1 00:00:01,274 --> 00:00:06,690 Tương lai của việc học tập sẽ là gì? 2 00:00:06,690 --> 00:00:08,970 Tôi có một kế hoạch, 3 00:00:08,970 --> 00:00:12,050 nhưng để nói cho các bạn biết kế hoạch đó là gì, 4 00:00:12,050 --> 00:00:15,020 Tôi cần kể cho các bạn biết một mẩu chuyện nho nhỏ 5 00:00:15,020 --> 00:00:17,866 đã tạo nên nền tảng của kế hoạch này. 6 00:00:17,866 --> 00:00:19,653 Tôi đã cố gắng suy nghĩ 7 00:00:19,653 --> 00:00:23,060 phương pháp học trong trường mà chúng ta đang dùng, 8 00:00:23,060 --> 00:00:25,330 Nó xuất phát từ đâu mà có? 9 00:00:25,330 --> 00:00:27,762 Và các bạn có thể truy về hàng ngàn năm trước, 10 00:00:27,762 --> 00:00:31,575 nhưng nếu ta xem xét việc dạy học hiên tại, 11 00:00:31,575 --> 00:00:35,277 thì chúng ta khá dễ dàng biết được nó xuất phát từ đâu. 12 00:00:35,277 --> 00:00:39,225 Nó đến với chúng ta từ 300 năm trước, 13 00:00:39,225 --> 00:00:41,442 và nó đến từ Đế quốc cuối cùng 14 00:00:41,442 --> 00:00:44,410 và lớn mạnh nhất trên hành tinh này. ["Đế quốc Anh"] 15 00:00:44,410 --> 00:00:46,755 Hãy tưởng tượng việc cố gắng quản lý mọi việc, 16 00:00:46,755 --> 00:00:49,163 cố gắng vận hành toàn bộ hành tinh này, 17 00:00:49,163 --> 00:00:52,987 mà lại không có máy vi tính, chẵng có điện thoại, 18 00:00:52,987 --> 00:00:57,119 với thông tin được ghi chép trên hàng nghìn mẫu giấy, 19 00:00:57,119 --> 00:01:00,669 và được vận chuyển bằng tàu thuyền. 20 00:01:00,669 --> 00:01:02,823 Nhưng những con người thời Victoria lại thực sự thành công. 21 00:01:02,823 --> 00:01:05,991 Những gì họ làm được thật kỳ diệu. 22 00:01:05,991 --> 00:01:09,303 Họ đã thiết lập một hệ thống vi tính toàn cầu 23 00:01:09,303 --> 00:01:12,359 được tạo nên bởi con người. 24 00:01:12,359 --> 00:01:14,152 Hệ thống đó vẫn tồn tại với chúng ta cho đến hôm nay. 25 00:01:14,152 --> 00:01:20,131 Nó được gọi là Bộ máy Quản lý Quan liêu. 26 00:01:20,131 --> 00:01:23,458 Để bộ máy đó vận hành, 27 00:01:23,458 --> 00:01:26,659 các bạn sẽ cần rất rất nhiều người. 28 00:01:26,659 --> 00:01:31,018 Họ đã tạo ra một cổ máy để sản xuất ra những con người đó: 29 00:01:31,018 --> 00:01:33,914 trường học. 30 00:01:33,914 --> 00:01:36,691 Những trường học này sẽ sản xuất ra những con người 31 00:01:36,691 --> 00:01:40,540 sẽ trở thành những bộ phận của 32 00:01:40,540 --> 00:01:43,925 Bộ máy Quản lý Quan liêu này. 33 00:01:43,925 --> 00:01:48,315 Họ buộc phải giống nhau. 34 00:01:48,315 --> 00:01:50,472 Họ phải biết 3 thứ: 35 00:01:50,472 --> 00:01:53,512 Họ phải viết chữ đẹp, bởi vì thông tin được viết bằng tay; 36 00:01:53,512 --> 00:01:55,667 họ phải biết đọc; 37 00:01:55,667 --> 00:01:57,946 và họ phải biết làm phép nhân, 38 00:01:57,946 --> 00:02:01,609 chia, cộng và trừ trong đầu của mình. 39 00:02:01,609 --> 00:02:05,136 Họ phải giống nhau như thế để ta có thể chọn một người từ New Zealand 40 00:02:05,136 --> 00:02:07,471 và đưa anh ta đến Canada 41 00:02:07,471 --> 00:02:11,552 và anh ta luôn trong tư thế sẵn sàng làm việc. 42 00:02:11,552 --> 00:02:14,421 Những con người thời kỳ Victoria là những bậc kỹ sư tài tình. 43 00:02:14,421 --> 00:02:17,910 Họ đã thiết kế một hệ thống bền vững đến nỗi 44 00:02:17,910 --> 00:02:20,365 nó vẫn tồn tại với chúng ta cho đến hôm nay, 45 00:02:20,365 --> 00:02:24,341 tiếp tục tạo ra những con người tương tự nhau 46 00:02:24,341 --> 00:02:29,157 cho một bộ máy đã không còn tồn tại. 47 00:02:29,157 --> 00:02:32,085 Đế quốc đã tan biến, 48 00:02:32,085 --> 00:02:34,989 vậy thì chúng ta đang làm gì với chính thiết kế 49 00:02:34,989 --> 00:02:37,358 đang tạo ra những con người tương tự nhau này, 50 00:02:37,358 --> 00:02:40,261 và tiếp sau đó chúng ta sẽ phải làm gì 51 00:02:40,261 --> 00:02:44,181 Liệu chúng ta có làm gì với nó nữa hay không? 52 00:02:44,181 --> 00:02:45,871 ["Những trường học, như chúng ta biết, đã lỗi thời"] 53 00:02:45,871 --> 00:02:47,763 Câu nhận định đó khá mạnh mẽ. 54 00:02:47,763 --> 00:02:51,557 Tôi nói những trường học, như chúng ta biết, đã bị lỗi thời. 55 00:02:51,557 --> 00:02:53,291 Tôi không nói nó bị suy nhược. 56 00:02:53,291 --> 00:02:56,288 Cũng khá là thời thượng khi nói rằng Hệ thống Giáo Dục của chúng ta đang bị suy thoái. 