Làm thế nào để tôi không để cơn giận của mình làm tổn thương người khác
Bạch Thầy, thưa Tăng đoàn
(TIẾNG TÂY BAN NHA)
Có lúc con kiểm soát
cơn giận đang chực trào lên.
Con giữ trong lòng, nhưng
bất chợt nó bùng nổ.
Con trút hết nỗi giận ra cùng lúc
mà không hiểu tại sao, và lúc đó con cũng
thể làm cách nào kiểm soát được.
Khi cơn giận của con bùng nổ,
con làm tổn thương
người khác và chính con rất nhiều.
Con không cảm thông với họ,
vì lúc đó con không nhận thức được.
Sau khi đã để cơn giận
bùng nổ, và con hả giận,
Con mới có thế cảm thông và nhận thức
rằng con đã làm người khác đau khổ.
Nhưng vào lúc con làm họ đau khổ,
con không thể làm gì khác.
Con phải làm thế nào?
Bạch Thầy, người bạn của chúng ta có hỏi..
Đây là một câu hỏi nữa về sân hận.
Đôi khi cô ấy thấy rất tức giận
và cô ấy không muốn thể hiện ra.
Nên cô ấy cố gắng kiểm soát nó,
dằn nó xuống.
Nhưng rồi, vào thời điểm
cơn giận bùng phát, nó nổ ra
và cô ấy có thể làm tổn thương người khác.
Cô ấy cảm thấy hối hận vì
đã làm người khác tổn thương.
Cô ấy hiểu được nỗi khổ
cô ấy đã gây ra cho người kia.
Và cô ấy muốn hỏi làm thế nào để
hành xử tốt hơn với hoàn cảnh đó.
Cô ấy có khả năng nhận thấy được
nỗi khổ đau của người khác không
(TIẾNG PHÁP)
Liệu cô ấy có thể thấy
nỗi khổ đau trong người khác?
Và khi nào?
Trước hay sau khi cơn giận bùng nổ?
Con có thấy họ đau khổ
nhưng các cảm xúc
cực đoan ấy vẫn trào lên.
Con có thể làm gì với cảm xúc ấy?
Kiểm soát thôi là chưa đủ.
Kiểm soát có thể lại là kìm nén.
Và kìm nén thì không tốt,
bởi các cảm xúc ấy vẫn ở đó.
Ta ghìm nó xuống, nhưng nó vẫn ở đó.
Kìm nén không giúp được,
Ta phải chuyển hóa.
Và để chuyển hóa ta cần lòng từ bi.
Liều thuốc duy nhất cho sân hận,
bạo động, là lòng từ bi.
Không có liều thuốc nào khác.
Nhưng làm cách nào có được lòng từ bi?
Làm sao tạo ra
năng lượng của từ bi?
Đây thực sự là một câu hỏi.
Và trong khóa tu này chúng ta
đã học cách nhận biết khổ đau chưa?
Khổ đau chất chứa bên trong
chính là nguyên nhân khiến một người có
những hành động, lời nói khiến ta đau khổ.
Sự sân hận của người đó
gây ra sân hận trong ta.
Bạo động trong người đó
gây ra bạo động trong ta.
Và đó là lí do... chúng ta phải
hít thở một cách chánh niệm
và nhìn, để quán chiếu rằng
người đó là nạn nhân của...
chính sự bạo động,
khổ đau, mê lầm trong họ.
Đây là điều mấu chốt.
Giáo lý Đạo Bụt dạy rằng:
Nhìn vào khổ đau
và thấu hiểu khổ đau.
Khi thấu hiểu được
khổ đau của chính mình
ta có thể thấu hiểu
khổ đau của người.
Thấu hiểu khổ đau
luôn mang đến lòng từ bi.
Và chỉ có từ bi có thể
chuyển hóa được sân hận và bạo động.
Có những người trong
chúng ta nghĩ rằng mình có thể....
có thể đưa được
khối giận ra khỏi tâm trí
giống như làm phẫu thuật.
