Khi bình minh ló dạng vào một ngày mùa thu năm 55 trước Công Nguyên, Camma đặt hai con bồ câu lên bệ thờ ở trung tâm ngôi làng bà đang sống. Bà cầu nguyện với nữ thần Matrona - mẹ Trái Đất, và thần Lungus - chúa tể của các vị thần. Sau đó, bà vặn cổ chim, mổ bụng chúng và kiểm tra bộ lòng để lĩnh hội lời phán truyền thần linh. Camma là một tu sĩ Xen-tơ. Bà thực hiện những nghi thức tôn giáo, nhưng cũng là một thẩm phán, người chữa bệnh, học giả, dạy học và hòa giải xung đột giữa các bộ tộc Xen-tơ. Bà bắt đầu học khi còn nhỏ, ghi nhớ vô số những chi tiết cần để thực hiện nhiều vai trò của mình, vì kiến thức của tu sĩ được xem là quá thiêng liêng, không thể ghi chép bằng văn bản. Như những tu sĩ khác, bà dành nhiều năm nghiên cứu tại Anh. Hiện tại, bà là một tu sĩ của bộ tộc Veneti sinh sống trong một ngôi làng nhỏ gần bờ biển phía Tây của Gaul, nước Pháp ngày nay. Khi trở về Gaul, bà nhận được nhiều lời cầu hôn nhưng quyết định cống hiến cho công việc, ít nhất là vào thời điểm này. Sáng nay, bà nhận được một điềm báo gỡ. Điềm báo về chiến tranh và xung đột như những tháng gần đây bà vẫn gặp. Một bộ tộc lân cận, những người da đỏ, đã hai lần tấn công làng và cướp bóc gia súc giữa ban ngày trong mùa thu này. Trẻ em tụ tập xung quanh để xem bà làm việc. Camma chơi đàn lia và hát cho chúng nghe. Bà kể về những vị vua mạnh mẽ, những người từng cai trị - những chiến binh dũng cảm bị giết khi chiến đấu nhưng sẽ được tái sinh như ý chí của người Xen-tơ. Khi những đứa trẻ ra đồng, Camma đi vào làng để thăm một cụ bà bị nhiễm trùng mắt. Trên đường đến túp lều của cụ bà, bà đi ngang qua những người đàn ông đang muối lợn cho mùa đông và những người phụ nữ dệt quần áo từ len nhuộm. Bà ra phương thuốc trị mắt bị thương được làm từ cây tầm gửi, một loại cây thiêng chữa bệnh, nhưng dễ gây chết người nếu dùng không đúng cách. Sau đó, Camma đến thăm vị thủ lĩnh để thảo luận về những điềm báo. Bà thuyết phục ông đến và thương thảo với bộ tộc lân cận. Cùng với một số chiến binh tháp tùng, họ đi xuyên qua khu rừng và yêu cầu một cuộc họp bên ngoài các bức tường của làng người da đỏ. Những thủ lĩnh da đỏ mang theo tu sĩ của riêng họ, Camma nhận ra người này từ cuộc họp mặt thường niên ở trung tâm Gaul nơi bầu ra các tu sĩ cấp cao. Các thủ lĩnh ngay lập tức bắt đầu tranh cãi và đe dọa lẫn nhau. Camma đứng giữa hai bên, ngăn họ gây chiến - họ phải tôn trọng quyền lực của cô. Cuối cùng, người da đỏ đồng ý trả lại gia súc cho bộ tộc của Camma. Dù chuyện đã được giải quyết, Camma vẫn cảm thấy bất an khi đi bộ về làng. Khi vừa về đến thành làng, một vệt sáng cắt ngang bầu trời- một điềm báo khác, nhưng về điều gì? Quay về làng, Camma ngồi giữa những bô lão dùng bữa tối với cháo, một ít thịt và rượu. Khi họ ra ngoài vào ban ngày, một tấm giấy da cừu được gửi đến. Camma ngay lập tức nhận ra những dòng chữ này. Dù bị cấm ghi chép lại kiến thức, nhưng bà và nhiều tu sĩ trẻ khác vẫn có thể đọc được chữ Latin. Từ văn bản, bà biết rằng người La Mã đang tiến gần đến vùng đất của họ. Một số bô lão cho rằng bộ tộc nên đến những ngọn đồi gần đấy và ẩn náu, nhưng Camma khuyên họ nên tin vào thần linh và ở lại. Bản thân bà cũng có những nghi ngờ. Nếu người La Mã tấn công, quyền lực của bà bị hạn chế. Không giống như những bộ tộc Xen-tơ khác, các binh đoàn La Mã không quan tâm đến vai trò tâm linh của tu sĩ. Trước khi đi ngủ, bà quan sát chuyển động của các hành tinh và xem xét các biểu đồ, cố gắng hiểu ý nghĩa của sao băng mà bà đã nhìn thấy trước đó. Điềm báo cho thấy mối đe dọa còn lớn hơn cả những tác động từ các bộ tộc lân cận.