1 00:00:00,760 --> 00:00:02,376 Khi tôi lên 6, 2 00:00:02,400 --> 00:00:03,640 tôi nhận được nhiều quà. 3 00:00:04,320 --> 00:00:05,320 Cô giáo lớp một của tôi có ý tưởng tuyệt vời này. 4 00:00:05,320 --> 00:00:07,800 Cô muốn chúng tôi 5 00:00:07,800 --> 00:00:11,136 trải nghiệm việc nhận quà 6 00:00:11,160 --> 00:00:15,160 và học cách khen ngợi người khác. 7 00:00:15,640 --> 00:00:18,536 Cô bảo chúng tôi đứng trước lớp, 8 00:00:18,560 --> 00:00:21,536 mua cho mỗi đứa một món quà và xếp vào trong góc. 9 00:00:21,560 --> 00:00:22,776 Sau đó cô hỏi, 10 00:00:22,800 --> 00:00:25,456 "Tại sao chúng ta không đứng tại đây và khen lẫn nhau?" 11 00:00:25,480 --> 00:00:27,056 Nếu bạn nghe tên mình, 12 00:00:27,080 --> 00:00:29,280 hãy đến nhặt lấy món quà và ngồi xuống." 13 00:00:30,520 --> 00:00:31,520 Một ý tưởng thật tuyệt vời, 14 00:00:31,520 --> 00:00:32,880 đúng không? 15 00:00:32,880 --> 00:00:34,096 Có gì sai sai sao? 16 00:00:34,120 --> 00:00:35,640 (Cười) 17 00:00:36,400 --> 00:00:38,456 À, bắt đầu với 40 học sinh, 18 00:00:38,480 --> 00:00:40,936 và mỗi lần tôi nghe gọi tên ai đó, 19 00:00:40,960 --> 00:00:42,760 tôi sẽ cổ vũ nhiệt tình. 20 00:00:43,280 --> 00:00:45,776 Và sau đó còn lại 20 người, 21 00:00:45,800 --> 00:00:47,576 rồi 10 người, 22 00:00:47,600 --> 00:00:48,960 và 5 người ... 23 00:00:49,560 --> 00:00:50,936 rồi 3 người. 24 00:00:50,960 --> 00:00:52,160 Tôi là một trong số đó. 25 00:00:52,720 --> 00:00:54,320 Và lời khen ngừng lại. 26 00:00:55,560 --> 00:00:57,600 À, lúc đó, tôi bật khóc. 27 00:00:58,600 --> 00:01:00,616 Và cô giáo chợt hoảng hốt. 28 00:01:00,640 --> 00:01:04,296 Cô hỏi "Nè, có ai muốn nói lời tốt đẹp về những học sinh này không?" 29 00:01:04,319 --> 00:01:05,536 (Cười) 30 00:01:05,560 --> 00:01:08,536 "Không ai sao? OK, sao chúng ta không nhận quà và ngồi xuống, 31 00:01:08,560 --> 00:01:09,816 Vậy cư xử tốt vào năm sau 32 00:01:09,840 --> 00:01:11,936 có người sẽ nói lời tốt đẹp với bạn." 33 00:01:11,960 --> 00:01:13,720 (Cười) 34 00:01:14,520 --> 00:01:16,136 Như tôi miêu tả điều này với bạn, 35 00:01:16,160 --> 00:01:18,536 chắc chắn bạn biết tôi nhớ rất rõ chuyện này. 36 00:01:18,560 --> 00:01:20,160 (Cười) 37 00:01:20,800 --> 00:01:22,896 Tôi không biết ai cảm giác tệ vào hôm đó. 38 00:01:22,920 --> 00:01:25,096 Là tôi hay là cô giáo? 39 00:01:25,120 --> 00:01:28,256 Cô chắc cũng nhận ra mình đã biến sự kiện xây dựng đồng đội 40 00:01:28,280 --> 00:01:31,080 thành buổi chỉ trích chung cho những đứa trẻ 3 - 6 tuổi. 41 00:01:31,800 --> 00:01:33,056 Không hề có sự hài hước. 42 00:01:33,080 --> 00:01:35,416 Bạn biết đó, khi bạn xem ai đó bị chế nhạo trên TV, 43 00:01:35,440 --> 00:01:36,656 thật là nực cười. 44 00:01:36,680 --> 00:01:38,538 Không có gì vui trong ngày hôm đó. 45 00:01:39,320 --> 00:01:42,336 Và đó là một cái tôi khác, 46 00:01:42,360 --> 00:01:45,856 và tôi có thể chết để tránh tình huống đó -- 47 00:01:45,880 --> 00:01:47,760 bị từ chối trước mặt mọi người. 48 00:01:48,440 --> 00:01:49,896 Có một phiên bản khác. 49 00:01:49,920 --> 00:01:52,376 Thấm thoát 8 năm trôi qua. 50 00:01:52,400 --> 00:01:54,376 Bill Gates đến quê tôi. 51 00:01:54,400 --> 00:01:55,616 Bắc Kinh, Trung Quốc -- 52 00:01:55,640 --> 00:01:56,856 diễn thuyết, 53 00:01:56,880 --> 00:01:58,616 và tôi đã thấy thông điệp của ông. 54 00:01:58,640 --> 00:02:00,936 Tôi mến người này. 55 00:02:00,960 --> 00:02:03,856 Tôi nghĩ, wow, giờ tôi biết mình phải làm gì. 56 00:02:03,880 --> 00:02:06,016 Đêm đó tôi đã viết một lá thư cho gia đình 57 00:02:06,040 --> 00:02:08,336 nói với họ: "Lúc tôi 25, 58 00:02:08,360 --> 00:02:10,976 tôi sẽ mở một công ti lớn nhất thế giới, 59 00:02:11,000 --> 00:02:12,936 và công ti đó sẽ mua luôn cả Microsoft." 