WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:07.187 Bài giảng tối nay là một vài lá thư tôi phải trả lời tuần qua, và vì 00:00:07.187 --> 00:00:11.922 tôi là ông sư lười nên thay vì viết ra những câu trả lời giống nhau cho 00:00:11.922 --> 00:00:17.348 những lá thư giống nhau, tôi đưa những câu hỏi đó vào các buổi giảng tối Thứ Sáu 00:00:17.348 --> 00:00:22.453 và cho những câu trả lời. Như vậy lần tới ai hỏi tôi những câu hỏi này tôi sẽ nói làm ơn 00:00:22.453 --> 00:00:27.726 nghe bài giảng, thay vì phải viết ra hết những lá thư dài đó. 00:00:27.726 --> 00:00:36.866 Có người hỏi rằng, là Phật tử mà cầu xin Thượng Đế, hay Phật A Di Đà, 00:00:36.866 --> 00:00:41.656 hay Phật Bà Quan Âm những khi gặp nạn, có phải 00:00:41.656 --> 00:00:45.675 là điều thích đáng nên làm hay không? 00:00:45.675 --> 00:00:51.315 Và tôi cũng giảng cho các sư vào tối Thứ Tư về cách 00:00:51.315 --> 00:00:58.372 làm sao có thể hành thiền dễ dàng và thanh thản, bởi vì đôi khi ngay cả các sư 00:00:58.372 --> 00:01:03.194 cũng thỉnh thoảng nói họ thiền không được. Tôi nghĩ, đôi khi người ta nghĩ “A! Hành 00:01:03.194 --> 00:01:07.965 thiền là một việc thật khó làm” Luôn luôn là vì chúng ta thiền không đúng cách thôi. 00:01:07.965 --> 00:01:15.275 Sự liên hệ giữa hai câu hỏi, làm thế nào để thiền dễ dàng và đơn giản 00:01:15.275 --> 00:01:23.996 và Phật tử có nên cầu xin đấng thần linh, tất cả đều liên kết với nhau 00:01:23.996 --> 00:01:29.520 trong giáo lý nền tảng của Phật giáo gọi là định luật về nghiệp. 00:01:29.520 --> 00:01:35.044 Vì vậy có rất rất nhiều thứ chúng ta có thể bàn đến khi nói về nghiệp. 00:01:35.044 --> 00:01:39.212 Tuy nhiên, tối nay tôi chỉ tập trung nói về một vài hành động và 00:01:39.212 --> 00:01:43.191 vài khía cạnh, và làm thế nào để hiểu sâu hơn, không phải chỉ 00:01:43.191 --> 00:01:49.192 mặc nhiên chấp nhận định luật về nghiệp, mà cần phải hiểu ý nghĩa sâu hơn của nó, 00:01:49.192 --> 00:01:52.313 bằng cách nào nó có thể giải quyết nhiều vấn đề trong cuộc sống của chúng ta, 00:01:52.313 --> 00:01:57.953 trả lời những câu hỏi này và cũng làm cho thiền thực sự dễ dàng. 00:01:57.953 --> 00:02:03.870 Bây giờ, câu hỏi đầu tiên ở đây là việc cầu nguyện các đấng thần linh. 00:02:03.870 --> 00:02:08.453 Thời trẻ ngay cả tôi cũng đã nhìn thấu điều này. 00:02:08.453 --> 00:02:13.351 Ý tôi là,Thượng Đế ngày nay có thể có những “tổng đài thuê ngoài” ở nơi nào đó 00:02:13.351 --> 00:02:20.186 trong thành phố Bangalore [cười], khi có quá nhiều nhu cầu cầu nguyện hàng ngày. 00:02:20.186 --> 00:02:26.012 Nhưng bạn thấy đó, tôi đâu bị sét đánh vì nói đùa về Thượng Đế. 00:02:26.012 --> 00:02:29.787 Chẳng có gì cấm người ta đùa cợt trong đạo Phật 00:02:29.787 --> 00:02:31.667 và vì vậy tôi thích đạo Phật. 00:02:31.667 --> 00:02:35.152 Bạn có thể đùa cợt về Ajahn Brahm, bạn có thể đùa cợt về bất cứ điều gì, 00:02:35.152 --> 00:02:42.661 thật là tuyệt. Vì vậy, thay vì cầu xin ân huệ, định luật về nghiệp luôn dạy 00:02:42.661 --> 00:02:48.935 chúng ta, nhắc nhở chúng ta là đừng chỉ nhờ ai đó giúp đỡ hay cầu nguyện 00:02:48.935 --> 00:02:56.126 mà hãy làm một cái gì đó, hãy chủ động. Nhiều khi việc thường xảy ra là người ta 00:02:56.126 --> 00:03:01.399 bận rộn cầu nguyện hay van xin mà quên đi họ có thể thực sự làm một điều gì đó. 00:03:01.441 --> 00:03:08.689 Thay vì cầu nguyện cho hòa bình thế giới chúng ta thực sự có thể tạo nên hòa bình thế giới. 00:03:08.689 --> 00:03:14.461 Thay vì tham dự hay tổ chức buổi cầu nguyện 00:03:14.461 --> 00:03:19.568 cho người dân Miến Điện hay tỉnh Sichuan Trung Quốc, 00:03:19.568 --> 00:03:22.482 chúng ta có thể thực sự làm một điều gì đó cho họ. 00:03:22.482 --> 00:03:30.092 Các bạn biết là người ta đang quyên góp hay gửi thực phẩm hay làm gì đó. 00:03:30.092 --> 00:03:33.796 Và nhiều khi tôi có cảm tưởng tất cả những lời cầu nguyện và van xin này 00:03:33.796 --> 00:03:40.951 đã bỏ quên một điểm quan trọng, đó là không có Đấng tối cao nào điều khiển 00:03:40.951 --> 00:03:46.893 vận mệnh bạn hay vận mệnh thế giới, mà chính chúng ta điều khiển vận mệnh đó. 00:03:46.893 --> 00:03:53.167 Bạn điều khiển vận mệnh của bạn và thật tuyệt vời khi nhận ra điều đó. 00:03:53.167 --> 00:03:56.241 Trong một nghĩa nào đó đây là điều khó khăn khi nhận ra rằng 00:03:56.241 --> 00:03:59.471 vận mạng của mình nằm trong tay mình 00:03:59.471 --> 00:04:04.153 và mình không phải là nạn nhân của ai đó trên trời 00:04:04.153 --> 00:04:08.049 hay bất cứ một người nào khác, 00:04:08.049 --> 00:04:13.544 sự lợi lạc, hạnh phúc và bình an trong tương lai của bạn nằm trong tay bạn, 00:04:13.544 --> 00:04:19.030 có nghĩa là bạn nhận trách nhiệm. Đó là một đòi hỏi khó khăn đối với con người, 00:04:19.030 --> 00:04:22.597 đảm nhận loại trách nhiệm đó, trách nhiệm cá nhân, nhưng 00:04:22.597 --> 00:04:28.168 thực sự đó là cách duy nhất để tiến lên. Ngay cả với một việc như thay đổi khí hậu, 00:04:28.168 --> 00:04:32.059 đó không phải là trách nhiệm của các cơ quan chính phủ, mà là trách nhiệm 00:04:32.059 --> 00:04:35.234 của bạn, của mỗi người trong chúng ta. 00:04:35.234 --> 00:04:39.003 Tương tự như vậy với mọi thứ khác, chúng ta nhận lấy trách nhiệm. 00:04:39.003 --> 00:04:42.055 Khi chúng ta tự nhận ngay lấy trách nhiệm 00:04:42.055 --> 00:04:45.897 thay vì trách móc người khác hay van xin người khác, 00:04:45.897 --> 00:04:51.960 chúng ta làm một cái gì đó. Tôi còn nhớ khi trận sóng thần xảy ra, 00:04:51.960 --> 00:04:56.800 Tôi nhớ rất rõ vì hôm đó tôi đang ở ngay tại Phuket, xin lỗi, không phải Phuket, 00:04:56.800 --> 00:05:01.222 tôi ở Penang, xin lỗi, hôm trận sóng thần xảy ra 00:05:01.222 --> 00:05:04.714 và dĩ nhiên cơn sóng thần cũng đã giết một số người ở đảo Penang. 00:05:04.714 --> 00:05:08.896 Lý do tôi nhớ là vì vị sư phó lúc bấy giờ, 00:05:08.896 --> 00:05:13.016 Ajahn Cattamalo, đã rất, rất quan tâm, sư ấy gọi điện để thử 00:05:13.016 --> 00:05:17.936 xem Ajahn Brahm như thế nào. Bởi vì tôi ở trong vùng chịu tác động của sóng thần. 00:05:17.936 --> 00:05:21.222 Sau đó tôi biết được sư ấy không quá quan tâm đến tôi 00:05:21.222 --> 00:05:26.812 nhưng rất lo lắng vì nếu tôi chết sư ấy sẽ phải làm trụ trì [cười]. 00:05:26.812 --> 00:05:33.052 Đó là nỗi lo lớn. Tôi nhớ ngay khi tôi trở về 00:05:33.052 --> 00:05:41.913 báo chí đã hỏi tất cả các vị lãnh đạo tôn giáo - tại sao chuyện đó lại xảy ra? 00:05:41.913 --> 00:05:49.803 Đó có phải là sự trừng phạt của Allah hay Thượng Đế, hay đó là nghiệp của con người, 00:05:49.803 --> 00:05:53.886 họ đã làm điều gì đó sai trái và tất cả phải chết trong cơn sóng thần? Và tôi 00:05:54.058 --> 00:06:00.564 thẳng thắn trả lời, vì tôi theo đạo Phật đã lâu năm, “Đó không phải là vấn đề, 00:06:00.564 --> 00:06:04.982 các bạn đã hiểu sai; vấn đề không phải là tại sao nó xảy ra, 00:06:04.982 --> 00:06:10.144 mà bây giờ chúng ta phải làm gì, bởi vì trong khi mọi người đặt câu hỏi 00:06:10.144 --> 00:06:14.831 thì có bao nhiêu người mất nhà cửa, những người bị thương, những người 00:06:14.831 --> 00:06:19.648 đang tìm người thân, họ đang buồn khổ, đang đương đầu với bao nỗi khó khăn; 00:06:19.648 --> 00:06:24.812 thay vì mất thời giờ hỏi "tại sao", câu hỏi chúng ta nên đặt ra là 00:06:24.812 --> 00:06:27.386 chúng ta sẽ làm gì đây? 00:06:27.386 --> 00:06:32.350 Và, theo tôi, đó luôn luôn là một phần quan trọng của định luật về nghiệp. 00:06:32.350 --> 00:06:35.300 Dù là một thảm cảnh lớn hay một bi kịch cá nhân, 00:06:35.300 --> 00:06:41.408 thay vì nghĩ, "ồ, tại sao điều này lại xảy ra, và tại sao nó luôn xảy với tôi". 