57 00:02:56,288 --> 00:02:59,939 Nó không bị suy thoái. Nó được cấu thành một cách tuyệt vời. 58 00:02:59,939 --> 00:03:06,165 Chỉ là chúng ta không cần nó nữaI. Nó đã lỗi thời rồi. 59 00:03:06,165 --> 00:03:08,572 Hiện tại chúng ta có các loại công việc gì? 60 00:03:08,572 --> 00:03:10,706 Well, máy vi tính là thư ký. 61 00:03:10,706 --> 00:03:13,237 Có hàng ngàn máy vi tính trong mỗi văn phòng. 62 00:03:13,237 --> 00:03:16,442 Và ta có những người điều khiển những cái máy vi tính đó 63 00:03:16,442 --> 00:03:18,919 làm công việc thư ký. 64 00:03:18,919 --> 00:03:22,183 Những người đó không cần biết viết chữ đẹp. 65 00:03:22,183 --> 00:03:25,215 Họ không cần biết làm phép nhân trong đầu của họ 66 00:03:25,215 --> 00:03:27,487 Họ cần biết đọc. 67 00:03:27,487 --> 00:03:31,637 Thực tế, kỹ năng đọc của họ phải sâu sắc. 68 00:03:31,637 --> 00:03:34,744 Well, hiện tại là thế, nhưng chúng ta vẫn không biết 69 00:03:34,744 --> 00:03:37,303 những nghề nghiệp trong tương lai sẽ như thế nào. 70 00:03:37,303 --> 00:03:39,947 Chúng ta biết rằng con người sẽ làm việc ở bất cứ nơi nào mà họ muốn, 71 00:03:39,947 --> 00:03:43,145 bất cứ lúc nào mà họ muốn, bằng bất cứ cách nào mà họ muốn,. 72 00:03:43,145 --> 00:03:47,333 Vậy thì việc dạy học hiện tại sẽ giúp họ như thế nào trong việc chuẩn bị 73 00:03:47,333 --> 00:03:49,876 cho thế giới đó? 74 00:03:49,876 --> 00:03:54,924 Well, tình cờ mà tôi đã gặp phải vấn đề này. 75 00:03:54,924 --> 00:03:57,556 Tôi đã từng làm giáo viên dạy cách viết chương trình máy vi tính 76 00:03:57,556 --> 00:04:00,020 ở New Delhi, 14 năm trước. 77 00:04:00,020 --> 00:04:03,777 Và ngay bên cạnh nơi tôi làm việc, có một khu ổ chuột. 78 00:04:03,777 --> 00:04:06,364 Và tôi đã nghĩ, bằng cách nào mà tụi nhóc đó 79 00:04:06,364 --> 00:04:08,884 lại có thể học viết chương trình được? 80 00:04:08,884 --> 00:04:11,964 Hay chúng nó sẽ không học? 81 00:04:11,964 --> 00:04:14,581 Cùng lúc đó, chúng ta cũng có rất nhiều cha mẹ 82 00:04:14,581 --> 00:04:17,012 những người giàu có máy vi tính 83 00:04:17,012 --> 00:04:20,143 và thường nói với tôi, "Cậu biết đấy, con trai tôi ấy, 84 00:04:20,143 --> 00:04:22,332 Tôi nghi thằng bé có khiếu bẩm sinh, 85 00:04:22,332 --> 00:04:25,206 vì nó có thể làm nhiều thứ tuyệt vời với cái máy vi tính. 86 00:04:25,206 --> 00:04:29,182 và con gái tôi -- oh, chắc chắn con bé rất thông minh'" 87 00:04:29,182 --> 00:04:31,290 vân vâng và vân vân. Tôi chợt tự hỏi rằng, 88 00:04:31,290 --> 00:04:33,086 Sao những người giàu có này lại có 89 00:04:33,086 --> 00:04:35,227 những đứa trẻ xuất chúng như thế? 90 00:04:35,227 --> 00:04:37,142 (Khán giả cười) 91 00:04:37,142 --> 00:04:39,966 Người nghèo đã làm sai điều gì? 92 00:04:39,966 --> 00:04:42,969 Tôi đã đục một cái lỗ trên bức tường chắn giữa 93 00:04:42,969 --> 00:04:45,001 văn phòng và khu ổ chuột kế bên, 94 00:04:45,001 --> 00:04:47,745 và đặt vào cái lỗ một cái máy vi tính để xem chuyện gì sẽ xảy ra 95 00:04:47,745 --> 00:04:50,729 nếu tôi đưa một cái máy vi tính cho những đứa bé chưa một lần chạm vào nó, 96 00:04:50,729 --> 00:04:54,065 chẳng biết chút tiếng Anh nào, cũng chẵng biết Internet là gì. 97 00:04:54,065 --> 00:04:55,017 Mấy đứa nhóc chạy đến. 98 00:04:55,017 --> 00:04:57,187 Cái máy cách mặt đất khoảng 1 mét, rồi mấy em hỏi: "Cái gì vậy bác?" 99 00:04:57,187 --> 00:05:00,171 Và tôi trả lời: "Yeah, nó là..., bác không biết nữa." 100 00:05:00,171 --> 00:05:02,387 (Khán giả cười) 101 00:05:02,387 --> 00:05:04,943 Mấy em hỏi: "Sao bác lại để nó ở đây?" 102 00:05:04,943 --> 00:05:06,158 Tôi trả lời: "Chỉ để thế thôi." 103 00:05:06,158 --> 00:05:09,167 Và rồi mấy em nói: "Tụi con chạm vào nó được không bác?" Tôi trả lời: "Nếu con muốn." 104 00:05:09,167 --> 00:05:11,544 Và rồi tôi đi khỏi đó. 105 00:05:11,544 --> 00:05:13,288 Khoảng 8 tiếng sau, 106 00:05:13,288 --> 00:05:16,243 Tôi thấy chúng đang dùng máy và đang dạy nhau cách lên mạng. 107 00:05:16,243 --> 00:05:18,740 Tôi mới nói," Well điều này thật khó mà tin được, vì -- 108 00:05:18,740 --> 00:05:22,281 Sao lại có thể như thế được? Tụi nó có biết gì đâu?" 109 00:05:22,281 --> 00:05:25,145 Đồng nghiệp của tôi nói: "Không, cũng đơn giản thôi. 110 00:05:25,145 --> 00:05:27,968 Một sinh viên của anh chắc hẵn đã đi ngang qua đó, 111 00:05:27,968 --> 00:05:30,063 đã chỉ cho tụi nhóc cách sử dụng con chuột." 