WEBVTT 00:00:03.570 --> 00:00:06.570 Chương trình được tài trợ bởi: 00:00:06.510 --> 00:00:11.850 Tài trợ phụ bởi 00:00:32.850 --> 00:00:35.290 lần trước chúng ta đã tranh luận 00:00:35.290 --> 00:00:39.400 về trường hợp vụ Nữ hoàng kiện Dudley và Stephens 00:00:39.400 --> 00:00:45.970 vụ đắm tàu, vụ ăn thịt người trên biển 00:00:45.970 --> 00:00:48.420 và với những lập luận về 00:00:48.420 --> 00:00:49.369 vụ đắm tàu, 00:00:49.369 --> 00:00:53.750 những lập luận ủng hộ và chống lại những suy nghĩ của Dudley và Stephens, 00:00:53.750 --> 00:00:56.890 hãy quay trở lại với 00:00:56.890 --> 00:00:58.480 vấn đề triết học 00:00:58.480 --> 00:01:02.059 triết học vị lợi của Jeremy Bentham 00:01:02.060 --> 00:01:06.130 Bentham sinh ra ở Anh năm 1748, 00:01:06.130 --> 00:01:09.740 12 tuổi ông vào học Oxford, 15 tuổi ông học trường luật. 00:01:09.740 --> 00:01:15.060 ông được nhận vào đoàn luật sư năm 19 tuổi, nhưng anh ta chưa bao giờ hành nghề luật sư, 00:01:15.060 --> 00:01:17.470 thay vào đó, ông dâng trọn đời mình 00:01:17.470 --> 00:01:19.920 cho Luật học và 00:01:19.920 --> 00:01:22.170 Triết học đạo đức. 00:01:22.170 --> 00:01:27.690 lần trước chúng ta đã bắt đầu xem xét một phiên bản về thuyết vị lợi của Bentham 00:01:27.690 --> 00:01:28.810 ý tưởng chính 00:01:28.810 --> 00:01:32.870 đơn giản được phát biểu như thế này, 00:01:32.870 --> 00:01:35.750 nguyên tắc tối cao của đạo đức, 00:01:35.750 --> 00:01:38.909 cho dù là đạo đức cá nhân hay đạo đức chính trị 00:01:38.909 --> 00:01:40.260 Đều là 00:01:40.260 --> 00:01:42.520 tối đa hóa 00:01:42.520 --> 00:01:44.390 phúc lợi chung 00:01:44.390 --> 00:01:46.560 hay hạnh phúc của tập thể, 00:01:46.560 --> 00:01:50.070 hay sự cân bằng tổng thể giữa niềm vui và nỗi thống khổ 00:01:50.070 --> 00:01:52.210 Nói cách khác là 00:01:52.210 --> 00:01:53.210 tối đa hóa 00:01:53.210 --> 00:01:56.419 tính có ích 00:01:56.420 --> 00:02:00.750 Bentham đưa ra nguyên tắc này bằng dòng lập luận rằng, 00:02:00.750 --> 00:02:03.150 tất cả chúng ta đều bị chi phối bởi nỗi đau và niềm vui 00:02:03.150 --> 00:02:09.009 chúng là những bậc thầy tối cao của chúng ta, và do vậy bất kỳ hệ thống đạo đức nào cũng phải tính đến chúng. 00:02:09.008 --> 00:02:10.999 Tính như thế nào là tốt nhất? 00:02:10.999 --> 00:02:14.209 Bằng cách tối đa hóa 00:02:14.209 --> 00:02:15.739 và điều này dẫn đến nguyên tắc 00:02:15.739 --> 00:02:19.449 rằng lợi ích lớn nhất cho nhiều người nhất 00:02:19.449 --> 00:02:23.029 Vậy chính xác chúng ta nên tối đã hóa tiện ích gì? 00:02:23.029 --> 00:02:24.698 Bentham nói với chúng ta 00:02:24.699 --> 00:02:25.510 đó là hạnh phúc 00:02:25.510 --> 00:02:27.728 hay chính xác hơn là tính có ích. 00:02:27.729 --> 00:02:29.479 tính có ích. 00:02:29.479 --> 00:02:34.239 Tối đa hóa tiện ích là một nguyên tắc không chỉ cho cá nhân mà còn cho cộng đồng, và 00:02:34.239 --> 00:02:36.569 Cả đối với các nhà lập pháp, 00:02:36.569 --> 00:02:38.749 cuối cùng là cho cả mốt cuộc cộng đồng 00:02:38.749 --> 00:02:41.359 mà Bentham yêu cầu 00:02:41.359 --> 00:02:45.309 đó là tổng thể các cá nhân bao gồm trong đó, 00:02:45.309 --> 00:02:46.780 và đó là lý do 00:02:46.780 --> 00:02:53.370 trong việc quyết định chính sách tốt nhất, trong việc quyết định luật lệ nên như thế nào, trong việc quyết định điều gì là công bằng, 00:02:53.370 --> 00:02:59.029 công dân và các nhà lập pháp nên hỏi chính bản thân họ câu hỏi, rằng nếu chúng ta cộng hết, 00:02:59.029 --> 00:03:03.870 tất cả những lợi ích của chính sách này, 00:03:03.870 --> 00:03:05.290 rồi trừ đi 00:03:05.290 --> 00:03:08.828 tất cả các chi phí, 00:03:08.829 --> 00:03:10.669 việc đúng nên làm 00:03:10.669 --> 00:03:11.779 là cái mà 00:03:11.779 --> 00:03:13.439 tối đa hóa được 00:03:13.439 --> 00:03:14.698 sự cân bằng 00:03:14.699 --> 00:03:16.020 giữa hạnh phúc 00:03:16.020 --> 00:03:20.869 và đau khổ. 00:03:20.869 --> 00:03:24.039 Đó là ý nghĩa của việc tối đa hóa tiện ích 00:03:24.039 --> 00:03:24.988 Bây giờ, ngày hôm nay 00:03:24.989 --> 00:03:28.189 tôi muốn xem 00:03:28.189 --> 00:03:31.150 liệu các bạn đồng ý hay không đồng ý với điều đó, 00:03:31.150 --> 00:03:36.650 và suy luận vị lợi này thường diễn ra dưới cái tên phân tích phí tổn - lợi ích 00:03:36.650 --> 00:03:39.719 Thường xuyên được sử dụng bởi các công ty 00:03:39.719 --> 00:03:41.219 và bởi 00:03:41.219 --> 00:03:41.978 chính phủ 00:03:41.979 --> 00:03:43.729 Và nó luôn luôn l 00:03:43.729 --> 00:03:45.239 iên quan đến việc 00:03:45.239 --> 00:03:50.789 đặt một giá trị - thường là giá trị tiền bạc - để đại diện cho tính có lợi ích 00:03:50.789 --> 00:03:53.289 Dựa trên chi phí và lợi ích 00:03:53.289 --> 00:03:56.539 của nhiều đề xuất khác nhau. 00:03:56.539 --> 00:03:58.879 Mới gần đây, ở Cộng hòa Séc, 00:03:58.879 --> 00:04:03.370 có một đề xuất tăng thuế tiêu thụ đặc biệt đối với thuốc lá 00:04:03.370 --> 00:04:05.089 Philip Morris, 00:04:05.089 --> 00:04:08.219 Một công ty thuốc lá, 00:04:08.219 --> 00:04:09.779 doanh thu khổng lồ 00:04:09.779 --> 00:04:12.509 Ở Cộng hòa Séc. Họ đã thực hiện 00:04:12.509 --> 00:04:15.429 một nghiên cứu về phân tích lợi ích - chi phí 00:04:15.430 --> 00:04:16.789 Của việc hút thuốc lá 00:04:16.789 --> 00:04:18.678 ở Cộng hòa Séc. 00:04:18.678 --> 00:04:20.899 Và phân tích lợi ích chi phí của họ 00:04:20.899 --> 00:04:22.830 Cho thấy 00:04:22.830 --> 00:04:23.550 rằng 00:04:23.550 --> 00:04:25.660 chính phủ sẽ có lợi 00:04:25.660 --> 00:04:27.349 bằng việc 00:04:27.349 --> 00:04:30.779 có công dân Séc hút thuốc lá. 00:04:30.779 --> 00:04:32.360 Bây giờ, hãy xem xem chính phủ đạt được lợi ích như thế nào? 00:04:32.360 --> 00:04:36.189 Đúng là việc này có những tác động tiêu cực 00:04:36.189 --> 00:04:40.000 cho tài chính công của chính phủ Séc 00:04:40.000 --> 00:04:45.039 bởi vì có sự gia tăng chi phí chăm sóc sức khỏe cho những người mắc các bệnh liên quan 00:04:45.039 --> 00:04:47.239 đến hút thuốc 00:04:47.239 --> 00:04:50.369 Mặc khác, những bệnh tật này lại tạo ra những tác động tích cực 00:04:50.369 --> 00:04:51.620 và tất cả 00:04:51.620 --> 00:04:53.099 đã được cộng dồn lại 00:04:53.099 --> 00:04:55.378 ở phái bên kia sổ cái 00:04:55.379 --> 00:05:01.960 những tác động tích cực bao gồm, chủ yếu là các nguồn thu thuế khác nhau mà chính phủ 00:05:01.960 --> 00:05:06.239 thu được từ doanh số bán các sản phẩm thuốc lá, nhưng còn gồm cả khoản tiết kiệm được 00:05:06.240 --> 00:05:09.530 từ chi phí chăm sóc sức khỏe chính phủ không phải chi trả khi người ta chết sớm 00:05:09.530 --> 00:05:13.339 tiết kiệm lương hưu, bạn không phải trả lương hưu trong thời gian dài, và cả tiết kiệm được 00:05:13.339 --> 00:05:14.889 tiết kiệm 00:05:14.889 --> 00:05:19.679 chi phí nhà ở cho người già. 00:05:19.679 --> 00:05:24.539 Và khi tất cả các chi phí và lợi ích được cộng dồn lại 00:05:24.539 --> 00:05:25.969 nghiên cứu của Philip Morris 00:05:25.969 --> 00:05:27.870 cho thấy rằng 00:05:27.870 --> 00:05:32.610 tài chính công ở Cộng hòa Séc có một khoản thu ròng 00:05:32.610 --> 00:05:36.449 147 triệu đô la và còn tiết kiệm được 00:05:36.449 --> 00:05:38.120 và tiết kiệm được 00:05:38.120 --> 00:05:41.479 chi phí nhà ở, chăm sóc sức khỏe và lương hưu. 00:05:41.479 --> 00:05:46.570 Chính phủ được hưởng khoản tiết kiệm hơn 1.200 đô la 00:05:46.570 --> 00:05:52.569 khi mỗi người chết sớm vì hút thuốc. 00:05:52.569 --> 00:05:56.740 phân tích chi phí - lợi ích, 00:05:56.740 --> 00:06:01.729 ngay bây giờ, trong số những bạn ủng hộ thuyết vị lợi có thể nghĩ rằng đây là một cuộc kiểm tra không công bằng. 00:06:01.729 --> 00:06:03.389 khảo nghiệm của Philip Morris 00:06:03.389 --> 00:06:09.130 đã bị báo chí chỉ trích và họ đã phải xin lỗi vì phép tính 00:06:09.130 --> 00:06:10.990 vô nhân đạo này 00:06:10.990 --> 00:06:12.319 bạn có thể nói rằng 00:06:12.319 --> 00:06:17.119 điều thiếu sót ở đây là thứ mà thuyết vị lợi có thể dễ dàng kết nối lại với nhau 00:06:17.119 --> 00:06:19.339 chủ yếu là 00:06:19.339 --> 00:06:23.430 giá trị đối với con người và gia đình của những người đã qua đời 00:06:23.430 --> 00:06:25.599 vì ung thư phổi. 00:06:25.599 --> 00:06:29.190 Thế còn giá trị của mạng sống thì sao? 00:06:29.190 --> 00:06:33.099 Một số phân tích lợi ích - chi phí kết hợp 00:06:33.099 --> 00:06:34.560 cả thước đo 00:06:34.560 --> 00:06:36.809 giá trị cuộc sống. 00:06:36.809 --> 00:06:41.330 Một trong những vụ nổi tiếng nhất trong số đó liên quan đến vụ xe Ford Pinto 00:06:41.330 --> 00:06:45.008 Các bạn đã đọc về vụ đó không? Trở lại vào những năm 1970, chắc các bạn vẫn nhớ 00:06:45.009 --> 00:06:48.210 mẫu xe Ford Pinto, đó là một loại xe hơi? 00:06:48.210 --> 00:06:51.029 Có ai còn nhớ không? 