1 00:00:00,000 --> 00:00:04,000 Làm thế nào để nuôi sống một thành phố? 2 00:00:04,000 --> 00:00:06,000 Đó là một trong những câu hỏi lớn nhất của thời đại này. 3 00:00:06,000 --> 00:00:08,000 Nhưng chúng ta hiếm khi nghĩ đến. 4 00:00:08,000 --> 00:00:11,000 Khi chúng ta vào một cửa hàng 5 00:00:11,000 --> 00:00:15,000 hoặc một nhà hàng, hoặc vào phòng giải lao ở trường quay này trong khoảng một giờ nữa, 6 00:00:15,000 --> 00:00:18,000 chúng ta nghĩ rằng hiển nhiên sẽ có đồ ăn 7 00:00:18,000 --> 00:00:20,000 hiện ra một cách diệu kỳ. 8 00:00:20,000 --> 00:00:25,000 Nhưng khi bạn nghĩ rằng hàng ngày để nuôi sống một thành phố lớn như London 9 00:00:25,000 --> 00:00:28,000 thì cần đủ đồ ăn được sản xuất, 10 00:00:28,000 --> 00:00:31,000 vận chuyển, mua và bán, 11 00:00:31,000 --> 00:00:35,000 nấu nướng, ăn, đào thải, 12 00:00:35,000 --> 00:00:37,000 và tương tự đối với 13 00:00:37,000 --> 00:00:39,000 mọi thành phố khác trên trái đất, 14 00:00:39,000 --> 00:00:42,000 thật quá tốt nếu tất cả các thành phố đều đủ ăn. 15 00:00:42,000 --> 00:00:44,000 Chúng ta sống trong một thế giới như thế này đây, 16 00:00:44,000 --> 00:00:47,000 như thể đây là điều tự nhiên nhất, 17 00:00:47,000 --> 00:00:49,000 mà quên mất rằng chúng ta là động vật, 18 00:00:49,000 --> 00:00:51,000 và chúng ta cần ăn, 19 00:00:51,000 --> 00:00:55,000 chúng ta thật ra phải dựa vào thế giới tự nhiên 20 00:00:55,000 --> 00:00:57,000 như tổ tiên của chúng ta. 21 00:00:57,000 --> 00:00:59,000 Và khi chúng ta chuyển vào thành thị càng nhiều, 22 00:00:59,000 --> 00:01:02,000 thì càng nhiều phần thế giới tự nhiên 23 00:01:02,000 --> 00:01:05,000 bị chuyển thành những phong cảnh lạ như bức ảnh sau lưng tôi đây, 24 00:01:05,000 --> 00:01:08,000 đó là cánh đồng đỗ tương ở Mata Grosso, Brazil, 25 00:01:08,000 --> 00:01:11,000 để nuôi chúng ta. 26 00:01:11,000 --> 00:01:13,000 Đây là những phong cảnh lạ. 27 00:01:13,000 --> 00:01:15,000 Chỉ một vài người trong chúng ta được thấy. 28 00:01:15,000 --> 00:01:17,000 Và hơn nữa, những phong cảnh này 29 00:01:17,000 --> 00:01:19,000 không chỉ nuôi sống chúng ta. 30 00:01:19,000 --> 00:01:21,000 Khi con người ngày càng chuyển nhiều vào thành thị, 31 00:01:21,000 --> 00:01:23,000 chúng ta càng ăn nhiều thịt, 32 00:01:23,000 --> 00:01:26,000 vì vậy một phần ba số ngũ cốc 33 00:01:26,000 --> 00:01:28,000 giờ được dùng để nuôi các con vật 34 00:01:28,000 --> 00:01:30,000 hơn là con người chúng ta. 35 00:01:30,000 --> 00:01:34,000 Và theo đó, cần số ngũ cốc nhiều gấp ba lần – 36 00:01:34,000 --> 00:01:36,000 thật ra là mười lần – để nuôi sống một người, 37 00:01:36,000 --> 00:01:39,000 nếu số ngũ cốc đó được chuyển hoá qua một con vật trước, 38 00:01:39,000 --> 00:01:44,000 đó không phải là cách hiệu quả. 39 00:01:44,000 --> 00:01:46,000 Và đó cũng là vấn đề đang gia tăng. 40 00:01:46,000 --> 00:01:49,000 Đến năm 2050, ước tính số người 41 00:01:49,000 --> 00:01:51,000 ở thành thị sẽ tăng gấp đôi. 42 00:01:51,000 --> 00:01:53,000 Và tương tự số lượng thịt tiêu dùng hàng ngày 43 00:01:53,000 --> 00:01:55,000 cũng tăng gấp đôi. 44 00:01:55,000 --> 00:02:00,000 Thịt và chủ nghĩa thành thị đang cùng nhau gia tăng. 45 00:02:00,000 --> 00:02:02,000 Điều đó đang đặt ra một vấn đề to lớn. 46 00:02:02,000 --> 00:02:05,000 Đến năm 2050 sẽ có 47 00:02:05,000 --> 00:02:09,000 sáu tỷ động vật ăn thịt. 48 00:02:09,000 --> 00:02:11,000 Đó là vấn đề lớn. Và thực tế, nếu chúng ta cứ tiếp tục như vậy, 49 00:02:11,000 --> 00:02:14,000 thì nó sẽ trở thành vấn đề gần như không có khả năng giải quyết. 