Xin chào, tôi là Joanne Faryon. Đây là chương trình đặc biệt Envision Cuộc sống trong Tù Có khoảng 1 trong 5 tù nhân ở California nhận bản án chung thân. Tổng cộng, họ có thể chi đến 140 tỷ USD thu từ thuế của bang trong suốt thời gian thụ án. Chi phí cho tù nhân chung thân đang tăng vì họ già đi trong tù và ít khi được thả Tất cả chi phí được tăng lên vào chi chăm sóc sức khỏe cho tù nhân. Tối nay, chúng ta sẽ khám phá chi phí cho tội phạm của bang California. Và nó cho thấy sự quá tải trong các nhà tù bang mà tòa án liên bang có liên hệ với. Các bạn sẽ cùng gặp mặt một số tù nhân chung thân bị giam từ hồi tổng thống Lyndon B.Johnson đến nay. Đây không phải là báo cáo về việc họ nên giữ cam kết hay không Đây là một nghiên cứu về chi phí để giam giữ mà không phóng thích. Đặc biệt là khi giam giữ họ có nghĩa là phải chịu trách nhiệm về sức khỏe của họ. Nhìn qua thì đây có vẻ như là một viện dưỡng lão. Những chiếc xe lăn và người đi dạo đã đánh lừa bạn. Đây là Trung tâm Y tế California (TYC), 1 trong 33 nhà tù ở California. TYC là bệnh viện nhà tù lớn nhất. Đây là nơi mà nhiều tù nhân lớn tuổi, ốm đau và đang hấp hối sẽ kết thúc đời họ. Hiện nay, con số những tù nhân già và bệnh tật đang tăng lên. California phải đối mặt với một vấn đề liên quan đến hầu hết mọi mặt của xã hội từ nền kinh tế cho đến vấn đề an ninh và sức khỏe-vấn đề này buộc ta phải lựa chọn giữa trừng phạt hay phóng thích. Có quá nhiều người bị giam giữ trong các nhà tù. Theo báo cáo thống kê, và chính tòa án liên bang công bố năm 2012. Có 170 nghìn tù nhân sống trong nhà tù được xây dựng cho 100 nghìn người. 1/5 số đó nhận bản án chung thân. TERRY CAMPBELL (tù nhân): tôi là Terry Campbell Tôi vào tù vì tội giết người cấp độ 1 và tôi đã sống trong tù 44 năm. GLENDA VIRGIL (tù nhân): Tôi là Glenda Virgil và tôi đang thực hiện bản án từ 15 năm đến chung thân. Tôi đã ở đây 23 năm rồi. Và bà bao nhiêu tuổi? Và tôi 63 tuổi. RICHARD LAURENZANO (tù nhân): 62 tuổi trong tù là một sự vật lộn. Tại sao? Đầu tiên là việc mất đi 27 năm cuộc đời và bạn chỉ trở nên ốm yếu hơn. Richard Lauranzano đại diện cho 1 nhóm tù nhân tăng trưởng nhanh nhất trong dân số tù nhân: lớn hơn 50 tuổi. Ông cũng nằm trong nhóm đắt đỏ nhất. Ông đã bị ốm và được chữa trị tại các bệnh viện bên ngoài hệ thống nhà tù. LAURENZANO: Tôi bị ung thư khoảng 4 năm trước, cấp độ 4. Hệ thống nhà tù đã cứu sống tôi. Họ đưa tôi đến các bệnh viện bên ngoài mà chưa từng ngần ngại. Glenda Virgil đã phải phẫu thuật. VIRGIL: Tôi vừa nhận một cuộc đại phẫu ở lưng. Tôi đã ở bệnh viện với 2 lính gác 24 giờ/ngày trong 11 ngày. Bây giờ, tôi không thể tưởng tượng nổi nó đắt thế nào. Nếu chỉ tính riêng lính gác, tôi đoán là mất khoảng 200 nghìn đô la Mỹ. bạn biết đấy, 2 lính gác bởi vì tôi là tù chung thân, 2 lính gác/24 giờ/ngày. Terry Campbell đã có 7 cuộc phẫu thuật. CAMPBELL: Ở lưng và vai của tôi bởi vì tôi bị gãy xương ở cả lưng và vai. Tay tôi, 2 lần. CLARK KELSO: Chúng ta đang làm việc với nhóm người bị trừng phạt và đang già đi. Clark Kelso chịu trách nhiệm về chăm sóc sức khỏe ở các nhà tù California. Chúng tôi vừa đối mặt với sự bùng nổ bệnh tim mạch, và nhiều bệnh nhân tiểu đường, chúng tôi cũng nhận được kết quả viêm gan C, như một dịch bệnh, phát hiện thập kỷ 80 và chúng ta chỉ mới bắt đầu nhìn