Tôi ở đây, hôm nay, làm điều mà tôi chưa từng nghĩ đến. Đó cũng là điều mà tôi đã cố làm trong suốt hai năm qua: viết một bài TED Talk, chia sẻ những ý tưởng của mình, và trình bày trước một nhóm khán giả đông như thế này Có lẽ có rất nhiều người đang nghĩ rằng "Cô bé có vẻ nhút nhát quá" Hoặc có lẽ "Chắc cô bé dễ lo lắng lắm đây." Chắc chắn là vậy nhưng, tại sao? Câu trả lời rất đơn giản bởi tôi là một người hướng nội. Vậy thế nào là một người hướng nội? Người hướng nội thường là người yên lặng không thích nói cho lắm họ thích giữ hầu hết những suy nghĩ của họ cho riêng mình Họ là những người thích về nhà chỉ để thư giãn và có thời gian suy nghĩ. Nhưng người hòa đồng cũng có thể là người hướng nội chỉ cần bạn thích tận hưởng khoảng thời gian yên lặng một mình thì ở mức độ nào đó, bạn là một người hướng nội rồi. Qua bài nói này tôi muốn nhấn mạnh một điều rằng làm một người hướng nội thì chẳng có gì sai cả. Thế nhưng xã hội hiện tại của chúng ta thì không cho là vậy. Xã hội đã dạy chúng ta rằng "trở thành một người hướng nội là điều tệ nhất" và "tất cả mọi người nên trở thành người hướng ngoại" Chúng ta được bảo rằng "hoạt bát, hòa đồng là tốt và rụt rè, im lặng là xấu" Ở lớp tiểu học chúng ta được dạy phải giơ tay phát biểu và tham gia vào hoạt động lớp, nếu không chúng ta sẽ bị điểm kém. Trong những cuộc họp phụ huynh hằng năm, bố mẹ tôi thường nghe đi nghe lại điều này "Ở lớp, con gái của anh chị rất nhút nhát, cô bé cần hòa đồng hơn." Tôi đã được dạy rằng phải chia sẻ tiếng nói của mình nhiều hơn Là một người hướng nội, đó là những điều mà tôi khó lòng làm được. Đó là lý do tôi tham gia CLB TED Ed hai năm trước, để chứng minh, không chỉ với bản thân mà với mọi người rằng tôi không nhút nhát, rằng tôi có thể viết một bài diễn văn như mọi người khác. Chẳng có gì to tát cả. Nhưng có một vấn để nhỏ là, tôi chưa từng viết bài diễn văn nào hết Tôi đã không nghĩ ra được một đề tài nào mà tôi thật sự đam mê và mong muốn có thể chia sẻ nó với thế giới cả. Tôi đã có mặt ở mọi buổi hội họp nhìn bạn bè đồng trang lứa trình bày bài diễn văn của họ để rồi cảm thấy thất vọng về bản thân mình. Sao họ có thể chia sẻ một cách dễ dàng trong khi tôi chẳng nghĩ ra đề tài nào hết Giờ đây sau khi nhìn lại, tôi nhận ra tôi có đam mê, tôi có quan điểm và tôi có ý kiến riêng Chỉ là tôi không thích chia sẻ chúng vì tôi là một người hướng nội thế thôi. Nhưng như vậy thì có gì sai chứ? Thống kê cho thấy 50% dân số Mỹ là những người hướng nội. Thế thì xã hội đang bảo 50% dân số Mỹ, tầm khoảng 160 triệu người, rằng họ nên thay đổi bản thân mình để được chấp nhận, để có được thành công và để được hạnh phúc. Nhưng phải biết rằng trong số rất nhiều người hướng nội này có những cá nhân như: Elton John, Emma Watson, Michael Jordan, Audrey Hepburn, Albert Einstein và rất nhiều những con người tuyệt vời truyền cảm hứng khác. Liệu bạn có nghĩ tính cách hướng nội đã cản trở họ đạt được thành công và trở nên hạnh phúc không? Không. Có lẽ rất nhiều người ngồi đây từng nghe "sao phải trở thành người theo sau khi bạn có thể thành người lãnh đạo" Nhưng có bao giờ bạn nghĩ đến: mỗi một lãnh đạo đều cần những người theo sau Ví dụ như ông Justin Trudeau, thủ tướng của Canada. Ông có thể có được địa vị như hiện tại nếu không có sự ủng hộ từ người dân hay không? Nếu mọi người đều muốn trở thành lãnh đạo thì không một ai có thể thành công cả bởi những người theo sau mới chính là những người làm nên nhà lãnh đạo Nhưng điều đó không có nghĩa là người hướng nội không thể làm nhà lãnh đạo. Hãy nhìnAbraham Lincoln, Rosa Parks và Gandhi. Họ đều là những nhà lãnh đạo truyền cảm hứng vĩ đại, và đều là người hướng nội Trong bối cảnh môi trường công sở một giám đốc điều hành thường nhìn những người hướng nội và nói "Nếu họ không thể chia sẻ ý tưởng của mình thì với tôi họ hoàn toàn vô dụng" Nhưng câu nói đó đồng nghĩa với việc công ty đó đang đánh mất nhân tài. Thực chất, người hướng nội thường là những người linh hoạt, đáng tin cậy làm việc tốt trong những nhóm nhỏ và cả khi làm việc một mình. Như vậy tính hướng nội sẽ không quyết định việc bạn hạnh phúc hay thành công đến mức độ nào miễn là bạn nhìn nhận nó một cách đúng đắn Nếu bạn cảm thấy mình là người hướng nội và nghĩ rằng đó là điều tệ nhất trần đời, thì bạn sẽ không bao giờ cảm thấy thật sự hạnh phúc và sẽ phải liên tục cố gắng thay đổi để phù hợp với xã hội nhưng nếu bạn chấp nhận bản thân là người hướng nội và bạn thấy hạnh phúc thì không điều gì có thể cản trở bạn thực hiện mục tiêu và có được những gì bạn muốn. Tóm lại, là người hướng nội không có gì là sai cả. Chẳng cần quan tâm xã hội nói gì, bạn không cần phải thay đổi bản thân mình bởi làm một người hướng nội rất tuyệt. Trước khi xuống, tôi muốn kết thúc bằng câu trích dẫn từ quyển sách "Hướng nội sức mạnh của sự im lặng trong một thế giới nói không ngừng" của Susan Cain. "Điều bí mật của cuộc sống là biết đặt bản thân vào nguồn sáng thích hợp. Đó có thể là ánh đèn sân khấu, cũng có thể là ánh sáng từ chiếc bàn nhỏ." Vậy nên, nếu lần sau nhìn thấy đứa trẻ im lặng ngồi cuối lớp không thường tham gia vào các hoạt động, Tôi muốn bạn nghĩ rằng, "Mình tự hỏi đứa trẻ này sẽ còn nghĩ ra những điều tuyệt vời gì nữa." Xin cảm ơn. (vỗ tay)