Lúc tôi hai mươi hai tuổi Hồi tưởng lại khi ấy, muốn yêu biết bao Mẹ nói hãy để thuận theo tự nhiên Và rồi khi tôi ba mươi hai tuổi Phát hiện tôi không có nhiều tâm tư về chờ đợi Nó mất đi một sắc màu nào ấy Không có được thì càng thêm yêu Có được quá dễ dàng thì chẳng quan tâm Thực ra ai không muốn gặp được chân ái Yêu thật tuyệt đối, yêu thật thẳng thắn Cứ ngỡ gặp rồi sẽ hiểu Nhưng mỗi lần nó chỉ để lại cảm xúc khắc sâu ngắn ngủi Oh tôi ngày càng không hiểu tình yêu Tôi mới ba mươi hai tuổi Tuy rằng sống một mình song cũng vẫn tuyệt vời Thi thoảng mới muốn yêu Cơ mà yêu luôn loạn mất nhịp điệu Tôi chỉ có thể đoán bừa có lẽ có thể trúng độc đắc Trúng rồi lại thấy quái lạ Không có được thì càng thêm yêu Có được quá dễ dàng thì chẳng quan tâm Thực ra ai không muốn gặp được chân ái Yêu thật tuyệt đối, yêu thật thẳng thắn Cứ ngỡ gặp rồi sẽ hiểu Nhưng mỗi lần nó chỉ để lại cảm xúc ngắn ngủi khắc sâu Oh tôi ngày càng không hiểu tình yêu Không có được cũng không hề gì Cho dù là tự an ủi mình Không cần thiết đau buồn Không có được thì càng thêm yêu Có được quá dễ dàng thì chẳng quan tâm Thực ra ai không muốn gặp được chân ái Yêu thật tuyệt đối, yêu thật thẳng thắn Cứ ngỡ gặp rồi sẽ hiểu Nhưng mỗi lần nó chỉ để lại cảm xúc khắc sâu ngắn ngủi Oh tôi ngày càng không hiểu tình yêu