00:06:51.029 --> 00:06:55.879 đó là một mẫu xe nhỏ, xe ô tô nhỏ, rất phổ biến 00:06:55.879 --> 00:06:58.059 nhưng có một vấn đề 00:06:58.059 --> 00:07:01.959 là bình xăng nằm phía sau xe 00:07:01.959 --> 00:07:07.960 và thực tế trong những vụ va chạm từ phía sau, bình xăng đã phát nổ 00:07:07.960 --> 00:07:10.210 Và, một số người đã thiệt mạng, 00:07:10.210 --> 00:07:14.349 một số người bị thương nặng. 00:07:14.349 --> 00:07:18.998 nạn nhân của những vụ tai nạn này đã kiện hãng Ford ra tòa, 00:07:18.999 --> 00:07:21.669 và trong phiên tòa, hóa ra 00:07:21.669 --> 00:07:24.030 Ford đã biết 00:07:24.030 --> 00:07:25.248 từ rất lâu trước đó 00:07:25.249 --> 00:07:27.719 về bình xăng dễ bị nổ 00:07:27.719 --> 00:07:33.599 và đã thực hiện phân tích lợi ích - chi phí để xác định liệu có đáng 00:07:33.599 --> 00:07:36.300 để đặt một tấm chắn đặc biệt 00:07:36.300 --> 00:07:40.490 để bảo vệ bình xăng và ngăn nó phát nổ không. 00:07:40.490 --> 00:07:42.979 Họ đã làm một phân tích lợi ích - chi phí 00:07:42.979 --> 00:07:46.318 chi phí cho mỗi phần 00:07:46.319 --> 00:07:48.239 để tăng độ an toàn 00:07:48.239 --> 00:07:50.299 của chiếc Pinto, 00:07:50.299 --> 00:07:55.688 họ đã tính toán ra tầm 11 đô la cho mỗi bộ phận 00:07:55.689 --> 00:07:57.189 và đây, 00:07:57.189 --> 00:08:00.609 đây là phân tích - lợi ích chi phí 00:08:00.609 --> 00:08:03.089 được đưa ra ở phiên xét xử, 00:08:03.089 --> 00:08:05.960 Mỗi bộ phận 11 đô la 00:08:05.960 --> 00:08:09.998 cho 12,5 triệu chiếc xe hơi và xe tải 00:08:09.999 --> 00:08:13.559 nên tổng chi phí 00:08:13.370 --> 00:08:17.370 là 137 triệu đô la để cải thiện sự an toàn 00:08:17.370 --> 00:08:18.789 nhưng sau đó họ đã tính toán 00:08:18.789 --> 00:08:20.139 lợi ích 00:08:20.139 --> 00:08:23.300 của việc tiêu tất cả số tiền này để có một mẫu xe an toàn hơn 00:08:23.300 --> 00:08:26.800 và họ đếm được 180 người chết 00:08:26.800 --> 00:08:28.749 và quy ra giá trị bằng tiền 00:08:28.749 --> 00:08:30.449 200 nghìn đô la 00:08:30.449 --> 00:08:32.490 cho mỗi người chết, 00:08:32.490 --> 00:08:35.250 180 người bị thương 00:08:35.250 --> 00:08:37.490 nhận 67 nghìn đô la, 00:08:37.490 --> 00:08:38.909 và tiếp đó là chi phí sửa chữa, 00:08:38.909 --> 00:08:43.289 thay thế cho 2000 chiếc xe bị phá hủy nếu không có 00:08:43.289 --> 00:08:45.030 thiết bị an toàn. 00:08:45.030 --> 00:08:48.060 700 đô la mỗi xe. 00:08:48.060 --> 00:08:50.390 Như vậy, hóa ra những lợi ích 00:08:50.390 --> 00:08:53.930 chỉ khoảng 49,5 triệu. 00:08:53.930 --> 00:08:55.270 Thế nên họ đã 00:08:55.270 --> 00:08:56.329 không lắp đặt 00:08:56.330 --> 00:08:58.140 thiết bị an toàn. 00:08:58.140 --> 00:08:59.840 Không cần phải nói 00:08:59.840 --> 00:09:01.740 khi bản ghi nhớ 00:09:01.160 --> 00:09:09.160 về phân tích lợi ích-chi phí của Công ty Ford Motor được đưa ra trong buổi xét xử 00:09:09.160 --> 00:09:11.250 nó khiến bồi thẩm viên kinh hoàng. 00:09:11.250 --> 00:09:15.950 Và họ đã yêu cầu một khoản phạt khổng lồ 00:09:15.950 --> 00:09:21.810 Liệu đây có phải là một ví dụ đi ngược lại với ý tưởng vị lợi khi tính toán 00:09:21.810 --> 00:09:23.040 vì Ford đã đưa vào phép tính 00:09:23.040 --> 00:09:27.319 thước đo giá trị của mạng sống? 00:09:27.320 --> 00:09:30.770 Bây giờ, bạn nào ở đây muốn bảo vệ 00:09:30.770 --> 00:09:33.240 phân tích lợi - ích chi phí 00:09:33.240 --> 00:09:35.320 Từ ví dụ phản đề rõ ràng này, 00:09:35.320 --> 00:09:38.720 có ai muốn biện hộ không? 00:09:38.720 --> 00:09:41.590 hay bạn nghĩ nó đã hoàn toàn phá hủy 00:09:41.590 --> 00:09:47.410 phép tính tính vị lợi? 00:09:47.410 --> 00:09:48.760 Vâng. Tôi nghĩ rằng, 00:09:48.760 --> 00:09:53.210 một lần nữa họ lại mắc cùng một sai lầm như ở ví dụ trước khi họ đã gán một giá trị bằng tiền 00:09:53.210 --> 00:09:56.570 cho sinh mạng con người và một lần nữa họ không tính đến những thứ như 00:09:56.570 --> 00:10:00.580 đau khổ và mất mát về tình cảm gia đình. Ý tôi là những gia đình đã bị mất đi nguồn sống 00:10:00.580 --> 00:10:03.980 nhưng họ cũng mất đi người thân và điều đó 00:10:03.980 --> 00:10:06.820 còn đáng giá hơn 200 nghìn đô la. 00:10:06.820 --> 00:10:09.170 Tốt, nhưng chờ đã nào, bạn tên gì? 00:10:09.170 --> 00:10:10.479 Julie Roto. 00:10:10.480 --> 00:10:14.400 Vậy nếu là 200 nghìn đô la, Julie, 00:10:14.400 --> 00:10:18.660 Là một con số quá thấp vì chưa bao gồm sự mất mát của một người thân, 00:10:18.660 --> 00:10:21.660 và sự mất mát của những năm tháng cuộc đời, 00:10:21.660 --> 00:10:23.980 Vậy bạn nghĩ con số nào, 00:10:23.980 --> 00:10:27.290 bạn nghĩ con số bao nhiêu sẽ chính xác hơn? 00:10:27.290 --> 00:10:32.430 Tôi không tin là mình có thể đưa ra một con số. Tôi nghĩ rằng kiểu phân tích này không nên áp dụng cho 00:10:32.430 --> 00:10:33.560 những vấn đề về sinh mạng con người. 00:10:33.560 --> 00:10:36.199 Tôi nghĩ rằng không thể dung tiền đối với vấn đề này. 00:10:36.200 --> 00:10:39.270 Vậy họ không chỉ đưa ra một con số quá thấp 00:10:39.270 --> 00:10:44.510 Julie nói rằng, họ đã sai khi cố gắng áp đặt bất kỳ một con số nào. 00:10:44.510 --> 00:10:49.540 được rồi, hãy nghe một ý kiến khác. Ai nào? 00:10:49.540 --> 00:10:51.860 Phải tính thêm cả điều chỉnh do lạm phát nữa 00:10:57.700 --> 00:10:59.130 được rồi, 00:10:59.130 --> 00:11:00.050 thế là công bằng. 00:11:00.050 --> 00:11:02.660 Vậy bây giờ con số sẽ là bao nhiêu? 00:11:02.660 --> 00:11:07.640 Đấy là 35 năm trước 00:11:07.640 --> 00:11:10.330 Hai triệu đô la. 00:11:10.330 --> 00:11:12.030 Bạn đưa ra con số hai triệu đô la. 00:11:12.030 --> 00:11:14.079 Và bạn tên gì? 00:11:14.080 --> 00:11:15.410 Voicheck 00:11:15.410 --> 00:11:17.329 Voicheck nói rằng chúng ta phải tính thêm cả lạm phát, 00:11:17.330 --> 00:11:19.640 chúng ta nên hào phóng hơn 00:11:19.640 --> 00:11:25.170 Nếu vậy các bạn có hài lòng xem đây là cách nghĩ đúng cho câu hỏi này không? 00:11:25.170 --> 00:11:27.310 Thật không may, tôi đoán là. 00:11:27.310 --> 00:11:29.589 Cần phải 00:11:29.590 --> 00:11:32.980 đặt ra một con số ở đâu đó 00:11:32.980 --> 00:11:37.330 Tôi không chắc sẽ là số nào nhưng tôi đồng ý rằng có thể 00:11:37.330 --> 00:11:39.490 gán cho mạng người 00:11:39.490 --> 00:11:41.060 một con số. 00:11:41.060 --> 00:11:42.439 Được rồi, 00:11:42.440 --> 00:11:44.420 như vậy Voicheck nói, 00:11:44.420 --> 00:11:46.280 và ở đây cậu ấy không đồng ý với 00:11:46.280 --> 00:11:46.649 Julie 00:11:46.649 --> 00:11:49.750 Julie nói rằng chúng ta không thể gán cho mạng người một con số, 00:11:49.750 --> 00:11:53.670 để phân tích lợi ích - chi phí, Voicheck nói rằng chúng ta phải làm như vậy 00:11:53.670 --> 00:11:59.870 bởi vì bằng cách này hay cách khác, chúng ta phải quyết định 00:11:59.870 --> 00:12:04.750 những bạn khác nghĩ sao về điều này? Có ai sẵn sàng để biện hộ rằng 00:12:04.750 --> 00:12:06.270 phân tích lợi ích - chi phí ở đây 00:12:06.270 --> 00:12:09.810 Là chính xác và thỏa đáng không? 00:12:09.810 --> 00:12:16.000 Tôi nghĩ rằng, nếu Ford và các công ty xe hơi khác không sử dụng phân tích lợi ích - chi phí thì cuối cùng họ sẽ bị phá sản 00:12:16.000 --> 00:12:18.949 vì họ sẽ chẳng thể có lợi nhuận 00:12:18.949 --> 00:12:23.139 và hàng triệu người sẽ không có ô tô của hãng này để đi làm, để có thức ăn trên bàn 00:12:23.139 --> 00:12:27.939 để nuôi con cái của họ, vì vậy tôi nghĩ rằng nếu phân tích lợi ích - chi phí không được sử dụng, 00:12:27.939 --> 00:12:29.699 thì một lợi ích lớn hơn 00:12:29.700 --> 00:12:31.870 sẽ mất đi 00:12:31.870 --> 00:12:34.810 trong trường hợp đó. Được rồi, cho tôi hỏi, bạn tên gì? 00:12:34.810 --> 00:12:37.599 Raul. Raul. 00:12:37.600 --> 00:12:41.760 Gần đây đã có một nghiên cứu được thực hiện về việc sử dụng điện thoại di động của tài xế khi đang lái 00:12:41.760 --> 00:12:43.090 một chiếc ô tô, 00:12:43.090 --> 00:12:47.080 và có một cuộc tranh luận liệu việc đó có nên bị cấm hay không 00:12:47.080 --> 00:12:48.660 và 00:12:48.660 --> 00:12:50.689 con số là, 00:12:50.690 --> 00:12:54.990 khoảng hai nghìn người chết 00:12:54.990 --> 00:12:57.280 vì tai nạn 00:12:57.280 --> 00:12:59.240 mỗi năm, 00:12:59.240 --> 00:13:02.120 khi sử dụng điện thoại di động 00:13:02.120 --> 00:13:07.860 Và phân tích lợi ích - chi phí được thực hiện bởi trung tâm phân tích rủi ro ở Harvard 00:13:07.860 --> 00:13:10.520 Cho thấy rằng nếu bạn xem xét các lợi ích 00:13:10.520 --> 00:13:13.560 của việc sử dụng điện thoại di động 00:13:13.560 --> 00:13:15.089 và bạn gán cho mạng sống 00:13:15.090 --> 00:13:19.050 một giá trị, con số hóa ra lại bằng nhau 00:13:19.050 --> 00:13:23.290 Bởi vì lợi ích kinh tế to lớn của việc cho phép người ta tận dụng thời gian 00:13:23.290 --> 00:13:27.370 của họ, không lãng phí thời gian, có thể giao dịch và nói chuyện với bạn bè, v.v. 00:13:27.370 --> 00:13:30.370 trong khi họ đang lái xe. 00:13:30.370 --> 00:13:32.060 Điều đó không có nghĩa 00:13:32.060 --> 00:13:35.619 là sẽ sai lầm khi cố gắng đặt những con số trị giá bằng tiền vào những câu hỏi 00:13:35.620 --> 00:13:37.590 về sinh mạng con người? 