Khi tôi còn trẻ, tôi thường làm việc này rất nhiều.
Tôi cắt những gương mặt và hình ảnh từ các quyển sách
và đính keo dính lên -
dán khắp phòng mình và chiếu ánh sáng vào đó,
và khi tôi tắt đèn,
chúng phản chiếu trong của sổ của tôi.
Tôi cố gắng thoát khỏi nỗi sợ
về sự hiện diện của chúng trong cửa sổ.
Tôi không nói rằng điều đó thực sự giúp ích.
Nhưng nó đem lại sự hứng thú,
và niềm vui.
Và nó là khởi đầu của một quá trình có giúp tôi.
Sự kì lạ mà các tác phẩm của tôi mang lại không phải để gây ra nỗi sợ hãi
giống như cảm giác thuờng được miêu tả trong các bộ phim và tiểu thuyết.
Sự
{Dan Herschlein, nghệ sĩ}
Tôi đã lái đến Long Island mỗi ngày để làm việc với những bức tượng
trong phòng khách của căn hộ của ba mẹ tôi trên Long Island.
Họ cho tôi một nửa phòng khách
và phần còn lại là mọi thứ khác trong căn phòng,
Nhưng tác phẩm điêu khắc này lấy ý tưởng dựa trên Long Island,
và quá trình trưởng thành của tôi ở đây,
và những cảm giác của tôi khi lớn lên ở đó,
và cảm giác một mình mà tôi thường có khi ở đó.
Một phần thế giới tư tưởng về nơi này
là khi tôi có thể thức cả đêm để làm việc ở đó
và được một mình.
Nhưng khi đó cha mẹ tôi đang ngủ
và tôi thậm chí không thể, như, khoan vào trong gỗ.
Và nhận ra rằng thế giới tư tưởng của sự cô độc
thậm chí còn không thật.
"Những bức ảnh đêm"