Năm 1987, Tina Lord rơi vào tình
trạng khó khăn.
Hãy xem, cô gái đào mỏ cố cưới cho được
chàng Cord Roberts ngọt ngào
ngay trước ngày anh ta được
hưởng gia tài triệu phú.
Nhưng khi Cord phát hiện Tina yêu
tiền
hơn yêu anh ta,
thì anh ta liền bỏ rơi cô ta.
Maria, mẹ của Cord rất hài lòng
cho đến khi Tina và Cord
nối lại với nhau.
Thế là Maria thuê Max Holden tán tĩnh Tina
và Maria muốn Cord không phát hiện
ra Tina có bầu với Cord.
Tina, vẫn là vợ của Cord
nhưng nghĩ là Cord không yêu cô
nên cô đã bay đến Achentina với Max.
Cuối cùng Cord phát hiện ra
những gì đang xảy ra
và vội vã chạy theo,
nhưng đã quá trể.
Tina bị bắt cóc,
bị cột vào 1 cái bè
và thả xuống thác nước.
Người ta nghĩ là cô ta và đứa bé đã chết.
Cord hơi buồn một tí,
nhưng rồi anh ta quên ngay để theo
Kate nhà khảo cổ học rất thông minh,
và họ chuẩn bị đám cưới linh đình
và Tina, người quay về từ cõi
chết, chạy vào nhà thờ trên tay ôm đứa bé.
"Dừng lại!" cô ta la to lên.
"Tôi đến có trễ quá không?
Cord, em về với anh đây.
Đây là con trai của anh."
Thưa quý vị,
đó là cách truyền hình nhiều tập "One Life
to Live" dẫn nhập một câu chuyện tình
đã kéo dài được 25 năm.
(Cười)
Bây giờ, nếu bạn xem một phim nhiều tập,
bạn biết câu chuyện và các nhân vật
có thể được tô vẽ quá lên so với đời thật,
và nếu bạn là một fan hâm mộ,
bạn sẽ cho rằng sự làm quá đó rất vui,
và nếu bạn không phải là fan,
có thể bạn sẽ thấy như thế rất
tào lao hoặc thiếu chuyên nghiệp.
Có thể bạn nghĩ xem phim dài tập
thật phí thời gian,
ý nghĩa và bài học trong phim đó
thật ít ỏi hoặc chẳng có giá trị gì.
Nhưng tôi tin điều ngược lại mới là đúng.
Phim dài tập phản ảnh cuộc sống, đúng
là hơi quá so với thực tế.
Vậy có những bài học thực tế mà chúng ta
có thể học,
và những bài học này cũng quan trọng
và mạo hiểm
như bất cứ câu chuyện nào của bộ phim.
Tôi là fan từ khi tôi còn chạy về nhà
từ tram xe buýt sau giờ tan trường cấp 2
thất vọng vì không kịp xem đoạn cuối
của đám cưới Luke và Laura,
giây phút quan trọng nhất trong
phim "General Hospital".
(Vỗ tay)
Vậy bạn có thể tưởng tượng mức độ
tôi yêu 8 năm làm
trợ lý giám đốc tuyển nhân sự
trong phim "Khi Thế Giới Xoay."
Việc của tôi là xem phim nhiều tập,
đọc lời thoại phim
và cho diễn viên thử giọng để chọn.
Tôi rành việc chọn lựa này.
(Cười)
Và phim dài tập
nói tới nhiều vấn đề hơn cuộc
sống bình thường,
nó là câu chuyện dài,
nhưng ở đó cuộc sống có thể
được tăng cường độ,
và thêm những tình huống rất kịch tính.
Cuộc sống chúng ta đi qua bi và hài kịch
như những nhân vật.
Chúng ta vượt ngưỡng thử thách, đánh nhau
với quỷ và tìm thấy lối thoát bất ngờ ,
và chúng ta làm lại, làm lại và làm lại,
nhưng cũng như phim dài tập, chúng
ta có thể thay đổi kịch bản cho đời mình,
nghĩa là chúng ta có thể học hỏi
từ những nhân vật
họ di chuyển như ong,
tụm lại và túa ra.
Và chúng ta có thể dùng những bài học này
để viết những câu chuyện đời thường
của riêng chúng ta.
Phim dài tập dạy ta biết xóa đi nghi ngờ
và tin vào khả năng của mình
để có thêm cam đảm, hiểu sự yếu đuối,
tăng khả năng thích ứng và phục hồi.
Quan trọng nhất, chúng cho ta thấy
không bao giờ quá trể để
thay đổi đời mình.
Vậy với những điều đó, hãy bắt đầu với
bài học đầu của phim dài tập:
đầu hàng không phải là một chọn lựa.
(Cười)
Erica Kane trong "Tất Cả Con Tôi" là phiên
bản chiếu ban ngày của Scarlett O'Hara,
là một công chúa cực kỳ kiêu căng
rất hay gây hấn và khó lường.
Trong 41 năm trên tivi,
có lẽ cảnh nổi tiếng nhất của Erica
là cảnh cô một mình trong rừng
đột nhiên đối mặt với chú gấu xám.