00:13:37.590 --> 00:13:39.330 Tôi nghĩ rằng nếu 00:13:39.330 --> 00:13:41.780 đa số mọi người 00:13:41.780 --> 00:13:47.569 cố gắng đạt được tính có ích của một dịch vụ, như sử dụng điện thoại di động, và sự tiện lợi 00:13:47.570 --> 00:13:47.989 mà điện thoại di động mang lại, một cách tối đa 00:13:47.989 --> 00:13:50.400 Miễn là 00:13:50.400 --> 00:13:52.160 sự hy sinh là cần thiết 00:13:52.160 --> 00:13:53.230 để nó xảy ra. 00:13:53.230 --> 00:13:59.200 Bạn hoàn toàn là một người theo thuyết vị lợi. Trong.. vâng đúng ạ. 00:13:59.200 --> 00:14:02.820 được rồi, một câu hỏi cuối cùng cho Raul 00:14:02.820 --> 00:14:05.810 và tôi đưa ý kiến của Voicheck vào để xem xét, 00:14:05.810 --> 00:14:07.829 Có nên gán cho 00:14:07.829 --> 00:14:12.870 mạng sống con người một có số bằng tiền, để quyết định có nên cấm sử dụng điện thoại di động hay không? 00:14:12.870 --> 00:14:14.640 tôi không muốn phán 00:14:14.640 --> 00:14:16.199 một cách tùy tiện, 00:14:16.200 --> 00:14:18.140 tính bừa một con số, ý tôi là ngay lúc này 00:14:18.140 --> 00:14:19.370 Tôi nghĩ rằng. 00:14:21.350 --> 00:14:23.610 Bạn muốn được tư vấn. 00:14:23.610 --> 00:14:24.790 vâng, tôi muốn được nghe lời khuyên. 00:14:24.790 --> 00:14:28.689 Nhưng đại để là bao nhiêu? Đã có 2300 người chết 00:14:28.690 --> 00:14:32.400 bạn phải gán một giá trị bằng tiền để biết liệu mình có muốn ngăn ngừa những cái chết đó, 00:14:32.400 --> 00:14:37.069 bằng cách cấm sử dụng điện thoại di động trong ô tô hay không 00:14:37.070 --> 00:14:38.900 vậy bạn sẽ ước tính khoảng bao nhiêu? 00:14:38.900 --> 00:14:40.350 bao nhiêu? 00:14:40.350 --> 00:14:40.799 Một triệu, 00:14:40.799 --> 00:14:42.280 hai triệu 00:14:42.280 --> 00:14:44.410 Hai triệu là con số của Voitech. 00:14:44.410 --> 00:14:46.120 Đúng không? Vâng có thể là một triệu. 00:14:46.120 --> 00:14:50.500 Một triệu? 00:14:50.500 --> 00:14:55.110 Được rồi, tốt lắm, cảm ơn bạn. 00:14:55.110 --> 00:15:00.440 Vậy nên, có một số tranh cãi ngày nay nổ ra từ những phân tích lợi ích - chi phí, đặc biệt là 00:15:00.440 --> 00:15:01.859 những vấn đề liên quan đến 00:15:01.859 --> 00:15:06.770 việc đặt một giá tiền bạc lên mọi thứ, rồi cộng dồn lại. 00:15:06.770 --> 00:15:08.840 bây giờ tôi muốn chuyển qua 00:15:08.840 --> 00:15:15.110 sự phản đối của bạn, đối với sự phản đối của bạn rằng không nhất thiết phải phân tích lợi ích chi phí một cách cụ thể, 00:15:15.110 --> 00:15:18.400 bởi vì nó chỉ là một phiên bản của 00:15:18.400 --> 00:15:21.959 logic vị lợi trong thực tế ngày nay, 00:15:21.960 --> 00:15:26.830 nhưng với tổng thể toàn bộ lý thuyết, với ý tưởng 00:15:26.830 --> 00:15:30.000 rằng điều đúng nên làm, 00:15:30.000 --> 00:15:33.710 Điều cơ bản của chính sách và pháp luật, 00:15:33.710 --> 00:15:35.559 là tối đa hóa 00:15:35.559 --> 00:15:39.750 tính lợi ích. 00:15:39.750 --> 00:15:41.590 Bao nhiêu bạn không đồng ý? 00:15:41.590 --> 00:15:43.359 với cách 00:15:43.359 --> 00:15:44.330 tiếp cận vị lợi 00:15:44.330 --> 00:15:46.390 đối với luật pháp 00:15:46.390 --> 00:15:48.480 và với lợi ích chung? 00:15:48.480 --> 00:15:52.230 Có bao nhiêu người đồng ý với ý tưởng đó? 00:15:52.230 --> 00:15:55.200 Vậy là, đồng ý nhiều hơn không đồng ý. 00:15:55.200 --> 00:15:59.560 Vậy hãy lắng nghe ý kiến từ bên phê bình. 00:15:59.560 --> 00:16:02.209 Vấn đề chính của tôi với điều này là tôi cảm thấy như 00:16:02.209 --> 00:16:06.280 bạn không thể nói rằng, chỉ vì những người thuộc nhóm thiểu số. 00:16:06.280 --> 00:16:11.650 Điều họ muốn và cần lại ít giá trị hơn so với người thuộc đa số 00:16:11.650 --> 00:16:14.189 vì vậy tôi nghĩ có vấn đề với ý tưởng rằng 00:16:14.190 --> 00:16:16.099 lợi ích tốt nhất cho số đông nhất 00:16:16.099 --> 00:16:18.070 là ổn, bởi vì 00:16:18.070 --> 00:16:21.040 vẫn còn những người 00:16:21.040 --> 00:16:24.719 ở nhóm thiểu số, có vẻ không công bằng với họ cho lắm, khi họ không có tiếng nói theo cách 00:16:24.720 --> 00:16:25.840 mà họ muốn 00:16:25.840 --> 00:16:28.880 được rồi, một phản đối thú vị. Bạn lo lắng về 00:16:28.880 --> 00:16:32.460 tác động đến nhóm thiểu số. Vâng. 00:16:32.460 --> 00:16:34.940 Nhân tiện, bạn tên gì? Anna. 00:16:34.940 --> 00:16:39.819 Được rồi, ai phản hồi cho sự lo lắng của Anna về ảnh hưởng đối với nhóm thiểu số nào? 00:16:39.819 --> 00:16:41.689 Bạn sẽ nói gì với Anna? 00:16:41.690 --> 00:16:42.540 Cô ấy nói rằng, 00:16:42.540 --> 00:16:47.490 nhóm thiểu số ít giá trị hơn, tôi không nghĩ đó là trường hợp này, vì giá trị của từng cá nhân trong nhóm thiểu số 00:16:47.490 --> 00:16:51.339 Bằng với cá nhân trong nhóm đa số. Nhưng chỉ là 00:16:51.339 --> 00:16:54.520 số động đã vượt trội hơn 00:16:54.520 --> 00:16:55.670 thiểu số 00:16:55.670 --> 00:16:58.919 Và ý tôi là, tại một thời điểm nhất định, bạn phải quyết định. 00:16:58.919 --> 00:17:01.510 Và tôi thấy đáng tiếc cho nhóm thiểu số nhưng 00:17:01.510 --> 00:17:02.640 đôi khi, 00:17:02.640 --> 00:17:03.670 vì đại cuộc, 00:17:03.670 --> 00:17:08.839 vì lợi ích lớn hơn. Phải vì lợi ích lớn hơn. Anna, bạn thấy sao? Bạn tên gì? Youngda. 00:17:08.839 --> 00:17:10.839 Bạn muốn nói gì với Youngda không? 00:17:10.839 --> 00:17:13.589 Youngda nói rằng bạn chỉ cần cộng dồn sở thích của mọi người, 00:17:13.589 --> 00:17:17.698 và như vậy cũng đã cân nhắc cả sở thích của những người thuộc nhóm thiểu số. 00:17:17.699 --> 00:17:22.000 Bạn có thể cho một ví dụ về việc khiến bạn lo lắng, khi bạn nói rằng bạn lo lắng 00:17:22.000 --> 00:17:24.880 rằng thuyết vị lợi vi phạm 00:17:24.880 --> 00:17:27.970 Mối quan tâm hay sự tôn trọng đối với quyền lợi của nhóm thiểu số? 00:17:27.970 --> 00:17:29.730 bạn có thể đưa ra một ví dụ không. 00:17:29.730 --> 00:17:35.179 Được rồi, như bất kỳ ví dụ nào mà chúng ta đã nói đến, như vụ đắm tàu, 00:17:35.179 --> 00:17:36.450 Tôi nghĩ rằng 00:17:36.450 --> 00:17:39.700 cậu bé bị ăn thịt 00:17:39.700 --> 00:17:39.980 vẫn có 00:17:39.980 --> 00:17:43.560 quyền được sống như những người khác,... và 00:17:43.560 --> 00:17:44.710 chỉ vì 00:17:44.710 --> 00:17:45.980 anh ta là 00:17:48.120 --> 00:17:50.610 thiểu số trong tình huống đó, người 00:17:50.610 --> 00:17:53.459 có lẽ có ít cơ hội sống tiếp hơn, 00:17:53.460 --> 00:17:54.870 không có nghĩa là 00:17:54.870 --> 00:17:58.449 những người khác nghiễm nhiên có quyền ăn thịt anh ta 00:17:58.450 --> 00:17:59.680 chỉ vì 00:17:59.680 --> 00:18:01.849 nó sẽ mang lại 00:18:01.849 --> 00:18:03.290 cơ hội sống cho nhiều người hơn. 00:18:03.290 --> 00:18:05.740 Như vậy là, có thể có một số quyền 00:18:05.740 --> 00:18:07.850 Thuộc sở hữu của các cá nhân 00:18:07.850 --> 00:18:12.550 trong nhóm thiểu số không nên bị đánh đổi 00:18:12.550 --> 00:18:14.399 Vì mục tiêu lợi ích? 00:18:14.400 --> 00:18:16.520 ? 00:18:16.520 --> 00:18:18.210 Đúng không Anna? 00:18:18.210 --> 00:18:21.990 Bây giờ đây sẽ là một bài kiểm tra dành cho bạn, 00:18:21.990 --> 00:18:24.550 trở lại La Mã cổ đại 00:18:24.550 --> 00:18:29.510 Họ đã ném những người Cơ đốc giáo cho sư tử trong các đấu trường thể thao. 00:18:29.510 --> 00:18:33.890 Nếu bạn nghĩ, về phương thức tính toán vị lợi, nó sẽ xảy ra như thế nào? 00:18:33.890 --> 00:18:38.770 Vâng, Những người Cơ đốc giáo bị ném cho sư tử phải chịu đựng nỗi đau tột cùng, 00:18:38.770 --> 00:18:45.770 nhưng hãy nhìn vào niềm vui sướng tập thể của đám đông những người La Mã. 00:18:48.460 --> 00:18:50.580 Youngda. Vâng, 00:18:50.580 --> 00:18:51.889 lúc đó, 00:18:51.890 --> 00:18:53.250 tôi không nghĩ 00:18:54.920 --> 00:19:01.710 Như là trong thời hiện đại, để đánh giá, à… đưa ra một con số nhất định đối với hạnh phúc được tạo ra cho những người chứng kiến 00:19:01.710 --> 00:19:02.900 Tôi không nghĩ 00:19:02.900 --> 00:19:05.300 bất kỳ 00:19:05.300 --> 00:19:07.490 nhà làm luật nào sẽ nói rằng 00:19:07.490 --> 00:19:11.390 Nỗi đau của một người, sự đau khổ của một người là nhiều hơn hẳn 00:19:11.390 --> 00:19:14.680 khi so với hạnh phúc đạt được 00:19:14.680 --> 00:19:20.460 Không nhưng bạn phải thừa nhận rằng nếu có đủ số đông người La Mã cuồng nhiệt với hạnh phúc, 00:19:20.460 --> 00:19:25.220 nó thậm chí còn lớn hơn nỗi đau tột cùng của 00:19:25.220 --> 00:19:28.600 một số ít người Cơ đốc giáo bị ném cho sư tử. 00:19:28.600 --> 00:19:33.570 Như vậy, chúng ta có hai lý luận khác nhau phản đối chủ nghĩa vị lợi. 00:19:33.570 --> 00:19:35.030 Một là cân nhắc rằng 00:19:35.030 --> 00:19:37.850 liệu chủ nghĩa vị lợi 00:19:37.850 --> 00:19:39.559 có tôn trọng đầy đủ 00:19:39.559 --> 00:19:40.740 các quyền cá nhân 00:19:40.740 --> 00:19:42.500 hoặc quyền thiểu số hay không? 00:19:42.500 --> 00:19:45.150 Và phản đối khác thì liên quan 00:19:45.150 --> 00:19:46.940 đến toàn bộ ý tưởng 00:19:46.940 --> 00:19:48.980 Về việc cộng dồn 00:19:48.980 --> 00:19:49.900 tính có ích 00:19:49.900 --> 00:19:51.610 của những sở thích 00:19:51.610 --> 00:19:53.070 hoặc giá trị 00:19:53.070 --> 00:19:56.470 Liệu có thể tổng hợp tất cả các giá trị 00:19:56.470 --> 00:19:58.050 để quy chúng 00:19:58.050 --> 00:20:00.360 thành các khái niệm tính bằng tiền được không? 