WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:02.000 Vài tháng trước 00:00:02.000 --> 00:00:04.000 giải Nobel Vật Lý 00:00:04.000 --> 00:00:06.000 đã được trao cho hai nhóm nhà thiên văn học 00:00:06.000 --> 00:00:09.000 vì một khám phá được xem là 00:00:09.000 --> 00:00:11.000 một trong những quan sát thiên văn 00:00:11.000 --> 00:00:13.000 quan trọng nhất trong lịch sử. 00:00:13.000 --> 00:00:15.000 Và hôm nay, sau khi tóm tắt lại những gì họ phát hiện ra, 00:00:15.000 --> 00:00:18.000 tôi sẽ nói về một cách giải thích đầy tranh cãi 00:00:18.000 --> 00:00:21.000 cho khám phá này, 00:00:21.000 --> 00:00:23.000 được gọi là khả năng 00:00:23.000 --> 00:00:25.000 mà ngoài trái đất, 00:00:25.000 --> 00:00:28.000 dải Ngân Hà và các thiên hà xa xôi khác, 00:00:28.000 --> 00:00:30.000 chúng ta có thể phát hiện rằng 00:00:30.000 --> 00:00:32.000 vũ trụ của chúng ta không phải là duy nhất, 00:00:32.000 --> 00:00:34.000 mà chỉ là 00:00:34.000 --> 00:00:36.000 một phần của một hệ thống vũ trụ rộng lớn 00:00:36.000 --> 00:00:38.000 được gọi là đa vũ trụ. NOTE Paragraph 00:00:38.000 --> 00:00:41.000 Ý tưởng về đa vũ trụ khá kì lạ. 00:00:41.000 --> 00:00:43.000 Ý tôi là, đa số chúng ta đều tin rằng 00:00:43.000 --> 00:00:46.000 "vũ trụ" là tất cả. 00:00:46.000 --> 00:00:49.000 Và tôi cố ý nói đa số chúng ta vì 00:00:49.000 --> 00:00:52.000 con gái bốn tuổi của tôi đã nghe tôi nói về đa vũ trụ từ khi chào đời. 00:00:52.000 --> 00:00:54.000 Và năm ngoái, khi tôi nắm tay bé 00:00:54.000 --> 00:00:56.000 và nói "Sophia, 00:00:56.000 --> 00:00:59.000 bố yêu con hơn tất cả mọi thứ trong vũ trụ" 00:00:59.000 --> 00:01:01.000 Và bé quay lại nói: "Bố à, 00:01:01.000 --> 00:01:03.000 vũ trụ hay đa vũ trụ?' 00:01:03.000 --> 00:01:06.000 (tiếng cười) NOTE Paragraph 00:01:06.000 --> 00:01:09.000 Nhưng nếu không được nuôi lớn theo cách kì lạ như vậy 00:01:09.000 --> 00:01:11.000 thì thật khó tưởng tượng đến 00:01:11.000 --> 00:01:13.000 một nơi tách biệt với vũ trụ của chúng ta, 00:01:13.000 --> 00:01:15.000 với những đặc tính cơ bản khác, 00:01:15.000 --> 00:01:18.000 và cũng được gọi là "vũ trụ". 00:01:18.000 --> 00:01:20.000 Và dù cho 00:01:20.000 --> 00:01:22.000 ý tưởng này mang tính phỏng đoán cao, 00:01:22.000 --> 00:01:24.000 mục đích của tôi vẫn là thuyết phục các bạn 00:01:24.000 --> 00:01:26.000 rằng có nguyên nhân để ta nghiêm túc suy nghĩ về nó, 00:01:26.000 --> 00:01:28.000 vì có lẽ nó là đúng. 00:01:28.000 --> 00:01:31.000 Câu chuyện về đa vũ trụ có 3 phần. 00:01:31.000 --> 00:01:33.000 Trong phần 1, 00:01:33.000 --> 00:01:35.000 tôi sẽ mô tả những kết quả của khám phá đã đoạt giải Nobel, 00:01:35.000 --> 00:01:37.000 và nhấn mạnh một bí ẩn lớn 00:01:37.000 --> 00:01:39.000 mà những kết quả đó tiết lộ. 00:01:39.000 --> 00:01:41.000 Trong phần 2, 00:01:41.000 --> 00:01:43.000 tôi sẽ đưa ra giải pháp cho bí ẩn đó. 00:01:43.000 --> 00:01:45.000 Nó dựa trên thuyết Dây, 00:01:45.000 --> 00:01:47.000 và đây là lúc ý tưởng về đa vũ trụ 00:01:47.000 --> 00:01:49.000 bắt đầu xuất hiện trong câu chuyện. 00:01:49.000 --> 00:01:51.000 Cuối cùng, trong phần 3, 00:01:51.000 --> 00:01:53.000 tôi sẽ mô tả một thuyết về vũ trụ, 00:01:53.000 --> 00:01:55.000 gọi là thuyết căng phồng, 00:01:55.000 --> 00:01:58.000 và tại đây những mảnh của câu chuyện sẽ trở nên liền lạc. NOTE Paragraph 00:01:58.000 --> 00:02:02.000 Được rồi. Phần 1 bắt đầu vào năm 1929 00:02:02.000 --> 00:02:04.000 khi nhà thiên văn học vĩ đại Edwin Hubble 00:02:04.000 --> 00:02:07.000 nhận ra rằng những thiên hà ở xa 00:02:07.000 --> 00:02:09.000 đang chạy ra xa khỏi chúng ta, 00:02:09.000 --> 00:02:11.000 nghĩa là không gian đang nới rộng ra, 00:02:11.000 --> 00:02:13.000 đang nở ra. 00:02:13.000 --> 00:02:16.000 Đây là một bước ngoặt lớn vì 00:02:16.000 --> 00:02:19.000 Lúc bấy giờ, một suy nghĩ thịnh hành là 00:02:19.000 --> 00:02:21.000 vũ trụ là bất biến. 00:02:21.000 --> 00:02:23.000 Nhưng ngay cả khi đó, 00:02:23.000 --> 00:02:26.000 có một điều mọi người đều chắc chắn: 00:02:26.000 --> 00:02:29.000 tốc độ nở rộng của vũ trụ đang giảm dần. 00:02:29.000 --> 00:02:32.000 Điều này cũng giống như lực hút của Trái Đất 00:02:32.000 --> 00:02:35.000 làm quả táo được ném thẳng lên chuyển