WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:04.000 Tôi đã và đang làm việc với các vấn đề trong lĩnh vực đói nghèo hơn 20 năm, 00:00:04.000 --> 00:00:09.000 bởi thế, mỉa mai thay khi vấn đề và câu hỏi mà tôi thấy vướng mắc nhất 00:00:09.000 --> 00:00:12.000 nằm trong việc đĩnh nghĩa đói nghèo. Đói nghèo nghĩa là gì? 00:00:12.000 --> 00:00:14.000 Thường thường, chúng ta đánh giá theo đồng tiền 00:00:14.000 --> 00:00:16.000 xem một người kiêm được ít hơn 1, 2 hay 3USD một ngày. 00:00:16.000 --> 00:00:21.000 Tuy nhiên sự phức tạp của đói nghèo 00:00:21.000 --> 00:00:23.000 thu nhập chỉ nên được nhìn nhận như một phần của vấn đề 00:00:23.000 --> 00:00:25.000 Bởi vì thực sự mà nói, nó là một mệnh đề của lựa chọn 00:00:25.000 --> 00:00:27.000 và sự thiếu tự do. NOTE Paragraph 00:00:27.000 --> 00:00:30.000 Và một trải nghiệm tôi có đã thực sự khắc sâu và làm sáng tỏ trong tôi 00:00:30.000 --> 00:00:32.000 về cách hiểu của bản thân tôi trong vấn đề này. 00:00:32.000 --> 00:00:34.000 Đó là khi tôi ở Kenya và tôi muốn chia sẻ trải nghiệm này với các bạn. 00:00:34.000 --> 00:00:36.000 Lúc đấy tôi và bạn của tôi, Súan Meiselas, một nhà nhiếp ảnh gia, 00:00:36.000 --> 00:00:38.000 ở khu ổ chuột Mathare Valley (thung lũng Mathare.) 00:00:38.000 --> 00:00:41.000 Mathare Valley là một trong những khu ổ chuột lâu đời nhât ở Châu Phi. 00:00:41.000 --> 00:00:43.000 cách Nairobi khoảng 5km, 00:00:43.000 --> 00:00:46.000 dài khoảng 1 dặm (1.6km) và rộng khoảng 2/10 dặm (0.3km), 00:00:46.000 --> 00:00:48.000 nơi hơn một nửa triệu người 00:00:48.000 --> 00:00:50.000 sống bon chen trong những căn lều chật hẹp đi thuê này, 00:00:50.000 --> 00:00:53.000 từ đời này qua đời khác, thuê chúng, 00:00:53.000 --> 00:00:55.000 thường thường, 8 đến 10 người trong một phòng 00:00:55.000 --> 00:01:01.000 Và khu này nổi tiếng về mại dâm, bạo hành và chất kích thích (thuốc phiện, vv.) 00:01:01.000 --> 00:01:03.000 Một nơi rất khó để sống. 00:01:03.000 --> 00:01:05.000 Và khi chúng tôi đi bộ qua một con hẻm nhỏ 00:01:05.000 --> 00:01:08.000 thực sự không thể tránh khỏi dẫm lên 00:01:08.000 --> 00:01:12.000 chất thải và rác rưởi nằm dọc theo những căn nhà bé nhỏ. 00:01:12.000 --> 00:01:14.000 Nhưng đồng thời, chúng tôi cũng 00:01:14.000 --> 00:01:17.000 không thể không nhìn thấy sức sống mãnh liệt của con người 00:01:17.000 --> 00:01:20.000 mồ hôi và khát vọng của cư dân nơi đây. 00:01:20.000 --> 00:01:23.000 Phụ nữ tắm cho con, giặt quần áo, phơi quần áo. 00:01:23.000 --> 00:01:25.000 Tôi gặp người phụ nữ này, Mama Rose. 00:01:25.000 --> 00:01:28.000 chị đã thuê cái lều thiếc chật hẹp đấy 32 năm 00:01:28.000 --> 00:01:30.000 nơi chị sống với 7 đứa con. 00:01:30.000 --> 00:01:32.000 4 ngủ trên một chiếc giường đôi 00:01:32.000 --> 00:01:35.000 và 3 ngủ trên sàn đất và vải sơn. 00:01:35.000 --> 00:01:39.000 Và chị kiếm tiền học cho chúng bằng cách bán nước từ cái ki ốt này 00:01:39.000 --> 00:01:43.000 và bán xà phòng và bánh mỳ ở một cái quán nhỏ bên trong. NOTE Paragraph 00:01:43.000 --> 