00:06:41.408 --> 00:06:46.210 Đó là điều thỉnh thoảng tôi cũng nghĩ tới vào tối Thứ Sáu, "tại sao tôi luôn phải 00:06:46.210 --> 00:06:51.790 giảng pháp tối Thứ Sáu?" Chúng ta không bao giờ nên nghĩ như vậy! Bạn có thể thấy 00:06:51.790 --> 00:06:57.417 điều gì xảy ra khi bạn bắt đầu cảm thấy mình là nạn nhân hay cảm thấy bị áp đặt 00:06:57.417 --> 00:07:00.604 và hỏi "Tại sao? Tại sao lại là tôi? Tại sao điều này luôn xảy đến cho tôi? 00:07:00.604 --> 00:07:03.423 Đó không phải là vấn đề. Bạn sẽ làm gì về nó? 00:07:03.423 --> 00:07:07.147 Hoặc khi người ta bị những chứng bệnh ngặt nghèo như ung thư, 00:07:07.147 --> 00:07:11.709 hay làm ăn thất bại, hay vợ bỏ theo người bạn thân nhất của mình, 00:07:11.709 --> 00:07:17.244 hay bất cứ điều gì, bạn hỏi "tại sao chuyện đó xảy ra?" Điều quan trọng nhất 00:07:17.244 --> 00:07:22.763 cần hỏi là chúng ta sẽ làm gì về nó, vì đó khía cạnh nghiệp của mọi việc. 00:07:22.763 --> 00:07:28.192 Và khía cạnh tuyệt vời nhất của định luật về nghiệp là bạn luôn luôn 00:07:28.192 --> 00:07:32.408 có thể làm một điều gì đó bất kể những gì cuộc đời mang đến cho bạn, bạn luôn 00:07:32.408 --> 00:07:38.617 có thể làm một điều gì đó tích cực. Và tôi đã nói điều này, cách đây vài phút, 00:07:38.617 --> 00:07:45.069 cho người có người thân tự tử. Đây chính là một thí dụ, "tại sao họ lại 00:07:45.069 --> 00:07:49.790 tự tử? có phải là do nghiệp nào đó trong quá khứ? là ý muốn của Thượng Đế? 00:07:49.790 --> 00:07:55.199 vì tôi đã nói hay đã không làm điều gì?" dĩ nhiên bạn có thể thấy đó là một 00:07:55.199 --> 00:08:01.951 phản ứng tự nhiên của nhiều người khi một thảm cảnh như tự tử xảy ra trong gia đình. 00:08:01.951 --> 00:08:06.380 Nhưng điều tôi luôn muốn nhấn mạnh với mọi người là không phải tại sao 00:08:06.380 --> 00:08:09.325 mà là bây giờ chúng ta làm gì về điều này ngay bây giờ. 00:08:09.325 --> 00:08:11.460 Quá khứ đã qua bạn không thể thay đổi, nhưng 00:08:11.460 --> 00:08:15.410 chắc chắn chúng ta có thể làm gì đó ngay bây giờ để xây dựng một tương lai 00:08:15.410 --> 00:08:20.407 tốt đẹp hơn cho mình và cho người khác, để cho nạn tự tử bớt xảy ra, 00:08:20.407 --> 00:08:23.024 và để chúng ta có thể học hỏi và trưởng thành từ đó 00:08:23.024 --> 00:08:28.846 và không có gì chúng ta không thể dùng. Ẩn dụ mà tôi đưa ra rất thường, 00:08:28.846 --> 00:08:33.874 tôi chắc các bạn đã nghe, có thể chỉ mới hai hay ba tuần trước 00:08:33.874 --> 00:08:41.627 nhưng tôi sẽ lặp lại ở đây cho lần thu băng này: Ví như bạn đi về nhà và 00:08:41.627 --> 00:08:47.901 trên đường về nhà bạn dẫm phải phân chó, khi dẫm phải phân chó 00:08:47.901 --> 00:08:51.454 nếu bạn là một Phật tử đúng nghĩa, hiểu biết về luật nhân quả, 00:08:51.454 --> 00:08:57.993 bạn sẽ không bao giờ cạo nó ra khỏi giày mà trước tiên bạn mang nó về nhà. 00:08:57.993 --> 00:09:02.150 Rồi khi về tới nhà bạn luôn cạo nó ra 00:09:02.150 --> 00:09:06.170 dưới gốc cây xoài trong vườn của bạn và chôn nó xuống, 00:09:06.170 --> 00:09:12.910 bởi vì một năm sau những trái xoài của bạn sẽ ngọt ngào hơn bao giờ hết. 00:09:12.910 --> 00:09:18.452 Tuy nhiên, phần quan trọng nhất là hãy nhớ khi ăn trái xoài mọng nước đó, 00:09:18.452 --> 00:09:23.519 bạn đang thực sự ăn gì, [cười] thực ra là phân chó 00:09:23.519 --> 00:09:28.659 nhưng đã được chuyển hóa thành trái xoài ngon ngọt mọng nước. 00:09:28.659 --> 00:09:31.580 Lý do tôi dùng chữ phân ở đây, 00:09:31.580 --> 00:09:36.005 đôi khi có người than phiền, là vì các bạn sẽ nhớ ẩn dụ này, 00:09:36.005 --> 00:09:42.428 nó chỉ là phương tiện giảng dạy cho người lớn. 00:09:43.598 --> 00:09:47.659 Và dĩ nhiên các bạn hiểu được tầm quan trọng của điều này và tôi 00:09:47.659 --> 00:09:52.335 đã nhắc đến ẩn dụ này cho người nói về người thân của họ tự tử. 00:09:52.335 --> 00:10:00.307 Thật đau đớn, khó ngửi, khó chịu đựng, nhưng đó cũng chính là phân bón 00:10:00.307 --> 00:10:05.229 vô cùng diệu dụng và tuyệt vời cho lòng trắc ẩn, trí huệ và sự hiểu biết 00:10:05.229 --> 00:10:12.637 của chúng ta về đời sống, đời thực. Chính vì thế, bất cứ khi nào bi kịch xảy ra cho 00:10:12.637 --> 00:10:19.559 chúng ta, cho đất nước hay cho toàn cầu thì đây chính là phân bón mà 00:10:19.559 --> 00:10:25.355 thỉnh thoảng cuộc đời cho ta và chúng ta có sự lựa chọn dùng phân bón đó để làm gì. 00:10:25.355 --> 00:10:31.234 Trong quyển sách của tôi “Mở rộng cửa tâm mình”, được đổi thành tựa khác 00:10:31.234 --> 00:10:37.211 cho ấn bản phát hành ở Mỹ, và ấn bản đó, vài bạn đã thấy rồi, có tựa là 00:10:37.211 --> 00:10:44.568 “Ai đã đặt mua xe phân này?” bởi vì nó có liên hệ đến một câu chuyện 00:10:44.568 --> 00:10:52.111 cụ thể là nếu có chuyện tồi tệ xảy ra trong đời thì bạn có thể chôn nó xuống 00:10:52.111 --> 00:10:56.783 và bạn có thể làm nên những điều tốt đẹp từ những thứ khó ưa nhất 00:10:56.783 --> 00:11:01.325 trong cuộc sống của bạn. Luôn có một điều gì đó bạn có thể làm. Và tôi lấy nó 00:11:01.325 --> 00:11:07.043 làm ví dụ đặc biệt để cho thấy khi những điều này xảy ra cho bạn, cho một quốc gia, 00:11:07.043 --> 00:11:14.419 luật nghiệp báo có nghĩa là chớ nên nghĩ tại sao nó xảy ra mà nên làm gì đó về nó. 00:11:14.419 --> 00:11:22.826 Chôn nó xuống, phải, là điều khó làm, nhưng chọn lựa khác, như trong câu chuyện 00:11:22.826 --> 00:11:24.818 “Ai đã đặt mua xe phân này?”, 00:11:24.818 --> 00:11:27.978 là mọi người mang phân trong túi đi khắp nơi. 00:11:27.978 --> 00:11:32.572 Và bạn thấy rằng nếu mang phân hôi thối trong túi hay trong ví xách 00:11:32.572 --> 00:11:39.057 bạn sẽ mất đi nhiều bạn bè, và bạn hiểu tôi muốn nói gì về điều này. 00:11:39.057 --> 00:11:44.561 Khi người ta thực sự chán nản, giận và bực về những gì xảy ra cho họ trong đời 00:11:44.561 --> 00:11:51.905 thì chẳng ai thích ở gần họ. Đó không phải là cách giải quyết những khó khăn, 00:11:51.905 --> 00:11:57.995 cũng chẳng phải cầu nguyện “ Xin Thượng Đế lấy phân đi giúp con!” Bạn bị kẹt với nó, 00:11:57.995 --> 00:12:05.639 nó là của bạn. Nó đến như thế nào bạn không thực sự biết, chúng ta không thể nói “Ô, chắc 00:12:05.639 --> 00:12:11.245 vì tôi đã làm điều gì xấu trong quá khứ” Định luật về nghiệp không có nghĩa như vậy. 00:12:11.245 --> 00:12:16.078 Ngay cả Đức Phật cũng nói rằng đôi khi những điều này xảy ra vì đó là cuộc đời, 00:12:16.078 --> 00:12:20.685 không phải vì bạn đã làm một điều gì đó mà chỉ vì bạn ở sai nơi vào sai thời điểm, 00:12:20.685 --> 00:12:24.387 bạn chỉ là con người thôi. Để hiểu được điều này tôi sẽ 00:12:24.387 --> 00:12:30.862 kể câu chuyện ngoài lề về một người lính. Đây là câu chuyện rất hay 00:12:30.862 --> 00:12:34.814 xảy ra lúc tôi là một vị sư trẻ ở Thái Lan nơi tôi biết được nhiều câu chuyện và có được 00:12:34.814 --> 00:12:40.237 sự thông hiểu từ chúng. Một thanh niên nhập ngũ vào quân đội Thái Lan, anh bị 00:12:40.237 --> 00:12:45.830 thương trong một trận chiến ở biên giới. Mặc dù đáng lẽ không có trận chiến nào 00:12:45.830 --> 00:12:50.669 xảy ra, nhưng vẫn có những cuộc đụng độ ở vùng biên giới giữa nước Miến Điện, 00:12:50.669 --> 00:12:56.521 Lào, và Căm-bốt tuy không được tường trình vì những lý do 00:12:56.521 --> 00:13:02.268 ngoại giao nhưng vẫn có những trận bắn nhau. Anh ta bị thương và vì vậy 00:13:02.268 --> 00:13:07.032 phải giải ngũ và anh ta đến gặp thầy mình là Ajahn Chah, với cánh tay 00:13:07.032 --> 00:13:11.953 băng bó, anh nói:” Ô, con đã tạo nghiệp rất rất xấu, bởi vì con đã bị thương 00:13:11.953 --> 00:13:16.691 ở chiến trường, tại sao điều này lại xảy ra cho con?”. Ajahn Chah nhìn anh ta 00:13:16.691 --> 00:13:22.098 và nói, “ông muốn nói gì khi hỏi như vậy? ông là một người lính thì đó là 00:13:22.098 --> 00:13:28.071 những gì xảy ra cho người lính, ông bắn đạn vào người khác thì đương nhiên 00:13:28.071 --> 00:13:33.383 họ bắn ngược lại ông và một số những viên đạn có thể trúng”. 00:13:33.383 --> 00:13:38.846 Ngài nói đó là nghiệp làm lính, lính thì có khả năng bị thương. Tương tự như thế, 00:13:38.846 --> 00:13:44.306 mỗi người trong các bạn đã được sinh ra làm người, 00:13:44.306 --> 00:13:48.418 nếu bạn đọc bản hợp đồng, nhất là phần in chữ nhỏ, 00:13:48.418 --> 00:13:52.493 hẳn bạn đã thấy rằng bạn có thể chết bất cứ lúc nào 00:13:52.493 --> 00:13:59.778 vì nhiều nguyên nhân, đó là một phần của bản hợp đồng làm một con người. 