động chậm lại, 00:02:35.000 --> 00:02:37.000 lực hút của 00:02:37.000 --> 00:02:39.000 mỗi thiên hà lên thiên hà khác 00:02:39.000 --> 00:02:41.000 lẽ ra phải làm chậm 00:02:41.000 --> 00:02:43.000 sự nở rộng của không gian. NOTE Paragraph 00:02:43.000 --> 00:02:46.000 Bây giờ ta sẽ tua nhanh đến những năm 1990 00:02:46.000 --> 00:02:48.000 khi hai nhóm nhà thiên văn học 00:02:48.000 --> 00:02:50.000 tôi đã nói đến 00:02:50.000 --> 00:02:52.000 lấy cảm hứng từ suy nghĩ này 00:02:52.000 --> 00:02:54.000 để đo tốc độ 00:02:54.000 --> 00:02:56.000 chậm dần của sự giãn nở. 00:02:56.000 --> 00:02:58.000 Và họ đã đo đạc 00:02:58.000 --> 00:03:00.000 bằng cách quan sát tỉ mỉ 00:03:00.000 --> 00:03:02.000 rất nhiều những thiên hà ở xa, 00:03:02.000 --> 00:03:04.000 từ đó họ lập bảng số liệu 00:03:04.000 --> 00:03:07.000 cho thấy tốc độ của sự giãn nở thay đổi như thế nào. 00:03:07.000 --> 00:03:10.000 Đây là điều bất ngờ: 00:03:10.000 --> 00:03:13.000 Họ thấy rằng sự giãn nở không hề chậm lại. 00:03:13.000 --> 00:03:15.000 Thay vào đó họ thấy rằng nó đang giãn nở 00:03:15.000 --> 00:03:17.000 ngày một nhanh hơn. 00:03:17.000 --> 00:03:19.000 Cũng như khi ta tung một trái táo lên cao 00:03:19.000 --> 00:03:21.000 và nó bay lên ngày càng nhanh vậy. 00:03:21.000 --> 00:03:23.000 Vậy nếu bạn thấy một quả táo như vậy 00:03:23.000 --> 00:03:25.000 bạn sẽ muốn biết tại sao. 00:03:25.000 --> 00:03:27.000 Cái gì đang đẩy nó lên? NOTE Paragraph 00:03:27.000 --> 00:03:29.000 Cũng giống như vậy, kết quả đo đạc 00:03:29.000 --> 00:03:32.000 rất xứng đáng được nhận giải Nobel, 00:03:32.000 --> 00:03:36.000 nhưng nó lại đưa ra một câu hỏi tương tự. 00:03:36.000 --> 00:03:38.000 Lực nào đã đẩy những thiên hà 00:03:38.000 --> 00:03:41.000 ra xa nhau 00:03:41.000 --> 00:03:44.000 với tốc độ luôn tăng dần? 00:03:44.000 --> 00:03:46.000 Và câu trả lời hứa hẹn nhất 00:03:46.000 --> 00:03:49.000 đến từ một ý tưởng cũ của Einstein. 00:03:49.000 --> 00:03:51.000 Ta thấy rằng, chúng ta đều quen nghĩ rằng 00:03:51.000 --> 00:03:54.000 trọng lục là lực 00:03:54.000 --> 00:03:56.000 kéo mọi vật lại với nhau. 00:03:56.000 --> 00:03:58.000 Nhưng trong giả thuyết về trọng lực của Einstein, 00:03:58.000 --> 00:04:00.000 thuyết tương đối của ông 00:04:00.000 --> 00:04:03.000 trọng lực cũng có thể đẩy các vật ra xa nhau. NOTE Paragraph 00:04:03.000 --> 00:04:06.000 Như thế nào? Theo tính toán của Einstein, 00:04:06.000 --> 00:04:08.000 nếu trong không gian, 00:04:08.000 --> 00:04:10.000 năng lượng phân bố đều, 00:04:10.000 --> 00:04:13.000 như một làn sương mỏng, đều, 00:04:13.000 --> 00:04:16.000 thì trọng lực làn sương đó tạo ra 00:04:16.000 --> 00:04:18.000 sẽ là lực đẩy, 00:04:18.000 --> 00:04:20.000 trọng lực đẩy, 00:04:20.000 --> 00:04:23.000 đó cũng là cái chúng ta cần để giải thích những quan sát trên. 00:04:23.000 --> 00:04:25.000 Vì trọng lực đẩy 00:04:25.000 --> 00:04:27.000 của năng lượng vô hình trong không gian -- 00:04:27.000 --> 00:04:29.000 được gọi là năng lượng đen, 00:04:29.000 --> 00:04:32.000 nhưng ở đây tôi vẽ nó trắng như khói để các bạn thấy được -- 00:04:32.000 --> 00:04:34.000 trọng lực đẩy của nó 00:04:34.000 --> 00:04:36.000 sẽ đẩy các thiên hà ra xa nhau, 00:04:36.000 --> 00:04:38.000 làm cho sự giãn nở nhanh hơn, 00:04:38.000 --> 00:04:40.000 chứ không chậm lại. 00:04:40.000 --> 00:04:42.000 Và cách giải thích này đưa đến 00:04:42.000 --> 00:04:44.000 một bước tiến triển lớn. NOTE Paragraph 00:04:44.000 --> 00:04:47.000 Nhưng tôi đã nói về một bí ẩn 00:04:47.000 --> 00:04:49.000 trong phần 1 này. 00:04:49.000 --> 00:04:51.000 Và bí ẩn đây. 00:04:51.000 --> 00:04:53.000 Khi các nhà thiên văn học tính xem 00:04:53.000 --> 00:04:56.000 bao nhiêu năng lượng đen 00:04:56.000 --> 00:04:58.000 trong không gian 00:04:58.000 --> 00:05:00.000 đang làm cho vũ trụ tăng tốc độ, 00:05:00.000 --> 00:05:02.000 hãy xem những gì họ tìm ra. 00:05:09.000 --> 00:05:11.000 Con số này nhỏ. 00:05:11.000 --> 00:05:13.000 Khi so với những đơn vị liên quan, 00:05:13.000 --> 00:05:15.000 con số này là rất nhỏ. 00:05:15.000 --> 00:05:18.000 Và bí ẩn là làm sao giải thích con số đặc biệt này. 00:05:18.000 --> 00:05:20.000 Ta muốn con số này 00:05:20.000 --> 00:05:22.000 xuất hiện từ một định luật vật lí, 00:05:22.000 --> 00:05:25.000 nhưng đến nay chưa ai làm được điều đó. NOTE Paragraph 00:05:25.000 --> 00:05:28.000 Bây giờ bạn có thể nghĩ, 00:05:28.000 --> 00:05:30.000 tôi có nên quan tâm chăng? 