00:01:45.000 Và cùng ngáy sau ngày nhậm chức của tổng thống Mỹ (Obama) 00:01:45.000 --> 00:01:49.000 tôi đã được nhắc nhở lại Mathare Valley vẫn kết nối với thế giới như thế nào. 00:01:49.000 --> 00:01:51.000 Và sau đó tôi sẽ nhìn thấy nhưng đứa trẻ ở góc phố, 00:01:51.000 --> 00:01:53.000 hét "Obama là anh em của chúng ta!" 00:01:53.000 --> 00:01:56.000 và tôi sẽ nói "Ồ, Obama là anh em của chị nữa, suy ra chúng ta cũng là chị em." 00:01:56.000 --> 00:02:00.000 Mặt chúng biểu hiện rất buồn cười rồi "high five!" (hai người giơ cao và vỗ tay nhau - thể hiện sự tán thành và phấn khích) NOTE Paragraph 00:02:00.000 --> 00:02:03.000 Và cũng tại nơi đây tôi gặp được Jane 00:02:03.000 --> 00:02:06.000 Tôi đã ấn tượng ngay từ phút đầu bởi nét hiền từ và nhân hậu trên gương mặt cô. 00:02:06.000 --> 00:02:09.000 và tôi hỏi về câu truyện đời cô. 00:02:09.000 --> 00:02:12.000 cô bắt đầu bằng giấc mơ của mình. Cô kể "Em có hai ước mơ, 00:02:12.000 --> 00:02:14.000 Ước mơ đầu tiên là trở thành bác sỹ 00:02:14.000 --> 00:02:16.000 và thứ hai là cưới được một người chồng tử tế 00:02:16.000 --> 00:02:18.000 ngưới sẽ ở bên cạnh em và gia đình em. 00:02:18.000 --> 00:02:20.000 Bởi vì mẹ em là một người mẹ độc thân 00:02:20.000 --> 00:02:22.000 và không kiếm đủ để trả tiền học phí. 00:02:22.000 --> 00:02:26.000 nên em phải gạt bỏ giấc mơ đầu tiên, tập trung vào giấc mơ thứ hai." 00:02:26.000 --> 00:02:29.000 Cô lấy chồng năm 18 tuổi và có con ngay sau đó. 00:02:29.000 --> 00:02:33.000 Và khi cô 20 tuổi, cô mang thai lần thứ hai, 00:02:33.000 --> 00:02:37.000 mẹ cô qua đời và chồng cô bỏ cô -- để cưới một người đàn bà khác. 00:02:37.000 --> 00:02:41.000 và thế là cô lại về lại Mathare, không thu nhập, không kỹ năng, không tiền. 00:02:41.000 --> 00:02:44.000 và cuối cùng, cô trở thành gái mại dâm. 00:02:44.000 --> 00:02:46.000 Nó không được tổ chức giống như chúng ta thường nghĩ 00:02:46.000 --> 00:02:49.000 Cô sẽ đi vào trong thành phố với khoảng 20 cô gái khác, 00:02:49.000 --> 00:02:52.000 tìm việc, và thỉnh thoảng quay về với vài đồng si-ling. 00:02:52.000 --> 00:02:54.000 hay đôi lúc quay về trắng tay. 00:02:54.000 --> 00:02:57.000 Cô tâm sự, "Chị biết không, nghèo cũng không đến nỗi tệ. cái chính là sự nhục nhã, 00:02:57.000 --> 00:02:59.000 và đáng xấu hổ của nó." NOTE Paragraph 00:02:59.000 --> 00:03:03.000 năm 2001, cuộc đời cô thay đổi. 00:03:03.000 --> 00:03:07.000 một bạn gái của cô biết về một tổ chức tên là Jamii Bora, 00:03:07.000 --> 00:03:10.000 họ cho mọi người vay tiền bất kể người đó nghèo thế nào 00:03:10.000 --> 00:03:14.000 miễn là người đó có thể đặt ra một khoản tiết kiệm thích đáng. 00:03:14.000 --> 00:03:17.000 Và rồi cô bỏ ra một năm làm việc để tiêt kiêm 50USD 00:03:17.000 --> 00:03:22.000 rồi bắt đầu vay tiền, và dần dần cô đã mua được một chiếc máy may. 00:03:22.000 --> 00:03:23.000 nghề thợ may bắt đầu. 00:03:23.000 --> 00:03:26.000 Và từ đó nó trở thành việc cô đang làm hiện nay, 00:03:26.000 --> 00:03:28.000 Cô sẽ đi vào chợ quần áo cũ, 00:03:28.000 --> 00:03:32.000 với 3.25USD cô sẽ mua một chiếc váy đầm cũ. 00:03:32.000 --> 00:03:34.000 trong số đó có thể là những chiếc váy bạn quyên góp hồi trước. 