50 00:02:14,000 --> 00:02:18,000 19 triệu hec-ta rừng mưa nhiệt đới bị phá huỷ hàng năm 51 00:02:18,000 --> 00:02:20,000 để làm đất canh tác. 52 00:02:20,000 --> 00:02:23,000 Cùng lúc đó, chúng ta đang mất một diện tích đất canh tác tương đương 53 00:02:23,000 --> 00:02:27,000 do nhiễm mặn và xói mòn. 54 00:02:27,000 --> 00:02:30,000 Chúng ta cũng rất cần các nhiên liệu dự trữ. 55 00:02:30,000 --> 00:02:33,000 Cần khoảng 10 ca-lo để sản sinh ra một ca-lo 56 00:02:33,000 --> 00:02:37,000 trong thực phẩm tiêu dùng ở phương Tây. 57 00:02:37,000 --> 00:02:41,000 Và mặc dầu có loại thực phẩm được sản xuất với giá rất cao 58 00:02:41,000 --> 00:02:43,000 nhưng chúng ta cũng không thực sự đánh giá được chúng. 59 00:02:43,000 --> 00:02:47,000 Một nửa số thực phẩm ở Hoa Kỳ đang bị vứt đi. 60 00:02:47,000 --> 00:02:50,000 kết cục là chúng ta thậm chí còn không kiểm soát đúng cách 61 00:02:50,000 --> 00:02:53,000 việc nuôi sống cả hành tinh. 62 00:02:53,000 --> 00:02:58,000 Một tỷ người béo phì, trong khi có hơn một tỷ người chết đói. 63 00:02:58,000 --> 00:03:00,000 Những điều trên chẳng mang nhiều ý nghĩa lắm. 64 00:03:00,000 --> 00:03:03,000 Và khi bạn nghĩ rằng 80 phần trăm thương mại thực phẩm toàn cầu hiện nay 65 00:03:03,000 --> 00:03:08,000 chỉ do năm tập đoàn đa quốc gia kiểm soát, 66 00:03:08,000 --> 00:03:10,000 đó là một bức tranh u tối. 67 00:03:10,000 --> 00:03:13,000 Khi chúng ta chuyển ra thành thị, cả thế giới cũng theo chế độ ăn theo phương Tây. 68 00:03:13,000 --> 00:03:16,000 Và nếu nhìn vào tương lai 69 00:03:16,000 --> 00:03:18,000 thì chế độ ăn đó không duy trì được. 70 00:03:18,000 --> 00:03:20,000 Vậy, bằng cách nào chúng ta có ngày hôm nay? 71 00:03:20,000 --> 00:03:23,000 Và quan trọng hơn, chúng ta sẽ làm thế nào với điều này? 72 00:03:23,000 --> 00:03:27,000 À, trả lời câu hỏi dễ hơn trước, 73 00:03:27,000 --> 00:03:29,000 tôi cho rằng, 10,000 năm trước 74 00:03:29,000 --> 00:03:31,000 là khởi đầu của quá trình này, 75 00:03:31,000 --> 00:03:33,000 ở vùng Cận Đông cổ đại, 76 00:03:33,000 --> 00:03:35,000 còn được biết đến là vùng Trăng lưỡi liềm (Fertile Crescent). 77 00:03:35,000 --> 00:03:37,000 Gọi như vậy vì bạn có thể thấy nó có hình trăng lưỡi liềm, 78 00:03:37,000 --> 00:03:39,000 và cũng màu mỡ. 79 00:03:39,000 --> 00:03:42,000 Ở đây, khoảng 10,000 năm trước, 80 00:03:42,000 --> 00:03:44,000 đã có hai phát minh lớn, 81 00:03:44,000 --> 00:03:47,000 đó là nông nghiệp và thành thị, 82 00:03:47,000 --> 00:03:50,000 phát triển mạnh mẽ ở cùng một nơi, cùng một thời điểm. 83 00:03:50,000 --> 00:03:52,000 Đây không phải là ngẫu nhiên. 84 00:03:52,000 --> 00:03:56,000 Bởi nông nghiệp và các thành phố gắn bó với nhau, cần nhau. 85 00:03:56,000 --> 00:03:58,000 Bởi vì tổ tiên chúng ta đã lần đầu tiên 86 00:03:58,000 --> 00:04:01,000 phát hiện ra ngũ cốc, 87 00:04:01,000 --> 00:04:04,000 tạo ra nguồn thực phẩm đủ lớn 88 00:04:04,000 --> 00:04:08,000 và ổn định để hỗ trợ các khu định cư dài hạn. 89 00:04:08,000 --> 00:04:10,000 Và nếu chúng ta tìm hiểu về các khu định cư này, 90 00:04:10,000 --> 00:04:12,000 chúng ta sẽ thấy chúng rất nhỏ gọn. 91 00:04:12,000 --> 00:04:14,000 Các khu này được bao quanh bởi các cánh đồng, 92 