00:05:30.000 --> 00:05:32.000 Có lẽ giải thích thêm về điều này 00:05:32.000 --> 00:05:34.000 chỉ là một vấn đề kĩ thuật, 00:05:34.000 --> 00:05:37.000 một chi tiết kĩ thuật thú vị với các chuyên gia 00:05:37.000 --> 00:05:39.000 nhưng không liên quan gì đến ai khác. 00:05:39.000 --> 00:05:42.000 Ừ, nó đúng là một chi tiết kĩ thuật, 00:05:42.000 --> 00:05:44.000 nhưng một vài chi tiết có liên quan. 00:05:44.000 --> 00:05:46.000 Vài chi tiết mở ra cánh cửa 00:05:46.000 --> 00:05:48.000 đi vào thực tế chưa hề được khám phá, 00:05:48.000 --> 00:05:51.000 và con số đặc biệt này có thể, 00:05:51.000 --> 00:05:54.000 (đây là con đường duy nhất hiện nay để giải thích), 00:05:54.000 --> 00:05:57.000 khơi lên khả năng về những vũ trụ khác -- 00:05:57.000 --> 00:06:00.000 một ý tưởng xuất hiện từ thuyết Dây, 00:06:00.000 --> 00:06:03.000 điều này đưa tôi đến phần 2. NOTE Paragraph 00:06:03.000 --> 00:06:07.000 Vậy, giữ lại những suy nghĩ 00:06:07.000 --> 00:06:09.000 về năng lượng đen, 00:06:09.000 --> 00:06:11.000 vì bây giờ tôi sẽ nói đến 00:06:11.000 --> 00:06:14.000 3 điều cơ bản của thuyết Dây. 00:06:14.000 --> 00:06:16.000 Đầu tiên, thuyết Dây là gì? 00:06:16.000 --> 00:06:19.000 Nó là một cách tiếp cận ước mơ của Einstein 00:06:19.000 --> 00:06:22.000 về một thuyết vật lý, 00:06:22.000 --> 00:06:24.000 một khuôn mẫu duy nhất 00:06:24.000 --> 00:06:26.000 có thể mô tả 00:06:26.000 --> 00:06:28.000 tất cả các lực trong vũ trụ. 00:06:28.000 --> 00:06:30.000 Ý tưởng trung tâm của thuyết Dây 00:06:30.000 --> 00:06:32.000 khá là đơn giản. 00:06:32.000 --> 00:06:34.000 Nó nói rằng nếu ta xem xét 00:06:34.000 --> 00:06:36.000 một vật chất bất kì, 00:06:36.000 --> 00:06:38.000 đầu tiên ta sẽ tìm thấy các phân tử, 00:06:38.000 --> 00:06:41.000 và rồi ta tìm thấy nguyên tử và những hạt nhỏ hơn. 00:06:41.000 --> 00:06:43.000 Nhưng thuyết này cho rằng nếu ta có thể thăm dò ở mức độ 00:06:43.000 --> 00:06:46.000 nhỏ hơn rất nhiều so với ngày nay, 00:06:46.000 --> 00:06:49.000 ta sẽ tìm thấy một thứ khác trong những hạt này -- 00:06:49.000 --> 00:06:52.000 một sợi tơ năng lượng nhỏ đang dao động, 00:06:52.000 --> 00:06:55.000 một sợi dây tí hon đang dao động. 00:06:55.000 --> 00:06:57.000 Và cũng giống như dây đàn violin, 00:06:57.000 --> 00:06:59.000 chúng có thể dao động theo nhiều kiểu khác nhau, 00:06:59.000 --> 00:07:01.000 tạo nên những nốt nhạc khác nhau. 00:07:01.000 --> 00:07:03.000 Những sợi cơ bản này, 00:07:03.000 --> 00:07:05.000 chúng dao động theo những kiểu khác nhau, 00:07:05.000 --> 00:07:07.000 tạo nên những loại hạt khác nhau -- 00:07:07.000 --> 00:07:09.000 vì vậy electron, quark, nơtrino, photon, 00:07:09.000 --> 00:07:11.000 và tất cả những hạt khác 00:07:11.000 --> 00:07:13.000 có thể được đặt vào một khuôn mẫu duy nhất, 00:07:13.000 --> 00:07:16.000 vì chúng đều được tạo thành từ những sợi dây dao động. 00:07:16.000 --> 00:07:19.000 Đây là 1 bức tranh hấp dẫn, 00:07:19.000 --> 00:07:21.000 một bản giao hưởng vũ trụ, 00:07:21.000 --> 00:07:23.000 nơi mà tất cả sự phong phú 00:07:23.000 --> 00:07:25.000 ta thấy trong thế giới xung quanh 00:07:25.000 --> 00:07:27.000 xuất hiện từ âm nhạc 00:07:27.000 --> 00:07:30.000 mà những sợi dây tí hon có thể tạo nên. NOTE Paragraph 00:07:30.000 --> 00:07:32.000 Nhưng có một cái giá 00:07:32.000 --> 00:07:34.000 cho sự hợp nhất này, 00:07:34.000 --> 00:07:36.000 vì nhiều năm nghiên cứu 00:07:36.000 --> 00:07:39.000 đã cho thấy rằng thuyết Dây không đúng về mặt toán học. 00:07:39.000 --> 00:07:41.000 Nó có nhiều mâu thuẫn, 00:07:41.000 --> 00:07:43.000 trừ khi ta chấp nhận 00:07:43.000 --> 00:07:46.000 một thứ hoàn toàn xa lạ -- 00:07:46.000 --> 00:07:49.000 những chiều khác của không gian. 00:07:49.000 --> 00:07:52.000 Chúng ta đều biết về không gian ba chiều. 