1 00:00:07,080 --> 00:00:11,428 Đối với hầu hết chúng ta, 2 độ C chỉ là một khoảng nhiệt độ rất nhỏ 2 00:00:11,428 --> 00:00:14,360 thậm chí không đủ làm nứt một cánh cửa sổ 3 00:00:14,360 --> 00:00:18,657 Nhưng các nhà khoa học đã cảnh báo rằng khi nồng độ CO2 trong khí quyển tăng lên, 4 00:00:18,657 --> 00:00:22,473 sự tăng nhiệt Trái Đất chỉ bằng một lượng nhỏ này 5 00:00:22,473 --> 00:00:26,190 cũng có thể dẫn đến tai họa thảm khốc trên toàn cầu 6 00:00:26,190 --> 00:00:29,926 Làm sao mà chỉ một sự thay đổi nhỏ của một yếu tố 7 00:00:29,926 --> 00:00:34,932 dẫn tới thay đổi to lớn và khó lường lên các yếu tố khác được? 8 00:00:34,932 --> 00:00:38,413 Câu trả lời nằm ở nguyên lý toán học về điểm tới hạn, 9 00:00:38,413 --> 00:00:42,346 mà chúng ta có thể hiểu thông qua môn thể thao quen thuộc - bida 10 00:00:42,346 --> 00:00:44,570 Quy tắc cơ bản của chuyển động của bida là 11 00:00:44,570 --> 00:00:47,312 viên bi sẽ đi thẳng cho tới khi nó chạm vào thành 12 00:00:47,312 --> 00:00:51,130 rồi nảy ra ở một góc bằng với góc tới của nó 13 00:00:51,130 --> 00:00:54,040 Với mục đích đơn giản, giả sử rằng không có ma sát, 14 00:00:54,040 --> 00:00:56,953 vì thế viên bi có thể chuyển động mãi mãi. 15 00:00:56,953 --> 00:00:58,994 Và để đơn giản hơn nữa, 16 00:00:58,994 --> 00:01:04,062 hãy quan sát điều gì xảy ra với chỉ 1 viên bi lăn trên 1 bàn tròn tuyệt đối. 17 00:01:04,062 --> 00:01:07,357 Khi thọt viên bi và bắt đầu chuyển động theo quy luật, 18 00:01:07,357 --> 00:01:10,502 nó đi theo đúng đường hình ngôi sao. 19 00:01:10,502 --> 00:01:12,667 Nếu chúng ta đặt viên bi ở vị trí khác, 20 00:01:12,667 --> 00:01:16,418 hoặc đánh nó với một góc khác, một số điểm của đường đi thay đổi, 21 00:01:16,418 --> 00:01:19,685 nhưng hình dạng tổng thể vẫn giống nhau. 22 00:01:19,685 --> 00:01:22,977 Với một vài cú đánh thử nghiệm, và một số mô hình toán học cơ bản, 23 00:01:22,977 --> 00:01:26,481 thậm chí ta có thể dự đoán đường đi của viên bi trước khi nó bắt đầu lăn, 24 00:01:26,481 --> 00:01:28,976 đơn giản dựa vào điều kiện ban đầu của nó. 25 00:01:28,976 --> 00:01:31,374 Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi ta thay đổi một chút 26 00:01:31,374 --> 00:01:34,625 hình dạng của chiếc bàn bằng cách kéo nó xa ra một chút, 27 00:01:34,625 --> 00:01:39,411 và chèn thêm hai cạnh thẳng dọc phía trên và phía dưới? 28 00:01:39,411 --> 00:01:42,057 Chúng ta có thể thấy khi viên bi nảy ra khỏi cạnh thẳng, 29 00:01:42,057 --> 00:01:44,580 nó bắt đầu chuyển động khắp cái bàn. 30 00:01:44,580 --> 00:01:48,025 Viên bi vẫn tuân theo quy luật chuyển động cũ, 31 00:01:48,025 --> 00:01:52,943 nhưng sự chuyển động này không còn đi theo bất kỳ hình dạng nhất định nào 32 00:01:52,943 --> 00:01:55,300 Với chỉ một thay đổi nhỏ với biến số, 33 00:01:55,300 --> 00:01:57,075 mà hệ thống hoạt động dựa vào đó, 34 00:01:57,075 --> 00:01:58,972 chúng ta đã biến chuyển