00:04:14,000 --> 00:04:17,000 và do các khu đền lớn chi phối, 93 00:04:17,000 --> 00:04:19,000 giống như khu định cư này, ở Ur. 94 00:04:19,000 --> 00:04:21,000 Thực tế, nó là các trung tâm 95 00:04:21,000 --> 00:04:24,000 phân phối thực phẩm tập trung và có ý nghĩa tinh thần, 96 00:04:24,000 --> 00:04:27,000 bởi các ngôi đền tổ chức thu hoạch, 97 00:04:27,000 --> 00:04:29,000 tập hợp ngũ cốc, dâng lên cho các vị thần, 98 00:04:29,000 --> 00:04:33,000 và sau đó phân chia những gì mà các vị thần không ăn cho người dân. 99 00:04:33,000 --> 00:04:35,000 Vậy, có thể nói, 100 00:04:35,000 --> 00:04:37,000 toàn bộ đời sống vật chất và tinh thần của các thành thị này 101 00:04:37,000 --> 00:04:40,000 do ngũ cốc và mùa màng, những thứ nuôi sống họ, 102 00:04:40,000 --> 00:04:43,000 chi phối. 103 00:04:43,000 --> 00:04:46,000 Và, đó là thực tế ở mọi thành thị cổ đại. 104 00:04:46,000 --> 00:04:48,000 Nhưng tất nhiên không phải tất cả đều nhỏ như vậy. 105 00:04:48,000 --> 00:04:51,000 Thành phố Rome nổi tiếng có khoảng một triệu dân 106 00:04:51,000 --> 00:04:53,000 vào thế kỷ đầu sau công nguyên. 107 00:04:53,000 --> 00:04:57,000 Vậy một thành phố như thế đã tự nuôi sống mình bằng cách nào? 108 00:04:57,000 --> 00:05:00,000 Câu trả lời nằm ở cái tôi gọi là “dặm thực phẩm cổ đại.” 109 00:05:00,000 --> 00:05:03,000 Về cơ bản, Rome giáp biển, 110 00:05:03,000 --> 00:05:06,000 điều này giúp thành phố này nhập khẩu thực phẩm từ các nơi rất xa. 111 00:05:06,000 --> 00:05:09,000 Đây là cách duy nhất trong thế giới cổ đại, 112 00:05:09,000 --> 00:05:12,000 bởi rất khó để vận chuyển thực phẩm 113 00:05:12,000 --> 00:05:14,000 bằng đường bộ gồ ghề. 114 00:05:14,000 --> 00:05:16,000 Và tất nhiên, thực phẩm hết rất nhanh. 115 00:05:16,000 --> 00:05:18,000 Vì thế, Rome đã tạo ra chiến tranh 116 00:05:18,000 --> 00:05:21,000 ở các nơi như Carthage và Ai Cập 117 00:05:21,000 --> 00:05:23,000 nhằm đặt chân vào kho dự trữ ngũ cốc của những nơi này. 118 00:05:23,000 --> 00:05:26,000 Và thực tế, có thể nói sự bành trướng của Đế chế này 119 00:05:26,000 --> 00:05:29,000 thực sự là một kiểu dạo chơi mua sắm quân sự 120 00:05:29,000 --> 00:05:31,000 kéo dài và tốn kém, thực vậy. 121 00:05:31,000 --> 00:05:33,000 (Cười) 122 00:05:33,000 --> 00:05:35,000 Thực tế -- tôi yêu thực tế, tôi phải nhắc đến điều này: 123 00:05:35,000 --> 00:05:38,000 trong một giai đoạn, Rome [đã nhập khẩu hàu từ Anh]. 124 00:05:38,000 --> 00:05:40,000 Tôi nghĩ đó là một điều khác thường. 125 00:05:40,000 --> 00:05:43,000 Vì vậy, Rome hình thành vùng nội địa của mình 126 00:05:43,000 --> 00:05:45,000 thông qua khẩu vị. 127 00:05:45,000 --> 00:05:47,000 Nhưng thú vị là điều tương tự cũng đã xảy ra 128 00:05:47,000 --> 00:05:49,000 trong thế giới tiền công nghiệp. 129 00:05:49,000 --> 00:05:52,000 Nếu nhìn bản đồ London vào thế kỷ 17, 130 00:05:52,000 --> 00:05:55,000 chúng ta có thể thấy ngũ cốc của thành phố này bắt nguồn từ sông Thames, 131 00:05:55,000 --> 00:05:57,000 dọc theo đáy của bản đồ này. 132 00:05:57,000 --> 00:06:00,000 Vì vậy thị trường ngũ cốc nằm ở phía nam thành phố. 133 00:06:00,000 --> 00:06:02,000 Và đường giao thông kéo dài từ đó 134 00:06:02,000 --> 00:06:04,000 đến Cheapside, đó là thị trường chính, 135 00:06:04,000 --> 00:06:06,000 và cũng là thị trường ngũ cốc. 136 00:06:06,000 --> 00:06:08,000 Và nếu bạn nhìn vào tên của một trong những con phố đó, 137 00:06:08,000 --> 00:06:11,000 Bread Street, bạn có thể thấy 138 00:06:11,000 --> 00:06:14,000 chuyện gì đang diễn ra cách đây 300 năm. 139 00:06:14,000 --> 00:06:16,000 Và cũng tương tự với cá. 140 00:06:16,000 --> 00:06:19,000 Cá cũng tới từ sông, tất nhiên. Tương tự vậy. 141 00:06:19,000 --> 00:06:22,000 Và dĩ nhiên Billingsgate là chợ cá nổi tiếng của London, 142 00:06:22,000 --> 00:06:26,000 hoạt động ở đây cho tới giữa thập kỷ 80. 