Nó bắt đầu bằng một tí khó chịu
và nhanh chóng trở thành cảm giác đè nén
rất khó để bỏ qua.
Sau cùng, bạn chỉ có thể
nghĩ về nó,
khi đã hoàn toàn tuyệt vọng,
bạn chạy đi tìm một nhà vệ sinh
cho tới khi... "ahh".
Con người nên đi tiểu ít nhất
4 tới 6 lần mỗi ngày,
nhưng thỉnh thoảng, áp lực cuộc sống
buộc ta phải nhịn tiểu.
Thói quen này có hại ra sao,
và cơ thể ta chịu đựng được trong bao lâu?
Câu trả lời nằm ở
cơ chế của bàng quang,
một túi hình bầu dục nằm trong khung chậu.
Bao quanh cấu trúc này là một vài cơ quan
hợp lại thành hệ tiết niệu.
Hai quả thận,
hai ống dẫn nước tiểu,
hai cơ thắt ống đái,
và một ống đái.
Chất lỏng màu vàng liên tục chảy xuống
từ thận gọi là nước tiểu.
Thận tạo ra nước tiểu từ hỗn hợp
nước và các chất thải của cơ thể,
dẫn nước tiểu vào hai ống cơ
gọi là ống dẫn đái.
Chúng dẫn nước tiểu
xuống một cơ quan rỗng gọi là bàng quang.
Vách của cơ quan này được tạo thành
từ các mô gọi là cơ bàng quang
giãn ra khi bàng quang đã đầy
khiến bàng quang phồng lên như quả bóng.
Khi bàng quang căng, cơ co lại.
Cơ thắt ống đái trong chủ động mở tự động,
và nước tiểu được thải ra ngoài.
Nước tiểu chảy xuống dưới,
đi vào ống đái
và ngừng lại một đoạn ngắn
ở cơ thắt niệu đạo ngoài.
Cơ chế này giống như 1 công tắc.
Nếu bạn muốn nín tiểu,
bạn giữ cho cơ thắt đóng lại.
Khi muốn đi tiểu,
bạn có thể tự ý mở cổng lụt.
Nhưng làm thế nào
để cảm nhận bàng quang đã đầy
để biết được khi nào nên đi tiểu?
Bên trong các lớp cơ bàng quang
là hàng triệu thụ thể áp suất
sẽ được kích hoạt khi
bàng quang đầy nước tiểu.
Chúng gửi tín hiệu theo dây thần kinh về
đoạn xương cùng của tủy sống.
Một tín hiệu phản hồi
đi ngược về bàng quang
làm cơ bàng quang co nhẹ lại
và gia tăng áp lực trong bàng quang
khiến bạn có cảm giác nó đang đầy lên.
Đồng thời, cơ thắt ống đái trong mở ra.
Đây gọi là phản xạ đi tiểu.
Não có thể chống lại phản xạ này
nếu bạn không muốn đi tiểu
bằng cách gửi 1 tín hiệu khác để co cơ
thắt ống đái ngoài.
Với khoảng 150 - 200ml
nước tiểu bên trong,
vách cơ bàng quang giãn ra vừa đủ
để bạn nhận thấy
có nước tiểu bên trong nó.
Khoảng 400 tới 500ml, áp lực tăng lên
tới mức gây khó chịu.
Bàng quang có thể tiếp tục căng
nhưng chỉ tới 1 giới hạn.
Trên mức 1000ml, bàng quang có thể vỡ.
Đa số mọi người sẽ mất kiểm soát
bàng quang trước khi nó vỡ,
nhưng trong trường hợp hiếm
như khi một người không có
cảm giác buồn tiểu,
bàng quang có thể vỡ một cách đau đớn
và cần phải phẫu thuật để khâu lại.
Nhưng ở tình huống thông thường,
việc đi tiểu sẽ dừng tín hiệu
từ não tới cơ thắt ống đái ngoài,
làm nó giãn ra và thải nước tiểu ra ngoài.
Cơ thắt ống đái ngoài là
một trong những cơ của sàn chậu,
nó giúp nâng đỡ ống đái và cổ bàng quang.
Thật là may mắn khi
có những cơ sàn chậu này
vì khi tạo áp lực lên cả hệ thống khi ho,
hắt hơi,
cười,
hay nhảy
có thể làm cho bàng quang són nước tiểu.
Thay vào đó, những cơ sàn chậu
giữ cho cả vùng được bịt kín
cho tới khi bạn sẵn sàng đi tiểu.
Nhưng nhịn tiểu quá lâu
và đi tiểu quá nhanh
hay tiểu không đúng tư thế
có thể làm suy yếu hay quá tải
các cơ này theo thời gian.
Nó có thể làm cho sàn chậu
hoạt động quá mức,
đau bàng quang,
tiểu gấp
hay tiểu không kiểm soát.
Vì thế nếu quan tâm tới
sức khỏe lâu dài,
nhịn tiểu không phải là một thói quen tốt.
Nhưng trong thời gian ngắn, ít nhất
cơ thể và não bộ của bạn đã hỗ trợ bạn
để bạn có thể lựa chọn thời gian thuận lợi
để đi tiểu.