Âm nhạc là một ngôn ngữ.
Cả âm nhạc và ngôn từ
phục vụ cùng mục đích.
Chúng đều là hình thức diễn đạt.
Chúng được sử dụng
để giao tiếp với người khác.
Chúng có thể được đọc hay viết.
có thể làm bạn cười hay khóc,
suy tư hay nghi ngờ,
và có thể nói với một
hay nhiều người.
Và cả hai chắc chắn đều có thể
làm cảm động lòng bạn.
Trong một số trường hợp,
âm nhạc diễn dạt tốt hơn lời nói,
vì chẳng cần phải hiểu âm nhạc
mới thấy hiệu quả của nó.
Mặc dù nhiều nhạc sĩ đồng ý rằng
âm nhạc là một thứ ngôn ngữ,
nhưng nó ít khi được xem như vậy.
Nhiều người trong chúng ta coi
âm nhạc như một thứ
chỉ có thể được học bằng cách
làm theo một chế độ nghiêm ngặt,
dưới sự hướng dẫn
của giáo viên lành nghề.
Cách này được làm trong
hàng trăm năm
với thành công rõ rệt,
Nhưng mất nhiều thời gian.
Quá lâu.
Hãy nghĩ đến ngôn ngữ đầu tiên
bạn học khi còn nhỏ.
Quan trọng hơn, hãy nghĩ đến
cách bạn đã học nó.
Bạn là em bé khi bắt đầu bập bẹ,
và ngay cả khi bạn nói sai
bạn được phép phạm lỗi.
Và bạn càng mắc
nhiều lỗi ngô ngọng
cha mẹ bạn càng cười nhiều hơn.
Học nói không phải giống như
bạn phải đi học ở đâu đó
một tuần chỉ vài buổi.
Và đa số những người
bạn trò chuyện với
không phải là người mới bắt đầu.
Họ là những người
đã nói năng thành thạo.
Thử hình dung cha mẹ bắt bạn
chỉ nói chuyện với những đứa bé khác
khi nào sõi rồi mới được
nói chuyện với cha mẹ.
Nếu thế thì chắc
bạn sẽ thành người lớn
trước khi có thể trò chuyện
được hẳn hoi.
Theo ngôn từ âm nhạc,
là đứa trẻ, bạn được cho phép
hòa tấu cùng nhạc sỹ bậc thầy.
Nếu ta cũng tiếp cận âm nhạc
theo cách tự nhiên tương tự
như chúng ta làm
với tiếng nói đầu tiên
chúng ta sẽ học được
chỉ trong một thời gian ngắn
như đã dùng để nói tiếng đầu tiên.
Ta có thể thấy bằng chứng điều này
trong hầu hết các gia đình
nơi đứa trẻ lớn lên
giữa một gia đình nhạc sỹ.
Dưới đây là vài chìa khóa
cho việc học hay dạy âm nhạc:
vào lúc ban đầu, hãy yêu thích các lỗi,
thay vì sửa đổi.
Như đứa trẻ đánh đàn môi,
làm gì có nốt nào sai.
Cho phép các nhạc sỹ trẻ được chơi
và diễn cùng các bậc thầy gạo cội
hàng ngày.
Khích lệ nhạc sỹ trẻ
chơi nhiều hơn là tập.
Họ càng chơi nhiều
họ càng tự tập khỏe hơn.
Âm nhạc phát ra từ người nhạc sỹ,
chứ không phải từ cây đàn.
Điều quan trọng nhất,
xin nhớ cho rằng
ngôn ngữ thật có ích
khi ta có
điều gì đó thú vị để nói ra.
Nhiều giáo viên âm nhạc
không bao giờ chỉ ra
điều học sinh phải trình bày.
Chúng tôi chỉ nói với họ
là họ định nói điều gì.
Đứa trẻ học nói nhiều năm,
trước khi biết bảng chữ cái.
Quá nhiều quy tắc
ngay lúc ban đầu,
thực tế sẽ
làm cho trẻ chậm chạp.
Theo tôi, con đường vào âm nhạc
cũng nên tương tự thế thôi.
Xét cho cùng,
âm nhạc cũng là một ngôn ngữ.