00:13:59.778 --> 00:14:04.956 Hiểu được điều này chúng ta có thể chấp nhận rằng đôi khi chết và bệnh hoạn 00:14:04.956 --> 00:14:11.447 xảy ra, không phải vì chúng ta đã làm điều gì sai trái mà đơn giản chỉ vì đó là một phần 00:14:11.447 --> 00:14:21.022 của kiếp nhân sinh, nó xảy ra không phải lỗi của ai mà chỉ vì ta đã sinh ra. 00:14:21.022 --> 00:14:28.798 Khi chúng ta ngừng trách móc hay cầu xin người khác giải quyết vấn đề, chúng ta 00:14:28.798 --> 00:14:35.321 tự nhận trách nhiệm, và quyết định "nó đã xảy ra, ta hãy làm điều gì đó về nó”. 00:14:35.321 --> 00:14:40.659 Và “làm điều gì đó về nó” chính là ý nghĩa đích thực của nghiệp. 00:14:40.659 --> 00:14:46.494 Kamma là tiếng Phạn/ Pali, có nghĩa là hành động, làm một việc gì, 00:14:46.494 --> 00:14:48.434 đó là ý nghĩa của nó. Vì vậy, 00:14:48.434 --> 00:14:55.828 bất cứ điều gì xảy ra cho chúng ta chúng ta luôn có thể làm một cái gì đó. 00:14:55.828 --> 00:15:01.487 Hiện giờ chúng tôi đang xây cất trung tâm tu thiền lớn đối diện với tu viện của tôi 00:15:01.487 --> 00:15:06.835 ở Serpentine, một trung tâm tu thiền, và bất kỳ khi nào bạn xây một tòa nhà lớn, 00:15:06.835 --> 00:15:10.492 đây là một công trình xây cất lớn với hơn bốn triệu đô la. Và có thể bạn đã 00:15:10.492 --> 00:15:15.731 xây nhà bạn, đôi khi có sự cố không hay xảy ra, công việc 00:15:15.731 --> 00:15:23.058 không tiến hành như dự tính. Nhưng tôi đã xây dựng nhiều thứ trong đời, 00:15:23.058 --> 00:15:29.528 khi có trục trặc không có gì mà một thợ xây cất giỏi không thể giải quyết. 00:15:29.528 --> 00:15:32.836 Nói cách khác, chấp nhận sai lầm, và tìm cách giải quyết nó, 00:15:32.836 --> 00:15:37.085 bạn thực sự có thể tận dụng nó và cải thiện nó. 00:15:37.085 --> 00:15:40.894 Như tôi đã nói ở đoạn kết của câu chuyện hai viên gạch xấu trên tường, 00:15:40.894 --> 00:15:46.588 một người thợ xây cất nói với tôi rằng khi họ làm sai 00:15:46.588 --> 00:15:51.641 họ luôn nói với khách hàng hay thân chủ, đó là một nét đặc trưng, 00:15:51.641 --> 00:15:56.636 chỉ có một ngôi nhà duy nhất ở Perth là có nét đặc biệt này, và họ tính thêm 00:15:56.636 --> 00:16:01.728 vài ngàn đô la cho điểm khác biệt này, họ đã biến sai lầm thành 00:16:01.728 --> 00:16:06.615 lợi thế cho họ và cho người khác. Và ý nghĩa của câu chuyện đó là khi gặp phải 00:16:06.615 --> 00:16:11.537 một vấn đề gì, một lỗi lầm gì, chúng ta luôn luôn có thể làm một cái gì đó 00:16:11.537 --> 00:16:16.625 để giải quyết, để thực hiện, làm nên một điều tuyệt vời nào đó cho chúng ta. 00:16:16.625 --> 00:16:22.714 Vậy nên nghiệp đem lại cho ta trách nhiệm và cũng cho ta cơ hội, 00:16:22.714 --> 00:16:27.384 biết rằng cho dẫu tình trạng có xấu đến đâu, đau đớn đến đâu, 00:16:27.384 --> 00:16:32.821 cuộc đời có ê chề đến đâu, mình vẫn luôn có thể tạo ra cái gì đó từ điều này. 00:16:32.821 --> 00:16:38.395 Mình có thể làm xoài ngọt từ phân. Mình có thể xoay trở tình hình với nỗ lực, 00:16:38.395 --> 00:16:43.030 với trí tuệ, với lòng từ ái của mình. Vậy, thay vì cầu xin một người nào khác, 00:16:43.030 --> 00:16:46.744 chúng ta nhận trách nhiệm và chúng ta tích cực, chủ động, 00:16:46.744 --> 00:16:51.109 chúng ta làm thay vì than vãn. 00:16:51.109 --> 00:16:58.460 Hãy thắp lên một ngọn nến thay vì than phiền về bóng tối, câu nói xưa của người Tàu. 00:16:58.460 --> 00:17:01.263 Thay vì đau khổ với những vấn đề trong hôn nhân, 00:17:01.263 --> 00:17:06.932 trong quan hệ tình cảm, vấn đề sức khỏe, "phải, bây giờ bạn sẽ làm gì với nó?" 00:17:06.932 --> 00:17:13.549 Luôn luôn có thể làm một điều gì đó với những gì bạn có. Như câu chuyện này, 00:17:13.549 --> 00:17:18.535 một chuyện rất hay do một chuyên gia tư vấn hôn nhân ở Singapore kể cho tôi nghe. 00:17:18.535 --> 00:17:26.215 Bà có một thân chủ, thân chủ của bà thực sự đã hết yêu người chồng của mình, 00:17:26.215 --> 00:17:31.872 ông này thường đi làm về trễ, bà vợ nghi ông ta có tình nhân nhưng ông ta 00:17:31.872 --> 00:17:38.333 không thừa nhận gì cả, quan hệ giữa hai người đang gặp trục trặc, 00:17:38.333 --> 00:17:42.706 nó gần như chìm xuống đáy biển nhanh như con tàu Titanic. 00:17:42.706 --> 00:17:50.152 Nhưng bà ta đi gặp vị cố vấn hôn nhân, nói rằng “tôi muốn ly dị”. 00:17:50.152 --> 00:17:56.308 Và vị cố vấn hôn nhân khéo léo hỏi “ông ta có yêu bà không?” 00:17:56.308 --> 00:18:01.355 “Không! dĩ nhiên ông ta đâu có yêu tôi”. Vị cố vấn nói: “Thế thì nếu bà 00:18:01.355 --> 00:18:06.326 ly hôn bây giờ ông ta sẽ rất hài lòng, đó có phải là điều bà muốn không?” 00:18:06.326 --> 00:18:08.121 “Không!” [cười] 00:18:08.896 --> 00:18:17.315 “Vậy đây là kế hoạch, liệu xem bà có thể làm cho ông ta yêu bà trở lại không. Bà biết mà, 00:18:17.315 --> 00:18:22.923 hãy chưng diện vào, hãy dễ thương, đem hết tài khéo léo của người đàn bà để chinh phục 00:18:22.923 --> 00:18:29.360 lại ông ta, và khi ông yêu bà trở lại thì lúc đó hãy ly dị ông ta!” [cười lớn]. 00:18:29.360 --> 00:18:34.741 Bà nói “đúng, đúng! đó là cách để trị đàn ông” 00:18:36.060 --> 00:18:42.250 Và kế hoạch là như vậy. Bà ta làm những gì đã được gợi ý. 00:18:42.250 --> 00:18:45.290 Bà mua vài bộ quần áo mới, trang điểm xinh đẹp khác hẳn, 00:18:45.290 --> 00:18:49.029 hết sức dễ thương ngay cả khi ông về nhà trễ, bà cũng rất duyên dáng. 00:18:49.029 --> 00:18:55.319 Và mỗi tuần bà đều gọi điện hay đi gặp vị cố vấn. “Tình hình ra sao?” 00:18:55.319 --> 00:19:00.903 Bà nói thực sự bắt đầu có kết quả, ông chồng về nhà sớm hơn, 00:19:00.903 --> 00:19:05.938 và ông ta bây giờ tử tế với bà hơn. “Tốt lắm, cứ tiếp tục như vậy, 00:19:05.938 --> 00:19:10.156 kế hoạch đang có hiệu quả”. Và nhiều tuần trôi qua, ông ta về nhà sớm, 00:19:10.156 --> 00:19:14.026 thân thiện với bà hơn, bắt đầu nâng niu, hôn hít bà và mọi thứ khác, 00:19:15.537 --> 00:19:19.280 và rồi bà ta chẳng bao giờ gọi lại vị cố vấn nữa. 00:19:19.280 --> 00:19:23.660 Thế rồi, một tháng sau, vị cố vấn gọi bà thân chủ và hỏi “chuyện gì xảy ra? 00:19:23.660 --> 00:19:27.313 ông đã yêu bà chưa?” “Dạ rồi”. Vị cố vấn nói: 00:19:27.313 --> 00:19:34.044 “Tuyệt! đây là lúc để ly dị ông ta” “Ồ không, ông ta bây giờ dễ thương lắm”. [cười] 00:19:34.044 --> 00:19:41.849 Sứ mạng đã hoàn thành. Mọi sự đã diễn ra như dự tính. Vì vậy tôi thích câu chuyện đó, 00:19:41.849 --> 00:19:45.968 vì đôi khi luôn có điều gì đó bạn có thể làm ngay cả khi quan hệ gặp khó khăn. 00:19:45.968 --> 00:19:51.010 Hãy thử cố gắng làm một điều gì đó để giải quyết, thực sự dồn nhiều nỗ lực 00:19:51.010 --> 00:19:57.651 vào việc chấn chỉnh lại tình hình. Chỉ có điều, dĩ nhiên, các bạn biết là tôi 00:19:57.651 --> 00:20:01.615 chưa từng kết hôn, tôi chẳng hiểu tại sao các bạn ngồi nghe tôi nói về hôn nhân. 00:20:01.615 --> 00:20:05.769 Tuy nhiên tôi luôn hiểu rằng mọi quan hệ đều có thể điều chỉnh 00:20:05.769 --> 00:20:11.292 nếu bạn nỗ lực, bỏ thời gian và công sức, 00:20:11.292 --> 00:20:15.643 bởi vì tôi tin vào luật nhân quả, vì tôi thấy nó xảy ra rất thường xuyên. 00:20:15.643 --> 00:20:19.043 Bạn có thể xoay chuyển hoàn cảnh vô vọng 00:20:19.043 --> 00:20:25.510 bằng trí tuệ, lòng nhân ái và quyết tâm, thực sự quyết tâm dành thời gian 00:20:25.510 --> 00:20:31.920 để xoay chuyển tình thế. Có nghĩa là bạn không bao giờ bỏ cuộc mà cứ tiếp tục và 00:20:31.920 --> 00:20:36.223 tiếp tục và tiếp tục. Đó là với những vấn đề quan hệ tình cảm, với những vấn đề 00:20:36.223 --> 00:20:40.097 làm ăn cũng vậy. Tôi không biết có bao nhiêu câu chuyện các bạn có thể đọc trên 00:20:40.097 --> 00:20:45.580 những tạp chí nói về những người bền chí và cuối cùng họ đã vượt qua và trở thành 00:20:45.580 --> 00:20:52.506 những người lãnh đạo truyền cảm hứng cho thế giới ngày nay. Đó là những gì chúng ta có thể 00:20:52.506 --> 00:20:56.359 làm trong những hoàn cảnh khó khăn như vậy và đó thực sự là những gì người Phật tử 00:20:56.359 --> 00:21:01.299 cần phải làm, hãy thực sự chủ động, và xem bằng cách nào chúng ta có thể dùng trí tuệ và 00:21:01.299 --> 00:21:06.313 tất cả các nguồn lực của mình để giải quyết và vượt qua mọi thứ, chúng ta tạo nghiệp thiện. 