112 00:05:30,063 --> 00:05:31,586 Tôi trả lời: "Yeah, cũng có thể như thế thật." 113 00:05:31,586 --> 00:05:34,645 Vì thế tôi đã thử nghiệm thêm lần nữa. Tôi đi đến một vùng cách Delhi gần 500 Km 114 00:05:34,645 --> 00:05:36,636 vào một ngôi làng rất hẻo lánh 115 00:05:36,636 --> 00:05:40,428 Một nơi mà những kỹ sư phát triển phần mềm có rất ít cơ hội 116 00:05:40,428 --> 00:05:44,844 đi ngang qua. (Khán giả cười) 117 00:05:44,844 --> 00:05:47,507 Tôi đã thử nghiệm một lần nữa ở nơi này. 118 00:05:47,507 --> 00:05:49,794 Ở đó tôi chẳng có nơi nào để trú chân nên tôi đã đặt cái máy ở đó, 119 00:05:49,794 --> 00:05:51,994 rồi tôi bỏ đi, trở lại đó sau vài tháng, 120 00:05:51,994 --> 00:05:53,689 nhìn thấy tụi nhóc đang chơi game trên máy. 121 00:05:53,689 --> 00:05:54,640 Khi mấy em thấy tôi, mấy em nói: 122 00:05:54,640 --> 00:05:57,122 "Tụi con muốn một bộ xử lý nhanh hơn và một con chuột tốt hơn." 123 00:05:57,122 --> 00:06:01,416 (Khán đài cười) 124 00:06:01,416 --> 00:06:04,825 Nên tôi đã hỏi: "Sao tụi con lại biết được mấy thứ này?" 125 00:06:04,825 --> 00:06:07,280 Và mấy em đã đáp với câu trả lời rất thú vị. 126 00:06:07,280 --> 00:06:08,945 Với một chút bực bội trong giọng nói, mấy em trả lời: 127 00:06:08,945 --> 00:06:11,498 "Thầy đưa cho tụi em một cái máy chỉ toàn tiếng Anh, 128 00:06:11,498 --> 00:06:17,583 nên tụi em phải dạy nhau tiếng Anh để dùng được nó." (Khán đài cười) 129 00:06:17,583 --> 00:06:19,560 Đó là lần đầu tiên, với tư cách của một giáo viên, 130 00:06:19,560 --> 00:06:24,651 tôi đã nghe được từ "dạy lẫn nhau" được nói ra một cách rất bình thường. 131 00:06:24,651 --> 00:06:28,253 Đây là sơ lược những gì đã xảy ra từ những năm qua. 132 00:06:28,253 --> 00:06:30,900 Đó là cái máy vi tính được đặt trên tường vào ngày đầu tiên. 133 00:06:30,900 --> 00:06:33,138 Bên phải ta là một đứa bé 8 tuổi. 134 00:06:33,138 --> 00:06:38,858 Bên trái là học trò của em ấy, Cô bé 6 tuổi. 135 00:06:38,858 --> 00:06:42,455 Và cậu bé đang dạy cho cô bé cách dùng máy. 136 00:06:42,455 --> 00:06:45,741 Và rồi trên những vùng miền khác nhau của đất nước, 137 00:06:45,741 --> 00:06:48,024 Tôi đã thử nghiệm việc này lần này đến lần khác 138 00:06:48,024 --> 00:06:51,469 và nhận được chính những kết quả tương tự nhau. 139 00:06:51,469 --> 00:06:55,396 [Phim "Cái lỗ trên bức tường (Hole in the wall film) - sản xuất năm '1999"] 140 00:06:55,396 --> 00:06:59,661 Một bé 8 tuổi đang hướng dẫn chị của mình phải làm gì. 141 00:07:04,460 --> 00:07:10,017 Và sau cùng cô bé giải thích bằng tiếng Marathi nó là gì, 142 00:07:10,017 --> 00:07:14,266 và cô bé nói: "Ở trong đó có một bộ vi xử lý." 143 00:07:14,266 --> 00:07:16,759 Rồi tôi bắt đầu công bố. 144 00:07:16,759 --> 00:07:19,314 Tôi công bố ở tất cả mọi nơi. Tôi đã ghi chép và đo lường mọi thứ. 145 00:07:19,314 --> 00:07:21,516 Và tôi đã tuyên bố trong 9 tháng, với một nhóm trẻ em 146 00:07:21,516 --> 00:07:24,214 được tự mình tiếp xúc với một máy vi tính với bất cứ ngôn ngữ nào 147 00:07:24,214 --> 00:07:28,729 sẽ đạt được trình độ tương đương với một nhân viên thư ký văn phòng ở phương Tây. 148 00:07:28,729 --> 00:07:33,489 Tôi đã thấy nó lặp đi lặp lại rất nhiều lần. 149 00:07:33,489 --> 00:07:36,221 Nhưng tôi cũng tò mò muốn biết, mấy em sẽ làm được những gì 150 00:07:36,221 --> 00:07:38,461 nếu đã đạt được thành công như thế? 151 00:07:38,461 --> 00:07:40,989 Tôi đã bắt đầu thừ nghiệm với những môn khác, 152 00:07:40,989 --> 00:07:43,957 Một ví dụ trong số đó là cách phát âm (Âm vị học). 153 00:07:43,957 --> 00:07:46,405 Chúng tôi có một cộng đồng trẻ em ở miền Nam Ấn Độ 154 00:07:46,405 --> 00:07:49,173 có âm tiếng Anh rất tệ, 155 00:07:49,173 --> 00:07:52,693 và mấy em cần phải phát âm tiếng Anh tốt hơn vì nó sẽ giúp các em cải thiện công việc của mình. 156 00:07:52,693 --> 00:07:56,771 Tôi đã đưa cho mấy em một chiếc máy vi tính kèm theo một chương trình ghi từ theo giọng nói, 157 00:07:56,771 --> 00:08:00,045 và tôi bảo: "Cố gắng nói với cái máy cho đến khi nào nó ghi ra được những gì con nói." 158 00:08:00,045 --> 00:08:04,677 (Khán đài cười) 159 00:08:04,677 --> 00:08:09,861 Tụi nhóc đã làm thế, và mời các bạn xem qua cái này. 160 00:08:09,861 --> 00:08:15,373 Máy vi tính: "Nice to meet you". Sinh