00:07:52.000 --> 00:07:54.000 Và ta nghĩ đến 00:07:54.000 --> 00:07:57.000 chiều cao, chiều rộng và chiều sâu. 00:07:57.000 --> 00:08:00.000 Nhưng thuyết Dây cho rằng, trên một tỉ lệ vô cùng nhỏ, 00:08:00.000 --> 00:08:02.000 còn có những chiều khác 00:08:02.000 --> 00:08:04.000 với kích thước siêu nhỏ 00:08:04.000 --> 00:08:06.000 đến nỗi ta không phát hiện được. 00:08:06.000 --> 00:08:08.000 Nhưng ngay cả khi đó, 00:08:08.000 --> 00:08:11.000 chúng vẫn ảnh hưởng đến những thứ ta có thể thấy, 00:08:11.000 --> 00:08:14.000 vì hình dạng của những chiều đó 00:08:14.000 --> 00:08:17.000 hạn chế cách dao động của những sợi dây. 00:08:17.000 --> 00:08:19.000 Và trong thuyết dây này, 00:08:19.000 --> 00:08:22.000 sự dao động quyết định tất cả. 00:08:22.000 --> 00:08:24.000 Vậy khối lượng của hạt, độ lớn của lực, 00:08:24.000 --> 00:08:27.000 và quan trọng nhất, lượng năng lượng đen 00:08:27.000 --> 00:08:29.000 sẽ được quyết định 00:08:29.000 --> 00:08:31.000 bởi hình dạng của các chiều không gian trên. 00:08:31.000 --> 00:08:34.000 Vậy nếu ta biết được hình dạng của những chiều này, 00:08:34.000 --> 00:08:37.000 ta sẽ có thể tính được những đặc tính trên, 00:08:37.000 --> 00:08:40.000 và tính được lượng không gian đen. NOTE Paragraph 00:08:40.000 --> 00:08:42.000 Thử thách ở đây 00:08:42.000 --> 00:08:44.000 là chúng ta không biết 00:08:44.000 --> 00:08:47.000 hình dạng của những chiều không gian này. 00:08:47.000 --> 00:08:49.000 Tất cả những gì ta có 00:08:49.000 --> 00:08:51.000 là danh sách những hình dạng 00:08:51.000 --> 00:08:54.000 mà toán học cho phép. 00:08:54.000 --> 00:08:56.000 Khi những ý tưởng trên ra đời, 00:08:56.000 --> 00:08:58.000 chỉ có 5 hình dạng khác nhau được đưa ra, 00:08:58.000 --> 00:09:00.000 nên bạn có thể nghĩ đến 00:09:00.000 --> 00:09:02.000 phân tích từng dạng một, 00:09:02.000 --> 00:09:04.000 để xem nếu có hình dạng nào 00:09:04.000 --> 00:09:06.000 tạo nên những tính chất vật lý ta quan sát được. 00:09:06.000 --> 00:09:08.000 Nhưng danh sách dài dần theo thời gian 00:09:08.000 --> 00:09:10.000 khi các nhà nghiên cứu tìm ra các dạng có thể khác. 00:09:10.000 --> 00:09:13.000 Từ 5, con số đã tăng lên đến hàng trăm rồi hàng ngàn -- 00:09:13.000 --> 00:09:16.000 con số lớn, nhưng vẫn có thể phân tích được, 00:09:16.000 --> 00:09:18.000 vì dù gì thì 00:09:18.000 --> 00:09:21.000 học sinh cao học vẫn cần có việc để làm. 00:09:21.000 --> 00:09:23.000 Nhưng rồi danh sách tiếp tục dài ra 00:09:23.000 --> 00:09:26.000 đến hàng triệu rồi hàng tỉ như ngày nay. 00:09:26.000 --> 00:09:28.000 Danh sách các hình dạng 00:09:28.000 --> 00:09:33.000 đã tăng khoảng đến khoảng 10 mũ 500. NOTE Paragraph 00:09:33.000 --> 00:09:36.000 Vậy ta phải làm gì? 00:09:36.000 --> 00:09:39.000 Một số nhà nghiên cứu mất niềm tin, 00:09:39.000 --> 00:09:42.000 kết luận rằng có quá nhiều hình dạng có thể của các chiều không gian, 00:09:42.000 --> 00:09:45.000 mỗi hình dạng đưa đến những tính chất vật lý khác nhau, 00:09:45.000 --> 00:09:47.000 thuyết dây sẽ không bao giờ 00:09:47.000 --> 00:09:49.000 có những dự đoán chính xác, thực nghiệm được. 00:09:49.000 --> 00:09:53.000 Nhưng những người khác lật ngược vấn đề, 00:09:53.000 --> 00:09:55.000 đưa ra khả năng tồn tại đa vũ trụ. 00:09:55.000 --> 00:09:57.000 Ý tưởng là đây. 00:09:57.000 --> 00:10:00.000 Có lẽ tất cả các hình dạng đều bình đẳng. 00:10:00.000 --> 00:10:02.000 Tất cả đều tồn tại 00:10:02.000 --> 00:10:04.000 trong quan niệm rằng 00:10:04.000 --> 00:10:06.000 có nhiều vũ trụ, 00:10:06.000 --> 00:10:09.000 mỗi vũ trụ có một hình dạng khác nhau. 00:10:09.000 --> 00:10:11.000 Và đề nghị này 00:10:11.000 --> 00:10:14.000 có ảnh hưởng lớn đến bí ẩn của chúng ta: 00:10:14.000 --> 00:10:17.000 lượng năng lượng đen tìm ra từ những kết quả đạt giải Nobel. NOTE Paragraph 00:10:17.000 --> 00:10:19.000 Vì ta thấy rằng, 00:10:19.000 --> 00:10:22.000 nếu tồn tại những vũ trụ khác, 00:10:22.000 --> 00:10:24.000 và nếu mỗi vũ trụ 00:10:24.000 --> 00:10:28.000 có một hình dạng riêng cho những chiều không gian khác, 00:10:28.000 --> 00:10:30.000 thì tính chất vật lí của mỗi vũ trụ sẽ khác nhau, 00:10:30.000 --> 00:10:32.000 và đặc biệt, 00:10:32.000 --> 00:10:34.000 lượng năng lượng đen trong mỗi vũ trụ 00:10:34.000 --> 00:10:36.000 sẽ khác nhau. 00:10:36.000 --> 00:10:38.000 Điều này có nghĩa là bí ẩn 00:10:38.000 --> 00:10:40.000 về lượng năng lượng đen đo đạc được 00:10:40.000 --> 00:10:43.000 sẽ được giải thích theo cách hoàn toàn khác. 00:10:43.000 --> 00:10:45.000 Trong hoàn cảnh này, 00:10:45.000 --> 00:10:48.000 định luật vật lý không thể giải thích một con số năng lượng đen 00:10:48.000 --> 00:10:51.000 vì không chỉ có 1 con số, 00:10:51.000 --> 00:10:53.000 mà có rất nhiều con số tồn tại. 00:10:53.000 --> 00:10:55.000 Nghĩa là 00:10:55.000 --> 00:10:58.000 chúng ta đã đặt ra một câu hỏi sai. 00:10:58.000 --> 00:11:00.000 Câu hỏi đúng được đặt ra là, 00:11:00.000 --> 00:11:03.000 vì sao con người chúng ta lại ở trong 1 vũ trụ 00:11:03.000 --> 00:11:06.000 có lượng năng lượng đen ta đã đo đạc được. 00:11:06.000 --> 00:11:09.000 mà không phải là bất kì 00:11:09.000 --> 00:11:11.000 một vũ trụ nào khác? NOTE Paragraph 00:11:11.000 --> 00:11:14.000 Và chúng ta có thể trả lời câu hỏi này ngay. 00:11:14.000 --> 00:11:16.000 Vì trong những vũ trụ 00:11:16.000 --> 00:11:18.000 có nhiều năng lượng đen hơn vũ trụ của chúng ta, 00:11:18.000 --> 00:11:21.000 mỗi khi vật chất muốn kết hợp lại thành thiên hà, 00:11:21.000 --> 00:11:24.000 thì lực đẩy của năng lượng đen mạnh đến nỗi 00:11:24.000 --> 00:11:26.000 nó thổi bay mọi thứ 00:11:26.000 --> 00:11:28.000 và thiên hà không được hình thành. 00:11:28.000 --> 00:11:31.000 Và trong những vũ trụ có ít năng lượng đen hơn, 00:11:31.000 --> 00:11:33.000 chúng tự sụp đổ quá nhanh 00:11:33.000 --> 00:11:36.000 và một lần nữa, thiên hà không hình thành. 00:11:36.000 --> 00:11:39.000 Và không có thiên hà thì không có những ngôi sao, không có những hành tinh 00:11:39.000 --> 00:11:41.000 và không có khả năng 00:11:41.000 --> 00:11:43.000 hình thành sự sống như chúng ta 00:11:43.000 --> 00:11:45.000 trong những vũ trụ khác. NOTE Paragraph 00:11:45.000 --> 00:11:47.000 Vậy ta thấy ta đang ở trong một vũ trụ 00:11:47.000 --> 00:11:50.000 có lượng năng lượng đen đặc biệt mà ta đo được 00:11:50.000 --> 00:11:53.000 đơn giản là vì vũ trụ của chúng ta có điều kiện 00:11:53.000 --> 00:11:57.000 đủ để hình thành sự sống. 00:11:57.000 --> 00:11:59.000 Và thế đấy. 00:11:59.000 --> 00:12:01.000 Bí ẩn đã được giải mã, 00:12:01.000 --> 00:12:03.000 đa vũ trụ được tìm ra. 00:12:03.000 --> 00:12:08.000 Vài người thấy lời giải thích này không thoả đáng. 00:12:08.000 --> 00:12:10.000 Chúng ta đã quen với loại vật lý 00:12:10.000 --> 00:12:13.000 cho chúng ta những lời giải thích chắc chắn cho những gì ta quan sát được. 00:12:13.000 --> 00:12:15.000 Nhưng vấn đề là, 00:12:15.000 --> 00:12:18.000 nếu những gì ta quan sát 00:12:18.000 --> 00:12:20.000 ảnh hưởng đến 00:12:20.000 --> 00:12:22.000 nhiều giá trị khác nhau 00:12:22.000 --> 00:12:25.000 trong vùng đất rộng lớn hơn của thực tế, 00:12:25.000 --> 00:12:27.000 thì suy nghĩ rằng có 1 lời giải thích 00:12:27.000 --> 00:12:29.000 cho 1 giá trị duy nhất 00:12:29.000 --> 00:12:32.000 đơn giản là sai lầm. NOTE Paragraph 00:12:32.000 --> 00:12:34.000 Một ví dụ 00:12:34.000 --> 00:12:37.000 đến từ nhà thiên văn học vĩ đại Johannes Kepler, 00:12:37.000 --> 00:12:39.000 bị ám ảnh bới mong muốn hiểu được 00:12:39.000 --> 00:12:41.000 một con số khác -- 00:12:41.000 --> 00:12:45.000 vì sao mặt trời cách trái đất 93 triệu dặm, 00:12:45.000 --> 00:12:48.000 đã làm việc suốt mấy thập kỉ để giải thích con số này, 00:12:48.000 --> 00:12:51.000 nhưng chưa bao giờ thành công, và chúng ta biết vì sao. 00:12:51.000 --> 00:12:53.000 Kepler đã đặt ra 00:12:53.000 --> 00:12:55.000 một câu hỏi sai. NOTE Paragraph 00:12:55.000 --> 00:12:58.000 Chúng ta biết rằng có nhiều hành tinh 00:12:58.000 --> 00:13:01.000 cách ngôi sao chúng quay quanh những khoảng cách khác nhau. 00:13:01.000 --> 00:13:04.000 Vậy nên mong rằng định luật vật lý 00:13:04.000 --> 00:13:07.000 có thể giải thích 1 con số này, 93 triệu dặm, 00:13:07.000 --> 00:13:10.000 đơn giản là sai lầm. 00:13:10.000 --> 00:13:12.000 Thay vào đó, câu hỏi đúng đắn là 00:13:12.000 --> 00:13:15.000 vì sao con người chúng ta tồn tại trên hành tinh 00:13:15.000 --> 00:13:17.000 cách mặt trời khoảng cách này, 00:13:17.000 --> 00:13:20.000 chứ không phải ở một khoảng cách nào khác? 00:13:20.000 --> 00:13:23.000 Và 1 lần nữa, ta có thể trả lời câu hỏi này. 00:13:23.000 --> 00:13:26.000 Những hành tinh gần mặt trời hơn 00:13:26.000 --> 