Cô ta chết khiếp trước con gấu,
"Mày không được làm điều đó!
Mày có hiểu không hả?
Mày không được đến gần tao!
Vì tao là Erica Kane
còn mày là thú vật dơ bẩn!"
(Cười)
Và đương nhiên con gấu bỏ đi,
vậy điều chúng ta học được
là luôn có những chướng ngại vật
và chúng ta có thể chọn hoặc là đầu hàng
hoặc là đứng lên và chiến đấu.
Tim Westergren ở đài Pandora biết
điều này hơn ai hết.
Bạn có thể thậm chí gọi anh ấy là
Erica Kan của thung lũng Silicon.
Tim và người đồng sáng lập
đã tạo ra công ty
với số vốn 2 triệu đô la.
Họ có lời ở năm tiếp theo.
Khi nhiều công ty phá sản tại thời điểm
đó nhưng Tim chọn con đường chiến đấu.
Ông ta vét hết tiền ở 11 thẻ tín dụng
và làm tăng số nợ cá nhân thêm 6 con số
thế mà vẫn không đủ.
Thế là cứ 2 tuần, trong suốt 2 năm, vào
ngày trả lương, ông đứng trước nhân viên
và cầu xin họ hy sinh tiền
lương cho công ty,
và họ đồng ý.
Hơn 50 người đã cho nợ
2 triệu đô la,
và hơn 10 năm sau,
Pandora có giá trị lên đến 2 tỷ đô la.
Khi bạn tin có một cách
đi vòng hay đi xuyên qua bất cứ thứ gì
trước mặt bạn,
thì đầu hàng không phải là chọn lựa,
bạn có thể vượt qua những khó khăn lớn.
Điều đó mang lại cho chúng ta 2 bài học
về phim dài tập:
hy sinh bản thân và xóa những mặc cảm.
Đó chính là nỗi sợ.
Đó là nhận ra sự thiếu hụt
hoặc sai lầm.
Thậm chí, có thể đó là sự chấp nhận
rằng ta không đặc biệt như ta nghĩ.
Stephanie Forrester trong bộ phim
"Khỏe và đẹp"
nghĩ rằng cô ta đặc biệt.
Cô nghĩ cô đặc biệt đến nỗi
cô không cần biết đến tầng lớp
hạ lưu trong làng,
và cô muốn chắc rằng Brook, 1 cô gái
trong làng, không được gặp cô.
Nhưng sau 25 năm ròng rã
với nhiều thăng trầm,
Stephanie ngã bệnh và chấp
nhận Brooke đến thăm.
Họ bỏ qua cho nhau,
kẻ thù thành bạn tâm giao
và Stephanie chết trong tay của Brooke,
và đây là bài học làm sẵn của chúng ta.
Hãy xóa cái tôi.
Cuộc sống không phải của riêng bạn.
Cuộc sống là chúng ta,
khả năng cảm nhận niềm vui,
tình yêu và khả năng cải thiện thực tế
chỉ đến khi chúng ta chấp nhận tình trạng
có thể bị thua thiệt
và chúng ta nhận trách nhiệm
về hành động của mình
và sự thụ động của mình,
như là Howard Schultz, tổng giám đốc
Starbucks.
Sau cuộc chạy đua trở thành CEO,
Howard rút lui năm 2000,
và Starbucks mở rộng nhanh quá
và cổ phiếu mất giá.
Howard gặp lại cả nhóm năm 2008,
việc đầu tiên ông ta làm
là xin lỗi tất cả 180.000 nhân viên.
Ông xin lỗi.
Rồi ông xin mọi người giúp,
sự trung thực và ý tưởng quay lại.
Rồi Stabucks đã tăng
doanh thu lên gấp đôi từ khi
Howard quay lại.
Vậy việc hy sinh ước muốn của bạn
để luôn làm đúng và tìm an toàn tuyệt đối
không giúp được ai đâu, cũng chẳng
giúp được chính bạn.
Hãy bỏ cái tôi.
Bài học thứ 3 từ phim dài tập:
phát triển là thực tế.
Bạn không phải là nhân vật tĩnh.
Trên truyền hình, tĩnh đồng nghĩa chán
và chán đồng nghĩa biến mất.
Các nhân vật được xem là đang
hoàn thiện và đang thay đổi.
Trên tivi, những thay đổi năng động
có thể làm cho vài chuyển đổi khó khăn,
đặc biệt khi một nhân vật mới hôm qua
được người này đóng vai
và hôm nay lại được người khác đóng.
Sự đóng trùng vai thường thấy trên
phim dài tập.
Hơn 20 năm qua,
4 diễn viên khác nhau đã đóng cùng
vai chính
của Carly Benson trong phim
"General Hospital."
Mỗi khuôn mặt mới lại như là một cơ
hội cho nhân vật.
Ở mỗi người, Carly luôn có một viên
ngọc để mài dũa,
nhưng nhân vật và câu chuyện hợp
làm cho diễn viên thay đổi khi đóng.