viên: Nice to meet you. 161 00:08:15,373 --> 00:08:17,644 Sugata Mitra: Tôi đoán mọi người biết lý do tôi kết thúc với gương mặt 162 00:08:17,644 --> 00:08:21,461 của người phụ nữ trẻ này, tôi nghĩ nhiều người ở đây biết cô ấy. 163 00:08:21,461 --> 00:08:24,957 Cô ấy giờ đã gia nhập một trung tâm trả lời qua điện thoại ở Hyderabad 164 00:08:24,957 --> 00:08:29,679 và có lẽ đã tra tấn vài người ở đây về hóa đơn tín dụng của bạn 165 00:08:29,679 --> 00:08:34,452 với một giọng Anh rất rõ ràng. 166 00:08:34,452 --> 00:08:38,829 Thế rồi nhiều người hỏi: "Chuyện sẽ tiếp tục đến bao giờ? 167 00:08:38,829 --> 00:08:40,399 Nó sẽ chấm dứt ở đâu?" 168 00:08:40,399 --> 00:08:43,762 Tôi quyết định chính tôi sẽ kết thúc đề tài tranh cãi của mình 169 00:08:43,762 --> 00:08:46,266 bằng cách tạo ra một lời tuyên bố vô lý. 170 00:08:46,266 --> 00:08:50,154 Tôi đã tạo nên một giả thuyết, một giả thuyết lố bịch. 171 00:08:50,154 --> 00:08:51,958 Tamil là một ngôn ngữ ở miền Nam Ấn Độ, và tôi đã nói rằng, 172 00:08:51,958 --> 00:08:54,603 Liệu những trẻ em nói tiếng Tamil ở một ngôi làng miền Nam Ấn Độ 173 00:08:54,603 --> 00:08:58,108 có thể học về công nghệ sinh học của quá trình sao chép DNA bằng tiếng Anh 174 00:08:58,108 --> 00:09:00,355 từ một cái máy vi tính được đặt trên tường hay không 175 00:09:00,355 --> 00:09:02,540 Và tôi bảo rằng: "Tôi sẽ kiểm tra mấy nhóc. Mấy nhóc đạt 0/100. 176 00:09:02,540 --> 00:09:05,594 Tôi sẽ ở lại đó vài tháng, rồi rời khỏi đó vài tháng, 177 00:09:05,594 --> 00:09:07,898 tôi sẽ trở lại đó, mấy nhóc sẽ đạt một con 0 nữa. 178 00:09:07,898 --> 00:09:12,254 Tôi sẽ quay về phòng nghiên cứu và nói: chúng ta cần giáo viên." 179 00:09:12,254 --> 00:09:16,317 Tôi đã tìm được một ngôi làng. Nó được gọi là Kallikuppam ở miền Nam Ấn Độ. 180 00:09:16,317 --> 00:09:18,994 Tôi đã đặt cái ""Máy Vi Tính Ở Lổ Trên Tường"" ở đó, 181 00:09:18,994 --> 00:09:22,681 tải xuống đủ loại dữ liệu về quá trình sao mã DNA từ Internet, 182 00:09:22,681 --> 00:09:25,986 đa số dữ liệu tôi chả hiểu gì. 183 00:09:25,986 --> 00:09:28,963 Đám trẻ tụ tập đến và hỏi: "Đây là gì vậy?" 184 00:09:28,963 --> 00:09:33,971 Tôi trả lời: "Cái này rất thời sự, rất quan trọng, Nhưng nó lại chỉ có bản tiếng Anh thôi." 185 00:09:33,971 --> 00:09:37,325 Mấy em mới hỏi: "Làm sao tụi con có thể hiểu tiếng Anh cao cấp vậy được? 186 00:09:37,325 --> 00:09:39,403 còn cả biểu đồ và hóa học nữa?" 187 00:09:39,403 --> 00:09:42,227 Cho đến lúc đó, tôi đã phát triển được một phương pháp sư phạm mới, 188 00:09:42,227 --> 00:09:45,111 nên tôi đã trả lời rằng: "Thầy cũng không biết phải làm sao nữa." 189 00:09:45,111 --> 00:09:48,306 (Khán đài cười) 190 00:09:48,306 --> 00:09:51,256 "Mà thôi, thầy đi đây." 191 00:09:51,256 --> 00:09:55,624 (Khán đài cười) 192 00:09:55,624 --> 00:09:59,213 Rồi tôi đã vắng mặt khoảng vài tháng. 193 00:09:59,213 --> 00:10:01,848 Mấy nhóc đạt 0/100. Tôi đã cho mấy em làm bài kiểm tra. 194 00:10:01,848 --> 00:10:02,772 Tôi trở lại lần nữa sau vài tháng 195 00:10:02,772 --> 00:10:06,432 và mấy em tụ đến bên tôi và nói: "Tụi con chả hiểu gì cả." 196 00:10:06,432 --> 00:10:08,507 Tôi nói: "Well, tôi kỳ vọng gì đây?" 197 00:10:08,507 --> 00:10:12,592 Nên tôi hỏi: "Được rồi, nhưng phải bao lâu 198 00:10:12,592 --> 00:10:15,353 nữa con mới chấp nhận rằng con không hiểu cái đó?" 199 00:10:15,353 --> 00:10:17,301 Mấy nhóc trả lời: "Tụi con chưa bỏ cuộc đâu. 200 00:10:17,301 --> 00:10:19,277 Ngày nào tụi con cũng quan sát nó." 201 00:10:19,277 --> 00:10:21,742 Tôi hỏi: "Gì cơ? Tụi con không hiểu cái thứ trên màn hình kia 202 00:10:21,742 --> 00:10:24,446 thế mà vẫn cứ tiếp tục quan sát nó trong 2 tháng liên tục? Để làm gì vậy con?" 203 00:10:24,446 --> 00:10:26,959 Có một cô bé tôi vừa thấy lần đầu tiên, 204 00:10:26,959 --> 00:10:29,691 cô bé đưa tay lên và trả lời tôi với giọng nữa tiếng Anh nữa tiếng Tamil, 205 00:10:29,691 --> 00:10:31,888 cô bé nói: "Well, ngoại trừ việc 206 00:10:31,888 --> 00:10:35,039 sự sai lệch trong sao chép phân tử DNA tạo nên bệnh tật ra, 207 00:10:35,039 --> 00:10:37,560 tụi con chẳng hiểu gì hết trơn." 208 00:10:37,560 --> 00:10:43,272 (Khán đài cười) (Khán đài vỗ tay) 209 00:10:43,272 --> 00:10:47,392 Thế nên tôi đã kiểm tra mấy em. 210 00:10:47,392 --> 00:10:50,664 Tôi nhận được một kết quả giáo dục không tưởng: từ 0 lên đến 30/100 211 00:10:50,664 --> 00:10:52,968 với 2 tháng trong cái nóng nhiệt đới 212 00:10:52,968 --> 00:10:56,408 với một cái máy tính được đặt dưới cây và được cài một ngôn ngữ mà mấy nhóc chẳng hiểu gì 213 00:10:56,408 --> 00:10:59,480 đã đạt được thành công vượt xa cả một thập kỷ. 214 00:10:59,480 --> 00:11:04,857 Ngu xuẩn thật. Nhưng tôi phải làm theo tiêu chuẩn của người Victoria. 