00:20:00.360 --> 00:20:02.479 Những năm 1930 00:20:02.480 --> 00:20:07.000 có một 00:20:07.000 --> 00:20:09.190 nhà tâm lý học 00:20:09.190 --> 00:20:10.840 đã cố gắng 00:20:10.840 --> 00:20:12.370 giải quyết 00:20:12.370 --> 00:20:15.850 câu hỏi thứ hai. Ông đã cố gắng chứng minh 00:20:15.850 --> 00:20:18.530 những gì chủ nghĩa vị lợi giả định, 00:20:18.530 --> 00:20:22.040 rằng có thể 00:20:22.040 --> 00:20:23.230 quy đổi 00:20:23.230 --> 00:20:27.309 tất cả hàng hóa, tất cả các giá trị, tất cả các mối quan tâm của con người 00:20:27.309 --> 00:20:28.908 Về một thước đo thống nhất, duy nhất. 00:20:28.909 --> 00:20:30.230 Và ông đã làm điều đó 00:20:30.230 --> 00:20:32.660 bằng cách tiến hành một cuộc khảo sát 00:20:32.660 --> 00:20:37.610 về những công thức sơ khởi về niềm tin, đó là vào những năm 1930. 00:20:37.610 --> 00:20:42.000 Và ông ta hỏi họ, ông ta đưa cho họ một danh sách những trải nghiệm không vui vẻ 00:20:42.000 --> 00:20:45.360 và ông ta hỏi xem họ sẽ muốn được trả bao nhiêu để trải qua 00:20:45.360 --> 00:20:49.899 những trải nghiệm sau đây, và ông theo dõi 00:20:49.900 --> 00:20:51.040 Ví dụ, 00:20:51.040 --> 00:20:57.240 bạn muốn được trả bao nhiêu để bị nhổ một chiếc răng cửa hàm trên 00:20:57.240 --> 00:21:04.240 hoặc bạn muốn được trả bao nhiêu để cắt đứt một ngón chân cái? 00:21:05.030 --> 00:21:11.649 hoặc ăn tươi một con giun đất đang sống, dài sáu inch 00:21:11.650 --> 00:21:18.650 hoặc sống phần đời còn lại của bạn trong một trang trại ở Kansas 00:21:19.430 --> 00:21:24.480 hoặc bóp cổ một con mèo hoang bằng tay không 00:21:24.480 --> 00:21:26.140 Bây giờ, bạn nghĩ sao? 00:21:26.140 --> 00:21:32.900 Bạn cho rằng món nào đắt nhất trong danh sách đó 00:21:32.900 --> 00:21:39.750 Kansas đúng không? 00:21:39.750 --> 00:21:44.840 Đúng rồi, đó là Kansas 00:21:44.840 --> 00:21:46.059 Với lựa chọn Kansas, 00:21:46.059 --> 00:21:47.619 mọi người nói rằng 00:21:47.619 --> 00:21:51.980 họ phải được trả 300 nghìn đô la. 00:21:57.340 --> 00:21:59.800 Theo bạn… 00:21:59.800 --> 00:22:03.139 Theo bạn thì cái gì là đắt tiếp theo đó? 00:22:03.140 --> 00:22:06.010 không phải con mèo, 00:22:06.010 --> 00:22:08.190 không phải là răng hàm 00:22:08.190 --> 00:22:11.250 không phải ngón chân cái! 00:22:11.250 --> 00:22:16.580 giun đất! 00:22:16.580 --> 00:22:20.600 Đa số nói rằng, bạn phải trả cho họ 100 nghìn đô la 00:22:20.600 --> 00:22:23.419 để họ ăn giun đất 00:22:23.420 --> 00:22:28.010 bạn nghĩ cái gì là rẻ nhất? 00:22:28.010 --> 00:22:30.010 không phải con mèo 00:22:30.010 --> 00:22:31.300 Mà là răng hàm. 00:22:31.300 --> 00:22:34.990 Trong thời kỳ suy thoái, mọi người sẵn sàng nhổ răng 00:22:34.990 --> 00:22:39.600 để chỉ đổi lấy 4.500 đô la 00:22:39.600 --> 00:22:40.669 Và bây giờ 00:22:42.020 --> 00:22:45.010 là những gì mà Thorndike 00:22:45.010 --> 00:22:48.460 kết luận được từ nghiên cứu của mình. 00:22:48.460 --> 00:22:51.650 Bất kỳ mong muốn hay sự thỏa mãn nào tồn tại, tồn tại 00:22:51.650 --> 00:22:54.600 Tồn tại thành một lượng nào đó và do đó có thể đo lường được. 00:22:54.600 --> 00:22:55.949 Cuộc sống của một con chó 00:22:55.950 --> 00:22:57.010 hoặc một con mèo 00:22:57.010 --> 00:22:59.430 hoặc một con gà, bao hàm 00:22:59.430 --> 00:23:00.979 những khao khát, 00:23:00.979 --> 00:23:01.880 ham muốn 00:23:01.880 --> 00:23:04.290 và sự hài lòng của nó 00:23:04.290 --> 00:23:05.750 Vậy nên, cuộc sống 00:23:05.750 --> 00:23:06.940 của con người cũng vậy. 00:23:06.940 --> 00:23:09.409 Mặc dù những khao khát và ham muốn ở họ 00:23:09.409 --> 00:23:12.450 là phức tạp hơn. 00:23:12.450 --> 00:23:14.330 Nhưng còn nghiên cứu của Thorndike 00:23:14.330 --> 00:23:15.990 thì sao? 00:23:15.990 --> 00:23:17.870 Liệu nó có hỗ trợ 00:23:17.870 --> 00:23:20.209 quan điểm của Bentham, 00:23:20.210 --> 00:23:22.130 rằng tất cả 00:23:22.130 --> 00:23:28.390 tất cả các giá trị có thể được quy đổi thông qua một đơn vị đo lường giá trị chuẩn, thống nhất, duy nhất 00:23:28.390 --> 00:23:34.289 hay đặc tính khác thường của những đối tượng khác nhau trong danh sách này 00:23:34.289 --> 00:23:37.220 Lại gợi ra những kết luận ngược lại. 00:23:37.220 --> 00:23:40.290 Có thể là, liệu chúng ta đang nói về cuộc sống 00:23:40.290 --> 00:23:42.120 hoặc Kansas 00:23:42.120 --> 00:23:44.179 hoặc con giun đất. 00:23:44.180 --> 00:23:45.440 Có thể 00:23:45.440 --> 00:23:47.810 những thứ chúng ta coi trọng 00:23:47.810 --> 00:23:49.399 và yêu quý 00:23:49.400 --> 00:23:51.350 không thể được tóm gọn 00:23:51.350 --> 00:23:54.280 theo một đơn vị đo lường giá trị chuẩn, thống nhất, duy nhất. 00:23:54.280 --> 00:23:56.129 Và nếu họ không thể làm được như vậy 00:23:56.130 --> 00:23:57.910 thì kết cục là gì 00:23:57.910 --> 00:24:00.740 đối với thuyết vị lợi 00:24:00.740 --> 00:24:02.180 của đạo đức? 00:24:02.180 --> 00:24:09.180 Đó là câu hỏi chúng ta sẽ tiếp tục vào lần tới 00:24:13.179 --> 00:24:15.530 Được rồi bây giờ chúng ta hãy tham gia một phần khác 00:24:15.530 --> 00:24:17.680 của cuộc thăm dò, 00:24:17.680 --> 00:24:19.309 đó là 00:24:19.309 --> 00:24:21.470 trải nghiệm hay niềm vui nào 00:24:21.470 --> 00:24:23.410 có giá trị nhất? 00:24:23.410 --> 00:24:25.659 Bao nhiêu người nói là 00:24:25.659 --> 00:24:31.720 Shakespeare? 00:24:31.720 --> 00:24:38.120 bao nhiêu người nói rằng đó là chương trình “Fear Factor” 00:24:38.120 --> 00:24:39.760 không, bạn nghiêm túc đấy chứ? 00:24:39.760 --> 00:24:46.160 thật à? 00:24:46.160 --> 00:24:48.530 lần trước 00:24:48.530 --> 00:24:53.510 chúng ta đã bắt đầu xem xét một số phản đối 00:24:53.510 --> 00:24:56.570 với phiên bản thuyết vị lợi 00:24:56.570 --> 00:25:01.790 của Jeremy Bentham 00:25:01.790 --> 00:25:04.950 mọi người đưa ra hai lập luận phản đối trong cuộc thảo luận 00:25:04.950 --> 00:25:08.380 mà chúng ta đã tiến hành 00:25:08.380 --> 00:25:10.600 đầu tiên 00:25:10.600 --> 00:25:12.709 là sự phản đối, tuyên bố rằng 00:25:12.710 --> 00:25:14.760 chủ nghĩa vị lợi, 00:25:14.760 --> 00:25:16.970 Chính bản thân nó, 00:25:16.970 --> 00:25:20.110 bằng việc quan tâm đến vấn đề lợi ích lớn nhất cho nhiều nhất 00:25:20.110 --> 00:25:23.120 Đã không tôn trọng đầy đủ 00:25:23.120 --> 00:25:25.479 các quyền cá nhân. 00:25:25.480 --> 00:25:28.880 hôm nay chúng ta có những cuộc tranh luận 00:25:28.880 --> 00:25:29.990 về việc tra tấn 00:25:29.990 --> 00:25:33.610 và khủng bố 00:25:33.610 --> 00:25:35.139 giả sử 00:25:35.140 --> 00:25:41.350 một kẻ bị nghi ngờ khủng bố đã bị bắt vào ngày 10/9 00:25:41.350 --> 00:25:44.189 và bạn có lý do để tin 00:25:44.190 --> 00:25:46.490 rằng nghi phạm 00:25:46.490 --> 00:25:51.230 có thông tin quan trọng về một cuộc tấn công khủng bố sắp xảy ra, sẽ giết chết 00:25:51.230 --> 00:25:52.200 hơn ba nghìn người 00:25:52.200 --> 00:25:55.690 và bạn không thể lấy được thông tin. 00:25:55.690 --> 00:25:57.670 Liệu bạn sẽ 00:25:57.670 --> 00:25:59.440 tra tấn 00:25:59.440 --> 00:26:01.070 nghi phạm 00:26:01.070 --> 00:26:03.060 để lấy thông tin 00:26:03.060 --> 00:26:05.550 hay 00:26:05.550 --> 00:26:07.770 bạn sẽ nói không, 00:26:07.770 --> 00:26:14.550 có những bổn phận về đạo đức tuyệt đối cần phải tôn trọng quyền của mỗi cá nhân 00:26:14.550 --> 00:26:17.899 theo cách như vậy, chúng ta quay lại với những câu hỏi mà chúng ta đã bắt đầu 00:26:17.900 --> 00:26:23.910 về xe điện và cấy ghép nội tạng. Vậy thì đó là vấn đề đầu tiên 00:26:23.910 --> 00:26:29.250 và bạn nhớ rằng chúng ta đã xem xét một số ví dụ về phân tích lợi ích - chi phí 00:26:29.250 --> 00:26:33.870 nhưng nhiều người không hài lòng với phân tích lợi ích - chi phí 00:26:33.870 --> 00:26:39.969 khi gán cho mạng sống con người một giá trị bằng tiền 00:26:39.970 --> 00:26:42.290 và do đó nó dẫn chúng ta đến 00:26:42.290 --> 00:26:44.500 lập luận phản đối thứ hai, 00:26:44.500 --> 00:26:48.810 nó nghi vấn liệu có thể quy đổi tất cả các giá trị 00:26:48.810 --> 00:26:52.879 theo một một đơn vị đo lường giá trị chuẩn, thống nhất, duy nhất? 00:26:52.880 --> 00:26:57.580 Hay nói cách khác, nó nghi ngờ liệu tất cả các giá trị có thể đo lường được không? 