1 00:00:02,437 --> 00:00:03,477 Kính thưa quý vị 2 00:00:03,477 --> 00:00:05,857 Vui lòng chào đón vị khách kế tiếp của chúng ta 3 00:00:05,857 --> 00:00:07,796 Bà Ellen Rutledge 4 00:00:08,166 --> 00:00:09,396 (Vỗ tay) 5 00:00:15,116 --> 00:00:17,546 Tôi là Ellen Rutledge. 6 00:00:17,546 --> 00:00:21,350 Tôi đang làm việc tại nhà tù liên bang Ironwood 7 00:00:21,350 --> 00:00:23,885 với chức vụ thư ký Phó tổng Giám ngục, 8 00:00:23,885 --> 00:00:26,315 ông Neil McDowell 9 00:00:26,986 --> 00:00:28,746 Cũng như các bạn, 10 00:00:28,746 --> 00:00:32,340 tôi luôn nghĩ rằng gia đình mình sẽ được Chúa phù hộ 11 00:00:32,340 --> 00:00:35,152 và sống một cuộc sống lâu dài, hạnh phúc bên nhau 12 00:00:35,686 --> 00:00:39,516 Nhưng Chúa đã không làm thế. 13 00:00:42,010 --> 00:00:46,679 Vào sáng ngày 22 tháng 10 năm 2008 14 00:00:46,679 --> 00:00:50,929 cuộc sống của chúng tôi trở nên bi kịch mãi mãi 15 00:00:51,493 --> 00:00:53,943 Khoảng 4:30 sáng 16 00:00:54,265 --> 00:00:57,235 con trai duy nhất của tôi, Micheal 17 00:00:58,120 --> 00:01:01,500 Rời khỏi nhà và chuẩn bị đi làm 18 00:01:02,612 --> 00:01:04,972 Khi đang cất đồ vào xe, 19 00:01:04,972 --> 00:01:10,205 thì con tôi bị hai tên cướp đeo mặt nạ và có mang theo vũ khí tiếp cận 20 00:01:10,401 --> 00:01:12,601 Con tôi bị đánh tàn bạo 21 00:01:13,010 --> 00:01:16,430 Bị bắn vào đầu ở cự ly gần 22 00:01:16,430 --> 00:01:18,940 trong khi đang quỳ dưới đất 23 00:01:21,709 --> 00:01:25,509 Thứ duy nhất mà bọn cướp lấy đi 24 00:01:25,509 --> 00:01:27,419 chỉ là chiếc ví của con trai tôi 25 00:01:28,833 --> 00:01:30,940 Vào thời điểm xảy ra vụ thảm sát đó, 26 00:01:30,940 --> 00:01:33,270 Michael mới chỉ 35 tuổi. 27 00:01:33,782 --> 00:01:37,432 Bức ảnh này được chụp vài tháng trước ngày nó bị sát hại 28 00:01:38,249 --> 00:01:41,629 Con trai tôi và vợ kết hôn được 13 năm 29 00:01:41,630 --> 00:01:43,860 Chúng có 2 đứa con nhỏ. 30 00:01:44,120 --> 00:01:47,680 Chúng sống riêng ở một khu hàng xóm dễ mến, 31 00:01:47,930 --> 00:01:52,860 Chúng sống một cuộc sống mà chúng ta thường gọi là "Giấc mơ Mỹ". 32 00:01:54,313 --> 00:01:57,783 Khi biết tin con trai mình bị tàn sát 33 00:01:58,078 --> 00:02:03,258 tôi bắt đầu trượt dài trên một hành trình đa cảm xúc 34 00:02:03,692 --> 00:02:07,134 Tôi đã không tin vào sự thật, 35 00:02:07,134 --> 00:02:09,484 cầu nguyện với Chúa trời, 36 00:02:09,484 --> 00:02:13,091 và nhiều đêm tôi trăn trở vì buồn đau và tuyệt vọng 37 00:02:13,091 --> 00:02:15,651 Bạn biết đấy, là một người mẹ, 38 00:02:15,853 --> 00:02:17,848 bản năng của tôi là 39 00:02:17,848 --> 00:02:22,088 giải quyết tất cả những vấn đề mà con mình gặp phải 40 00:02:22,088 --> 00:02:25,037 Nhưng tôi không thể giải quyết được điều này 41 00:02:25,037 --> 00:02:29,457 Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể hiểu 42 00:02:29,462 --> 00:02:36,182 tại sao những chuyện tồi tệ như vậy có thể xảy đến với một gia đình. 43 00:02:36,185 --> 00:02:38,235 Nhưng nó vẫn xảy ra đây thôi. 44 00:02:38,829 --> 00:02:40,969 Và một trong những điều khó khăn nhất 45 00:02:40,974 --> 00:02:44,864 mà mỗi con người chúng ta cần làm 46 00:02:44,864 --> 00:02:48,975 là đối xử với sự độc ác bằng sự tử tế 47 00:02:48,975 --> 00:02:52,759 và tha thứ những điều tưởng như không thể tha thứ 48 00:02:52,759 --> 00:02:56,039 Chúng ta thường thích đọc những câu chuyện và xem những bộ phim 49 00:02:56,039 --> 00:02:59,358 ca ngợi những con người đáp trả hận thù bằng tình yêu 50 00:02:59,358 --> 00:03:03,138 Nhưng nếu gặp phải hoàn