WEBVTT 00:00:02.250 --> 00:00:03.538 Làng Mai, Pháp, tháng Năm 2014 00:00:03.538 --> 00:00:04.856 Thiền sư Thích Nhất Hạnh trả lời các câu hỏi 00:00:06.816 --> 00:00:25.656 Khi con giận, con phải làm sao để xả giận? NOTE Paragraph 00:00:29.817 --> 00:00:34.887 Khi con giận, con phải làm sao để xả giận? 00:00:45.494 --> 00:00:49.494 Con có nghĩ rằng cái giận đến từ ngoài con, 00:00:49.496 --> 00:00:52.436 và giờ con muốn nó lại thoát ra ngoài? 00:00:52.477 --> 00:00:55.777 Con có chắc rằng cái giận đến từ bên ngoài? 00:00:59.423 --> 00:01:01.403 Đó là một phản đề. 00:01:12.387 --> 00:01:16.387 Ở Làng Mai, chúng ta học 00:01:16.692 --> 00:01:21.112 cách làm thế nào để ứng xử với cái giận của chúng ta, 00:01:21.565 --> 00:01:25.565 làm thế nào để chăm sóc cái giận của ta. 00:01:33.820 --> 00:01:37.520 Giận thì không vui. 00:01:39.190 --> 00:01:41.750 Nó giống như bùn, 00:01:42.406 --> 00:01:46.406 nhưng không có bùn thì ta không trồng được hoa sen. 00:01:47.322 --> 00:01:51.322 Thế nên, bùn cũng có ích. 00:01:52.003 --> 00:01:55.753 Như thế, nỗi giận của con cũng có ích vậy. 00:01:56.903 --> 00:02:01.693 Có lẽ, con không nên bỏ cái giận ra ngoài. 00:02:03.331 --> 00:02:05.731 Con không nên ném cái giận đi. 00:02:06.231 --> 00:02:10.231 Nếu con biết cách tận dụng nỗi giận của con, 00:02:10.793 --> 00:02:14.143 con có thể vun trồng đoá sen bình yên, 00:02:14.863 --> 00:02:18.453 đoá sen của niềm vui và thứ tha. 00:02:20.099 --> 00:02:23.289 Đó là một chỉ giáo sâu xa ở Làng Mai. 00:02:23.915 --> 00:02:26.345 Chúng ta đang học hỏi điều đó. 00:02:29.038 --> 00:02:33.828 Cái giận không đến từ bên ngoài, 00:02:34.152 --> 00:02:35.762 mà từ bên trong con đó. 00:02:39.387 --> 00:02:48.924 Bởi chúng ta không hiểu, nên chúng ta không thể yêu. 00:02:53.033 --> 00:02:59.469 Nếu chúng ta nhìn cho sâu, nghe cho kỹ, 00:03:00.160 --> 00:03:02.007 chúng ta có khả năng hiểu thấu. 00:03:03.372 --> 00:03:06.195 Khi chúng ta hiểu, chúng ta có tình yêu. 00:03:07.174 --> 00:03:11.032 Khi tình yêu có mặt, cái giận sẽ tự chuyển hoá chính nó. 00:03:12.203 --> 00:03:16.559 Ta không phải nắm lấy cái giận, rồi ném nó đi. 00:03:18.722 --> 00:03:23.031 Thực ra, cái giận là thứ con có thể dùng, 00:03:24.410 --> 00:03:29.568 và nếu con nâng niu cái giận trong sự hiểu biết, 00:03:31.085 --> 00:03:32.533 trong niềm thương xót, 00:03:32.569 --> 00:03:37.052 cái giận trở thành tình yêu, 00:03:40.200 --> 00:03:42.007 thành niềm thương xót. 00:03:44.064 --> 00:03:46.175 Thầy cho con một ví dụ. 00:03:48.856 --> 00:03:53.589 Có một bạn sáng nay nói điều gì không tốt với con, 00:03:54.115 --> 00:03:57.612 làm điều không phải với con. 00:03:57.612 --> 00:03:59.070 Con thấy khó chịu. 00:03:59.070 --> 00:04:00.854 Cái giận trong con dâng lên. 00:04:03.369 --> 00:04:05.832 Thường nếu con chưa phải là một người thực tập miên mật, 00:04:05.869 --> 00:04:12.747 con sẽ muốn đánh trả người đó, 00:04:14.580 --> 00:04:16.110 trừng phạt cô bạn hoặc anh bạn đó. 00:04:16.476 --> 00:04:18.266 Đó là nỗi giận trong ta. 00:04:20.735 --> 00:04:22.716 Và cái giận đó là một thứ bùn. 00:04:23.683 --> 00:04:26.193 Nó có thể bắn tung khắp chốn. 00:04:26.543 --> 00:04:29.488 Nên ta cần nhận thức được, thứ bùn giận dữ đó, 00:04:29.650 --> 00:04:33.778 chúng ta phải kiểm soát được nó, 00:04:34.523 --> 00:04:40.931 và không để bùn bắn vào mình, và người khác. 00:04:46.549 --> 00:04:49.179 Thế thì, con có thể muốn thở vào, 00:04:50.465 --> 00:04:51.780 yên tĩnh và tỉnh thức, 00:04:51.887 --> 00:04:54.375 và con nhìn vào cậu bé hay cô bé đó. 00:04:59.376 --> 00:05:03.052 Con thấy điều gì ở người bạn con? 00:05:03.114 --> 00:05:05.686 Con thấy có bạo lực trong cậu bé, 00:05:06.315 --> 00:05:10.079 có nỗi