143 00:06:26,000 --> 00:06:28,000 Đây là điều thực sự khác thường, khi bạn nghĩ về điều này. 144 00:06:28,000 --> 00:06:30,000 Mọi người khác đang đi qua đi lại 145 00:06:30,000 --> 00:06:32,000 với những chiếc điện thoại di động trông như cục gạch, 146 00:06:32,000 --> 00:06:35,000 và, kiểu như những con cá bốc mùi đang nằm dưới cảng. 147 00:06:35,000 --> 00:06:38,000 Đây là một điểm khác về thực phẩm trong các thành thị: 148 00:06:38,000 --> 00:06:41,000 khi đã xuất hiện trong thành phố, 149 00:06:41,000 --> 00:06:43,000 thì chúng thường hiếm khi di chuyển. 150 00:06:43,000 --> 00:06:45,000 Nhưng với thịt thì lại khác, 151 00:06:45,000 --> 00:06:47,000 bởi tất nhiên, động vật có thể đi lạc vào thành phố. 152 00:06:47,000 --> 00:06:49,000 Phần lớn thịt động vật của London 153 00:06:49,000 --> 00:06:51,000 tới từ vùng tây bắc, 154 00:06:51,000 --> 00:06:53,000 từ Scotland và xứ Wales. 155 00:06:53,000 --> 00:06:56,000 Vì thế, thịt cũng được đưa tới London ở phía tây bắc. 156 00:06:56,000 --> 00:06:58,000 Đó là lý do tại sao Smithfield, 157 00:06:58,000 --> 00:07:01,000 chợ thịt rất nổi tiếng của London, lại đặt ở đó. 158 00:07:01,000 --> 00:07:05,000 Gia cầm thì được vận chuyển từ East Anglia, vân vân, tới vùng đông bắc. 159 00:07:05,000 --> 00:07:06,000 Tôi cảm giác như mình là người dự báo thời tiết khi nói những điều này. 160 00:07:06,000 --> 00:07:10,000 Và vì thế những chú chim bay tới đây 161 00:07:10,000 --> 00:07:13,000 với đôi chân được bọc trong những đôi giày vải nhỏ. 162 00:07:13,000 --> 00:07:15,000 Khi chúng tới cực đông của Cheapside, 163 00:07:15,000 --> 00:07:17,000 thì bị bán tại đây. 164 00:07:17,000 --> 00:07:19,000 Đây là lý do tại sao chúng được gọi là gia cầm. 165 00:07:19,000 --> 00:07:22,000 Trên thực tế, nếu bạn nhìn vào bản đồ của bất cứ thành phố nào 166 00:07:22,000 --> 00:07:26,000 được xây dựng trước kỷ nguyên công nghiệp, 167 00:07:26,000 --> 00:07:28,000 bạn đều có thể lần theo dấu vết thực phẩm nhập vào thành phố đó. 168 00:07:28,000 --> 00:07:31,000 Bạn có thể thấy thành phố này được hình thành thế nào, 169 00:07:31,000 --> 00:07:34,000 thông qua thực phẩm, bằng cách đọc tên các con phố. 170 00:07:34,000 --> 00:07:36,000 Phố Ngày thứ Sáu, trước đây là nơi 171 00:07:36,000 --> 00:07:38,000 bạn sẽ tới để mua cá vào ngày thứ Sáu. 172 00:07:38,000 --> 00:07:40,000 Nhưng bạn cũng phải tưởng tượng cảnh con phố này đầy thực phẩm. 173 00:07:40,000 --> 00:07:43,000 Bởi những con phố và các nơi công cộng 174 00:07:43,000 --> 00:07:46,000 chỉ là những nơi người ta mua và bán thực phẩm. 175 00:07:46,000 --> 00:07:49,000 Và nếu nhìn vào hình ảnh của Smithfield vào năm 1830, 176 00:07:49,000 --> 00:07:52,000 bạn sẽ thấy rằng thật khó để sống trong một thành phố như thế này 177 00:07:52,000 --> 00:07:54,000 mà không biết thức ăn của bạn tới từ đâu. 178 00:07:54,000 --> 00:07:56,000 Trên thực tế, nếu bạn đang ăn bữa trưa ngày Chủ nhật, 179 00:07:56,000 --> 00:07:58,000 thì trước đó ba ngày, bên ngoài cái cửa sổ bạn đang ngồi, 180 00:07:58,000 --> 00:08:00,000 có tiếng bò rống hay tiếng bê kêu. 181 00:08:00,000 --> 00:08:03,000 Vì vậy đây hiển nhiên là một thành phố hữu cơ, 182 00:08:03,000 --> 00:08:06,000 một phần của một vòng quay hữu cơ. 183 00:08:06,000 --> 00:08:09,000 Và 10 năm sau đó, mọi thứ đã thay đổi. 184 00:08:09,000 --> 00:08:12,000 Đây là hình ảnh của đường sắt Great Western năm 1840. 