WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:03.000 Tôi chuyên làm các minh họa y học, 00:00:03.000 --> 00:00:06.000 và quan điểm của tôi hơi khác biệt một chút. 00:00:06.000 --> 00:00:08.000 Từ nhỏ, tôi đã chiêm ngưỡng 00:00:09.000 --> 00:00:13.000 các cách minh họa sự thật và cái đẹp trong mĩ thuật 00:00:13.000 --> 00:00:15.000 cũng như sự thật và cái đẹp trong khoa học. 00:00:15.000 --> 00:00:18.000 Và, dù sự thật hay cái đẹp, tự nó riêng lẻ, đã rất tuyệt vời rồi -- 00:00:18.000 --> 00:00:21.000 hai điều này còn được những thứ vô cùng tuyệt vời theo đuổi -- 00:00:21.000 --> 00:00:27.000 sự thật và cái đẹp, khi chúng là các hình mẫu hoàn mĩ từ góc độ khoa học 00:00:27.000 --> 00:00:32.000 và toán học, thì cũng như là cặp sinh đôi dính liền lý tưởng 00:00:32.000 --> 00:00:33.000 mà nhà khoa học nào cũng muốn hò hẹn. 00:00:35.000 --> 00:00:37.000 (Tiếng cười) 00:00:37.000 --> 00:00:42.000 Có cách minh họa sự thật như là những thứ đáng kính sợ 00:00:42.000 --> 00:00:44.000 nghĩa là chúng là thứ đáng để bạn tôn thờ. 00:00:45.000 --> 00:00:49.000 Chúng là những hình mẫu hoàn mĩ đầy sức mạnh. Ta không thể hạ thấp tầm quan trọng của chúng. 00:00:50.000 --> 00:00:52.000 Chúng độc đáo. Chúng hữu dụng -- 00:00:52.000 --> 00:00:54.000 đôi khi, dù thông tin ban đầu không còn hữu dụng nữa, thì những minh họa ấy vẫn còn. 00:00:55.000 --> 00:00:57.000 Và thật ra bạn có thể lật giở những tấm hình đó bây giờ, 00:00:57.000 --> 00:01:00.000 vì tôi không muốn nhìn mặt tôi trên màn chiếu. NOTE Paragraph 00:01:01.000 --> 00:01:03.000 Sự thật và cái đẹp thường là những thứ 00:01:03.000 --> 00:01:07.000 tối nghĩa với những người không làm khoa học. 00:01:08.000 --> 00:01:14.000 Chúng là những thứ miêu tả cái đẹp theo một cách 00:01:14.000 --> 00:01:19.000 mà bạn chỉ có thể cảm nhận được nếu bạn hiểu ngôn ngữ 00:01:19.000 --> 00:01:21.000 và cú pháp của người 00:01:21.000 --> 00:01:24.000 nghiên cứu đối tượng trong đó sự thật và cái đẹp được biểu hiện. 00:01:24.000 --> 00:01:27.000 Nếu bạn nhìn vào phương trình E = mc bình phương, 00:01:27.000 --> 00:01:30.000 nếu bạn nhìn vào hằng số vũ trụ, 00:01:30.000 --> 00:01:35.000 ở đây có một lý tưởng mà loài người hằng ấp ủ, đó là sự sống phức tạp chỉ phát triển 00:01:35.000 --> 00:01:38.000 từ những con số mô tả vũ trụ -- 00:01:38.000 --> 00:01:41.000 đây là những điều thật là khó hiểu. NOTE Paragraph 00:01:41.000 --> 00:01:42.000 Và điều mà tôi đã cố gắng làm 00:01:42.000 --> 00:01:44.000 từ khi tôi được đào tạo để trở thành nhà minh họa y học -- 00:01:44.000 --> 00:01:47.000 từ khi tôi học đồ họa từ ba tôi, 00:01:47.000 --> 00:01:50.000 một nhà điêu khắc và người thày đồ họa của tôi -- 00:01:51.000 --> 00:01:54.000 tôi đã muốn kiếm ra một cách giúp mọi người 00:01:55.000 --> 00:01:58.000 thấu cảm sự thật và cái đẹp trong khoa học sinh học 00:01:59.000 --> 00:02:02.000 bằng cách dùng hoạt họa, dùng tranh vẽ, bằng cách kể chuyện 00:02:03.000 --> 00:02:07.000 sao cho những thứ không phải lúc nào cũng rõ ràng với mọi người 00:02:07.000 --> 00:02:11.000 có thể được mang ra trình bày, có thể được dạy, và được hiểu. NOTE Paragraph 00:02:11.000 --> 00:02:16.000 Học sinh ngày nay chìm đắm trong một môi