00:26:57.580 --> 00:27:00.080 để tôi cho các bạn một ví dụ khác, 00:27:00.080 --> 00:27:01.299 một ví dụ 00:27:01.299 --> 00:27:07.240 một trải nghiệm, đây thực sự là một câu chuyện có thật, xuất phát từ trải nghiệm cá nhân của tôi 00:27:07.240 --> 00:27:12.900 Làm dấy lên một câu hỏi, ít nhất là liệu rằng tất cả các giá trị có thể được quy đổi mà không làm 00:27:12.900 --> 00:27:14.060 mất đi 00:27:14.060 --> 00:27:20.158 yếu tố vị lợi của chúng không 00:27:20.159 --> 00:27:22.390 vài năm trước 00:27:22.390 --> 00:27:28.080 khi còn là một nghiên cứu sinh, tôi đã ở Oxford ở Anh. Họ có trường nam sinh và nữ sinh riêng 00:27:28.080 --> 00:27:29.800 Các trường đại học chưa cho học chung với nhau. 00:27:29.800 --> 00:27:31.428 Và các trường đại học nữ sinh có quy định 00:27:31.429 --> 00:27:33.590 phản đối 00:27:33.590 --> 00:27:37.470 Không cho phép khách nam ở qua đêm. 00:27:37.470 --> 00:27:40.080 Vào những năm 1970 00:27:40.080 --> 00:27:44.030 Những nguyên tắc hiếm khi được thực thi và dễ dàng bị vi phạm, 00:27:44.030 --> 00:27:51.030 hoặc tôi nghe nói thế, 00:27:51.600 --> 00:27:56.549 vào cuối những năm 1970, khi tôi ở đó, áp lực nới lỏng các nguyên tắc này ngày càng gia tăng và nó trở thành 00:27:56.549 --> 00:28:01.100 chủ đề tranh luận giữa các giảng viên tại Đại học St. Anne 00:28:01.100 --> 00:28:03.840 một trong những trường đại học dành cho nữ. 00:28:03.840 --> 00:28:06.629 Những nữ giảng viên lớn tuổi trong trường 00:28:06.630 --> 00:28:10.720 là những người theo chủ nghĩa truyền thống, họ phản đối sự thay đổi 00:28:10.720 --> 00:28:12.820 trên cơ sở đạo đức thông thường 00:28:12.820 --> 00:28:14.320 nhưng thời thế đã thay đổi, 00:28:14.320 --> 00:28:17.110 và họ cảm thấy xấu hổ 00:28:17.110 --> 00:28:20.000 khi đưa ra lý do thực sự cho sự phản đối của mình 00:28:20.000 --> 00:28:22.809 Và, do đó họ đã chuyển nghĩa các lập luận của họ 00:28:22.809 --> 00:28:26.120 thành các ngôn ngữ của thuyết vị lợi 00:28:26.120 --> 00:28:27.419 họ lập luận rằng nếu nam giới ở lại qua đêm, 00:28:27.420 --> 00:28:31.680 chi phí cho trường đại học sẽ tăng lên. 00:28:31.680 --> 00:28:33.490 Hẳn các bạn thắc mắc là tăng thế nào. 00:28:33.490 --> 00:28:39.429 Vâng, họ nói rằng những người này họ sẽ muốn dùng nhà tắm rồi sẽ dùng hết nước nóng 00:28:39.429 --> 00:28:40.779 hơn nữa, họ lập luận rằng 00:28:40.779 --> 00:28:46.780 họ sẽ phải thay đệm thường xuyên hơn 00:28:46.780 --> 00:28:48.379 các nhà cải cách 00:28:48.380 --> 00:28:52.250 giải tỏa những lập luận này bằng cách áp dụng thỏa hiệp như sau 00:28:52.250 --> 00:28:53.280 mỗi người nữ, mỗi tuần 00:28:53.280 --> 00:29:00.280 có thể có tối đa ba khách nam qua đêm 00:29:01.160 --> 00:29:05.940 họ không nói thêm liệu là cùng một người hay phải ba người khác nhau, 00:29:05.940 --> 00:29:06.800 miễn là 00:29:06.800 --> 00:29:09.240 và đây là thỏa hiệp được đưa ra. 00:29:09.240 --> 00:29:10.400 Với điều kiện khách ở lại 00:29:10.400 --> 00:29:15.340 trả 50 xu để trang trải chi phí của trường đại học 00:29:15.340 --> 00:29:17.179 ngày hôm sau, 00:29:17.180 --> 00:29:23.080 tiêu đề của tờ báo phát hành toàn quốc giật tít “Nữ sinh St. Anne, 50 pence một đêm" 00:29:29.500 --> 00:29:31.040 một minh họa khác 00:29:31.040 --> 00:29:31.730 ... 00:29:31.730 --> 00:29:34.730 cho thấy khó khăn trong việc quy đổi 00:29:34.730 --> 00:29:36.150 tất cả các giá trị, 00:29:36.150 --> 00:29:38.930 trong trường hợp này là một quan điểm nhất định 00:29:38.930 --> 00:29:44.200 về đạo đức thành ngôn ngữ của thuyết vị lợi 00:29:44.200 --> 00:29:46.980 Vậy thì, tất cả những điều này để minh họa 00:29:46.980 --> 00:29:48.830 phản đối thứ hai 00:29:48.830 --> 00:29:52.679 đối với thuyết vị lợi, ít nhất là một phần của sự phản đối đó 00:29:52.680 --> 00:29:54.780 là câu hỏi, 00:29:54.780 --> 00:29:56.620 thuyết vị lợi 00:29:56.620 --> 00:29:58.809 có đúng không khi cho rằng 00:29:58.809 --> 00:30:00.670 rằng chúng ta có thể 00:30:00.670 --> 00:30:02.420 công nhận tính đồng nhất của 00:30:02.420 --> 00:30:08.230 giá trị, tính có thể đo lường được của các giá trị và quy đổi tất cả các cân nhắc đạo đức 00:30:08.230 --> 00:30:09.740 thành 00:30:09.740 --> 00:30:10.280 đồng đô la 00:30:10.280 --> 00:30:12.220 hoặc tiền bạc. 00:30:12.220 --> 00:30:14.510 Nhưng vẫn còn một khía cạnh thứ hai 00:30:14.510 --> 00:30:19.690 của mối lo lắng trong việc cộng dồn các giá trị và những sở thích 00:30:19.690 --> 00:30:21.990 tại sao chúng ta nên 00:30:21.990 --> 00:30:23.120 cân đong đo đếm 00:30:23.120 --> 00:30:25.260 tất cả các sở thích 00:30:25.260 --> 00:30:27.390 Của mọi người, 00:30:27.390 --> 00:30:32.650 mà không đánh giá xem sở thích của họ là sở thích tốt hay xấu 00:30:32.650 --> 00:30:35.120 chúng ta không nên phân biệt 00:30:35.120 --> 00:30:36.010 giữa 00:30:36.010 --> 00:30:37.590 những niềm vui 00:30:37.590 --> 00:30:38.260 cao quý 00:30:38.260 --> 00:30:41.760 và niềm vui thấp kém. 00:30:41.760 --> 00:30:44.250 Bây giờ, đây là một phần của yêu cầu 00:30:44.250 --> 00:30:49.380 không đưa ra bất kỳ sự phân biệt định tính nào về giá trị của sở thích của con người, một phần của 00:30:49.380 --> 00:30:50.820 Yêu cầu 00:30:50.820 --> 00:30:55.250 là không phán xét và bình đẳng. Người theo chủ nghĩa quân bình 00:30:55.250 --> 00:30:58.110 và thuyết vị lợi Bentham nói rằng, 00:30:58.110 --> 00:31:01.199 sở thích của mọi người đều được tính đến 00:31:01.200 --> 00:31:04.890 và chúng được tính đến bất kể người ta muốn gì, 00:31:04.890 --> 00:31:08.580 bất kể chúng khiến những người khác nhau 00:31:08.580 --> 00:31:09.530 hạnh phúc. Đối với Bentham, 00:31:09.530 --> 00:31:11.250 tất cả những điều đó, 00:31:11.250 --> 00:31:12.960 bạn nhớ lại đi, 00:31:12.960 --> 00:31:16.010 là cường độ và thời lượng 00:31:16.010 --> 00:31:18.270 của một niềm vui hay nỗi đau. 00:31:18.270 --> 00:31:24.040 Cái gọi là những niềm vui cao quý hay tao nhã hơn, theo Bentham đơn giản là những thứ 00:31:24.040 --> 00:31:25.420 tạo ra niềm vui 00:31:25.420 --> 00:31:26.419 mạnh mẽ hơn, 00:31:26.419 --> 00:31:29.380 lâu dài hơn 00:31:29.380 --> 00:31:32.790 có một thành ngữ nổi tiếng để diễn đạt ý tưởng này, 00:31:32.790 --> 00:31:35.770 “số lượng niềm vui của thơ ca 00:31:35.770 --> 00:31:37.059 cũng chỉ bằng với 00:31:37.059 --> 00:31:39.519 trò chơi đinh ghim”. 00:31:39.519 --> 00:31:41.789 Trò đinh ghim là gì? 00:31:41.789 --> 00:31:46.929 Đó là một trò chơi của trẻ con giống như giật đinh ghim, trò này cũng hay như thơ ca. 00:31:46.929 --> 00:31:48.850 Bentham đã nói như vậy. 00:31:48.850 --> 00:31:50.509 Và ẩn sau ý tưởng này, 00:31:50.509 --> 00:31:51.510 tôi nghĩ 00:31:51.510 --> 00:31:52.779 là tuyên bố 00:31:52.779 --> 00:31:54.090 một cách trực giác 00:31:54.090 --> 00:31:55.870 rằng đó cơ sở giả định 00:31:55.870 --> 00:31:57.949 để phán xét 00:31:57.950 --> 00:31:58.979 niềm vui của ai 00:31:58.979 --> 00:32:00.670 về bản chất là cao hơn, 00:32:00.670 --> 00:32:03.850 hoặc giá trị hơn, hoặc tốt hơn 00:32:03.850 --> 00:32:07.010 và có điều gì đó hấp dẫn trong việc 00:32:07.010 --> 00:32:09.770 từ chối đối với sự phán xét này. Sau khi thấy một số người thích Mozart, 00:32:09.770 --> 00:32:11.790 những người khác thích 00:32:11.790 --> 00:32:12.520 Madonna, 00:32:12.520 --> 00:32:15.090 số khác thích múa ba lê 00:32:15.090 --> 00:32:16.389 số khác lại thích chơi 00:32:16.390 --> 00:32:17.360 bowling. 00:32:17.360 --> 00:32:19.439 Ai sẽ nói 00:32:19.440 --> 00:32:23.140 một người theo thuyết Bentham có thể tranh luận, ai nói thú vui nào trong những thú vui này 00:32:23.140 --> 00:32:24.260 thú vui của ai 00:32:24.260 --> 00:32:25.460 giá trị hơn, 00:32:25.460 --> 00:32:26.350 cao quý hơn 00:32:26.350 --> 00:32:27.500 và cao sang hơn 00:32:27.500 --> 00:32:31.570 những thú vui khác? 00:32:31.570 --> 00:32:35.980 Nhưng, điều này có đúng không? 00:32:35.980 --> 00:32:40.310 từ chối đưa ra những phân biệt định tính 00:32:40.310 --> 00:32:42.179 chúng ta có thể 00:32:42.180 --> 00:32:45.170 hoàn toàn loại bỏ quan điểm 00:32:45.170 --> 00:32:49.010 rằng một số thứ nhất định mà chúng ta thích, là 00:32:49.010 --> 00:32:50.660 tốt hơn hoặc giá trí 00:32:50.660 --> 00:32:53.890 hơn những thứ người khác thích. 00:32:53.890 --> 00:32:58.640 Thử suy nghĩ lại trường hợp của những người trong đấu trường La Mã, một điều làm phiền lòng mọi người rằng 00:32:58.640 --> 00:32:58.960 thực hiện điều đó 00:32:58.960 --> 00:33:01.170 dường như là vi phạm các quyền 00:33:01.170 --> 00:33:04.490 của người Cơ đốc giáo 00:33:04.490 --> 00:33:07.250 một cách khác để phản đối điều đang diễn ra ở đó 00:33:07.250 --> 00:33:10.720 là niềm vui mà những người La Mã có được 00:33:10.720 --> 00:33:13.480 trong quang cảnh đẫm máu đó. 00:33:13.480 --> 00:33:15.850 Vậy thì, niềm vui đó 00:33:15.850 --> 00:33:16.500 Cơ bản mà nói, có nên là 00:33:16.500 --> 00:33:19.130 một kiểu 00:33:19.130 --> 00:33:22.730 niềm vui hạ cấp đồi bại, nếu điều đó thậm chí 00:33:22.730 --> 00:33:26.960 được thẩm định hoặc cân đo khi quyết định 00:33:26.960 --> 00:33:33.770 lợi ích chung là gì? 00:33:33.770 --> 00:33:38.760 Vậy thì, đó là những phản đối đối với thuyết vị lợi của Bentham. 00:33:38.760 --> 00:33:42.800 Và bây giờ chúng ta chuyển qua nói về những người đã cố gắng 00:33:42.800 --> 00:33:45.889 đáp lại những phản đối như vậy. 00:33:45.890 --> 00:33:47.820 Một người theo thuyết vị lợi sau đó 00:33:47.820 --> 00:33:50.120 John Stuart Mill 00:33:50.120 --> 00:33:52.780 Vậy thì, điều chúng ta cần 00:33:52.780 --> 00:33:54.510 xem xét bây giờ 00:33:54.510 --> 00:33:58.809 là liệu John Stuart Mill có câu trả lời thuyết phục 00:33:58.809 --> 00:34:05.090 cho những phản đối về thuyết vị lợi này không? 00:34:05.090 --> 00:34:06.750 John Stuart Mill 00:34:06.750 --> 00:34:08.760 sinh năm 1806, 00:34:08.760 --> 00:34:11.369 cha ông là James Mill 00:34:11.369 --> 00:34:14.079 là học trò của Bentham. 