cảnh tương tự 51 00:03:03,138 --> 00:03:10,191 thì dường như chúng ta lại trở nên giận dữ, cay nghiệt và muốn báo thù 52 00:03:10,191 --> 00:03:12,956 Nếu như bạn không học cách tha thứ 53 00:03:12,956 --> 00:03:16,876 bạn có thể là người phải trả giá đắt nhất 54 00:03:17,468 --> 00:03:20,645 Do đó, điều tốt nhất bạn có thể làm cho bản thân 55 00:03:20,645 --> 00:03:24,265 chính là tha thứ cho những điều tưởng như không thể tha thứ được 56 00:03:26,192 --> 00:03:31,656 Giáo sư Lewis B.Smedes, tác giả của rất nhiều tựa sách nổi tiếng 57 00:03:31,656 --> 00:03:35,766 trong đó có cuốn " Tha Thứ và Quên Đi" đã từng nói rằng: 58 00:03:36,688 --> 00:03:40,716 "Tha thứ cũng như giải phóng một tù nhân 59 00:03:41,366 --> 00:03:45,496 để nhận ra bạn chính là người tù nhân đó." 60 00:03:46,986 --> 00:03:50,836 Từ khi con tôi bị sát hại vào năm 2008, 61 00:03:50,836 --> 00:03:54,387 Tôi đã trải qua hàng ngàn cung bậc cảm xúc 62 00:03:54,387 --> 00:03:56,596 mỏi mòn tìm kiếm câu trả lời: 63 00:03:56,596 --> 00:04:02,016 Liệu tôi có thể tha thứ cho hai tên cướp 64 00:04:02,016 --> 00:04:05,207 người đã chủ đích giết con trai tôi, 65 00:04:05,207 --> 00:04:09,477 thay vì chỉ lấy ví của nó rồi bỏ đi? 66 00:04:09,957 --> 00:04:16,477 Không có một câu trả lời nào mà tôi có thể tìm ra để khuây khỏa nỗi lòng mình 67 00:04:16,477 --> 00:04:18,700 Trong suốt 5 năm qua, 68 00:04:18,700 --> 00:04:23,130 tôi đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều 69 00:04:23,130 --> 00:04:27,683 và giờ tôi đang dần biết cách chấp nhận. 70 00:04:28,916 --> 00:04:32,886 Không biết bao lần tôi đã nhìn lại mình 71 00:04:33,246 --> 00:04:34,752 và nhận ra rằng 72 00:04:34,752 --> 00:04:39,132 tôi không còn là một nạn nhân nữa, 73 00:04:39,132 --> 00:04:44,755 tôi là một người phụ nữ lạc quan, mạnh mẽ và kiên cường. 74 00:04:45,721 --> 00:04:49,801 Chắc chắn là ai cũng có lòng vị tha, 75 00:04:50,195 --> 00:04:53,015 nhưng ít ai có thể tha thứ ngay lập tức 76 00:04:53,357 --> 00:04:56,387 Đôi khi việc tha thứ phải trải qua một quá trình 77 00:04:56,387 --> 00:05:01,166 Đôi khi ta phải tha thứ cho ai đó thật nhiều lần 78 00:05:01,166 --> 00:05:06,490 thì mới có thể gạt bỏ được những cảm xúc tiêu cực của quá khứ. 79 00:05:07,740 --> 00:05:12,360 Chúng ta có thể lấy động lực từ câu nói của Nelson Mandela 80 00:05:12,360 --> 00:05:17,630 người từng bị chính phủ Nam Phi bỏ tù trong suốt 27 năm trời. 81 00:05:18,450 --> 00:05:23,111 Ông nói rằng: "Khi bước chân đến với tự do, 82 00:05:23,511 --> 00:05:24,941 tôi biết rằng 83 00:05:24,941 --> 00:05:30,241 nếu như không bỏ lại những hận thù, tức giận kia lại 84 00:05:30,241 --> 00:05:33,598 thì tôi vẫn mãi bị giam cầm trong chốn ngục tù" 85 00:05:33,598 --> 00:05:37,498 Vậy làm thế nào biết được mình đã thực sự tha thứ hay chưa? 86 00:05:38,558 --> 00:05:43,280 Nếu bạn đã bắt đầu học cách tha thứ 87 00:05:44,300 --> 00:05:46,340 bạn sẽ cảm nhận được sự khác biệt. 88 00:05:46,810 --> 00:05:50,880 Bạn không còn cảm thấy đau buồn trước hoàn cảnh của mình. 89 00:05:52,489 --> 00:05:56,219 Không còn cảm thấy oán giận người đó nữa 90 00:05:56,219 --> 00:05:58,575 Mà thay vào đó, bạn sẽ cảm thấy đồng cảm với họ. 91 00:05:58,575 --> 00:06:04,073 Và bạn cũng không còn điều gì để nói về sự việc đó nữa 92 00:06:05,053 --> 00:06:10,193 Bạn cảm thấy thanh thản hơn, bởi bạn biết rằng trong thâm tâm 93 00:06:10,543 --> 00:06:14,803 chính bạn đã tặng cho mình một món quà vô giá 94 00:06:16,030 --> 00:06:17,074 Cảm ơn 95 00:06:17,074 --> 00:06:20,114 (Vỗ tay)