00:03:34.000 --> 00:03:38.000 Và cô sẽ may lại chúng với nơ và đăng ten, 00:03:38.000 --> 00:03:42.000 biến chúng thành những bộ váy may sẵn lóng lánh để bán cho các bà mẹ 00:03:42.000 --> 00:03:46.000 mua cho sinh nhật 16 tuổi hay lễ Ban Thánh Thể đầu tiên của các cô con gái, 00:03:46.000 --> 00:03:49.000 những cột mốc quan trọng trong đời để mở tiệc 00:03:49.000 --> 00:03:51.000 bên cạnh đời sống kinh tế. 00:03:51.000 --> 00:03:54.000 Và cô kinh doanh rất phát đạt. Trên thực tế, tôi theo dõi cô 00:03:54.000 --> 00:03:56.000 đi dọc các phố rao hàng. Và truóc khi bạn nhận ra, 00:03:56.000 --> 00:04:00.000 đám đông phụ nữ đa vây quanh cô để mua những chiếc váy đó. NOTE Paragraph 00:04:00.000 --> 00:04:03.000 nhìn vào cô bán những chiếc váy 00:04:03.000 --> 00:04:05.000 và trang sức mà cô tự làm 00:04:05.000 --> 00:04:08.000 tôi nhận ra giờ đây Jane kiếm được hơn 4USD một ngày. 00:04:08.000 --> 00:04:11.000 và theo rất nhiều định nghĩa, cô đã thoát khỏi sự bần cùng. 00:04:11.000 --> 00:04:13.000 Nhưng cô vẫn sống ở Mathare Valley 00:04:13.000 --> 00:04:16.000 và không thể chuyển ra. 00:04:16.000 --> 00:04:18.000 phải sống trong sự bất ổn định, mất an ninh nơi đây. 00:04:18.000 --> 00:04:21.000 và trên thực tế, hồi tháng 1, trong cuộc nổi loạn dân tộc 00:04:21.000 --> 00:04:23.000 cô đã bị đuổi ra khỏi nhà và phải tìm một cái lều khác. 00:04:23.000 --> 00:04:25.000 để sống. NOTE Paragraph 00:04:25.000 --> 00:04:27.000 Jamii Bora thấu hiểu điều này. 00:04:27.000 --> 00:04:29.000 Và hiểu rằng khi nói về đói nghèo 00:04:29.000 --> 00:04:32.000 chúng ta phải nhìn vào con người từ mọi phương diện của nên kinh tế 00:04:32.000 --> 00:04:35.000 và thế là, với sự đầu tư kiên trì từ Acumen và các tổ chức khác 00:04:35.000 --> 00:04:38.000 họ đã có vốn và vay nợ dài hạn 00:04:38.000 --> 00:04:42.000 để xây dựng một khu nhà chi phí thấp 00:04:42.000 --> 00:04:46.000 khoảng một tiếng (ô tô) ngoại ô trung tâm Nairobi. 00:04:46.000 --> 00:04:48.000 Và họ đã thiết kế dự án này từ khía cạnh 00:04:48.000 --> 00:04:50.000 của những khách hàng như Jane 00:04:50.000 --> 00:04:52.000 tập trung vào sự có trách nhiệm và đáng tin tưởng. 00:04:52.000 --> 00:04:56.000 Jane phải đưa ra 10% giá trị tổng thể 00:04:56.000 --> 00:05:00.000 tầm khoảng 400USD tiết kiệm. 00:05:00.000 --> 00:05:05.000 và rồi họ đặt tiền trả hàng tháng của cô bằng với tiền thuê nhà cô trả trước đây cho căn lều chật hẹp. 00:05:05.000 --> 00:05:07.000 Và trong vòng 2 tuần tới, cô sẽ là một 00:05:07.000 --> 00:05:10.000 trong 200 gia đình đầu tiên chuyển đến khu dân cư này. NOTE Paragraph 00:05:10.000 --> 00:05:14.000 Khi tôi hỏi liệu cô có sợ hãi điều gi không, 00:05:14.000 --> 00:05:16.000 hay liệu cô sẽ nhớ cái gì đó nơi Mathare, 00:05:16.000 --> 00:05:18.000 cô trả lời, "Có điều gì đáng sợ 00:05:18.000 --> 00:05:20.000 mà em chưa phải đối mặt? 00:05:20.000 --> 00:05:24.000 Em có HIV dương tính. Em đã đối mặt với tất cả." 00:05:24.000 --> 00:05:27.000 rồi cô nói, "Em sẽ nhớ gì ư? 00:05:27.000 --> 00:05:30.000 Chị nghĩ rằng em sẽ nhớ sự bạo hành hay chất khích thích chăng? Hay sự thiếu tính riêng tư? 00:05:30.000 --> 00:05:32.000 Chi có nghĩ rằng em sẽ nhớ việc không biết liệu con mình có về nhà lúc cuối ngày không? 