60 00:02:12,960 --> 00:02:14,856 (Cười) 61 00:02:14,880 --> 00:02:17,496 Thât ra tôi luôn ôm ấp ý tưởng chinh phục thế giới -- 62 00:02:17,520 --> 00:02:18,720 sự thống trị, đúng chứ? 63 00:02:19,160 --> 00:02:21,976 Và tôi không hề bịa đặt, tôi đã viết lá thư đó. 64 00:02:22,000 --> 00:02:23,336 Và nó đây -- 65 00:02:23,360 --> 00:02:25,336 (Cười) 66 00:02:25,360 --> 00:02:27,176 Bạn không phải đọc hết một lượt -- 67 00:02:27,200 --> 00:02:28,976 (Cười) 68 00:02:29,000 --> 00:02:32,240 Lá thư với chữ viết tay xấu nhưng tôi cũng làm bật lên ý chính. 69 00:02:33,600 --> 00:02:34,816 Bạn hiểu chứ. 70 00:02:34,840 --> 00:02:36,616 (Cười) 71 00:02:36,640 --> 00:02:37,840 Cho nên ... 72 00:02:39,280 --> 00:02:41,296 đó là một cái tôi khác: 73 00:02:41,320 --> 00:02:43,000 một cái tôi muốn chinh phục thế giới. 74 00:02:43,880 --> 00:02:45,336 À, 2 năm sau, 75 00:02:45,360 --> 00:02:49,296 tôi được giới thiệu một cơ hội đến Mĩ. 76 00:02:49,320 --> 00:02:50,896 Tôi vô cùng háo hức, 77 00:02:50,920 --> 00:02:53,136 vì đó là nơi Bill Gates sinh sống, đúng chứ? 78 00:02:53,160 --> 00:02:54,376 (Cười) 79 00:02:54,400 --> 00:02:57,040 Tôi nghĩ đó là sự bắt đầu cho chuyến khởi nghiệp của tôi. 80 00:02:57,680 --> 00:02:59,856 Sau đó, thấm thoát lại 14 năm trôi qua. 81 00:02:59,880 --> 00:03:01,296 Tôi đã 30. 82 00:03:01,320 --> 00:03:03,696 Không, tôi vẫn chưa mở được công ti đó. 83 00:03:03,720 --> 00:03:05,256 Thậm chí tôi còn chưa bắt đầu. 84 00:03:05,280 --> 00:03:09,256 Tôi đã là một quản lí marketing thực thụ cho công ti Fortune 500. 85 00:03:09,280 --> 00:03:10,896 Tôi cảm thấy mình bị tắt ý tưởng; 86 00:03:10,920 --> 00:03:12,120 tôi bị mụ mẫm đầu óc. 87 00:03:13,080 --> 00:03:14,296 Tại sao lại như vậy? 88 00:03:14,320 --> 00:03:16,560 Cậu bé 14 tuổi viết lá thư đó đâu rồi? 89 00:03:17,480 --> 00:03:18,957 Không phải vì cậu ta không thử. 90 00:03:19,480 --> 00:03:22,536 Mà là vì mỗi lần tôi có ý tưởng mới, 91 00:03:22,560 --> 00:03:24,536 mỗi lần tôi muốn thử điều gì đó mới, 92 00:03:24,560 --> 00:03:25,776 thậm chí lúc làm việc -- 93 00:03:25,800 --> 00:03:27,536 Tôi muốn làm đơn đề nghị, 94 00:03:27,560 --> 00:03:31,096 tôi muốn thuyết trình trước mọi người -- 95 00:03:31,120 --> 00:03:32,936 tôi cảm giác có cuộc chiến dai dẳng 96 00:03:32,960 --> 00:03:35,736 giữa đứa trẻ 14 và 6 tuổi. 97 00:03:35,760 --> 00:03:37,896 Một cái tôi muốn chinh phục thế giới -- 98 00:03:37,920 --> 00:03:39,136 tạo sự khác biệt -- 99 00:03:39,160 --> 00:03:41,280 một cái tôi lo sợ bị từ chối. 100 00:03:41,960 --> 00:03:44,480 Và lần nào cái tôi 6 tuổi cũng giành chiến thắng. 