185 00:08:12,000 --> 00:08:14,000 Như bạn thấy đấy, một số hành khách đi tàu đầu tiên 186 00:08:14,000 --> 00:08:16,000 chính là lợn và cừu. 187 00:08:16,000 --> 00:08:20,000 Vì thế, đột nhiên, những con vật này không còn phải đi bộ vào chợ nữa. 188 00:08:20,000 --> 00:08:22,000 Người ta giết thịt chúng ở nơi chúng ta không thấy và không biết, 189 00:08:22,000 --> 00:08:24,000 nơi nào đó ở nông thôn. 190 00:08:24,000 --> 00:08:26,000 Và chúng được chở vào thành phố bằng tàu hỏa. 191 00:08:26,000 --> 00:08:29,000 Điều này làm thay đổi mọi thứ. 192 00:08:29,000 --> 00:08:31,000 Ban đầu, lần đầu tiên việc này 193 00:08:31,000 --> 00:08:32,000 giúp các thành phố mọc lên, 194 00:08:32,000 --> 00:08:34,000 với mọi kích cỡ, hình thù, ở mọi nơi. 195 00:08:34,000 --> 00:08:38,000 Các thành phố thường bị giới hạn bởi địa hình: 196 00:08:38,000 --> 00:08:41,000 họ thường phải chở thực phẩm bằng những phương tiện vật chất rất khó khăn. 197 00:08:41,000 --> 00:08:45,000 Rồi đột nhiên, chúng được giải phóng khỏi những khó khăn đó. 198 00:08:45,000 --> 00:08:48,000 Như bạn có thể thấy trên các bản đồ London, 199 00:08:48,000 --> 00:08:50,000 trong 90 năm sau khi có tàu hỏa, 200 00:08:50,000 --> 00:08:54,000 thành phố này phát triển từ một điểm nhỏ, với việc ăn uống thật dễ dàng 201 00:08:54,000 --> 00:08:56,000 nhờ những con vật tới đây bằng đường bộ, vân vân, 202 00:08:56,000 --> 00:08:58,000 thành một thành phố lớn, 203 00:08:58,000 --> 00:09:01,000 đến mức rất rất khó để nuôi sống bất cứ ai chỉ đi bộ, 204 00:09:01,000 --> 00:09:04,000 dù đó là động vật hay con người. 205 00:09:04,000 --> 00:09:07,000 Và tất nhiên đó chỉ là khởi đầu. Sau tàu hỏa, ô tô xuất hiện. 206 00:09:07,000 --> 00:09:11,000 Điều này thực sự đánh dấu chấm hết cho quá trình trên. 207 00:09:11,000 --> 00:09:13,000 Đó là bước cuối cùng giải thoát thành phố 208 00:09:13,000 --> 00:09:16,000 khỏi tất cả các mối quan hệ hiển nhiên với thiên nhiên. 209 00:09:16,000 --> 00:09:19,000 Và đây là loại thành phố không mùi, 210 00:09:19,000 --> 00:09:21,000 không hỗn độn, và tất nhiên là không người. 211 00:09:21,000 --> 00:09:24,000 Bởi không ai dám mơ tưởng đến việc đi dạo trong phong cảnh thế này. 212 00:09:24,000 --> 00:09:27,000 Trên thực tế, điều họ làm để có thực phẩm là lên ô tô, 213 00:09:27,000 --> 00:09:30,000 lái tới một cái hộp nào đó ở ngoại ô, và quay về 214 00:09:30,000 --> 00:09:32,000 với số hàng hóa tiêu thụ được trong cả tuần, 215 00:09:32,000 --> 00:09:34,000 và tự hỏi phải làm cái quái gì với chúng. 216 00:09:34,000 --> 00:09:37,000 Và đây thực sự là thời khắc mà mối quan hệ của chúng ta 217 00:09:37,000 --> 00:09:40,000 với cả các thành phố và thực phẩm thay đổi hoàn toàn. 218 00:09:40,000 --> 00:09:43,000 Ở đây chúng ta có thực phẩm -- thứ từng là trung tâm, 219 00:09:43,000 --> 00:09:46,000 là cốt lõi xã hội của thành thị -- ở bề ngoài. 