00:05:32.000 --> 00:05:34.000 Cô nói, " Nếu chị cho em 10 phút 00:05:34.000 --> 00:05:36.000 em sẽ sẵn sàng lên đường." 00:05:36.000 --> 00:05:39.000 Tôi nói, "rồi, thế còn các giấc mơ của em thì sao?" 00:05:39.000 --> 00:05:41.000 và cô trả lời, "Uhm, chị biết đấy, 00:05:41.000 --> 00:05:45.000 giấc mơ em có không nhìn giống hệt như những gì em nghĩ khi em còn bé. 00:05:45.000 --> 00:05:49.000 Nhưng nếu giờ em nghĩ lại, em từng nghĩ rằng em muốn có một tấm chồng 00:05:49.000 --> 00:05:52.000 nhưng cái em thực sự muốn là một gia đình 00:05:52.000 --> 00:05:56.000 thương yêu nhau. Em yêu con em lắm và chúng cũng yêu em" 00:05:56.000 --> 00:05:59.000 Cô nói, "Em đã nghĩ rằng em muốn trở thành bác sỹ, 00:05:59.000 --> 00:06:01.000 nhưng cái em thực sự muốn trở thành 00:06:01.000 --> 00:06:04.000 là một người cống hiến, hàn gắn và cứu chữa. 00:06:04.000 --> 00:06:07.000 Và vì thế em cảm thấy mình được phù hộ với tất cả những gì em có 00:06:07.000 --> 00:06:11.000 rẳng 2 ngày một tuần em sẽ giúp tư vấn bệnh nhân HIV 00:06:11.000 --> 00:06:14.000 Và em nói, 'Nhìn vào tôi đây. Bạn chưa chết 00:06:14.000 --> 00:06:17.000 Bạn vẫn còn sống. Nếu bạn còn sống, bạn phải cống hiến" 00:06:17.000 --> 00:06:21.000 và rồi cô nói, "Em không phải là bác sỹ kê đơn thuốc. 00:06:21.000 --> 00:06:23.000 Nhưng có lẽ, em đưa cho họ một cái gì đó tôt hơn, 00:06:23.000 --> 00:06:25.000 bởi vì em cho họ hi vọng." NOTE Paragraph 00:06:25.000 --> 00:06:29.000 Và ở trong cơn khủng hoảng kinh tế này, 00:06:29.000 --> 00:06:32.000 khi mà rầt nhiều người trong chúng ta co khuýnh hương 00:06:32.000 --> 00:06:36.000 sống trong sợ hãi. 00:06:36.000 --> 00:06:39.000 Tôi nghĩ chúng ta cần liều thuốc của Jane và vươn lên, 00:06:39.000 --> 00:06:43.000 nhận ra rằng nghèo không có nghĩa là tầm thường. 00:06:43.000 --> 00:06:45.000 Bởi vì khi các hệ thống đổ vỡ 00:06:45.000 --> 00:06:47.000 như những gì chúng ta đang chứng kiến trên toàn thế giới, 00:06:47.000 --> 00:06:50.000 đó là cơ hội cho phát minh và sáng tạo. 00:06:50.000 --> 00:06:53.000 Là một cơ hội để thực sự xây đựng một thế giới 00:06:53.000 --> 00:06:56.000 nơi chúng ta có thể cung cấp dịch vụ và sản phẩm 00:06:56.000 --> 00:06:59.000 cho tất cả con người, để họ có thể 00:06:59.000 --> 00:07:01.000 tự quyết định và lựa chọn cho chính bản thân mình 00:07:01.000 --> 00:07:03.000 Tôi thực sự tin tương rằng đó là điểm khởi đầu của nhân phẩm. 00:07:03.000 --> 00:07:06.000 Chúng ta nợ điều đó cho Jane 00:07:06.000 --> 00:07:09.000 Và quan trọng không kém, chúng ta nợ chính bản thân mình. NOTE Paragraph 00:07:09.000 --> 00:07:11.000 Cám ơn NOTE Paragraph 00:07:11.000 --> 00:07:12.000 (vỗ tay)