101 00:03:45,760 --> 00:03:49,736 Và nỗi sợ này cứ tiếp diễn sau khi thành lập công ti. 102 00:03:49,760 --> 00:03:52,896 Ý tôi là, tôi đã mở công ti khi tôi 30 -- 103 00:03:52,920 --> 00:03:54,336 nếu bạn muốn giống Bill Gates, 104 00:03:54,360 --> 00:03:56,400 bạn phải bắt tay vào ngay thôi, đúng chứ? 105 00:03:57,080 --> 00:03:59,616 Khi tôi khởi nghiệp, 106 00:03:59,640 --> 00:04:02,536 tôi được giới thiệu một cơ hội đầu tư, 107 00:04:02,560 --> 00:04:04,360 và sau đó tôi bị từ chối. 108 00:04:05,040 --> 00:04:06,776 Và sự từ chối đó làm tổn thương tôi. 109 00:04:06,800 --> 00:04:10,400 Tôi cảm thấy rất tệ và quyết định từ bỏ ngay. 110 00:04:11,280 --> 00:04:12,496 Nhưng sau đó tôi nghĩ, 111 00:04:12,520 --> 00:04:16,360 liệu Bill Gates có từ bỏ sau khi bị từ chối cuộc đầu tư đơn giản? 112 00:04:16,920 --> 00:04:19,776 Bất cứ nhà khởi nghiệp nào cũng sẽ từ bỏ như vậy sao? 113 00:04:19,800 --> 00:04:21,176 Không thể nào. 114 00:04:21,200 --> 00:04:23,176 Và đây là nơi 115 00:04:23,200 --> 00:04:25,016 OK, tôi có thể tạo nên công ti tốt hơn. 116 00:04:25,040 --> 00:04:27,256 Tôi có thể thành lập đội ngũ hoặc sản phẩm tốt hơn, 117 00:04:27,280 --> 00:04:28,816 nhưng chắc chắn một điều: 118 00:04:28,840 --> 00:04:30,696 Tôi phải trở thành lãnh đạo tốt hơn. 119 00:04:30,720 --> 00:04:32,240 Tôi phải trở thành người tốt hơn. 120 00:04:32,720 --> 00:04:36,096 Tôi không thể để cái tôi 6 tuổi áp chế cuộc đời tôi nữa. 121 00:04:36,120 --> 00:04:38,200 Tôi phải để cậu ta lại phía sau. 122 00:04:39,000 --> 00:04:41,416 Đây là nơi tôi lên mạng và tìm kiếm sự giúp đỡ. 123 00:04:41,440 --> 00:04:42,696 Google là bạn của tôi. 124 00:04:42,720 --> 00:04:43,856 (Cười) 125 00:04:43,880 --> 00:04:46,440 Tôi tìm "Làm thế nào để vượt qua nỗi sợ bị khước từ?" 126 00:04:46,960 --> 00:04:49,816 Tôi thấy có hàng tá bài báo tâm lí học 127 00:04:49,840 --> 00:04:52,696 về nguồn gốc của nỗi sợ và sự đau đớn. 128 00:04:52,720 --> 00:04:56,016 Sau đó tôi lại thấy nhiều bài báo truyền cảm hứng vô cùng 129 00:04:56,040 --> 00:04:58,421 "Đừng tự trách bản thân, chỉ cần vượt qua thôi." 130 00:04:59,200 --> 00:05:00,856 Ai không biết chuyện đó? 131 00:05:00,880 --> 00:05:02,456 (Cười) 132 00:05:02,480 --> 00:05:04,616 Nhưng tại sao tôi lại phải lo sợ? 133 00:05:04,640 --> 00:05:06,656 Sau đó tôi tình cờ phát hiện một trang web. 134 00:05:06,680 --> 00:05:09,056 Có tên là rejectiontherapy.com. 135 00:05:09,080 --> 00:05:11,616 (Cười) 136 00:05:11,640 --> 00:05:15,576 "Liệu pháp trị từ chối" là trò chơi do doanh nhân người Canada phát minh. 137 00:05:15,600 --> 00:05:17,296 Tên anh ta là Jason Comely. 138 00:05:17,320 --> 00:05:22,416 Cơ bản thì trong 30 ngày bạn ra ngoài với ý tưởng này và tìm kiếm sự khước từ, 139 00:05:22,440 --> 00:05:24,696 và mỗi ngày bị từ chối trong vài việc, 140 00:05:24,720 --> 00:05:28,240 sau đó, bạn gây tê bản thân từ cơn đau đó. 141 00:05:29,200 --> 00:05:30,896 Và tôi thích ý tưởng đó. 142 00:05:30,920 --> 00:05:32,456 (Cười) 143 00:05:32,480 --> 00:05:34,616 Tôi nói, "Bạn biết không? Tôi sẽ làm như vậy. 144 00:05:34,640 --> 00:05:37,656 Và tôi cảm thấy mình bị từ chối 100 ngày." 145 00:05:37,680 --> 00:05:40,096 Tôi nảy ra ý tường cho sự từ chối của riêng mình, 146 00:05:40,120 --> 00:05:42,600 và tôi bắt tay vào làm blog. 147 00:05:43,600 --> 00:05:45,536 Và đây là những gì tôi đã làm. 148 00:05:45,560 --> 00:05:48,176 Đây là giao diện của blog. 149 00:05:48,200 --> 00:05:49,400 Ngày thứ nhất ... 150 00:05:50,000 --> 00:05:51,296 (Cười) 151 00:05:51,320 --> 00:05:54,560 Mượn 100 đô la từ một người lạ. 152 00:05:55,720 --> 00:05:58,456 Đây là nơi tôi đi đến nơi tôi làm việc. 153 00:05:58,480 --> 00:06:00,216 Tôi đi xuống lầu 154 00:06:00,240 --> 00:06:02,456 và thấy một gã bự con ngồi sau cái bàn. 155 00:06:02,480 --> 00:06:04,216 Có vẻ như anh ta là bảo vệ thì phải. 156 00:06:04,240 --> 00:06:05,776 Và tôi tiếp cận anh ta. 157 00:06:05,800 --> 00:06:07,536 Tôi chỉ đi bộ ngang qua 158 00:06:07,560 --> 00:06:09,896 và đó là cuốc bộ dài nhất đời tôi -- 159 00:06:09,920 --> 00:06:12,056 tóc phía sau cổ tôi dựng đứng, 160 00:06:12,080 --> 00:06:14,536 tôi đang đổ mồ hôi và tim đập thình thịch. 