00:21:06.313 --> 00:21:09.037 Đừng chờ người khác làm mà chính chúng ta phải làm. 00:21:09.037 --> 00:21:12.683 Không những thế, mà bởi vì tự mình làm chủ chính mình 00:21:12.683 --> 00:21:16.633 chúng ta thực sự thành công hơn, đơn giản là vì chúng ta 00:21:16.633 --> 00:21:23.054 năng động hơn. Bạn không trồng nên một khu vườn chỉ bằng cách ngồi ở trước 00:21:23.054 --> 00:21:28.793 hay ở sau hiên nhà và bắt đầu cầu nguyện, ”ô, xin cho cà rốt mọc lên” 00:21:28.793 --> 00:21:31.650 “Ô, xin cho khoai tây mọc lên”. “Ô, xin cho hoa trổ bông”. 00:21:31.650 --> 00:21:35.129 Trước tiên bạn phải gieo hạt giống và bỏ phân bón, 00:21:35.129 --> 00:21:37.689 và bất cứ những gì cần làm khác. 00:21:37.689 --> 00:21:42.188 Bạn sẽ thành công hơn trong cuộc sống khi bạn biết bỏ công sức ra. 00:21:42.188 --> 00:21:46.194 Dĩ nhiên các bạn đã thấy những gì mình gặt hái được trong suốt những năm qua, với 00:21:46.194 --> 00:21:49.689 Hội Phật Giáo và những tu viện của mình, chúng ta đã bỏ công sức làm việc . 00:21:49.689 --> 00:21:53.584 Khi gặp trở ngại, thay vì đổ lỗi hay vỡ mộng, bạn cứ tiếp tục, bởi vì nghiệp luôn là 00:21:53.584 --> 00:22:01.858 hành động đang diễn ra (work-in-action), đang tiến hành, đang tiến triển. Không có gì 00:22:01.858 --> 00:22:06.614 bạn không thể làm. Thử nghĩ nếu tôi giảng bài pháp này cho đội bóng West Coast Eagles 00:22:06.614 --> 00:22:11.825 của Fremantle Dockers, những người đang liên tục thua mỗi tuần: “Cố lên các bạn, 00:22:11.825 --> 00:22:18.754 không sao cả, đừng nhìn về quá khứ, hãy để quá khứ qua đi. Hãy làm vài thiện nghiệp, 00:22:18.754 --> 00:22:23.312 hãy cùng nhau hành động, ít nhất hãy đến học thiền, học để biết cách bay lên 00:22:23.312 --> 00:22:29.795 để bắt được quả banh cao hơn đối thủ”.[cười] Luôn có một thứ gì đó bạn có thể làm. 00:22:29.795 --> 00:22:35.531 Một ví dụ điển hình, thay vì để người khác làm thay bạn, 00:22:35.531 --> 00:22:40.629 hãy tự mình kiểm soát tình hình. Đây là câu chuyện về người nuôi gà. 00:22:40.629 --> 00:22:44.903 Một câu chuyện khác về người nuôi gà, dĩ nhiên đây là một chuyện cười, nó là 00:22:44.903 --> 00:22:52.442 chuyện vui cho hôm nay. Một người nuôi gà gặp rắc rối với đám gà con của mình cứ đi lạc 00:22:52.442 --> 00:22:58.419 ra đường mà trên đường này người ta lái xe quá nhanh nên họ cán chết 00:22:58.419 --> 00:23:03.940 hết cả đám gà, nhất là gà con, vậy nên ông ta xin chính quyền sở tại, những người hết sức 00:23:03.940 --> 00:23:09.178 hỗ trợ giới kinh doanh địa phương, cho dựng một bảng giới hạn tốc độ để người ta 00:23:09.178 --> 00:23:15.034 lái xe chậm hơn để họ có thể thấy gà mà tránh. Hội đồng sở tại nói, 00:23:15.034 --> 00:23:20.173 được, chúng tôi có thể làm vậy cho ông, thế rồi họ dựng tấm bảng ghi 50km/giờ. 00:23:20.173 --> 00:23:23.913 Nhưng vì là vùng nông thôn nên chẳng có cảnh sát nào hiện diện ở đó, 00:23:23.913 --> 00:23:28.203 chẳng ai chú ý đến bảng hiệu, họ cứ tiếp tục phóng nhanh qua trang trại 00:23:28.203 --> 00:23:33.494 của người nông dân khốn khổ và đám gà chạy bộ cứ tiếp tục bị giết. 00:23:33.494 --> 00:23:36.102 Ba ngày trôi qua, ông ta lại gọi điện cho họ, 00:23:36.102 --> 00:23:39.707 “Tấm bảng không có hiệu quả, quý vị có thể thử cách nào khác không?” 00:23:39.707 --> 00:23:42.823 Thế rồi họ thay tấm bảng khác, ghi “trẻ em băng qua đường- 00:23:42.823 --> 00:23:48.994 bạn biết đấy, gà con, chúng còn nhỏ- Hãy chậm lại”. 00:23:48.994 --> 00:23:52.821 Sau ba ngày ông ta lại phải gọi điện cho hội đồng, nói 00:23:52.821 --> 00:23:59.957 “các ông xem, họ chẳng để ý, họ vẫn chạy nhanh và gà của tôi đang chết dần” 00:23:59.957 --> 00:24:04.151 Rồi ông nói, “tôi có thể dựng bảng không?” Bạn biết đấy, nghiệp của mình, thay vì chờ 00:24:04.151 --> 00:24:07.419 người khác làm, chờ hội đồng làm, các bạn biết điều gì xảy ra. 00:24:07.419 --> 00:24:12.760 Thế rồi ông ta được phép và dựng lên tấm bảng của mình. 00:24:12.760 --> 00:24:17.230 Sau vài tuần lễ, hội đồng gọi lại ông, “thế nào, tấm bảng của ông ra sao?”. 00:24:17.230 --> 00:24:22.919 Trả lời “Quá hoàn hảo, tôi chưa mất con gà nào từ ngày dựng tấm bảng này lên” 00:24:22.919 --> 00:24:27.380 “Vậy ông dựng bảng gì?”. Ông nói tôi viết 00:24:27.380 --> 00:24:38.680 “Khu trại khỏa thân - hãy chậm lại - gà non trần truồng (chicks: gà con/tiếng lóng cô gái trẻ) ” 00:24:38.680 --> 00:24:41.398 Mọi người đều chậm lại. 00:24:41.398 --> 00:24:47.238 [Cười] 00:24:47.238 --> 00:24:51.678 Thấy chưa, nó có hiệu quả, phải không? Bạn sẽ có chạy chậm lại không dù bạn là Phật tử? 00:24:51.678 --> 00:24:55.726 Chà, có thể bạn sẽ chậm lại. [cười] 00:24:55.726 --> 00:25:00.524 Đó là lý do tại sao, những ai chưa thấy trên mạng, hình ảnh về trung tâm thiền, 00:25:00.524 --> 00:25:04.695 bây giờ chúng ta có một tấm bảng trước trung tâm, bởi vì nó đang được xây cất, 00:25:04.695 --> 00:25:08.145 các bạn có biết bao nhiêu người đi lang thang vào các khu vực đang xây cất và ăn cắp đồ, 00:25:08.145 --> 00:25:13.016 nhất là có một nhà tù ở gần đó, bạn biết đó có nhiều...kiểu như... bạn bè của các tù nhân 00:25:13.016 --> 00:25:18.537 trên đường đi thăm bạn cũng ghé vào kiếm ăn chút đỉnh. [cười] 00:25:18.537 --> 00:25:25.398 Vì vậy, để người ta không đi vào các khu xây cất, bạn biết không, chúng tôi có hình 00:25:25.398 --> 00:25:29.412 này trên mạng, chúng tôi dựng một tấm bảng lớn 00:25:29.412 --> 00:25:37.055 “Trung Tâm Tu Thiền Jhana Grove- người nào vượt qua sẽ bị cải đạo” [cười] 00:25:37.055 --> 00:25:40.530 Nói kẻ xâm phạm sẽ bị truy tố không hiệu quả 00:25:40.530 --> 00:25:47.203 nhưng người vượt qua sẽ bị cải đạo thì đúng, chẳng ai muốn bị cải đạo. 00:25:47.203 --> 00:25:51.726 Thực ra tôi đã đặt bảng đó trước tu viện của chúng tôi trong năm đầu tiên 00:25:51.726 --> 00:25:55.491 nhưng nó bị lấy mất [cười]. 00:25:55.491 --> 00:26:00.235 Vậy nên xin đừng lấy nó cho dù nó có độc đáo! 00:26:00.235 --> 00:26:05.402 Tóm lại, đây thực sự là nghiệp - có trí tuệ. Có đủ mọi cách để giải quyết 00:26:05.402 --> 00:26:09.808 vấn đề nếu bạn có óc sáng tạo, nhưng đừng chờ đợi người khác làm dùm mà chính bạn 00:26:09.808 --> 00:26:16.077 phải tự làm. Định luật nghiệp - nhận lấy trách nhiệm cá nhân.Thật đáng kinh ngạc 00:26:16.077 --> 00:26:21.147 khi bạn có thể giải quyết thành công bao nhiêu vấn đề trong cuộc sống khi bạn thực sự 00:26:21.147 --> 00:26:26.543 bắt đầu sử dụng sáng kiến của riêng mình. Những người khác có thể cổ võ bạn, 00:26:26.543 --> 00:26:30.597 họ như đám đông khán giả trên khán đài khi bạn đang chơi cuộc thi đấu. 00:26:30.597 --> 00:26:33.620 Họ có thể reo hò, họ có thể khích lệ bạn 00:26:33.620 --> 00:26:37.931 nhưng bạn mới chính là người chơi trong trận đấu. 00:26:37.931 --> 00:26:43.215 Và trận đấu đó là đời bạn. Nhưng sâu xa hơn thế nữa, với luật nghiệp quả 00:26:43.215 --> 00:26:46.908 tuyệt vời này, bạn có rất nhiều niềm vui với việc tạo nghiệp thiện. 00:26:46.908 --> 00:26:54.234 Ở tu viện chúng tôi, là một nhà sư chúng tôi chỉ thích tạo nghiệp tốt, đến nỗi 00:26:54.234 --> 00:27:01.824 nếu có một việc cần phải làm ở tu viện, ngay cả khi không đến lượt mình tôi cũng sẽ làm. 00:27:01.824 --> 00:27:08.282 Cho dù lẽ ra tôi không nên làm vì tôi là sư trụ trì, tôi cũng vẫn đem bình bát 00:27:08.282 --> 00:27:15.691 của mấy sư đệ xuống hay làm việc gì đó. Bạn chỉ thích làm những việc cho 00:27:15.691 --> 00:27:20.128 người khác, tạo thiện nghiệp. Khi bạn hiểu thế nào là thiện nghiệp 00:27:20.128 --> 00:27:27.386 và nó có nhiều niềm vui như thế nào thì không quan trọng đến lượt ai phải pha trà 00:27:27.386 --> 00:27:33.576 vào buổi sáng, không quan trọng đến lượt ai rửa bát, khi bạn nhận ra rằng 00:27:33.576 --> 00:27:39.149 làm việc này là một nghiệp thiện tuyệt vời, bạn sẽ dành lấy cơ hội để rửa bát, 00:27:39.149 --> 00:27:43.336 “không, tôi muốn làm việc này, không, không, tôi muốn làm, lần trước bạn đã làm rồi" 00:27:43.336 --> 00:27:47.013 "không, giờ đến phiên tôi, tôi muốn làm”. Bạn có những vụ giành nhau thú vị này 00:27:47.013 --> 00:27:51.578 trong tu viện để làm các việc rõ ràng là hoàn toàn thiện lành. “Tôi có thể mang rác 00:27:51.578 --> 00:27:59.807 ra hôm nay không?”, bởi vì bạn nhận ra đó là một hành động phục vụ, một điều tuyệt vời 00:27:59.807 --> 00:28:05.282 để làm. Khi bạn biết thiện nghiệp là gì, nó tạo ra rất nhiều hạnh phúc và bình an. 00:28:05.282 --> 00:28:10.901 Như tôi đã nói hôm trước, bạn cảm thấy hứng khởi để làm những việc như tha thứ. 00:28:10.901 --> 00:28:16.718 Tại sao? Vì đó là một nghiệp tốt, nói lời xin lỗi, cho dù có thể không phải lỗi bạn, 00:28:16.718 --> 00:28:21.203 mà lỗi của người khác nhưng dù sao bạn vẫn nói lời xin lỗi. Thật đáng kinh ngạc 00:28:21.203 --> 00:28:24.359 những gì xảy ra khi bạn tự truyền cảm hứng, 00:28:24.359 --> 00:28:28.840 vì lợi ích tâm linh khi làm bất cứ hành động tử tế, 00:28:28.840 --> 00:28:33.918 thiện nghiệp hay bất cứ gì. Thật tuyệt khi có khả năng làm điều đó. 00:28:33.918 --> 00:28:39.040 Nhưng còn một khía cạnh nữa của nghiệp, tôi muốn nêu lên trong buổi giảng này, 00:28:39.040 --> 00:28:43.744 rất hiếm khi được nói tới, đó chính là nghiệp của thiền. 