Đường tinh luyện gây chết người? Không, chờ đã. Hút thuốc thụ động gây chết người. Nó gây ra ung thư phổi. Tôi biết, vì trong năm 1986, khi Tổng Y sĩ Hoa Kì bảo chúng tôi, chúng tôi đã làm gì? Chúng tôi tiến hành những chiến dịch quy mô lớn. Chúng tôi bắt đầu dán nhãn ghi rằng, "Nó gây chết người" Chúng tôi cũng bắt đầu những chiến dịch cho công chúng, để trẻ con cũng biết đến. Và điều xảy ra là một ngày nọ, chúng sẽ nói với bạn, "Mẹ ơi, nếu mẹ không ngừng hút thuốc thì mẹ sẽ chết." Nghe khá là kịch tính nhỉ? Đây là tình trạng khẩn cấp về sức khỏe về y tế công cộng. Và chúng ta có một tình trạng như vậy ngày nay. Tất cả đều về đường tinh luyện, và để tôi giải thích vì sao nó có thể giết người. Các bạn đều biết đường tự nhiên đúng không? Đường tự nhiên: đó là cách tôi gọi đường trong trái cây, rau củ, các loại đậu, hạt, sữa; đó là đường lactose, nó đều tốt cho các bạn. Cơ thể biết cách xử lí nó rất tốt với đạm, chất xơ và vitamin đi kèm với nó. Cái tôi gọi là đường tinh luyện - và tôi đặt ra cụm từ này- là loại đường được ẩn đi và cho vào thức ăn đã qua chế biến. Cái đó là loại không tốt. Thứ nhất, nó bị ẩn đi. Hãy nhìn vào đây một lát. Nó bị ẩn đi, vì nó ở nơi bạn không ngờ tới, ở trong thức uống và đồ ngọt của bạn. Nó bị ẩn đi, bởi một nửa đồ chúng ta ăn là đồ mặn. Đồ mặn ư? Đúng vậy! Nó ở trong súp của bạn. Có 3 thìa đường trong món súp đó. Nó ở trong bánh của bạn. Có 6 thìa. Bạn có thể nói, "Nhưng tôi chỉ ăn vài cái thôi" Vâng, một phần ăn là 5 cái bánh. Có ai biết người nào ăn cả 5 cái bánh không? (Cười) 5 miếng? Tôi thì không. Phải không? Họ ăn cả hộp bánh. Đó là rất nhiều thìa đường. Và nó ở khắp mọi nơi. Và khi tôi nói khắp mọi nơi, ý của tôi là nó ở trong bánh mì, pizza, trong bánh mì kẹp thịt của bạn. nó ở trong nước sốt salad của bạn, ở trong cả nước sốt nóng ưa thích của người Mĩ. Bạn đang đọc những con số đúng: có 24 thìa đường trong cái chai đó. Đúng vậy. Cái chai bình thường thôi. Bạn có thể nói, "Oh, nhưng chờ đã. Tôi chỉ ăn có một chút thôi." Đúng vậy, nhưng nó tích lũy dần. Và đợi đã, đây chưa phải là tệ nhất. Sau khi làm việc 20 năm trong ngành công nghiệp này, Tôi tưởng rằng tôi đã thấy những gì tốt nhất và xấu nhất của nó. Không. Vài tuần trước đây, tôi khám phá ra điều còn tệ hơn. Và đó là điều tôi muốn chia sẻ với các bạn hôm nay. Bây giờ, hãy xét đến sữa của em bé. Loại sữa cho em bé tốt nhất đương nhiên là sữa mẹ, sữa được cho bú. Nó có đường. Đường tự nhiên ở trong đó. 7% là đường lactose, và điều đó rất tốt! Không thể tốt hơn cho các em bé. Nhưng, ở rất nhiều cộng đồng, ở các cộng đồng thu nhập thấp, họ dùng cái này - 50% những người mẹ không cho bú sữa mẹ. Và ở trong đây có gì? Ít lactose và rất nhiều đường. Khi tôi nói rất nhiều đường, ý tôi là 61 thìa đường như thế này. Và điều đó thật điên rồ. Nó rất tồi tệ. Và bây giờ nó tiếp tục như một cơn nghiện. Và bây giờ một đứa trẻ 3 tuổi sẽ được uống những thức uống như thế này. Để tôi cho các bạn thấy kích thước của cái chai này. Nó có 6 thìa đường, chỉ ít như vậy thôi. Tiếp thị đang đánh lừa: bởi các mẹ sẽ nghĩ "Ồ, con tôi sẽ phát triển như hươu cao cổ!" Không! Chúng sẽ phát triển như hà mã. (Cười) Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo? Chúng ta trở thành người lớn, và bây giờ chúng ta bị lừa bởi chế độ ăn kiêng. Nghĩ về nó một lát. Bạn nghĩ về thực phẩm không chất béo đúng không? Không phải. Một lần nữa, từ việc hiểu biết về ngành công nghiệp, cách nó làm việc, khi chúng tôi loại bỏ chất béo từ sản phẩm, nó sẽ không có vị gì cả, vậy bạn làm gì? Bạn cho