00:13:28.000 quá nóng đến nỗi 00:13:28.000 --> 00:13:30.000 sự sống như chúng ta không thể tồn tại. 00:13:30.000 --> 00:13:33.000 Và những hành tinh xa mặt trời hơn 00:13:33.000 --> 00:13:35.000 quá lạnh đến nỗi 00:13:35.000 --> 00:13:37.000 sự sống không thể tồn tại. 00:13:37.000 --> 00:13:39.000 Vậy chúng ta thấy mình 00:13:39.000 --> 00:13:41.000 sống trên 1 hành tinh với khoảng cách như vậy 00:13:41.000 --> 00:13:43.000 đơn giản vì nó tạo điều kiện 00:13:43.000 --> 00:13:46.000 quan trọng để hình thành sự sống. 00:13:46.000 --> 00:13:49.000 Và khi nói về các hành tinh và khoảng cách giữa chúng 00:13:49.000 --> 00:13:53.000 thì đây rõ ràng là lí do đúng đắn. 00:13:53.000 --> 00:13:55.000 Vấn đề là, 00:13:55.000 --> 00:13:58.000 khi nói đến vũ trụ và năng lượng đen chứa trong vũ trụ, 00:13:58.000 --> 00:14:02.000 thì đây cũng có thể là lí do đúng đắn. NOTE Paragraph 00:14:02.000 --> 00:14:05.000 Điểm khác biệt mấu chốt, dĩ nhiên là 00:14:05.000 --> 00:14:07.000 chúng ta biết có những hành tinh khác ngoài kia, 00:14:07.000 --> 00:14:10.000 nhưng đến nay tôi vẫn chỉ mới phỏng đoán 00:14:10.000 --> 00:14:12.000 về khả năng tồn tại những hành tinh khác. 00:14:12.000 --> 00:14:14.000 Vậy, để ghép tất cả lại với nhau, 00:14:14.000 --> 00:14:16.000 ta cần một cơ chế 00:14:16.000 --> 00:14:19.000 để tạo ra những vũ trụ khác. 00:14:19.000 --> 00:14:22.000 Và điều này đưa tôi đến phần cuối cùng, phần 3. 00:14:22.000 --> 00:14:25.000 Vì một cơ chế như vậy đã được tìm ra 00:14:25.000 --> 00:14:28.000 bởi những nhà vũ trụ học cố tìm hiểu vụ nổ Big Bang. 00:14:28.000 --> 00:14:30.000 Các bạn thấy đấy, khi nói đến BIg Bang, 00:14:30.000 --> 00:14:32.000 chúng ta thường nghĩ đến hình ảnh 00:14:32.000 --> 00:14:34.000 một vụ nổ vũ trụ 00:14:34.000 --> 00:14:36.000 đã tạo nên vũ trụ của chúng ta 00:14:36.000 --> 00:14:39.000 và làm cho không gian giãn nở. NOTE Paragraph 00:14:39.000 --> 00:14:41.000 Nhưng có một bí mật nho nhỏ. 00:14:41.000 --> 00:14:44.000 Thuyết Big Bang bỏ sót một điều quan trọng, 00:14:44.000 --> 00:14:46.000 nguyên nhân vụ nổ. 00:14:46.000 --> 00:14:49.000 Nó cho ta biết vũ trụ phát triển thế nào sau vụ nổ, 00:14:49.000 --> 00:14:51.000 nhưng không cho ta cái nhìn 00:14:51.000 --> 00:14:55.000 về nguyên nhân dẫn đến vụ nổ Big Bang. 00:14:55.000 --> 00:14:57.000 Và khoảng trống này cuối cùng đã được lấp đầy 00:14:57.000 --> 00:14:59.000 bới một phiên bản nâng cao của thuyết Big Bang. 00:14:59.000 --> 00:15:02.000 Nó được gọi là vũ trụ căng phồng, 00:15:02.000 --> 00:15:06.000 nó xác định một loại nhiên liệu riêng biệt 00:15:06.000 --> 00:15:08.000 có thể tạo ra 00:15:08.000 --> 00:15:10.000 chuyển động nhanh ra ngoài của không gian. 00:15:10.000 --> 00:15:13.000 Nhiên liệu đó dựa trên một thứ gọi là trường lượng tử. 00:15:13.000 --> 00:15:16.000 Nhưng điều duy nhất liên quan đến chúng ta 00:15:16.000 --> 00:15:19.000 là nhiên liệu này có hiệu quả cao 00:15:19.000 --> 00:15:21.000 đến nỗi gần như không thể 00:15:21.000 --> 00:15:23.000 sử dụng nó hết được. 00:15:23.000 --> 00:15:25.000 Nghĩa là trong thuyết căng phồng, 00:15:25.000 --> 00:15:28.000 vụ nổ Big Bang tạo nên vũ trụ chúng ta 00:15:28.000 --> 00:15:31.000 không phải chỉ xảy ra một lần. 00:15:31.000 --> 00:15:34.000 Mà nguồn nhiên liệu đã tạo ra Big Bang 00:15:34.000 --> 00:15:40.000 còn tạo ra vô số những vụ nổ Big Bang khác, 00:15:40.000 --> 00:15:43.000 mỗi vụ nổ tạo ra 1 vũ trụ riêng, 00:15:43.000 --> 00:15:45.000 và vũ trụ của chúng ta chỉ còn là 1 bong bóng 00:15:45.000 --> 00:15:48.000 trong 1 bồn tắm lớn đầy những bong bóng vũ trụ. NOTE Paragraph 00:15:48.000 --> 00:15:50.000 Và bây giờ, khi ta kết hợp điều này với thuyết Dây, 00:15:50.000 --> 00:15:52.000 đây là bức tranh chúng ta có được. 00:15:52.000 --> 00:15:54.000 Mỗi vũ trụ có những chiều không gian khác. 00:15:54.000 --> 00:15:57.000 Và những chiều không gian khác có hình dạng rất phong phú. 00:15:57.000 --> 00:16:00.000 Những hình dạng khác nhau dẫn đến những tính chất vật lí khác nhau. 00:16:00.000 --> 00:16:03.000 Và ta thấy ta đang ở vũ trụ này chứ không phải vũ trụ khác 00:16:03.000 --> 00:16:06.000 đơn giản vì chỉ vũ trụ của chúng ta 00:16:06.000 --> 00:16:09.000 mới có những tính chất vật lý, như là lượng năng lượng đen, 00:16:09.000 --> 00:16:13.000 phù hợp để hình thành sự sống như chúng ta. 00:16:13.000 --> 00:16:16.000 Đây là một bức tranh hấp dẫn nhưng gây nhiều tranh cãi 00:16:16.000 --> 00:16:18.000 về một khoảng không rộng lớn hơn, 00:16:18.000 --> 00:16:20.000 mà quan sát và giả thuyết tiên tiến 00:16:20.000 --> 00:16:24.000 đã khiến ta phải nghiêm túc cân nhắc về nó. NOTE Paragraph 00:16:24.000 --> 00:16:28.000 Một câu hỏi lớn còn lại dĩ nhiên là 00:16:28.000 --> 00:16:31.000 chúng ta có bao giờ xác nhận được 00:16:31.000 --> 00:16:34.000 sự tồn tại của các vũ trụ khác không? 