215 00:11:04,857 --> 00:11:08,257 30/100 nghĩa là rớt. 216 00:11:08,257 --> 00:11:11,193 Vậy làm sao để mấy em qua được bài kiểm tra? Tôi phải cho các em thêm 20 điểm. 217 00:11:11,193 --> 00:11:16,030 Tôi chẳng tìm được giáo viên nào. Tôi chỉ tìm thấy được một người bạn của họ: 218 00:11:16,030 --> 00:11:18,416 một cô nhân vên kế toán 22 tuổi. 219 00:11:18,416 --> 00:11:20,864 cô ta luôn chơi với mấy em. 220 00:11:20,864 --> 00:11:22,985 Tôi đã hỏi cô gái: "Cô giúp được mấy nhóc không?" 221 00:11:22,985 --> 00:11:25,256 Cô bé nói: "Bó tay thôi. 222 00:11:25,256 --> 00:11:28,333 Tôi đâu có môn khoa học ở trường đâu. Tôi chẳng cả ngày biết mấy nhóc 223 00:11:28,333 --> 00:11:32,862 làm gì với cái máy vi tính dưới cái cây ấy đâu. Tôi giúp không nỗi đâu." 224 00:11:32,862 --> 00:11:37,393 Tôi nói: "Thế này nhé, Cô dùng phương pháp của các bà cụ ấy." 225 00:11:37,393 --> 00:11:38,723 Cô ấy mới hỏi: "Cái gì?" 226 00:11:38,723 --> 00:11:40,110 Tôi trả lời: "Đứng sau lưng mấy nhóc ấy, 227 00:11:40,110 --> 00:11:41,716 cứ khi nào mấy nhóc làm gì đó, cô chỉ cần nói: 228 00:11:41,732 --> 00:11:44,513 'Well, wow, ý chị là: sao mấy em làm thế được? 229 00:11:44,529 --> 00:11:47,625 Thế trang tiếp theo là gì? Trời, lúc chị bằng tuổi mấy em, chị đâu làm được thế đâu!" 230 00:11:47,625 --> 00:11:50,547 Mấy câu mà các bà cụ hay nói đó." 231 00:11:50,547 --> 00:11:52,721 Thế rồi cô gái đã làm như thế trong hai tháng. 232 00:11:52,721 --> 00:11:55,635 Điểm số nhảy lên đến 50/100. 233 00:11:55,635 --> 00:11:57,289 Kallikuppam đã bắt kịp được 234 00:11:57,289 --> 00:11:59,167 với ngôi trường được tôi điều hành ở New Delhi, 235 00:11:59,167 --> 00:12:03,303 một ngôi trường tư giàu có với những giáo viên kỹ thuật sinh học được đào tạo bài bản. 236 00:12:03,303 --> 00:12:08,140 Khi tôi thấy được sự việc, tôi đã biết có một cách có thể cân bằng sân chơi cho cả 2 bên. 237 00:12:08,140 --> 00:12:10,236 Đây Kallikuppam. 238 00:12:10,236 --> 00:12:18,431 (Tiếng của trẻ em) Neurons ... liên lạc. 239 00:12:18,431 --> 00:12:22,122 Tôi đã bỏ sai góc quay. Do kỹ thuật nghiệp dư thôi, 240 00:12:22,122 --> 00:12:24,618 nhưng các bạn cũng dễ nhận ra điều cô bé nói 241 00:12:24,618 --> 00:12:27,025 là về neuron, với hai tay để như thế này, 242 00:12:27,025 --> 00:12:30,581 và cô bé đã nói về sự liên lạc của các neuron. 243 00:12:30,581 --> 00:12:33,925 Ở tuổi 12. 244 00:12:33,925 --> 00:12:37,135 Vậy việc làm trong tương lai sẽ như thế nào đây? 245 00:12:37,135 --> 00:12:39,426 Well, chúng ta biết hiện tại nó như thế nào. 246 00:12:39,426 --> 00:12:41,764 Việc học tập trong tương lai sẽ như thế nào? Chúng ta biết tình hình hiện tại của việc học tập 247 00:12:41,764 --> 00:12:44,817 trẻ em tràn ra với những chiếc điện thoại di động trên tay này 248 00:12:44,817 --> 00:12:48,590 và chần chừ đi đến trường dùng tay kia để lấy sách học. 249 00:12:48,590 --> 00:12:52,549 Tương lai sẽ như thế nào? 250 00:12:52,549 --> 00:12:57,449 Thật sự chúng ta không cần đi đến trường nữa ư? 251 00:12:57,449 --> 00:13:00,989 Thật sự đến một lúc nào đó, khi ta cần biết thông tin, 252 00:13:00,989 --> 00:13:04,309 ta chỉ cần 2 phút để tìm kiếm thôi ư? 253 00:13:04,309 --> 00:13:08,414 Chẳng lẽ nào -- với một câu hỏi hóc búa 254 00:13:08,414 --> 00:13:11,206 một câu hỏi đã gắn vào tâm trí tôi của Nicholas Negropontea -- 255 00:13:11,206 --> 00:13:14,245 chẳng lẽ nào chúng ta đang đi đến hay thậm chí trên con đường 256 00:13:14,245 --> 00:13:17,605 dẫn đến một tương lai khi việc hiểu biết đã lỗi thời? 257 00:13:17,605 --> 00:13:20,138 Nhưng điều đó thật tệ hại, chúng ta là loài Homo sapien. 258 00:13:20,138 --> 00:13:24,055 Sự hiểu biết chính là điểm khác biệt giữa chúng ta với loài tinh tinh. 259 00:13:24,055 --> 00:13:25,832 Nhưng hãy nhìn nhận nó từ góc độ này. 260 00:13:25,832 --> 00:13:28,378 Mất đến 100 triệu năm 261 00:13:28,378 --> 00:13:30,514 để loài tinh tinh có thể đứng bằng 2 chân 262 00:13:30,514 --> 00:13:32,698 và trở thành Homo sapien. 