Nhưng ta không thể
làm thế với lòng sân hận
Bạn không thể lấy sân hận ra khỏi chính mình
Bạn chỉ có thể chuyển hóa nó.
Lòng sân hận có thể được
chuyển hóa thành một điều gì khác.
Có thể được chuyển hóa
thành sự thấu hiểu và lòng từ bi.
Và đó là việc người tu hành cần làm:
quán chiếu khổ đau,
khổ đau của mình và của người,
và cố gắng hiểu ngọn nguồn.
Đó là cách làm nảy nở
năng lượng của từ bi.
Khi có lòng từ bi,
sân hận được chuyển hóa.
Bạn không cần lấy nó ra.
Có người đã cố gắng lấy nó ra.
Có người khuyên con
lấy nó ra bằng cách gọi là " điều khí".
Giống như với khói trong phòng,
con cố gắng điều khí để đưa nó ra.
Và cách con làm lại là khóa cửa lại,
và đấm đánh cái gối thật lực,
đánh nó trong mười mười lăm phút.
Và những người đó tin rằng
làm vậy có thể lấy nỗi giận ra.
"Tôi biết rằng cơn giận đang ở đó."
"Tôi muốn lấy nó ra".
Bởi họ cho rằng
đánh cái gối sẽ an toàn hơn
là đánh trực tiếp người làm họ giận.
Và họ gọi đó là
'đưa nó ra khỏi hệ thống'.
Nhưng nó không hoạt động.
Nó không hoạt động.
Nó có thể làm cho sự tức giận của bạn mạnh mẽ hơn.
Nó giống như luyện tập sự tức giận của bạn.
Và họ gọi đó là "tiếp xúc với cơn giận của bạn".
Thật tốt khi tiếp xúc với cơn giận của bạn.
Bụt cũng khuyên
chúng ta thở vào
và về nhà để liên lạc
với sự tức giận của bạn
ôm lấy nó một cách dịu dàng và nhìn sâu vào cơn giận của bạn.
Nhưng trong việc thực hành đập cái gối,
bạn không thực sự tiếp xúc với cơn giận của mình.
Bạn là nạn nhân của sự tức giận của mình
Bạn không tiếp xúc
Bạn thậm chí còn không tiếp xúc với cái gối ...
(tiếng cười)
mặc dù bạn đang đánh nó
bởi vì nếu bạn thực sự tiếp xúc với gối của bạn,
bạn sẽ biết rằng
đó chỉ là một cái gối.
(tiếng cười)
Thật buồn cười khi đánh 1 cái gối.
Cái gối vô tội.
(tiếng cười)
Vì vậy, nếu bạn không thể tiếp xúc với cái gối
bạn không thể tiếp xúc với sự tức giận của bạn.
Và nếu bạn tiếp tục như vậy
gặp anh ta trên đường phố, bạn có thể muốn...
đánh trực tiếp và bạn vào tù.
Vì vậy, hoạt động này dường như không giúp bạn đưa nó ra ngoài.
Vì vậy, theo sự thực hành này,
sự thực hành mà Bụt khuyên,
bạn phải về nhà
và nhận ra sự tức giận
và cố gắng giữ nó bằng năng lượng của chánh niệm.
Đây được gọi là chánh niệm của sự tức giận.
Chánh niệm luôn là chánh niệm về một cái gì đó.
Khi tôi uống trà và nhận ra rằng tôi đang uống trà của mình ở đây và bây giờ
đó là chánh niệm của việc uống
Và khi tôi thở một cách chánh niệm, đó là chánh niệm của hơi thở.
Khi tôi đi bộ chánh niệm, đó là chánh niệm của việc đi bộ.
Vì vậy, khi tôi trở về nhà
và nhận ra sự tức giận của tôi và giữ sự tức giận của tôi
Vì vậy, khi tôi trở về nhà
và nhận ra sự tức giận của tôi và giữ sự tức giận đó trở thành đối tượng chánh niệm của tôi.