động của viên bi 35 00:01:58,972 --> 00:02:01,750 từ một dạng ổn định và có thể đoán trước, 36 00:02:01,750 --> 00:02:03,983 sang một dao động tự nhiên, 37 00:02:03,983 --> 00:02:08,144 do đó tạo ra cái mà các nhà toán học gọi là chuyển động hỗn độn. 38 00:02:08,144 --> 00:02:11,765 Chèn các cạnh thẳng vào chiếc bàn là điểm tới hạn, 39 00:02:11,765 --> 00:02:16,098 chuyển hệ thống từ trạng thái này (bình thường), 40 00:02:16,098 --> 00:02:20,200 sang một trạng thái khác (hỗn độn). 41 00:02:20,200 --> 00:02:23,679 Vậy ngụ ý là gì mà ví dụ đơn giản này lại có 42 00:02:23,679 --> 00:02:26,919 thực trạng phức tạp của khí hậu Trái Đất? 43 00:02:26,919 --> 00:02:30,530 Chúng ta có thể coi hình dạng chiếc bàn tương tự như nồng độ CO2 44 00:02:30,530 --> 00:02:32,821 và nhiệt độ trung bình của Trái Đất: 45 00:02:32,821 --> 00:02:35,117 Những hạn chế tác động đến hiệu suất của hệ thống 46 00:02:35,117 --> 00:02:38,893 trong dạng chuyển động của viên bi hay là diễn biến của khí hậu. 47 00:02:38,893 --> 00:02:41,053 Trong suốt 10,000 năm trước, 48 00:02:41,053 --> 00:02:44,533 nồng độ CO2 trong khí quyển ổn định ở mức 49 00:02:44,533 --> 00:02:50,594 270 ppm (phần triệu) giữ khí hậu trong trạng thái tự ổn định, 50 00:02:50,594 --> 00:02:53,505 tương đối đều đặn và tốt cho cuộc sống con người. 51 00:02:53,505 --> 00:02:57,071 Nhưng với nồng độ CO2 bây giờ là 400 phần triệu, 52 00:02:57,071 --> 00:03:01,031 và được dự đoán tăng lên khoảng 500 đến 800 phần triệu 53 00:03:01,031 --> 00:03:04,140 trong thập kỷ tới, có thể đạt tới điểm tới hạn 54 00:03:04,140 --> 00:03:07,736 ngay cả chỉ một sự tăng nhẹ của nhiệt độ trung bình toàn cầu 55 00:03:07,736 --> 00:03:11,448 sẽ có tác động tương tự như khi thay đổi hình dạng chiếc bàn, 56 00:03:11,448 --> 00:03:14,275 dẫn tới một sự biến đổi đáng sợ trong diễn biến khí hậu, 57 00:03:14,275 --> 00:03:16,414 với những thiên tai cực đoan và dữ dội hơn, 58 00:03:16,414 --> 00:03:21,672 khó dự đoán được, và điều quan trọng nhất, không tốt đẹp gì với cuộc sống con người. 59 00:03:21,672 --> 00:03:25,433 Các mô hình giả định mà các nhà toán học nghiên cứu chi tiết 60 00:03:25,433 --> 00:03:28,165 không phải lúc nào cũng giống những tình huống thực tế, 61 00:03:28,165 --> 00:03:31,064 song chúng có thể đưa ra một bộ khung và một cách nhìn nhận 62 00:03:31,064 --> 00:03:36,159 có thể áp dụng được để giúp hiểu rõ các vấn đề phức tạp hơn trong thực tế 63 00:03:36,159 --> 00:03:38,993 Trong trường hợp này, việc hiểu tại sao mà một thay đổi nhỏ 64 00:03:38,993 --> 00:03:42,415 của các hạn chế ảnh hưởng lên hệ thống, lại có tác động to lớn như vậy 65 00:03:42,415 --> 00:03:46,294 cho chúng ta trân quý hơn về dự đoán sự nguy hiểm 66 00:03:46,294 --> 00:03:49,739 mà chúng ta không thể nhận thức ngay được bằng các giác quan của mình. 67 00:03:49,739 --> 00:03:54,599 Bởi vì một khi những hậu quả đó hiện hữu, nó có thể trở nên quá muộn.