263 00:13:32,698 --> 00:13:36,394 Chỉ mất 10 000 năm để biến sự hiểu biết trở nên lỗi thời. 264 00:13:36,394 --> 00:13:38,576 Thật là một thành tích lớn lao. 265 00:13:38,576 --> 00:13:42,603 Nhưng chúng ta phải biết kết hợp nó vào tương lai của chính chúng ta. 266 00:13:42,603 --> 00:13:45,562 Dường như chìa khóa chính là sự động viên, khích lệ. 267 00:13:45,562 --> 00:13:46,772 Nếu các bạn nhìn vào Kuppam, 268 00:13:46,772 --> 00:13:49,586 nếu các bạn xem lại những thử nghiệm mà tôi đã làm, 269 00:13:49,586 --> 00:13:56,721 nó chỉ đơn giản nói rằng: "Wow, xin cúi chào học tập." 270 00:13:56,721 --> 00:13:59,115 Theo dữ liệu từ Thần Kinh học. 271 00:13:59,115 --> 00:14:02,317 Phần bò sát nằm ngay giữa bộ não con người, 272 00:14:02,317 --> 00:14:06,053 khi nó bị đe dọa, nó sẽ ngưng tất cả mọi tín hiệu, 273 00:14:06,053 --> 00:14:09,731 nó chặn đứng hoạt động của phần vỏ não trước trán, phần đóng vai trò học tập của con người, 274 00:14:09,731 --> 00:14:12,475 nó chặn đứng tất cả mọi hoạt động. 275 00:14:12,475 --> 00:14:16,623 Sự trừng phạt cũng như thi cử đều được xem là mối đe dọa. 276 00:14:16,623 --> 00:14:20,248 Như vậy chúng ta lấy con của mình ra, chặn đứng não của mấy em, 277 00:14:20,248 --> 00:14:22,944 rồi bảo chúng: "thể hiện đi" 278 00:14:22,944 --> 00:14:26,425 Sao người ta lại tạo ra một hệ thống như thế? 279 00:14:26,425 --> 00:14:28,071 Bởi vì nó cần thiết. 280 00:14:28,071 --> 00:14:30,656 Có một giai đoạn trong Kỷ nguyên Đế Chế 281 00:14:30,656 --> 00:14:34,926 người ta cần những con người có thể vượt qua mọi đe dọa. 282 00:14:34,926 --> 00:14:37,193 Khi đứng một mình trên đường hào 283 00:14:37,193 --> 00:14:41,224 Nếu bạn vẫn sống sót, bạn vẫn ổn, bạn đã vượt qua được bài kiểm tra. 284 00:14:41,224 --> 00:14:44,197 Nếu không, bạn bị đánh rớt. 285 00:14:44,197 --> 00:14:46,853 Nhưng Kỷ nguyên Đế chế đó đã không còn. 286 00:14:46,853 --> 00:14:50,491 Vậy chuyện gì sẽ xảy ra đối với sự sáng tạo trong Kỷ nguyên của chúng ta? 287 00:14:50,491 --> 00:14:53,506 Chúng ta cần đưa sự cân bằng đó trở lại 288 00:14:53,506 --> 00:14:56,915 từ điều thích thú chứ không phải mối đe dọa. 289 00:14:56,915 --> 00:15:00,867 Tôi đã trở lại nước Anh để tìm kiếm những người bà Anh quốc. 290 00:15:00,867 --> 00:15:03,884 Tôi đã đăng quảng cáo trên báo rằng 291 00:15:03,884 --> 00:15:07,304 Nếu bà là bà nội hay bà ngoại gốc Anh, nếu bà có đường truyền Internet và một cái web camera, 292 00:15:07,304 --> 00:15:10,531 bà có thể cho tôi miễn phí một giờ một tuần được không? 293 00:15:10,531 --> 00:15:12,643 Tuần đầu tiên tôi nhận được 200 lời đồng ý. 294 00:15:12,643 --> 00:15:17,551 Tôi biết nhiều người bà gốc Anh hơn bất cứ người nào đang ngồi ở đây. (Khán đài cười) 295 00:15:17,551 --> 00:15:21,366 Họ được gọi là Granny Cloud (Người Bà trên mây). 296 00:15:21,366 --> 00:15:23,096 Granny Cloud được đặt trên Internet. 297 00:15:23,096 --> 00:15:27,470 Nếu có một đứa trẻ mắc phải vấn đề gì, chúng tôi sẽ tìm một Bà, 298 00:15:27,470 --> 00:15:31,039 Bà sẽ bật Skype và xử lý mọi việc. 299 00:15:31,039 --> 00:15:34,658 Tôi đã thấy họ làm việc đó xảy ra ở một ngôi làng tên là Diggles 300 00:15:34,658 --> 00:15:36,703 ở Bắc nước Anh, 301 00:15:36,703 --> 00:15:40,007 sâu trong một ngôi làng ở Tamil Nadu, Ấn Độ, 302 00:15:40,007 --> 00:15:42,247 cách đây khoảng 10 000 km. 303 00:15:42,247 --> 00:15:45,823 Bà ấy xử lý mọi việc chỉ với một cử chỉ rất lâu đời. 304 00:15:45,823 --> 00:15:47,538 "Shhh." 305 00:15:47,538 --> 00:15:50,263 Được chứ ạ? 306 00:15:50,263 --> 00:15:51,799 Hãy xem cái này. 307 00:15:51,799 --> 00:15:56,055 Bà: "You can't catch me". Các con nói đi. 308 00:15:56,055 --> 00:15:59,823 "You can't catch me." 309 00:15:59,823 --> 00:16:02,791 Trẻ em: You can't catch me. 310 00:16:02,791 --> 00:16:08,373 Bà: I'm the Gingerbread Man. Trẻ em: I'm the Gingerbread Man. 311 00:16:08,373 --> 00:16:12,963 Bà: Nói tốt lắm! Rất tốt. 312 00:16:12,963 --> 00:16:15,421 Sugata Mitra: Vậy thì chuyện gì đang xảy ra ở đây? 313 00:16:15,421 --> 00:16:17,265 Tôi nghĩ thứ mà chúng ta cần quan sát 314 00:16:17,265 --> 00:16:19,646 chúng ta cần quan sát đến việc học tập 315 00:16:19,646 --> 00:16:24,234 là sản phẩm của việc tự tổ chức giáo dục. 316 00:16:24,234 --> 00:16:27,079 Nếu ta để quá trình giáo dục tự nó tiến hành, 317 00:16:27,079 --> 00:16:29,570 thì việc học tập sẽ trổi dậy. 318 00:16:29,570 --> 00:16:31,963 Không phải chúng ta LÀM cho nó xảy ra. 319 00:16:31,963 --> 00:16:34,179 Chúng ta hãy ĐỂ cho nó xảy ra. 320 00:16:34,179 --> 00:16:37,452 Giáo viên tiến hành khởi động quá trình 321 00:16:37,452 --> 00:16:40,171 và rồi cô ấy đứng nhìn trong sự kinh ngạc 322 00:16:40,171 --> 00:16:42,539 và quan sát quá trình học tập diễn ra. 323 00:16:42,539 --> 00:16:45,492 Tôi nghĩ đó chính là mục đích của tất cả lý luận trên. 324 00:16:45,492 --> 00:16:48,244 Nhưng sao ta biết được? Sao ta sẽ biết được? 325 00:16:48,244 --> 00:16:49,919 Well, Tôi dự định xây dựng 326 00:16:49,919 --> 00:16:53,220 Những Môi Trường Tự Tổ Chức Học Tập tập - SOLO 327 00:16:53,220 --> 00:16:56,905 Những môi trường này cơ bản là đường truyền Internet, sự cộng tác 328 00:16:56,905 --> 00:16:59,298 và khích lệ được kết hợp lại với nhau. 329 00:16:59,298 --> 00:17:01,004 Tôi đã thử nghiệm nó ở rất, rất nhiều trường học. 330 00:17:01,004 --> 00:17:03,539 Nó đã được thử nghiệm trên toàn Thế giới, và các giáo viên 331 00:17:03,539 --> 00:17:07,165 đại loại chỉ đứng và nói: "Nó tự động xảy ra á?" 332 00:17:07,165 --> 00:17:10,282 Tôi trả lời: "Yeah, Nó tự động xảy ra." - "Sao thầy biết được?" 333 00:17:10,282 --> 00:17:13,775 Tôi trả lời: "Thầy cô sẽ không tin được mấy đứa trẻ nói với tôi như thế là ai 334 00:17:13,775 --> 00:17:16,703 và đến từ đâu đâu." 335 00:17:16,703 --> 00:17:19,447 Đây là một dự án SOLE đang trong quá trình hoạt động. 336 00:17:19,447 --> 00:17:25,556 (Học sinh bàn tán) 337 00:17:25,556 --> 00:17:31,845 Dự án này ở Anh. 338 00:17:31,845 --> 00:17:35,611 Cậu bé đang duy trì "luật lệ và trật tự", 339 00:17:35,611 --> 00:17:44,126 chúng ta phải nhớ rằng ở đó chẳng có giáo viên nào. 340 00:17:46,096 --> 00:17:49,999 Cố bé: Tổng số electron không bằng tổng số proton -- Australia 341 00:17:49,999 --> 00:17:56,734 Cô bé: -- cho nó một điện tích dương hoặc âm. 342 00:17:56,734 --> 00:18:00,318 Điện tích trong một ion tương đương với số proton 343 00:18:00,318 --> 00:18:03,611 trong ion trừ cho số electron. 344 00:18:03,611 --> 00:18:06,660 Một thập kỷ trước cả tương lai thưa quý vị. 345 00:18:06,660 --> 00:18:10,263 Với SOLE, Tôi nghĩ chúng ta cần một chương trình giáo dục với những câu hỏi LỚN. 346 00:18:10,263 --> 00:18:12,469 Các bạn đã nghe về nó. Các bạn biết nó là gì. 347 00:18:12,469 --> 00:18:15,870 Đã có lúc những con người thời Đồ đá 348 00:18:15,870 --> 00:18:17,974 đã ngồi và nhìn lên bầu trời và nói: 349 00:18:17,974 --> 00:18:20,453 "Những anh sáng lấp lánh đó là gì nhỉ?" 350 00:18:20,453 --> 00:18:25,247 Họ đã xây dựng lên chương trình giáo dục đầu tiên, nhưng chúng ta đã lạc mất những câu hỏi phi thường đó. 351 00:18:25,247 --> 00:18:29,377 Chúng ta đã mang nó xuống góc nhìn "tang của một góc". 352 00:18:29,377 --> 00:18:33,085 Nhưng nó vẫn chưa đủ hấp dẫn. 353 00:18:33,085 --> 00:18:36,046 Ta phải nói với một đứa bé 9 tuối bằng cách: 354 00:18:36,046 --> 00:18:39,199 "Nếu một khối thiên thạch đang tiến gần vào Trái đất, 355 00:18:39,199 --> 00:18:42,597 làm sao con biết được nó sẽ đâm vào Trái đất hay không?" 356 00:18:42,597 --> 00:18:45,157 Và nếu cậu bé nói: "Well, Cái gì? Bằng cách nào?" 357 00:18:45,157 --> 00:18:48,142 Ta sẽ nói: "Có một cụm từ rất kỳ diệu. Nó được gọi là "Tang của một góc," 358 00:18:48,142 --> 00:18:51,013 và để cậu ta một mình ở đó. Cậu bé sẽ tự tìm câu trả lời. 359 00:18:51,013 --> 00:18:55,471 Đây là vài hình ảnh của SOLE. 360 00:18:55,471 --> 00:19:01,060 Tôi đã thử với những câu hỏi hết sức, hết sức lạ thường -- 361 00:19:01,060 --> 00:19:05,348 "Thế giới bắt đầu từ đâu? Nó sẽ kết thúc như thế nào?" — 362 00:19:05,348 --> 00:19:07,293 câu hỏi cho đứa bé 9 tuổi. 363 00:19:07,293 --> 00:19:10,269 Đây là sơ đồ về "Chuyện gì sẽ xảy ra cho bầu không khí ta đang thở." 364 00:19:10,269 --> 00:19:15,227 Được tự làm bởi trẻ em, không có sự giúp đỡ nào từ giáo viên. 365 00:19:15,227 --> 00:19:17,611 Giáo viên chỉ đưa ra câu hỏi, 366 00:19:17,611 --> 00:19:21,275 và đứng đó, khen ngợi câu trả lời. 367 00:19:21,275 --> 00:19:25,011 Vậy ước mơ của tôi là gì? 368 00:19:25,011 --> 00:19:27,227 Ước mơ ấy là 369 00:19:27,227 --> 00:19:31,541 chúng ta cùng thiết kế tương lai của việc học tập 370 00:19:31,541 --> 00:19:33,507 Chúng ta chẳng hể muốn trở thành phụ tùng thay thế 371 00:19:33,507 --> 00:19:35,899 cho một cổ máy vi tính con người, phải không? 