Đây gọi là chánh niệm
của sự tức giận
Có hai năng lượng.
Đầu tiên là năng lượng
của sự tức giận.
Sau đó, năng lượng thứ hai là
năng lượng chánh niệm.
Để có năng lượng này
bạn phải tập thở và
đi bộ chánh niệm.
Và với năng lượng thứ hai, bạn nhận ra năng lượng đầu tiên và ôm lấy nó một cách dịu dàng.
Bạn không kìm nén nó
mà ôm lấy nó một cách dịu dàng,
giống như một người mẹ ôm lấy...
nỗi đau của cô ấy...như 1 đứa con.
Và khi năng lượng chánh niệm
đang nắm lấy năng lượng của sự tức giận,
bạn bớt đau khổ.
Giống như ánh nắng mặt trời
ôm lấy hoa sen.
Hoa sen có được sự ấm áp của năng lượng, để nở hoa.
Vì vậy, khi bạn sử dụng năng lượng của chánh niệm để ôm lấy sự tức giận của bạn
bạn bớt đau khổ,
bạn nhận được một sự cứu trợ.
bạn bớt đau khổ,
Và nếu bạn nhìn sâu hơn, bạn có thể xác định nguyên nhân của sự tức giận của bạn.
Đó có thể là
một nhận thức sai lầm.
Đó có thể là sự thiếu năng lực của bạn để nhìn thấy sự đau khổ của người khác.
Và nếu bạn xác định được nhận thức sai lầm của bạn
hoặc nếu bạn có thể nhìn thấy sự đau khổ của người khác
thì đột nhiên loại hiểu biết và tầm nhìn đó làm cho lòng từ bi nảy sinh.
Và khi lòng từ bi nảy sinh
đó là một loại cam lộ khiến bạn bớt đau khổ ngay lập tức.
Bạn nhận được một cứu trợ.
Và bạn có thể chuyển hóa nó
Và...
Đây...
Thực hành này
luôn luôn hoạt động.
Bạn biết rằng ở Làng Mai, ngày xưa chúng tôi từng tài trợ
cho các nhóm người Palestine và người Israel đến và thực hành
Và có rất nhiều hiểu lầm,
sự tức giận và nghi ngờ trong mỗi nhóm.
Và nếu họ có thể ở lại trong hai tuần, sự biến đổi và chữa lành có thể có được
Chúng tôi thực hành làm lắng dịu, giải phóng căng thẳng.
Chúng ta thực hành liên lạc với những điều kỳ diệu của cuộc sống để nuôi dưỡng chúng ta.
Và chúng ta cũng tập thở
để nhận ra sự nghi ngờ, nỗi sợ hãi, sự tức giận của chúng ta.
Và sau đó chúng ta ngồi xuống và thử lắng nghe nhau
Và chúng ta nói với nhóm khác về nỗi khổ của chính chúng ta, nỗi sợ của chính chúng ta.
Chúng tôi sử dụng thực hành của
khóa huấn luyện chánh niệm thứ tư:
Lời nói ái ngữ
và lắng nghe sâu sắc
Bạn có thể nói với họ mọi thứ trong tim:
nỗi đau khổ, nỗi sợ hãi, sự tức giận của bạn.
Nhưng bạn nói với nó theo cách mà người khác, nhóm khác
có thể hiểu bạn.
Giúp họ hiểu.
Vì vậy, trong thời gian bạn nói,
bạn không lên án, bạn không đổ lỗi.
Bạn chỉ cần cố gắng giúp họ hiểu bạn đau khổ như thế nào
bạn và dân tộc,
và con cái của bạn.
Bằng cách đó bạn giúp họ hiểu được nỗi khổ của bạn.
Và sau đó đến lượt bạn ngồi và lắng nghe nỗi khổ của họ.