00:28:43.744 --> 00:28:46.993 Các bạn biết mọi người đều đến đây để hành thiền trong nửa tiếng. 00:28:46.993 --> 00:28:51.438 Và tôi rất hãnh diện thấy mọi người ngồi yên lặng trong nửa tiếng đó 00:28:51.438 --> 00:28:54.960 cho dù đôi khi có nhiều tiếng ồn xung quanh 00:28:54.960 --> 00:28:57.813 và tôi thật thất vọng khi vài người đến và nói 00:28:57.813 --> 00:29:01.330 “Ồ, tôi không thể hành thiền”. Và lý do họ nói họ không thể 00:29:01.330 --> 00:29:06.021 thiền là vì họ đã có thái độ sai lầm về thiền. 00:29:06.021 --> 00:29:15.024 Tất cả thiền chỉ là tạo thiện nghiệp cho tâm. Nghiệp về tâm ý. 00:29:15.024 --> 00:29:20.485 Vì thế, không phải chỉ tạo nghiệp qua những gì bạn làm hay nói, 00:29:20.485 --> 00:29:23.576 mà còn qua cách bạn hướng tâm. 00:29:23.576 --> 00:29:26.906 Và ý tôi muốn nói gì khi nói “tạo thiện nghiệp cho tâm?” 00:29:26.906 --> 00:29:31.614 Đó là học cách "làm hòa" với mọi thứ (make peace), tử tế với mọi thứ, 00:29:31.614 --> 00:29:37.652 đón nhận mọi thứ, chấp nhận mọi thứ, không tìm kiếm lỗi lầm hay tiêu cực, 00:29:37.652 --> 00:29:43.077 hay tranh luận - với chính mình, 00:29:43.077 --> 00:29:49.016 là làm cho dịu xuống, không phải những gì bạn làm cho người khác mà cho chính bạn. 00:29:49.016 --> 00:29:53.384 Và khi tôi chỉ ra điều này, có bao nhiêu người trong các bạn 00:29:53.384 --> 00:30:01.257 quá hung hãn với bản thân, hay tranh cãi và về cơ bản là 00:30:01.257 --> 00:30:10.111 có quá nhiều ác ý với chính mình? Học về thiện nghiệp khi hành thiền là 00:30:10.111 --> 00:30:15.690 khi bạn nhắm mắt hay bất cứ lúc nào trong thời gian hành thiền, 00:30:15.690 --> 00:30:18.667 những gì bạn đang trải nghiệm 00:30:18.667 --> 00:30:27.275 hãy từ ái với chúng, thanh thản, nhẹ nhàng và để nó tự nhiên. 00:30:27.275 --> 00:30:32.495 Đây là thiện nghiệp tuyệt vời của tâm cho giây phút hiện tại, 00:30:32.495 --> 00:30:36.296 ngược lại với những gì nhiều người làm khi họ thiền, 00:30:36.296 --> 00:30:39.679 bất cứ điều gì đang xảy ra, tỷ như có thể họ suy nghĩ nhiều quá, 00:30:39.679 --> 00:30:43.440 “A, tôi không nên suy nghĩ, lẽ ra tôi phải quan sát hơi thở mình”. 00:30:43.440 --> 00:30:48.824 Họ không từ ái với bản thân, đôi khi họ thô bạo, 00:30:48.824 --> 00:30:52.695 “Này này, hãy chấn chỉnh lại! Hãy quan sát hơi thở! hành thiền bao lâu 00:30:52.695 --> 00:30:57.935 rồi mình có thể làm tốt hơn thế này chứ”. Đó là thiện nghiệp khi hành thiền 00:30:57.935 --> 00:31:04.313 hay đó là ác ngữ đối với chính bạn? 00:31:04.313 --> 00:31:08.562 Khi tôi chỉ ra, định luật về nghiệp vận hành như thế nào 00:31:08.562 --> 00:31:15.502 trong thế giới bên ngoài thì nó cũng vận hành như vậy về mặt tâm lý trong tâm bạn. 00:31:15.502 --> 00:31:22.224 Nhiều người bây giờ hiểu được thiền nghĩa là gì. Không quan trọng 00:31:22.224 --> 00:31:27.867 nếu bạn buồn ngủ, nếu bạn suy nghĩ, không quan trọng 00:31:27.867 --> 00:31:36.022 đối tượng của tâm là gì, quan trọng nhất là bạn làm gì về nó. 00:31:36.022 --> 00:31:42.142 Như tôi đã nói trước đây, tại sao trận sóng thần xảy ra, nó đã xảy ra 00:31:42.142 --> 00:31:46.999 thì câu hỏi quan trọng nhất, định luật về nghiệp, là bây giờ bạn làm gì với nó. 00:31:46.999 --> 00:31:52.562 Vì vậy, ví dụ bạn buồn ngủ trong khi thiền, bạn sẽ làm gì với nó? 00:31:52.562 --> 00:31:58.515 Bạn có từ ái với nó không? Bạn có mở cửa tâm bạn cho 00:31:58.515 --> 00:32:05.794 cơn buồn ngủ này ngay bây giờ và bạn chấp nhận nó hay gây chiến với nó? 00:32:05.794 --> 00:32:11.381 Bạn phản ứng ra sao đối với tâm trạng của bạn ngay lúc này? 00:32:11.381 --> 00:32:15.708 Thông thường bạn hay tạo nghiệp xấu trong tâm, 00:32:15.708 --> 00:32:20.051 nói cách khác, bạn chống lại tâm, bạn cố gắng kiểm soát tâm mình, 00:32:20.051 --> 00:32:24.785 bạn tiêu cực khi nó không đáp ứng được mong đợi của bạn, 00:32:24.785 --> 00:32:30.140 chẳng trách nó dẫn tới nhiều cảm giác thất vọng và suy nghĩ 00:32:30.140 --> 00:32:32.894 “tôi không thể thiền, tôi không có được sự an tịnh 00:32:32.894 --> 00:32:38.155 tôi không thể đạt tới những trạng thái tuyệt vời như mô tả trong sách vở." 00:32:38.155 --> 00:32:43.076 Lý do là vì, bạn tạo bất thiện nghiệp khi hành thiền, bất thiện nghiệp trong tâm ý. 00:32:43.076 --> 00:32:47.322 Vì vậy, hãy cố gắng tạo thiện nghiệp trong tâm, thiện nghiệp khi thiền. 00:32:47.322 --> 00:32:49.999 Vậy thì, lần tới khi bạn thiền, 00:32:49.999 --> 00:32:55.591 hãy từ ái, hiền hòa, nhẹ nhàng, buông bỏ, để mặc mọi thứ, để chúng yên. 00:32:55.591 --> 00:33:04.182 Và, nếu thực hành như thế bạn sẽ thấy rằng nghiệp lành dẫn tới quả lành. 00:33:04.182 --> 00:33:09.767 Sau khi bạn chấp nhận, tử tế, nhẹ nhàng với từng khoảnh khắc, 00:33:09.767 --> 00:33:15.975 bạn sẽ thấy tâm mình trở nên rất bình yên, trong sáng, tràn đầy năng lượng và rất tự do. 00:33:15.975 --> 00:33:18.130 Tại sao điều này xảy ra? 00:33:18.130 --> 00:33:23.880 Đó là vì bạn đã tạo nghiệp tốt. Vấn đề chỉ là nhân và quả, thế thôi. 00:33:23.880 --> 00:33:29.673 Tôi còn nhớ hồi tôi còn là một vị sư trẻ ở Thái Lan, chúng tôi thường ngủ dậy 00:33:29.673 --> 00:33:35.550 lúc 3 giờ sáng, ở đây chúng tôi dậy 4 giờ sáng, như vậy là bê trễ. 00:33:37.920 --> 00:33:41.538 3g sáng thường thức dậy ở Thái Lan và phải lên thiền 00:33:41.538 --> 00:33:47.210 khoảng 3 giờ mười lăm chúng tôi phải có mặt ở chánh điện - nếu không, 00:33:47.210 --> 00:33:51.006 tôi chẳng bao giờ biết “nếu không” là sẽ bị gì, tôi luôn ở đó đúng giờ. 00:33:51.006 --> 00:33:56.341 Bạn ngồi đó và tôi thực sự luôn buồn ngủ vào buổi sáng 00:33:56.341 --> 00:34:00.573 khi hành thiền và gắng gượng chống lại cơn buồn ngủ đó. 00:34:00.573 --> 00:34:03.856 Bạn không thể chống nổi, bạn càng buồn ngủ hơn, hay đôi khi 00:34:03.856 --> 00:34:08.425 bạn vượt qua được, trở nên tỉnh táo, nhưng rồi bạn lại suy nghĩ nhiều quá. 00:34:08.425 --> 00:34:15.142 Luôn luôn giữa suy nghĩ, buồn ngủ và hôn trầm. 00:34:15.142 --> 00:34:18.212 Và rất khó tìm được trung đạo nơi bạn 00:34:18.212 --> 00:34:23.044 vừa tĩnh lặng, vừa tỉnh giác, bạn biết mà thiền là phải như thế nào. 00:34:23.044 --> 00:34:27.127 Khi sang Úc và nghĩ lại, tôi nói chắc chắn rồi, 00:34:27.127 --> 00:34:31.617 Xem này! tôi dậy thật sớm vào buổi sáng, chúng tôi chỉ được phép ngủ 4 00:34:31.617 --> 00:34:36.472 tiếng ban đêm. Tôi cho phép tôi ngủ 4 tiếng rưỡi. Nhưng ngủ bốn tiếng rưỡi 00:34:36.472 --> 00:34:42.248 ban đêm cho một thanh niên - tôi bị thiếu ngủ. Tôi đã từng kể về loại thực phẩm 00:34:42.248 --> 00:34:49.546 chúng tôi ăn trong các tu viện ở đó 34 năm trước, đúng là bất cứ thứ gì biết bò, 00:34:49.546 --> 00:34:55.760 côn trùng, bọ, ốc sên, đó là những gì chúng tôi ăn. Vậy nên tôi cũng bị 00:34:55.760 --> 00:35:01.351 thiếu dinh dưỡng, và trời nóng- tôi không quen với khí hậu đó. Vậy là 00:35:01.351 --> 00:35:07.769 thiếu ngủ, thiếu dinh dưỡng, nóng bức, vậy các bạn mong chờ gì? 00:35:07.769 --> 00:35:12.272 Ai cũng có thể buồn