thấy các hệ quả bây giờ Chúng tôi cũng có nhiều tù nhân bị bệnh gan nghiêm trọng như kết quả cuộc việc lạm dụng ma túy và chất cồn. Tất cả họ đều ở độ tuổi mà bạn có tất cả các vấn đề này cộng thêm các bệnh mãn tính yêu cầu sự chăm sóc đặc biệt. Một thẩm phán liên bang đề nghị Kelson làm người quản lý và để ông chịu trách nhiệm khi một tù nhân không nhận được chăm sóc sức khỏe và các dịch vụ sức khỏe tinh thần vì nhà tù California đã trở nên quá tải. Tòa án phán quyết thiếu chăm sóc sức khỏe là hình phạt tàn nhẫn và bất thường và xâm phạm nghiêm trọng đến quyền tù nhân được quy định theo hiến pháp Một nhóm các thẩm phán liên bang đề nghị California thực hiện theo một kế hoạch nhằm giảm bớt 40 nghìn tù nhân. Các quyết định này buộc Bang phải đối diện với sự quá tải và thử thách công chúng về việc chuẩn bị cho những tranh luận về chăm sóc sức khỏe theo cách hoàn toàn mới Nếu quốc gia không thể quyết định chăm sóc sức khỏe là quyền của mọi công dân tự do vậy tại sao nó lại dễ dàng được nhận định là quyền của những kẻ phạm tội bị kết án? Đây là câu hỏi mà Clark Kelso đã được hỏi rất nhiều lần. KELSO: Câu trả lời theo pháp lý là do có 1 sự khác biệt cực lớn giữa trách nhiệm của chính phủ đối với bạn một công dân, một công dân tự do, và trách nhiệm của chính phủ với một người mà chính phủ tống giam. Một khi bạn giam giữ một ai đó, chính phủ có nghĩa vụ theo hiến pháp quy định trong Bản điều chỉnh thứ Tám về việc cung cấp những mức độ chăm sóc nhất định và đó là điều mà Bang buộc phải thực hiện. Từ khi việc chăm sóc sức khỏe được đưa vào kiểm soát trong các nhà tù từ 3 năm trước, chi phí chữa trị y tế cho tù nhân tăng gần gấp đôi từ chỉ hơn 1 tỷ đô la Mỹ/năm đến gần 2 tỷ đô la Mỹ. Và tổng ngân sách sẽ tăng lên nếu Bang tiếp tục cung cấp chăm sóc sức khỏe cho nhóm dân số lớn tuổi đang tăng lên. Một báo cáo độc lập cho thấy số tù nhân ở California lớn hơn 60 tuổi sẽ tăng gấp 3 lần năm 2018. KELSO: Chính quyền và người dân California vừa đưa ra những phán quyết chắc chắn rằng một số loại tội phạm hoặc hình mẫu tội phạm nhất định cần bị trừng phạt chung thân trong tù và phán quyết đó cần được tôn trọng. Theo quan điểm của tôi thì điều mà Chính quyền Bang cần nhìn nhận là những quyết định kiểu này rất tốn kém. Rằng ta không thể có 16,20% tù nhân mà trong 1 hoặc 2 thập kỷ tới sẽ ở độ tuổi 55 hoặc già hơn. Ta không thể làm như vậy trừ khi sẵn sàng dành ra một phần quan trọng trong quỹ chung cho chăm sóc sức khỏe của họ bởi vì những tù nhân lớn tuổi sẽ cần đến các dịch vụ chăm sóc sức khỏe rất đắt đỏ. Có khoảng 35 nghìn tù chung thân ở California. Theo thống kê của chính phủ, KPBS ước tính số tiền mà chính phủ cần chi trả cho các tù nhân chung thân. Nếu tù nhân X bị giam lúc 37 tuổi, ông tiêu tốn 49 nghìn USD/năm từ thuế. Nhưng ông già hơn, chi phí chăm sóc sức khỏe cũng tăng lên. Vào tuổi 55, ông sẽ tiêu tốn khoảng 150 nghìn USD/năm. Nếu ông sống đến năm 77 tuổi, ông sẽ tiêu từ số thuế của California một khoảng 4 triệu USD để giữ ông ở trong tù suốt đời. FARYON: Vậy nên, khi ông mới bị kết án và đưa vào tù, ông có mong đợi sẽ tiếp tục sống trong tù cho đến khi 65 tuổi? CAMPBELL: Không, không hề. Không, tôi đã tin rằng nếu bạn thay đổi và chứng tỏ cho chúng tôi thấy rằng bạn có thể hoạt động trong xã hội qua các chương trình