ chế đó. 00:01:21.000 --> 00:01:24.000 Nó sẽ lập tức tấn công vào bất cứ thứ gì có mặt. 00:01:24.000 --> 00:01:26.000 Điều này giống như thể, 00:01:26.000 --> 00:01:30.000 như thể bạn bị dừng xe vì vi phạm giao thông ở L.A, 00:01:30.000 --> 00:01:33.000 tên cảnh sát vứt một túi cần sa ở sau xe bạn, 00:01:33.000 --> 00:01:36.000 và truy tố bạn vì tội sở hữu cần sa. 00:01:36.000 --> 00:01:40.000 Đây là một cách rất nhanh và hiệu quả để đuổi người ta ra khỏi đường phố. NOTE Paragraph 00:01:40.000 --> 00:01:42.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:01:42.000 --> 00:01:44.000 Vậy bạn có thể lấy một con vi khuẩn 00:01:44.000 --> 00:01:46.000 vốn không hề tạo ra những thứ này, 00:01:46.000 --> 00:01:48.000 và nếu bạn có thể kẹp những phân tử này vào nó, 00:01:48.000 --> 00:01:50.000 bạn đã loại bỏ nó khỏi đường phố. 00:01:50.000 --> 00:01:52.000 Đối với một số loại vi khuẩn, 00:01:52.000 --> 00:01:54.000 chúng ta không còn nhiều biện pháp hữu hiệu để làm như thế nữa. 00:01:54.000 --> 00:01:56.000 Thuốc kháng sinh của chúng ta đang cạn kiệt. 00:01:56.000 --> 00:01:59.000 Tôi nghĩ là thuốc của cả thế giới cũng đang cạn kiệt. 00:01:59.000 --> 00:02:02.000 Có lẽ 50 năm nữa, điều này cũng chẳng là vấn đề 00:02:02.000 --> 00:02:05.000 dù tụ cầu khuẩn và những thứ như thế xuất hiện tràn lan, 00:02:05.000 --> 00:02:07.000 bởi vì chúng ta cũng chẳng còn ở đó. Nhưng nếu chúng ta -- 00:02:07.000 --> 00:02:09.000 (Cười) 00:02:09.000 --> 00:02:11.000 chúng ta cần phải làm gì đó với vi khuẩn. NOTE Paragraph 00:02:11.000 --> 00:02:15.000 Thế là tôi bắt tay vào với thứ này, 00:02:15.000 --> 00:02:17.000 với một nhóm cộng tác viên. 00:02:17.000 --> 00:02:20.000 Cố gắng gắn chặt thứ này vào những thứ 00:02:20.000 --> 00:02:24.000 mà chính chúng cũng sẽ dính chặt vào một số đối tượng nhất định, 00:02:24.000 --> 00:02:26.000 những vi khuẩn chúng ta không ưa. 00:02:26.000 --> 00:02:30.000 Giờ tôi cảm thấy mình như George Bush. 00:02:30.000 --> 00:02:32.000 Giống như "nhiệm vụ hoàn tất". 00:02:32.000 --> 00:02:35.000 Có thể tôi đang làm thứ gì đó ngu ngốc, giống như ông ta lúc bấy giờ. 00:02:35.000 --> 00:02:39.000 Tuy vậy, về cơ bản những gì tôi vừa bàn, chúng tôi đã bắt đầu thử nghiệm. 00:02:39.000 --> 00:02:43.000 Đó là tiêu diệt vi khuẩn. Nó đang ăn chúng. NOTE Paragraph 00:02:43.000 --> 00:02:47.000 Thứ này có thể kết dính, giống như tam giác nhỏ màu xanh ở trên kia, 00:02:47.000 --> 00:02:50.000 biểu tượng hiện giờ của nó. 00:02:50.000 --> 00:02:53.000 Bạn có thể kết dính thứ này vào một vật gọi là DNA aptamer. 00:02:53.000 --> 00:02:55.000 DNA aptamer đó đặc biệt chỉ kết dính 00:02:55.000 --> 00:02:57.000 vào một đối tượng mà bạn đã lựa chọn. 00:02:57.000 --> 00:03:01.000 Bạn có thể tìm ra một đặc trưng nhỏ của vi khuẩn mà bạn không thích, 00:03:01.000 --> 00:03:04.000 như tụ cầu khuẩn. Tôi đặc biệt không thích nó, 00:03:04.000 --> 00:03:07.000 vì nó đã cướp đi một người bạn giáo sư của tôi năm ngoái. 00:03:07.000 --> 00:03:10.000 Nó không phản ứng với kháng sinh. Vì vậy tôi không thích nó. 00:03:10.000 --> 00:03:13.000 Tôi tạo ra một aptamer để kết dính thứ này vào nó. 00:03:13.000 --> 00:03:16.000 Như thế sẽ giúp tìm tụ cầu khuẩn khi nó ở trong cơ thể bạn, 00:03:16.000 --> 00:03:19.000 và sẽ báo động cho hệ thống miễn dịch của bạn đi tìm diệt nó. NOTE Paragraph 00:03:19.000 --> 00:03:22.000 Xem chuyện gì đã xảy ra. Các bạn có thấy một đường thẳng ở trên đỉnh 00:03:22.000 --> 00:03:24.000 với những chấm nhỏ kia không? 00:03:24.000 --> 00:03:27.000 Đây là một bầy chuột đã bị đầu độc 00:03:27.000 --> 00:03:29.000 bởi những nhà khoa học, bạn tôi, ở Texas, 00:03:29.000 --> 00:03:32.000 ở Căn cứ Không quân Brooks, với vi khuẩn bệnh than. 00:03:32.000 --> 00:03:35.000 Chúng cũng đã được điều trị với một loại thuốc được chế tạo 00:03:35.000 --> 00:03:38.000 để chĩa mũi tấn công vào vi khuẩn than, 00:03:38.000 --> 00:03:40.000 và định hướng cho hệ thống miễn dịch của bạn tìm đến nó. 00:03:40.000 --> 00:03:42.000 Bạn thấy là chúng đều còn sống, những con ở trên cùng. 00:03:42.000 --> 00:03:44.000 Tỷ lệ sống sót là 100%. 00:03:44.000 --> 00:03:47.000 Chúng đã sống đến 14 ngày sau đó, 00:03:47.000 --> 00:03:49.000 hoặc 28 ngày cho đến khi chúng tôi giết chúng, 00:03:49.000 --> 00:03:52.000 giải phẫu để xem có chuyện gì xảy ra. 00:03:52.000 --> 00:03:54.000 Tại sao chúng không chết? 00:03:54.000 --> 00:03:57.000 Chúng không chết vì chúng không còn nhiễm bệnh than nữa. 00:03:57.000 --> 00:03:59.000 Chúng tôi đã làm được. Ok? NOTE Paragraph 00:03:59.000 --> 00:04:01.000 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:04:01.000 --> 00:04:03.000 Nhiệm vụ hoàn tất! NOTE Paragraph 00:04:03.000 --> 00:04:10.000 (Vỗ tay)