161 00:06:14,560 --> 00:06:15,776 Tôi đã tới nơi và nói, 162 00:06:15,800 --> 00:06:18,456 "Chào, ngài có thể cho tôi mượn 100 đô la được không?" 163 00:06:18,480 --> 00:06:19,816 (Cười) 164 00:06:19,840 --> 00:06:21,640 Và anh ta nhìn tôi, "Không." 165 00:06:22,640 --> 00:06:23,840 "Tại sao?" 166 00:06:24,200 --> 00:06:26,496 Và tôi nói, "Không? Tôi xin lỗi." 167 00:06:26,520 --> 00:06:28,235 Sau đó tôi quay đầu bỏ chạy. 168 00:06:28,259 --> 00:06:29,619 (Cười) 169 00:06:30,960 --> 00:06:32,696 Tôi cảm thấy khá xấu hổ. 170 00:06:32,720 --> 00:06:34,176 Nhưng vì tôi tự quay phim mình 171 00:06:34,200 --> 00:06:37,336 nên tối đó tôi xem lại mình bị từ chối ra sao. 172 00:06:37,360 --> 00:06:39,456 Tôi chỉ thấy bộ dạng hoảng sợ của bản thân. 173 00:06:39,480 --> 00:06:41,936 Có vẻ tôi giống đứa trẻ trong "Giác quan thứ sáu." 174 00:06:41,960 --> 00:06:43,376 Tôi đã thấy nhiều người chết. 175 00:06:43,400 --> 00:06:45,016 (Cười) 176 00:06:45,040 --> 00:06:46,576 Sau đó tôi gặp lại người này. 177 00:06:46,600 --> 00:06:48,496 Bạn biết đó, anh ấy không đe dọa. 178 00:06:48,520 --> 00:06:50,896 Anh ta mập mạp, đáng yêu, 179 00:06:50,920 --> 00:06:54,376 cà thậm chí còn hỏi tôi, "Tại sao?" 180 00:06:54,400 --> 00:06:56,816 Thật ra, anh ta đã mời tôi tự giải thích. 181 00:06:56,840 --> 00:06:58,416 Tôi không thể nói được gì nhiều. 182 00:06:58,440 --> 00:07:00,736 Tôi có thể giải thích, có thể thương lượng. 183 00:07:00,760 --> 00:07:02,200 Tôi không hề làm như vậy. 184 00:07:02,680 --> 00:07:04,200 Tôi chỉ lo bỏ chạy mà thôi. 185 00:07:05,160 --> 00:07:08,320 Tôi cảm giác, wow, đây giống như mô hình thu nhỏ cuộc đời mình. 186 00:07:08,920 --> 00:07:11,456 Mỗi lần tôi cảm thấy bị từ chối dù là nhẹ nhất, 187 00:07:11,480 --> 00:07:13,616 tôi chỉ lo chạy nhanh nhất có thể. 188 00:07:13,640 --> 00:07:14,896 Và bạn biết gì không? 189 00:07:14,920 --> 00:07:16,736 Ngày hôm sau, mặc cho chuyện gì xảy ra, 190 00:07:16,760 --> 00:07:18,256 tôi sẽ không bỏ chạy nữa. 191 00:07:18,280 --> 00:07:19,480 Tôi sẽ trấn tĩnh. 192 00:07:20,080 --> 00:07:22,136 Ngày thứ hai: Yêu cầu "thêm đầy cái burger" 193 00:07:22,160 --> 00:07:24,136 (Cười) 194 00:07:24,160 --> 00:07:26,456 Đó là khi tôi còn khoảng một ít burger, 195 00:07:26,480 --> 00:07:28,976 tôi ăn trưa xong, và đến quầy thu ngân hỏi, 196 00:07:29,000 --> 00:07:30,576 "Chào, tôi có thể thêm đầy không?" 197 00:07:30,600 --> 00:07:32,776 (Cười) 198 00:07:32,800 --> 00:07:35,256 Anh ta khá là bối rối, "Thêm đầy burger là sao?" 199 00:07:35,280 --> 00:07:36,536 (Cười) 200 00:07:36,560 --> 00:07:40,216 Tôi nói, "À, thay vì làm đầy nước thì đổi lại là burger thôi." 201 00:07:40,240 --> 00:07:42,736 Anh ấy nói "Rất tiếc, chúng tôi không làm đầy burger." 