ngủ. Tôi chắc chắn nếu Đức Phật là một người Anh 00:35:12.272 --> 00:35:17.452 Ngài cũng sẽ buồn ngủ trong thời tiết đó, nhân và quả, vấn đề chỉ có thế thôi. 00:35:17.452 --> 00:35:26.731 Vì nhận ra rằng gây chiến với cơn buồn ngủ sẽ chẳng có kết quả, 00:35:26.731 --> 00:35:30.653 tôi thực sự thay đổi thái độ, rõ ràng đó chỉ là nhân và quả thôi, 00:35:30.653 --> 00:35:36.404 cho phép cơn buồn ngủ đến, tử tế với nó, nhẹ nhàng với nó, hãy thanh thản. 00:35:36.404 --> 00:35:41.085 Giữ hòa bình, không gây chiến. Đó là những gì dân hippies thường nói, 00:35:41.085 --> 00:35:44.960 với 2 ngón tay “giữ hòa bình, không gây chiến”, Là một nhà sư tôi vẫn nói điều đó 00:35:44.960 --> 00:35:49.167 “giữ hòa bình, không gây chiến” - với tâm của bạn. 00:35:49.167 --> 00:35:53.317 Nói cách khác, hãy tạo nghiệp tốt với tâm bạn. 00:35:53.317 --> 00:35:56.057 Nếu bạn tạo nghiệp tốt với tâm bạn thì rồi sẽ có hiệu quả. 00:35:56.057 --> 00:35:58.341 Bạn làm hòa với từng khoảnh khắc, 00:35:58.341 --> 00:36:03.359 nếu tâm bạn điên rồ - cứ cho phép nó điên rồ, chấp nhận nó, tử tế với nó, 00:36:03.359 --> 00:36:07.682 mở rộng cửa trái tim để tiếp nhận cái tâm đó dù nó có thế nào đi nữa. 00:36:07.682 --> 00:36:14.792 Tâm từ ái là như thế. Là mở cửa trái tim bạn bất kể bạn 00:36:14.792 --> 00:36:18.225 làm gì, bất kể bạn đi đâu, bất kể việc gì xảy ra. 00:36:18.225 --> 00:36:21.431 Chúng ta không làm được điều đó với bản thân hay cho tâm mình trong giây phút này sao? 00:36:21.431 --> 00:36:27.786 Nếu làm được thì bạn đang làm hòa, đang tử tế, đang nhẹ nhàng. 00:36:27.786 --> 00:36:33.229 Đó là cách để hành thiền, bất cứ ai cũng có thể làm được. 00:36:33.229 --> 00:36:38.004 Không quan trọng bạn bắt đầu từ đâu, không quan trọng những gì diễn ra trong đầu, 00:36:38.004 --> 00:36:45.409 không quan trọng nếu bạn đang bị bệnh và đau đớn, bạn luôn có thể làm hòa, 00:36:45.409 --> 00:36:51.730 luôn có thể tử tế, luôn có thể nhẹ nhàng. 00:36:51.730 --> 00:36:59.183 Bạn chẳng bao giờ có thể thay đổi những gì bạn đang trải nghiệm theo ý muốn của bạn, 00:36:59.183 --> 00:37:06.000 nhưng chắc chắn bạn luôn có thể thay đổi thái độ của bạn đối với nó, để tạo thiện nghiệp. 00:37:06.000 --> 00:37:10.946 Đây gọi là thay đổi thái độ đối với những gì bạn phải trải nghiệm, 00:37:10.946 --> 00:37:19.267 nhất là trong thiền định thâm sâu. Khi bạn làm hòa với mọi thứ bạn sẽ được bình an. 00:37:19.267 --> 00:37:22.913 Cũng giống như xem những người thợ nề xây dựng trung tâm thiền của chúng ta. 00:37:22.913 --> 00:37:27.388 Người thợ nề, họ đặt từng viên gạch lên tường, 00:37:27.388 --> 00:37:30.832 bạn chỉ thấy thêm một viên khác, một viên khác, một viên khác, 00:37:30.832 --> 00:37:36.697 sau vài tháng bạn đã có được một khu nhà khổng lồ, được xây từ từng viên gạch một. 00:37:36.697 --> 00:37:40.667 Ngôi nhà bạn ở, gạch cũng được lát từng viên một. 00:37:40.667 --> 00:37:45.469 Tương tự như thế, ngôi nhà bình an được xây dựng 00:37:45.469 --> 00:37:50.678 bằng cách tạo ra từng khoảnh khắc bình an, rồi khoảnh khắc bình an kế tiếp, 00:37:50.678 --> 00:37:54.398 và khoảnh khắc bình an kế tiếp, và khoảnh khắc bình an kế tiếp. 00:37:54.398 --> 00:38:01.121 Đến khi bạn tích lũy được thật nhiều giây phút bình an, bạn sẽ có ngôi nhà bình an, 00:38:01.121 --> 00:38:05.743 những tầng thiền sâu lắng êm ả tuyệt vời. 00:38:05.743 --> 00:38:11.347 Vậy thì lần tới khi hành thiền hãy nhớ quy luật nhân quả này. 00:38:11.347 --> 00:38:14.947 Bạn thiền như thế nào? Bạn làm gì với những gì đang trải nghiệm? Bạn có 00:38:14.947 --> 00:38:17.423 tạo thiện nghiệp bằng sự dịu dàng không? 00:38:17.423 --> 00:38:21.679 Những ai thường nói, những bài giảng của Ajahn Brahm, bài nào cũng hay 00:38:21.679 --> 00:38:25.739 nhưng liệu chúng có ăn khớp với những gì Đức Phật dạy không? 00:38:25.739 --> 00:38:32.946 Những gì tôi vừa trình bày là chi thứ hai của Bát Chánh Đạo, 00:38:32.946 --> 00:38:40.612 "Chánh Tư Duy" hay tác ý đúng đắn mà Đức Phật luôn mô tả: 00:38:40.612 --> 00:38:46.140 ba chánh tác ý. Tác ý buông xả 00:38:46.140 --> 00:38:48.662 từ ái và ôn hòa. 00:38:50.082 --> 00:38:54.321 Nghiệp là tác ý, Đức Phật đã dạy như vậy. 00:38:54.321 --> 00:38:59.480 Thiện nghiệp là luôn luôn buông bỏ, để yên mọi chuyện, 00:38:59.480 --> 00:39:05.249 đừng chống chọi lại chúng, giữ hòa bình với chúng, tử tế và nhẹ nhàng. 00:39:07.079 --> 00:39:11.488 Thật tuyệt vời những gì bạn có thể làm với những thái độ như thế. 00:39:11.488 --> 00:39:14.888 Bạn không nhận được kết quả tức thì khi bạn làm thiện nghiệp, 00:39:14.888 --> 00:39:19.425 cũng như bạn không nhận được kết quả tức thì khi bạn đi làm việc. 00:39:19.425 --> 00:39:23.795 Tôi không biết bao nhiêu bạn lãnh lương hôm nay nhưng tôi nhớ có một anh 00:39:23.795 --> 00:39:28.603 đi làm việc sáng Thứ Hai, anh ta chăm chỉ làm việc suốt ngày 00:39:28.603 --> 00:39:32.271 và cuối ngày - không được trả lương. 00:39:32.271 --> 00:39:36.587 Anh ta đi làm ngày Thứ Ba, làm suốt ngày, làm thực chăm, 00:39:36.587 --> 00:39:38.688 anh ta nói chẳng được gì cho công lao của mình. 00:39:38.688 --> 00:39:41.354 Ngày Thứ Tư, anh suy nghĩ “đi làm để làm gì?” 00:39:41.354 --> 00:39:43.846 nhưng người vợ bắt anh phải đi nên anh ta đi. 00:39:43.846 --> 00:39:45.854 Ngày Thứ Tư anh ta làm chăm chỉ vẫn chẳng được gì. 00:39:45.854 --> 00:39:50.283 Thứ Năm chẳng có gì để làm nên anh ta cũng đi làm Thứ năm 00:39:50.283 --> 00:39:53.075 và Thứ Sáu, anh suy nghĩ “Đi làm để làm gì?” 00:39:53.075 --> 00:39:55.303 nhưng cuối tuần chẳng có gì hay hơn để làm 00:39:55.303 --> 00:40:00.238 nên anh ta lại đi làm, và ngày Thứ Sáu ông chủ đưa cho anh tấm ngân phiếu, 00:40:00.238 --> 00:40:04.452 anh suy nghĩ, ồ, kể từ bây giờ mình sẽ chỉ đi làm vào những ngày Thứ Sáu thôi. 00:40:04.452 --> 00:40:06.442 [cười] 00:40:08.037 --> 00:40:13.439 Bạn không biết rằng tấm ngân phiếu ngày Thứ Sáu là thành quả của tất cả 00:40:13.439 --> 00:40:18.970 những gì bạn đã làm trước đó, tất cả thiện nghiệp bạn đã làm trước đó. 00:40:18.970 --> 00:40:21.624 Đó chính là cách vận hành của nghiệp. 00:40:21.624 --> 00:40:25.308 Bạn không nhận được kết quả tức thì, bạn phải chờ, 00:40:25.308 --> 00:40:30.889 tích lũy năng lượng, tăng trưởng thiện tâm, xây dựng bình an. 00:40:30.889 --> 00:40:34.796 Vì vậy bạn giữ tâm bình an với từng khoảnh khắc khi hành thiền. 00:40:34.796 --> 00:40:40.285 Bạn tử tế với mỗi phút giây. Cho nên, nếu ai đó bước vào và đóng mạnh cửa 00:40:40.285 --> 00:40:45.644 trong khi bạn đang thiền, đó là lúc bạn có thể hoặc là giận và bực bội 00:40:45.644 --> 00:40:49.474 hoặc đó là giây phút bạn có thể xả bỏ, từ ái và nhẹ nhàng. 00:40:49.474 --> 00:40:52.905 Bạn sẽ chọn cách nào? Con đường của thiện nghiệp 00:40:52.905 --> 00:40:57.729 hay con đường của bất thiện nghiệp? Con chó sủa, bạn sẽ làm gì? 00:40:57.729 --> 00:41:01.643 Hoặc bạn ợ hơi, hoặc bạn khởi lên một ý nghĩ ngu ngốc trong tâm, 00:41:01.643 --> 00:41:03.867 Bạn sẽ làm gì? 00:41:03.867 --> 00:41:05.347 Bạn có sự chọn lựa, 00:41:05.347 --> 00:41:09.617 tạo nghiệp tốt hay tạo nghiệp xấu với tâm của bạn. 00:41:09.617 --> 00:41:14.498 Nếu bạn để yên, nếu bạn tử tế, nếu bạn nhẹ nhàng, bạn đã 00:41:14.498 --> 00:41:20.142 tạo ra một khoảnh khắc thiện nghiệp khác, thiền của bạn tạo dựng điều này 00:41:20.142 --> 00:41:25.773 hết giây phút này đến giây phút khác và các bạn ai cũng có thể làm được điều đó. 00:41:25.773 --> 00:41:30.886 Và bạn sẽ thấy việc hành thiền tiến triển. Bạn biết bình an là gì, 00:41:30.886 --> 00:41:33.926 sự bình an sâu lắng, tĩnh lặng sâu lắng, từ tâm sâu lắng, 00:41:33.926 --> 00:41:39.806 tất cả những giai đoạn này đến một cách tự nhiên, chúng chỉ là những dấu mốc trong cuộc hành trình, 00:41:39.806 --> 00:41:45.162 tất cả đều đến từ việc tạo sự bình an - rồi bạn sẽ có bình an. 00:41:45.162 --> 00:41:47.389 Tôi biết rất nhiều người nói rằng 00:41:47.389 --> 00:41:52.565 điều họ mong muốn nhất trong cuộc sống là sự bình an trong tâm. 00:41:52.565 --> 00:41:55.412 Bạn biết, ngay cả những người giàu có, 00:41:55.412 --> 00:41:59.755 hình như ai đó đã cho tôi xem buổi nói chuyện của ông Avo Pabo(?) 