trường 00:02:17.000 --> 00:02:22.000 trong đó các em học các môn học có sự thật và cái đẹp 00:02:22.000 --> 00:02:27.000 ẩn giấu trong đó, nhưng các môn ấy được dạy theo cách chia thành từng phần nhỏ 00:02:27.000 --> 00:02:32.000 kết cục là sự thật và cái đẹp 00:02:32.000 --> 00:02:33.000 không phải lúc nào cũng rõ ràng nữa. 00:02:33.000 --> 00:02:36.000 Điều này có thể ví von như cái công thức súp gà ngày xưa 00:02:36.000 --> 00:02:40.000 theo đó bạn đun sôi gà tới mức mất hết cả mùi vị. 00:02:41.000 --> 00:02:43.000 Ta không muốn làm điều đó với học sinh của chúng ta. 00:02:43.000 --> 00:02:47.000 Thế nên, ở đây ta có một cơ hội để thật sự mở cửa nền giáo dục. NOTE Paragraph 00:02:47.000 --> 00:02:50.000 Và tôi nhận được một cú điện thoại từ Robert Lue ở Đại học Harvard, 00:02:50.000 --> 00:02:52.000 Khoa Sinh học Phân tử và Tế bào, 00:02:52.000 --> 00:02:55.000 vài năm trước. Anh ấy hỏi xem nhóm của tôi và tôi 00:02:56.000 --> 00:03:00.000 có hứng thú và thật sự muốn thay đổi 00:03:00.000 --> 00:03:03.000 cách giảng dạy y học và khoa học ở Harvard không. 00:03:03.000 --> 00:03:08.000 Thế là chúng tôi bắt đầu một dự án khám phá tế bào -- 00:03:08.000 --> 00:03:11.000 khám phá sự thật và cái đẹp sẵn có 00:03:11.000 --> 00:03:13.000 trong sinh học phân tử và tế bào 00:03:13.000 --> 00:03:16.000 để học sinh có thể hiểu bức tranh toàn cảnh 00:03:16.000 --> 00:03:19.000 trên đó các em có thể ráp những thông tin đã được học. 00:03:19.000 --> 00:03:22.000 Các em có thể hình dung trong đầu hình ảnh tế bào 00:03:22.000 --> 00:03:29.000 như là một thành phố lớn, hối hả, vô cũng phức tạp 00:03:30.000 --> 00:03:32.000 đầy những máy tính siêu vi. NOTE Paragraph 00:03:32.000 --> 00:03:35.000 Và những cỗ máy nhỏ xíu này thực sự là trung tâm của sự sống. 00:03:35.000 --> 00:03:36.000 Những cỗ máy nhỏ xíu này, 00:03:36.000 --> 00:03:39.000 cái mà những kĩ sư nanô trên khắp thế giới đều thèm muốn, 00:03:40.000 --> 00:03:47.000 là những thiết bị tự điều hành, có sức mạnh lớn, vô cùng chính xác 00:03:47.000 --> 00:03:50.000 được làm từ các chuỗi axit amin. 00:03:50.000 --> 00:03:54.000 Và những cỗ máy nhỏ xíu này cung cấp năng lượng cho tế bào di chuyển. 00:03:54.000 --> 00:03:59.000 Chúng cấp năng lượng cho tế bào phân chia. Chúng cấp năng lượng cho trái tim của chúng ta. 00:03:59.000 --> 00:04:00.000 Chúng cung cấp năng lượng cho trí não chúng ta. NOTE Paragraph 00:04:01.000 --> 00:04:04.000 Và thế, điều chúng tôi muốn làm là tìm ra 00:04:05.000 --> 00:04:07.000 làm sao để biến câu chuyện này thành một đồ họa 00:04:08.000 --> 00:04:11.000 trọng yếu cho BioVisions của Harvard, 00:04:12.000 --> 00:04:16.000 đây là một trang web của Harvard 00:04:16.000 --> 00:04:18.000 dành cho các sinh viên khoa sinh học phân tử và tế bào của trường 00:04:18.000 --> 00:04:22.000 để -- bên cạnh các thông tin trên chữ 00:04:23.000 --> 00:04:24.000 bên cạnh tất cả những thứ quá là mô phạm -- 00:04:25.000 --> 00:04:27.000 sẽ ghép mọi thứ lại bằng hình ảnh, để cho các em sinh viên 00:04:28.000 --> 00:04:32.000 khắc vào tâm trí hình ảnh một tế bào thật ra là cái gì 00:04:32.000 --> 00:04:36.000 với tất cả sự thật và cái đẹp trong đó, và có thể học 00:04:36.000 --> 