00:16:34.000 --> 00:16:36.000 Nào, để tôi mô tả 00:16:36.000 --> 00:16:39.000 1 cách mà điều này có thể xảy ra. 00:16:39.000 --> 00:16:41.000 Thuyết căng phồng 00:16:41.000 --> 00:16:43.000 đã có sự hỗ trợ vững chắc về mặt quan sát. 00:16:43.000 --> 00:16:45.000 Bởi vì thuyết dự đoán 00:16:45.000 --> 00:16:47.000 rằng Big Bang đã có cường độ cao 00:16:47.000 --> 00:16:50.000 đến nỗi khi không gian nhanh chóng nở ra, 00:16:50.000 --> 00:16:52.000 lượng tử dao động trong thế giới vi mô 00:16:52.000 --> 00:16:55.000 đã vươn ra đến thế giới vĩ mô, 00:16:55.000 --> 00:16:58.000 tạo ra một dấu vân tay riêng biệt, 00:16:58.000 --> 00:17:00.000 một hình mẫu những điểm nóng hơn và lạnh hơn 00:17:00.000 --> 00:17:02.000 trong không gian, 00:17:02.000 --> 00:17:05.000 mà những kính viễn vọng mạnh nay đã có thể quan sát. 00:17:05.000 --> 00:17:08.000 Xa hơn nữa, nếu tồn tại những vũ trụ khác, 00:17:08.000 --> 00:17:10.000 thuyết này dự đoán rằng các vũ trụ 00:17:10.000 --> 00:17:12.000 sẽ thường xuyên va vào nhau. 00:17:12.000 --> 00:17:14.000 Và nếu vũ trụ của chúng ta bị 1 vũ trụ khác va phải, 00:17:14.000 --> 00:17:16.000 cú va chạm đó 00:17:16.000 --> 00:17:18.000 có thể tạo ra sự khác nhau rất khó nhận biết 00:17:18.000 --> 00:17:20.000 của nhiệt độ trong không gian 00:17:20.000 --> 00:17:22.000 mà 1 ngày nào đó 00:17:22.000 --> 00:17:24.000 ta sẽ phát hiện ra. 00:17:24.000 --> 00:17:27.000 Và bức tranh kì lạ như vậy, 00:17:27.000 --> 00:17:29.000 nhưng 1 ngày nó sẽ có căn cứ 00:17:29.000 --> 00:17:31.000 dựa trên sự quan sát, 00:17:31.000 --> 00:17:34.000 củng cố sự tồn tại của những vũ trụ khác. NOTE Paragraph 00:17:34.000 --> 00:17:36.000 Tôi sẽ kết luận 00:17:36.000 --> 00:17:39.000 với 1 dự đoán nổi bật 00:17:39.000 --> 00:17:41.000 của những ý tưởng trên 00:17:41.000 --> 00:17:43.000 về tương lai rất xa. 00:17:43.000 --> 00:17:45.000 Các bạn thấy đấy, ta đã biết rằng 00:17:45.000 --> 00:17:47.000 vũ trụ của chúng ta không bất biến, 00:17:47.000 --> 00:17:49.000 rằng không gian đang giãn nở, 00:17:49.000 --> 00:17:51.000 rằng sự giãn nở đang tăng tốc độ, 00:17:51.000 --> 00:17:53.000 và rằng có thể tồn tại những vũ trụ khác, 00:17:53.000 --> 00:17:55.000 tất cả đều bằng cách cẩn thận xem xét 00:17:55.000 --> 00:17:57.000 những ánh sáng mờ nhạt từ các ngôi sao, 00:17:57.000 --> 00:18:00.000 đến với chúng ta từ những thiên hà rất xa. 00:18:00.000 --> 00:18:03.000 Nhưng vì sự giãn nở đang tăng tốc, 00:18:03.000 --> 00:18:05.000 trong tương lai rất xa, 00:18:05.000 --> 00:18:08.000 những thiên hà đó sẽ chạy ra xa khỏi chúng ta 00:18:08.000 --> 00:18:11.000 nhanh đến nỗi ta không thể thấy chúng -- 00:18:11.000 --> 00:18:13.000 không phải vì kĩ thuật bị giới hạn, 00:18:13.000 --> 00:18:15.000 mà vì định luật vật lý. 00:18:15.000 --> 00:18:17.000 Ánh sáng những thiên hà đó toả ra, 00:18:17.000 --> 00:18:20.000 dù truyền nhanh hơn vận tốc ánh sáng đi nữa, 00:18:20.000 --> 00:18:22.000 vẫn không thể vượt qua 00:18:22.000 --> 00:18:25.000 khoảng cách ngày càng mở rộng giữa 2 thiên hà. 00:18:25.000 --> 00:18:27.000 Vậy những nhà thiên văn học trong tương lai xa 00:18:27.000 --> 00:18:29.000 nhìn vào khoảng không sâu thẳm 00:18:29.000 --> 00:18:32.000 sẽ chỉ thấy sự tĩnh lặng 00:18:32.000 --> 00:18:36.000 đen ngòm, bất biến. 00:18:36.000 --> 00:18:38.000 Và họ sẽ kết luận rằng 00:18:38.000 --> 00:18:40.000 vũ trụ là ổn định, bất biến 00:18:40.000 --> 00:18:43.000 và có những vùng vật chất riêng biệt 00:18:43.000 --> 00:18:45.000 trú ngụ -- 00:18:45.000 --> 00:18:47.000 1 bức tranh vũ trụ 00:18:47.000 --> 00:18:50.000 mà ta biết chắc chắn là sai. NOTE Paragraph 00:18:50.000 --> 00:18:53.000 Các nhà thiên văn học tương lai có thể có những ghi chép 00:18:53.000 --> 00:18:55.000 từ những thời trước đó, 00:18:55.000 --> 00:18:57.000 như ghi chép của chúng ta, 00:18:57.000 --> 00:18:59.000 chứng thực 1 không gian đang giãn nở 00:18:59.000 --> 00:19:01.000 đầy những thiên hà. 00:19:01.000 --> 00:19:03.000 Nhưng những nhà thiên văn tương lai ấy 00:19:03.000 --> 00:19:06.000 có tin vào kiến thức từ thời xưa này không? 