220 00:09:46,000 --> 00:09:48,000 Mua và bán thực phẩm từng là một hoạt động xã hội. 221 00:09:48,000 --> 00:09:50,000 Giờ thì khác. 222 00:09:50,000 --> 00:09:52,000 Trước đây, ta thường nấu nướng; giờ ta chỉ cho nước, 223 00:09:52,000 --> 00:09:57,000 hoặc một ít trứng nếu như bạn đang làm bánh hoặc gì đó. 224 00:09:57,000 --> 00:10:01,000 Chúng ta không ngửi để xem có ăn được không. 225 00:10:01,000 --> 00:10:04,000 Chúng ta chỉ đọc nhãn mác phía sau vỏ. 226 00:10:04,000 --> 00:10:07,000 Ta không đánh giá thực phẩm. Ta không tin tưởng chúng. 227 00:10:07,000 --> 00:10:09,000 Vì thế thay vì tin tưởng, chúng ta sợ thực phẩm. 228 00:10:09,000 --> 00:10:13,000 Và thay vì đánh giá, chúng ta quăng chúng đi. 229 00:10:13,000 --> 00:10:16,000 Một trong những điều mỉa mai lớn của hệ thống thực phẩm hiện đại 230 00:10:16,000 --> 00:10:18,000 đó là họ đang làm điều đã hứa 231 00:10:18,000 --> 00:10:20,000 khiến điều dễ dàng trở nên khó khăn hơn. 232 00:10:20,000 --> 00:10:24,000 Bằng cách xây dựng các thành phố ở bất cứ nơi nào, 233 00:10:24,000 --> 00:10:28,000 họ thực sự đã ngăn cách chúng ta khỏi mối quan hệ quan trọng nhất, 234 00:10:28,000 --> 00:10:31,000 đó là mối quan hệ với thiên nhiên. 235 00:10:31,000 --> 00:10:34,000 Và họ cũng làm ta phụ thuộc vào các hệ thống mà chỉ có họ mới cung cấp được, 236 00:10:34,000 --> 00:10:36,000 những hệ thống, như chúng ta đã thấy là không bền vững. 237 00:10:36,000 --> 00:10:39,000 Vậy chúng ta sẽ làm gì với điều đó? 238 00:10:39,000 --> 00:10:41,000 Đó không phải là một câu hỏi mới mẻ. 239 00:10:41,000 --> 00:10:45,000 Đó là câu hỏi mà Thomas More đã tự hỏi 500 năm trước. 240 00:10:45,000 --> 00:10:48,000 Đây là trang bìa cuốn sách của ông - “Không tưởng”. 241 00:10:48,000 --> 00:10:51,000 Và đó là loạt chuyện về các thành quốc bán độc lập, 242 00:10:51,000 --> 00:10:53,000 đó là chuyến đi một ngày 243 00:10:53,000 --> 00:10:56,000 từ nơi mọi người đang làm đồng, 244 00:10:56,000 --> 00:10:58,000 trồng rau trong vườn sau, 245 00:10:58,000 --> 00:11:00,000 và ăn các bữa ăn làng xã với nhau, vân vân. 246 00:11:00,000 --> 00:11:02,000 Tôi nghĩ bạn có thể cãi lại rằng 247 00:11:02,000 --> 00:11:05,000 thực phẩm là nguyên tắc chủ đạo cơ bản của Không tưởng. 248 00:11:05,000 --> 00:11:08,000 Mặc dầu More không bao giờ đóng khuôn cuốn sách này như vậy. 249 00:11:08,000 --> 00:11:11,000 Và đây là một tầm nhìn “Không tưởng” khác rất nổi tiếng, 250 00:11:11,000 --> 00:11:13,000 của Ebenezer Howard, “Thành phố Vườn”. 251 00:11:13,000 --> 00:11:16,000 Ý tưởng tương tự. Loạt bản vẽ về các thành quốc bán độc lập. 252 00:11:16,000 --> 00:11:20,000 Các điểm thành thị nhỏ có đất trồng trọt bao quanh, 253 00:11:20,000 --> 00:11:22,000 liên kết với các thành thị khác bởi đường ray. 254 00:11:22,000 --> 00:11:24,000 Và thực phẩm 255 00:11:24,000 --> 00:11:27,000 lại là nguyên tắc chủ đạo ở đây. 256 00:11:27,000 --> 00:11:29,000 Nó góp phần tạo nên, nhưng lại không có ảnh hưởng gì 257 00:11:29,000 --> 00:11:31,000 đối với tầm nhìn của Howard. 258 00:11:31,000 --> 00:11:34,000 Và vấn đề là ý tưởng này là không thực hiện được, 259 00:11:34,000 --> 00:11:36,000 bởi chúng là “Không tưởng”. 