202 00:07:42,760 --> 00:07:44,096 (Cười) 203 00:07:44,120 --> 00:07:48,176 Đây là nơi sự từ chối diễn ra tôi có thể chạy trốn nhưng tôi đã ở lại. 204 00:07:48,200 --> 00:07:50,336 Tôi nói, "À, tôi thích burger của anh, 205 00:07:50,360 --> 00:07:51,776 tôi thích món ăn ở đây, 206 00:07:51,800 --> 00:07:53,896 và nếu bạn làm đầy cái burger cho tôi, 207 00:07:53,920 --> 00:07:55,256 tôi sẽ yêu bạn nhiều hơn." 208 00:07:55,280 --> 00:07:56,536 (Cười) 209 00:07:56,560 --> 00:07:59,176 Và anh ta nói, "À, được, tôi sẽ nói lại với quản lí, 210 00:07:59,200 --> 00:08:02,176 có lẽ chúng tôi sẽ làm, nhưng rất tiếc không phải hôm nay." 211 00:08:02,200 --> 00:08:03,616 Sau đó tôi bỏ đi. 212 00:08:03,640 --> 00:08:05,496 Và nhân đây, 213 00:08:05,520 --> 00:08:07,776 tôi không nghĩ họ đã từng làm đầy cái burger. 214 00:08:07,800 --> 00:08:09,016 (Cười) 215 00:08:09,040 --> 00:08:10,600 Tôi nghĩ họ vẫn còn ở đó. 216 00:08:11,160 --> 00:08:14,456 Nhưng cảm giác giữa sự sống và cái chết thì đây là lần đầu tiên 217 00:08:14,480 --> 00:08:15,816 không còn kéo dài nữa, 218 00:08:15,840 --> 00:08:17,576 chỉ bởi vì tôi đã giữ lời -- 219 00:08:17,600 --> 00:08:19,216 bởi vì tôi không bỏ chạy. 220 00:08:19,240 --> 00:08:21,600 Tôi nói, "Wow, tuyệt, tôi đã học được nhiều thứ. 221 00:08:22,520 --> 00:08:23,736 Thật tuyệt." 222 00:08:23,760 --> 00:08:25,960 Và Ngày thứ ba: Mua bánh doughnut Olympic. 223 00:08:26,760 --> 00:08:29,280 Đây là nơi cuộc sống của tôi bị xáo trộn. 224 00:08:30,120 --> 00:08:31,736 Tôi đến Krispy Kreme. 225 00:08:31,760 --> 00:08:32,976 Đây là cửa hàng doughnut 226 00:08:33,000 --> 00:08:35,616 ở trung tâm phía Đông Nam của Mĩ. 227 00:08:35,640 --> 00:08:37,496 Tôi chắc chắn họ cũng có vài loại bánh. 228 00:08:37,520 --> 00:08:38,775 Và tôi bước vào, 229 00:08:38,799 --> 00:08:41,936 tôi nói "Cô có thể làm doughnut có biểu tượng Olympic được không? 230 00:08:41,960 --> 00:08:44,856 Cơ bản thì bạn nối 5 cái doughnut lại với nhau ..." 231 00:08:44,880 --> 00:08:47,120 Ý tôi là họ không đồng ý, đúng chứ? 232 00:08:47,640 --> 00:08:50,016 Người làm bánh doughnut đối với tôi khá nghiêm túc. 233 00:08:50,040 --> 00:08:51,256 (Cười) 234 00:08:51,280 --> 00:08:52,496 Cô ấy lấy ra một tờ giấy, 235 00:08:52,520 --> 00:08:54,696 bắt đầu tô màu và vẽ cái vòng, 236 00:08:54,720 --> 00:08:56,736 "Làm sao tôi có thể làm được như vậy?" 237 00:08:56,760 --> 00:08:58,656 15 phút sau, 238 00:08:58,680 --> 00:09:02,096 cô trở ra với một cái hộp có vẻ giống những vòng Olympic. 239 00:09:02,120 --> 00:09:03,776 Và tôi khá là cảm động. 240 00:09:03,800 --> 00:09:05,936 Tôi không thể tin vào mắt mình. 241 00:09:05,960 --> 00:09:07,440 Và video đó đạt 5 triệu lượt xem trên Youtube. 242 00:09:07,440 --> 00:09:10,440 Thế giới cũng không tin vào điều này. 243 00:09:10,440 --> 00:09:12,536 (Cười) 244 00:09:12,560 --> 00:09:14,080 Vì chuyện này tôi được lên báo, 245 00:09:15,440 --> 00:09:18,656 tham gia buổi talk show, các chương trình khác. 246 00:09:18,680 --> 00:09:20,096 Và tôi trở nên nổi tiếng. 247 00:09:20,120 --> 00:09:21,616 Có người bắt đầu gửi email cho tôi 248 00:09:21,640 --> 00:09:23,776 và nói "Những gì anh làm thật là tuyệt vời." 249 00:09:23,800 --> 00:09:26,336 Sự nổi tiếng khắp nơi không ảnh hưởng gì đến tôi. 250 00:09:26,360 --> 00:09:29,896 Điều tôi thật sự muốn đó là được học hỏi, 251 00:09:29,920 --> 00:09:31,736 và thay đổi bản thân. 252 00:09:33,000 --> 00:09:35,616 Tôi đã chuyển 100 ngày bị từ chối còn lại 253 00:09:35,640 --> 00:09:37,536 thành sân chơi -- 254 00:09:37,560 --> 00:09:39,696 rồi chuyển thành dự án nghiên cứu. 255 00:09:39,720 --> 00:09:41,800 Tôi muốn thấy những gì mình có thể học hỏi. 256 00:09:42,240 --> 00:09:44,016 Sau đó tôi đã học được rất nhiều thứ. 257 