00:19:06.000 --> 00:19:08.000 Hay họ sẽ tin vào 00:19:08.000 --> 00:19:11.000 vũ trụ mênh mông trống rỗng bất biến 00:19:11.000 --> 00:19:15.000 mà quan sát dựa vào kĩ thuật tối tân của họ cho thấy? 00:19:15.000 --> 00:19:17.000 Tôi nghĩ trường hợp thứ 2 sẽ xảy ra. 00:19:17.000 --> 00:19:19.000 Điều này có nghĩa là chúng ta đang sống 00:19:19.000 --> 00:19:22.000 trong 1 thời đại có đặc quyền, 00:19:22.000 --> 00:19:24.000 khi mà những sự thật sâu kín về vũ trụ 00:19:24.000 --> 00:19:26.000 vẫn còn trong tầm tay 00:19:26.000 --> 00:19:28.000 của tinh thần khám phá của con người. 00:19:28.000 --> 00:19:33.000 Nhưng có vẻ như nó sẽ không như vậy mãi. 00:19:33.000 --> 00:19:35.000 Vì các nhà thiên văn học ngày nay, 00:19:35.000 --> 00:19:38.000 bằng những kính thiên văn mạnh, 00:19:38.000 --> 00:19:41.000 đã bắt được rất nhiều photon chứa đầy thông tin -- 00:19:41.000 --> 00:19:44.000 một loại điện tín vũ trụ 00:19:44.000 --> 00:19:46.000 đã đi qua hàng tỉ năm. 00:19:46.000 --> 00:19:50.000 Và thông điệp qua các thời kì đã rõ. 00:19:50.000 --> 00:19:53.000 Thỉnh thoảng tạo hoá canh gác những bí mật của nó 00:19:53.000 --> 00:19:55.000 với gọng kềm không thể phá vỡ 00:19:55.000 --> 00:19:57.000 của định luật vật lý. 00:19:57.000 --> 00:20:01.000 Thỉnh thoảng bản chất của sự thật vẫy gọi 00:20:01.000 --> 00:20:04.000 chỉ từ bên kia chân trời. NOTE Paragraph 00:20:04.000 --> 00:20:06.000 Cảm ơn các bạn rất nhiều. NOTE Paragraph 00:20:06.000 --> 00:20:10.000 (tiếng vỗ tay) NOTE Paragraph 00:20:10.000 --> 00:20:12.000 Chris Anderson: Cảm ơn Brian. 00:20:12.000 --> 00:20:14.000 Một loạt những ý tưởng anh vừa nói đến 00:20:14.000 --> 00:20:17.000 thật gây choáng váng, phấn khởi, và không thể tưởng tượng được. 00:20:17.000 --> 00:20:19.000 Anh nghĩ khoa học vũ trụ 00:20:19.000 --> 00:20:21.000 bây giờ đang ở đâu 00:20:21.000 --> 00:20:23.000 trong lịch sử? 00:20:23.000 --> 00:20:26.000 Theo anh chúng ta có đang ở giữa một giai đoạn bất thường trong lịch sử? NOTE Paragraph 00:20:26.000 --> 00:20:28.000 Brian: Nào, khó mà nói cho chính xác. 00:20:28.000 --> 00:20:31.000 Khi ta biết rằng những nhà thiên văn học trong tương lai xa 00:20:31.000 --> 00:20:34.000 có lẽ sẽ không có đủ thông tin để khám phá mọi việc, 00:20:34.000 --> 00:20:37.000 câu hỏi tự nhiên được đặt ra là, liệu chúng ta có đang như vậy, 00:20:37.000 --> 00:20:40.000 nghĩa là một số tính chất quan trọng của vũ trụ 00:20:40.000 --> 00:20:43.000 đã nằm ngoài khả năng hiểu biết của chúng ta 00:20:43.000 --> 00:20:45.000 vì cách mà vũ trụ phát triển? 00:20:45.000 --> 00:20:47.000 Vậy từ góc nhìn đó, 00:20:47.000 --> 00:20:49.000 có lẽ chúng ta sẽ luôn đặt ra những câu hỏi 00:20:49.000 --> 00:20:51.000 và không bao giờ giải đáp thấu đáo được. NOTE Paragraph 00:20:51.000 --> 00:20:53.000 Mặt khác, giờ đây chúng ta biết được 00:20:53.000 --> 00:20:55.000 vũ trụ già đến mức nào. 00:20:55.000 --> 00:20:57.000 Chúng ta biết làm thế nào 00:20:57.000 --> 00:21:00.000 để hiểu được thông tin đến từ sóng bức xạ nền 00:21:00.000 --> 00:21:03.000 có từ 13.72 tỉ năm về trước -- 00:21:03.000 --> 00:21:05.000 và chúng ta có thể tính toán để xem nó sẽ như thế nào 00:21:05.000 --> 00:21:07.000 và nó phù hợp. 00:21:07.000 --> 00:21:09.000 Wow, thật là kì diệu. 00:21:09.000 --> 00:21:12.000 Nên một mặt, thật khó tưởng tượng chúng ta đã đi xa đến thế nào, 00:21:12.000 --> 00:21:16.000 nhưng ai biết được chúng ta sẽ gặp phải những trở ngại gì trong tương lai. NOTE Paragraph 00:21:16.000 --> 00:21:19.000 Chris: Anh sẽ còn ở đây thêm vài ngày. 00:21:19.000 --> 00:21:21.000 Có lẽ những cuộc nói chuyện như thế này sẽ tiếp diễn. 00:21:21.000 --> 00:21:23.000 Cảm ơn anh rất nhiều, Brian. (Brian: Rất vinh dự) NOTE Paragraph 00:21:23.000 --> 00:21:26.000 (vỗ tay)