260 00:11:36,000 --> 00:11:39,000 Không tưởng thực ra là một từ mà Thomas More sử dụng có dụng ý. 261 00:11:39,000 --> 00:11:43,000 Đó không phải là một cách nói đùa. Vì nó có gốc kép từ tiếng Hy Lạp. 262 00:11:43,000 --> 00:11:45,000 Nó vừa có nghĩa là một nơi tốt, vừa có nghĩa là không nơi nào cả. 263 00:11:45,000 --> 00:11:49,000 Bởi đó là một lý tưởng. Đó là điều tưởng tượng, không thể xảy ra. 264 00:11:49,000 --> 00:11:51,000 Và theo tôi, là một công cụ khái niệm 265 00:11:51,000 --> 00:11:54,000 để nghĩ về vấn đề sâu xa của nơi cư ngụ của con người, 266 00:11:54,000 --> 00:11:56,000 thì nó không có tác dụng mấy. 267 00:11:56,000 --> 00:11:59,000 Vì vậy, tôi tiếp cận một công cụ tương tự, 268 00:11:59,000 --> 00:12:02,000 Vì vậy, tôi tiếp cận một công cụ tương tự, 269 00:12:02,000 --> 00:12:04,000 “sitos” là thực phẩm, và “topos” là nơi chốn. 270 00:12:04,000 --> 00:12:06,000 Tôi tin rằng ta đang sống ở Sitopia rồi. 271 00:12:06,000 --> 00:12:09,000 Chúng ta sống trong một thế giới do thực phẩm định hình, 272 00:12:09,000 --> 00:12:12,000 và nếu ta nhận ra rằng, có thể sử dụng thực phẩm như một công cụ thực sự quyền năng -- 273 00:12:12,000 --> 00:12:16,000 một công cụ khái niệm, công cụ thiết kế, để định hình thế giới khác đi. 274 00:12:16,000 --> 00:12:21,000 Vậy nếu chúng ta có thể làm được điều đó, thì Sitopia trông sẽ thế nào? 275 00:12:21,000 --> 00:12:23,000 Vâng, tôi nghĩ là nó sẽ hơi giống thế này. 276 00:12:23,000 --> 00:12:25,000 Tôi phải sử dụng bức ảnh này. Hãy nhìn vào mặt của chú chó. 277 00:12:25,000 --> 00:12:28,000 Nhưng dù sao, đây là -- (cười) 278 00:12:28,000 --> 00:12:30,000 thực phẩm, tại trung tâm của cuộc sống, 279 00:12:30,000 --> 00:12:32,000 trung tâm của cuộc sống gia đình, đang được bày ra, 280 00:12:32,000 --> 00:12:34,000 thưởng thức, mọi người dành thời gian cho chúng. 281 00:12:34,000 --> 00:12:37,000 Đó đáng lẽ là chỗ của thực phẩm trong xã hội của chúng ta. 282 00:12:37,000 --> 00:12:42,000 Nhưng bạn không thể nhìn thấy cảnh này trừ khi ta có những con người này. 283 00:12:42,000 --> 00:12:44,000 Đây cũng có thể là đàn ông. 284 00:12:44,000 --> 00:12:47,000 Là người nghĩ về đồ ăn, 285 00:12:47,000 --> 00:12:49,000 nghĩ về phía trước, đặt kế hoạch, 286 00:12:49,000 --> 00:12:51,000 người có thể nhìn chằm chằm vào một đống rau quả 287 00:12:51,000 --> 00:12:53,000 và nhận ra từng loại. 288 00:12:53,000 --> 00:12:56,000 Chúng ta cần họ. Chúng ta là một phần của mạng lưới. 289 00:12:56,000 --> 00:12:59,000 Bởi thiếu những người này, chúng ta không thể có những nơi như thế. 290 00:12:59,000 --> 00:13:02,000 Ở đây, tôi chọn bức ảnh này vì đó là ảnh một người đàn ông đang mua rau quả. 291 00:13:02,000 --> 00:13:06,000 Nhưng các mạng lưới, chợ, là nơi thực phẩm tăng trưởng tại địa phương. 292 00:13:06,000 --> 00:13:08,000 Đó là điều thông thường, mới mẻ. 293 00:13:08,000 --> 00:13:10,000 Đó là một phần đời sống xã hội của thành phố. 294 00:13:10,000 --> 00:13:13,000 Vì thiếu điều đó, bạn không thể có những nơi thế này, 295 00:13:13,000 --> 00:13:16,000 thực phẩm lớn lên tại địa phương và cũng là một phần của phong cảnh, 296 00:13:16,000 --> 00:13:18,000 và không chỉ là mặt hàng zero-sum, 297 00:13:18,000 --> 00:13:20,000 kết thúc ở một lỗ hổng địa ngục nào đó. 298 00:13:20,000 --> 00:13:22,000 Cảnh đàn bò, 299 00:13:22,000 --> 00:13:24,000 đống đất đang bốc hơi. 300 00:13:24,000 --> 00:13:27,000 Về cơ bản điều này đang kéo toàn bộ mọi thứ lại gần nhau. 301 00:13:27,000 --> 00:13:29,000 Và đây là một dự án cộng đồng ở Toronto 302 00:13:29,000 --> 00:13:31,000 gần đây tôi đã tới thăm. 303 00:13:31,000 --> 00:13:33,000 Đó là một nhà kính, nơi người ta dạy trẻ em 304 00:13:33,000 --> 00:13:36,000 mọi điều về thực phẩm và để lũ trẻ tự trồng thức ăn của chúng. 