00:34:14.079 --> 00:34:17.389 Và James Mills quyết tâm cho con trai mình 00:34:17.389 --> 00:34:20.329 John Stuart Mill có được một nền giáo dục kiểu mẫu. 00:34:20.329 --> 00:34:22.429 Ông là một thần đồng 00:34:22.429 --> 00:34:23.569 John Stuart Mill 00:34:23.569 --> 00:34:27.859 biết tiếng Latin, xin lỗi, tiếng Hy Lạp năm lên ba, tiếng Latinh năm lên tám 00:34:27.859 --> 00:34:29.139 và năm lên 10, 00:34:29.139 --> 00:34:33.659 ông đã viết lịch sử Pháp luật La Mã. 00:34:33.659 --> 00:34:35.649 Ở tuổi 20, 00:34:35.649 --> 00:34:39.129 ông bị suy nhược thần kinh 00:34:39.129 --> 00:34:43.549 điều này khiến ông ấy rơi vào tình trạng trầm cảm trong suốt năm năm. 00:34:43.549 --> 00:34:46.800 Nhưng rồi ở tuổi 25, điều đã giúp ông ấy thoát khỏi tình trạng trầm cảm đó 00:34:46.800 --> 00:34:49.949 là việc gặp Harriet Taylor, 00:34:49.949 --> 00:34:52.659 không nghi ngờ bà ấy đã kết hôn với ông ấy, họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau 00:34:52.659 --> 00:34:54.849 và dưới ảnh hưởng 00:34:54.849 --> 00:34:56.659 của bà, 00:34:56.659 --> 00:34:59.859 John Stuart Mill đã cố gắng nhân hóa 00:34:59.859 --> 00:35:01.720 thuyết vị lợi. 00:35:01.720 --> 00:35:05.279 Điều Mill cố gắng làm là muốn xem 00:35:05.279 --> 00:35:07.710 liệu tính toán vị lợi có thể 00:35:07.710 --> 00:35:09.029 được mở rộng 00:35:09.029 --> 00:35:11.200 và hiệu chỉnh hay không? 00:35:11.200 --> 00:35:13.759 để đáp ứng 00:35:13.759 --> 00:35:17.429 các mối quan tâm về vấn đề nhân đạo 00:35:17.429 --> 00:35:20.390 như mối quan tâm về tôn trọng quyền cá nhân. 00:35:20.390 --> 00:35:24.598 Và cũng để giải quyết sự khác biệt giữa 00:35:24.599 --> 00:35:26.439 thú vui cao quý và thấp hèn 00:35:26.439 --> 00:35:30.368 Năm 1859 Mill viết một cuốn sách nổi tiếng về tự do 00:35:30.369 --> 00:35:35.399 điểm chính trong đó là tầm quan trọng của việc bảo vệ quyền lợi cá nhân 00:35:35.399 --> 00:35:36.380 và của nhóm thiểu số 00:35:36.380 --> 00:35:38.329 vào năm 1861 00:35:38.329 --> 00:35:40.339 lúc cuối đời, 00:35:40.339 --> 00:35:43.130 ông đã viết cuốn sách mà chúng ta đọc trong môn học này 00:35:43.130 --> 00:35:45.099 Thuyết vị lợi. 00:35:45.099 --> 00:35:46.599 Nó làm rõ 00:35:46.599 --> 00:35:49.739 rằng tính có lợi là tiêu chuẩn đạo đức duy nhất 00:35:49.739 --> 00:35:50.769 theo quan điểm của ông. 00:35:50.769 --> 00:35:52.549 Vì vậy ông không thách thức 00:35:52.550 --> 00:35:53.949 giả thuyết của Bentham, 00:35:53.949 --> 00:35:55.279 ông đang khẳng định nó. 00:35:55.279 --> 00:35:58.829 ông nói rất rõ ràng rằng, bằng chứng duy nhất, 00:35:58.829 --> 00:36:04.659 có thể tạo ra bất cứ điều gì đáng mong muốn là điều mà người ta thực sự 00:36:04.659 --> 00:36:05.929 mong muốn nó. 00:36:05.929 --> 00:36:11.679 Vì vậy, ông vẫn giữ quan điểm rằng những mong muốn thực sự theo kinh nghiệm thực tế của chúng ta 00:36:11.679 --> 00:36:12.979 là cơ sở duy nhất 00:36:12.979 --> 00:36:15.618 Cho các phán xét đạo đức. 00:36:15.619 --> 00:36:17.549 Nhưng rồi, ở trang tám 00:36:17.549 --> 00:36:18.979 trang tám 00:36:18.979 --> 00:36:24.879 cũng trong Chương hai, ông lập luận rằng người theo thuyết vị lợi có thể phân biệt 00:36:24.879 --> 00:36:26.319 thú vui 00:36:26.320 --> 00:36:28.970 cao quý với thấp kém. 00:36:28.970 --> 00:36:30.519 Bây giờ, những bạn đã đọc 00:36:30.519 --> 00:36:32.078 Sách của Mill rồi hãy cho biết, theo ông, 00:36:32.079 --> 00:36:33.329 làm thế nào 00:36:33.329 --> 00:36:36.559 để có thể xác định được sự khác biệt đó? 00:36:36.559 --> 00:36:40.079 Làm thế nào một người theo thuyết vị lợi có thể 00:36:40.079 --> 00:36:42.819 phân biệt được về bản chất những thú vui cao quý 00:36:42.819 --> 00:36:43.540 Với những thú vui ít cao quý hơn, 00:36:43.540 --> 00:36:48.859 thấp kém hơn, hoặc không có giá trị? 00:36:48.859 --> 00:36:50.519 Nếu bạn đã thử cả hai, một cách tự nhiên, 00:36:50.519 --> 00:36:55.308 bạn sẽ luôn thích thú vui cao quý hơn 00:36:55.309 --> 00:36:59.819 Tốt lắm, đúng vậy. Bạn tên gì nhỉ? John. 00:36:59.819 --> 00:37:01.759 Như John đã chỉ ra 00:37:01.759 --> 00:37:05.019 Mill nói đây là bài kiểm tra, 00:37:05.019 --> 00:37:07.868 bởi vì chúng ta không thể bước ra ngoài 00:37:07.869 --> 00:37:10.490 những mong muốn thực sự, sở thích thực sự. 00:37:10.490 --> 00:37:11.649 Điều đó sẽ 00:37:11.650 --> 00:37:13.670 vi phạm tiền đề của thuyết vị lợi, 00:37:13.670 --> 00:37:16.819 bài kiểm tra duy nhất xem 00:37:16.819 --> 00:37:17.600 liệu 00:37:17.600 --> 00:37:19.769 niềm vui có cao quý hơn 00:37:19.769 --> 00:37:26.468 hay thấp kém hơn là xem xem, liệu một người đã trải nghiệm cả hai 00:37:26.469 --> 00:37:28.109 sẽ thích cái nào hơn. 00:37:28.109 --> 00:37:29.369 Và ở đây, 00:37:29.369 --> 00:37:31.259 trong chương hai, 00:37:31.259 --> 00:37:32.900 chúng ta thấy một đoạn 00:37:32.900 --> 00:37:37.199 mà Mill đưa ra quan điểm John vừa mô tả 00:37:37.199 --> 00:37:42.680 “trong hai niềm vui, nếu có một niềm vui nào mà hầu như tất cả những người trải nghiệm cả hai 00:37:42.680 --> 00:37:46.219 đều đưa ra một sự ưu tiên quyết định hơn, 00:37:46.219 --> 00:37:51.859 không xét đến bất kỳ trách nhiệm đạo đức nào để phải thích nó hơn, hay nói cách khác, không phải là tiêu chuẩn bên ngoài, 00:37:51.859 --> 00:37:53.390 tiêu chuẩn không độc lập, 00:37:53.390 --> 00:37:57.529 thì đó là niềm vui được mong đợi hơn." 00:37:57.529 --> 00:37:59.829 Các bạn nghĩ gì về lập luận này. 00:37:59.829 --> 00:38:01.549 Liệu ... 00:38:01.549 --> 00:38:03.489 Liệu nó có ổn không? 00:38:03.489 --> 00:38:06.380 Bao nhiêu người nghĩ rằng nó ổn? 00:38:06.380 --> 00:38:11.489 Trong cuộc tranh cãi thuyết vị lợi để phân biệt giữa thú vui cao quý và thấp kém hơn? 00:38:11.489 --> 00:38:12.390 bao nhiêu người 00:38:12.390 --> 00:38:17.788 nghĩ rằng nó không ổn? 00:38:17.789 --> 00:38:20.829 Tôi muốn nghe lý do của các bạn. 00:38:20.829 --> 00:38:22.249 Nhưng trước khi 00:38:22.249 --> 00:38:23.848 chúng ta đưa ra lý do 00:38:23.849 --> 00:38:26.329 hãy làm một thí nghiệm 00:38:26.329 --> 00:38:28.719 về tuyên bố 00:38:28.719 --> 00:38:31.569 của Mills. 00:38:31.569 --> 00:38:35.199 Để thực hiện thí nghiệm này, 00:38:35.199 --> 00:38:39.859 chúng ta sẽ xem xét ba trích đoạn ngắn 00:38:39.859 --> 00:38:41.558 của các loại hình 00:38:41.559 --> 00:38:44.889 giải trí phổ biến 00:38:44.889 --> 00:38:48.170 đầu tiên là độc thoại Hamlet, 00:38:48.170 --> 00:38:52.939 sau đó sẽ là hai trải nghiệm khác 00:38:52.939 --> 00:38:55.420 hãy xem 00:38:55.420 --> 00:38:58.259 các bạn nghĩ gì. 00:38:58.259 --> 00:39:02.249 Loài người phải chăng là một tuyệt phẩm của đáng toàn năng. 00:39:02.249 --> 00:39:05.509 Lý trí cao quý biết bao 00:39:05.509 --> 00:39:07.579 Tài năng vô song 00:39:07.579 --> 00:39:11.439 và dáng vẻ đáng ngưỡng mộ đến nhường nào, 00:39:11.439 --> 00:39:14.949 thật giống một một thiên thần. Hiểu thấu tâm can người khác như thiên thần. 00:39:14.949 --> 00:39:16.430 Ôi phong vẻ của thế gian, 00:39:16.430 --> 00:39:18.348 mẫu mực của muôn loài. 00:39:18.349 --> 00:39:21.259 Và tôi boăn khoăn, 00:39:21.259 --> 00:39:24.689 người chỉ là kết tinh của cát bụi thôi ư? 00:39:24.689 --> 00:39:31.689 Người không cố làm tôi vui. 00:39:43.309 --> 00:39:47.749 Hãy tưởng tượng một thế giới nơi nỗi sợ hãi lớn nhất của bạn trở thành hiện thực. 00:39:47.749 --> 00:39:52.609 Trong mỗi chương trình, sáu người chơi từ khắp đất nước chiến đấu với nhau trong ba trò chơi nguy hiểm cực độ 00:39:52.609 --> 00:39:59.609 Những trò chơi nguy hiểm này được thiết kế để thử thách người chơi cả về thể chất và tinh thần 00:40:00.419 --> 00:40:02.288 sáu người chơi, ba trò chơi nguy hiểm, một người chiến thắng. 00:40:02.289 --> 00:40:09.289 “Fear Factor”. 00:40:16.449 --> 00:40:22.919 Gia đình Simpsons. Vâng, xin chào "diddly-o peddle to the metal o-philes! Flanders" - từ khi nào anh bắt đầu thích những thứ hay ho vậy? 00:40:22.919 --> 00:40:25.240 Ôi, tôi chả quan tâm đến tốc độ, nhưng tôi lại thích bánh răng an toàn, 00:40:25.240 --> 00:40:28.729 nón bảo hiểm, thanh lăn, cờ cảnh báo. Em thích không khí trong lành. 00:40:28.729 --> 00:40:35.499 và nhìn ngắm những kẻ khốn khó trong nội đồng. 00:40:35.499 --> 00:40:41.319 Dang Cletus, sao anh lại đỗ xe bên cạnh bố mẹ em? 00:40:41.320 --> 00:40:43.029 Nào em yêu, giờ đó cũng là bố mẹ anh mà. 00:40:55.759 --> 00:41:00.629 Tôi thậm chí còn chưa hỏi bạn thích cái nào nhất? 00:41:00.629 --> 00:41:05.109 Gia đình Simson? Có bao nhiêu người thích Simpson nhất? 00:41:05.109 --> 00:41:10.140 Có bao nhiêu người thích Shakespeare? 00:41:10.140 --> 00:41:12.710 Còn “Fear Factor” thì sao? 00:41:12.710 --> 00:41:15.959 Có bao nhiêu bạn thích “Fear Factor”? 00:41:15.959 --> 00:41:22.368 Thật sao? 00:41:22.369 --> 00:41:24.079 Đa số mọi người 00:41:24.079 --> 00:41:25.769 thích Simpsons 00:41:25.769 --> 00:41:29.229 nhiều hơn 00:41:29.229 --> 00:41:31.598 hơn là Shakespeare. Được rồi, bây giờ chúng ta hãy thực hiện 00:41:31.599 --> 00:41:33.749 một phần khác của cuộc bình chọn, đó là 00:41:33.749 --> 00:41:35.799 Đâu sẽ là 00:41:35.799 --> 00:41:37.529 trải nghiệm 00:41:37.529 --> 00:41:39.409 hay niềm vui cao nhất? 00:41:39.409 --> 00:41:41.729 Có bao nhiêu người nói 00:41:41.729 --> 00:41:47.788 Shakespeare? 00:41:47.789 --> 00:41:49.960 Bao nhiêu bạn nói 00:41:49.960 --> 00:41:54.189 “Fear Factor”? 