Đây là điều cần nói với bạn.
Khi chúng ta không thể đổi
khuôn mặt của mình trong đời sống thực,
thì chúng ta có thể hoàn thiện nó.
Chúng ta có thể chọn vẽ một vòng tròn
quanh chân và ở mãi trong đó,
hay là chúng ta có thể mở chính mình
để đón nhiều cơ hội
như Carly, người đi từ sinh viên y tá
đến chủ khách sạn,
hay như Julia Child.
Julia là một điệp viên thời Thế Chiến
thứ 2,
khi chiến tranh kết thúc, cô lấy chồng,
chuyển đến Pháp,
và quyết định thử mở một trường dạy
nấu ăn.
Julia, sách của cô và các chương trình
tivi đã thay đổi cách nấu ăn của người Mỹ.
Tất cả chúng ta có sức mạnh để thay đổi
cuộc sống của riêng mình,
để cải thiện và thích nghi.
Chúng ta có chọn lựa,
nhưng đôi khi cuộc sống chọn sẵn cho ta,
và ta không đổi được.
Sự việc quá đột ngột.
Bạn nằm dài trên mặt đất,
bạn không thở được,
và bạn cần hồi sức.
Bài học thứ tư của phim dài tập:
hồi sức khi có thể.
(Cười)
(Vỗ tay)
Năm 1983, trong phim "Ngày của Đời Ta"
Stefano DiMera chết vì đột quỵ,
nhưng chưa, vì năm 1984
ông ta phải chết khi xe hơi của ông
rơi xuống cảng,
và cũng chưa, ông ta quay lại năm 1985
với u não.
(Cười)
Nhưng trước khi khối u có
thể giết chết ông,
Marlena bắn ông, và ông ngã
khỏi sàn catwalk để chết.
Thế là hết 30 năm.
(Cười)
Thậm chí khi chúng ta thấy xác,
cũng chưa chắc là chết.
Ông ta được gọi kẻ không thể giết được.
Đây là bài học cho chúng ta.
Khi màn diễn còn đó,
hoặc khi bạn còn thở,
thì không gì là cố định cả.
Sống lại là có thể.
Cũng như cuộc sống,
phim dài tập đưa đến
một kết cục hoành tráng.
CBS bỏ chương trình của tôi,
"Khi Thế Giới Xoay," vào tháng 12, 2009,
và chúng tôi phải làm đoạn kết
để chấm dứt vào tháng 6, 2010.
Vậy là có 6 tháng để chết
và tôi phóng xe lửa thẳng vào núi.
Và lúc đó chúng ta đang ở tâm của
cơn khủng hoảng kinh tế
và hàng triệu người vật vả tìm việc,
tôi nghĩ mọi thứ sẽ OK thôi.
Thế là tôi chuẩn bị cho mấy đứa nhỏ
và rời căn hộ ở New York,
và chúng tôi ra đi với gia đình chồng
đến Alabama.
(Cười)
3 tháng sau, không ổn tí nào.
Đó là khi chúng tôi tới phần cuối,
và tôi nghĩ không chỉ buổi diễn
thật tội tệ.
Mà tôi cũng thật bi đát.
Tôi thất nghiệp và sống
trên tầng 2
tại nhà chồng,
và thế là đủ để tôi muốn giết
bất kỳ ai tôi gặp.
(Cười)
Nhưng tôi biết câu chuyện chưa hết,
nó không thể dừng.
Tôi phải gõ mọi cánh cửa,
tôi học được từ phim nhiều tập.
Tôi phải can đảm như Erica
và từ chối tự vẫn,
vậy là mỗi ngày, tôi
quyết định phải chiến đấu.
Tôi phải cởi mở như Stephanie
và hy sinh cái tôi của mình.
Tôi phải xin trợ giúp
nhiều lần ở nhiều tiểu ban.
Tôi phải có khả năng thích nghi như Carly
và hoàn thiện kỹ năng,
não trạng, và hoàn cảnh của tôi,
và rồi tôi phải can trường như Stefano,
tự đứng dậy và phục hồi sự nghiệp
của mình
như là một nhân vật không thể bị giết
vùng dậy từ vũng bùn.
Ngày kia, tôi có 1 cuộc phỏng vấn.
Sau 15 năm trong ngành truyền thông,
9 tháng thất nghiệp
và lần phỏng vấn này,
tôi đã nhận 1 việc đơn giản.
Tôi 37 tuổi
và trở lại từ cõi chết.
Chúng ta sẽ trải nghiệm những
điều tưởng như tận thế,
và chúng ta có thể chọn khởi đầu mới.
Giống như Tina, người sống sót trong
con thác,
và do tôi ghét phim có phần
kết treo hồi hộp,
nên Tina và Cord đã ly dị,
nhưng họ tái hôn 3 lần
trước khi phim kết thúc ở năm 2012.
Vậy hãy nhớ,
khi ta còn hơi thở,
thì không bao quá trể
để thay đổi cuộc đời.
Cảm ơn.
(Vỗ tay)