thêm đường, để cho nước salad ưa thích của bạn, đã có đường rồi mà bạn không biết tại sao, trở nên gấp 3 lần lượng đường ban đầu. Và bạn thử thực phẩm không có gluten, Đừng. Ý tôi là, nếu chỉ là vì mốt nhất thời thôi thì hãy nghĩ lại. Thực phẩm không gluten thường chứa nhiều hơn 30-40% lượng đường trong sản phẩm bình thường của bạn. Vậy bạn sẽ nghĩ, "Thực phẩm hữu cơ sẽ tốt cho con tôi! Nó tốt cho sức khỏe!" Không. Thực phẩm hữu cơ cho em bé còn tệ hơn. Nó chứa 61 thìa đường. Đó là gần như nửa pound. Đó là những gì tôi đang nói đến. Ở trong cái hộp nhỏ đó là lượng đường lớn như vậy. Vậy chúng ta làm gì với nó? Ý tôi là, có phải tôi đang nói mọi người không được ăn đường? Không phải vậy. Tôi sẽ không bao giờ nói với lũ trẻ: "Hãy tránh xa đường". Tôi đến từ Paris. Tôi biết khi nào tôi cần đường. Và, đây là bánh eclair, ở ngay đây. Bánh eclair sô cô la là nguồn cung cấp đường của tôi, bởi tôi uống cà phê đen. Đó là nguồn cung cấp đường của tôi. Nhưng cái bên phải lại có quá nhiều đường. Chúng trông giống nhau. Bạn nhìn hai cái và bạn sẽ nói, "Ồ. Chúng cũng gần giống nhau." Đúng vậy; 260 ca-lo mỗi cái. Nhưng điểm khác biệt là một cái chứa rất nhiều đường. Và 9 muỗng đường đó như soda vậy. Nó tạo ra những cái gai bằng đường trong gan của bạn. Đây là những gì tôi muốn nói. Nhìn xem điều gì xảy ra. Lượng đường thừa sẽ bị biến đổi thành glycogen. Glycogen là mỡ tích trữ sau này. Như vậy, insulin không đem nó tới các cơ, và nó nói với cơ thể, "Tôi sẽ quay lại sau." Trừ khi bạn làm vậy 2 hay 3 lần mỗi ngày nó sẽ tích trữ trong bụng bạn Và bạn không thể loại bỏ nó. Chúng ta biết là có mối quan hệ trực tiếp giữa lượng đường tinh luyện bạn tiêu thụ và khả năng mắc bệnh cao về các bệnh tim mạch, tiểu đường loại 2, và béo phì. Vậy chúng ta ngăn chặn chứng nghiện này như thế nào? Tôi đang nói về chứng nghiện ở đây. Để tôi cho các bạn thấy. Đây là kết quả quét não bạn thấy trong ảnh của một người bình thường. Những chấm đỏ thể hiện dopamine. Đó chính là khoái cảm. Đó chính là cái "Ahhh!" khi tôi ăn eclair. Và tôi biết tôi sẽ không ăn 2 hay 3 cái đó nữa. Nhưng điều xảy ra với chứng nghiện là như thế này. Các bạn có thấy sự khác biệt trong kết quả quét não của những người nghiện ma túy không? Không có những chấm đỏ. Không có dopamine. Hệ thống củng cố trong não bị tắt. Vậy nên tôi cần thêm. Thêm nữa. Thêm nữa. Và đây là kết quả quét não của một người béo phì. Tôi gọi đây là chứng nghiện đường. Hiện tượng giống vậy. Tôi thèm muốn nó. Thèm tới mức muốn 22 thìa, 30 thìa một ngày đối với thanh thiếu niên. Chúng ta sẽ giải quyết như thế nào? Chúng ta sẽ giải quyết nạn béo phì ở trẻ em như thế nào? Với một hệ thống cảnh báo. Đó là những gì tôi đề xuất. Chúng ta đã làm vậy cho thuốc lá, vậy tại sao chúng ta không thể làm vậy đối với tất cả thức ăn của chúng ta và có lời cảnh báo ở mặt trước vỏ hộp thêm vào với những thông tin tuyệt vời mà không ai đọc cả, đúng không? Nghiêm túc đó. Một vài thìa thôi. Và, nguyên cả gói, chứ không phải là một phần ăn. Bây giờ, nếu sản phẩm không có đường tinh luyện ở trong đó, không bỏ thêm bất cứ loại đường nào, chúng ta có thể nói rằng đó là nhãn hiệu xanh. Những đứa trẻ sẽ nhận ra sự khác biệt, vậy nên khi ăn bánh mì kẹp thịt và khoai tây chiên, chúng sẽ nói với cha mẹ, "Ba à, ba có chắc là muốn một chai chứa 57 thìa đường cho khoai tây của ba không con thì không muốn thìa nào!" Đó là những gì chúng ta có thể làm. Cùng nhau. Chúng ta có thể xóa bỏ bệnh béo phì ở trẻ em. Chúng ta, con người, cần đưa nó đến Capitol Hill. Xin cảm ơn. (Vỗ tay)