00:09:44,040 --> 00:09:45,616 Tôi đã khám phá ra nhiều bí mật. 258 00:09:45,640 --> 00:09:48,536 Ví dụ, tôi khám phá nếu không bỏ chạy, 259 00:09:48,560 --> 00:09:49,816 nếu tôi bị từ chối, 260 00:09:49,840 --> 00:09:51,896 tôi đã có thể chuyển "không" thành "có", 261 00:09:51,920 --> 00:09:53,536 và từ ma thuật đó là "tại sao." 262 00:09:53,560 --> 00:09:57,656 Một ngày nọ tôi đến một căn nhà xa lạ, tôi cầm hoa này trong tay, 263 00:09:57,680 --> 00:09:59,096 gõ cửa và nói, 264 00:09:59,120 --> 00:10:01,376 "Tôi có thể trồng hoa trong sân nhà bạn không?" 265 00:10:01,400 --> 00:10:02,936 (Cười) 266 00:10:02,960 --> 00:10:04,680 Và anh ta nói, "Không." 267 00:10:05,640 --> 00:10:07,376 Trước khi anh ta rời khỏi, tôi nói, 268 00:10:07,400 --> 00:10:09,336 "Tôi có thể biết lí do không?" 269 00:10:09,360 --> 00:10:12,416 Và anh ta nói, "À, tôi có chú chó này 270 00:10:12,440 --> 00:10:14,776 sẽ đào bới bất cứ thứ gì " tôi để trong sân. 271 00:10:14,800 --> 00:10:16,456 Tôi không muốn lãng phí hoa của anh. 272 00:10:16,480 --> 00:10:19,656 Nếu bạn muốn làm vậy, hãy qua đường và nói chuyện với Connie đi. 273 00:10:19,680 --> 00:10:20,896 Cô ấy rất thích hoa." 274 00:10:20,920 --> 00:10:22,136 Đó là những gì tôi làm. 275 00:10:22,160 --> 00:10:24,216 Tôi băng qua đường và gõ cửa nhà Connie. 276 00:10:24,240 --> 00:10:26,096 Và cô ấy rất vui khi gặp tôi. 277 00:10:26,120 --> 00:10:27,816 (Cười) 278 00:10:27,840 --> 00:10:29,216 Và nửa tiếng sau, 279 00:10:29,240 --> 00:10:31,296 có một bông hoa trong vườn của Connie. 280 00:10:31,320 --> 00:10:32,736 Tôi chắc nó sẽ đẹp hơn lúc này. 281 00:10:32,760 --> 00:10:34,056 (Cười) 282 00:10:34,080 --> 00:10:37,016 Nhưng tôi đã đi khỏi sau lần từ chối đầu tiên, 283 00:10:37,040 --> 00:10:38,256 tôi sẽ nghĩ, 284 00:10:38,280 --> 00:10:40,336 à, đó là vì người đó không tin tưởng tôi, 285 00:10:40,360 --> 00:10:41,576 đó là vì tôi khá điên rồ, 286 00:10:41,600 --> 00:10:44,016 tôi không ăn mặc lịch sự, ngoại hình không ưa nhìn. 287 00:10:44,040 --> 00:10:45,256 Không phải những lí do đó. 288 00:10:45,280 --> 00:10:47,976 Vì những gì tôi đề nghị không phù hợp điều anh ta muốn. 289 00:10:48,000 --> 00:10:50,256 Anh ta tin tưởng viết cho tôi giấy giới thiệu, 290 00:10:50,280 --> 00:10:51,936 dùng từ chuyên ngành buôn bán. 291 00:10:51,960 --> 00:10:53,480 Tôi đã thay đổi giấy giới thiệu. 292 00:10:54,560 --> 00:10:55,776 Một ngày np5 -- 293 00:10:55,800 --> 00:10:58,696 và tôi cũng học được rằng tôi có thể phát biểu điều gì đó 294 00:10:58,720 --> 00:11:00,656 tận dụng hết mức cơ hội để được chấp nhận. 295 00:11:00,680 --> 00:11:02,896 Ví dụ, ngày kia tôi đến Starbucks, 296 00:11:02,920 --> 00:11:06,496 hỏi quản lí, "Tôi có thể trở thành người đứng chào cho Starbucks được không?" 297 00:11:06,520 --> 00:11:08,896 Anh ta nói, "Người đứng chào cho Starbucks là gì?" 298 00:11:08,920 --> 00:11:11,016 "Anh có biết người đứng chào cho Walmart không?" 299 00:11:11,040 --> 00:11:14,456 Là những người "chào" bạn trước khi bạn 300 00:11:14,480 --> 00:11:16,696 và đảm bảo bạn không lấy trộm thứ gì. 301 00:11:16,720 --> 00:11:19,856 Tôi muốn đem trải nghiệm ở Walmart đến với khách hàng Starbucks." 