Họ sẽ nói với bạn
nỗi khổ của họ, nỗi sợ hãi của họ,
sự tức giận, tuyệt vọng của họ.
và bạn phải lắng nghe
Và trong thời gian họ nói
bạn có thể nhận thấy rằng họ có nhận thức sai về bạn.
Và bạn muốn sửa cho họ.
Nhưng theo cách làm này bạn không nên sửa lỗi họ.
Bởi vì nếu bạn sửa lỗi họ trong khi họ nói
bạn sẽ biến quá trình đó thành một cuộc tranh luận.
Đó không phải là thực hành lắng nghe sâu sắc.
Bạn nói:
"Ồ, họ nói những điều sai trái vì họ đã không nhìn thấy sự thật.
Nhưng tôi có thời gian để giúp họ
sửa chữa nhận thức của họ trong một vài ngày,
bởi vì họ sẽ
ở đó thêm một tuần nữa
Vì vậy, trong một vài ngày, chúng ta sẽ có cơ hội để nói với họ,
để đưa ra cho họ loại
thông tin có thể giúp họ
điều chỉnh nhận thức của mình.
Nhưng không phải bây giờ.
Bây giờ chúng ta phải lắng nghe,
chăm chú lắng nghe. "
Nghe như thế này được gọi là
'lắng nghe từ bi'.
Và nếu bạn biết cách lắng nghe
với lòng từ bi trong một giờ,
họ sẽ bớt đau khổ.
Vì vậy, chúng ta
đang thực tập từ bi.
Chúng tôi đang cho họ
một cơ hội để bớt đau khổ hơn.
Và đó là sự thực hành của khóa huấn luyện chánh niệm thứ tư:
lắng nghe với lòng từ bi để giúp người khác bớt đau khổ.
Bạn có thể làm điều đó với chồng, vợ của bạn
với con trai, với con gái bạn,
với cha hoặc mẹ của bạn.
Và lắng nghe để họ có cơ hội để làm vơi đi trái tim của họ.
Đó là lòng từ bi
Và sau một tuần thực hành, chúng ta có thể loại bỏ nhiều nhận thức sai lầm.
Chúng tôi tăng
sự hiểu biết lẫn nhau.
Và hai nhóm có thể ngồi xuống,
có thể nắm tay nhau để thiền hành và chia sẻ bữa ăn cùng nhau.
Tình anh em, tình chị em được sinh ra.
Vì vậy, đây là một thực hành rất quan trọng.
Và...
Chúng tôi tin rằng các chính trị gia
phải học thực hành này.
Khi họ đi đến một cuộc đàm phán hòa bình,
họ nên làm theo các hướng dẫn để bình tĩnh,
giải thoát
nhận ra đau khổ bên trong,
Nhận ra đau khổ bên trong, nhận ra sự đau khổ ở người khác.
Và nếu họ dành một hoặc hai tuần để thực hành như vậy,
các cuộc đàm phán vì hòa bình của họ sẽ có kết quả.
Và tôi nghĩ rằng trong các trường khoa học chính trị
học viên phải học
loại thực hành này.
Họ không cần phải
là Phật tử để học nó.
Đây là áp dụng đạo đức có thể được dạy trong mọi loại trường học,
kể cả tiểu học.
Bởi vì trẻ em có thể học thực hành
và hòa giải với anh chị em của mình
và hòa giải với cha mẹ
và thậm chí là giúp đỡ cha mẹ.
Họ có nhiều khóa tu được tổ chức
dành cho giới trẻ, trẻ em.
Và những đứa trẻ được chuyển hóa khi chúng có thể nhìn thấy
sự đau khổ ở cha, ở mẹ.
Và họ trở về nhà sau khóa tu,
lắng nghe cha và mẹ của họ
và giúp cha mẹ họ bớt đau khổ.
Đó là một phép màu
Nó luôn xảy ra trong các khóa tu của chúng tôi.
(chuông)