00:04:40.000 với hình ảnh này trong đầu, để cho trí tưởng tượng của các em được thắp sáng, 00:04:40.000 --> 00:04:42.000 để niềm đam mê của các em được thắp sáng 00:04:43.000 --> 00:04:44.000 và để các em có thể đi tiếp từ đó 00:04:45.000 --> 00:04:49.000 và dùng những hình ảnh trong đầu này để tạo ra những phát minh mới 00:04:49.000 --> 00:04:52.000 và có thể tìm ra thật ra sự sống vận hành như thế nào. NOTE Paragraph 00:04:52.000 --> 00:04:58.000 Thế là chúng tôi bắt đầu bằng cách xem các phân tử này ghép lại với nhau như thế nào 00:04:59.000 --> 00:05:04.000 Chúng tôi làm việc theo một chủ đề, ấy là, anh có các đại thực bào 00:05:05.000 --> 00:05:06.000 đang đi theo mao mạch, 00:05:07.000 --> 00:05:09.000 chúng chạm vào bề mặt của thành mạch 00:05:10.000 --> 00:05:12.000 và thu thập thông tin từ tế bào 00:05:12.000 --> 00:05:16.000 trên thành mao mạch, và chúng được cấp thông tin là 00:05:16.000 --> 00:05:19.000 có một sự viêm loét ở đâu đó ngoại bào, 00:05:19.000 --> 00:05:21.000 mà các đại thực bào không thể tự thấy hay cảm nhận. 00:05:21.000 --> 00:05:24.000 Nhưng chúng nhận được thông tin khiến chúng dừng lại, 00:05:24.000 --> 00:05:28.000 khiến chúng tự biết phải tạo ra 00:05:28.000 --> 00:05:32.000 tất cả những thành phần khác nhau cần để thay đổi hình dạng, 00:05:33.000 --> 00:05:37.000 và cố gắng ra khỏi mao mạch để xem cái gì đã xảy ra. NOTE Paragraph 00:05:38.000 --> 00:05:40.000 Thế là các động cơ phân tử này -- chúng tôi phải làm việc 00:05:40.000 --> 00:05:45.000 với các nhà khoa học Harvard và mẫu của ngân hàng dữ liệu 00:05:46.000 --> 00:05:49.000 về những phân tử vô cũng chính xác 00:05:49.000 --> 00:05:52.000 và tìm ra chính di chuyển thế nào, và tim ra chúng làm những gì. 00:05:53.000 --> 00:05:55.000 Và tìm ra làm thế nào để thể hiện một cách 00:05:55.000 --> 00:06:00.000 trung thực những gì đang xảy ra 00:06:01.000 --> 00:06:06.000 nhưng không trung thực đến mức những chi tiết nhỏ đầy chặt tế bào 00:06:06.000 --> 00:06:09.000 cản trở viễn cảnh chung. NOTE Paragraph 00:06:09.000 --> 00:06:13.000 Và thế là, tôi sắp cho các bạn xem 00:06:13.000 --> 00:06:16.000 một phiên bản của Reader's Digest về phần đầu của bộ phim 00:06:16.000 --> 00:06:19.000 mà chúng tôi đã thực hiện. Dự án vẫn đang tiếp tục 00:06:19.000 --> 00:06:21.000 và sẽ kéo dài bốn hay năm năm nữa. 00:06:22.000 --> 00:06:24.000 Và tôi mong các bạn hãy xem cái này 00:06:24.000 --> 00:06:28.000 mà thấy cách tế bào sản xuất -- 00:06:28.000 --> 00:06:31.000 những máy di chuyển bé nhỏ này, chúng gọi là thế năng -- 00:06:32.000 --> 00:06:33.000 lấy những tải hàng khổng lồ 00:06:34.000 --> 00:06:36.000 thách thức một chú kiến có kích thước tương đương. 00:06:37.000 --> 00:06:40.000 Ta hãy chạy phim nào! NOTE Paragraph 00:06:41.000 --> 00:06:44.000 Nhưng những cỗ máy bé nhỏ cung cấp năng lượng nội bào này 00:06:44.000 --> 00:06:48.000 thật sự rất đáng kinh ngạc, và chúng thật sự là nguồn cội của sự sống 00:06:48.000 --> 00:06:52.000 bởi vì tất cả các cỗ máy này tương tác với nhau. 00:06:53.000 --> 00:06:54.000 Chúng chuyển thông tin cho nhau. 00:06:55.000 --> 00:06:57.000 Chúng khiến những việc khác nhau xảy ra trong tế bào. 00:06:58.000 --> 00:07:01.000 