00:41:59.755 --> 00:42:03.538 dành cho giới thương gia cách đây vài tuần lễ. Một trong những ông trùm 00:42:03.538 --> 00:42:09.386 ngành khai mỏ kiếm bạc triệu, đã cho bài diễn thuyết và tất cả các doanh nhân 00:42:09.386 --> 00:42:13.286 kinh doanh của ông ta đều nghĩ người này sẽ thuyết trình về cách làm thế nào để kiếm nhiều tiền 00:42:13.286 --> 00:42:18.961 hơn từ sự phát triển mạnh về ngành khai mỏ. Thay vào đó, ông ta thuyết trình về đề tài tâm linh, 00:42:18.961 --> 00:42:22.764 về tầm quan trọng của sự bình an trong tâm và sống cuộc đời có ý nghĩa, và bằng cách nào 00:42:22.764 --> 00:42:29.094 người điều hành có thể làm việc hữu hiệu nếu họ chỉ quan sát hơi thở trong vòng năm phút. 00:42:29.094 --> 00:42:33.391 Điều này làm người ta sững sờ. Sự kiện này đăng ở nhật báo Tây Úc, mục kinh doanh. 00:42:33.391 --> 00:42:39.629 Có thể nhiều bạn hụt xem báo đó, nhưng Phật pháp căn bản hiện hữu trong 00:42:39.629 --> 00:42:43.716 tờ báo Tây Úc, ở mục kinh doanh từ một ông trùm ngành khai mỏ, 00:42:43.716 --> 00:42:48.362 đơn giản chỉ vì sự bình an trong tâm rất quan trọng đối với chúng ta. 00:42:48.362 --> 00:42:50.602 Một khi chúng ta có bình an trong tâm, 00:42:50.602 --> 00:42:55.489 một khi chúng ta biết cách rèn luyện tâm, một khi chúng ta hiểu về nghiệp của tâm ý, 00:42:55.489 --> 00:43:00.096 chúng ta có thể thiền sâu, có thể nghỉ ngơi, có thể hết căng thẳng, chúng ta cũng 00:43:00.096 --> 00:43:06.239 có thể rất hữu hiệu trong công việc, trong đời sống, trong những quan hệ tình cảm. 00:43:06.239 --> 00:43:09.208 Bời vì nó từ trong tâm, nơi chúng ta biết cách rèn luyện tâm, 00:43:09.208 --> 00:43:12.594 và biết cách làm sao để tạo sự bình an, tử tế và nhẹ nhàng trong tâm mình. 00:43:12.594 --> 00:43:18.028 Thật khó tin nó có sức mạnh đến mức nào trong đời sống chúng ta. 00:43:18.028 --> 00:43:23.171 Bởi vì, bạn thấy, khi các bạn có thái độ tiêu cực, dĩ nhiên 00:43:23.171 --> 00:43:28.377 bạn có thể biện minh cho thái độ tiêu cực đó và hét vào mặt người này hay người kia, 00:43:28.377 --> 00:43:31.337 nhưng điều đó thực sự có tác dụng gì cho thế giới này không? 00:43:31.337 --> 00:43:35.765 Đôi khi người la to nhất, hét to nhất thắng cuộc, 00:43:35.765 --> 00:43:39.675 và đôi khi chẳng phải bạn, chẳng phải người đó đã đúng. 00:43:39.675 --> 00:43:46.065 Bởi vậy, thay vì đi theo con đường đó, bạn có thể đi theo những con đường khác. 00:43:46.065 --> 00:43:52.065 Thật kỳ diệu khi thấy uy lực của sự bình an, của tâm từ ái, của sự ôn hòa 00:43:52.065 --> 00:43:59.346 lớn lao đến như thế nào. Đừng bao giờ coi thường sức mạnh của sự ôn hòa. 00:43:59.346 --> 00:44:01.929 Đôi khi ai đó hét vào mặt bạn, 00:44:03.532 --> 00:44:04.860 tạm dừng. 00:44:05.800 --> 00:44:08.339 khi họ hét xong, 00:44:08.339 --> 00:44:14.119 hãy dừng lại vài giây, đừng hét lại ngay lập tức. 00:44:14.119 --> 00:44:17.283 Họ giận bạn, la mắng bạn, 00:44:17.283 --> 00:44:22.184 ngay khi họ vừa la xong, hãy im lặng, chỉ năm giây thôi, 00:44:22.184 --> 00:44:27.873 bởi vì năm giây im lặng đó sẽ cho người kia một cơ hội 00:44:27.873 --> 00:44:31.566 lắng nghe những gì họ vừa nói. 00:44:31.566 --> 00:44:37.646 họ đang suy ngẫm họ đã mắng bạn như thế nào. 00:44:37.646 --> 00:44:41.056 Thật kỳ diệu năm giây im lặng đó có sức mạnh như thế nào. 00:44:41.056 --> 00:44:43.626 Thông thường khi bị ai la mắng, 00:44:43.626 --> 00:44:47.231 ngay sau khi họ ngừng, bạn mắng lại họ ngay hoặc bạn phân trần 00:44:47.231 --> 00:44:51.616 và bạn không cho họ một cơ hội để lắng nghe những gì họ vừa nói. 00:44:51.616 --> 00:44:56.353 Năm giây tạm dừng, một khoảnh khắc yên lặng, vô cùng hiệu quả. 00:44:56.353 --> 00:45:01.524 Họ sẽ nhận ra họ đã làm một điều bậy bạ - điều này thường xảy ra. 00:45:01.524 --> 00:45:05.821 Có khả năng tự kiềm chế và giữ im lặng như thế là điều tuyệt vời. 00:45:05.821 --> 00:45:09.402 Tôi nhớ một sự kiện quan trọng khác đã xảy ra. 00:45:09.402 --> 00:45:14.447 Thật tuyệt khoa tâm lý của thầy chúng tôi trước đây, Ajahn Jagaro, 00:45:14.447 --> 00:45:18.458 thầy đã cởi áo tu 15 năm trước. Hồi còn là một vị sư cao hạ bên Thái Lan, 00:45:18.458 --> 00:45:24.208 trong khi chúng tôi đang ăn bữa ăn duy nhất trong ngày, vào buổi sáng. 00:45:24.208 --> 00:45:28.414 Vào giữa bữa ăn, một phụ nữ xông vào, một bà người Thái, 00:45:28.414 --> 00:45:32.510 thật không thể làm như vậy được, hoàn toàn thiếu phép tắc xã giao, 00:45:32.510 --> 00:45:35.114 nhưng chúng tôi hiểu lý do tại sao bà chạy vào. 00:45:35.114 --> 00:45:38.444 Vì người bạn thân nhất của bà vừa tự bắn mình 00:45:38.444 --> 00:45:44.841 và bà đã tìm thấy xác khoảng một hay nửa tiếng sau đó, bà gọi cảnh sát 00:45:44.841 --> 00:45:50.176 và việc đầu tiên bà làm sau đó là đến tu viện. Bà như bị quẫn trí 00:45:50.176 --> 00:45:54.826 “bà ta tự bắn, bà ta tự tử, bà ta tự bắn, bà ta tự tử”. 00:45:56.136 --> 00:46:02.077 Vị sư trưởng nhìn bà và sau đó chỉ nhìn xuống và tiếp tục ăn, 00:46:02.077 --> 00:46:05.773 hoàn toàn không ngó ngàng đến bà. 00:46:05.773 --> 00:46:08.033 Chứng kiến cảnh này thật tuyệt, tôi nghĩ 00:46:08.033 --> 00:46:11.340 “Sư này làm gì vậy? sư không thể làm như thế, người phụ nữ này cần sư, bà ta 00:46:11.340 --> 00:46:17.711 đang căng thẳng, bà ta vừa phát hiện người bạn thân nhất với viên đạn trong đầu, 00:46:17.711 --> 00:46:23.033 chắc chắn sư nên làm một việc gì đó” Nhưng không, sư vẫn tiếp tục ăn. 00:46:23.033 --> 00:46:30.710 Người đàn bà lúc nãy chạy vào la hét, vung tay lên xuống, đã bình tĩnh lại, 00:46:30.710 --> 00:46:39.546 bởi vì không ai bồi thêm vào sự lo lắng, căng thẳng, đau đớn của bà. 00:46:39.546 --> 00:46:43.009 Bà bình tĩnh lại và khi bà bình tĩnh rồi 00:46:43.009 --> 00:46:49.580 vị sư này mới đặt muỗng xuống bình bát của mình, ngừng ăn, “Chuyện gì xảy ra?” 00:46:49.580 --> 00:46:54.855 Thật là một hành động tuyệt vời của trí tuệ cảm xúc, 00:46:54.855 --> 00:46:57.465 bởi vì nếu sư cũng xúc động 00:46:57.465 --> 00:47:01.713 “Cái gì? Bà ta tự tử à, chuyện xảy ra thế nào, điều gì xảy ra?” 00:47:01.713 --> 00:47:11.492 thì sư cũng sẽ chỉ là một phần của sự hỗn loạn, vô bổ, đầy kích động của màn bi kịch, 00:47:13.232 --> 00:47:18.710 Bằng cách tự trấn tĩnh, sư đã giúp bà ta bình tĩnh lại. Và tôi đã làm như thế rất 00:47:18.710 --> 00:47:23.761 nhiều lần người ta gặp những thảm kịch như tự tử, chết bất ngờ 00:47:23.761 --> 00:47:26.481 và người ta tìm đến gặp tôi. 00:47:26.481 --> 00:47:34.260 Có khi, để làm họ bình tĩnh lại, tôi bắt đầu nói rất chậm, 00:47:34.260 --> 00:47:38.268 vì làm thế giúp họ dịu xuống. Có nhiều cách giúp người ta bình tĩnh lại, nhưng 00:47:38.268 --> 00:47:43.538 phải làm cho họ dịu xuống trước đã rồi mới có thể có cuộc đối thoại hữu ích. 00:47:43.538 --> 00:47:46.720 Nhưng bạn chỉ có thể làm điều này nếu bạn biết cách tạo sự bình an. 00:47:46.720 --> 00:47:51.551 Ngay cả trong tai ương. Tôi nhớ có anh chàng, 00:47:51.551 --> 00:47:54.366 hồi đó chúng tôi còn ở tu viện cũ ở phía bắc thành phố Perth. 00:47:54.366 --> 00:47:59.217 Khi tôi mới tới đây anh ta bị ngã từ mái nhà xuống, 00:47:59.217 --> 00:48:02.820 đầu bị thương và bây giờ anh ta thật điên khùng vì não bị chấn thương. 00:48:02.820 --> 00:48:06.204 Lúc đầu anh ta dễ thương lắm, nhưng rồi anh ta bắt đầu 00:48:06.204 --> 00:48:08.788 ăn mặc giống Elvis Presley 00:48:08.788 --> 00:48:12.768 và đóng vai Elvis Presley. Anh ta mất trí rồi, 00:48:12.768 --> 00:48:18.308 và anh đến gặp tôi, hung dữ, trong tay cầm cây gậy chống và 00:48:18.308 --> 00:48:23.047 thỉnh thoảng anh ta tìm cách đánh tôi với cây gậy nhưng cứ hụt. 00:48:23.047 --> 00:48:28.700 Anh ta không có tài nhắm, may phước cho tôi, và điều duy nhất tôi có thể nhớ để làm, 00:48:28.700 --> 00:48:35.642 tôi không được đào tạo về cách khuyên nhủ những người điên như vậy. 00:48:35.642 --> 00:48:39.517 Điều duy nhất tôi có thể nghĩ tới là cứ thanh thản, từ ái, nhẹ nhàng, 00:48:39.517 --> 00:48:42.668 thanh thản, từ ái, nhẹ nhàng, mặc dù tôi chẳng biết tôi đang làm gì và tôi đang 00:48:42.668 --> 00:48:47.854 trong nguy hiểm...có thể tánh mạng không bị đe dọa nhưng chắc chắn có thể 00:48:47.854 --> 00:48:51.436 bị thương rất dễ dàng nếu tôi nói một câu gì đó không đúng làm anh ta giận, 00:48:51.436 --> 00:48:55.704 anh ta có thể phang tôi với chiếc gậy chống. 