372 00:19:35,899 --> 00:19:39,555 Thế nên chúng ta cần thiết kế cho tương lai của việc học tập. 373 00:19:39,555 --> 00:19:41,191 Và tôi phải -- xin chờ giây lát, 374 00:19:41,191 --> 00:19:43,891 Tôi phải đọc chính xác từng từ một, 375 00:19:43,891 --> 00:19:46,535 bời vì bạn biết đấy, nó rất quan trọng mà. 376 00:19:46,535 --> 00:19:48,851 Ước muốn của tôi là góp phần thiết kế tương lai của việc học tập 377 00:19:48,851 --> 00:19:51,085 bằng cách hỗ trợ tất cả trẻ em trên toàn thế giới 378 00:19:51,085 --> 00:19:54,131 khai thách được tài năng và khả năng cộng tác của các em, 379 00:19:54,131 --> 00:19:56,363 Hãy giúp tôi xây dựng ngôi trường này. 380 00:19:56,363 --> 00:19:59,699 Nó sẽ được gọi là "Ngôi trường trên Mây" 381 00:19:59,699 --> 00:20:04,772 Nó sẽ là một ngôi trường nơi trẻ em sẽ có những cuộc phiêu lưu trí tuệ 382 00:20:04,772 --> 00:20:08,629 được thúc đẩy bằng những câu hỏi vĩ mô đưa ra bởi những người truyền đạt 383 00:20:08,629 --> 00:20:10,900 Tôi muốn làm điều này bằng cách 384 00:20:10,900 --> 00:20:15,260 xây dựng một cơ sở nơi tôi có thể nghiên cứu mọi thứ. 385 00:20:15,260 --> 00:20:18,060 Nó là một cơ sở trên thực tế không người điều hành. 386 00:20:18,060 --> 00:20:19,827 Ở đó chỉ có một người Bà 387 00:20:19,827 --> 00:20:22,268 vận hành một cách khỏe mạnh và an toàn. 388 00:20:22,268 --> 00:20:23,701 Các phần còn lại của nó đều từ đám mây. 389 00:20:23,701 --> 00:20:25,616 Ánh sáng được bật và tắt bởi đám mây, 390 00:20:25,616 --> 00:20:27,644 vân vân và vân vân, mọi thứ được thao tác từ đám mây. 391 00:20:27,644 --> 00:20:30,869 Nhưng tôi muốn các bạn vì lí do khác. 392 00:20:30,869 --> 00:20:33,628 Các bạn có thể tiến hành dự án "Những Môi Trường Tự Tổ Chức Học Tập" 393 00:20:33,628 --> 00:20:38,644 tại nhà, trường học, ngoài trường học, trong các câu lạc bộ. 394 00:20:38,644 --> 00:20:40,772 Nó rất dễ tiến hành. Có một tài liệu rất tuyệt vời 395 00:20:40,772 --> 00:20:42,660 phát hành bởi TED hướng dẫn bạn cách thực hiện dự án. 396 00:20:42,660 --> 00:20:46,036 Nếu có thể, làm ơn, làm ơn hãy tiến hành 397 00:20:46,036 --> 00:20:48,401 dọc cả năm châu bốn bể 398 00:20:48,401 --> 00:20:50,612 và gởi đến tôi dữ liệu của dự án, 399 00:20:50,612 --> 00:20:54,116 Rồi tôi sẽ tập hợp chúng lại, đưa chúng lên "Ngôi trường của những đám mây - School of Clouds", 400 00:20:54,116 --> 00:20:57,380 và tạo nên tương lai của việc học tập. 401 00:20:57,380 --> 00:20:59,172 Đó là ước mơ của tôi. 402 00:20:59,172 --> 00:21:00,595 Và chỉ một điều nữa thôi. 403 00:21:00,595 --> 00:21:03,188 Tôi sẽ đưa các bạn lên đỉnh núi Himalayas. 404 00:21:03,188 --> 00:21:06,491 Khoảng 3,7 Km cách mực nước biển, nơi không khí rất loãng 405 00:21:06,491 --> 00:21:09,476 Tôi đã từng đăt 2 "Máy Vi Tính Ở Lổ Trên Tường" ở đó, 406 00:21:09,476 --> 00:21:10,931 và rất nhiều trẻ em đã tụ về nơi đó 407 00:21:10,931 --> 00:21:13,828 Có một em bé gái lẽo đẽo theo tôi lúc tôi ở đó. 408 00:21:13,828 --> 00:21:18,544 Và tôi đã nói với cô bé: "Cháu biết không? Thầy muốn tặng mỗi người, mỗi em bé một máy vi tính. 409 00:21:18,544 --> 00:21:20,945 Thầy không biết nữa, giờ thầy phải làm sao đây?" 410 00:21:20,945 --> 00:21:24,976 Và tôi đã cố chụp lén cô bé một bức ảnh. 411 00:21:24,976 --> 00:21:29,032 Cô bé đột nhiên đưa tay về phía tôi như thế này rồi nói: 412 00:21:29,032 --> 00:21:30,921 "Giờ thầy thực hành luôn đi." 413 00:21:30,921 --> 00:21:42,785 (Khán đài cười) (Khán đài vỗ tay) 414 00:21:42,785 --> 00:21:44,646 Tôi nghĩ lời khuyên đó rất hay. 415 00:21:44,646 --> 00:21:46,714 Tôi sẽ nghe theo lời khuyên đó. Tôi sẽ ngừng nói. 416 00:21:46,714 --> 00:21:50,704 Cám ơn. Chân thành cám ơn. 417 00:21:50,704 --> 00:21:54,455 (Khán đài vỗ tay) 418 00:21:54,455 --> 00:22:02,779 Cám ơn. Cám ơn. (Khán đài vỗ tay) 419 00:22:02,779 --> 00:22:09,194 Chân thành cám ơn. Wow. (Khán đài vỗ tay)