00:41:54.189 --> 00:41:59.069 không, bạn nghiêm túc đấy chứ? 00:41:59.069 --> 00:42:01.038 Thật sao? 00:42:01.039 --> 00:42:02.709 được rồi, bạn cứ phát biểu. 00:42:02.709 --> 00:42:03.439 Tôi thấy 00:42:03.439 --> 00:42:04.709 đó là trải nghiệm có tính giải trí nhất. 00:42:04.709 --> 00:42:09.428 Tôi biết, nhưng bạn nghĩ đâu là trải nghiệm giá trị nhất, cao quý nhất, tôi biết bạn thấy nó 00:42:09.429 --> 00:42:10.920 giải trí nhất. 00:42:10.920 --> 00:42:15.920 Nếu thứ gì đó tốt chỉ vì nó giải trí, thì sẽ có vấn đề gì nếu bạn có một số 00:42:15.920 --> 00:42:17.209 quan điểm trừu tượng về việc 00:42:17.209 --> 00:42:21.729 liệu nó có tốt theo cảm nhận của người khác hay không? 00:42:21.729 --> 00:42:25.038 Được rồi, vậy bạn không quan tâm đến quan điểm của những người theo thuyết vị lợi, 00:42:25.039 --> 00:42:26.429 niềm vui của ai được phán xét? 00:42:26.429 --> 00:42:29.279 Và tại sao chúng ta nên phán xét? 00:42:29.279 --> 00:42:33.880 ngoài việc chỉ ghi nhận và tổng hợp các sở thích thực tế. Thật công bằng! 00:42:33.880 --> 00:42:35.349 Bạn tên gì? 00:42:35.349 --> 00:42:37.329 Nate? 00:42:37.329 --> 00:42:38.219 Được rồi, thật công bằng. Được rồi, vậy 00:42:38.219 --> 00:42:40.919 có bao nhiêu người nghĩ rằng Simpson thực sự 00:42:40.919 --> 00:42:46.259 Không phải là thích mà thực sự là trải nghiệm cao quý 00:42:46.259 --> 00:42:47.420 cao hơn cả Shakespeare. 00:42:47.420 --> 00:42:49.309 Được rồi, hãy xem bình chọn cho Shakespeare. Một lần nữa, 00:42:49.309 --> 00:42:52.869 có bao nhiêu bạn nghĩ rằng Shakespeare cao quý hơn? 00:42:52.869 --> 00:42:53.869 Được rồi. 00:42:53.869 --> 00:42:55.540 Tại sao? 00:42:55.540 --> 00:42:58.999 Lý tưởng là tôi muốn nghe một ai đó. Ai đó không 00:42:58.999 --> 00:43:02.109 nghĩ Shakespeare là cao quý nhất 00:43:02.109 --> 00:43:02.989 nhưng lại 00:43:02.989 --> 00:43:04.060 thích xem 00:43:04.060 --> 00:43:08.739 Simsons hơn 00:43:08.739 --> 00:43:14.160 Vâng, tôi đoán là mình chỉ cần ngồi và xem Simpsons, nó thú vị bởi những pha pha trò, chúng khiến ta cười, nhưng 00:43:14.160 --> 00:43:17.839 Đã có người bảo chúng ta rằng Shakespeare là một tác giả vĩ đại, chúng ta đã được dạy cách để đọc tác phẩm của ông, 00:43:17.839 --> 00:43:20.630 cách hiểu ông, chúng ta đã được dạy cách 00:43:20.630 --> 00:43:23.150 học Rembrandt, cách phân tích một bức tranh. 00:43:23.150 --> 00:43:25.859 Tốt lắm, tên bạn là gì? Aneesha. 00:43:25.859 --> 00:43:27.840 Aneesha, khi bạn nói ai đó 00:43:27.840 --> 00:43:31.259 nói với bạn rằng Shakespeare tốt hơn 00:43:31.259 --> 00:43:37.299 bạn có chấp nhận nó với niềm tin mù quáng không, bạn đã bình chọn cho Shakespeare cao quý hơn chỉ vì 00:43:37.299 --> 00:43:41.529 văn hóa nói chobạn điều đó, hay các giáo viên của chúng ta nói với bạn điều đó, hay chính bạn 00:43:41.529 --> 00:43:44.049 thực sự đồng ý với chính mình 00:43:44.049 --> 00:43:48.319 Thưa thầy, với Shakespeare thì không, nhưng trước đó 00:43:48.319 --> 00:43:49.740 khi thầy lấy ví dụ về Rembrandt 00:43:49.740 --> 00:43:54.479 Em cảm thấy mình thích đọc truyện tranh hơn là bài phân tích về Rembrandt, 00:43:54.479 --> 00:43:58.348 bởi vì ai đó đã nói với tôi rằng nó rất hay, thầy biết đấy ạ. Được rồi, có vẻ như một kiểu là 00:43:58.349 --> 00:44:01.699 bạn đang đề xuất một loại 00:44:01.699 --> 00:44:05.319 quy ước và áp lực văn hóa. Chúng ta được chỉ bảo 00:44:05.319 --> 00:44:12.319 những cuốn sách nào, những tác phẩm nghệ thuật nào là tuyệt vời. Một ý kiến khác nào? 00:44:15.309 --> 00:44:19.640 mặc dù tôi thích xem Simpsons hơn, nhưng trong thời điểm cụ thể này, khi đang học về Công lý, 00:44:19.640 --> 00:44:23.049 nếu tôi phải dành phần đời còn lại của mình để xem 00:44:23.049 --> 00:44:25.369 ba video clip khác nhau 00:44:25.369 --> 00:44:26.869 được trình chiếu. 00:44:26.869 --> 00:44:29.119 Tôi sẽ không muốn dành 00:44:29.119 --> 00:44:31.869 phần đời còn lại của mình 00:44:31.869 --> 00:44:33.800 để xem hai clip sau. 00:44:33.800 --> 00:44:36.650 Tôi nghĩ rằng tôi sẽ nhận được nhiều niềm vui hơn 00:44:36.650 --> 00:44:38.309 từ việc 00:44:38.309 --> 00:44:39.269 mở rộng tâm trí của mình 00:44:39.269 --> 00:44:40.488 để thưởng thức 00:44:40.489 --> 00:44:44.869 những thú vui sâu sắc hơn, những suy nghĩ sâu sắc hơn. 00:44:44.869 --> 00:44:48.630 và cho tôi biết tên của bạn? 00:44:48.630 --> 00:44:49.630 Joe. 00:44:49.630 --> 00:44:52.559 Joe, vậy là nếu bạn phải dành phần đời còn lại của mình 00:44:52.559 --> 00:44:55.409 trong một trang trại ở Kansas 00:44:55.409 --> 00:44:57.489 chỉ có Shakespeare 00:44:57.489 --> 00:45:02.079 hoặc các tuyển tập phim Simpsons 00:45:02.079 --> 00:45:04.119 bạn sẽ thích 00:45:04.119 --> 00:45:06.599 Shakespeare hơn? 00:45:06.599 --> 00:45:09.849 Bạn kết luận được gì từ đó? 00:45:09.849 --> 00:45:12.149 về bài kiểm tra của John Stuart Mill. 00:45:12.149 --> 00:45:15.078 Nhưng là bài kiểm tra về niềm vui cao quý hơn 00:45:15.079 --> 00:45:16.359 là liệu rằng những 00:45:16.359 --> 00:45:18.369 người đã trải nghiệm 00:45:18.369 --> 00:45:21.509 cả hai có thích nó hơn không. 00:45:21.509 --> 00:45:23.880 tôi có thể trích dẫn một ví dụ ngắn gọn khác được không? 00:45:23.880 --> 00:45:25.130 trong sinh học, 00:45:25.130 --> 00:45:28.769 trong sinh học tế bào thần kinh, năm ngoái chúng tôi đã được kể về một con chuột được thí nghiệm 00:45:28.769 --> 00:45:31.209 một bộ phận trung tâm đặc biệt trong não, 00:45:31.209 --> 00:45:35.879 nơi con chuột có thể kích thích não bộ của nó và tự gây cho nó niềm vui mãnh liệt một cách liên tục 00:45:35.879 --> 00:45:38.368 con chuột không ăn, không uống cho đến khi nó chết. 00:45:38.369 --> 00:45:42.179 Như vậy, rõ ràng con chuột đã trải qua niềm vui mãnh liệt 00:45:42.179 --> 00:45:46.269 Vậy thì, bây giờ nếu giáo sư hỏi tôi rằng liệu tôi muốn trải nghiệm niềm vui mãnh liệt 00:45:46.269 --> 00:45:47.140 hay sống cả đời 00:45:47.140 --> 00:45:52.690 với niềm vui cao quý, thì tôi sẽ xem niềm vui mãnh liệt là niềm vui thấp kém, đúng không ạ? 00:45:52.690 --> 00:45:55.799 bây giờ hãy tận hưởng niềm vui mãnh liệt, 00:45:55.799 --> 00:46:01.969 vâng chắc chắn tôi sẽ làm vậy 00:46:01.969 --> 00:46:03.159 nhưng trong suốt cuộc đời, tôi nghĩ … 00:46:03.159 --> 00:46:04.360 tôi nghĩ rằng 00:46:04.360 --> 00:46:06.899 số đông ở đây sẽ đồng ý với tôi 00:46:06.899 --> 00:46:11.630 rằng họ thà làm một con người với niềm vui cao quý hơn là con chuột đó 00:46:11.630 --> 00:46:13.269 với niềm vui mãnh liệt 00:46:13.269 --> 00:46:14.930 trong một khoảng thời gian nhất thời. 00:46:14.930 --> 00:46:15.870 Vậy thì, bây giờ, 00:46:15.870 --> 00:46:18.959 để trả lời câu hỏi của giáo sư, đúng vậy, tôi nghĩ 00:46:18.959 --> 00:46:21.348 điều này chứng minh, hay tôi sẽ không nói là chứng minh. 00:46:21.349 --> 00:46:24.999 Tôi nghĩ rằng, kết luận 00:46:24.999 --> 00:46:28.649 đó là lý thuyết của Mill khi phần lớn mọi người được hỏi 00:46:28.650 --> 00:46:31.439 họ muốn làm gì hơn, 00:46:31.439 --> 00:46:33.118 họ sẽ trả lời 00:46:33.119 --> 00:46:34.689 rằng họ thà tham gia vào một thú vui cao quý. 00:46:34.689 --> 00:46:39.499 Vậy là, bạn nghĩ điều này ủng hộ Mills, rằng ở đây Mills có một số điều có lý? 00:46:39.499 --> 00:46:40.738 Tôi nghĩ vậy. 00:46:40.739 --> 00:46:42.629 Được rồi, có ai khác 00:46:42.629 --> 00:46:46.839 có ai không đồng ý với Joe khi nghĩ rằng thí nghiệm của chúng ta 00:46:46.839 --> 00:46:48.578 bác bỏ 00:46:48.579 --> 00:46:49.959 thí nghiệm 00:46:49.959 --> 00:46:51.098 của Mills, 00:46:51.099 --> 00:46:53.239 cho thấy rằng đây không phải là một cách thỏa đáng, 00:46:53.239 --> 00:46:57.689 rằng bạn không thể phân biệt những niềm vui cao quý 00:46:57.689 --> 00:47:02.649 trong khuôn khổ thuyết vị lợi. 00:47:05.879 --> 00:47:09.509 Nếu bất cứ điều gì là tốt thì thực sự đó chỉ là bất cứ thứ gì mà mọi người thích nó hơn. Nó thực sự tương đối 00:47:09.509 --> 00:47:11.519 và sẽ không có một định nghĩa khách quan nào cả 00:47:11.519 --> 00:47:14.888 sẽ có một số xã hội nơi mọi người thích Simpsons 00:47:14.889 --> 00:47:15.849 nhiều hơn 00:47:15.849 --> 00:47:21.380 bất kỳ ai cũng có thể đề cao Simpsons, nhưng tôi nghĩ cần phải có giáo dục thì người ta mới đề cao Shakespeare 00:47:21.380 --> 00:47:25.660 Được rồi, bạn đang nói rằng cần phải có giáo dục mới đề cao 00:47:25.660 --> 00:47:27.319 những điều cao quý và chân chính 00:47:27.319 --> 00:47:29.719 Quan điểm của Mill 00:47:29.719 --> 00:47:32.890 là những niềm vui cao quý đòi hỏi 00:47:32.890 --> 00:47:35.089 sự dạy dỗ, khả năng thường thức và cả giáo dục. 00:47:35.090 --> 00:47:37.799 Ông không bàn cãi điều đó 00:47:37.799 --> 00:47:38.650 nhưng 00:47:38.650 --> 00:47:41.660 một khi đã được tu dưỡng 00:47:41.660 --> 00:47:44.029 và giáo dục 00:47:44.029 --> 00:47:45.509 Con người ta sẽ nhìn thấy 00:47:45.509 --> 00:47:48.270 không chỉ thấy sự khác biệt giữa những niềm vui 00:47:48.270 --> 00:47:49.009 thấp kém hay cao quý 00:47:49.009 --> 00:47:51.539 mà còn thực sự 00:47:51.539 --> 00:47:52.769 Sẽ thích 00:47:52.769 --> 00:47:53.970 cái cao quý 00:47:53.970 --> 00:47:55.848 hơn cái thấp kém. 00:47:55.849 --> 00:47:59.519 Các bạn sẽ tìm thấy trích đoạn nổi tiếng này của John Stuart Mill 00:47:59.519 --> 00:48:00.808 “chẳng thà 00:48:00.809 --> 00:48:03.869 làm một người bất mãn 00:48:03.869 --> 00:48:06.109 còn hơn làm một con heo thỏa mãn”. 