chúng tôi thực hiện cho chúng tôi thấy rằng bạn được cải tạo và các nhân viên hỗ trợ cho nỗ lực đó các nhân viên CDC hỗ trợ bạn, thì bạn có thể được phóng thích Tù chung thân hiếm khi được phóng thích. Năm 2008, 7303 tù chung thân đã đề nghị được phóng thích. Ủy ban chấp nhận cho 294 người. Nhưng, các Thống đốc có quyền hủy các quyết định này và để họ xem xét lại. Năm 2008, Thống đốc Arnold Schwarzenegger từ chối phóng thích 81 người và yêu cầu xem xét lại hơn 30 trường hợp. Chỉ có dưới 60 tù nhân được thả. Năm trước đó, số người được phóng thích còn ít hơn. Năm 2006, ít hơn nữa. Để hiểu tại sao California lại vướng phải vấn đề khó khăn này, chúng ta hãy cùng xem lại chuỗi thời gian của Charles Manson. Tỷ lệ giết người tăng lên gần gấp đôi cuối thập kỷ 70 so với giữa thập kỷ 60 Harriet Salarno: Bởi vì tỷ lệ phạm tội cao giết người bùng nổ và người dân bắt đầu sợ hãi Faryon: Harriet Salarno đã lớn lên trong 1 gia đình ở San Francisco vào bối cảnh đó. Bà cùng chồng sở hữu một cửa hàng điện tử Họ có súng vì những cửa hàng như họ thường là mục tiêu của những kẻ đột nhập. Và đấy là khẩu súng mà kẻ giết con gái họ đã sử dụng vào năm 1979. Salarno: Hắn ta đã bắn con bé, và giết nó theo kiểu hành hình. Và hắn đi lên phòng ngủ, không gọi giúp đỡ chỉ nhìn nó cố kêu và chết dần Cuối cùng, khi một sinh viên khác phát hiện ra con bé thì đã quá muộn. Faryon: Khi Salarno biết rằng kẻ giết con gái họ có thể được phóng thích sau 10 năm trong tù, bà đã khởi xướng một chiến dịch trọn đời hướng tới những bản án nặng hơn và chính sách phóng thích chặt chẽ hơn. Nhóm quyền nạn nhân của bà đã gây đủ quỹ cho 1 cuộc vận động hành lang ở Sacramento Salarno: An toàn chung là Hiến pháp của chúng ta và nó phải được ưu tiên cũng như cần được thực thi trước. Giờ chúng ta quay lại với cuộc vận động nhiều nhất có thể để mỗi ngày chúng ta có thêm các trường hợp có thể thảo luận với bất kỳ nhà lập pháp nào mà ta gặp bởi vì một ai đó đã bị giết. Đây sẽ là tin tức buổi sáng mỗi ngày. Và chúng ta sẽ lại tiếp tục như thế. Đấy là nghĩa vụ của họ. Nghĩa vụ mà họ phải làm như những nhà lập pháp. FARYON:Hàng tá những thay đổi trong kết án trong vài thập kỷ gần đây đã đóng góp vào tỷ lệ tù nhân chung thân cao nhất tại California Hai dấu hiệu đáng chú ý nhất là việc kết án rõ ràng năm 1997, đã đặt ra các mức án tối thiểu, và 3 cuộc đình công năm 1994 đã công nhận rằng những người tái phạm có thể bị kết án chung thân. LINDA: Tôi bị kết án từ 15 năm đến cả đời FARYON: và bà đã ở đây bao lâu? LYNDA: đây là năm thứ 24. FARYON: còn bà Glenda? VIRGIL: 15 năm đến chung thân, thêm 2 năm vì tàng trữ súng và tôi đã ở đây 23 năm rồi. FARYON: bà Marylinn? MARYLINN: 15 năm cho tới chung thân vì giết người cấp độ 2 và tôi đã ở đây 25 năm FARYON: Tại Hiệp hôi Phụ Nữ Californai ở Corona California, một nhóm các tù nhân bị kết án vì tội sát nhân, đều là phụ nữ trao đổi về việc trở nên già hơn trong tù. LYNDA: Sự thay đổi về sức khỏe. Sức khỏe của tôi đã giảm sút và gần như là không khỏe chút nào. Tôi đã không nghĩ là mình sẽ già đi đến mức hông tôi không khỏe, tôi không thể đứng lên ngồi xuống, hoặc chân tôi vậy MARYLINN: Cả đời tôi chưa từng nghĩ rằng mình sẽ ở trong tù. "Ồ, mình đã 70 tuổi, và thậm chí không hề có kế hoạch nghỉ hưu." Tôi không phải đi làm mỗi ngày vì