Ca khúc: Hôn Quá Giống Thật
Trình bày: Lưu Đại Nã, Wiz_H Trương Tử Hào
Bản gốc: Vincent Chow
改编词 : Wiz_H张子豪
原唱 : 张敬轩
Dù cho nói thế nào em cũng thấy giả dối
Bầu bạn anh lâu thế anh nói là mang vạ
Trước ấy đến giờ đây coi em là ai
Con bướm đào hoa nhà anh
Đêm qua cùng anh say
Đau đến em nát lòng
Anh lại nói em với anh không hợp
Hoàn toàn quên lãng trước kia vì đâu
Có thể cùng em triền miên suốt đêm
Cùng anh hôn hôn hôn hôn
Anh hôn quá giống như thật
Làm em đem tình hư ý giả
Coi làm nụ hôn môi thật dạ nhất
Trách chính mình chẳng kịp phân biệt
Anh đối với em là miệt mài hay qua loa
Em muốn hỏi hỏi hỏi hỏi
Em nên thoát thân làm sao
Anh lại nói thế gian phồn hoa
Không cần coi làm thật
Tổn thương biết bao
Khiến em yêu phải bờ môi hồng bạc tình
Vậy thì
Ấn nút xoá lùi mọi bộ phận liên quan đến anh
Có lẽ đây là cười trong nước mắt ha
Bọn họ nói hạt nhân hài kịch
Anh nên sớm biết kết quả này
Cũng không nên hỏi em vì đâu
Chỉ là màn sau cùng này
Nên dùng biểu cảm gì phối hợp
Sớm đã quên là từ lúc nào đi
Anh sắm vai phụ giáp hoặc ất
Em xoá bỏ lời thề
Như xoá vệt bút dạ trên bảng trắng
Có lẽ anh thế này là được rồi
Thế kia là được rồi
Anh sống trong giả thuyết
Dịu dàng lại lạnh nhạt với anh
Trước mặt anh lúc này lại là bộ mặt nào của em
Lẽ nào phải cảm ơn sự thành khẩn của em
Em nói không yêu lại không phải tội
Em nói đều là người lớn cả rồi
Lẽ nào em không mệt sao
Trách thì trách chính anh nghiêm túc rồi
Tỉnh lại hcir còn mình anh say
Mỗi đêm triền miên trong hồi ức
Tựa bức tranh thế hội giễu cợt anh
fake
Vực sâu vạn trượng anh dùng hết tình em
Rồi vứt ngoài đồng hoang mai táng
Tội trạng anh phạm không ai hay
Dùng gì chứng minh nụ hôn anh thật sự tàn nhẫn
Cùng anh hôn hôn hôn hôn
Anh hôn quá giống y thật
Làm em đem tình hư ý giả
Coi làm nụ hôn môi thật lòng nhất
Trách chính mình chẳng kịp thời phân biệt
Anh đối với em là miệt mài hay qua loa
Em muốn hỏi hỏi hỏi hỏi
Em nên thoát thân làm sao
Anh lại nói thế gian phồn hoa
Không cần coi làm thật
Tổn thương biết bao
Kêu em yêu phải bờ môi hồng bạc tình
Cùng anh hôn, anh hôn quá giống y thật
(Hồi ức đã sớm khắp cả)
Làm em coi tình hư ý giả
(Mỗi giây trong quá khứ)
Làm nụ hôn thật lòng nhất
(Rực rỡ trong tâm trí anh thế ấy)
(Nụ hôn em)
Trách chính mình chẳng kịp phân biệt
(Hôn quá như thật nào mang theo mệt mỏi)
Anh đối với em là miệt mài hay qua loa
(Nước mắt em nụ cười em đâu mới là mặt nạ)
Em muốn hỏi hỏi hỏi
(Em nói em chưa từng động lòng)
Em nên thoát thân làm sao
(Cũng chẳng từng để tâm)
Anh lại nói thế gian phồn hoa
(Đổ trách nhiệm cho cô quạnh)
Không cần coi làm thật
(Em làm quá dứt khoát gọn gàng)
Tổn thương biết bao
(Mỗi khi màn đêm lần nữa buông xuống)
Kêu em yêu phải
(Mỗi khi hồi ức lần nữa tàn sát)
Bờ môi hồng bạc tình
(Em bỏ anh tự sinh tự diệt)
(Trong thế gian phồn hoa này)