00:48:06.109 --> 00:48:10.538 chẳng thà làm một Sokrates bất mãn còn hơn làm một thằng ngốc thỏa mãn. 00:48:10.539 --> 00:48:12.229 Và nếu kẻ ngốc 00:48:12.229 --> 00:48:13.439 hay con lợn 00:48:13.439 --> 00:48:15.538 có ý kiến khác, 00:48:15.539 --> 00:48:18.209 thì đó là bởi vì chúng chỉ mới 00:48:18.209 --> 00:48:20.700 biết mỗi một góc của vấn đề”. 00:48:20.700 --> 00:48:22.339 Như vậy, ở đây các bạn có 00:48:22.339 --> 00:48:23.159 một nỗ lực 00:48:23.159 --> 00:48:24.609 để phân biệt 00:48:24.609 --> 00:48:27.199 Niềm vui cao quý 00:48:27.199 --> 00:48:28.719 với niềm vui thấp kém. 00:48:28.719 --> 00:48:33.169 Vậy nên, đi đến một bảo tàng nghệ thuật hay 00:48:33.169 --> 00:48:35.489 nằm ườn ở nhà, uống bia và dán mắt vào tivi 00:48:35.489 --> 00:48:37.950 Mill đồng ý rằng, đôi khi chúng ta có thể không chống lại được 00:48:37.950 --> 00:48:40.839 các cám dỗ 00:48:40.839 --> 00:48:41.839 để làm điều sau đây ... 00:48:41.839 --> 00:48:46.308 làm một “củ khoai tây lười biếng trên ghế bành”, 00:48:46.309 --> 00:48:47.779 Nhưng, ngay cả khi chúng ta làm điều đó 00:48:47.779 --> 00:48:49.609 vì lười biếng 00:48:49.609 --> 00:48:50.680 và uể oải, 00:48:50.680 --> 00:48:52.200 chúng ta vẫn biết 00:48:52.200 --> 00:48:54.029 rằng niềm vui mà chúng ta có được 00:48:54.029 --> 00:48:55.670 khi chăm chú ngắm nhìn Rembrandts 00:48:55.670 --> 00:48:56.989 ở bảo tàng 00:48:56.989 --> 00:49:00.219 thực sự vẫn cao quý hơn, 00:49:00.219 --> 00:49:03.190 bởi vì chúng ta đã trải nghiệm cả hai. 00:49:03.190 --> 00:49:05.699 Và áp lực lớn hơn 00:49:05.699 --> 00:49:06.940 nhìn chằm chằm vào Rembrandts, 00:49:06.940 --> 00:49:11.499 vì đòi hỏi những khả năng cao hơn của con người chúng ta. 00:49:11.499 --> 00:49:13.848 Vậy còn nỗ lực của Mill 00:49:13.849 --> 00:49:18.890 để đáp lại sự phản đối về quyền cá nhân thì sao? 00:49:18.890 --> 00:49:21.859 Theo một cách nào đó, ông sử dụng 00:49:21.859 --> 00:49:25.319 cùng một cách lập luận 00:49:25.319 --> 00:49:27.859 và điều này xuất hiện ở Chương năm, 00:49:27.859 --> 00:49:33.369 ông nói “trong khi tôi tranh luận quyền đòi hỏi chính đáng của bất kỳ lý thuyết nào thiết lập một tiêu chuẩn tưởng tượng 00:49:33.369 --> 00:49:34.889 cho công lý 00:49:34.889 --> 00:49:39.719 mà không dựa trên tính có ích,…” 00:49:39.719 --> 00:49:41.389 nhưng 00:49:41.389 --> 00:49:43.429 ông vẫn xem xét 00:49:43.429 --> 00:49:44.599 công lý 00:49:44.599 --> 00:49:48.549 dựa trên tính có ích là thứ mà ông gọi là phần chính yếu 00:49:48.549 --> 00:49:52.679 và không thể so sánh được, là phần thiêng liêng và ràng buộc nhất 00:49:52.679 --> 00:49:54.599 của mọi loại đạo đức. 00:49:54.599 --> 00:49:57.249 vì vậy công lý là cao hơn. 00:49:57.249 --> 00:50:00.049 Quyền cá nhân là được ưu tiên 00:50:00.049 --> 00:50:01.899 nhưng không phải vì 00:50:01.899 --> 00:50:05.310 những lý do đi chệch khỏi những giả định của thuyết vị lợi. 00:50:05.310 --> 00:50:06.769 “Công lý là một cái tên 00:50:06.769 --> 00:50:09.069 cho những yêu cầu đạo đức nhất định, 00:50:09.069 --> 00:50:11.220 được đánh giá một cách tổng thể 00:50:11.220 --> 00:50:14.519 Là đứng cao hơn trong thang đo tính có ích cho xã hội, 00:50:14.519 --> 00:50:17.109 và do đó 00:50:17.109 --> 00:50:19.209 nó càng 00:50:19.209 --> 00:50:20.678 có nghĩa vụ tối quan trọng 00:50:20.679 --> 00:50:23.200 hơn bất kỳ nghĩa vụ nào khác” 00:50:23.200 --> 00:50:28.919 vì vậy công lý là thiêng liêng, nó được ưu tiên, được đặc ân, nó không phải là thứ dễ dàng đánh đổi 00:50:28.920 --> 00:50:30.890 Với những thứ thấp kém hơn. 00:50:30.890 --> 00:50:32.239 Nhưng lý do 00:50:32.239 --> 00:50:33.619 sau cùng 00:50:33.619 --> 00:50:35.799 mà Mills tuyên bố là 00:50:35.799 --> 00:50:37.929 một người theo thuyết vị lợi lập luận, 00:50:37.929 --> 00:50:39.239 khi bạn cân nhắc 00:50:39.239 --> 00:50:41.199 lợi ích lâu dài 00:50:41.199 --> 00:50:43.539 của nhân loại, 00:50:43.539 --> 00:50:44.670 của tất cả chúng ta, 00:50:44.670 --> 00:50:46.329 với tư cách là 00:50:46.329 --> 00:50:47.699 giống loài tiến bộ 00:50:47.699 --> 00:50:51.279 Nếu chúng ta thực thi công lý và nếu chúng ta tôn trọng các quyền 00:50:51.279 --> 00:50:52.609 của toàn thể xã hội 00:50:52.609 --> 00:50:55.949 sẽ tốt đẹp hơn về lâu dài. 00:50:55.949 --> 00:50:57.999 Điều đó có thuyết phục không? 00:50:57.999 --> 00:50:59.158 Hay là Mill thực sự, 00:50:59.159 --> 00:51:04.549 đã không thừa nhận nó. Bước ra ngoài 00:51:04.549 --> 00:51:06.219 cân nhắc những quan tâm của thuyết vị lợi 00:51:06.219 --> 00:51:07.789 trong tranh luận 00:51:07.789 --> 00:51:11.129 về những niềm vui định tính 00:51:11.129 --> 00:51:12.788 cao quý hơn 00:51:12.789 --> 00:51:14.479 và cho những quyền cá nhân 00:51:14.479 --> 00:51:16.948 thiêng liêng 00:51:16.949 --> 00:51:18.479 hay đặc biệt quan trọng 00:51:18.479 --> 00:51:21.718 Chúng ta vẫn chưa trả lời đầy đủ câu hỏi đó, 00:51:21.719 --> 00:51:23.809 vì để trả lời nó một cách đầy đủ 00:51:23.809 --> 00:51:26.259 trong trường hợp của quyền và công lý, 00:51:26.259 --> 00:51:28.869 yêu cầu chúng ta phải khám phá 00:51:28.869 --> 00:51:30.419 những cách khác, 00:51:30.419 --> 00:51:33.368 những cách không theo tính toán của thuyết vị lợi, 00:51:33.369 --> 00:51:35.030 tính đến những cơ sở 00:51:35.030 --> 00:51:36.479 hay quyền. 00:51:36.479 --> 00:51:38.269 Rồi sau đó hỏi xem 00:51:38.269 --> 00:51:40.408 liệu chúng có ổn không? 00:51:40.409 --> 00:51:42.949 Như đối với Jeremy Bentham, 00:51:42.949 --> 00:51:44.969 người khởi xướng 00:51:44.969 --> 00:51:46.099 thuyết vị lợi 00:51:46.099 --> 00:51:47.419 như một học thuyết 00:51:47.419 --> 00:51:49.979 trong triết học đạo đức và pháp luật. 00:51:49.979 --> 00:51:53.819 Bentham qua đời năm 1832 ở tuổi 85 00:51:53.819 --> 00:51:57.509 nhưng ngày nay nếu bạn đến London, bạn có thể thăm ông ấy 00:51:57.509 --> 00:51:58.729 theo đúng nghĩa đen. 00:51:58.729 --> 00:52:01.439 Ông để lại di chúc của mình 00:52:01.440 --> 00:52:03.390 theo đó, cơ thể của ông được bảo quản, 00:52:03.390 --> 00:52:05.489 được ướp và trưng bày 00:52:05.489 --> 00:52:07.739 trong trường đại học London 00:52:07.739 --> 00:52:11.069 nơi ông vẫn còn ngự trong một chiếc lồng kính 00:52:11.069 --> 00:52:12.950 với một chiếc đầu bằng sáp 00:52:12.950 --> 00:52:14.989 ăn vận đúng bộ quần áo đời thực của mình. 00:52:14.989 --> 00:52:17.049 Bạn có thể thấy rằng, trước khi chết, 00:52:17.049 --> 00:52:22.339 Bentham đã tự đặt một câu hỏi nhất quán với triết lý của mình, 00:52:22.339 --> 00:52:23.499 ông nói, lợi ích nào 00:52:23.499 --> 00:52:26.839 mà một người chết có để lại cho người sống, 00:52:26.839 --> 00:52:30.499 ông cho rằng đó là cách hiến xác 00:52:30.499 --> 00:52:33.519 cho nghiên cứu giải phẫu học. 00:52:33.519 --> 00:52:37.129 Tuy nhiên, trong trường hợp của các triết gia vĩ đại, 00:52:37.129 --> 00:52:38.159 tốt hơn là 00:52:38.159 --> 00:52:44.919 duy trì sự hiện diện về mặt thể xác của họ để truyền cảm hứng cho các thế hệ những nhà tư tưởng trong tương lai. 00:52:44.919 --> 00:52:47.618 Bạn muốn xem Bentham được nhồi bên trong như thế nào không? 00:52:47.619 --> 00:52:50.410 Đây, ông ấy trông như thế này 00:52:50.410 --> 00:52:53.549 Ông ấy đây. 00:52:53.549 --> 00:52:55.459 Bây giờ, nếu bạn nhìn gần một chút 00:52:55.459 --> 00:52:57.459 bạn sẽ nhận thấy 00:52:57.459 --> 00:52:58.529 rằng, 00:52:58.529 --> 00:53:05.529 thực tế việc ướp xác ông ấy không thành công lắm. Nên họ đã thay thế một cái đầu bằng sáp 00:53:06.910 --> 00:53:10.009 và ở phía dưới, 00:53:10.009 --> 00:53:13.390 bạn có thể nhìn thấy cái đầu thật của ông 00:53:13.390 --> 00:53:14.979 trên một đĩa kim loại. 00:53:16.529 --> 00:53:17.809 Bạn thấy không? 00:53:17.809 --> 00:53:22.599 Ở đây này. 00:53:22.599 --> 00:53:25.709 Vậy thì, khía cạnh đạo đức của câu chuyện là gì? 00:53:25.709 --> 00:53:29.499 Khía cạnh đạo đức của câu chuyện 00:53:29.499 --> 00:53:33.698 Chia sẻ thêm rằng họ cũng mang ông ra ngoài trong các cuộc họp hội đồng trường tại trường đại học London 00:53:33.699 --> 00:53:40.659 và biên bản họp vẫn ghi nhận ông có mặt nhưng không biểu quyết. 00:53:40.659 --> 00:53:42.539 đây là một triết gia 00:53:42.539 --> 00:53:45.109 khi sống và cả lúc chết vẫn toàn tâm toàn ý 00:53:45.109 --> 00:53:46.769 Với 00:53:46.769 --> 00:53:48.399 những nguyên tắc 00:53:48.400 --> 00:53:55.400 triết lý của mình. Lần tới chúng ta sẽ tiếp tục với các quyền. 00:53:57.439 --> 00:54:00.808 Đừng bỏ lỡ cơ hội giao lưu trực tuyến với những người cùng xem “Công Lý” khác 00:54:00.809 --> 00:54:03.369 tham gia trò chuyện, làm một bài kiểm tra phổ thông, 00:54:03.369 --> 00:54:07.799 xem các bài giảng mà bạn đã bỏ lỡ, v.v. Truy cập www.justiceharvard.org. 00:54:07.799 --> 00:54:14.799 Đó là điều đúng nên làm. 00:54:49.739 --> 00:54:53.789 Chương trình được tài trợ bởi 00:54:53.789 --> 00:54:55.189 Tài trợ phụ bởi