302 00:11:19,880 --> 00:11:21,336 (Cười) 303 00:11:21,360 --> 00:11:24,360 À, tôi không chắc đó là một việc tốt, thật ra -- 304 00:11:25,600 --> 00:11:28,096 Thật ra, tôi khác chắc chắn đó là một việc tồi tệ. 305 00:11:28,120 --> 00:11:30,176 Và anh ta thốt lên, "Ồ" -- 306 00:11:30,200 --> 00:11:32,456 yeah, đây là dáng vẻ của anh ta, 307 00:11:32,480 --> 00:11:34,056 anh ta nói, "Tôi không chắc lắm." 308 00:11:34,080 --> 00:11:36,136 Anh ta đáp lại. "Tôi không chắc lắm." 309 00:11:36,160 --> 00:11:37,816 Tôi hỏi, "Làm vậy là lạ lắm sao?" 310 00:11:37,840 --> 00:11:39,880 Anh ta trả lời, "Uh, thật kì lạ." 311 00:11:40,800 --> 00:11:43,656 Nhưng ngay khi anh ta nói, cả cử chỉ cũng thay đổi. 312 00:11:43,680 --> 00:11:46,616 Đó là nếu anh ta đặt hết nghi ngờ lên sàn nhà, 313 00:11:46,640 --> 00:11:48,376 Anh ta nói, "Uh, bạn có thể làm được, 314 00:11:48,400 --> 00:11:49,656 chỉ là đừng có kì quặc." 315 00:11:49,680 --> 00:11:51,096 (Cười) 316 00:11:51,120 --> 00:11:53,496 Một tiếng sau, tôi là người đứng chào ở Starbucks. 317 00:11:53,520 --> 00:11:55,656 Tôi nói "chào" với mỗi khách hàng bước vào, 318 00:11:55,680 --> 00:11:58,056 và chúc họ ngày nghỉ vui vẻ. 319 00:11:58,080 --> 00:12:00,736 Nhân đây, tôi không biết quĩ đạo sự nghiệp của bạn là gì, 320 00:12:00,760 --> 00:12:01,976 đừng là người đứng chào. 321 00:12:02,000 --> 00:12:03,216 (Cười) 322 00:12:03,240 --> 00:12:04,440 Thật sự rất chán. 323 00:12:05,200 --> 00:12:10,136 Nhưng sau đó tôi biết tôi có thể làm được vì tôi có hỏi "Như vậy là quái lắm sao?" 324 00:12:10,160 --> 00:12:12,296 Tôi nói về chuyện anh ta đang nghi ngờ. 325 00:12:12,320 --> 00:12:15,856 Và vì tôi có hỏi "Làm vậy là lạ lắm sao?" có nghĩa là tôi bình thường. 326 00:12:15,880 --> 00:12:18,416 Có nghĩa là tôi thật sự nghĩ mình thích anh ta, 327 00:12:18,440 --> 00:12:20,816 xem đây là một chuyện lạ. 328 00:12:20,840 --> 00:12:22,096 Và cứ lặp đi lặp lại, 329 00:12:22,120 --> 00:12:25,256 tôi đã học được nếu tôi đề cập về mối nghi ngờ của người khác 330 00:12:25,280 --> 00:12:27,096 trước khi tôi đặt câu hỏi, 331 00:12:27,120 --> 00:12:28,376 tôi có được lòng tin của họ. 332 00:12:28,400 --> 00:12:30,360 Mọi người nói đồng ý với tôi nhiều hơn. 333 00:12:30,800 --> 00:12:34,136 Và sau đó tôi học được tôi có thể hoàn thành giấc mơ của mình ... 334 00:12:34,160 --> 00:12:35,576 chỉ bằng việc đặt câu hỏi. 335 00:12:35,600 --> 00:12:38,696 Các bạn biết đó, gia đình tôi 4 đời đều là giáo viên, 336 00:12:38,720 --> 00:12:41,536 và bà lúc nào cũng bảo tôi, 337 00:12:41,560 --> 00:12:43,856 "Jia, con có thể làm bất cứ chuyện gì con muốn, 338 00:12:43,880 --> 00:12:45,936 nhưngtrở thành giáo viên thì tuyệt hơn." 339 00:12:45,960 --> 00:12:47,376 (Cười) 340 00:12:47,400 --> 00:12:49,656 Tôi muốn trở thành doanh nhân, nên không nghe theo. 341 00:12:49,680 --> 00:12:53,056 Nhưng lúc nào tôi cũng mơ mình sẽ đi dạy. 342 00:12:53,080 --> 00:12:54,896 Cho nên tôi nói, " Nếu tôi hỏi 343 00:12:54,920 --> 00:12:57,536 việc đi dạy ở trường cao đẳng?" 344 00:12:57,560 --> 00:12:59,016 Lúc đó tôi đã sống ở Austin, 345 00:12:59,040 --> 00:13:01,096 nên tôi đến trường đại học Texas" ở Austin 346 00:13:01,120 --> 00:13:04,336 và gõ cửa những giáo sư ở đây "Tôi có thể dạy ở đây không ạ?" 347 00:13:04,360 --> 00:13:06,856 Tôi không 348 00:13:06,880 --> 00:13:09,376 Nhưng vì tôi không chạy -- tôi vẫn tiếp tục làm -- 349 00:13:09,400 --> 00:13:12,736 và ngày thứ ba nói chuyện với giáo sư quả thật gây ấn tượng. 