chương trình được định sẵn như vậy Bạn chỉ cần làm theo. Hoặc tôi sẽ đánh mất cả gia đình mình phía sau những điều đã xảy ra. Và tôi sẽ không còn có gia đình để giúp đỡ nữa. FRAYON: những người phụ nữ này là một phần của nhóm Những Cô gái Vàng, những tù nhân hơn 55 tuổi được hưởng những đặc quyền như được dùng 2 nệm trên giường sắt. Và họ được phục vụ đầu tiên trong các bữa ăn. Nhưng họ vẫn ở trong tù. Và vẫn có các quy định. Như ngồi xuống sàn khi còi báo động. Nó xảy ra khi chúng tôi ở đó. Bà Linda Vivian, 59 tuổi, hầu như không thể ngồi xuống và tự đứng lên. Bác sỹ Joseph Bick: Các nhà tù không được xây lên để làm thuận tiện cho những người di chuyển khó khăn ở. Nhà tù được xây để giam giữ những người bị gửi đến và giữ họ khỏi trốn thoát. Và chúng ta đang cố giải quyết các vấn đề liên quan đến hỗ trợ hoạt động hàng ngày của những người ở độ tuổi 60, 70 và 80 Những điều đơn giản như mặc đồ, sử dụng nhà tắm, di chuyển xuống hành lang đi tới nhà ăn. Có đủ thời gian để ăn. Có hơn 15 phút để dùng bữa. FARYON: Bác sỹ Joseph Bick đã là bác sỹ nhà tù trong 20 năm. Anh chăm sóc các bệnh nhân tại bệnh viện TYC và trạm xá trong trại giam, nơi mà anh đã đưa tiễn rất nhiều tù nhân đang chết. BS. JOSEPH BICK: Là một bác sỹ, tôi không tìm hiểu hành vi phạm tội của người khác đó không phải là điều mà tôi muốn biết. Trong thực tế, tôi cố gắng để không biết đến chúng vì tôi nghĩ việc của mình là cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe tốt nhất mà mình có thể. Nhưng, tôi cũng là con người,và không muốn nhận rủi ro bị ảnh hưởng bởi những thông tin về hành vi phạm tội của ai đó. FARYON: Chúng tôi gặp 2 tù nhân trong bệnh xá vào ngày chúng tôi đến thăm. Angelo Chavez mắc bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. ANGELO CHAVEZ: Tôi đã mong rằng họ sẽ cho tôi được giải phóng nhân đạo và tôi vẫn đang hy vọng như vậy, để được trở về nhà với gia đình. FARYON: Chavez là phạm tội 3 lần và nhận mức án chung thân. Ông bị kết án cất giữ ma túy, trộm cướp và ngộ sát. CHAVEZ: Tôi rất muốn được về nhà và chết ở ngoài đấy, hơn nhiều với chết ở đây. FARYON:Chúng tôi cũng gặp Brian Long Ông bị bệnh ung thư và được dự đoán là sẽ sống thêm khoảng 3 tháng nữa. Năm 1993, Long bị kết án 6 năm vì có hành vi giao cấu với trẻ vị thành niên Năm 2013 ông bị kết án 11 năm vì phạm tội lần 2 tội công kích tình dục với trẻ em. Ở California, tù nhân có thể được thả với những lý do nhân đạo nếu họ còn sống không tới 6 tháng nữa. Năm ngoái có 57 trường hợp yêu cầu giải phóng nhân đạo 3 được tòa án đồng ý. BS. JOSEPH BICK: Người ta có các quan điểm rất mạnh từ mọi phía của cuộc tranh luận. Chắc chắn là các nạn nhân, hoặc gia đình họ của những tội ác dã man của vài người đang sống ở đây. Và họ cảm thấy rằng việc ai đó trở nên già đi hoặc mắc bệnh nặng chẳng quan trọng hay ai đó có khả năng tái phạm thì họ nên sống quãng đời còn lại ở trong tù. FARYON: Nhưng bác sỹ Bick cũng nói rằng chúng ta không thể từ chối chăm sóc họ Không chỉ bởi vì luật, mà nó còn là vấn đề sức khỏe cộng đồng. BS. JOSEPH BICK: quá nhiều người bị giam, và chúng ta lựa chọn giam giữ những người mang đến cho ta một gánh nặng to lớn về bệnh tật. HIV, viêm gan, lao, bệnh thần kinh và hành hạ thực thể của người có thể về nhà, theo tôi bi kịch là những người mặc kệ họ,