305 00:13:36,000 --> 00:13:39,000 Đây là một cây tên là Kevin, hoặc có thể là 306 00:13:39,000 --> 00:13:41,000 một cái cây thuộc về đứa trẻ tên Kevin. Tôi không biết. 307 00:13:41,000 --> 00:13:44,000 Nhưng dù sao, những dự án kiểu này, 308 00:13:44,000 --> 00:13:48,000 cố gắng tái kết nối chúng ta với thiên nhiên, là rất quan trọng. 309 00:13:48,000 --> 00:13:50,000 Vì vậy, với tôi, Sitopia thực sự chỉ là cách nhìn. 310 00:13:50,000 --> 00:13:54,000 Điều cơ bản là nhận ra rằng Sitopia 311 00:13:54,000 --> 00:13:56,000 đã tồn tại ở khắp nơi rồi. 312 00:13:56,000 --> 00:13:58,000 Vấn đề mấu chốt là kết hợp chúng lại, 313 00:13:58,000 --> 00:14:01,000 để sử dụng thực phẩm như một cách nhìn. 314 00:14:01,000 --> 00:14:04,000 Và nếu làm được điều đó, chúng ta sẽ không còn 315 00:14:04,000 --> 00:14:07,000 coi các thành phố như những điểm không năng suất nữa. 316 00:14:07,000 --> 00:14:09,000 Ta sẽ nhìn họ giống thế này hơn, 317 00:14:09,000 --> 00:14:12,000 Ta sẽ nhìn chúng giống thế này hơn, 318 00:14:12,000 --> 00:14:14,000 trong đó họ là một phần tất yếu, 319 00:14:14,000 --> 00:14:16,000 kết nối cộng sinh. 320 00:14:16,000 --> 00:14:18,000 Nhưng tất nhiên đó cũng không phải là một hình ảnh tuyệt vời. 321 00:14:18,000 --> 00:14:21,000 Bởi chúng ta phải ngừng sản xuất thực phẩm theo cách cũ. 322 00:14:21,000 --> 00:14:23,000 Chúng ta cần nghĩ nhiều hơn về permaculture (văn hóa tiếp biến). 323 00:14:23,000 --> 00:14:25,000 Đây là lý do tôi nghĩ hình ảnh này chỉ là 324 00:14:25,000 --> 00:14:27,000 tổng kết lại những việc chúng ta cần phải làm. 325 00:14:27,000 --> 00:14:29,000 Đó là việc tái khái niệm hóa 326 00:14:29,000 --> 00:14:32,000 cách thực phẩm định hình cuộc sống của chúng ta. 327 00:14:32,000 --> 00:14:35,000 Hình ảnh thích hợp nhất mà tôi biết về điều này là từ 650 năm trước. 328 00:14:35,000 --> 00:14:38,000 Đây là tác phẩm “Chuyện ngụ ngôn về Chính phủ tốt” của Ambrogio Lorenzetti. 329 00:14:38,000 --> 00:14:41,000 Tác phẩm này viết về mối quan hệ giữa thành thị và nông thôn. 330 00:14:41,000 --> 00:14:44,000 Tôi nghĩ thông điệp rất rõ ràng. 331 00:14:44,000 --> 00:14:46,000 Nếu thành thị chăm lo cho nông thôn, 332 00:14:46,000 --> 00:14:48,000 thì nông thôn cũng sẽ chăm nom thành thị. 333 00:14:48,000 --> 00:14:50,000 Và tôi muốn chúng ta đặt câu hỏi 334 00:14:50,000 --> 00:14:53,000 bức vẽ của Ambrogio Lorenzetti sẽ thế nào 335 00:14:53,000 --> 00:14:55,000 nếu ông ta vẽ vào ngày hôm nay. 336 00:14:55,000 --> 00:14:58,000 Câu chuyện ngụ ngôn về chính phủ tốt sẽ trông thế nào trong thời đại này? 337 00:14:58,000 --> 00:15:00,000 Bởi theo tôi đó là một câu hỏi cấp thiết, 338 00:15:00,000 --> 00:15:02,000 là câu hỏi chúng ta phải đặt ra, 339 00:15:02,000 --> 00:15:04,000 và phải bắt đầu trả lời. 340 00:15:04,000 --> 00:15:07,000 Chúng ta biết, chúng ta chính là thực phẩm. 341 00:15:07,000 --> 00:15:09,000 Và ta cần chấp nhận rằng thế giới cũng là thực phẩm. 342 00:15:09,000 --> 00:15:11,000 Nhưng nếu chúng ta nắm bắt được ý tưởng đó, 343 00:15:11,000 --> 00:15:15,000 chúng ta có thể sử dụng thực phẩm như một công cụ thực sự quyền năng để định hình thế giới tốt hơn. 344 00:15:15,000 --> 00:15:17,000 Cảm ơn các bạn. 345 00:15:17,000 --> 00:15:20,000 (Vỗ tay)