350 00:13:12,760 --> 00:13:14,816 Ông nói "Không ai làm như vậy bao giờ." 351 00:13:14,840 --> 00:13:18,856 Và tôi bước vào với bài thuyết trình] powerpoint đã được chuẩn bị. 352 00:13:18,880 --> 00:13:20,936 Ông nói "Wow, tôi có thể dùng cái này. 353 00:13:20,960 --> 00:13:24,296 Cậu nên quay lại trong vòng 2 tháng. Tôi sẽ sắp xếp cho cậu dạy." 354 00:13:24,320 --> 00:13:26,416 Và 2 tháng sau, tôi đã được dạy một lớp. 355 00:13:26,440 --> 00:13:29,696 Đây là tôi -- bạn có lẽ không thể thấy, đây là một bức ảnh xấu. 356 00:13:29,720 --> 00:13:32,496 Bạn biết đó, có lúc bạn bị ánh sáng bỏ qua. 357 00:13:32,520 --> 00:13:33,720 (Cười) 358 00:13:34,680 --> 00:13:35,896 Nhưng hiện tại -- 359 00:13:35,920 --> 00:13:38,656 khi dạy xong, tôi bước ra ngoài và khóc, 360 00:13:38,680 --> 00:13:40,456 vì tôi nghĩ 361 00:13:40,480 --> 00:13:43,776 tôi có thể hoàn thành giấc mơ đời mình chỉ đơn giản là hỏi han. 362 00:13:43,800 --> 00:13:46,456 Tôi từng nghĩ tôi phải hoàn thành tất cả mọi thứ -- 363 00:13:46,480 --> 00:13:50,096 phải trở thành một doanh nhân lớn, hoặc có bằng tiến sĩ để đi dạy -- 364 00:13:50,120 --> 00:13:51,656 nhưng không, tôi chỉ hỏi, 365 00:13:51,680 --> 00:13:52,880 và tôi có thể dạy. 366 00:13:53,400 --> 00:13:55,776 Và trong bức ảnh đó, mà bạn không thể thấy được, 367 00:13:55,800 --> 00:13:59,096 tôi có trích câu nói của Martin Luther King, Jr. 368 00:13:59,120 --> 00:14:03,656 Tại sao? Vì trong nghiên cứu tôi phát hiện những người thật sự thay đổi thế giới, 369 00:14:03,680 --> 00:14:06,616 thay đổi cách sống và cách suy nghĩ, 370 00:14:06,640 --> 00:14:10,736 là những người được gặp mà bị từ chối phũ phàng ngay từ đầu. 371 00:14:10,760 --> 00:14:12,816 Những người như Martin Luther King, Jr., 372 00:14:12,840 --> 00:14:14,896 Mahatma Gandhi, Nelson Mandela, 373 00:14:14,920 --> 00:14:16,456 hoặc thậm chí là Chúa. 374 00:14:16,480 --> 00:14:19,856 Những người này không để việc bị từ chối làm nản chí. 375 00:14:19,880 --> 00:14:24,040 Họ thể hiện hành động sau khi bị từ chối để khẳng định bản thân. 376 00:14:24,920 --> 00:14:26,480 Và họ nhớ lấy việc bị từ chối. 377 00:14:27,360 --> 00:14:30,576 Và chúng tôi không phải những người học cách bị từ chối, 378 00:14:30,600 --> 00:14:31,856 trong trường hợp của tôi, 379 00:14:31,880 --> 00:14:33,896 việc bị từ chối là lời nguyền đối với tôi, 380 00:14:33,920 --> 00:14:35,176 là điều khủng khiếp. 381 00:14:35,200 --> 00:14:39,376 Chuyện này làm cuộc sống tôi đảo lộn vì tôi đang tìm cách tránh thoát. 382 00:14:39,400 --> 00:14:41,120 Sau đó tôi đã bắt đầu ghi nhớ nó. 383 00:14:41,800 --> 00:14:44,520 Tôi xem nó như là món quà lớn nhất trong đời mình. 384 00:14:45,320 --> 00:14:49,776 Tôi bắt đầu dạy mọi người cách biến sự từ chối thành cơ hội. 385 00:14:49,800 --> 00:14:51,816 Tôi dùng blog cá nhân, bài thuyết trình, 386 00:14:51,840 --> 00:14:53,736 dùng quyển sách tôi vừa mới xuất bản, 387 00:14:53,760 --> 00:14:58,320 thậm chí thiết kế công nghệ để giúp vượt qua nỗi sợ bị từ chối. 388 00:15:00,200 --> 00:15:01,936 Khi bạn bị từ chối trong cuộc sống, 389 00:15:01,960 --> 00:15:04,176 khi bạn đối mặt với chướng ngại tiếp theo 390 00:15:04,200 --> 00:15:06,216 hoặc thất bại kế tiếp, 391 00:15:06,240 --> 00:15:08,056 cân nhắc những khả năng có thể xảy ra. 392 00:15:08,080 --> 00:15:09,296 Đừng chạy trốn. 393 00:15:09,320 --> 00:15:10,536 Nếu bạn chỉ ôm chúng, 394 00:15:10,560 --> 00:15:12,640 chúng cũng có thể trở thành quà của bạn. 395 00:15:13,160 --> 00:15:14,376 Cảm ơn. 396 00:15:14,400 --> 00:15:18,744 (Vỗ tay)