giận, và nỗi đau khổ trong cậu ấy, hoặc cô ấy. 00:05:12.127 --> 00:05:14.472 Nếu cậu bé hay cô bé ấy hạnh phúc, 00:05:15.266 --> 00:05:20.786 họ sẽ chẳng nói điều khó nghe ấy, 00:05:20.856 --> 00:05:25.246 họ sẽ chẳng làm điều bạo lực ấy. 00:05:26.060 --> 00:05:29.628 Nhưng cậu ấy đã không có hạnh phúc, 00:05:30.761 --> 00:05:34.302 và vì thế cậu đau khổ. 00:05:35.393 --> 00:05:40.368 Và khi cậu đau khổ, cậu muốn thể hiện nỗi khổ ấy ra, 00:05:40.474 --> 00:05:42.141 bằng cách nói điều khó nghe, 00:05:42.261 --> 00:05:44.642 hay làm việc không tốt với con. 00:05:45.080 --> 00:05:47.862 Cậu nghĩ rằng nếu cậu làm thế, cậu sẽ bớt khổ. 00:05:48.072 --> 00:05:49.836 Nhưng làm thế không khôn ngoan lắm. 00:05:51.549 --> 00:05:53.234 Và khi con nhìn vào cậu, con thấy 00:05:53.274 --> 00:05:56.313 cậu bé kia, cậu ấy không hạnh phúc. 00:05:56.313 --> 00:05:57.819 Có sự tức giận và bạo lực nơi cậu. 00:05:57.819 --> 00:06:01.691 Cậu không biết làm sao để kiểm soát bạo lực, 00:06:02.481 --> 00:06:03.648 nỗi bất hạnh trong cậu. 00:06:04.029 --> 00:06:05.273 Bởi thế cậu khổ. 00:06:05.899 --> 00:06:08.691 Và khi cậu khổ như thế, tự nhiên cậu khiến 00:06:08.691 --> 00:06:11.233 mọi người quanh cậu khổ theo. 00:06:11.855 --> 00:06:14.716 Thế nên khi con nhìn thấy nỗi khổ trong cậu bé hay cô bé đó, 00:06:14.943 --> 00:06:19.354 và con hiểu cái giận của họ, 00:06:19.621 --> 00:06:22.171 con không còn giận họ nữa. 00:06:22.661 --> 00:06:25.638 Khổ thân người bạn nhỏ, 00:06:26.160 --> 00:06:27.293 họ đang đau khổ. 00:06:27.815 --> 00:06:33.617 Mình không muốn trừng phạt họ, làm họ khổ thêm. 00:06:34.973 --> 00:06:38.431 Mình muốn làm cho họ bớt khổ. 00:06:39.597 --> 00:06:41.528 Và con cười với cậu ấy, con nói, 00:06:41.545 --> 00:06:43.917 Bạn thân mến ơi, mình biết bạn khổ, 00:06:44.513 --> 00:06:48.019 mình không giận bạn, thậm chí khi bạn nói thế, 00:06:48.924 --> 00:06:51.189 hoặc làm một điều như thế với mình. 00:06:51.237 --> 00:06:56.674 Bởi bạn đã khổ nhiều rồi, mình không trách bạn, 00:06:56.700 --> 00:06:57.578 mình không giận bạn. 00:06:58.747 --> 00:07:02.142 Mình thở vào, thở ra, mình hiểu bạn, 00:07:02.424 --> 00:07:05.366 cho nên mình không giận bạn đâu. 00:07:06.209 --> 00:07:07.875 Mình không muốn bạn khổ. 00:07:08.218 --> 00:07:12.018 Nếu con là người thực tập tốt, cậu ấy sẽ kinh ngạc. 00:07:13.014 --> 00:07:16.768 Người khác sẽ phản ứng khác hẳn. 00:07:17.143 --> 00:07:22.063 Họ sẽ đánh cậu ấy, nói điều gì gay gắt với cậu, 00:07:22.083 --> 00:07:23.665 nhưng con không làm thế. 00:07:24.043 --> 00:07:27.153 Con phản ứng theo một cách rất khác, 00:07:27.902 --> 00:07:32.763 với sự dịu dàng, tình yêu, lòng tốt, và nụ cười. 00:07:35.903 --> 00:07:38.907 Cậu ấy kinh ngạc, và một ngày cậu sẽ hỏi con, 00:07:39.320 --> 00:07:40.569 sao bạn làm được như thế? 00:07:41.300 --> 00:07:44.585 Khi ai đó nói một điều xấu, 00:07:46.032 --> 00:07:49.477 và làm chuyện bạo lực như thế, 00:07:49.627 --> 00:07:53.171 bạn vẫn giữ sự tĩnh tại và bình yên. 00:07:55.242 --> 00:07:56.400 Bạn làm thế nào vậy? 00:07:56.966 --> 00:07:58.185 Thế rồi con bảo cho bạn ấy, 00:07:58.185 --> 00:08:01.752 rằng làm thế nào, rằng con đã đến Làng Mai, 00:08:02.481 --> 00:08:05.355 con đã học thở trong tỉnh thức, 00:08:05.838 --> 00:08:11.874 học nhận ra cái giận, nơi con và nơi người khác. 00:08:13.899 --> 00:08:20.520 Vậy đó, các con đến đây khi còn rất trẻ, 00:08:21.069 --> 00:08:22.794 và học những điều tuyệt vời này, 00:08:23.469 --> 00:08:26.953 và con có thể chia sẻ chúng với bạn bè con, 00:08:27.255 --> 00:08:28.867 khi con trở lại trường. 00:08:31.931 --> 00:08:34.064 Đây cũng là một câu hỏi hay. 00:08:42.463 --> 00:08:47.436 kết nối - nhận cảm hứng - được nuôi dưỡng