(Chuông) Bạch Thầy, tạp chí Oprah có hỏi: "Làm cách nào buông xả được sự tức giận dù là với người thân trong gia đình hay ai đó từng có lỗi với ta?" Sự giận dữ rất dễ nuốt chửng ta. Vậy làm sao để vượt qua nó và bước tiếp trong cuộc sống? Điều này không hẳn giống như tha thứ và quên đi, chỉ đơn thuần ta là buông xả sự tức giận chất chứa trong lòng." Tạp chí Oprah đang nói tới sự hiềm giận đối với người thân ta kề cận hàng ngày hoặc ai đó từng phạm lỗi với ta. Tạp chí muốn hỏi liệu có cách nào chuyển hóa sự hiềm giận đó, và buông xả. Và có vẻ tha thứ thôi là chưa đủ. Đây là một câu hỏi rất hay. Thầy cho rằng điều đầu tiên ta cần làm khi sự tức giận sắp ập đến là quay trở về với hơi thở và hít vào trong chánh niệm. Bởi, cơn giận cũng giống như một cơn bão. Nó... Có những triệu chứng. Khi cảm thấy cơn giận chuẩn bị tới, con thấy nó trào lên từ trong sâu thẳm ý thức. Như vậy, chúng ta biết khi nào cơn bão chuẩn bị bùng nổ. Ta cảm nhận thấy những dấu hiệu. Vì vậy chúng ta cần phải chuẩn bị để đối mặt với cơn bão. Khi cơn giận sắp đến... thường sẽ mất hai đến ba giây. Trong khoảng thời gian đó, ta hãy trở về với hơi thở và hít vào. Thay vì tập trung vào sự tức giận, ta tập trung vào hơi thở. Ta không sợ cơn giận, vì ta biết cách đối mặt với nó. Và để đối mặt được, trước hết ta cần hít vào, và tập trung sự chú ý vào hơi thở. Khi tập trung vào hơi thở ta mang ý về an trú trong thân, và ta thực sự có mặt. Và ta đủ mạnh mẽ để tự chăm sóc bản thân mình. Sau đó hãy nhìn vào người ta nghĩ là nguyên nhân của nỗi giận. Đó có phải là người thân của ta không? Đó có phải... người đối xử bất công với ta không? Với sự chánh niệm trong hơi thở này, ta có thể nhìn vào người đó và quán sát. Ta quán sát được sự đau khổ bên trong họ. Người đó không hạnh phúc. Bên trong người đó có bạo động. Bên trong người đó có tri giác sai lầm (vọng tưởng). Hít vào trong chánh niệm và quán sát người đó, ta có thể thấy điều đó. Ta thấy được sự vọng tưởng trong họ. Ta thấy sự khổ đau trong họ. Ta thấy sự bạo động trong họ. Ta nhìn thấy phần xấu xí của người đó khi họ hành động cục cằn và nói những lời không đẹp. Nhìn nhận theo cách đó, đồng thời ta sẽ thấy ta không muốn giống như thế. Ta không muốn là nạn nhân của sân hận hay bạo lực. Chúng ta chỉ mong được là đóa hoa. Khi nhìn vào anh ấy, vào cô ấy, ta nhìn thấy sự đau khổ, thấy những phần chưa đẹp. Và nhìn vào chính mình, ta biết ta không muốn trở thành như vậy. Chúng ta không muốn sân hận hay vọng tưởng chiếm lấy ta. Ta mong được là đóa hoa, tươi mới. Một hơi thở chánh niệm, có thể giúp ta quán chiếu mọi việc rõ ràng hơn. Khi quán chiếu được mọi việc rõ ràng, sân hận sẽ không thể choán lấy con và con muốn nói lời hay, làm điều tốt giúp cho người đó bớt đau khổ. Như thế nghĩa là con đã làm nảy nở lòng từ bi bên trong mình. Lòng từ bi là loại năng lượng giúp con khỏi đau khổ ngay tức khắc. Từ bi là tinh hoa của an lạc. Nó sẽ nảy nở khi ta thấy được sự đau khổ trong người khác và muốn giúp họ. Mỗi người trong chúng ta đều có thể làm được điều này. Khi ta cho rằng người khác không thích mình người khác đang cố hại mình. Đó có thể là một vọng tưởng. Người đó có thể không có ý xấu, nhưng con vẫn nghĩ là họ có. Khi có vọng tưởng đó, con sẽ tức giận. Con muốn trừng phạt người đó. Ta muốn làm hại người đó trước khi người đó có thể làm hại mình. Đó là lí do tại sao vọng tưởng có thể khiến một người giận dữ và bạo lực. Vọng tưởng có thể gây ra sân hận và sợ hãi. Đó cũng là trường hợp của nhiều phần tử khủng bố. Họ bị nhiều vọng tưởng. Họ tin rằng người khác đang cố tiêu diệt họ hay là tôn giáo, cách sống, văn hóa, hay quốc gia của họ. Nhưng thực tế là người ta không hề có tâm ý đó. Cho nên nếu tin rằng ai đó đang cố giết ta, tiêu diệt con hay là tôn giáo, văn hóa, nền văn hiến của con con sẽ trở nên rất giận dữ với họ. Và con muốn hủy diệt họ trước khi họ có thể hủy diệt mình. Đây là trường hợp của nhiều phần tử khủng bố. Nếu nhìn khủng bố theo cách này, con thấy họ là nạn nhân của tri giác sai lầm là nạn nhân của bạo động và sân hận. Con không còn muốn trừng phạt hay tử hình họ. Con muốn làm điều gì đó giúp xóa bỏ tri giác sai lầm trong họ. Và thực sự ta có thể làm được, bằng lời yêu thương và sự lắng nghe từ bi. Những điều này có thể giúp họ xóa bỏ được tri giác sai lầm. Và đây là cách tốt nhất giúp giải quyết nạn khủng bố. Ta không thể tẩy trừ khủng bố bằng bom đạn súng ống. Phải dùng lời yêu thương và sự lắng nghe sâu sắc để giúp họ xóa bỏ tri giác sai lầm. Đó là lí do ta cần hít vào chánh niệm và quán chiếu để thấy được người đó là nạn nhân của vọng tưởng, của bạo động, và khổ đau. Khi đó, lòng từ bi sẽ nảy nở. Và khi từ bi nảy nở, sân hận được chuyển hóa, và tan đi. Ta không còn khổ đau nữa. Thay vào đó con muốn giúp đỡ, dù người đó là người thân trong gia đình hay người từng làm ta đau khổ, do vọng tưởng của họ và nỗi khổ trong họ. Ta có thể thực hành điều này trong một vài ngày. Lúc ngồi yên hay đi dạo một mình, ta hãy ngẫm nghĩ về người làm ta khổ và quán chiếu, ta sẽ thấy được khổ đau, vọng tưởng ở người đó. Khi thấy được rồi, con sẽ được thúc giục bởi ước muốn quay lại giúp đỡ họ loại bỏ những vọng tưởng, bạo động và sân hận đó, giúp người đó bớt khổ đau. Ước muốn đó cho thấy sự cảm thông đã nảy nở trong tim ta. Khi có lòng từ bi, không còn chỗ cho sân hận nữa. Và đây là câu hỏi của Thầy dành cho Tạp chí Oprah và bạn đọc của Tạp chí. Đại chúng thấy như thế đã đủ chưa? (Đại chúng cười) Cảm ơn câu hỏi của đại chúng. (Chuông)