00:48:55.704 --> 00:48:59.214 Từ ái, hòa nhã,nhẹ nhàng. 00:48:59.214 --> 00:49:02.094 Bạn sẽ làm người kia bình tĩnh lại. 00:49:02.094 --> 00:49:05.033 Thật tuyệt diệu nếu làm được những điều như vậy. 00:49:05.033 --> 00:49:09.783 Khi bạn biết cách tạo thiện nghiệp trong tâm ý, bạn sẽ gặt được quả thiện lành. 00:49:09.783 --> 00:49:15.901 Nếu bạn hung bạo, dùng sức mạnh, đôi khi có hiệu quả tạm thời 00:49:15.901 --> 00:49:21.921 nhưng nhiều khi người kia mạnh hơn thì bạn sẽ thua. 00:49:21.921 --> 00:49:26.680 Thiện nghiệp trong tâm để giữ cho tâm được an bình, tĩnh lặng, 00:49:26.680 --> 00:49:32.746 để nhẹ nhàng, để từ ái. Đừng bao giờ xem nhẹ sức mạnh này. 00:49:32.746 --> 00:49:38.439 Câu chuyện cuối cùng, xin nhắc lại, những chuyện này có thể một số bạn đã nghe rồi. 00:49:38.439 --> 00:49:43.531 Một câu chuyện tuyệt vời xảy đến cho một đệ tử của tôi ở Sydney, cô Julie. Tôi mới gặp 00:49:43.531 --> 00:49:48.566 cô ấy cách đây vài tuần lễ, cô ấy đang làm ăn phát đạt. 00:49:48.566 --> 00:49:53.832 Cô ở trong ngành kinh doanh quần áo, một số sản phẩm do cô thiết kế hay nhập khẩu 00:49:53.832 --> 00:50:00.478 được bán ở Myers và David Jones, thế nên cô thực sự đang làm ăn phát đạt. 00:50:00.478 --> 00:50:07.537 Một hôm, cô được tin giờ chót phải lên đường đi ngay từ Sydney thẳng sang Luân Đôn 00:50:07.537 --> 00:50:15.092 để hoàn tất việc ký hợp đồng với một công ty lớn ở Anh, hoàn toàn chẳng hề được báo trước. 00:50:15.092 --> 00:50:19.648 Cô ấy đáp chuyến bay đầu tiên đến phi trường Heathrow. 00:50:19.648 --> 00:50:25.683 Quá mệt mỏi và bị trái múi giờ, cô chỉ kịp đăng ký khách sạn 00:50:25.683 --> 00:50:29.206 rồi phải đi ngay, tôi không nghĩ cô ấy có thì giờ để tắm, 00:50:29.206 --> 00:50:35.571 phải đến phòng họp gặp giám đốc điều hành để ký hợp đồng. 00:50:35.571 --> 00:50:40.487 Khi cô ấy đến phòng họp, mấy vị giám đốc bảo cô 00:50:40.487 --> 00:50:45.073 “bà đã phí chuyến đi, ông sếp đang cáu kỉnh, 00:50:45.073 --> 00:50:48.771 chắc chắn ông ta sẽ không ký bản hợp đồng nào hết. 00:50:48.771 --> 00:50:51.531 Chúng tôi gặp ông ta sáng nay, ông ta rất giận dữ, 00:50:51.531 --> 00:50:56.268 tốt hơn là bà nên về lại khách sạn và trở lại Sydney ngay”. 00:50:56.268 --> 00:50:58.763 Dĩ nhiên cô ấy trả lời “Mấy ông xem, tôi đi đường xa đến đây 00:50:58.763 --> 00:51:03.704 ít ra tôi cũng phải gặp ông ta”. “Tùy bà, chỉ phí thì giờ thôi”, họ nói. 00:51:03.704 --> 00:51:10.561 Thế rồi, trong khi chờ đợi, cô ấy ngồi vào một góc và thiền. 00:51:10.561 --> 00:51:13.601 Cô ấy thiền tâm từ. 00:51:13.601 --> 00:51:19.686 Năm phút sau, cánh cửa bật mở “Bà ấy là ai ? Bà ấy đang làm gì?” 00:51:19.686 --> 00:51:22.725 Tôi đang thử đóng vai ông sếp giận dữ [cười] 00:51:22.725 --> 00:51:28.454 cũng là để đánh thức vài bạn dậy, tôi nghĩ nó có hiệu quả. 00:51:29.134 --> 00:51:34.894 “Bà ta muốn gì?” Và rồi cô ấy ra khỏi thiền và 00:51:34.894 --> 00:51:39.150 cô kể lại với tôi cô chẳng biết nó từ đâu tới, 00:51:39.150 --> 00:51:43.374 nhưng cô đứng dậy, nhìn vào mắt ông giám đốc điều hành 00:51:43.374 --> 00:51:46.846 và buột miệng nói 00:51:46.846 --> 00:51:53.716 “ông có đôi mắt xanh đẹp quá giống hệt bé Holly của tôi ở Sydney”. 00:51:53.716 --> 00:51:56.588 Cô không làm thế để tỏ ra mình ngon lành, 00:51:56.588 --> 00:52:01.203 cô làm điều đó hoàn toàn do lòng từ ái vì nãy giờ cô hành thiền tâm từ. 00:52:01.203 --> 00:52:05.129 Câu nói của cô có sức mạnh không ngờ, 00:52:05.129 --> 00:52:08.609 ông giám đốc điều hành này trở nên mềm mỏng và ướt át, ông nói: 00:52:08.609 --> 00:52:17.001 “Ồ! Vậy à? Có thật không? Là vậy sao?” Năm phút sau, bản hợp đồng đã được ký! 00:52:17.001 --> 00:52:20.487 Khi ông giám đốc điều hành đi rồi, cô ấy định trở về khách sạn 00:52:20.487 --> 00:52:24.686 nhưng không thể, vì những thành viên khác trong ban quản trị vây quanh cô ta 00:52:24.686 --> 00:52:27.175 “Chỉ cho chúng tôi bà đã làm như thế nào” [cười] 00:52:27.175 --> 00:52:30.382 Thế là sau đó cô ấy phải mất nửa tiếng hay một tiếng 00:52:30.382 --> 00:52:33.485 hướng dẫn thiền căn bản cho những vị giám đốc này, 00:52:33.485 --> 00:52:36.795 những người xem chuyện vừa xảy ra như một phép lạ. 00:52:36.795 --> 00:52:42.374 Làm thế nào tâm từ ái khiến bản hợp đồng nhiều tiền được ký kết và thực sự 00:52:42.374 --> 00:52:52.132 thay đổi trong tích tắc một ông giám đốc điều hành giận dữ thành người cộng tác với mình. 00:52:52.132 --> 00:52:56.619 Vì vậy đừng bao giờ xem nhẹ sức mạnh của sự tử tế và dịu dàng như thế, 00:52:56.619 --> 00:53:01.879 khi nó xuất phát từ trái tim thì đó là thiện nghiệp. 00:53:01.879 --> 00:53:05.489 Và tôi tin vào sức mạnh kỳ diệu đó nhiều hơn là bất cứ Thượng Đế hay 00:53:05.489 --> 00:53:09.423 Phật A Di Đà, Bồ tát Quan Thế Âm hay bất cứ gì khác, bởi vì tôi thấy nó có hiệu quả. 00:53:09.423 --> 00:53:12.626 Và nó không phải là điều bạn yêu cầu người khác làm 00:53:12.626 --> 00:53:18.307 mà bạn tự làm, bạn lấy trách nhiệm để rèn luyện tâm, 00:53:18.307 --> 00:53:24.803 tu sửa lời nói, hành động, để tạo thiện nghiệp và nó có kết quả. 00:53:24.803 --> 00:53:28.591 Đó là lý do tại sao một trong những định luật căn bản của thế gian, 00:53:28.591 --> 00:53:31.871 của Cơ Đốc giáo, Phật giáo, Ấn giáo, Hồi giáo, hay gì đi nữa, 00:53:31.871 --> 00:53:36.046 Nghiệp là một định luật căn bản mà bạn có thể thấy xảy ra. 00:53:36.046 --> 00:53:40.246 Các bạn biết đó, những hành động tử tế, nhẹ nhàng, hòa nhã. 00:53:40.246 --> 00:53:44.316 Bạn chăm chỉ làm việc, bạn làm gì đó cho những vấn đề của cuộc sống và của thế giới 00:53:44.316 --> 00:53:49.581 và bạn cũng làm gì đó cho những vấn đề trong tâm bạn - làm cho nó yên tĩnh, 00:53:49.581 --> 00:53:51.946 học cách sống tử tế và nhẹ nhàng. 00:53:51.946 --> 00:53:54.819 Không những bạn sẽ có những buổi thiền tốt đẹp, 00:53:54.819 --> 00:53:58.695 mà bạn còn có thể thiền bất kể bạn cảm thấy thế nào đi nữa. 00:53:58.695 --> 00:54:04.025 Đừng tìm cách thay đổi những gì bạn trải nghiệm, hãy chấp nhận, từ ái, 00:54:04.025 --> 00:54:11.684 nhẹ nhàng với nó, rồi thì mọi việc sẽ trở nên tốt đẹp, tuyệt vời và thành công. 00:54:11.684 --> 00:54:15.896 Bất kể điều gì gặp phải trong đời, nhất là những năm sau này khi bạn 00:54:15.896 --> 00:54:23.326 già, bệnh hoạn và chết, bạn sẽ chết trong an bình, nhẹ nhàng, với tình thương yêu 00:54:23.326 --> 00:54:32.267 bởi vì bạn biết cách làm sao để chấp nhận, nhẹ nhàng và từ ái với mọi thứ. 00:54:32.267 --> 00:54:38.244 Thật là một lối sống tuyệt vời. Thật là một cách chết thanh nhã cổ điển. 00:54:38.244 --> 00:54:43.593 Đây là bài giảng về nghiệp trong cuộc đời và trong tâm thức. Cám ơn quý vị đã lắng nghe. 00:54:43.593 --> 00:54:47.594 (cử tọa: Lành thay! Lành thay! Lành thay!) 00:54:47.594 --> 00:54:52.859 Có ai có câu hỏi hay bình luận về bài giảng tối nay không? 00:54:52.859 --> 00:54:56.213 Xin lỗi các bạn về câu chuyện tếu về tấm bảng khu người lõa thể. 00:54:56.213 --> 00:54:59.103 [Ajahn cười] 00:55:01.543 --> 00:55:06.033 Thực ra có người, trong ban trị sự, đã lấy từ trên mạng 00:55:06.033 --> 00:55:12.843 ba câu chuyện tếu và những chuyện tếu đó là từ trên mạng. 00:55:12.843 --> 00:55:18.109 Nhưng tôi biết chắc có một chuyện do chính tôi sáng tác, tôi không lấy từ ở đâu cả, 00:55:18.109 --> 00:55:22.634 vậy nên các bạn là những người đầu tiên được nghe khi các bạn đến đây. [cười] 00:55:22.634 --> 00:55:25.465 Tôi luôn muốn biết những chuyện cười xuất xứ từ đâu, 00:55:25.465 --> 00:55:27.598 vậy là có vài chuyện xuất xứ từ chỗ này. 00:55:27.598 --> 00:55:31.301 Dù gì, có ai có câu hỏi gì trước khi chúng ta giải tán? OK.