Foni Joyce là người tị nạn từ Nam Sudan. Phony, cảm ơn chị đã tham gia với chúng tôi. Liên hợp quốc ước tính có 20 triệu người tị nạn trên thế giới vào cuối năm nay. Chúng ta thường nghe về các chỉ số vĩ mô mà ít đi vào những câu chuyện cá nhân hơn có thể gây tiếng vang và đem lại nhận thức và thay đổi. Chị hãy chia sẻ thêm với chúng tôi về trải nghiệm của chị khi là nạn dân. Cảm ơn câu hỏi của chị. Như chị vừa giới thiệu tôi là Foni Joyce Tôi sinh ra ở Sudan, nhưng trước đó là Nam Sudan. Ba mẹ tôi rời khỏi đất nước mình vào năm 1981. do chiến tranh và họ đã phải đi bộ một quãng đường dài từ Nam Sudan để tới Uganda trước khi tới được Kenya và đó là một trong những trải nghiệm phải nói đúng ra là chạy để được sống. Vì ba tôi là nhà báo và ông bị người ta săn đuổi vì họ cho rằng ông là người đưa tin và ông đúng là đã phải đi bộ một quãng dài chỉ để giữ lấy mạng sống. để gia đình được an toàn và cuối cùng ông đã tới Nairobi, chúng tôi hiện đang ở đó với các anh chị em của tôi và mẹ tôi. Chúng ta đang phát biểu trước phiên họp toàn thể của Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc về giải quyết cuộc di cư quy mô lớn của nạn dân và di dân sẽ được tổ chức vào ngày 19/09/2016. Đó sẽ là diễn đàn then chốt cho các nước thành viên để xác định kế hoạch đáp ứng nhu cầu phát triển mang tính nhân văn lúc này và lâu dài hơn. Làm sao mà kết quả của phiên họp này có thể tạo ra sự khác biệt cho những người như chị và gia đình chị? Kết quả của phiên họp này đóng vai trò sống còn bởi vì các chính sách sẽ ra đời và các chính sách đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi, của anh chị em của tôi và những nạn dân khác theo cách tích cực bởi vì nếu chính sách ra đời về giáo, dịch vụ công, về giấy phép lao động và tất cả mọi thứ đó sẽ giúp nạn dân chúng tôi trở thành nhà hoạt động vì nhân quyền trong cộng đồng của mình. Nhờ đó, chúng tôi được trao quyền năng lực và chúng tôi được trao quyền điều đó đương nhiên sẽ giúp chúng tôi trở thành những người kiến tạo hòa bình cho đất nước, thế nên, nếu phiên họp tạo được sự hoạch định chính sách tích cực thì chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng vô cùng lớn đến cuộc sống của chúng tôi. Chị cũng tham gia cùng các hội thảo về người trẻ tị nạn toàn cầu. Chị hi vọng sẽ thấy ngôn ngữ nào trong văn bản kết quả phiên họp dự kiến để đảm bảo sự đóng góp độc đáo của thanh niên, Tôi mong được thấy người trẻ được tạo nhiều điều kiện hơn nhiều cơ hội để họ nêu lên quan điểm của họ, nhiều cơ hội hơn để họ nắm những vai trò lãnh đạo và có những kỹ năng lãnh đạo vì tôi tin nếu họ được trao cơ hội, thì chắc chắn họ sẽ trở thành người lãnh đạo, họ sẽ là sự thay đổi mà chúng ta mong được thấy. tôi mong được thấy họ có nhiều cơ hội học tập hơn, có kỹ năng xây dựng năng lực, và họ được khai sáng và năng động hơn trong những việc họ làm. Điều đó thay đổi cuộc đời họ và họ sẽ trở thành những người tốt hơn để dẫn dắt các thế hệ tương lai. Chị vừa nhắc đến xây dựng hòa bình. Thanh niên thường bị nhiều người coi là một hiểm họa. Chị nghĩ điều gì sẽ giúp đảm bảo rằng thanh niên có thể lãnh đạo trong xây dựng hòa bình? Họ có thể lãnh đạo trong xây dựng hòa bình nếu họ được trao cơ hội. Nếu họ được trao quyền, nếu họ được cố vấn. Người trẻ có tiềm năng chưa được khai phá và nếu họ không được quan tâm, nếu không ai để tâm đến họ, thì chẳng có ai hay bất kỳ điều gì để tâm đến họ sẽ khiến họ bị sai đường lạc lối. Nhưng nếu chúng ta quan đến kỹ năng họ có, nếu chúng ta đầu tư cho kỹ năng mà người trẻ có, thì chắc chắn họ sẽ trở thành những người xây dựng hòa bình. Nếu họ bị phớt lờ và bị cho là thụ động vì họ sẽ thấy chẳng ai quan tâm họ. Nhưng nếu chúng ta dành thời gian và cho họ sự quan tâm họ cần, nếu chúng lắng nghe họ, nếu chúng ta cố vấn cho họ, nếu chúng ta giúp họ xây dựng kỹ năng, nếu chúng ta đồng hành cùng họ, cố vấn cho họ về nhiều thứ, ở nhiều nơi, thì họ sẽ có muốn dùng tiềm năng họ có và chúng ta sẽ trở thành những người xây dựng hòa bình. Vâng. Cảm ơn chị rất nhiều vì đã tham gia với chúng tôi và chia sẻ câu chuyện của chị. Rất vinh hạnh. Cảm ơn chị. Cảm ơn chị Foni Joyce.