Và cuối cùng thì tế bào sẽ sản xuất nhưng phần cần thiết 00:07:01.000 --> 00:07:03.000 khi cần, từ các dữ liệu 00:07:03.000 --> 00:07:07.000 mang từ nhân tế bào ra, bằng các phân tử đọc mã gen. 00:07:08.000 --> 00:07:12.000 Chẳng có sự sống nào, từ nhỏ nhất tới mọi người ở đây, 00:07:13.000 --> 00:07:15.000 có thể tồn tại mà không có những cỗ máy bé xíu này. 00:07:16.000 --> 00:07:19.000 Mà trên thực tế, nếu không có những cỗ máy này, 00:07:20.000 --> 00:07:22.000 thì khán phòng này, anh Chris ạ, sẽ thưa thớt lắm đây. 00:07:22.000 --> 00:07:26.000 (Tiếng cười) 00:07:26.000 --> 00:07:38.000 (Nhạc) NOTE Paragraph 00:07:38.000 --> 00:07:40.000 Đây là anh chàng chuyển phát FedEx của tế bào. 00:07:42.000 --> 00:07:43.000 Anh chàng bé nhỏ này gọi là kinesin, 00:07:44.000 --> 00:07:48.000 và anh ta kéo một bao đầy prô-tê-in mới được sản xuất 00:07:48.000 --> 00:07:50.000 tới nơi cần tới trong tế bào -- 00:07:50.000 --> 00:07:53.000 dù là tới một màng nào đó, hay là tới bào quan, 00:07:53.000 --> 00:07:55.000 dù là để xây cái gì đó hay sửa cái gì đó. 00:07:55.000 --> 00:07:59.000 Và mỗi chúng ta có khoảng 100,000 những thứ này 00:07:59.000 --> 00:08:00.000 đang chạy vòng quanh, ngay lúc này, 00:08:01.000 --> 00:08:04.000 ở mỗi trong cả triệu triệu tế bào của ta. 00:08:04.000 --> 00:08:06.000 Thế nên, dù bạn cảm thấy lười biếng tới đâu đi chăng nữa, 00:08:07.000 --> 00:08:09.000 thực ra, cơ bản mà nói, cũng không phải là bạn đang không làm gì đâu. 00:08:09.000 --> 00:08:13.000 (Tiếng cười) NOTE Paragraph 00:08:13.000 --> 00:08:15.000 Thế nên điều tôi muốn các bạn làm khi về nhà 00:08:15.000 --> 00:08:18.000 là nghĩ về điều này, và nghĩ về các tế bào của ta có sức mạnh biết bao. 00:08:19.000 --> 00:08:20.000 Và nghĩ về một số thứ 00:08:20.000 --> 00:08:24.000 mà chúng ta đang khám phá ra về cơ học tế bào. 00:08:24.000 --> 00:08:27.000 Khi mà ta đã hiểu thấu tất cả những thứ đang xảy ra rồi -- 00:08:27.000 --> 00:08:30.000 và, tin tôi đi, chúng ta chỉ biết gần một phần trăm cái gì đang xảy ra thôi -- 00:08:31.000 --> 00:08:32.000 khi mà ta đã tìm ra cái gì đang xảy ra rồi, 00:08:32.000 --> 00:08:35.000 chúng ta thật sự sẽ có khả năng điều khiển 00:08:35.000 --> 00:08:37.000 việc ta nên làm với sức khỏe của ta, 00:08:37.000 --> 00:08:40.000 việc ta làm gì với các thế hệ sau này, 00:08:40.000 --> 00:08:41.000 và việc chúng ta sống lâu tới bao nhiêu tuổi. 00:08:42.000 --> 00:08:44.000 Và hi vọng là chúng ta sẽ có thể dùng điều này 00:08:44.000 --> 00:08:47.000 để khám phá nhiều sự thật hơn, và nhiều cái đẹp hơn. 00:08:47.000 --> 00:09:01.000 (Nhạc) NOTE Paragraph 00:09:01.000 --> 00:09:05.000 Nhưng đáng kinh ngạc thật đấy, làm sao những cỗ máy bé xíu này 00:09:06.000 --> 00:09:11.000 biết được tế bào cần gì, để chúng thực thi mệnh lệnh. 00:09:11.000 --> 00:09:15.000 Chúng làm việc cùng nhau. Chúng khiến tế bào làm việc cần làm. 00:09:15.000 --> 00:09:21.000 Và việc chúng làm việc với nhau giúp cơ thể ta -- 00:09:21.000 --> 00:09:25.000 những thực thể khổng lồ mà chúng sẽ không bao giờ thấy -- hoạt động đúng guồng. 00:09:26.000 --> 00:09:27.000 Hãy thưởng thức phần còn lại của chương trình. Xin cám ơn. 00:09:27.000 --> 00:09:29.000 (Vỗ tay)