[BRUCE NAUMAN: GIÁO VIÊN & NGHỆ SĨ]
Tôi đã làm việc với những người quanh đây và với những con ngựa,
nhưng họ không thực sự hiểu được làm thế nào để giải thích tốt những sự vật, sự việc.
Do đó, người đầu tiên mà tôi làm việc với
đã làm thay đổi toàn bộ hiểu biết của tôi về làm việc với ngựa
đó là một người đàn ông tên là Ray Hunt.
Ông là một cao bồi lớn tuổi,
và vì vậy những cao bồi khác tin tưởng ông.
Nhưng ông có thể vượt mặt tất cả họ và thực hiện điều đó một cách tuyệt vời.
Ông đã dạy tôi phải quan tâm đến những con ngựa
và đã cho tôi một số công cụ, tất nhiên, để làm điều đó.
Ông là một giáo viên mà thực sự không hướng dẫn nhiều bằng lời
ông làm cho bạn phải chú ý.
Và khi bạn gặp ông,
bạn biết bạn không thể loạng quạng với ông được.
[CƯỜI]
Ông biết những gì bạn biết.
Ở trên lưng ngựa, ví dụ,
bạn có thể lúc nào cũng nhận thấy những điểm xấu xung quanh mình,
và con ngựa sẽ đương đầu với nó.
Và rồi đôi khi chúng không chịu tuân lệnh
và bạn thì kết thúc đường chạy bằng một cú ngã vào trong đống bùn lầy.
Nhưng Ray luôn luôn có thể đi ngay đến trọng tâm
điểm mà bạn thậm chí còn không muốn nghe kể về nó.
Và một giáo viên tốt luôn luôn có thể làm điều đó.
Và nếu bạn muốn tìm hiểu nó, đó là những gì bạn phải làm.
Một giáo viên tốt cũng giống như một nghệ sĩ tốt.
Họ đi ngay vào phần khó khăn nhất của bất cứ điều gì đang diễn ra--
hội họa hay điêu khắc--
và đi ngay vào trọng tâm.
["Mẫu" (1998)]
Tôi biết làm thế nào để làm điều đó trong công việc của mình, hay ít ra là hy vọng mình đã làm như vậy,
và tôi đã không biết làm thế nào để làm điều đó với ngựa.
Tôi không thấy được sự liên kết.
Khi tôi ở trường, khi thầy Thiebaud giảng dạy và tôi là trợ giảng của thầy--
và đó là những gì Wayne đã làm,
Ông dạy người ta làm thế nào để chú ý.
Đó là những gì tôi đã thấy ở ông,
rằng ông đã cho bạn thấy làm thế nào để chú ý đến những gì mình đang làm--
những gì đang diễn ra ngoài kia.
Và đó là...Tôi nghĩ rằng đó là một điều hiếm, hiếm có, bạn biết đấy.