Trong thần thoại Hi Lạp,
khi sải cánh bay trên đảo Crete
bằng đôi cánh làm từ sáp và lông vũ,
Icarus, con trai Daedalus, đã thách thức
quy luật của tự nhiên và con người.
Phớt lờ căn dặn của cha,
chàng dần bay lên cao và cao nữa.
Từ mặt đất,
chàng trông như một vị thần,
và khi từ trên cao nhìn xuống,
chàng cũng cảm thấy mình như thế.
Nhưng, trong thần thoại cổ Hi Lạp,
ranh giới phân chia thần linh và con người
rất rõ ràng,
kẻ phàm trần nào dám vượt qua ranh giới đó
sẽ nhận hình phạt thảm khốc.
Đó chính là trường hợp của
Icarus và Daedalus.
Nhiều năm trước khi Icarus sinh ra,
Daedalus cha chàng được xem là
nhà phát minh,
thợ thủ công,
và nhà điêu khắc thiên tài của
xứ sở Athen.
Ông phát minh ra nghề mộc
và tất cả các dụng cụ liên quan đến nó.
Ông thiết kế nên nhà tắm
và sàn nhảy đầu tiên trong lịch sử.
Ông tạc tượng giống thật đến nỗi
Hercules còn tưởng nhầm đó là người thật.
Dù tài năng và nổi tiếng,
Daedalus vẫn luôn tự kiêu và đố kị.
Lo sợ cháu trai
là thợ điêu luyện hơn mình,
Daedalus ra tay giết người cháu.
Kết quả, Daedalus bị trục xuất khỏi Athen
và bị đày đến Crete.
Nhờ tiếng tăm của mình,
Daedalus được vua Minos của Crete
chào đón nồng hậu.
Ở đây, với tư cách là cố vấn
kĩ thuật cho cung điện,
Daedalus tiếp tục vượt qua mọi giới hạn.
Ông tạo đồ chơi sống động
cho các hoàng tử và công chúa.
Ông phát minh ra buồm và cột
giúp con người điều khiển được cơn gió.
Với sức sáng tạo tràn trề, Daedalus
thách thức mọi giới hạn
lâu nay vẫn ngăn cách con người
với thần linh
cho đến khi ông thực sự phá vỡ chúng.
Vợ của vua Minos, Pasiphaë,
bị thần Poseidon nguyền rằng
sẽ phải yêu con bò
mà thần đã tặng cho nhà vua.
Mắc bùa mê, hoàng hậu yêu cầu Daedalus
giúp mình quyến rũ con bò đực.
Với tính táo bạo cố hữu, ông đồng ý.
Daedalus tạc một con bò gỗ rỗng
thực đến nỗi đã qua mặt được con bò đực.
Trốn trong con bò gỗ của Daedalus,
Pasiphaë thụ thai và sinh ra
quái vật nửa người nửa bò.
Chuyện vỡ lở khiến nhà vua
nổi trận lôi đình
và kết Daedalus tội tiếp tay
gây nên việc nghiệp chướng.
Thế là, Daedalus bị buộc
xây dựng một mê cung không lối ra
nằm ngay dưới cung điện
để giam giữ quái nhân của hoàng hậu.
Mê cung hoàn thành,
Minos tống giam Daedalus
và Icarus, con trai duy nhất của ông
trên đỉnh tòa tháp cao nhất
của hòn đảo
nơi họ sẽ phải sống hết
quãng đời còn lại.
Nhưng Daedalus vẫn luôn là
nhà phát minh lỗi lạc.
Khi quan sát những con chim
lượn quanh nơi giam cầm,
ông đã nghĩ ra cách vượt ngục.
Ông sẽ cùng Icarus thoát khỏi
nhà tù này
bằng cách bay trên cao như
những con chim và các vị thần.
Dùng lông vũ treo trên tòa tháp
và sáp lấy từ nến,
Daedalus làm nên hai đôi cánh khổng lồ.
Khi gắn cánh cho con trai Icarus,
ông dặn cậu rằng:
bay quá gần đại dương
sẽ làm ướt cánh
và khiến chúng nặng trĩu.
Bay quá gần mặt trời
sẽ khiến chất sáp tan chảy
và đôi cánh sẽ tan rã.
Trong cả hai trường hợp,
họ chắc chắn sẽ chết.
Vì thế, điều sống còn là
phải giữ cân bằng khoảng cách.
Kết thúc việc dặn dò,
cả hai bay khỏi tòa tháp,
trở thành những
con người đầu tiên biết bay.
Nhưng khi Daedalus cẩn thận
bay lưng chừng ở giữa,
Icarus lại quá ngất ngây với
cảm giác được bay
và bay lên cao nữa với cảm giác
được ban tặng sức mạnh thần thánh.
Daedalus chỉ có thể kinh hãi nhìn
Icarus mỗi lúc một bay lên cao,
bất lực trước số phận thảm khốc
của con trai mình.
Khi sức nóng mặt trời làm tan
đôi cánh sáp,
Icarus rơi xuống biển.
Hệt như Daedalus từng rất nhiều lần
coi thường
hệ quả của việc thách thức
những quy luật tự nhiên của con người
để thỏa mãn cái tôi bản thân,
Icarus đã để sự ngạo mạn
lấy đi tính mạng của chính mình.
Cuối cùng,
cả hai đều phải trả giá
khi vượt ra khỏi lãnh địa của tiết độ,
với Icarus là mạng sống
còn Daedalus là nỗi hối hận khôn nguôi.